Bất quá những vật này cũng không phải là do Ngụy Húc tặng cho, mà là chính bản thân hắn tìm mua được.
Sư huynh kia, biết được hắn là hào phú, những vật này một mực không cho. Tông Thủ bất đắc dĩ, cũng chỉ có tự mình mua ở chỗ Triệu Yên Nhiên và Hiên Vận Lan. Người sau còn may, nhưng người trước lại giở công phu sư tử ngoạm, từ chỗ hắn hung hăng chặt chém một phen. Vì vậy giữa hai người lại có thêm một cọc ân oán.
Vì việc này, Tông Thủ cũng oán thầm Ngụy Húc suốt một ngày.
Nghiêm túc suy ngẫm, Tông Thủ bỗng nhiên vung bút. Ở trên phù chỉ ghi một chữ ‘ Thôn ’ một chữ ' Tịnh'
Gần đây tu vị võ đạo cuảh ắn bởi vì Ngụy Húc trợ giúp nên tăng lên quá nhanh. Ngược lại linh pháp hồn lực lại có chút trì trệ không tiến.
Cho tu một môn minh tưởng thuật đệ thập đẳng Thánh Linh cấp cũng không thay đổi được.
Hai chữ này khó hiểu liền không cách nào khiến cho tu vị của hắn chính thức tăng lên được.
Ngụy Húc trước khi đi cũng biết ý của hắn. Trong linh pháp điển tịch lưu lại, ngoại trừ một môn Đại Dịch La Thiên Không Minh Pháp, cùng với mấy chục loại thuật pháp Thương Sinh Đạo Bí Truyền ra còn lại phần lớn, đều có liên quan đến hai chữ ‘ Thôn ’ và ‘ Tịnh ’.
Bất quá, Linh Sư thế gian này lựa chọn tụ kết hai chân phù này cực nhỏ. Tông Thủ cũng xem qua một chút nhưng không có trợ giúp gì lớn.
Tìm hiểu gần đây tựa hồ cũng đi vào ngõ cụt, thật lâu cũng không tiến triển.
Bất quá cũng may hắn lúc này nhiều thêm một lựa chọn mới.
Bỗng dưng rút kiếm, cầm thanh Cửu Lân Kiếm tổn hại kia ở trong tay. Chỉ hơi do dự mấy tức, Tông Thủ đã lộ vẻ kiên quyết.
- Tiểu kim, lần này chủ nhân nhà ngươi có thể tiến giai không đều phải dựa vào ngươi rồi.
Ý niệm nổi lên, cánh tay trái của Tông Thủ bỗng nhiên liền có một một đoàn chất lỏng trong ngân bạch mang theo tơ vàng nhàn nhạt chảy xuôi mà xuống.
Chỉ thoáng qua liền bao phủ toàn bộ Cửu Lân Kiếm, khiến cho trên thân kiếm màu vàng chuyển thành ngân bạch.
Mà trong tầng bạc mỏng này, một sát na khi triệt để bao trùm thân kiếm thì tiểu kim cũng bắt đầu thôn phệ!
Vốn là bài tiết ra một loại chất lỏng đặc thù khiến những linh kim kia nhao nhao phân giải, rồi sau đó liền trực tiếp hấp thu vào trong cơ thể. Một ít kim loại vô dụng với nó thì nó trực tiếp tinh lọc bài trừ.
Sơ Tuyết bên cạnh lập tức quá sợ hãi, nàng đã thấy qua uy năng của kiếm này, tuy là đã tổn hại nhưng sau khi được linh sủng của Tông Thủ dùng nghĩ vật chi pháp chữa trị thì lại có uy năng của Linh Khí thất giai!
Linh Khí hi hữu bực này, Tông Thủ rõ ràng trực tiếp liền để cho tiểu kim nuốt mất!
Nàng vô thức muốn lên tiếng kinh hô lại bị Nhược Thủy từ phía sau ôm lấy. Nhìn lại, chỉ thấy Nhược Thủy đang lắc đầu, ngón tay thon dài đặt lên môi ý bảo chớ có lên tiếng.
Sau khi triệt để thôn phệ tiêu hóa Cửu Lân Kiếm, trọn vẹn dùng ước chừng năm canh giờ, lúc tiểu kim vừa mềm thành một đoàn thì một mặt vô cùng hưng phấn nhưng cũng vô cùng mệt mỏi nằm trong lòng bàn tay Tông Thủ, thân hình nhẹ nhàng lắc lắc, dùng cách đó để biểu lộ mừng rỡ, rồi sau đó giây lát lại lâm vào ngủ say.
Tông Thủ vẫn lẳng lặng quan sát, đợi đến sau khi lưỡi kiếm này bị nuốt mất liền tiến nhập vào trạng thái minh tưởng tìm hiểu.
- Chữ Thôn chữ Giải, thiên hạ làm miệng, lại có ý chiếm đoạt xâm chiếm. Thế gian sinh linh, đều cần thôn phệ sự vật để mưu sinh, cũng tự nhiên có công năng phân giải tinh lọc. Không những tiểu kim như thế, ta sao lại quên mất điểm này rồi--
Tông Thủ chỉ cảm thấy suy nghĩ của mình bỗng nhiên được quán thông, sau đó liền cất tiếng cười to. Trong hồn hải không cần thử từng cái đã có mười cái chân lục, nhao nhao ngưng tụ.
Giờ phút này trong hồn hải của hắn, Chân Lục Linh Cấm tương quan với hai chữ này đã nhiều đến hơn hai trăm cái, phiêu đãng trong vòng xoáy hồn hải.
Vô luận là chữ Thôn hay chữ Tịnh, đều ẩn ẩn ngưng kết hiện ra.
Tông Thủ ẩn ẩn có loại cảm giác, đợi đến ki Chân Lục Linh Cấm, ngưng tụ đến số lượng nhất định. Thậm chí không cần ý niệm hắn dẫn đạo, hai đạo chân phù này liền có thể tự động hoàn thành.
Trừng Dạ Du cảnh trung giai, một bước bước vào đến cảnh giới Hoàn Dương!
Tu vị Linh pháp cách tiến giai đã không còn xa nữa.
Mà đợi đến khi hắn dần dần thức tỉnh từ trong minh tưởng thì Hiên Vận Lan đã sớm không còn ở đó nữa, chỉ có Sơ Tuyết, ở bên lo lắng nhìn xem. Mà Nhược Thủy, thì lại nằm ngủ trên giường. Độc tố trên người nàng đã rút ra hơn phân nửa. Bất quá thân thể tuy đã khôi phục, nhưng vẫn còn tật xấu lưu lại. Trong một ngày, chừng non nửa thời gian đều là đang ngủ cả..
Mà trong thời gian thanh tỉnh thì Nhược Thủy luôn biến mất không thấy gì nữa, chẳng biết đi đâu. Hồi lâu sau, mới đổ mồ hôi đầm đìa trở về. Có đôi khi còn mỏi mệt đến nổi trực tiếp ngủ trong bồn tắm.
Trông thấy Tông Thủ tỉnh lại, Sơ Tuyết lập tức vui vẻ, sau đó lại lắc đầu thần sắc phức tạp nói:
- Thiếu chủ, thanh Cửu Lân Kiếm kia cứ vậy không còn nữa sao?
Tông Thủ cười không đáp, nhìn về phía tiểu kim vẫn nằm trong lòng bàn tay mình. Hắn vốn đối với tìm hiểu hai chữ Thôn Tinh đã không ôm hi vọng. Tự mình tính ra, ít nhất cũng phải cần tám tháng đến một năm mới có thể hoàn thành.
Cũng không biết Ngụy Húc sử dụng thủ đoạn gì lại khiến căn cơ tiểu kim lần nữa vững chắc xuống, có thể lần nữa tấn giai.
Cũng bởi vậy hắn mới thấy được hi vọng tụ kết hai đạo chân phù kia.
May mắn mà có tiểu gia hỏa này, xem như lại bớt được mấy tháng khổ công.
Giờ phút này cách khi hắn tiến vào trạng thái minh tưởng lại qua mấy canh giờ. Tiểu kim rõ ràng cũng khôi phục vài phần tinh lực, sôi nổi nằm trên tay hắn.
Tông Thủ nhíu mày lại, ý niệm khẽ nhúc nhích. Chỉ thấy thân hình vốn mềm mại kia bỗng nhiên mở rộng.
Vốn là kéo dài thành hình kiếm, rồi sau đó lại nhanh chóng cố hóa.
Mà khi toàn bộ quá trình hoàn thành, trong tay Tông Thủ liền nhiều thêm một thanh trường kiếm. Ánh vàng rực rỡ, trên đó cũng có khắc hình Cửu Đầu Kỳ Lân.
Sơ Tuyết thấy thế, cũng triệt để ngơ ngẩn, sau nửa ngày mới nghi ngờ hỏi:
- Đây là Cửu Lân Kiếm?
Bộ dáng chất liệu này, không thể nghi ngờ chính là thanh Cửu Lân Kiếm đã bị "Thôn" mất không thể nghi ngờ.
Ngoại trừ phẩm cấp Linh Năng tựa hồ chỉ ngoài ngũ giai ra, còn lại tất cả đều giống hoàn toàn.
Hơn nữa cũng không có loại khí tức cường hoành lại không ổn định như trước kia, rõ ràng cho thấy có thể duy trì một cách lâu dài.
- Đúng là Cửu Lân Kiếm!
Trong mắt Tông Thủ cũng thoáng hiện lấy quang mang kỳ lạ. Đến tầng thứ năm, công năng nghĩ vật của tiểu kim đã triệt để vững chắc.
Chỉ cần là thứ từng bị nó thôn phệ qua thì đều có thể được nghĩ hóa ra. Còn nếu là vật cùng giai, chẳng những hiệu quả không kém nửa phần mà càng có thể tăng cường thêm nữa.
Tới lúc này, tiểu gia hỏa này mới miễn cưỡng có vài phần ‘ vạn vật ’ chi năng, khí tượng thần thú.
Lần tiến giai tiếp theo, khi đến lục giai, không chỉ là có thể Nghĩ Hóa Linh khí, thậm chí có thể biến đổi thành các loại sinh linh tinh thú.
Sư huynh kia, biết được hắn là hào phú, những vật này một mực không cho. Tông Thủ bất đắc dĩ, cũng chỉ có tự mình mua ở chỗ Triệu Yên Nhiên và Hiên Vận Lan. Người sau còn may, nhưng người trước lại giở công phu sư tử ngoạm, từ chỗ hắn hung hăng chặt chém một phen. Vì vậy giữa hai người lại có thêm một cọc ân oán.
Vì việc này, Tông Thủ cũng oán thầm Ngụy Húc suốt một ngày.
Nghiêm túc suy ngẫm, Tông Thủ bỗng nhiên vung bút. Ở trên phù chỉ ghi một chữ ‘ Thôn ’ một chữ ' Tịnh'
Gần đây tu vị võ đạo cuảh ắn bởi vì Ngụy Húc trợ giúp nên tăng lên quá nhanh. Ngược lại linh pháp hồn lực lại có chút trì trệ không tiến.
Cho tu một môn minh tưởng thuật đệ thập đẳng Thánh Linh cấp cũng không thay đổi được.
Hai chữ này khó hiểu liền không cách nào khiến cho tu vị của hắn chính thức tăng lên được.
Ngụy Húc trước khi đi cũng biết ý của hắn. Trong linh pháp điển tịch lưu lại, ngoại trừ một môn Đại Dịch La Thiên Không Minh Pháp, cùng với mấy chục loại thuật pháp Thương Sinh Đạo Bí Truyền ra còn lại phần lớn, đều có liên quan đến hai chữ ‘ Thôn ’ và ‘ Tịnh ’.
Bất quá, Linh Sư thế gian này lựa chọn tụ kết hai chân phù này cực nhỏ. Tông Thủ cũng xem qua một chút nhưng không có trợ giúp gì lớn.
Tìm hiểu gần đây tựa hồ cũng đi vào ngõ cụt, thật lâu cũng không tiến triển.
Bất quá cũng may hắn lúc này nhiều thêm một lựa chọn mới.
Bỗng dưng rút kiếm, cầm thanh Cửu Lân Kiếm tổn hại kia ở trong tay. Chỉ hơi do dự mấy tức, Tông Thủ đã lộ vẻ kiên quyết.
- Tiểu kim, lần này chủ nhân nhà ngươi có thể tiến giai không đều phải dựa vào ngươi rồi.
Ý niệm nổi lên, cánh tay trái của Tông Thủ bỗng nhiên liền có một một đoàn chất lỏng trong ngân bạch mang theo tơ vàng nhàn nhạt chảy xuôi mà xuống.
Chỉ thoáng qua liền bao phủ toàn bộ Cửu Lân Kiếm, khiến cho trên thân kiếm màu vàng chuyển thành ngân bạch.
Mà trong tầng bạc mỏng này, một sát na khi triệt để bao trùm thân kiếm thì tiểu kim cũng bắt đầu thôn phệ!
Vốn là bài tiết ra một loại chất lỏng đặc thù khiến những linh kim kia nhao nhao phân giải, rồi sau đó liền trực tiếp hấp thu vào trong cơ thể. Một ít kim loại vô dụng với nó thì nó trực tiếp tinh lọc bài trừ.
Sơ Tuyết bên cạnh lập tức quá sợ hãi, nàng đã thấy qua uy năng của kiếm này, tuy là đã tổn hại nhưng sau khi được linh sủng của Tông Thủ dùng nghĩ vật chi pháp chữa trị thì lại có uy năng của Linh Khí thất giai!
Linh Khí hi hữu bực này, Tông Thủ rõ ràng trực tiếp liền để cho tiểu kim nuốt mất!
Nàng vô thức muốn lên tiếng kinh hô lại bị Nhược Thủy từ phía sau ôm lấy. Nhìn lại, chỉ thấy Nhược Thủy đang lắc đầu, ngón tay thon dài đặt lên môi ý bảo chớ có lên tiếng.
Sau khi triệt để thôn phệ tiêu hóa Cửu Lân Kiếm, trọn vẹn dùng ước chừng năm canh giờ, lúc tiểu kim vừa mềm thành một đoàn thì một mặt vô cùng hưng phấn nhưng cũng vô cùng mệt mỏi nằm trong lòng bàn tay Tông Thủ, thân hình nhẹ nhàng lắc lắc, dùng cách đó để biểu lộ mừng rỡ, rồi sau đó giây lát lại lâm vào ngủ say.
Tông Thủ vẫn lẳng lặng quan sát, đợi đến sau khi lưỡi kiếm này bị nuốt mất liền tiến nhập vào trạng thái minh tưởng tìm hiểu.
- Chữ Thôn chữ Giải, thiên hạ làm miệng, lại có ý chiếm đoạt xâm chiếm. Thế gian sinh linh, đều cần thôn phệ sự vật để mưu sinh, cũng tự nhiên có công năng phân giải tinh lọc. Không những tiểu kim như thế, ta sao lại quên mất điểm này rồi--
Tông Thủ chỉ cảm thấy suy nghĩ của mình bỗng nhiên được quán thông, sau đó liền cất tiếng cười to. Trong hồn hải không cần thử từng cái đã có mười cái chân lục, nhao nhao ngưng tụ.
Giờ phút này trong hồn hải của hắn, Chân Lục Linh Cấm tương quan với hai chữ này đã nhiều đến hơn hai trăm cái, phiêu đãng trong vòng xoáy hồn hải.
Vô luận là chữ Thôn hay chữ Tịnh, đều ẩn ẩn ngưng kết hiện ra.
Tông Thủ ẩn ẩn có loại cảm giác, đợi đến ki Chân Lục Linh Cấm, ngưng tụ đến số lượng nhất định. Thậm chí không cần ý niệm hắn dẫn đạo, hai đạo chân phù này liền có thể tự động hoàn thành.
Trừng Dạ Du cảnh trung giai, một bước bước vào đến cảnh giới Hoàn Dương!
Tu vị Linh pháp cách tiến giai đã không còn xa nữa.
Mà đợi đến khi hắn dần dần thức tỉnh từ trong minh tưởng thì Hiên Vận Lan đã sớm không còn ở đó nữa, chỉ có Sơ Tuyết, ở bên lo lắng nhìn xem. Mà Nhược Thủy, thì lại nằm ngủ trên giường. Độc tố trên người nàng đã rút ra hơn phân nửa. Bất quá thân thể tuy đã khôi phục, nhưng vẫn còn tật xấu lưu lại. Trong một ngày, chừng non nửa thời gian đều là đang ngủ cả..
Mà trong thời gian thanh tỉnh thì Nhược Thủy luôn biến mất không thấy gì nữa, chẳng biết đi đâu. Hồi lâu sau, mới đổ mồ hôi đầm đìa trở về. Có đôi khi còn mỏi mệt đến nổi trực tiếp ngủ trong bồn tắm.
Trông thấy Tông Thủ tỉnh lại, Sơ Tuyết lập tức vui vẻ, sau đó lại lắc đầu thần sắc phức tạp nói:
- Thiếu chủ, thanh Cửu Lân Kiếm kia cứ vậy không còn nữa sao?
Tông Thủ cười không đáp, nhìn về phía tiểu kim vẫn nằm trong lòng bàn tay mình. Hắn vốn đối với tìm hiểu hai chữ Thôn Tinh đã không ôm hi vọng. Tự mình tính ra, ít nhất cũng phải cần tám tháng đến một năm mới có thể hoàn thành.
Cũng không biết Ngụy Húc sử dụng thủ đoạn gì lại khiến căn cơ tiểu kim lần nữa vững chắc xuống, có thể lần nữa tấn giai.
Cũng bởi vậy hắn mới thấy được hi vọng tụ kết hai đạo chân phù kia.
May mắn mà có tiểu gia hỏa này, xem như lại bớt được mấy tháng khổ công.
Giờ phút này cách khi hắn tiến vào trạng thái minh tưởng lại qua mấy canh giờ. Tiểu kim rõ ràng cũng khôi phục vài phần tinh lực, sôi nổi nằm trên tay hắn.
Tông Thủ nhíu mày lại, ý niệm khẽ nhúc nhích. Chỉ thấy thân hình vốn mềm mại kia bỗng nhiên mở rộng.
Vốn là kéo dài thành hình kiếm, rồi sau đó lại nhanh chóng cố hóa.
Mà khi toàn bộ quá trình hoàn thành, trong tay Tông Thủ liền nhiều thêm một thanh trường kiếm. Ánh vàng rực rỡ, trên đó cũng có khắc hình Cửu Đầu Kỳ Lân.
Sơ Tuyết thấy thế, cũng triệt để ngơ ngẩn, sau nửa ngày mới nghi ngờ hỏi:
- Đây là Cửu Lân Kiếm?
Bộ dáng chất liệu này, không thể nghi ngờ chính là thanh Cửu Lân Kiếm đã bị "Thôn" mất không thể nghi ngờ.
Ngoại trừ phẩm cấp Linh Năng tựa hồ chỉ ngoài ngũ giai ra, còn lại tất cả đều giống hoàn toàn.
Hơn nữa cũng không có loại khí tức cường hoành lại không ổn định như trước kia, rõ ràng cho thấy có thể duy trì một cách lâu dài.
- Đúng là Cửu Lân Kiếm!
Trong mắt Tông Thủ cũng thoáng hiện lấy quang mang kỳ lạ. Đến tầng thứ năm, công năng nghĩ vật của tiểu kim đã triệt để vững chắc.
Chỉ cần là thứ từng bị nó thôn phệ qua thì đều có thể được nghĩ hóa ra. Còn nếu là vật cùng giai, chẳng những hiệu quả không kém nửa phần mà càng có thể tăng cường thêm nữa.
Tới lúc này, tiểu gia hỏa này mới miễn cưỡng có vài phần ‘ vạn vật ’ chi năng, khí tượng thần thú.
Lần tiến giai tiếp theo, khi đến lục giai, không chỉ là có thể Nghĩ Hóa Linh khí, thậm chí có thể biến đổi thành các loại sinh linh tinh thú.
/1700
|