Tông Thủ liếc nhìn xung quanh điện, sau đó cầm Thái thượng diệt độ thực kinh trong tay, trực tiếp đi về phía sườn Tây kia.
Những linh vật còn lại đều được sắp xếp cực kỳ hợp quy tắc. Chỉ có duy nhất một nơi là nhìn có chút hỗn loạn thôi.
Tất cả đều là linh kiện thiếu của một ít linh bảo, hoặc là những trang sách không trọn vẹn. Tất cả đều không được xếp gọn, chỉ lung tung chồng chất vào một chỗ.
- Ừ? Những khí kiện này hình như có chút quen mắt --
Tông Thủ bỗng dừng lại, phất tay một cái. Trong chớp mắt vài khí kiện có hình dạng không giống nhau từ trong đống phế phẩm bên cạnh bay ra.
Cẩn thận phân biệt mới phát hiện những thứ này hoàn toàn giống y như đúc những linh kiện của Tích ma thần toa mà vài năm trước Trầm Nguyệt Hiên luyện chế cho mình.
- Chẳng lẽ là…?
Tông Thủ mừng như điên, đang muốn lấy Tích ma thần toa ra,
thì chợt nghe Trầm Nguyệt Hiên đứng phía sau nói:
- Đây chính là những linh kiện còn thiếu của Tích ma thần toa. Thần xin chúc mừng bệ hạ, tiên bảo đỉnh giai cuối cùng đã có thể khôi phục như lúc ban đầu rồi!
- Đây chính là những linh kiện còn thiếu của Tích ma thần toa. Thần xin chúc mừng bệ hạ, tiên bảo đỉnh giai cuối cùng đã có thể khôi phục như lúc ban đầu rồi!
Tông Thủ lấy Tích ma thần toa ra, quả nhiên sau khi lắp những linh kiện đó lên thì đã kín kẽ như thường.
Với cảm ứng của chủ khí, suốt mười phần linh kiện được tìm kiếm đào bới ra, nhưng đáng tiếc vẫn thiếu hơn mười linh kiện, vẫn không phải là hoàn toàn hoàn chỉnh.
Nhưng dựa theo cách nói của Trầm Nguyệt Hiên thì phần chủ thể đã hoàn chỉnh, một ít bộ phận bên hông còn thiếu cũng không quan trọng lắm. Nếu có đủ tài liệu thì hắn có thể luyện chế thay thế những bộ phận ấy để cho hoàn chỉnh.
Tích ma thần toa phục hồi như cũ, điểm biến hóa lớn nhất chính là tốc độ.
Trong Trung thượng tứ khố này, Tông Thủ không thể dùng thử. Chỉ có thể thử lấy chân lực thúc giục thăm dò thôi, thì đã thấy thần toa kia lập tức hóa thành lưu quang.
Khoảng cách ba trăm trượng, sử dụng thần toa di chuyển, chỉ cần tốn một phần mười ngàn giây mà thôi.
Ngay cả Tông Thủ cũng lắp bắp kinh hãi, vội vàng triệu hồi.
Vì tốc độ quá nhanh, cũng quá linh hoạt, với ý niệm của hắn thì vẫn không thể khống chế chuẩn xác được.
Tương đương gấp một nửa với khi hắn thi triển Vô lượng chung thủy độn pháp, thậm chí còn phải thêm chút nữa. Nếu pháp lực hắn không đủ thì không thể thôi pháp.
Tiếp theo là khả năng phòng ngự, chỉ cần xem cấm pháp thì có thể biết được thần toa này tương đương với một kiện tiên khí phòng ngự thượng phẩm.
Tích ma thần toa là bảo vật, cũng là “thuyền” vô cùng đặc dị. Lượng tài liệu tiêu hao thường thường gấp mười, thậm chí là gấp bốn mươi lần những tiên bảo khác của hắn!
Nhưng xét riêng về độn tốc và khả năng phòng ngự mạnh mẽ thì trong các thuyền bay độn không cũng là trong trăm cái chưa chắc có một cái!
Tiếp theo là không gian ở trong cũng tăng lên gấp mười lần, chia làm ba mươi tầng.
So với cự hạm thu hoạch từ Cửu Đô tiên triều còn rộng lớn hơn nữa.
Cuối cùng là ở đầu hạm cuối hạm hiện giờ xuất hiện bốn lỗ thủng. Cũng không thấy đột ngột, ngược lại càng tăng thêm vẻ mỹ quan.
Tông Thủ không biết tác dụng của chúng là gì, đưa chân lực vào thì thấy bên trong đột nhiên bắn ra một chùm tia sáng, bay thẳng về người đối diện.
Lâm Huyền Huyên đúng là người đứng ở đó, sắc mặt khẽ biến, trong chớp mắt thì đã lấy ra một mai rùa cổ văn khá ngăn ở trước mặt.
Quang văn lóng lánh, chùm tia sáng đập vào mai rùa thì một làn sóng cực nóng như hòa tan sắt thép lan tỏa ra khắp nơi.
Lâm Huyền Huyên dùng một lớp huyền băng thật dày bao phủ toàn bộ mai rùa cổ văn mới khiến cho quang diễm cực nóng của mai rùa hòa tan. Nhưng cả người lại bị cự lực đánh sâu vào, lùi về sau gần trăm trượng mới dừng lại.
Tông Thủ bị dọa sợ, vội vàng thu hồi pháp lực. Chùm tia sáng màu tím kia cũng dần dần nhạt đi.
Lâm Huyền Huyên không hề trách cứ, chỉ bình tĩnh nhìn phi toa trong tay Tông Thủ, suy nghĩ đăm chiêu.
- Đây đúng là Cửu U tích ma thần quang, mượn dùng Cửu U lực! Trên đời này sợ là ít người có thể hiểu biết, vực sâu Cửu U không phải sâu thẳm âm lãnh như trong lời đồn đại, mà là nóng cháy như dung nham! Bảo vật phi độn đệ nhất thời thượng cổ, Tích ma thần toa, quả nhiên không là không thẹn với danh hiệu này. Tích ma thần quang này so với tiên khí đỉnh giai bình thường thì có thể không bằng. Nhưng với trình tự tiên bảo, thì tác dụng này không kém với thần khí.
Nói đến đây, Lâm Huyền Huyên lại cười:
- Ngươi không phải nói làm việc phải nghĩ thua trước, thắng sau sao? Đầu tiên là phải tìm được một đường lui đã. Đợi đến khi thua cuộc còn có thể toàn thân trở ra. Theo ta thấy thì giờ không cần chuẩn bị đường lui nữa. Có phi toa này của người thì ngay cả Chí Cảnh tầm thường cũng không thể đuổi kịp. Nó có thể độn cửu thiên, có thể qua thập địa. Công phòng đều có, vạn ma lui tránh, ở đâu cũng có thể đi. Do cảnh giới Thánh giai điều khiển, ngay cả sư tôn Long Ảnh Huyền Sương của ngươi cũng không thể làm được gì. Thực sự gặp nguy hiểm, trèo lên thần toa này bỏ chạy là được!
Tông Thủ nghe xong rất vui, Lâm Huyền Huyên nói tu sĩ Chí Cảnh cũng đuổi không kịp thì có chút khoa trượng.
Pháp lực giữa hai cảnh giới Chí Cảnh và Thánh Cảnh không chỉ riêng về mạnh mặt yếu, còn là về mặt lượng dự trữ cao thấp, khôi phục sức khỏe nhanh chậm đều khác nhau một trời một vực.
Mặc dù trong một lúc không thể đuổi kịp, nhưng hai ngày ba ngày, thậm chí là liên tục một tháng hai tháng thì sẽ như thế nào đâu?
Chỉ nhìn những Thánh tôn Chí Cảnh kia có chịu trả giá hay không thôi.
Bất quá như lời Lâm Huyền Huyên đã nói, có thần toa này ở, cho dù là muốn từ mộ Tần hoàng này thoát ra cũng không phải sầu lo nữa.
Nhưng thứ Tông Thủ để ý nhất lúc này tự nhiên vẫn là trang khiếm khuyết không biết tên kia.
- Cũng không biết có tác dụng gì nữa? Có phải là tờ liên quan đến Lục thần ngự đao thuật không nữa?
Tông Thủ phát giác bản thân mình có chút khẩn trương, trái tim thì đang đập thình thịch.
Lục thần ngự đao thuật hoàn chỉnh, lại thêm tru tiên đao khí, chính là tầng mười ba chân chính, cũng là một đại pháp vô thượng không thể xem thường.
Tới lúc đó, cho dù là Thánh tôn Chí Cảnh, hắn cũng thể khiến họ kiêng kị! Cũng có tư cách chống lại họ!
Ba loại thần thông kiếm thuật này nhìn như chỉ kém nửa bước, thậm chí như Vô lượng chung thủy thần thông chỉ cần không hiểu một tầng thôi,
thì tầng không hiểu này sẽ như rãnh trời, khó có thể vượt qua.
Nhưng nếu trong Thái thượng diệt dộ thực kinh có ghi lại đao quyết hoàn chỉnh, vậy thì trong cuộc đời này, hắn thật sự có thể vượt qua rồi.
Tấm đồ thứ ba kia được đặt ở một góc trong cùng của “Trung thượng tứ khố”. Vị Trung thượng thự thời Thủy Tần kia giống như cũng cảm giác được chất liệu đặc dị của nó.
Vì vậy đã không đặt nó chung với những quyển sách trang giấy thừa thiếu không trọn vẹn khác, tùy ý chồng chất thành một chỗ, mà là đặt ở một nơi riêng.
Những linh vật còn lại đều được sắp xếp cực kỳ hợp quy tắc. Chỉ có duy nhất một nơi là nhìn có chút hỗn loạn thôi.
Tất cả đều là linh kiện thiếu của một ít linh bảo, hoặc là những trang sách không trọn vẹn. Tất cả đều không được xếp gọn, chỉ lung tung chồng chất vào một chỗ.
- Ừ? Những khí kiện này hình như có chút quen mắt --
Tông Thủ bỗng dừng lại, phất tay một cái. Trong chớp mắt vài khí kiện có hình dạng không giống nhau từ trong đống phế phẩm bên cạnh bay ra.
Cẩn thận phân biệt mới phát hiện những thứ này hoàn toàn giống y như đúc những linh kiện của Tích ma thần toa mà vài năm trước Trầm Nguyệt Hiên luyện chế cho mình.
- Chẳng lẽ là…?
Tông Thủ mừng như điên, đang muốn lấy Tích ma thần toa ra,
thì chợt nghe Trầm Nguyệt Hiên đứng phía sau nói:
- Đây chính là những linh kiện còn thiếu của Tích ma thần toa. Thần xin chúc mừng bệ hạ, tiên bảo đỉnh giai cuối cùng đã có thể khôi phục như lúc ban đầu rồi!
- Đây chính là những linh kiện còn thiếu của Tích ma thần toa. Thần xin chúc mừng bệ hạ, tiên bảo đỉnh giai cuối cùng đã có thể khôi phục như lúc ban đầu rồi!
Tông Thủ lấy Tích ma thần toa ra, quả nhiên sau khi lắp những linh kiện đó lên thì đã kín kẽ như thường.
Với cảm ứng của chủ khí, suốt mười phần linh kiện được tìm kiếm đào bới ra, nhưng đáng tiếc vẫn thiếu hơn mười linh kiện, vẫn không phải là hoàn toàn hoàn chỉnh.
Nhưng dựa theo cách nói của Trầm Nguyệt Hiên thì phần chủ thể đã hoàn chỉnh, một ít bộ phận bên hông còn thiếu cũng không quan trọng lắm. Nếu có đủ tài liệu thì hắn có thể luyện chế thay thế những bộ phận ấy để cho hoàn chỉnh.
Tích ma thần toa phục hồi như cũ, điểm biến hóa lớn nhất chính là tốc độ.
Trong Trung thượng tứ khố này, Tông Thủ không thể dùng thử. Chỉ có thể thử lấy chân lực thúc giục thăm dò thôi, thì đã thấy thần toa kia lập tức hóa thành lưu quang.
Khoảng cách ba trăm trượng, sử dụng thần toa di chuyển, chỉ cần tốn một phần mười ngàn giây mà thôi.
Ngay cả Tông Thủ cũng lắp bắp kinh hãi, vội vàng triệu hồi.
Vì tốc độ quá nhanh, cũng quá linh hoạt, với ý niệm của hắn thì vẫn không thể khống chế chuẩn xác được.
Tương đương gấp một nửa với khi hắn thi triển Vô lượng chung thủy độn pháp, thậm chí còn phải thêm chút nữa. Nếu pháp lực hắn không đủ thì không thể thôi pháp.
Tiếp theo là khả năng phòng ngự, chỉ cần xem cấm pháp thì có thể biết được thần toa này tương đương với một kiện tiên khí phòng ngự thượng phẩm.
Tích ma thần toa là bảo vật, cũng là “thuyền” vô cùng đặc dị. Lượng tài liệu tiêu hao thường thường gấp mười, thậm chí là gấp bốn mươi lần những tiên bảo khác của hắn!
Nhưng xét riêng về độn tốc và khả năng phòng ngự mạnh mẽ thì trong các thuyền bay độn không cũng là trong trăm cái chưa chắc có một cái!
Tiếp theo là không gian ở trong cũng tăng lên gấp mười lần, chia làm ba mươi tầng.
So với cự hạm thu hoạch từ Cửu Đô tiên triều còn rộng lớn hơn nữa.
Cuối cùng là ở đầu hạm cuối hạm hiện giờ xuất hiện bốn lỗ thủng. Cũng không thấy đột ngột, ngược lại càng tăng thêm vẻ mỹ quan.
Tông Thủ không biết tác dụng của chúng là gì, đưa chân lực vào thì thấy bên trong đột nhiên bắn ra một chùm tia sáng, bay thẳng về người đối diện.
Lâm Huyền Huyên đúng là người đứng ở đó, sắc mặt khẽ biến, trong chớp mắt thì đã lấy ra một mai rùa cổ văn khá ngăn ở trước mặt.
Quang văn lóng lánh, chùm tia sáng đập vào mai rùa thì một làn sóng cực nóng như hòa tan sắt thép lan tỏa ra khắp nơi.
Lâm Huyền Huyên dùng một lớp huyền băng thật dày bao phủ toàn bộ mai rùa cổ văn mới khiến cho quang diễm cực nóng của mai rùa hòa tan. Nhưng cả người lại bị cự lực đánh sâu vào, lùi về sau gần trăm trượng mới dừng lại.
Tông Thủ bị dọa sợ, vội vàng thu hồi pháp lực. Chùm tia sáng màu tím kia cũng dần dần nhạt đi.
Lâm Huyền Huyên không hề trách cứ, chỉ bình tĩnh nhìn phi toa trong tay Tông Thủ, suy nghĩ đăm chiêu.
- Đây đúng là Cửu U tích ma thần quang, mượn dùng Cửu U lực! Trên đời này sợ là ít người có thể hiểu biết, vực sâu Cửu U không phải sâu thẳm âm lãnh như trong lời đồn đại, mà là nóng cháy như dung nham! Bảo vật phi độn đệ nhất thời thượng cổ, Tích ma thần toa, quả nhiên không là không thẹn với danh hiệu này. Tích ma thần quang này so với tiên khí đỉnh giai bình thường thì có thể không bằng. Nhưng với trình tự tiên bảo, thì tác dụng này không kém với thần khí.
Nói đến đây, Lâm Huyền Huyên lại cười:
- Ngươi không phải nói làm việc phải nghĩ thua trước, thắng sau sao? Đầu tiên là phải tìm được một đường lui đã. Đợi đến khi thua cuộc còn có thể toàn thân trở ra. Theo ta thấy thì giờ không cần chuẩn bị đường lui nữa. Có phi toa này của người thì ngay cả Chí Cảnh tầm thường cũng không thể đuổi kịp. Nó có thể độn cửu thiên, có thể qua thập địa. Công phòng đều có, vạn ma lui tránh, ở đâu cũng có thể đi. Do cảnh giới Thánh giai điều khiển, ngay cả sư tôn Long Ảnh Huyền Sương của ngươi cũng không thể làm được gì. Thực sự gặp nguy hiểm, trèo lên thần toa này bỏ chạy là được!
Tông Thủ nghe xong rất vui, Lâm Huyền Huyên nói tu sĩ Chí Cảnh cũng đuổi không kịp thì có chút khoa trượng.
Pháp lực giữa hai cảnh giới Chí Cảnh và Thánh Cảnh không chỉ riêng về mạnh mặt yếu, còn là về mặt lượng dự trữ cao thấp, khôi phục sức khỏe nhanh chậm đều khác nhau một trời một vực.
Mặc dù trong một lúc không thể đuổi kịp, nhưng hai ngày ba ngày, thậm chí là liên tục một tháng hai tháng thì sẽ như thế nào đâu?
Chỉ nhìn những Thánh tôn Chí Cảnh kia có chịu trả giá hay không thôi.
Bất quá như lời Lâm Huyền Huyên đã nói, có thần toa này ở, cho dù là muốn từ mộ Tần hoàng này thoát ra cũng không phải sầu lo nữa.
Nhưng thứ Tông Thủ để ý nhất lúc này tự nhiên vẫn là trang khiếm khuyết không biết tên kia.
- Cũng không biết có tác dụng gì nữa? Có phải là tờ liên quan đến Lục thần ngự đao thuật không nữa?
Tông Thủ phát giác bản thân mình có chút khẩn trương, trái tim thì đang đập thình thịch.
Lục thần ngự đao thuật hoàn chỉnh, lại thêm tru tiên đao khí, chính là tầng mười ba chân chính, cũng là một đại pháp vô thượng không thể xem thường.
Tới lúc đó, cho dù là Thánh tôn Chí Cảnh, hắn cũng thể khiến họ kiêng kị! Cũng có tư cách chống lại họ!
Ba loại thần thông kiếm thuật này nhìn như chỉ kém nửa bước, thậm chí như Vô lượng chung thủy thần thông chỉ cần không hiểu một tầng thôi,
thì tầng không hiểu này sẽ như rãnh trời, khó có thể vượt qua.
Nhưng nếu trong Thái thượng diệt dộ thực kinh có ghi lại đao quyết hoàn chỉnh, vậy thì trong cuộc đời này, hắn thật sự có thể vượt qua rồi.
Tấm đồ thứ ba kia được đặt ở một góc trong cùng của “Trung thượng tứ khố”. Vị Trung thượng thự thời Thủy Tần kia giống như cũng cảm giác được chất liệu đặc dị của nó.
Vì vậy đã không đặt nó chung với những quyển sách trang giấy thừa thiếu không trọn vẹn khác, tùy ý chồng chất thành một chỗ, mà là đặt ở một nơi riêng.
/1700
|