Thần Hoàng

Chương 1664: Phỏng đoán lớn mật

/1700


- Theo lão nghĩ, hoặc là người nọ căn bản không tồn tại. Hoặc là người này tính toán càng thêm sâu xa.

Từ Phúc dường như hồ cũng biết suy nghĩ trong lòng Tông Thủ, giống như cười mà không phải cười nói:

- Có khả năng căn bản không thèm để ý đến cục diện Vân Giới và mười hai trấn quốc đồng nhân, hoặc là lòng có kiêng kị cũng không chừng.

Tông Thủ trăm mối vẫn không có cách giải, cũng dứt khoát tạm thời bỏ qua việc này. Người nọ không hiện thân cũng tốt.

Từ Phúc tiếp theo lại khuyên bảo nói:

- Ngược lại kiện Tăng Huyền Trì Pháp Dực trong tay bệ hạ tốt nhất nên hết sức che dấu một đoạn thời gian. Thí dụ như hôm nay, cũng rất không tệ. Có Lý Biệt Tuyết năm lần bảy lượt dị động, thần bảo này hơn phân nữa không thể dấu diếm được, nhưng chậm ngày nào hay ngày đó. Nếu người nọ thật sự tồn tại, sau khi biết được tất nhiên sẽ liều lĩnh cướp lấy. Mà Thương Sinh Đạo lúc này lại là qua mỗi một ngày đều có thể mạnh hơn một phần.

Thần sắc Tông Thủ ngưng trọng, hắn liên thủ cùng Ngụy Húc, trước tiên diệt sát phân thân của Thanh Huyền Thái Hoàng.

Chính vì e sợ hai người biết được hắn thi triển qua thập tam đẳng Vô Thượng thần pháp, từ đó đoán được gì đó.

Ngoài ra còn lo sợ sự tồn tại của Tăng Huyền Trì Pháp Dực có thể sẽ kinh động người nọ, dẫn phát ẩn họa.

Thứ hai là chuyến đi Phần Không Lục gia lần này chung quy vẫn cần chút át chủ bài để dựa vào.

Cũng không tin Lục gia lúc này, không có người ở Vân Giới, thăm dò động tĩnh hư thực của mình.

Tất cả mọi thứ của mình lúc này, ở trong mắt những quốc chủ tôn giả của Lục gia chỉ sợ đều đã rõ như lòng bàn tay.

Lúc này mẫu thân Lục Hàm Yên, ở trong Phần Không Thánh Đìn vẫn là cất bước duy gian. Bát đại quốc chủ, năm đại điện tôn, cũng có hơn phân nửa lòng mang ác ý.

Cho nên hắn không thể không phòng, cũng không thể không chuẩn bị nhiều thủ đoạn một chút!

- Việc này ta rõ!

Tông Thủ có chút gật đầu, thần sắc ngưng trọng:

- Không phải vạn bất đắc dĩ, Tông Thủ tuyệt sẽ không dễ dàng sử dụng, nhất định sẽ cẩn thận.

Kỳ thật phương pháp tốt nhất, là giao cho Tú Quan. Nhưng mà dùng linh thức liên lạc, cũng vẫn không có phản ứng. Chẳng biết đã đi đâu, giống như đối với Tăng Huyền Trì Pháp Dực cũng không thèm để ý vậy, khiến người rất khó hiểu.

- Kỳ thật thời gian cũng không cần quá lâu, có thể dấu diếm mười năm là được rồi.

Lúc này Ngụy Húc đã xử lý xong Nguyên hồn tàn phiến của Lý Biệt Tuyết.

Cũng lắc mình một cái, bay đến trước người mấy người.

- Tú Quan sư thúc không đáp lại, hoặc là có chuyện quan trọng, hoặc là cái này đối với hắn mà nói cũng không trọng dụng. Cho nên phương pháp tốt nhất, là do ngươi mang đi khỏi Vân Giới.

Tông Thủ trong nội tâm khẽ động, mang Tăng Huyền Trì Pháp Dực ra khỏi Vân Giới, như thế không tệ. Dù sao cũng phải rời khỏi Vân Giới, tiến đến Phần Không Thánh Đình một chuyến.

Mặc dù là nhân vật nửa bước Chân Cảnh, tại Lục gia thần đình, sợ rằng không dám làm càn.

Bất quá trước đó, lại còn có chiến sự với Ám Thế ma đình ở ngoại vực cần giải quyết.

Đã có mười hai trấn quốc đồng nhân nơi tay, tăng thêm Lý Biệt Tuyết đã chết. Ngụy Húc và Nguyên Tịnh tán nhân nếu không bị kiềm chế, đã có thể ly khai Vân Giới, hơn nữa còn thêm Từ Phúc,

Có thể Đại Càn về mặt binh lực còn không bằng, nhưng ở mặt cường giả, hắn đã có tiền vốn để chống lại, thậm chí áp chế Ám Thế ma đình rồi.

- Người nọ chưa đến, có thể là không ở Vân Giới cũng không chừng.

Lâm Huyền Tịnh gần đây tính tình đều lôi lệ phong hành. Giờ phút này ánh mắt lạnh lùng quét qua phương phế tích này, lại không hề cảm xúc nói:

- Cuộc chiến ở Thiên Phương thế giới so với nơi này càng thêm hung hiểm. Binh quý thần tốc, nếu mười hai trấn quốc đồng nhân đã tới tay, vậy thì sớm nên khởi hành. Cuối cùng trước khi Dạ Ma Tộc kịp phản ứng trọng tỏa quân chúng mới tốt.

Tông Thủ mặt mày rùng mình. Nhưng trong lòng không ôm hi vọng gì. Ám Thế ma đình đã mưu đồ Vân Giới, há có thể không đặt tay chân thăm dò động tĩnh hư thật của Vân Giới chứ?

Chỉ sợ đợi đến khi hắn mang theo tam đại Chí Cảnh Thánh Tôn, mười hai trấn quốc đồng nhân đến Thiên Phương thế giới thì dạ ma nhất tộc đã sớm có chuẩn bị rồi.

※ ※ ※ ※

Trên không trung 2 vạn trượng bên ngoài Hoàng Kinh Thành, vô số phi kiếm phẩm chất tuyệt hảo lúc này đang như nước thủy triều du động phía chân trời, từng thanh tựa như cá bơi, vô cùng linh động, dưới Liệt Dương chiếu rọi, sặc sỡ loá mắt.

Mà trước huyết hồng hắc vân trước kia tràn ngập bầu trời đã bị càn quét không còn, không thấy bóng dáng.

Kiếm Tông Chi Chủ lúc này đang đứng trên đám mây. cầm trong tay phù linh, không chút biểu lộ.

- Quả thật như Từ Bi tổ sư nói, Thôn Long kết quả, Bá Vương hiển thế. Thương Sinh Đạo xu thế thịnh hưng, cũng khó ngăn cản.

Thở dài một tiếng.

- Đáng tiếc đứng đầu một giáo, hôm nay lại rơi vào kết quả như vậy Đáng mừng cũng đáng tiếc.

- Nho môn cũng đáng thương!

Tư Không Phủ cũng mỉm cười, biết được lúc này vị Kiếm sư huynh này của hắn kỳ thật đã sớm cực kỳ hưng phấn, liền cũng theo ngữ khí người này nói:

- Chu Tử muốn mượn Cửu Huyền Quy Tàng Vấn Thần Lôi, hòa nhau một ván, khiến Nho gia có thể lần nữa giành lấy đại nghĩa. Nhưng không ngờ thật sự đụng phải một Thánh Quân chí thánh chí thiện.

Lăng Trần lại đè lấy vui vẻ, Tông Thủ lại binh yên vô sự trong Cửu Huyền Quy Tàng Vấn Thần Lôi. Lúc đầu cũng dọa hắn nhảy dựng, nhưng tới lúc này cũng đã hiểu ra.

Nghĩ đến Chu Tử, lúc này hẳn cũng đã tỉnh ngộ.

- Thánh Quân?

Kiếm Tông Chi Chủ thần sắc phức tạp, tiếp tục nhìn Phong Hoa Cung phía dưới.

- Thật đáng tiếc.

Vẫn có chút tiếc hận, năm đó Kiếm Tông vốn đã có cơ hội thu Tông Thủ thu làm môn hạ, nhưng lại vì nhất thời ngộ phán mà bỏ qua.

Bất quá có thể khiến Phong Thái Cực bái nhập Kiếm Tông, hắn cũng không hối hận.

- Quả thật đáng tiếc

Kiếm Thông Minh kia cũng cười khổ, lại biết chuyện năm đó thật sự không trách được tông chủ.

Ai có thể nghĩ đến, Tông Thủ có tàn hồn chi thân, song mạch thân thể, Thiên Nhân chi chướng ở Tiên Thiên cảnh đã nắm giữ Linh Vũ hợp nhất? Sẽ trong vài năm sau, trở thành tại thế Thánh Quân? Trèo lên đỉnh Thần Cảnh, trực tiếp thúc đẩy cái chết của Vô Thượng Nguyên Ma, Đạp Thế Thiên Quân chết?

Lập tức lại thấy Tông Thủ ở xa xa phía dưới hướng phía bên này thi lễ thật sâu, lộ ra lòng biết ơn. Kiếm Thông Minh lại khe khẽ thở dài:

- Là một người biết cấp bậc lễ nghĩa, bản tính tuyệt hảo, đáng tiếc lại không phải là đệ tử Kiếm Tông ta.

Cũng biết đề tài này, không thể tiếp tục nữa, Kiếm Thông Minh lại chuyển giọng:

- Vô Thượng Nguyên Ma đã vẫn, Ma Đạo chư tông ngày sau hơn phân nửa sẽ không sống khá giả.

Tư Không Phủ ‘ hắc ’ cười một tiếng, đâu chỉ không sống khá giả thôi? Phải nói là thịt trên thớt, tùy ý bị xâm lược mới đúng.

Sau trận chiến này, Ma Môn đã như chó nhà có tang. Vô số linh thạch mỏ bị Kiếm Tông và Thương Sinh Đạo chia cắt.

- Chuyện Ma Môn trước tiên không gấp!


/1700

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status