- Đế Quân cử điện hạ tới đây, chính là muốn trước khi Linh Triều, thăm dò nông sâu của Vân Giới thử một lần. Có lẽ người này cũng là tâm ý tương tự.
Cũng chỉ có cách giải thích này mới có thể thuyết phục...
Già Minh La Vương nhíu chặt mày, mờ hồ cảm thấy không phải là như thế. Bất quá hắn cũng đồng dạng lười dây dưa thêm ở trên sự tình này.
- Có người nói người này bất quá mới mười bảy tuổi. Tuy rằng thân là Yêu tộc, không hẳn không phải là hậu tuyển Thần Hoàng trong truyền thuyết của Vân Giới, xác thực có thể nói là đại địch của Dạ Ma ta. Lần này địa phương tiến đánh kia, khoảng cách với Kiền Thiên Sơn của hắn không đến một vạn sáu nghìn dặm. Người này nếu biết đạo lý môi hở răng lạnh thì nhất định sẽ không ngồi xem.
Vừa nói, Già Minh La Vương vừa nắm chặt quyền đầu lại.
- Nếu muốn đánh vào Vân Giới, có lẽ người này cùng với Kiền Thiên Sơn mới là cường địch chân chính của ta và ngươi!
Kim Giáp Dạ Ma kia nghe vậy liền cười:
- Nhưng đó là cách nghĩ của ta, vị Đại Thương thống suất kia lại không nghĩ giống như vậy! Gần đây tựa hồ đang chuẩn bị cho chuyện gì đó, có chút lén lút.
- Đơn giản là Huyết Tế Chi Thuật mà thôi! Thực cho rằng chúng ta là hoàn toàn không biết gì cả sao? Lấy ngàn vạn huyết hồn của nhân loại, phong cấm giới vực. Không ngờ trong Vân Giới lại có loại bí thuật này truyền lưu.
Trong lời nói cũng tràn đầy vẻ khinh thường châm chọc. Già Minh La cười "hắc" một tiếng:
- Dạ Ma nhất tộc ta, ở trong mắt người của chư giới, hung tàn nhất, cũng dễ chém giết nhất. Nhưng cũng tuyệt không đơn giản tàn sát tộc nhân, lại càng không lấy máu của đồng tộc dùng để sinh tế.
- Cũng không thể nói như vậy được! Nhân Tộc dù sao cùng với Dạ Ma ta khác nhau, chuyện liên quan tới tồn vong của bộ tộc, cũng không gì đáng trách....
Lắc lắc đầu, Kim Giáp Dạ Ma lắc lắc đầu, lại không nghĩ ra được ngôn từ nào để biện giải.
- Bất quá nếu đã biết tính toán của Đại Thương chi suất kia, vậy thì nên chuẩn bị một chút mới đúng.
Lời nói cũng thoải mái không gì sánh được, cũng không đem tràng cảnh ngàn vạn người huyết tế kia đặt ở trong mặt.
Dạ Ma nhất tộc, từng công phạt trăm nghìn thế giới, loại tình hình giống như vậy thực sự đã nhìn thấy quá nhiều.
Bỗng nhiên hư không này một trận lay động kịch liệt. Hai người đều nhất tề đưa mắt hướng phía đầu nguồn của rung động nhìn lại.
Trong Thời Không Loạn Lưu này không thể nhìn thấy, lại cảm nhận được hai cổ lực lượng tuyệt cường không gì sánh được đang giao phong.
Trong lòng hai người đều biết, đây là có Thánh Cảnh tu sĩ ở bên kia giao phong.
Vân Giới có năm vị tôn giả hộ giới đều là Thánh Cảnh. Nếu là không thể đánh bại bọn họ, đại quân dưới trướng này của hắn tuyệt đối không thể chân chính xâm nhập tới trong Vân Giới được.
Yên lặng cảm nhận, khoảng chừng hai khắc sau, Già Minh La đột nhiêu nhíu chặt mày lại, tràn ngập vẻ vui mừng.
- Thành!
Kỳ thực là chưa nói tới thắng, hai cổ lực lượng bàng đại kia đang trùng kích lẫn nhau ở trong hư không.
Lấy linh niệm của hai người, không thể biết kết quả. Chỉ có thể cảm nhận, ý niệm bàng bạc của song phương đều đang như nước thủy triều lui về, thoát ly khỏi tiếp xúc.
Kết quả cuối cùng hẳn là cục diện không thắng không bại.
Nhưng mặc dù chỉ là như thế, đối với hắn mà nói cũng đã đủ rồi!
Nhưng vẻ vui mừng này vừa mới hiện ra ở trên mặt, lại chỉ thấy trong hư không bỗng nhiên một đạo kiếm quang vọt tới.
Nhanh chóng phát lớn lên, nhanh đến không thể tưởng tượng, khiến hai người thiếu chút nữa tưởng rằng ảo giác.
Còn chưa kịp phản ứng lại, kiếm quang đã trảm kích ở trên cự mộc...
Một kiếm chém qua, đem cự mộc vô biên này trực tiếp chém vỡ! Bên trong vô số Dạ Ma trực tiếp là bị kiếm khí trùng kích, thân thể tan vỡ mà chết.
Trong đó một số còn lại chạy vào bên trong hư không, bị những vết rách không bạo tẩu kia xé thành trăm nghìn mảnh nhỏ.
Kiếm quang kia đến nhanh, đi đồng dạng cũng nhanh. Đang lúc lăng không biến ảo, lại bị một cổ lực lượng tuyệt cường khác thăm dò mà đến, đem nó bức lui.
Trong chớp mắt, liền biến mất vô tung. Chỉ còn lại trong giới hà này là một mảnh hỗn độn.
Sắc mặt Già Minh La là xanh đen một mảnh, cùng với Kim Giáp Dạ Ma bên cạnh liếc nhìn nhau. Đều có thể từ trong mắt đối phương nhìn ra vẻ kinh hãi mờ mịt, đây là vị Thánh Cảnh thứ sáu!
Cũng không biết có phải là Kiếm Tông chi nhân kia không? Hay là vị hộ giới tôn giả thứ sáu? Một kiếm này thật sự là sắc bén!
Cự mộc kia ngay cả Thần Cảnh tu sĩ cũng lay động không được! Thánh Cảnh tôn giả cũng hẳn phải hao tổn chút khí lực mới đúng.
Lại bị người thẳng thắn lưu loát một kích mà tan vỡ!
Lại nhìn trước mắt, Già Minh La càng nhíu chặt mày lại, mang đến đại quân nghìn vạn người, chốc lát đã có sáu thành táng thân rồi. Đám còn lại, còn có một thành là trọng thương khó chữa.
Thánh Cảnh chi uy, không ngờ đạt tới mức này....
Một lát sau, Già Minh La mới lại thầm hít sâu một hơi:
- Vô phương! Tinh nhuệ dưới trướng còn lại, cẩn thận chút, vẫn như cũ có thể quét ngang Vân Giới!
Kim Giáp Dạ Ma, nghe vậy liền nhíu mày. Sau đó là cười, mặc dù gặp phải áp chế lớn, lại không có nửa phần nổi giận.
Chỉ có dạng nhân vật bực này mới đáng giá để hắn hết lòng phụ tá.
Lại lấy linh niệm cảm ứng thật xa, cổ Kiếm Ý kia lúc này đã triệt để thôi lui.
Mặc dù gặp phải trọng thương, bất quá hai người bọn hắn cũng đã chuẩn bị tiến nhập Vân Giới.
Tại một nơi cách hai người không đến ngàn dặm. Tông Thủ cũng là tận mắt nhìn thấy một màn kiếm quang chém tới này, thần tình đồng dạng ngưng trọng không gì sánh được.
Nếu là đã vận dụng Huyễn Tâm Kính, như vậy Tông Thủ cũng sẽ không vội mà rời khỏi. Ích Ma Thần Toa này thủy chung đều dừng lai tại chỗ, là nhàn nhãn vô bì, nghe hai người này nói chuyện.
- Đây là Thánh Cảnh?
Nhân vật Thánh Cảnh, hắn cũng không phải chưa thấy qua. Long Ảnh, Ngao Khôn, còn có vị sư thúc "Đàm Thu" kia của hắn nữa, khoảng chừng là ba người.
Nhưng tận mắt nhìn thấy một kích khuynh lực của Thánh Nhân lại vẫn là lần đầu tiên.
Quả nhiên là có thanh uy chấn động thiên địa.
Nếu là một ít thế giới nhỏ, chỉ sợ một kích này cũng đã tan vỡ rồi!
Bất chợt lại thở khẽ một hơi, thực lực của Dạ Ma tộc thực sự là vượt quá tưởng tượng của hắn.
Nếu thực bị cự mộc vô biên này nhảy vào trong Vân Giới, như vậy một trận chiến này cũng không cần đánh nữa.
Khi đó trực tiếp nhấc tay đầu hàng là xong, hoặc giả thẳng thắn chạy tháo thân khỏi Vân Giới.
Lại khống chế Phi Toa này, ở bên trong giới hà xuyên toa khắp nơi.
Vô thanh vô tức đã đem hơn mười khối mảnh nhỏ cự mộc thu thập tới trong Phi Toa.
Tông Thủ lấy một khối, tỉ mỉ cảm nhận một phen, sau đó nhíu chặt mày lại, tràn ngập dị sắc.
Đây là loại mộc đầu gì, sao lại kiên cố như vậy?
Kiên cố đến linh niệm của hắn đều không thăm dò tới được, cầm trong tay là trầm như kim thiết, càng có vẻ vượt lên.
Tông Thủ lại khẽ động ý niệm, đem kiếm lấy ra, một kiếm chém tới.
Cũng chỉ có cách giải thích này mới có thể thuyết phục...
Già Minh La Vương nhíu chặt mày, mờ hồ cảm thấy không phải là như thế. Bất quá hắn cũng đồng dạng lười dây dưa thêm ở trên sự tình này.
- Có người nói người này bất quá mới mười bảy tuổi. Tuy rằng thân là Yêu tộc, không hẳn không phải là hậu tuyển Thần Hoàng trong truyền thuyết của Vân Giới, xác thực có thể nói là đại địch của Dạ Ma ta. Lần này địa phương tiến đánh kia, khoảng cách với Kiền Thiên Sơn của hắn không đến một vạn sáu nghìn dặm. Người này nếu biết đạo lý môi hở răng lạnh thì nhất định sẽ không ngồi xem.
Vừa nói, Già Minh La Vương vừa nắm chặt quyền đầu lại.
- Nếu muốn đánh vào Vân Giới, có lẽ người này cùng với Kiền Thiên Sơn mới là cường địch chân chính của ta và ngươi!
Kim Giáp Dạ Ma kia nghe vậy liền cười:
- Nhưng đó là cách nghĩ của ta, vị Đại Thương thống suất kia lại không nghĩ giống như vậy! Gần đây tựa hồ đang chuẩn bị cho chuyện gì đó, có chút lén lút.
- Đơn giản là Huyết Tế Chi Thuật mà thôi! Thực cho rằng chúng ta là hoàn toàn không biết gì cả sao? Lấy ngàn vạn huyết hồn của nhân loại, phong cấm giới vực. Không ngờ trong Vân Giới lại có loại bí thuật này truyền lưu.
Trong lời nói cũng tràn đầy vẻ khinh thường châm chọc. Già Minh La cười "hắc" một tiếng:
- Dạ Ma nhất tộc ta, ở trong mắt người của chư giới, hung tàn nhất, cũng dễ chém giết nhất. Nhưng cũng tuyệt không đơn giản tàn sát tộc nhân, lại càng không lấy máu của đồng tộc dùng để sinh tế.
- Cũng không thể nói như vậy được! Nhân Tộc dù sao cùng với Dạ Ma ta khác nhau, chuyện liên quan tới tồn vong của bộ tộc, cũng không gì đáng trách....
Lắc lắc đầu, Kim Giáp Dạ Ma lắc lắc đầu, lại không nghĩ ra được ngôn từ nào để biện giải.
- Bất quá nếu đã biết tính toán của Đại Thương chi suất kia, vậy thì nên chuẩn bị một chút mới đúng.
Lời nói cũng thoải mái không gì sánh được, cũng không đem tràng cảnh ngàn vạn người huyết tế kia đặt ở trong mặt.
Dạ Ma nhất tộc, từng công phạt trăm nghìn thế giới, loại tình hình giống như vậy thực sự đã nhìn thấy quá nhiều.
Bỗng nhiên hư không này một trận lay động kịch liệt. Hai người đều nhất tề đưa mắt hướng phía đầu nguồn của rung động nhìn lại.
Trong Thời Không Loạn Lưu này không thể nhìn thấy, lại cảm nhận được hai cổ lực lượng tuyệt cường không gì sánh được đang giao phong.
Trong lòng hai người đều biết, đây là có Thánh Cảnh tu sĩ ở bên kia giao phong.
Vân Giới có năm vị tôn giả hộ giới đều là Thánh Cảnh. Nếu là không thể đánh bại bọn họ, đại quân dưới trướng này của hắn tuyệt đối không thể chân chính xâm nhập tới trong Vân Giới được.
Yên lặng cảm nhận, khoảng chừng hai khắc sau, Già Minh La đột nhiêu nhíu chặt mày lại, tràn ngập vẻ vui mừng.
- Thành!
Kỳ thực là chưa nói tới thắng, hai cổ lực lượng bàng đại kia đang trùng kích lẫn nhau ở trong hư không.
Lấy linh niệm của hai người, không thể biết kết quả. Chỉ có thể cảm nhận, ý niệm bàng bạc của song phương đều đang như nước thủy triều lui về, thoát ly khỏi tiếp xúc.
Kết quả cuối cùng hẳn là cục diện không thắng không bại.
Nhưng mặc dù chỉ là như thế, đối với hắn mà nói cũng đã đủ rồi!
Nhưng vẻ vui mừng này vừa mới hiện ra ở trên mặt, lại chỉ thấy trong hư không bỗng nhiên một đạo kiếm quang vọt tới.
Nhanh chóng phát lớn lên, nhanh đến không thể tưởng tượng, khiến hai người thiếu chút nữa tưởng rằng ảo giác.
Còn chưa kịp phản ứng lại, kiếm quang đã trảm kích ở trên cự mộc...
Một kiếm chém qua, đem cự mộc vô biên này trực tiếp chém vỡ! Bên trong vô số Dạ Ma trực tiếp là bị kiếm khí trùng kích, thân thể tan vỡ mà chết.
Trong đó một số còn lại chạy vào bên trong hư không, bị những vết rách không bạo tẩu kia xé thành trăm nghìn mảnh nhỏ.
Kiếm quang kia đến nhanh, đi đồng dạng cũng nhanh. Đang lúc lăng không biến ảo, lại bị một cổ lực lượng tuyệt cường khác thăm dò mà đến, đem nó bức lui.
Trong chớp mắt, liền biến mất vô tung. Chỉ còn lại trong giới hà này là một mảnh hỗn độn.
Sắc mặt Già Minh La là xanh đen một mảnh, cùng với Kim Giáp Dạ Ma bên cạnh liếc nhìn nhau. Đều có thể từ trong mắt đối phương nhìn ra vẻ kinh hãi mờ mịt, đây là vị Thánh Cảnh thứ sáu!
Cũng không biết có phải là Kiếm Tông chi nhân kia không? Hay là vị hộ giới tôn giả thứ sáu? Một kiếm này thật sự là sắc bén!
Cự mộc kia ngay cả Thần Cảnh tu sĩ cũng lay động không được! Thánh Cảnh tôn giả cũng hẳn phải hao tổn chút khí lực mới đúng.
Lại bị người thẳng thắn lưu loát một kích mà tan vỡ!
Lại nhìn trước mắt, Già Minh La càng nhíu chặt mày lại, mang đến đại quân nghìn vạn người, chốc lát đã có sáu thành táng thân rồi. Đám còn lại, còn có một thành là trọng thương khó chữa.
Thánh Cảnh chi uy, không ngờ đạt tới mức này....
Một lát sau, Già Minh La mới lại thầm hít sâu một hơi:
- Vô phương! Tinh nhuệ dưới trướng còn lại, cẩn thận chút, vẫn như cũ có thể quét ngang Vân Giới!
Kim Giáp Dạ Ma, nghe vậy liền nhíu mày. Sau đó là cười, mặc dù gặp phải áp chế lớn, lại không có nửa phần nổi giận.
Chỉ có dạng nhân vật bực này mới đáng giá để hắn hết lòng phụ tá.
Lại lấy linh niệm cảm ứng thật xa, cổ Kiếm Ý kia lúc này đã triệt để thôi lui.
Mặc dù gặp phải trọng thương, bất quá hai người bọn hắn cũng đã chuẩn bị tiến nhập Vân Giới.
Tại một nơi cách hai người không đến ngàn dặm. Tông Thủ cũng là tận mắt nhìn thấy một màn kiếm quang chém tới này, thần tình đồng dạng ngưng trọng không gì sánh được.
Nếu là đã vận dụng Huyễn Tâm Kính, như vậy Tông Thủ cũng sẽ không vội mà rời khỏi. Ích Ma Thần Toa này thủy chung đều dừng lai tại chỗ, là nhàn nhãn vô bì, nghe hai người này nói chuyện.
- Đây là Thánh Cảnh?
Nhân vật Thánh Cảnh, hắn cũng không phải chưa thấy qua. Long Ảnh, Ngao Khôn, còn có vị sư thúc "Đàm Thu" kia của hắn nữa, khoảng chừng là ba người.
Nhưng tận mắt nhìn thấy một kích khuynh lực của Thánh Nhân lại vẫn là lần đầu tiên.
Quả nhiên là có thanh uy chấn động thiên địa.
Nếu là một ít thế giới nhỏ, chỉ sợ một kích này cũng đã tan vỡ rồi!
Bất chợt lại thở khẽ một hơi, thực lực của Dạ Ma tộc thực sự là vượt quá tưởng tượng của hắn.
Nếu thực bị cự mộc vô biên này nhảy vào trong Vân Giới, như vậy một trận chiến này cũng không cần đánh nữa.
Khi đó trực tiếp nhấc tay đầu hàng là xong, hoặc giả thẳng thắn chạy tháo thân khỏi Vân Giới.
Lại khống chế Phi Toa này, ở bên trong giới hà xuyên toa khắp nơi.
Vô thanh vô tức đã đem hơn mười khối mảnh nhỏ cự mộc thu thập tới trong Phi Toa.
Tông Thủ lấy một khối, tỉ mỉ cảm nhận một phen, sau đó nhíu chặt mày lại, tràn ngập dị sắc.
Đây là loại mộc đầu gì, sao lại kiên cố như vậy?
Kiên cố đến linh niệm của hắn đều không thăm dò tới được, cầm trong tay là trầm như kim thiết, càng có vẻ vượt lên.
Tông Thủ lại khẽ động ý niệm, đem kiếm lấy ra, một kiếm chém tới.
/1700
|