- Thần sẽ tận lực phân giải một bộ phận trụ cột khí trận và linh quyết dưỡng khí từ trong tấm đồ này ra. Bệ hạ sau này nếu gặp được tài liệu chú tạo thích hợp thì cũng có thể tự mình luyện chế, hẳn cũng cực kỳ đơn giản thôi. Ngoài ra bệ hạ cũng am hiểu phi đao đúng không? Sau khi chuyện ở mộ Tần hoàng này kết thúc, thần sẽ dựa theo tấm đồ này luyện chế một bộ phi đao cho bệ hạ.
Tông Thủ lập tức vui vẻ, hắn cơ bản là không ôm nhiều hy vọng với việc luyện chế Trảm tiên hồ lô.
Nhưng nếu Trầm Nguyệt Hiên có thể vì hắn mà tạo ra một bộ phi đao riêng, nhất định có thể khiến uy lực, cấp bậc của “Lục thần ngự đao thuật” của hắn tăng lên vài lần.
Tuy rằng vẫn không bằng đao khí mà Thái thượng trảm tiên đồ này uẩn dưỡng ra, nhưng chắc chắn cũng mạnh hơn vô số phi đao bình thường khác.
Ngoại trừ Thái thượng trảm tiên đồ ra, vị Minh Nhật Hiên kia còn tặng cho Tông Thủ một miếng ngọc giản nữa.
Bên trong ghi khắc tu hành tâm đắc và lĩnh ngộ đối với phương pháp vận mệnh của cư sĩ Minh Nhật Hiên trong mấy ngàn năm qua.
Tông Thủ chỉ dùng thần niệm đảo qua, không chút quan tâm nào nữa. Thứ này quả thật trân quý, nhưng nhất thời nửa khắc cũng không cách tra xét hết.
Hơn nữa về phương diện này, nếu không có một chữ đại pháp căn bản mà Minh Nhật Hiên tu luyện, thì tác dụng của miếng ngọc giản này đối với hắn giảm xuống một tần.
Dù sao cũng chỉ là bình thủy tương phùng, lợi dụng lẫn nhau mà thôi, không có khả năng như Sư tôn Huyền Sương, đem tất cả của Nguyên sinh linh tức quyết, tất cả sâu xa của thần quyết chữ “tự” phân tích một cách rõ ràng tường tận cho hắn. Cũng không có khả năng giống như Long Ảnh dốc hết túi truyền dạy được.
Đem những điều này tạm thời buông xuống, Tông Thủ tiếp tục đưa một bộ phận kết cấu linh văn ở trong tấm đồ vào trong đao bộ Tử mẫu lạc hiệp đao kia.
Kỳ thật có rất nhiều điều hắn vẫn không thể lý giải được, nhưng sau khi những linh văn đó được khắc vào thì quả thật có thể tăng lên phẩm chất cấp bậc của bộ phi đao này.
Vừa làm vừa bắt đầu suy nghĩ mục đích thật sự của Minh Nhật Hiên kia.
- Quả nhiên là kỳ quái, vị cư sĩ Minh Nhật Hiên kia lại đưa ra vùng quan trọng nhất trong nhà mình, lại muốn chúng ta bảo vệ thiên đàn. Rốt cuộc là có mưu đồ gì?
Lại xin lỗi nói:
- Vài canh giờ sau khả năng sẽ có nguy hiểm đến. Lúc này là Tông Thủ liên lụy các vị.
“Các vị” mà hắn nói chính là Trầm Nguyệt Hiên và Nguyên Vô Thương, không bao gồm Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu hất mặt, sóng mắt lưu chuyển, oán hận liếc nhìn Tông Thủ một cái, nói:
- Còn có mưu đồ gì nữa chứ? Đơn giản chính là muốn chúng ta làm bia ngắm ở ngoài sáng, hấp dẫn đám Luyện khí sĩ và thi tướng! Sau đó bản thân hắn có thể âm thầm làm việc chứ còn sao nữa - -
Tông Thủ ngân ngơ nở nụ cười, những lời này của Tô Tiểu Tiểu cũng là nỗi lòng của hắn.
Nguyên Vô Thương lại xúc động nói:
- Nói cái gì mà liên lụy chứ? Hai người chúng ta cũng không phải là không được đến chút ưu việt từ trong tay hắn. Kỳ thật thứ mà ta tò mò nhất hiện giờ chính là Hi Tử năm xưa rốt cuộc đã để lại thứ gì trong thiên đàn này vậy?
Sau khi nói xong những lời này, Nguyên Vô Thương rất trực tiếp nhìn về phía trung tâm của thiên đàn.
Nơi đó vốn đặt một cái đỉnh khổng lồ dài trăm trượng, nhưng lúc này lại bị đảo lộn ngược lại.
Khí vật tế thiên nặng hàng tỉ cân, ba chân đỉnh hướng lên trời, miệng đỉnh độn ngược lại nằm trên thiên đàn.
Cấm trận cùng với toàn bộ thiên đàn liên kết lại làm một, vô cùng đơn giản, nhưng là ở trong mắt của một tông sư trận pháp tuyệt đỉnh như Trầm Nguyệt Hiên cũng không thể mạnh mẽ bài trừ được.
Mà kết quả của việc mạnh mẽ phá trận chính là khiến cho cấm trận ở trong thiên đàn này cũng tùy theo bị phá hỏng. Đồng thời không thể khống chế ngược lại “Lưỡng nghi tụ long” đại trận kia - -
Phỏng chừng đây cũng chính là nguyên nhân Minh Nhật Hiên cùng với Luyện khí sĩ không thể mạnh mẽ lấy ra linh vật trong đỉnh.
Tông Thủ lúc nãy cũng đã thử qua, cấm trận này hẳn là lấy cảm ứng Huyền mệnh kim sách làm cơ sở chống đỡ.
Chỉ cần có tên trong kim sách, hơn nữa phải ở trong vòng ba mươi tên đầu tiên thì có thể hóa giải cấm trận, lấy ra di vật của Hi Tử ở bên trong.
Bất quá Tông Thủ cũng không lập tức thu tay lại, mà đang chờ đợi, chờ một người đến.
Quả nhiên trong giây lát sau thì thấy bóng một nữ tử dáng người thướt tha từ xa xa thong thả đi tới.
- Vị sư tôn của Minh Nhật Hiên năm xưa từng một vật truyền thừa bị Đại Tần mạnh mẽ chiếm lấy, chôn ở trong cung A Phòng. Đó hẳn là một trong những vật then chốt để Thủy Tần hoàng sống lại. Người này mặc dù là sớm một ngày vào trong thành Hàm Dương, Từ Phúc lại phòng bị chặt chẽ kín cẩn, không hề cho hắn một cơ hội vào. Vì vậy mới dẫn phát thiên đàn trước, cũng dự đoán được biến cố ở đây nhất định sẽ hấp dẫn mấy người chúng ta chạy đến.
Người đến đúng là Phàm mộng tán nhân Lâm Huyền Huyên, chỉ ngắn ngủi mấy câu thì đã giải đáp được nghi hoặc trong lòng mấy người Tông Thủ.
Trong ánh mắt hắn ẩn chứa vẻ âm lãnh không hờn giận.
- Hắn cũng dự đoán được chúng ta không thể không ở lại bảo vệ chỗ này!
Tông Thủ đưa mắt nhìn ra bên ngoài thiên đàn, chỉ thấy trung tâm đại trận thứ hai mà Hi Tử đặt ra cũng bị “Lưỡng nghi tụ long trận” ăn mòn càng ngày càng nghiêm trọng.
Cứ như thế tiếp tục, chẳng sợ Từ Phúc không thể tiếp tục không tình nguyện, cũng phải có phản ứng mới đúng.
Mặc dù bản thể của hắn không thể đến, cũng sẽ sau khiến cường giả đến đây thử xem như thế nào.
Nghi hoặc trong lòng hoàn toàn được giải đáp, Tông Thủ vẫn như cũ hỏi:
- Sư thúc, kiện thần khí truyền thừa kia đối với Minh Nhật Hiên rốt cuộc có bao nhiêu quan trọng vậy? Còn nữa, sư thúc có biết mục đích vì sao Hi Tử sư tôn lại đi vào mộ Tần hoàng này?
Vẻ mặt cung kính, không dám có bất kỳ thất lễ nào. Lâm Huyền Huyên là người nhỏ nhất trong các tỷ muội Nguyên Tĩnh Huyền Sương, cho dù là tích lũy trong tu hành hay là thiên tư cũng không ở sau hai người trước. Lại thêm năm xưa được Hi Tử ân cần dạy bảo, sau khi Nguyên Tĩnh Tán Nhân và Lâm Huyền Sương lục tục bước vào cảnh giới Chí Cảnh. Lâm Huyền Huyên lúc này có thể nói là gánh vác toàn bộ kỳ vọng của Thương Sinh Đạo. Là người sau Ngụy Húc có hy vọng trường sinh nhất.
Bất quá bản thân Lâm Huyền Huyên cũng không vội vàng, vẫn như cũ còn có ba ngàn năm thọ nguyên, với thực lực của Thương Sinh Đạo, quả thật không cần nôn nóng.
Hiệu quả của Huyền mệnh kim sách chính là như vậy, sống lâu gấp đôi, cũng có thể tăng lên vô số khả năng.
Tuy không phải là thần khí sát phạt, nhưng với cái tên thần khí nửa bước khai thiên thì quả thật đúng như tên của nó.
- Kiện thần khí truyền thừa kia có thể tăng tuổi thọ cho hắn. Thậm chí là có thể tăng số mệnh, giảm bớt thiên tật. Ngươi nói sẽ có bao nhiêu quan trọng đây?
Người tinh thông thuật số, thiên tư tự nhiên cũng rất cao. Tu hành không khó, trở ngại duy nhất chính là thiên địa không dễ dàng tha thứ.
Tông Thủ lập tức vui vẻ, hắn cơ bản là không ôm nhiều hy vọng với việc luyện chế Trảm tiên hồ lô.
Nhưng nếu Trầm Nguyệt Hiên có thể vì hắn mà tạo ra một bộ phi đao riêng, nhất định có thể khiến uy lực, cấp bậc của “Lục thần ngự đao thuật” của hắn tăng lên vài lần.
Tuy rằng vẫn không bằng đao khí mà Thái thượng trảm tiên đồ này uẩn dưỡng ra, nhưng chắc chắn cũng mạnh hơn vô số phi đao bình thường khác.
Ngoại trừ Thái thượng trảm tiên đồ ra, vị Minh Nhật Hiên kia còn tặng cho Tông Thủ một miếng ngọc giản nữa.
Bên trong ghi khắc tu hành tâm đắc và lĩnh ngộ đối với phương pháp vận mệnh của cư sĩ Minh Nhật Hiên trong mấy ngàn năm qua.
Tông Thủ chỉ dùng thần niệm đảo qua, không chút quan tâm nào nữa. Thứ này quả thật trân quý, nhưng nhất thời nửa khắc cũng không cách tra xét hết.
Hơn nữa về phương diện này, nếu không có một chữ đại pháp căn bản mà Minh Nhật Hiên tu luyện, thì tác dụng của miếng ngọc giản này đối với hắn giảm xuống một tần.
Dù sao cũng chỉ là bình thủy tương phùng, lợi dụng lẫn nhau mà thôi, không có khả năng như Sư tôn Huyền Sương, đem tất cả của Nguyên sinh linh tức quyết, tất cả sâu xa của thần quyết chữ “tự” phân tích một cách rõ ràng tường tận cho hắn. Cũng không có khả năng giống như Long Ảnh dốc hết túi truyền dạy được.
Đem những điều này tạm thời buông xuống, Tông Thủ tiếp tục đưa một bộ phận kết cấu linh văn ở trong tấm đồ vào trong đao bộ Tử mẫu lạc hiệp đao kia.
Kỳ thật có rất nhiều điều hắn vẫn không thể lý giải được, nhưng sau khi những linh văn đó được khắc vào thì quả thật có thể tăng lên phẩm chất cấp bậc của bộ phi đao này.
Vừa làm vừa bắt đầu suy nghĩ mục đích thật sự của Minh Nhật Hiên kia.
- Quả nhiên là kỳ quái, vị cư sĩ Minh Nhật Hiên kia lại đưa ra vùng quan trọng nhất trong nhà mình, lại muốn chúng ta bảo vệ thiên đàn. Rốt cuộc là có mưu đồ gì?
Lại xin lỗi nói:
- Vài canh giờ sau khả năng sẽ có nguy hiểm đến. Lúc này là Tông Thủ liên lụy các vị.
“Các vị” mà hắn nói chính là Trầm Nguyệt Hiên và Nguyên Vô Thương, không bao gồm Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu hất mặt, sóng mắt lưu chuyển, oán hận liếc nhìn Tông Thủ một cái, nói:
- Còn có mưu đồ gì nữa chứ? Đơn giản chính là muốn chúng ta làm bia ngắm ở ngoài sáng, hấp dẫn đám Luyện khí sĩ và thi tướng! Sau đó bản thân hắn có thể âm thầm làm việc chứ còn sao nữa - -
Tông Thủ ngân ngơ nở nụ cười, những lời này của Tô Tiểu Tiểu cũng là nỗi lòng của hắn.
Nguyên Vô Thương lại xúc động nói:
- Nói cái gì mà liên lụy chứ? Hai người chúng ta cũng không phải là không được đến chút ưu việt từ trong tay hắn. Kỳ thật thứ mà ta tò mò nhất hiện giờ chính là Hi Tử năm xưa rốt cuộc đã để lại thứ gì trong thiên đàn này vậy?
Sau khi nói xong những lời này, Nguyên Vô Thương rất trực tiếp nhìn về phía trung tâm của thiên đàn.
Nơi đó vốn đặt một cái đỉnh khổng lồ dài trăm trượng, nhưng lúc này lại bị đảo lộn ngược lại.
Khí vật tế thiên nặng hàng tỉ cân, ba chân đỉnh hướng lên trời, miệng đỉnh độn ngược lại nằm trên thiên đàn.
Cấm trận cùng với toàn bộ thiên đàn liên kết lại làm một, vô cùng đơn giản, nhưng là ở trong mắt của một tông sư trận pháp tuyệt đỉnh như Trầm Nguyệt Hiên cũng không thể mạnh mẽ bài trừ được.
Mà kết quả của việc mạnh mẽ phá trận chính là khiến cho cấm trận ở trong thiên đàn này cũng tùy theo bị phá hỏng. Đồng thời không thể khống chế ngược lại “Lưỡng nghi tụ long” đại trận kia - -
Phỏng chừng đây cũng chính là nguyên nhân Minh Nhật Hiên cùng với Luyện khí sĩ không thể mạnh mẽ lấy ra linh vật trong đỉnh.
Tông Thủ lúc nãy cũng đã thử qua, cấm trận này hẳn là lấy cảm ứng Huyền mệnh kim sách làm cơ sở chống đỡ.
Chỉ cần có tên trong kim sách, hơn nữa phải ở trong vòng ba mươi tên đầu tiên thì có thể hóa giải cấm trận, lấy ra di vật của Hi Tử ở bên trong.
Bất quá Tông Thủ cũng không lập tức thu tay lại, mà đang chờ đợi, chờ một người đến.
Quả nhiên trong giây lát sau thì thấy bóng một nữ tử dáng người thướt tha từ xa xa thong thả đi tới.
- Vị sư tôn của Minh Nhật Hiên năm xưa từng một vật truyền thừa bị Đại Tần mạnh mẽ chiếm lấy, chôn ở trong cung A Phòng. Đó hẳn là một trong những vật then chốt để Thủy Tần hoàng sống lại. Người này mặc dù là sớm một ngày vào trong thành Hàm Dương, Từ Phúc lại phòng bị chặt chẽ kín cẩn, không hề cho hắn một cơ hội vào. Vì vậy mới dẫn phát thiên đàn trước, cũng dự đoán được biến cố ở đây nhất định sẽ hấp dẫn mấy người chúng ta chạy đến.
Người đến đúng là Phàm mộng tán nhân Lâm Huyền Huyên, chỉ ngắn ngủi mấy câu thì đã giải đáp được nghi hoặc trong lòng mấy người Tông Thủ.
Trong ánh mắt hắn ẩn chứa vẻ âm lãnh không hờn giận.
- Hắn cũng dự đoán được chúng ta không thể không ở lại bảo vệ chỗ này!
Tông Thủ đưa mắt nhìn ra bên ngoài thiên đàn, chỉ thấy trung tâm đại trận thứ hai mà Hi Tử đặt ra cũng bị “Lưỡng nghi tụ long trận” ăn mòn càng ngày càng nghiêm trọng.
Cứ như thế tiếp tục, chẳng sợ Từ Phúc không thể tiếp tục không tình nguyện, cũng phải có phản ứng mới đúng.
Mặc dù bản thể của hắn không thể đến, cũng sẽ sau khiến cường giả đến đây thử xem như thế nào.
Nghi hoặc trong lòng hoàn toàn được giải đáp, Tông Thủ vẫn như cũ hỏi:
- Sư thúc, kiện thần khí truyền thừa kia đối với Minh Nhật Hiên rốt cuộc có bao nhiêu quan trọng vậy? Còn nữa, sư thúc có biết mục đích vì sao Hi Tử sư tôn lại đi vào mộ Tần hoàng này?
Vẻ mặt cung kính, không dám có bất kỳ thất lễ nào. Lâm Huyền Huyên là người nhỏ nhất trong các tỷ muội Nguyên Tĩnh Huyền Sương, cho dù là tích lũy trong tu hành hay là thiên tư cũng không ở sau hai người trước. Lại thêm năm xưa được Hi Tử ân cần dạy bảo, sau khi Nguyên Tĩnh Tán Nhân và Lâm Huyền Sương lục tục bước vào cảnh giới Chí Cảnh. Lâm Huyền Huyên lúc này có thể nói là gánh vác toàn bộ kỳ vọng của Thương Sinh Đạo. Là người sau Ngụy Húc có hy vọng trường sinh nhất.
Bất quá bản thân Lâm Huyền Huyên cũng không vội vàng, vẫn như cũ còn có ba ngàn năm thọ nguyên, với thực lực của Thương Sinh Đạo, quả thật không cần nôn nóng.
Hiệu quả của Huyền mệnh kim sách chính là như vậy, sống lâu gấp đôi, cũng có thể tăng lên vô số khả năng.
Tuy không phải là thần khí sát phạt, nhưng với cái tên thần khí nửa bước khai thiên thì quả thật đúng như tên của nó.
- Kiện thần khí truyền thừa kia có thể tăng tuổi thọ cho hắn. Thậm chí là có thể tăng số mệnh, giảm bớt thiên tật. Ngươi nói sẽ có bao nhiêu quan trọng đây?
Người tinh thông thuật số, thiên tư tự nhiên cũng rất cao. Tu hành không khó, trở ngại duy nhất chính là thiên địa không dễ dàng tha thứ.
/1700
|