Có Sát Thiên và linh thú Thủy này xuất hiện, hơn nữa có Ngọc Nhu Phỉ cộng lại tương đương ba Thánh giả đỉnh phong, áp lực giảm nhiều, Lăng Tiếu chỉ phụ trách mở đường mà thôi.
Đi như thế hai tháng, trong đó nguy cơ và thu hoạch cùng tồn tại.
Những linh thú bát giai bị chém chết có không ít thú đan rơi vào trong tay Lăng Tiếu, thú đan là một trong những tài liệu không thể thiếu trong luyện chế đan dược bát giai.
Đồng thời trong hồ nước này có không ít linh thảo thất giai, bát giai.
Lăng Tiếu cùng Ngọc Nhu Phỉ đều không khách khí thu hồi.
Lăng Tiếu có linh thảo, hoàn toàn có thể luyện chế ra Thành Thánh Đan, để Sát Thiên tiến giai.
Nhung mà hắn hy vọng Sát Thiên tốt nhất nên tự mình tiến giai, khi đó hắn có được một hộ vệ có thiên phú trác tuyệt.
Lăng Tiếu không hy vọng hắn chỉ dừng bước ở Thánh Hoàng thấp giai.
Đối mặt với con đường phía trước có nguy cơ không biết, Lăng Tiếu phải có nhiều chỗ dựa hơn nữa, chỉ có như vậy hắn mới bảo đảm an toàn tính mạng của mình.
Sau đó con linh thú bát giai nhìn qua một hướng gào lên, dáng vẻ của nó hưng phấn, hình như phát hiện cái gì đó.
- Chủ nhân, tiểu Nhị nói nó có phát hiện, có thể là linh vật nào đó, hy vọng có thể đi qua xem!
Sát Thiên nói với Lăng Tiếu.
- Ân, vậy qua đi xem đi!
Lăng Tiếu nói.
Linh thú bình thường đều có cảm giác cường đại, có thể khiến nó chú ý chỉ có thể là thứ tốt.
Nhưng mà bọn họ vừa tới gần chỗ con linh thú Thủy phát hiện thì có linh thú lặng lẽ xuất hiện cản đường bọn họ.
- Không muốn chết thì cút đi.
Một tiếng quát to lớn vang lên trong nước.
Sóng nước cuồn cuộn tập kích đám người Lăng Tiếu, lực trùng kích cường đại khiến bọn họ dừng lại.
Lúc này có một con dị thù kỳ dị xuất hiện.
Con linh thú này trên đầu có hai sừ ng, mà con mắt của nó chỉ có một con, con mắt đặc biệt lớn, thân thể thon dài linh hoạt như con giun, toàn thân có màu lam, dưới thân có tám cái chân nhỏ, hiển nhiên thân thể có tỷ lệ không cân đối lắm.
Không quản bọn họ có kiến thức kinh người, bọn họ chỉ lần đầu tiên gặp con linh thú này.
Trong thiên hạ linh thú nhiều không kể xiết, thỉnh thoảng cũng có một ít linh thú xuất hiện biến dị, cũng không không ai biết chúng tồn tại, trên sách cổ cũng không có ghi chép.
Thủy gào rú lên, cũng không để ý tới con linh thú này uy hiếp, lao thẳng tới cắn xé.
Đây là trong nước, chiến lực của thủy long nhất tộc mạnh nhất, mà Thủy lại xếp thứ hai, nó căn bản không sợ con linh thú trước mặt, huống chi là thực lực ngang nhau.
- Ngươi muốn chết.
Con linh thú kia thét lên một tiếng, liền bước lên trước ngăn cản Thủy, hai cái sừng sắc bén đâm thẳng vào cổ của Thủy.
Lăng Tiếu đã nhìn thấy Thủy cường đại, thế nhưng mà chiến lực của con linh thú trước mặt cũng không kém, nó rõ ràng không chiếm được chút tiện nghi nào cả.
Hai con thứ chiến lực đặc biệt mạnh mẽ, hồ nước sôi trào, nhất từng gợn sóng không ngừng tỏa ra bốn phía, sóng nước đảo loạn thị giác, nghe tiếng gào rú từ bốn phía truyền tới.
- Không nên lãng phí thời gian, Sát Thiên bắt lấy nó!
Lăng Tiếu hạ lệnh.
Con linh thú này cường đại, gặp phải Thủy và Sát Thiên hợp kích thì không bao lâu đã bị giết mất.
Lăng Tiếu không muốn lãng phí thân thể con dị thú, thu hồi nó lại, ngày sau chắc có hữu dụng.
Chiến đấu kết thúc, trên người Thủy có vài vết thương, nhưng mà nó không có chút khó chịu nào, ngược lại hưng phấn hô lên.
- Chủ nhân phía trước có thánh dịch!
Nghe được lời này tâm tình kích động, lập tức ra lệnh cho nó đi lên dẫn đường.
Sau khi đi thêm mấy ngàn mét quả nhiên thấy một bãi dịch thủy đang phiêu phù.
Bãi dịch thủy này phi thường kỳ lạ, dường như cách tuyệt với hồ nước, không có dung hợp với nước chung quanh, phát tán ra trong hào quang trong suốt như ngọc, lộ ra né thần kỳ, từng khí tức sinh cơ tỏa ra chung quanh.
- Vạn Niên Địa Tâm Tuyền!
Lăng Tiếu lúc này kinh hô.
Vạn Niên Địa Tâm Tuyền, đây chính là cực phẩm thánh dịch, hoàn toàn không thua kém cùng với Sinh Mệnh Tuyền Dịch chút nào, chỉ là công hiệu khác nhau mà thôi.
Nó có công năng cải thiện và tăng tiến cho võ giả và linh thú thủy thuộc tính, có thể tịnh hóa thể chất, thân hòa độ tăng lên không ít, khi gặp bình cảnh có thể dùng đột phá với công hiêu khó tin, có thể giúp người ta dễ dàng đột phá; đồng thời nếu cho trẻ sơ sinh phục dụng thì có thể trực tiếp cải tạo thể chất, tẩy tủy phạt mạch, có thể giúp trẻ sơ sinh là thiên tài tuyệt thế thủy thuộc tính; nếu dùng luyện đan dược cao giai, gia nhập Vạn Niên Địa Tâm Tuyền có thể khiến đan dược hoàn mỹ hơn, dược hiệu tốt hơn!
Hôm nay có một bãi Vạn Niên Địa Tâm Tuyền trước mặt không biết tích lũy bao nhiêu vạn năm, thật sự phi thường không dễ dàng.
Ngọc Nhu Phỉ bên cạnh Lăng Tiếu càng kinh hỉ, thánh vật này ai thấy cũng phải đỏ mắt.
Thủy liếm bờ môi, bộ dáng tham lam, dường như không chờ được muốn lao tới thôn phệ sạch sẽ.
- Chủ nhân, Vạn Niên Địa Tâm Tuyền này có tác dụng lớn với ta, có thể giúp chúng ta tiến giai đấy!
Sát Thiên nói với Lăng Tiếu.
Hắn dù bị Lăng Tiếu khống chế ý chí nhưng vẫn có tư duy của mình, cũng phải tu luyện tiến giai.
Lăng Tiếu gật đầu, nói:
- Yên tâm đi, đương nhiên là không thiếu phần các ngươi, nhưng thu lại trước đã.
Ngay lập tức Lăng Tiếu nhanh chóng dùng dụng cụ thu toàn bộ Vạn Niên Địa Tâm Tuyền lại.
- Sau khi tới Thiên Vực mới có thể cho các ngươi phục dụng, trong không gian này không thích hợp đột phá!
Lăng Tiếu nhìn Sát Thiên nói ra.
Sát Thiên cũng biết đạo lý này, cũng bình tĩnh lại.
- Người thấy có phần, đi thôi!
Lăng Tiếu lấyl một phần cho Ngọc Nhu Phỉ.
Bất kể nàng là quang đặc tính, nhưng không có nghĩa ngày sau nàng không dùng tới.
Ngọc Nhu Phỉ cũng không khách khí với Lăng Tiếu, cũng nhận lấy Vạn Niên Địa Tâm Tuyền.
Trong nội tâm nàng càng hân thưởng khí phách của Lăng Tiếu thêm vài phần, trước đó Lăng Tiếu bày ra đủ loại thần kỳ càng làm cho nàng hiếu kỳ về Lăng Tiếu.
Thông qua tiếp xúc mấy năm qua, Ngọc Nhu Phỉ cũng sinh ra vài phần hảo cảm không hiểu với Lăng Tiếu, chỉ là muốn nàng trở thành nữ nhân của hắn, nàng cảm thấy Lăng Tiếu vẫn còn kém một chút.
Lại trải qua mấy ngày, rốt cuộc đám người Lăng Tiếu cũng rời khỏi hồ nước.
Bọn họ trải qua không ít kỳ vật tập kích, nhưng đều bị bọn họ giải quyết mất.
Bình chướng không gian tầng thứ bảy hiện ra trước mặt.
Lúc này Lăng Tiếu đang chờ đợi Bất Tử thụ quay về.
Nhưng mà Lăng Tiếu đoán Bất Tử thụ có thể chọn nơi này cắm rễ hay không?
Đây là nơi thích hợp cho sinh vật mộc thuộc tính sinh trưởng, với nó thì nơi đây không có nguy hiểm gì đáng nói, lại là bảo địa thích hợp cho nó lột xác.
Lăng Tiếu chờ một ngày đêm, khôi phục tiêu hao nhiều và định rời đi.
Trước lúc Lăng Tiếu định rời đi thì một cây nhỏ màu xanh chạy tới chỗ Lăng Tiếu, cuối cùng nó hóa thành lục quang chui vào thức hải Lăng Tiếu.
Sau khi gốc cây nhỏ vào thức hải của Lăng Tiếu thì một giọng nói truyền ra.
- Tiểu hữu, vài ngày này lão hủ hấp thu không ít lực lượng, ngươi chia sẻ giúp ta.
Đi như thế hai tháng, trong đó nguy cơ và thu hoạch cùng tồn tại.
Những linh thú bát giai bị chém chết có không ít thú đan rơi vào trong tay Lăng Tiếu, thú đan là một trong những tài liệu không thể thiếu trong luyện chế đan dược bát giai.
Đồng thời trong hồ nước này có không ít linh thảo thất giai, bát giai.
Lăng Tiếu cùng Ngọc Nhu Phỉ đều không khách khí thu hồi.
Lăng Tiếu có linh thảo, hoàn toàn có thể luyện chế ra Thành Thánh Đan, để Sát Thiên tiến giai.
Nhung mà hắn hy vọng Sát Thiên tốt nhất nên tự mình tiến giai, khi đó hắn có được một hộ vệ có thiên phú trác tuyệt.
Lăng Tiếu không hy vọng hắn chỉ dừng bước ở Thánh Hoàng thấp giai.
Đối mặt với con đường phía trước có nguy cơ không biết, Lăng Tiếu phải có nhiều chỗ dựa hơn nữa, chỉ có như vậy hắn mới bảo đảm an toàn tính mạng của mình.
Sau đó con linh thú bát giai nhìn qua một hướng gào lên, dáng vẻ của nó hưng phấn, hình như phát hiện cái gì đó.
- Chủ nhân, tiểu Nhị nói nó có phát hiện, có thể là linh vật nào đó, hy vọng có thể đi qua xem!
Sát Thiên nói với Lăng Tiếu.
- Ân, vậy qua đi xem đi!
Lăng Tiếu nói.
Linh thú bình thường đều có cảm giác cường đại, có thể khiến nó chú ý chỉ có thể là thứ tốt.
Nhưng mà bọn họ vừa tới gần chỗ con linh thú Thủy phát hiện thì có linh thú lặng lẽ xuất hiện cản đường bọn họ.
- Không muốn chết thì cút đi.
Một tiếng quát to lớn vang lên trong nước.
Sóng nước cuồn cuộn tập kích đám người Lăng Tiếu, lực trùng kích cường đại khiến bọn họ dừng lại.
Lúc này có một con dị thù kỳ dị xuất hiện.
Con linh thú này trên đầu có hai sừ ng, mà con mắt của nó chỉ có một con, con mắt đặc biệt lớn, thân thể thon dài linh hoạt như con giun, toàn thân có màu lam, dưới thân có tám cái chân nhỏ, hiển nhiên thân thể có tỷ lệ không cân đối lắm.
Không quản bọn họ có kiến thức kinh người, bọn họ chỉ lần đầu tiên gặp con linh thú này.
Trong thiên hạ linh thú nhiều không kể xiết, thỉnh thoảng cũng có một ít linh thú xuất hiện biến dị, cũng không không ai biết chúng tồn tại, trên sách cổ cũng không có ghi chép.
Thủy gào rú lên, cũng không để ý tới con linh thú này uy hiếp, lao thẳng tới cắn xé.
Đây là trong nước, chiến lực của thủy long nhất tộc mạnh nhất, mà Thủy lại xếp thứ hai, nó căn bản không sợ con linh thú trước mặt, huống chi là thực lực ngang nhau.
- Ngươi muốn chết.
Con linh thú kia thét lên một tiếng, liền bước lên trước ngăn cản Thủy, hai cái sừng sắc bén đâm thẳng vào cổ của Thủy.
Lăng Tiếu đã nhìn thấy Thủy cường đại, thế nhưng mà chiến lực của con linh thú trước mặt cũng không kém, nó rõ ràng không chiếm được chút tiện nghi nào cả.
Hai con thứ chiến lực đặc biệt mạnh mẽ, hồ nước sôi trào, nhất từng gợn sóng không ngừng tỏa ra bốn phía, sóng nước đảo loạn thị giác, nghe tiếng gào rú từ bốn phía truyền tới.
- Không nên lãng phí thời gian, Sát Thiên bắt lấy nó!
Lăng Tiếu hạ lệnh.
Con linh thú này cường đại, gặp phải Thủy và Sát Thiên hợp kích thì không bao lâu đã bị giết mất.
Lăng Tiếu không muốn lãng phí thân thể con dị thú, thu hồi nó lại, ngày sau chắc có hữu dụng.
Chiến đấu kết thúc, trên người Thủy có vài vết thương, nhưng mà nó không có chút khó chịu nào, ngược lại hưng phấn hô lên.
- Chủ nhân phía trước có thánh dịch!
Nghe được lời này tâm tình kích động, lập tức ra lệnh cho nó đi lên dẫn đường.
Sau khi đi thêm mấy ngàn mét quả nhiên thấy một bãi dịch thủy đang phiêu phù.
Bãi dịch thủy này phi thường kỳ lạ, dường như cách tuyệt với hồ nước, không có dung hợp với nước chung quanh, phát tán ra trong hào quang trong suốt như ngọc, lộ ra né thần kỳ, từng khí tức sinh cơ tỏa ra chung quanh.
- Vạn Niên Địa Tâm Tuyền!
Lăng Tiếu lúc này kinh hô.
Vạn Niên Địa Tâm Tuyền, đây chính là cực phẩm thánh dịch, hoàn toàn không thua kém cùng với Sinh Mệnh Tuyền Dịch chút nào, chỉ là công hiệu khác nhau mà thôi.
Nó có công năng cải thiện và tăng tiến cho võ giả và linh thú thủy thuộc tính, có thể tịnh hóa thể chất, thân hòa độ tăng lên không ít, khi gặp bình cảnh có thể dùng đột phá với công hiêu khó tin, có thể giúp người ta dễ dàng đột phá; đồng thời nếu cho trẻ sơ sinh phục dụng thì có thể trực tiếp cải tạo thể chất, tẩy tủy phạt mạch, có thể giúp trẻ sơ sinh là thiên tài tuyệt thế thủy thuộc tính; nếu dùng luyện đan dược cao giai, gia nhập Vạn Niên Địa Tâm Tuyền có thể khiến đan dược hoàn mỹ hơn, dược hiệu tốt hơn!
Hôm nay có một bãi Vạn Niên Địa Tâm Tuyền trước mặt không biết tích lũy bao nhiêu vạn năm, thật sự phi thường không dễ dàng.
Ngọc Nhu Phỉ bên cạnh Lăng Tiếu càng kinh hỉ, thánh vật này ai thấy cũng phải đỏ mắt.
Thủy liếm bờ môi, bộ dáng tham lam, dường như không chờ được muốn lao tới thôn phệ sạch sẽ.
- Chủ nhân, Vạn Niên Địa Tâm Tuyền này có tác dụng lớn với ta, có thể giúp chúng ta tiến giai đấy!
Sát Thiên nói với Lăng Tiếu.
Hắn dù bị Lăng Tiếu khống chế ý chí nhưng vẫn có tư duy của mình, cũng phải tu luyện tiến giai.
Lăng Tiếu gật đầu, nói:
- Yên tâm đi, đương nhiên là không thiếu phần các ngươi, nhưng thu lại trước đã.
Ngay lập tức Lăng Tiếu nhanh chóng dùng dụng cụ thu toàn bộ Vạn Niên Địa Tâm Tuyền lại.
- Sau khi tới Thiên Vực mới có thể cho các ngươi phục dụng, trong không gian này không thích hợp đột phá!
Lăng Tiếu nhìn Sát Thiên nói ra.
Sát Thiên cũng biết đạo lý này, cũng bình tĩnh lại.
- Người thấy có phần, đi thôi!
Lăng Tiếu lấyl một phần cho Ngọc Nhu Phỉ.
Bất kể nàng là quang đặc tính, nhưng không có nghĩa ngày sau nàng không dùng tới.
Ngọc Nhu Phỉ cũng không khách khí với Lăng Tiếu, cũng nhận lấy Vạn Niên Địa Tâm Tuyền.
Trong nội tâm nàng càng hân thưởng khí phách của Lăng Tiếu thêm vài phần, trước đó Lăng Tiếu bày ra đủ loại thần kỳ càng làm cho nàng hiếu kỳ về Lăng Tiếu.
Thông qua tiếp xúc mấy năm qua, Ngọc Nhu Phỉ cũng sinh ra vài phần hảo cảm không hiểu với Lăng Tiếu, chỉ là muốn nàng trở thành nữ nhân của hắn, nàng cảm thấy Lăng Tiếu vẫn còn kém một chút.
Lại trải qua mấy ngày, rốt cuộc đám người Lăng Tiếu cũng rời khỏi hồ nước.
Bọn họ trải qua không ít kỳ vật tập kích, nhưng đều bị bọn họ giải quyết mất.
Bình chướng không gian tầng thứ bảy hiện ra trước mặt.
Lúc này Lăng Tiếu đang chờ đợi Bất Tử thụ quay về.
Nhưng mà Lăng Tiếu đoán Bất Tử thụ có thể chọn nơi này cắm rễ hay không?
Đây là nơi thích hợp cho sinh vật mộc thuộc tính sinh trưởng, với nó thì nơi đây không có nguy hiểm gì đáng nói, lại là bảo địa thích hợp cho nó lột xác.
Lăng Tiếu chờ một ngày đêm, khôi phục tiêu hao nhiều và định rời đi.
Trước lúc Lăng Tiếu định rời đi thì một cây nhỏ màu xanh chạy tới chỗ Lăng Tiếu, cuối cùng nó hóa thành lục quang chui vào thức hải Lăng Tiếu.
Sau khi gốc cây nhỏ vào thức hải của Lăng Tiếu thì một giọng nói truyền ra.
- Tiểu hữu, vài ngày này lão hủ hấp thu không ít lực lượng, ngươi chia sẻ giúp ta.
/2767
|