Giờ khắc này, Xích Hồng Y hồi hộp tuyệt vọng!
- Bí thuật không rút kiếm? Làm sao có thể?
Thập tam đẳng cấp vô thượng kiếm thuật, đừng nói Vân Giới, cho dù là một vực thế giới cũng tuyệt đối không hơn năm ngón tay.
Nghe nói trong vực giới lưu truyền tới nay và phần lớn biến mất trăm vạn năm, truyền thừa đoạn tuyệt!
Thế gian này làm sao có thể lăng không xuất hiện một môn vô thượng thần thông kiếm quyết!
Thế gian này tất cả linh pháp, tất cả thần thông, tất cả võ đạo đại pháp, tất cả kiếm quyết {đao quyết}.
Chỉ cần vượt qua cấp độ không tổn thương là có thể tiến thẳng cấp vô thượng! Bỏ qua tu vị cảnh giới, thực lực cao thấp!
Cho dù là một người bình thường, chỉ cần có thể lĩnh ngộ thì cho dù là chí cảnh Thánh tôn cũng có thể bị thương!
Nhưng mà thương thế nặng nhẹ khác nhau mà thôi.
Không còn tâm tư quan tâm tới Nguyên Vô Thương, Xích Hồng Y.
Lúc này hắn thầm than nhẹ.
Trong nội tâm nghi hoặc ngàn vạn, môn kiếm thuật này rốt cuộc là người phương nào sáng chế, tại sao thần dị như vậy?
Thực tế sinh tử chuyển đổi càng tuyệt diệu tới mức ảo diệu khó phân. Như điểm mắt cho rồng, khiến một môn kiếm quyết bình thường đặt tới cấp vô thượng, liên tục vượt qua mấy đẳng cấp!
Mà Hàn Thanh vẻ mặt ngốc trệ. Toàn thân không rét mà run, trong lòng run sợ.
Nếu như một kiếm này đâm qua phía hắn. Như vậy Đại Nghịch Thiên Ma pháp của hắn không có khả năng nghịch chuyển.
Đ-A-N-G...G!
Âm thanh kim thiết vang lên chấn động mọi người.
Luyện Thần Kiếm của Tông Thủ đánh lên cự thuẫn. Nhưng không thấy khí kình chấn minh, cũng không có cương lực trùng kích. Mặt thuẫn biến thành màu tím lập tức.
Rồi sau đó mọi người ở đây không thể tưởng tượng nổi nhìn tấm chắn biến thành tro bụi.
Luyện Thần Kiếm không hề trở ngại tiếp tục vượt qua, một kiếm cực kỳ gọn gàng. Cho người ta cảm giác như sóng lớn đánh qua, tử vong ập tới.
Tên Dạ Ma Tôn Giả cầm thuẫn đồng dạng không có biểu hiện gì, thân hình lập tức hóa cát, im lặng sụp đổ biến thành cát bụi.
Thân ảnh Tông Thủ quỷ dị lướt gấp qua. Luyện Thần Kiếm tiếp tục chém qua người thứ hai.
Kiếm thế vô cùng đơn giản lại khiến người ta cảm thấy không thể tránh né.
Tên Dạ Ma Tôn Giả phát ra tiếng gầm tuyệt vọng.
Hắn đưa song đao lên và thiêu đốt toàn bộ sinh mệnh Lập tức tiến lên phía trước kích ra ngàn vạn ánh đao. Vô số quang ảnh phong tỏa phạm vi trăm trượng.
Keng một tiếng. Song đao lập tức đỏ thẫm và hóa cát.
Kiếm quang xuyên thủng lồng ngực của tên Dạ Ma Tôn giả này.
Lúc này tử vong chi lực rốt cục hao hết, bắt đầu suy thoái. Người này cũng không lập tức hóa cát, mà là chậm rãi già yếu chết đi. Tất cả huyết nhục mất đi sinh cơ.
Cả quá trình diễn ra trong ba hô hấp làm người ta cảm thấy khủng bố.
Không qua trăm hô hấp ba tên Dạ Ma tộc Thánh Giai Tôn Giả đã táng thân trong tay Tông Thủ.
Tuy có đủ nguyên nhân, nhưng mà cảnh trước mắt làm trái tim năm người còn lại không tự kìm hãm được co rút lại.
Tái chiến nữa chỉ sợ năm người bọn họ không một người có thể còn sống rời đi.
Xích Hồng Y trực tiếp buông tha ý niệm đánh chết Nguyên Vô Thương!
Ba đóa sinh tử đàm hoa! Đổi cách nói còn có hai lần thi triển tử vong chi kiếm!
Bỗng nhiên lúc này Xích Hồng Y hiểu được. Tông Thủ sở dĩ tự nói rõ ràng cũng không phải thật sự nhắc nhở bọn họ, chỉ là chấn nhiếp mà thôi!
Mặc dù biết rõ, hắn lúc này cũng không tiếp tục có lựa chọn nào khác.
- Mau lui!
Một tiếng gầm giận dữ, Xích Hồng Y quyết đoán bay ra sau. Pháp lực hóa thành bàn tay bắt lấy Hàn Thanh bay ra xa.
Về phần mấy tên tự tại thần ma, toàn bộ không cần hắn nhắc nhở, trước tiên bay thoát đi.
Trầm Nguyệt Hiên lần nữa mỉm cười, trong tay áo thình lình có một tấm bùa màu vàng phóng ra, bao phủ phạm vi vạn trượng..
Chân lực va chạm làm sơn thể và không gian hoa thành tấm lưới vàng.
Tấm lưới này không phải tơ tầm. Mà là tiên thiên chi vật, tốc độ mau lẹ, phát sau mà đến trước, bao phủ năm người.
Xích Hồng Y nhíu mày, kinh ngạc nhìn ra sau lưng, không phải vì tấm lưới vàng, càng bởi vì kiếm của Tông Thủ đã tập trung bọn họ.
Một tia khí cơ coi thương nhân quả chi lực quanh quẩn trên thân kiếm.
Xích Hồng Y cuối cùng cắn răng một cái, tinh thạch trên bầu trời nổ mạnh.
Trong nháy mắt tinh thạch kia nổ tung, vô số thời gian chi lực như những cơn sóng lớn chợt bừng lên.
Thời gian cơ hồ ngừng lại, mà ngay cả Trụ Cực Mệnh Thế Thư cũng chỉ có thể không bị ảnh hưởng ở trong khoảng ba trượng quanh người Tông Thủ . Còn kim sắc cự võng trên không trung lại bị dây dưa đến trạng thái gần như dừng lại.
Điều đó làm cho năm người của Xích Hồng Y đều bình yên vô sự, tránh thoát được kim sắc cự võng vây khốn trói buộc.
Thế nhưng đến khi dòng lũ do hạt sắc Tinh Thạch ( màu nâu) bộc phát ra hoàn toàn tiêu tan.
Thì kiếm của Tông Thủ, lại còn có Trụ Cực Mệnh Thế Thư thêm vào liền gia tốc đến cực hạn một lần nữa.
Sự chênh lệch thời gian gấp hàng chục lần làm cho Luyện Thần Kiếm kia chỉ dùng thời gian một phần ba nghìn của cái chớp mắt đã truy theo đến phía sau mấy người.
Xích Hồng Y mặt mày kinh hoàng. Điểm đến mà một kiếm này chỉ tới, thực sự không phải là hắn, không ngờ là Hàn Thanh bên cạnh người hắn.
Còn Tru Tuyệt Kiếm Ý đạt đến Hồn Cảnh hậu kỳ kia cũng khiến cho trong lòng hắn phát lạnh.
Mà các loại thần thông thuật pháp hàm chứa bên trong càng khiến người ta phải dựng ngược tóc gáy.
Không gian, quá gấp; thời gian, gia tốc; nhân quả, đảo ngược
Mờ mờ ảo ảo là thế Tất Sát Chi Kiếm. Một kiếm này mà đã xuất ra, Hàn Thanh chỉ sợ tuyệt không có bất cứ cơ hội sống gì!
Mặc dù hắn có thể chống đỡ thay, nhưng lại nhất định cũng phải bị thương. Nếu nghiêm trọng hơn một chút thì thậm chí sẽ tạm thời bị cố định thân hình, bị Kim Cương vây khốn, có nguy hiểm bị bốn người này vây sát.
- Quả nhiên là Tiên Nguyên Chi Lực -
Xích Hồng Y trong lồng ngực lạnh toát. Nếu như chỉ là kiếm ý Hồn Cảnh hậu kỳ thì cũng thôi, nhưng nếu phải thêm tiên lực để kháng cự thì lại thực sự có tư cách gây tổn thương cho hắn.
Mà tên Tông Thủ này lại rõ ràng còn chưa bước vào đến Thần Cảnh, chỉ là Tiên Giai hậu kỳ mà thôi.
Chiếu theo lẽ thường mà nói, ở giai đoạn này, mới chỉ là hoàn thành Nội Thiên Địa mà thôi. Chính là lúc này, không ngờ đã bồi dưỡng ra được Tiên Nguyên Chi Lực?
Chuyện của Hàn Thanh liên quan tới hưng suy của Ma Môn. Mưu đồ mấy ngàn năm của Vô Thượng Nguyên Ma nên lúc này tuyệt không thể chết được, nhưng không có khả năng chính mình phải mạo hiểm vì điều này. Chỉ nghĩ ngợi một chút, Xích Hồng Y liền trực tiếp vung đại thủ. Lực xoắn ốc cực lớn đã mạnh mẽ hút trọn một vị Tự Tại Thần Ma rồi trong thời gian giây lát đã thay thế vị trí của Hàn Thanh.
Nhân quả chi lực chính là quá mức huyền diệu. Mà sau khi đảo ngược nhân quả thì chính là phía trước Hàn Thanh vẫn có kết quả Vong, còn phía sau Hàn Thanh vẫn lại là nhân Vong!
Đơn giản là sự ngăn cản trực tiếp không có quá nhiều hiệu quả. Hắn cũng không cách nào hoàn toàn hủy bỏ san bằng lực lượng trong nhân quả.
- Bí thuật không rút kiếm? Làm sao có thể?
Thập tam đẳng cấp vô thượng kiếm thuật, đừng nói Vân Giới, cho dù là một vực thế giới cũng tuyệt đối không hơn năm ngón tay.
Nghe nói trong vực giới lưu truyền tới nay và phần lớn biến mất trăm vạn năm, truyền thừa đoạn tuyệt!
Thế gian này làm sao có thể lăng không xuất hiện một môn vô thượng thần thông kiếm quyết!
Thế gian này tất cả linh pháp, tất cả thần thông, tất cả võ đạo đại pháp, tất cả kiếm quyết {đao quyết}.
Chỉ cần vượt qua cấp độ không tổn thương là có thể tiến thẳng cấp vô thượng! Bỏ qua tu vị cảnh giới, thực lực cao thấp!
Cho dù là một người bình thường, chỉ cần có thể lĩnh ngộ thì cho dù là chí cảnh Thánh tôn cũng có thể bị thương!
Nhưng mà thương thế nặng nhẹ khác nhau mà thôi.
Không còn tâm tư quan tâm tới Nguyên Vô Thương, Xích Hồng Y.
Lúc này hắn thầm than nhẹ.
Trong nội tâm nghi hoặc ngàn vạn, môn kiếm thuật này rốt cuộc là người phương nào sáng chế, tại sao thần dị như vậy?
Thực tế sinh tử chuyển đổi càng tuyệt diệu tới mức ảo diệu khó phân. Như điểm mắt cho rồng, khiến một môn kiếm quyết bình thường đặt tới cấp vô thượng, liên tục vượt qua mấy đẳng cấp!
Mà Hàn Thanh vẻ mặt ngốc trệ. Toàn thân không rét mà run, trong lòng run sợ.
Nếu như một kiếm này đâm qua phía hắn. Như vậy Đại Nghịch Thiên Ma pháp của hắn không có khả năng nghịch chuyển.
Đ-A-N-G...G!
Âm thanh kim thiết vang lên chấn động mọi người.
Luyện Thần Kiếm của Tông Thủ đánh lên cự thuẫn. Nhưng không thấy khí kình chấn minh, cũng không có cương lực trùng kích. Mặt thuẫn biến thành màu tím lập tức.
Rồi sau đó mọi người ở đây không thể tưởng tượng nổi nhìn tấm chắn biến thành tro bụi.
Luyện Thần Kiếm không hề trở ngại tiếp tục vượt qua, một kiếm cực kỳ gọn gàng. Cho người ta cảm giác như sóng lớn đánh qua, tử vong ập tới.
Tên Dạ Ma Tôn Giả cầm thuẫn đồng dạng không có biểu hiện gì, thân hình lập tức hóa cát, im lặng sụp đổ biến thành cát bụi.
Thân ảnh Tông Thủ quỷ dị lướt gấp qua. Luyện Thần Kiếm tiếp tục chém qua người thứ hai.
Kiếm thế vô cùng đơn giản lại khiến người ta cảm thấy không thể tránh né.
Tên Dạ Ma Tôn Giả phát ra tiếng gầm tuyệt vọng.
Hắn đưa song đao lên và thiêu đốt toàn bộ sinh mệnh Lập tức tiến lên phía trước kích ra ngàn vạn ánh đao. Vô số quang ảnh phong tỏa phạm vi trăm trượng.
Keng một tiếng. Song đao lập tức đỏ thẫm và hóa cát.
Kiếm quang xuyên thủng lồng ngực của tên Dạ Ma Tôn giả này.
Lúc này tử vong chi lực rốt cục hao hết, bắt đầu suy thoái. Người này cũng không lập tức hóa cát, mà là chậm rãi già yếu chết đi. Tất cả huyết nhục mất đi sinh cơ.
Cả quá trình diễn ra trong ba hô hấp làm người ta cảm thấy khủng bố.
Không qua trăm hô hấp ba tên Dạ Ma tộc Thánh Giai Tôn Giả đã táng thân trong tay Tông Thủ.
Tuy có đủ nguyên nhân, nhưng mà cảnh trước mắt làm trái tim năm người còn lại không tự kìm hãm được co rút lại.
Tái chiến nữa chỉ sợ năm người bọn họ không một người có thể còn sống rời đi.
Xích Hồng Y trực tiếp buông tha ý niệm đánh chết Nguyên Vô Thương!
Ba đóa sinh tử đàm hoa! Đổi cách nói còn có hai lần thi triển tử vong chi kiếm!
Bỗng nhiên lúc này Xích Hồng Y hiểu được. Tông Thủ sở dĩ tự nói rõ ràng cũng không phải thật sự nhắc nhở bọn họ, chỉ là chấn nhiếp mà thôi!
Mặc dù biết rõ, hắn lúc này cũng không tiếp tục có lựa chọn nào khác.
- Mau lui!
Một tiếng gầm giận dữ, Xích Hồng Y quyết đoán bay ra sau. Pháp lực hóa thành bàn tay bắt lấy Hàn Thanh bay ra xa.
Về phần mấy tên tự tại thần ma, toàn bộ không cần hắn nhắc nhở, trước tiên bay thoát đi.
Trầm Nguyệt Hiên lần nữa mỉm cười, trong tay áo thình lình có một tấm bùa màu vàng phóng ra, bao phủ phạm vi vạn trượng..
Chân lực va chạm làm sơn thể và không gian hoa thành tấm lưới vàng.
Tấm lưới này không phải tơ tầm. Mà là tiên thiên chi vật, tốc độ mau lẹ, phát sau mà đến trước, bao phủ năm người.
Xích Hồng Y nhíu mày, kinh ngạc nhìn ra sau lưng, không phải vì tấm lưới vàng, càng bởi vì kiếm của Tông Thủ đã tập trung bọn họ.
Một tia khí cơ coi thương nhân quả chi lực quanh quẩn trên thân kiếm.
Xích Hồng Y cuối cùng cắn răng một cái, tinh thạch trên bầu trời nổ mạnh.
Trong nháy mắt tinh thạch kia nổ tung, vô số thời gian chi lực như những cơn sóng lớn chợt bừng lên.
Thời gian cơ hồ ngừng lại, mà ngay cả Trụ Cực Mệnh Thế Thư cũng chỉ có thể không bị ảnh hưởng ở trong khoảng ba trượng quanh người Tông Thủ . Còn kim sắc cự võng trên không trung lại bị dây dưa đến trạng thái gần như dừng lại.
Điều đó làm cho năm người của Xích Hồng Y đều bình yên vô sự, tránh thoát được kim sắc cự võng vây khốn trói buộc.
Thế nhưng đến khi dòng lũ do hạt sắc Tinh Thạch ( màu nâu) bộc phát ra hoàn toàn tiêu tan.
Thì kiếm của Tông Thủ, lại còn có Trụ Cực Mệnh Thế Thư thêm vào liền gia tốc đến cực hạn một lần nữa.
Sự chênh lệch thời gian gấp hàng chục lần làm cho Luyện Thần Kiếm kia chỉ dùng thời gian một phần ba nghìn của cái chớp mắt đã truy theo đến phía sau mấy người.
Xích Hồng Y mặt mày kinh hoàng. Điểm đến mà một kiếm này chỉ tới, thực sự không phải là hắn, không ngờ là Hàn Thanh bên cạnh người hắn.
Còn Tru Tuyệt Kiếm Ý đạt đến Hồn Cảnh hậu kỳ kia cũng khiến cho trong lòng hắn phát lạnh.
Mà các loại thần thông thuật pháp hàm chứa bên trong càng khiến người ta phải dựng ngược tóc gáy.
Không gian, quá gấp; thời gian, gia tốc; nhân quả, đảo ngược
Mờ mờ ảo ảo là thế Tất Sát Chi Kiếm. Một kiếm này mà đã xuất ra, Hàn Thanh chỉ sợ tuyệt không có bất cứ cơ hội sống gì!
Mặc dù hắn có thể chống đỡ thay, nhưng lại nhất định cũng phải bị thương. Nếu nghiêm trọng hơn một chút thì thậm chí sẽ tạm thời bị cố định thân hình, bị Kim Cương vây khốn, có nguy hiểm bị bốn người này vây sát.
- Quả nhiên là Tiên Nguyên Chi Lực -
Xích Hồng Y trong lồng ngực lạnh toát. Nếu như chỉ là kiếm ý Hồn Cảnh hậu kỳ thì cũng thôi, nhưng nếu phải thêm tiên lực để kháng cự thì lại thực sự có tư cách gây tổn thương cho hắn.
Mà tên Tông Thủ này lại rõ ràng còn chưa bước vào đến Thần Cảnh, chỉ là Tiên Giai hậu kỳ mà thôi.
Chiếu theo lẽ thường mà nói, ở giai đoạn này, mới chỉ là hoàn thành Nội Thiên Địa mà thôi. Chính là lúc này, không ngờ đã bồi dưỡng ra được Tiên Nguyên Chi Lực?
Chuyện của Hàn Thanh liên quan tới hưng suy của Ma Môn. Mưu đồ mấy ngàn năm của Vô Thượng Nguyên Ma nên lúc này tuyệt không thể chết được, nhưng không có khả năng chính mình phải mạo hiểm vì điều này. Chỉ nghĩ ngợi một chút, Xích Hồng Y liền trực tiếp vung đại thủ. Lực xoắn ốc cực lớn đã mạnh mẽ hút trọn một vị Tự Tại Thần Ma rồi trong thời gian giây lát đã thay thế vị trí của Hàn Thanh.
Nhân quả chi lực chính là quá mức huyền diệu. Mà sau khi đảo ngược nhân quả thì chính là phía trước Hàn Thanh vẫn có kết quả Vong, còn phía sau Hàn Thanh vẫn lại là nhân Vong!
Đơn giản là sự ngăn cản trực tiếp không có quá nhiều hiệu quả. Hắn cũng không cách nào hoàn toàn hủy bỏ san bằng lực lượng trong nhân quả.
/1700
|