Mà đợi tới khi hắn trùng kích chí cảnh thì tiên lực tinh khiết trong cơ thể sẽ giúp hắn đạt tới cực hạn của thường nhân.
Lúc này Tô Tiểu Tiểu trong ngực vô ý thức chấn động.
Tông Thủ lập tức rên rỉ một tiếng, hạ thân của hắn đang nằm trong đào nguyên ấm áp của nàng, lập tức truyền ra khoái cảm tê dại, khiến huyết mạch của người ta sôi sục.
Đây là tư thế ngồi song tu, chỉ cần tâm thần khẽ động cũng đạt tới khoái cảm mãnh liệt.
Dùng mình làm bình chướng ngăn cản lực lượng long khí có hại cho Tô Tiểu Tiểu.
Khi đó như bị cực hình, toàn thân thống khổ không chịu nổi, còn bây giờ không cảm thấy cái gì cả.
Nhưng thời điểm này càng muốn chết là vì Tô Tiểu Tiểu dáng người yểu điệt uyển chuyển, thân thể hấp dẫn chỉ có thể ôm mà không thể yêu thương nhiều hơn, khiến hắn hối tiếc.
Mùi thơm đặc biệt của nữ tử thỉnh thoảng chui vào trong mũi, làm cho người ta miên man, ngực của Tiểu Tiểu không có nhỏ, quy mô to lớn. Bây giờ đang dán vào nưực của hắn, co dãn mười phần, thoải mái nói không nên lời, cũng khiến cho hắn ngứa ngáy chính là hai hạt nhũ hoa đang cọ lên ngực của hắn.
Khó chịu nhất chính là phía dưới nằm trong võ. Mặc dù bất động nhưng lại có cảm giác mê luyến tận xương cốt.
Tông Thủ lúc này cũng tận lực khiến mình phân tâm không nghĩ tới chuyện này.
Nếu không thực hận không thể đem Tô Tiểu Tiểu đè xuống đại chiên ba trăm hiệp.
Nhưng mà Tiểu Tiểu bây giờ cần hắn đúc tạo căn cơ, lúc này vẫn mê man trong trạng thái chết giả.
Thật muốn làm như vậy thì hắn có khác gì súc sinh?
Nhưng mà trong bụng như có lửa thiêu đốt. Huyết mạch như sôi trào, bành cảm giác bành chướng tới tận cùng, thật là khó chịu được.- Thiếu chủ, ngươi bây giờ rất thoải mái hưởng thụ a?
Bên cạnh truyền đến âm thanh hừ lạnh của Sơ Tuyết, Tông Thủ lúc này bài xích tư tưởng không tốt ra khỏi đầu.
Sau đó chỉ thấy Sơ Tuyết dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn.
- Cái gì rất thoải mái? Tuyết nhi ngươi cho rằng khi đó ta có biện pháp khác sao? Nói tới thật là bất đắc dĩ.
Tông Thủ hừ lạnh một tiếng, trên mặt hơi đỏ lên, hơi có chút xấu hổ. Nhưng mà hắn xưa nay da mặt thật dầy, dùng đạo hạnh của Sơ Tuyết tuyệt đối không nhìn ra được.
- Chuyên tâm tiêu hóa những tinh khí này quan trọng hơn, hảo hảo tu luyện đi, không nên nghĩ chuyện khác. Chẳng lẽ ngươi nghĩ thiếu chủ chiết xuất tinh nguyên này ra rất dễ dàng sao?
Lúc này trong mảnh vỡ Tiểu Thiên Thế Giới này tinh khí nguyên lực nồng đậm hóa thành dịch.
Cố nhiên là duy trì mãnh vỡ không gian, thực sự cũng giống bị nhốt trong đó.
Nhưng mà không ai cho rằng Sơ Tuyết có thể sử dụng tinh nguyên nơi đây. Hỗn tạp long khí trong đó vẫn là trí mạng, người thường khó mà thừa nhận được.
Tông Thủ hấp thu chẳng phải nhiều, dứt khoát chuyển hóa bộ phận trong đó khiến cho Sơ Tuyết và năm thần thú của nàng và tiểu kim của hắn sử dụng, khi đó đạt được chỗ tốt thật lớn.
Mặc dù nhất thời nửa khắc không thể tăng cảnh giới lên, nhưng mà cũng như hắn dùng cường hóa thân thể.
Mà Tông Thủ thời điểm điểm này thất thần. Sơ Tuyết lúc này cũng trần như nhộng.
Tinh nguyên thái thịnh, lại cuồng bạo khôn cùng, quần áo của nàng cũng gặp tai họa.
Tiểu nha đầu này thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng luận dáng người so với Tô Tiểu Tiểu còn phải mạnh hơn vài phần, cực kỳ hấp dẫn.
Tông Thủ không biết nên dời mát thế nào, dứt khoát thoải mái dò xét là được.
- Thiếu chủ ngươi rốt cuộc đang nhìn ở đâu vậy?
Sơ Tuyết trên mặt đỏ thẫm, dùng tay che ngực, tai mèo của nàng đỏ rực, trong mắt mang theo ý giận.
Tông Thủ cười hắc hắc, tâm niệm thu trở về, sau khi hắn về sẽ hảo hảo ăn nha đầu này. Bằng không thì làm lòng người ngứa ngáy.
Kiềm chếtạp niệm, Tông Thủ tĩnh khí dò xét khí cơ trong người.
Hơn mười ngày này trừ không ngừng hấp thu tinh nguyên, không tiết chế cường hóa thân thể ra còn có thu hoạch khác.
Kỳ thật nói cho đúng hẳn là họa phúc không biết.
Hấp thu đại lượng sinh tử khí cho nên Hám Thế Quyết của hắn sinh ra dị biến.
Sinh tử nhị khí dung nhập vào người, khiến cho Tông Thủ tự nhiên nắm giữ thần thông.
Hắn mệnh danh là sinh tử huyền cơ biến!
Tên như ý nghĩa, tự nhiên là chuyển đổi sinh tử tự do.
Sinh tử biên hắn lúc trước chỉ dùng cho bản thân. Tác dụng với bên ngoài không bao nhiêu.
Nhưng mà hiện giờ chỉ cần đầy đủ lực lượng thì hắn có thể làm cho bất luận cái gì tự do chuyển đổi giữa sống và chết.
Tiếp theo môn thần thông này chẳng những có thể tăng cường Nguyên Sinh Linh Tức Quyết, càng khiến hắn dùng Minh Hà Cáo Tử Kiếm uy năng tăng vọt.
Đây ngược lại là đại pháp thực dụng.
Mà sở dĩ nói không biết họa phúc, là bởi vì trong cơ thể sinh tử chi lực vô cùng cường thịnh, cũng trực tiếp ảnh hưởng tới cấn đối của Hám Thế Quyết.
Lúc này không có cái gì dị thường, ngày sau không biết kết quả có xấu hay không.
Nhưng mà ba đóa Sinh Tử Đàm Hoa trong thời gian ngắn khôi phục tám phần, ngược lại là chuyện vui ngoài ý muốn.
Được sinh tử chi lực bàng bạc đổ vào, ba đóa đàm hoa khôi phục nhanh chóng khác thường.
Trừ chuyện đó trong hồn hải Nguyên Nhất Kiếm đã khôi phục bình thường.
Trải qua một lần rèn luyện, khí thế kiếm khí vương đạo này càng lộ ra nét bá đạo lăng lệ ác liệt, cũng trầm trọng nặng nề.
Trên thân kiếm tổng cộng có chín xích long loáng thoáng, xoay quanh trên thân kiếm.
Tình hình cực kỳ quỷ dị, hắn cho rằng những long ảnh này chính là thủy đức cho long.
Chúng nó không tương dung là chuyện nằm trong dự liệu.
Dựa theo thượng cổ Âm Dương gia ngũ hành chi luận, Đại Tần tự xưng là thủy đức, cho nên quốc gia lấy màu đen làm chủ đạo.
Nhưng mà thời điểm Lưu Hán lại tự xưng là Viêm Hán. Trong nước lấy màu đỏ làm chủ đạo, rất đúng với hỏa đức.
Mà dựa theo ngũ đức chung thủy luận, hẳn là thủy khắc hỏa mới đúng.
Tông Thủ nghĩ đến nếu như long khí của thủy tần hẳn là thủy đức chi long, còn mình là xích long thì thủy hỏa bất dung.
Thủy đức chi long mạnh mẽ, nói không chừng có thể nuốt hết xích long, chính mình không hề tránh khỏi.
Nhưng mà kết quả cuối cùng hắn hữu kinh vô hiểm là ngoài ý liệu.
Mà hắc long dài hẹp bị triệt để thôn phệ. Trái lại luyện hóa ra vô số canh kim duệ khí.
- Chẳng lẽ vận nước của thủy tần chính là kim, duệ mà không thể lâu sao?
Tông Thủ khó hiểu, thượng cổ Đại Tần cũng có không ít người tinh thông thuật số, tại sao tính sai?
Những kim khí này hắn không có khả năng hấp thu, Tông Thủ liền trực tiếp rót vào Thái Thượng Trảm Tiên Đồ Lục.
Thời gian hai mươi ngày thì đồ lục được rót đầy. Chỉ đợi thu thập sát phạt chi khí thì hoàn thành chuyển hóa.
Mà lúc này đặt tâm tư thẹn thùng xuống, Sơ Tuyết chuyên tâm tu hành lại bỗng nhiên tỉnh lại, ánh mắt quái dị.
- Thiếu chủ, bên ngoài hình như có người tới.
Tông Thủ nhíu mày nhìn qua Sơ Tuyết, lại dò xét bên ngoài có người tới. Lúc này hắn không thể động đậy, dứt khoát đem Nguyên Nhất Hồn Kiếm cho ra ngoài cơ thể.
Tăng Huyền Trì Pháp Dực gia trì lên người của hắn, kiếm quang gập lại, lập tức lao ra ngoài Tiểu Thiên Thế Giới. Mà chuôi kiếm này là hư ảnh nguyên hồn của Tông Thủ.
Lúc này Tô Tiểu Tiểu trong ngực vô ý thức chấn động.
Tông Thủ lập tức rên rỉ một tiếng, hạ thân của hắn đang nằm trong đào nguyên ấm áp của nàng, lập tức truyền ra khoái cảm tê dại, khiến huyết mạch của người ta sôi sục.
Đây là tư thế ngồi song tu, chỉ cần tâm thần khẽ động cũng đạt tới khoái cảm mãnh liệt.
Dùng mình làm bình chướng ngăn cản lực lượng long khí có hại cho Tô Tiểu Tiểu.
Khi đó như bị cực hình, toàn thân thống khổ không chịu nổi, còn bây giờ không cảm thấy cái gì cả.
Nhưng thời điểm này càng muốn chết là vì Tô Tiểu Tiểu dáng người yểu điệt uyển chuyển, thân thể hấp dẫn chỉ có thể ôm mà không thể yêu thương nhiều hơn, khiến hắn hối tiếc.
Mùi thơm đặc biệt của nữ tử thỉnh thoảng chui vào trong mũi, làm cho người ta miên man, ngực của Tiểu Tiểu không có nhỏ, quy mô to lớn. Bây giờ đang dán vào nưực của hắn, co dãn mười phần, thoải mái nói không nên lời, cũng khiến cho hắn ngứa ngáy chính là hai hạt nhũ hoa đang cọ lên ngực của hắn.
Khó chịu nhất chính là phía dưới nằm trong võ. Mặc dù bất động nhưng lại có cảm giác mê luyến tận xương cốt.
Tông Thủ lúc này cũng tận lực khiến mình phân tâm không nghĩ tới chuyện này.
Nếu không thực hận không thể đem Tô Tiểu Tiểu đè xuống đại chiên ba trăm hiệp.
Nhưng mà Tiểu Tiểu bây giờ cần hắn đúc tạo căn cơ, lúc này vẫn mê man trong trạng thái chết giả.
Thật muốn làm như vậy thì hắn có khác gì súc sinh?
Nhưng mà trong bụng như có lửa thiêu đốt. Huyết mạch như sôi trào, bành cảm giác bành chướng tới tận cùng, thật là khó chịu được.- Thiếu chủ, ngươi bây giờ rất thoải mái hưởng thụ a?
Bên cạnh truyền đến âm thanh hừ lạnh của Sơ Tuyết, Tông Thủ lúc này bài xích tư tưởng không tốt ra khỏi đầu.
Sau đó chỉ thấy Sơ Tuyết dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn.
- Cái gì rất thoải mái? Tuyết nhi ngươi cho rằng khi đó ta có biện pháp khác sao? Nói tới thật là bất đắc dĩ.
Tông Thủ hừ lạnh một tiếng, trên mặt hơi đỏ lên, hơi có chút xấu hổ. Nhưng mà hắn xưa nay da mặt thật dầy, dùng đạo hạnh của Sơ Tuyết tuyệt đối không nhìn ra được.
- Chuyên tâm tiêu hóa những tinh khí này quan trọng hơn, hảo hảo tu luyện đi, không nên nghĩ chuyện khác. Chẳng lẽ ngươi nghĩ thiếu chủ chiết xuất tinh nguyên này ra rất dễ dàng sao?
Lúc này trong mảnh vỡ Tiểu Thiên Thế Giới này tinh khí nguyên lực nồng đậm hóa thành dịch.
Cố nhiên là duy trì mãnh vỡ không gian, thực sự cũng giống bị nhốt trong đó.
Nhưng mà không ai cho rằng Sơ Tuyết có thể sử dụng tinh nguyên nơi đây. Hỗn tạp long khí trong đó vẫn là trí mạng, người thường khó mà thừa nhận được.
Tông Thủ hấp thu chẳng phải nhiều, dứt khoát chuyển hóa bộ phận trong đó khiến cho Sơ Tuyết và năm thần thú của nàng và tiểu kim của hắn sử dụng, khi đó đạt được chỗ tốt thật lớn.
Mặc dù nhất thời nửa khắc không thể tăng cảnh giới lên, nhưng mà cũng như hắn dùng cường hóa thân thể.
Mà Tông Thủ thời điểm điểm này thất thần. Sơ Tuyết lúc này cũng trần như nhộng.
Tinh nguyên thái thịnh, lại cuồng bạo khôn cùng, quần áo của nàng cũng gặp tai họa.
Tiểu nha đầu này thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng luận dáng người so với Tô Tiểu Tiểu còn phải mạnh hơn vài phần, cực kỳ hấp dẫn.
Tông Thủ không biết nên dời mát thế nào, dứt khoát thoải mái dò xét là được.
- Thiếu chủ ngươi rốt cuộc đang nhìn ở đâu vậy?
Sơ Tuyết trên mặt đỏ thẫm, dùng tay che ngực, tai mèo của nàng đỏ rực, trong mắt mang theo ý giận.
Tông Thủ cười hắc hắc, tâm niệm thu trở về, sau khi hắn về sẽ hảo hảo ăn nha đầu này. Bằng không thì làm lòng người ngứa ngáy.
Kiềm chếtạp niệm, Tông Thủ tĩnh khí dò xét khí cơ trong người.
Hơn mười ngày này trừ không ngừng hấp thu tinh nguyên, không tiết chế cường hóa thân thể ra còn có thu hoạch khác.
Kỳ thật nói cho đúng hẳn là họa phúc không biết.
Hấp thu đại lượng sinh tử khí cho nên Hám Thế Quyết của hắn sinh ra dị biến.
Sinh tử nhị khí dung nhập vào người, khiến cho Tông Thủ tự nhiên nắm giữ thần thông.
Hắn mệnh danh là sinh tử huyền cơ biến!
Tên như ý nghĩa, tự nhiên là chuyển đổi sinh tử tự do.
Sinh tử biên hắn lúc trước chỉ dùng cho bản thân. Tác dụng với bên ngoài không bao nhiêu.
Nhưng mà hiện giờ chỉ cần đầy đủ lực lượng thì hắn có thể làm cho bất luận cái gì tự do chuyển đổi giữa sống và chết.
Tiếp theo môn thần thông này chẳng những có thể tăng cường Nguyên Sinh Linh Tức Quyết, càng khiến hắn dùng Minh Hà Cáo Tử Kiếm uy năng tăng vọt.
Đây ngược lại là đại pháp thực dụng.
Mà sở dĩ nói không biết họa phúc, là bởi vì trong cơ thể sinh tử chi lực vô cùng cường thịnh, cũng trực tiếp ảnh hưởng tới cấn đối của Hám Thế Quyết.
Lúc này không có cái gì dị thường, ngày sau không biết kết quả có xấu hay không.
Nhưng mà ba đóa Sinh Tử Đàm Hoa trong thời gian ngắn khôi phục tám phần, ngược lại là chuyện vui ngoài ý muốn.
Được sinh tử chi lực bàng bạc đổ vào, ba đóa đàm hoa khôi phục nhanh chóng khác thường.
Trừ chuyện đó trong hồn hải Nguyên Nhất Kiếm đã khôi phục bình thường.
Trải qua một lần rèn luyện, khí thế kiếm khí vương đạo này càng lộ ra nét bá đạo lăng lệ ác liệt, cũng trầm trọng nặng nề.
Trên thân kiếm tổng cộng có chín xích long loáng thoáng, xoay quanh trên thân kiếm.
Tình hình cực kỳ quỷ dị, hắn cho rằng những long ảnh này chính là thủy đức cho long.
Chúng nó không tương dung là chuyện nằm trong dự liệu.
Dựa theo thượng cổ Âm Dương gia ngũ hành chi luận, Đại Tần tự xưng là thủy đức, cho nên quốc gia lấy màu đen làm chủ đạo.
Nhưng mà thời điểm Lưu Hán lại tự xưng là Viêm Hán. Trong nước lấy màu đỏ làm chủ đạo, rất đúng với hỏa đức.
Mà dựa theo ngũ đức chung thủy luận, hẳn là thủy khắc hỏa mới đúng.
Tông Thủ nghĩ đến nếu như long khí của thủy tần hẳn là thủy đức chi long, còn mình là xích long thì thủy hỏa bất dung.
Thủy đức chi long mạnh mẽ, nói không chừng có thể nuốt hết xích long, chính mình không hề tránh khỏi.
Nhưng mà kết quả cuối cùng hắn hữu kinh vô hiểm là ngoài ý liệu.
Mà hắc long dài hẹp bị triệt để thôn phệ. Trái lại luyện hóa ra vô số canh kim duệ khí.
- Chẳng lẽ vận nước của thủy tần chính là kim, duệ mà không thể lâu sao?
Tông Thủ khó hiểu, thượng cổ Đại Tần cũng có không ít người tinh thông thuật số, tại sao tính sai?
Những kim khí này hắn không có khả năng hấp thu, Tông Thủ liền trực tiếp rót vào Thái Thượng Trảm Tiên Đồ Lục.
Thời gian hai mươi ngày thì đồ lục được rót đầy. Chỉ đợi thu thập sát phạt chi khí thì hoàn thành chuyển hóa.
Mà lúc này đặt tâm tư thẹn thùng xuống, Sơ Tuyết chuyên tâm tu hành lại bỗng nhiên tỉnh lại, ánh mắt quái dị.
- Thiếu chủ, bên ngoài hình như có người tới.
Tông Thủ nhíu mày nhìn qua Sơ Tuyết, lại dò xét bên ngoài có người tới. Lúc này hắn không thể động đậy, dứt khoát đem Nguyên Nhất Hồn Kiếm cho ra ngoài cơ thể.
Tăng Huyền Trì Pháp Dực gia trì lên người của hắn, kiếm quang gập lại, lập tức lao ra ngoài Tiểu Thiên Thế Giới. Mà chuôi kiếm này là hư ảnh nguyên hồn của Tông Thủ.
/1700
|