Đang nghĩ vậy thì xa xa bỗng nhiên lại cómột điểm ánh sáng màu lam xông vội về phía bên này.
Lam Viêm mênh mông trong lòng đất tối tăm này lộ ra chói mắt dị thường.
Tông Thủ xa xa nhìn ra, mới phát giác một một tinh thú thân hình cực lớn, giống như hình rùa, chỗ hai sườn lại hết lần này tới lần khác sinh một cặp cánh, lướt tới giữa không trung
Trong mắt lộ đầy hung quang, miệng rùa hé ra, lại nhổ ra một cổ hỏa diễm màu xanh da trời bàng bạc, cuốn tới như biển gầm vậy.
Hỏa kia cũng không phải là hỏa bình thường mà là lãnh diễm. Vẫn còn giữa không trung, nhưng đã khiến trăm dặm quanh nơi này đều nhao nhao đông lại.
Hơi nước trên không trung cũng đều hóa thành từng chút kem tươi.
- Đây là, thần thú biến dị? Bích Hỏa Huyền Quy?
Tông Thủ không hề có ý né tránh, xa nhìn tới, xem thanh thế kia rõ ràng đã thuộc về thần thú! Chính là một trong biến chủng của Huyền Vũ Thú, hơn nữa thực lực cũng đã đến tiên cảnh cao giai.
Trong nội tâm cũng một hồi giật mình, biết được nguyên nhân nhiều tinh thú tiên cảnh như vậy tụ tập ở đây rồi.
Thú vương đi tuần, tự nhiên phải hạo hạo đãng đãng, tinh thú tiên cảnh bên này sao lại dám không tuân lời chứ?
Đạo kiếm ý vừa rồi của hắn tuy đánh trọng thương những tinh thú khiêu khích kia, nhưng cũng triệt để chọc giận đầu Bích Diễm Huyền Quy này.
Lam Diễm đánh xuống, mười trượng quanh người Tông Thủ, đều bị sinh sinh đông lại.
Một tia hàn lực, không ngừng xâm nhập, khiến cho người thân hình rét run.
Tông Thủ lại thu liễm toàn bộ khí cơ quanh người, ngay cả Lôi Dực màu đen cũng không mở ra.
Thẳng đến khi Bích Hỏa Huyền Quy, đã đến cách trăm trượng mới bỗng dưng chém ra một kiếm!
Cương khí lực lực thu liễm ở quanh thân toàn bộ bộc phát.
Thời gian, nhân quả, vận mệnh --
Ba loại pháp tắc, ba loại kiếm ý, điệp gia trên thân kiếm.
Kiếm quang đỏ thẫm lập tức hóa thành tia sáng trắng sắc bén, xuyên thủng toàn bộ tầng băng phía trên.
Kiếm khí lại kiềm chế cực hạn, một kiếm xuyên thấu qua, cũng chỉ có một lổ thủng bằng ngón tay, bên trong vô cùng trơn nhẵn, không có dù là nửa phần lực lượng tán dật ở bên ngoài.
Hỏa quy cực lớn ở phía trên, lúc này không tự kìm hãm được trừng mắt nhìn, trong mắt hơi hiện ra một tia sợ hãi ngoài ý muốn.
Hung quang lập tức cởi tận, quyết đoán khép miệng lại, dừng cổ Bích Diễm bàng bạc kia lại. Rồi sau đó ở giữa không trung, vô cùng gian nan ngửa người, liều mạng vẫy cánh, kéo thân hình khổng lồ đang hạ xuống của mình lên trên.
Nhưng vẫn chậm một đường, kiếm quang màu trắng lọt vào bụng dưới nó, rồi sau đó trong huyết vụ phiêu tán, trực tiếp phá vỡ giáp xác, xuyên vào trong thân thể nó.
Càng xuyên thủng mai rùa của nó!
Bích Hỏa Huyền Quy gào thét một tiếng, rồi sau chỗ hai sườn, thình lình lại tụ ra bốn phiến băng dực như lưỡi đao, không chút do dự liền quay đầu, phi tốc chạy trốn.
Quanh người Tông Thủ lúc này cũng truyền ra từng đợt tiếng vang răng rắc xoạt, tầng băng trăm trượng toàn bộ văng tung tóe.
Rồi sau đó cuối cùng cũng mở rộng ra lôi dực màu đen 3000 trượng.
Hắn thả tiểu kim Hàm Hi ra, lập tức đuổi theo Bích Hỏa Huyền Quy. Ánh đao lóe lên, liền chém vỡ vụn toàn bộ Băng Dực.
Dưới chân Tông Thủ cũng đạp phá thời không, chớp động mấy cái đã đến trên lưng Bích Hỏa Huyền Quy tốc độ đang giảm nhanh.
Hai mắt cười híp lại, từ một năm trước, hắn làm cách nào cũng không thể khiến thần trí Yêu Nhãn Ngân Hùng thức tỉnh, không thể không buông tha, về sau vẫn không có thần thú thích hợp ở bên cạnh hộ pháp phòng ngự.
Vô luận là Hàm Hi tiểu kim, hay là Khiếu Nhật Lôi Long. Đều chỉ có thể công, không thể thủ.
Bích Hỏa Huyền Quy, chính là biến chủng của Huyền Vũ thú, đúng là một trong các thần thú thiện phòng ngự nhất trong thiên hạ.
Gặp, liền không thể buông tha!
Huyền Quy thấy tình thế không ổn, chạy không thoát, cũng không chiến lại liền lập tức rụt đầu và tứ chi vào trong mai rùa.
Sau đó Bích Hỏa cuồng đốt, một tầng tầng Huyền Băng hắc lam sắc bắt đầu bao phủ toàn bộ thân hình.
Tông Thủ đứng trên lưng nó, mặc dù có Lôi Liệt thiên hoa hộ thân, cũng có thể cảm thấy một tia hàn ý xâm nhập nhập vào cơ thể.
Hắc hỏa của hắn chẳng những có Lục gia phần không chi diễm, càng có ba loại Lôi Lực, dung trong đó.
Bất quá lúc này, cũng như lần trước đấu với Già Minh La Vương.
Trên cấp độ, hắn còn hơn đối phương. Nhưng cảnh giới song phương lại khiến cho Lam Diễm này còn mơ hồ áp qua hắn một đầu.
Hai loại hỏa diễm trùng kích, không ngừng phát ra tiếng lôi bạo, thanh thế khiến cho người ta phải sợ hãi.
Tông Thủ không đi để ý tới, trực tiếp một kiếm, trảm lên trên mai Huyền Quy.
Biết được thần thú thế này chỉ có thể triệt để đánh phục, dồn đến tuyệt cảnh, mới có khả năng hàng phục làm hộ giá.
Lại không ngờ sau khi một kiếm này chém xuống, kiếm khí phá vỡ tầng băng hắc lam, đâm vào trên mai rùa thì liền bắn ngược về.
Thân hình Tông Thủ cũng bị lực phản xung khiến lùi lại liền mấy bước. Thân hình ngược lại không có thương thế gì, Nguyên Hồn lại bởi vì điều khiển nhân quả chi lực nên bị ảnh hưởng không nhỏ.
Mà trong mắt Tông Thủ lúc này càng tràn ngập kinh dị.
Một kiếm này hắn tuy không phải toàn lực ứng phó, nhưng cũng vận dụng nhân quả và vận mệnh chi lực, dùng bạch Kim Long kiếm chém xuống.
Nếu bàn về uy năng, kỳ thật không kém cỏi bao nhiêu, làm sao lại bắn ngược mà về?
Sau một khắc, tâm thần Tông Thủ liền thanh tỉnh, đây là Huyền Vũ nguyên cương khí!
Một trong thần thông trời sinh của Huyền Vũ Thú!
Dưới giáp xác kia, giờ phút này đang phân bố lấy một tầng cương lực vô cùng kỹ càng, cùng kết hợp với tầng mai rùa kia mới khiến vô danh kiếm trong tay hắn, không cách nào xuyên qua được.
Đầu Bích Hỏa Huyền Quy này, sợ rằng dù không phải huyết mạch thuần chánh của Huyền Vũ thú thì cũng cách không xa lắm.
Lại không phiền não mà còn vui mừng, Bích Hỏa Huyền Quy này là hô thân linh thú tốt nhất trong suy nghĩ hắn.
Ngự thủ chi thuật, tự nhiên càng mạnh càng tốt, có thể có được thần thông Huyền Vũ nguyên cương khí, thật sự khiến người kinh hỉ.
Không chút do dự, lại chém ra một kiếm. Lần này lại đương một tiếng, đục xuyên tầng băng, sau đó lại bắn ngược mà về.
Tông Thủ lại không chút nào tức giận, cũng không tin không nện vỡ được xác rùa đen này!
Bích Hỏa Huyền Quy lúc này tuy đã thu hồi cánh lại. Nhưng ở hai bên, cũng sinh ra càng nhiều Băng Dực hơn nữa, trọn vẹn mươi đôi.
Mãnh lực vỗ, cuồng phong cuốn lên. Thân hình khổng lồ lập tức đã đến bên ngoài ngàn trượng.
Tốc độ bay cực nhanh, bất quá lại không nhanh bằng tiểu kim Hàm Hi, hai quang ảnh vàng bạc theo sát sau, nhận quang lại lóe lên, liền cắt đứt toàn bộ mươi đôi Băng Dực kia.
Lam Viêm mênh mông trong lòng đất tối tăm này lộ ra chói mắt dị thường.
Tông Thủ xa xa nhìn ra, mới phát giác một một tinh thú thân hình cực lớn, giống như hình rùa, chỗ hai sườn lại hết lần này tới lần khác sinh một cặp cánh, lướt tới giữa không trung
Trong mắt lộ đầy hung quang, miệng rùa hé ra, lại nhổ ra một cổ hỏa diễm màu xanh da trời bàng bạc, cuốn tới như biển gầm vậy.
Hỏa kia cũng không phải là hỏa bình thường mà là lãnh diễm. Vẫn còn giữa không trung, nhưng đã khiến trăm dặm quanh nơi này đều nhao nhao đông lại.
Hơi nước trên không trung cũng đều hóa thành từng chút kem tươi.
- Đây là, thần thú biến dị? Bích Hỏa Huyền Quy?
Tông Thủ không hề có ý né tránh, xa nhìn tới, xem thanh thế kia rõ ràng đã thuộc về thần thú! Chính là một trong biến chủng của Huyền Vũ Thú, hơn nữa thực lực cũng đã đến tiên cảnh cao giai.
Trong nội tâm cũng một hồi giật mình, biết được nguyên nhân nhiều tinh thú tiên cảnh như vậy tụ tập ở đây rồi.
Thú vương đi tuần, tự nhiên phải hạo hạo đãng đãng, tinh thú tiên cảnh bên này sao lại dám không tuân lời chứ?
Đạo kiếm ý vừa rồi của hắn tuy đánh trọng thương những tinh thú khiêu khích kia, nhưng cũng triệt để chọc giận đầu Bích Diễm Huyền Quy này.
Lam Diễm đánh xuống, mười trượng quanh người Tông Thủ, đều bị sinh sinh đông lại.
Một tia hàn lực, không ngừng xâm nhập, khiến cho người thân hình rét run.
Tông Thủ lại thu liễm toàn bộ khí cơ quanh người, ngay cả Lôi Dực màu đen cũng không mở ra.
Thẳng đến khi Bích Hỏa Huyền Quy, đã đến cách trăm trượng mới bỗng dưng chém ra một kiếm!
Cương khí lực lực thu liễm ở quanh thân toàn bộ bộc phát.
Thời gian, nhân quả, vận mệnh --
Ba loại pháp tắc, ba loại kiếm ý, điệp gia trên thân kiếm.
Kiếm quang đỏ thẫm lập tức hóa thành tia sáng trắng sắc bén, xuyên thủng toàn bộ tầng băng phía trên.
Kiếm khí lại kiềm chế cực hạn, một kiếm xuyên thấu qua, cũng chỉ có một lổ thủng bằng ngón tay, bên trong vô cùng trơn nhẵn, không có dù là nửa phần lực lượng tán dật ở bên ngoài.
Hỏa quy cực lớn ở phía trên, lúc này không tự kìm hãm được trừng mắt nhìn, trong mắt hơi hiện ra một tia sợ hãi ngoài ý muốn.
Hung quang lập tức cởi tận, quyết đoán khép miệng lại, dừng cổ Bích Diễm bàng bạc kia lại. Rồi sau đó ở giữa không trung, vô cùng gian nan ngửa người, liều mạng vẫy cánh, kéo thân hình khổng lồ đang hạ xuống của mình lên trên.
Nhưng vẫn chậm một đường, kiếm quang màu trắng lọt vào bụng dưới nó, rồi sau đó trong huyết vụ phiêu tán, trực tiếp phá vỡ giáp xác, xuyên vào trong thân thể nó.
Càng xuyên thủng mai rùa của nó!
Bích Hỏa Huyền Quy gào thét một tiếng, rồi sau chỗ hai sườn, thình lình lại tụ ra bốn phiến băng dực như lưỡi đao, không chút do dự liền quay đầu, phi tốc chạy trốn.
Quanh người Tông Thủ lúc này cũng truyền ra từng đợt tiếng vang răng rắc xoạt, tầng băng trăm trượng toàn bộ văng tung tóe.
Rồi sau đó cuối cùng cũng mở rộng ra lôi dực màu đen 3000 trượng.
Hắn thả tiểu kim Hàm Hi ra, lập tức đuổi theo Bích Hỏa Huyền Quy. Ánh đao lóe lên, liền chém vỡ vụn toàn bộ Băng Dực.
Dưới chân Tông Thủ cũng đạp phá thời không, chớp động mấy cái đã đến trên lưng Bích Hỏa Huyền Quy tốc độ đang giảm nhanh.
Hai mắt cười híp lại, từ một năm trước, hắn làm cách nào cũng không thể khiến thần trí Yêu Nhãn Ngân Hùng thức tỉnh, không thể không buông tha, về sau vẫn không có thần thú thích hợp ở bên cạnh hộ pháp phòng ngự.
Vô luận là Hàm Hi tiểu kim, hay là Khiếu Nhật Lôi Long. Đều chỉ có thể công, không thể thủ.
Bích Hỏa Huyền Quy, chính là biến chủng của Huyền Vũ thú, đúng là một trong các thần thú thiện phòng ngự nhất trong thiên hạ.
Gặp, liền không thể buông tha!
Huyền Quy thấy tình thế không ổn, chạy không thoát, cũng không chiến lại liền lập tức rụt đầu và tứ chi vào trong mai rùa.
Sau đó Bích Hỏa cuồng đốt, một tầng tầng Huyền Băng hắc lam sắc bắt đầu bao phủ toàn bộ thân hình.
Tông Thủ đứng trên lưng nó, mặc dù có Lôi Liệt thiên hoa hộ thân, cũng có thể cảm thấy một tia hàn ý xâm nhập nhập vào cơ thể.
Hắc hỏa của hắn chẳng những có Lục gia phần không chi diễm, càng có ba loại Lôi Lực, dung trong đó.
Bất quá lúc này, cũng như lần trước đấu với Già Minh La Vương.
Trên cấp độ, hắn còn hơn đối phương. Nhưng cảnh giới song phương lại khiến cho Lam Diễm này còn mơ hồ áp qua hắn một đầu.
Hai loại hỏa diễm trùng kích, không ngừng phát ra tiếng lôi bạo, thanh thế khiến cho người ta phải sợ hãi.
Tông Thủ không đi để ý tới, trực tiếp một kiếm, trảm lên trên mai Huyền Quy.
Biết được thần thú thế này chỉ có thể triệt để đánh phục, dồn đến tuyệt cảnh, mới có khả năng hàng phục làm hộ giá.
Lại không ngờ sau khi một kiếm này chém xuống, kiếm khí phá vỡ tầng băng hắc lam, đâm vào trên mai rùa thì liền bắn ngược về.
Thân hình Tông Thủ cũng bị lực phản xung khiến lùi lại liền mấy bước. Thân hình ngược lại không có thương thế gì, Nguyên Hồn lại bởi vì điều khiển nhân quả chi lực nên bị ảnh hưởng không nhỏ.
Mà trong mắt Tông Thủ lúc này càng tràn ngập kinh dị.
Một kiếm này hắn tuy không phải toàn lực ứng phó, nhưng cũng vận dụng nhân quả và vận mệnh chi lực, dùng bạch Kim Long kiếm chém xuống.
Nếu bàn về uy năng, kỳ thật không kém cỏi bao nhiêu, làm sao lại bắn ngược mà về?
Sau một khắc, tâm thần Tông Thủ liền thanh tỉnh, đây là Huyền Vũ nguyên cương khí!
Một trong thần thông trời sinh của Huyền Vũ Thú!
Dưới giáp xác kia, giờ phút này đang phân bố lấy một tầng cương lực vô cùng kỹ càng, cùng kết hợp với tầng mai rùa kia mới khiến vô danh kiếm trong tay hắn, không cách nào xuyên qua được.
Đầu Bích Hỏa Huyền Quy này, sợ rằng dù không phải huyết mạch thuần chánh của Huyền Vũ thú thì cũng cách không xa lắm.
Lại không phiền não mà còn vui mừng, Bích Hỏa Huyền Quy này là hô thân linh thú tốt nhất trong suy nghĩ hắn.
Ngự thủ chi thuật, tự nhiên càng mạnh càng tốt, có thể có được thần thông Huyền Vũ nguyên cương khí, thật sự khiến người kinh hỉ.
Không chút do dự, lại chém ra một kiếm. Lần này lại đương một tiếng, đục xuyên tầng băng, sau đó lại bắn ngược mà về.
Tông Thủ lại không chút nào tức giận, cũng không tin không nện vỡ được xác rùa đen này!
Bích Hỏa Huyền Quy lúc này tuy đã thu hồi cánh lại. Nhưng ở hai bên, cũng sinh ra càng nhiều Băng Dực hơn nữa, trọn vẹn mươi đôi.
Mãnh lực vỗ, cuồng phong cuốn lên. Thân hình khổng lồ lập tức đã đến bên ngoài ngàn trượng.
Tốc độ bay cực nhanh, bất quá lại không nhanh bằng tiểu kim Hàm Hi, hai quang ảnh vàng bạc theo sát sau, nhận quang lại lóe lên, liền cắt đứt toàn bộ mươi đôi Băng Dực kia.
/1700
|