Khổng Dao liền giật mình nhìn sang, sau đó hơi lắc đầu, làm quân chủ cố nhiên nhất ngôn cửu đỉnh nhưng cũng có đôi khi cần phải biến báo.
Giống như loại tình hình này nên quả quyết!
Tông Thủ lần này nhượng bộ, thật sự là hư danh! Nội các và thạm nghị chỉ sợ sẽ lớn gan hơn không đặt lệnh của quân chủ vào mắt.
Chợt nàng nhận ra hình như giờ khắc này số mệnh của Tông Thủ lại có chút biến hóa.
Khổng Dao khẽ giật mình ngạc nhiên, cuối cùng là chần chờ không dám nhìn tới. Thứ nhất là thương thế thần hồn chưa lành, vận dụng bí pháp này sẽ cố hết sức, hai là nếu mở ra sẽ lo lắng mình không được đả kích liên tiếp...
Triệu Yên Nhiên cũng cười lạnh nói:
- Nếu là ta, ai dám có không phục thì chém một kiếm cho phục! Ngươi lề mề quá, thật không sảng khoái.
Tông Thủ cười mà không nói, ngược lại Hiên Viên Y Nhân vui mừng lên tiếng:
- Như vậy mới phải, nếu là chỉ vì hôn sự của chúng ta mà tăng thuế con dân, Y Nhân sẽ rất bất an.
Tông Thủ cười hắc hắc, đang suy nghĩ phải che đậy tài nguyên mới này theo con đường nào.
Tiếp theo chỉ nghe bên ngoài ngọc liễn truyền ra một tiếng hét lớn.
- Tốt! Đại trượng phu phải nên như thế! Được vạn chúng kính ngưỡng, quân vương như thế mới xứng là vạn dân chi chủ, đáng giá ta và ngươi hiệu lực!
Tông Thủ hiếu kỳ trong lòng nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy một tráng hán đứng trên nóc nhà nhìn bên này, cạnh hắn là một văn sĩ thanh niên thanh tú cũng đang nhìn về phía ngọc liễn của Tông Thủ. Trong mắt hắn giờ phút này tràn ngập vẻ kinh ngạc, như có điều suy nghĩ.
Hai người này khí chất không giống phàm tục. Cho dù trong vạn người cũng như hạc giữa bầy gà.
Bất quá trên đời này dị nhân vốn là rất nhiều, Tông Thủ nhìn thoáng qua, mơ hồ có chút quen thuộc nhưng nhất thời lại nghĩ không ra. Chỉ biết trước kia xác thực là chưa từng gặp qua nên cũng không đi để ý.
Khổng Dao lúc này lại nhíu mày, cảm giác có người mang khí ngang với Tông Thủ.
Nàng mở linh mục sau đó giật mình, đây là phụ Long mệnh cách?
Chính mình có nên nhắc nhở hay không?
Được rồi, nàng hôm nay chính hận Tông Thủ tận xương, còn lâu mới thông báo cho hắn.
Khổng Dao còn đang chần chờ, Tông Thủ lại nghe thấy có rất nhiều tiếng ồn ào vang lên.
- Là quốc quân! Thật sự là quốc quân trên xe
- Thấy này tướng mạo, quả nhiên là đẹp. Cổ nhân nói cái gì thiên sinh lệ chất chính là như thế, thoạt nhìn còn tuấn tú hơn cả nữ nhân.
- Thì ra quân thượng chúng ta giống như em bé mới mười sáu tuổi.
- Ừ! Còn nhỏ hơn thằng nhóc nhà ta một chút.
Tông Thủ giận dữ, nói cái quái gì vậy? Những người này không phải đang khen hắn đại thắng trên núi Thượng Tiêu sao? Đây là thực lực tiếp cận thánh địa thứ ba đó.
Còn sắp thống nhất từ nay ngũ lục chia lìa, ngay cả mấy cái vương triều của Đông Lâm Vân Lục cũng không thể làm được.
Cũng may phía sau đã có người mở miệng khiển rách.
- Nói bậy bạ gì đó? Đây chính là Thánh Quân trăm ngàn năm khó gặp! Đông Lâm ta chiến loạn không ngớt, thời gian thanh bình thế này trước kia chưa từng nghĩ tới.
- Đương nhiên! Loạn thế người không bằng chó, hưng thịnh giống như Càn Thiên Sơn ta không thể tưởng tượng. Nhị đại phụ tử quân thượng đều là anh chủ.
- Nghe nói mấy ngày nữa, vài toà đại thành cuối cùng phía đông cũng sẽ bị Khâu Đình Trụ và Tông Đình Trụ đánh hạ. Dừng đi! Đừng để đám nhà quê kia dính chút vinh dự này.
- Ta hôm nay chỉ cầu trực thuộc thôi...
- Đúng vậy! Phàm thành trực thuộc đều trẻ có chỗ theo, già có chỗ nuôi. Gần đây còn nghe nói nông thuế miễn toàn bộ, trước kia nào có chuyện tốt như vậy?
- Đáng tiếc chỉ là nông thuế, nếu thương nhân thuế có thể miễn chút ít thì tốt rồi.
Tông Thủ nghe được mà cảm thấy được an ủi, đây mới là lương dân hắn trị hạ. Chỉ là muốn miễn thuế hả? Thôi các ngươi đừng mơ nữa.
Chốc lát sau lại có người lên tiếng:
- Quân thượng chúng ta cái gì cũng tốt. Chỉ là hơi háo sắc, trong ngọc liễn đã có năm sáu nữ tử rồi.
- Phải không? Nghe nói ngay cả hoàng đế Đại Thương trung ương Vân Lục cũng không thể tránh. Dứt khoát gả nữ tử họ Khổng cho quân thượng làm phi, nữ nhân này trước đó còn không tình nguyện. Nhưng nửa tháng bị quân thượng hàng phục, nghe nói còn từng thay quân thượng thống soái đại quân chinh chiến.
Khổng Dao vốn đang mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, không để ý tới. Lúc này rất ủy khuất nhíu đôi mi thanh tú lại.
- Ừ! Ta nghe nói lần này còn mang về tới một ni cô đã hoàn tục, trước kia là người của Tịnh Thổ Tông?
- Tịnh Thổ Tông? Chẳng phải là tiên cảnh sao? Tông Thủ quả nhiên diễm phúc sâu. Rõ ràng có thể làm nữ tử tiên cảnh hoàn tục, thật là bất phàm? Nghe nói nữ tử chỗ đó tất cả mọi người đẹp như tiên, đáng tiếc lại một lòng hướng phật. Thanh đèn cổ phật cso cái gì tốt chứ!
Tịnh Âm cũng không bình tĩnh nữa, nàng vội vàng cúi đầu không ngừng niệm kinh Nguyên Thủy cổ phật cùng Đại Thanh Tịnh.
Sớm biết như thế nàng cũng không chịu để Triệu Yên Nhiên áp chế, leo lên ngọc liễn.
Triệu Yên Nhiên cười bò lăn ra, bất quá có người tiếp tục nghị luận.
- Còn có người của Thất Linh Tông, là thủ tịch đệ tử thế hệ này. Nữ tử Xá Ma Tông sở trường nam nữ hợp tu thuật phòng the, không biết quân thượng có thể khống chế nổi không?
Triệu Yên Nhiên ngẩn người, mắt lộ sát cơ, tiếp theo lại cười khẽ một tiếng khiêu khích nhìn Tông Thủ.
Tông Thủ rụt cổ lại, hắn rùng mình lùi về phía sau. Quả thực hắn không có hứng thú với nữ nhân này, nhưng Triệu Yên Nhiên chính thức thẹn quá hoá giận.... Liễn xa chậm rãi lăn bánh, đi theo con đường đá khác.
Trên nóc nhà, thanh niên tú sĩ thần sắc ngu ngơ, mắt lộ vẻ khó tin, trong miệng càng thì thào tự nói.
- Thánh Vương chi khí, thánh Vương? Làm sao có thể thanh khiết từ đầu tới cuối, không hề lộ một chút tạp chất?
Đại hán khôi vĩ bên cạnh hắn không nghe rõ ràng, mày rậm nhướn lên:
- Sư đệ, ngươi mới vừa nói cái gì?
- Không có gì!
Thanh niên tú sĩ bị hắn dùng lời nói bừng tỉnh, hắn vội vàng lắc đầu, đồ vật mình mới nhìn thấy chỉ sợ nói ra cũng không ai tin.
Huống chi loại chuyện này thật sự quá trọng đại, để trong lòng không nói cho người khác mới an toàn nhất.
Sự tình vượt Thiên Cơ một cái sơ sẩy sẽ mang họa tới cho bản thân.
- Chỉ phát giác một người quen mà thôi, ngươi có thể thấy được vị tiểu thư Khổng gia không?
- Khổng Dao?
Đại hán khôi vĩ cười cười đáp:
- Nghe nói gần đây vị tiểu thư đó bị hoàng đế Đại Thương gả cho quốc quân ở nơi này làm phi. Kỳ thật nữ tử như nàng lập gia đình giúp chồng con mới tốt. Trên chiến trường chém giết cùng nam nhân làm gì.
Tú sĩ cười cười, biết được sư huynh hắn xem thường nữ tử.
- Kỳ thật mới vừa rồi ta dùng một Thiên Thị Phù sư phụ ban thưởng dò xét.
- Ồ?
Đại hán khôi vĩ lúc này mới lộ thần sắc nghiêm túc và kinh ngạc.
Thiên Thị Phù nghe nói có thể xem nhân khí vận mệnh biến hóa, bất quá hắn biết trong tay tú sĩ tổng cộng cũng không quá ba tấm.
Sư tôn để cho hắn lựa chọn thiên mệnh chi chủ mà ban thưởng.
Không ngờ ở đây lại mất một tấm.
Giống như loại tình hình này nên quả quyết!
Tông Thủ lần này nhượng bộ, thật sự là hư danh! Nội các và thạm nghị chỉ sợ sẽ lớn gan hơn không đặt lệnh của quân chủ vào mắt.
Chợt nàng nhận ra hình như giờ khắc này số mệnh của Tông Thủ lại có chút biến hóa.
Khổng Dao khẽ giật mình ngạc nhiên, cuối cùng là chần chờ không dám nhìn tới. Thứ nhất là thương thế thần hồn chưa lành, vận dụng bí pháp này sẽ cố hết sức, hai là nếu mở ra sẽ lo lắng mình không được đả kích liên tiếp...
Triệu Yên Nhiên cũng cười lạnh nói:
- Nếu là ta, ai dám có không phục thì chém một kiếm cho phục! Ngươi lề mề quá, thật không sảng khoái.
Tông Thủ cười mà không nói, ngược lại Hiên Viên Y Nhân vui mừng lên tiếng:
- Như vậy mới phải, nếu là chỉ vì hôn sự của chúng ta mà tăng thuế con dân, Y Nhân sẽ rất bất an.
Tông Thủ cười hắc hắc, đang suy nghĩ phải che đậy tài nguyên mới này theo con đường nào.
Tiếp theo chỉ nghe bên ngoài ngọc liễn truyền ra một tiếng hét lớn.
- Tốt! Đại trượng phu phải nên như thế! Được vạn chúng kính ngưỡng, quân vương như thế mới xứng là vạn dân chi chủ, đáng giá ta và ngươi hiệu lực!
Tông Thủ hiếu kỳ trong lòng nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy một tráng hán đứng trên nóc nhà nhìn bên này, cạnh hắn là một văn sĩ thanh niên thanh tú cũng đang nhìn về phía ngọc liễn của Tông Thủ. Trong mắt hắn giờ phút này tràn ngập vẻ kinh ngạc, như có điều suy nghĩ.
Hai người này khí chất không giống phàm tục. Cho dù trong vạn người cũng như hạc giữa bầy gà.
Bất quá trên đời này dị nhân vốn là rất nhiều, Tông Thủ nhìn thoáng qua, mơ hồ có chút quen thuộc nhưng nhất thời lại nghĩ không ra. Chỉ biết trước kia xác thực là chưa từng gặp qua nên cũng không đi để ý.
Khổng Dao lúc này lại nhíu mày, cảm giác có người mang khí ngang với Tông Thủ.
Nàng mở linh mục sau đó giật mình, đây là phụ Long mệnh cách?
Chính mình có nên nhắc nhở hay không?
Được rồi, nàng hôm nay chính hận Tông Thủ tận xương, còn lâu mới thông báo cho hắn.
Khổng Dao còn đang chần chờ, Tông Thủ lại nghe thấy có rất nhiều tiếng ồn ào vang lên.
- Là quốc quân! Thật sự là quốc quân trên xe
- Thấy này tướng mạo, quả nhiên là đẹp. Cổ nhân nói cái gì thiên sinh lệ chất chính là như thế, thoạt nhìn còn tuấn tú hơn cả nữ nhân.
- Thì ra quân thượng chúng ta giống như em bé mới mười sáu tuổi.
- Ừ! Còn nhỏ hơn thằng nhóc nhà ta một chút.
Tông Thủ giận dữ, nói cái quái gì vậy? Những người này không phải đang khen hắn đại thắng trên núi Thượng Tiêu sao? Đây là thực lực tiếp cận thánh địa thứ ba đó.
Còn sắp thống nhất từ nay ngũ lục chia lìa, ngay cả mấy cái vương triều của Đông Lâm Vân Lục cũng không thể làm được.
Cũng may phía sau đã có người mở miệng khiển rách.
- Nói bậy bạ gì đó? Đây chính là Thánh Quân trăm ngàn năm khó gặp! Đông Lâm ta chiến loạn không ngớt, thời gian thanh bình thế này trước kia chưa từng nghĩ tới.
- Đương nhiên! Loạn thế người không bằng chó, hưng thịnh giống như Càn Thiên Sơn ta không thể tưởng tượng. Nhị đại phụ tử quân thượng đều là anh chủ.
- Nghe nói mấy ngày nữa, vài toà đại thành cuối cùng phía đông cũng sẽ bị Khâu Đình Trụ và Tông Đình Trụ đánh hạ. Dừng đi! Đừng để đám nhà quê kia dính chút vinh dự này.
- Ta hôm nay chỉ cầu trực thuộc thôi...
- Đúng vậy! Phàm thành trực thuộc đều trẻ có chỗ theo, già có chỗ nuôi. Gần đây còn nghe nói nông thuế miễn toàn bộ, trước kia nào có chuyện tốt như vậy?
- Đáng tiếc chỉ là nông thuế, nếu thương nhân thuế có thể miễn chút ít thì tốt rồi.
Tông Thủ nghe được mà cảm thấy được an ủi, đây mới là lương dân hắn trị hạ. Chỉ là muốn miễn thuế hả? Thôi các ngươi đừng mơ nữa.
Chốc lát sau lại có người lên tiếng:
- Quân thượng chúng ta cái gì cũng tốt. Chỉ là hơi háo sắc, trong ngọc liễn đã có năm sáu nữ tử rồi.
- Phải không? Nghe nói ngay cả hoàng đế Đại Thương trung ương Vân Lục cũng không thể tránh. Dứt khoát gả nữ tử họ Khổng cho quân thượng làm phi, nữ nhân này trước đó còn không tình nguyện. Nhưng nửa tháng bị quân thượng hàng phục, nghe nói còn từng thay quân thượng thống soái đại quân chinh chiến.
Khổng Dao vốn đang mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, không để ý tới. Lúc này rất ủy khuất nhíu đôi mi thanh tú lại.
- Ừ! Ta nghe nói lần này còn mang về tới một ni cô đã hoàn tục, trước kia là người của Tịnh Thổ Tông?
- Tịnh Thổ Tông? Chẳng phải là tiên cảnh sao? Tông Thủ quả nhiên diễm phúc sâu. Rõ ràng có thể làm nữ tử tiên cảnh hoàn tục, thật là bất phàm? Nghe nói nữ tử chỗ đó tất cả mọi người đẹp như tiên, đáng tiếc lại một lòng hướng phật. Thanh đèn cổ phật cso cái gì tốt chứ!
Tịnh Âm cũng không bình tĩnh nữa, nàng vội vàng cúi đầu không ngừng niệm kinh Nguyên Thủy cổ phật cùng Đại Thanh Tịnh.
Sớm biết như thế nàng cũng không chịu để Triệu Yên Nhiên áp chế, leo lên ngọc liễn.
Triệu Yên Nhiên cười bò lăn ra, bất quá có người tiếp tục nghị luận.
- Còn có người của Thất Linh Tông, là thủ tịch đệ tử thế hệ này. Nữ tử Xá Ma Tông sở trường nam nữ hợp tu thuật phòng the, không biết quân thượng có thể khống chế nổi không?
Triệu Yên Nhiên ngẩn người, mắt lộ sát cơ, tiếp theo lại cười khẽ một tiếng khiêu khích nhìn Tông Thủ.
Tông Thủ rụt cổ lại, hắn rùng mình lùi về phía sau. Quả thực hắn không có hứng thú với nữ nhân này, nhưng Triệu Yên Nhiên chính thức thẹn quá hoá giận.... Liễn xa chậm rãi lăn bánh, đi theo con đường đá khác.
Trên nóc nhà, thanh niên tú sĩ thần sắc ngu ngơ, mắt lộ vẻ khó tin, trong miệng càng thì thào tự nói.
- Thánh Vương chi khí, thánh Vương? Làm sao có thể thanh khiết từ đầu tới cuối, không hề lộ một chút tạp chất?
Đại hán khôi vĩ bên cạnh hắn không nghe rõ ràng, mày rậm nhướn lên:
- Sư đệ, ngươi mới vừa nói cái gì?
- Không có gì!
Thanh niên tú sĩ bị hắn dùng lời nói bừng tỉnh, hắn vội vàng lắc đầu, đồ vật mình mới nhìn thấy chỉ sợ nói ra cũng không ai tin.
Huống chi loại chuyện này thật sự quá trọng đại, để trong lòng không nói cho người khác mới an toàn nhất.
Sự tình vượt Thiên Cơ một cái sơ sẩy sẽ mang họa tới cho bản thân.
- Chỉ phát giác một người quen mà thôi, ngươi có thể thấy được vị tiểu thư Khổng gia không?
- Khổng Dao?
Đại hán khôi vĩ cười cười đáp:
- Nghe nói gần đây vị tiểu thư đó bị hoàng đế Đại Thương gả cho quốc quân ở nơi này làm phi. Kỳ thật nữ tử như nàng lập gia đình giúp chồng con mới tốt. Trên chiến trường chém giết cùng nam nhân làm gì.
Tú sĩ cười cười, biết được sư huynh hắn xem thường nữ tử.
- Kỳ thật mới vừa rồi ta dùng một Thiên Thị Phù sư phụ ban thưởng dò xét.
- Ồ?
Đại hán khôi vĩ lúc này mới lộ thần sắc nghiêm túc và kinh ngạc.
Thiên Thị Phù nghe nói có thể xem nhân khí vận mệnh biến hóa, bất quá hắn biết trong tay tú sĩ tổng cộng cũng không quá ba tấm.
Sư tôn để cho hắn lựa chọn thiên mệnh chi chủ mà ban thưởng.
Không ngờ ở đây lại mất một tấm.
/1700
|