Bởi vì nơi này có thật nhiều truyền tống trận, mà khoảng cách truyền tống lại khá xa.
Cho nên chỉ trong nửa tháng thời gian ngắn ngủi, đã có một phần ba nhân số trong yếu tắc biết được Dịch gia, Hoàng gia các gia tộc cùng thế lực tán tu kết hợp cùng thảo phạt Âm Bạt tông.
Mà những thế lực cùng tán tu nhận được tin tức có không ít người từng có ân oán với Âm Bạt tông, lại có lẽ có người muốn thừa nước đục thả câu, đều lục tục xuất phát.
Lăng Tiếu thật không nghĩ tới một lời đề nghị của hắn có thể khiến cho phản ứng lớn như vậy.
Xem ra Âm Bạt tông quá mức tà ác, bằng không cũng không biến thành người người đều oán hận muốn tiêu diệt bọn hắn.
Dịch Thành Dung cùng Hoàng Mãn Đường biết được phản ứng khắp nơi, đều vô cùng vui sướng, bọn họ giống như đã chứng kiến được thời khắc diệt vong của Âm Bạt tông.
Dịch Thành Dung cười nói:
- Lăng thánh sư chẳng những luyện đan tài giỏi, mưu lược tài trí lại hơn người, thật sự làm lão hủ bội phục.
Hoàng Mãn Đường phụ họa nói:
- Không sai, có những người này gia nhập, Âm Bạt tông hẳn sắp diệt tới nơi!
Lăng Tiếu lắc đầu nói:
- Dịch lão, Hoàng lão đừng cao hứng quá sớm, những người kia chỉ nhất thời nhiệt huyết mà thôi, một khi bọn hắn gặp phải thủ đoạn diệt sát của Âm Bạt tông, chỉ sợ bọn họ chạy trốn còn nhanh hơn bất kỳ ai khác, cho nên chúng ta ngay ban đầu nhất định phải phấn chấn khí thế, lập tức đem tiên phong của Âm Bạt tông giết chết, làm cho những người đó biết được thực lực của chúng ta có thể cùng Âm Bạt tông đối kháng, như vậy bọn hắn mới có thể kiên định đứng bên cạnh chúng ta!
Lăng Tiếu từng chinh chiến vô số lần, tự nhiên hiểu rõ đạo lý bên trong.
Dịch Thành Dung cùng Hoàng Mãn Đường nghe xong vô ý thức gật gật đầu.
Đây là lần đầu tiên họ xuất chinh với quy mô lớn như thế, phương diện kinh nghiệm kém hơn Lăng Tiếu không ít.
…
Lăng Tiếu, Dịch Thành Dung, Hoàng Mãn Đường cùng nhiều thánh giả thánh hoàng hiệp trợ đồng loạt hướng địa bàn Âm Bạt tông xuất phát.
Âm Bạt tông đã sớm nhận được tin tức, các thế lực lớn nhỏ phụ thuộc đều khẩn trương lên.
Trong không gian cơ địa Âm Bạt tông, tông chủ Âm Minh đã triệu tập các thánh hoàng chạy về thương nghị việc này.
- Mấy chi phân tộc trong Bách Minh tộc đã kêu gọi thật nhiều tán tu cùng những thế lực đối địch khác cùng hướng tông ta xuất phát, chư vị thánh lão thấy thế nào?
Âm Minh ngồi trên chủ vị trong đại điện hỏi mười mấy người ngồi trước mặt.
Hơn mười người này, thánh hoàng trung giai Quỷ U chẳng qua chỉ ngồi được ở giữa, mấy chỗ ngồi phía trước đã có người chiếm lĩnh.
Những người kia đều có thực lực thánh hoàng trung giai đỉnh phong.
Những người này là tồn tại cường đại nhất Âm Bạt tông.
Vị trí đầu tiên bên dưới là một lão giả đầu trọc khinh thường nói:
- Một đám quân ô hợp cũng dám vọng tưởng khiêu khích Âm Bạt tông chúng ta, thật sự không biết tự lượng sức mình!
Lão ẩu ngồi đối diện hắn cười âm hiểm:
- Vừa lúc giúp cho ta luyện chế càng nhiều âm bạc cùng thi ma, hắc hắc!
- Không sai, theo ta biết đám người kia chỉ có hơn mười thánh hoàng mà thôi, cho dù liên hợp lại cũng không cường đại bao nhiêu, đợi chúng ta một lưới bắt hết, làm cho bọn hắn biến mất trong Bách Minh tộc đi!
Lại có một thánh hoàng trung giai cười lạnh nói.
Những thánh hoàng kia ngươi một lời ta một câu, giống như đã đem đoàn người xâm phạm xem như miếng thịt trên thớt, tùy ý cho bọn hắn xâu xé.
Âm Minh ngồi trên thượng vị trầm giọng cắt đứt lời bọn hắn:
- Lần này chư vị thánh lão tuyệt đối không thể sơ hở, trước kia bọn hắn không dám xâm phạm Âm Bạt tông chúng ta, nhất định tự biết không phải là đối thủ của chúng ta, mà lần này dám đến, nhất định là có chỗ dựa vào mới gióng trống khua chiêng như thế. Nói không chừng bọn hắn là liên quân của Bách Minh tộc, những gia tộc khác sẽ đến tiếp viện phía sau đây?
Lời này của Âm Minh vừa nói ra, đại điện yên tĩnh trở lại, thần sắc mỗi người đều trở nên ngưng trọng.
Thánh giả đầu trọc nhăn mày nói:
- Lập tức phái ảnh vệ đi điều tra tin tức, tuyệt đối phải biết giữa bọn hắn có đạt được hiệp thương gì hay không, thời khắc chú ý hướng đi của bọn hắn!
- Không sai, chúng ta nhất định phải cảnh giác, không thể để cho Bách Minh tộc có bất cứ cơ hội nào!
Lão ẩu đáp.
- Nếu những sư huynh đệ khác đã ra ngoài đều gọi trở về, chúng ta cũng không cần sợ hãi Bách Minh tộc!
Lại có một người nói.
- Đúng rồi, Quỷ Mẫu biết việc này không?
Thánh hoàng đầu trọc hỏi Âm Minh.
Âm Minh gật đầu:
- Đã biết!
- Vì sao bà ấy còn không xuất quan?
Người kia có chút bất mãn nói.
Âm Minh còn chưa đáp lời, lão ẩu đã âm dương quái khí nói:
- Nói vậy bà ta còn đang cùng tên mới đến điên loan đảo phượng đi, làm gì còn thời gian quản tới sinh tử tồn vong của bổn tông đâu!
Âm Minh đang định nói chuyện, một thanh âm từ khắp bốn phương tám hướng truyền tới:
- Hì hì, vẫn là sư tỷ hiểu được ta!
Theo tiếng cười hạ xuống, một nam một nữ từ ngoài điện lướt vào.
Nữ tử xinh đẹp dễ thương, ăn mặc bại lộ, da thịt trắng tuyết, làm người ta nhìn vào chảy nước dãi.
Nhưng thật nhiều thánh hoàng nơi này không ai cảm thấy có hứng thú, bởi vì bọn họ biết được phía dưới thân thể kia là bộ dáng lão thái ghê tởm khó xem.
Nam tử kia bộ dáng trung niên, thân hình cao lớn, phong thái phi phàm, một cỗ sát khí nồng đậm không ngừng quay chung quanh hắn.
Nữ tử kia chính là Âm Quỷ Mẫu từng nắm quyền Âm Bạt tông, mà nam tử sau lưng chính là Hắc Ma.
Âm Quỷ Mẫu rõ ràng đã đạt tới cảnh giới thánh hoàng cao giai, mà Hắc Ma lại có thực lực thánh hoàng đê giai đỉnh.
Trong đại điện vốn đang yên lặng, ngay sau đó mọi người đứng dậy nói:
- Chúc mừng Quỷ Mẫu đột phá thành công!
Thánh hoàng cao giai là tồn tại cường đại nhất trong yếu tắc, Âm Quỷ Mẫu đột phá thành công ngay thời điểm này có thể làm địa vị của mình trong tông càng thêm kiên cố.
Lão ẩu từng châm chọc Âm Quỷ Mẫu liền lộ ra vẻ khủng hoảng, chỉ sợ bà ta tìm mình phiền toái.
- Đều miễn đi.
Âm Quỷ Mẫu nói một tiếng, sau đó ngồi xuống chủ vị mà Âm Minh nhường lại, tiếp theo nhìn lão ẩu nói:
- Lần này Bách Minh tộc xâm phạm, sư tỷ làm tiên phong đi tiêu diệt uy phong của bọn hắn, làm cho bọn hắn biết sự lợi hại của Âm Bạt tông chúng ta đi!
Lão ẩu biết rõ Âm Quỷ Mẫu trả thù, nhưng không dám đưa ra nửa điểm dị nghị, ngược lại thuận theo gật đầu nói:
- Được, để cho ta bắt hết bọn hắn, thay tông ta luyện chế càng nhiều âm bạt đi!
- Được, dũng khí của sư tỷ thật đáng khen, các vị cần phải hướng tỷ ấy học tập.
Âm Quỷ Mẫu tán thán, bỗng nhiên nhìn qua Âm Minh hỏi:
- Âm Minh, có tin tức gì của tiểu tạp chủng kia không?
Thần sắc Âm Minh có chút khó xem nói:
- Tạm thời mất đi tin tức của hắn, rất có thể…
- Rất có thể cái gì? Ngươi muốn nói hắn đã bỏ trốn, không thể tìm ra sao?
Thanh âm Âm Quỷ Mẫu nghiêm khắc quát.
Cho nên chỉ trong nửa tháng thời gian ngắn ngủi, đã có một phần ba nhân số trong yếu tắc biết được Dịch gia, Hoàng gia các gia tộc cùng thế lực tán tu kết hợp cùng thảo phạt Âm Bạt tông.
Mà những thế lực cùng tán tu nhận được tin tức có không ít người từng có ân oán với Âm Bạt tông, lại có lẽ có người muốn thừa nước đục thả câu, đều lục tục xuất phát.
Lăng Tiếu thật không nghĩ tới một lời đề nghị của hắn có thể khiến cho phản ứng lớn như vậy.
Xem ra Âm Bạt tông quá mức tà ác, bằng không cũng không biến thành người người đều oán hận muốn tiêu diệt bọn hắn.
Dịch Thành Dung cùng Hoàng Mãn Đường biết được phản ứng khắp nơi, đều vô cùng vui sướng, bọn họ giống như đã chứng kiến được thời khắc diệt vong của Âm Bạt tông.
Dịch Thành Dung cười nói:
- Lăng thánh sư chẳng những luyện đan tài giỏi, mưu lược tài trí lại hơn người, thật sự làm lão hủ bội phục.
Hoàng Mãn Đường phụ họa nói:
- Không sai, có những người này gia nhập, Âm Bạt tông hẳn sắp diệt tới nơi!
Lăng Tiếu lắc đầu nói:
- Dịch lão, Hoàng lão đừng cao hứng quá sớm, những người kia chỉ nhất thời nhiệt huyết mà thôi, một khi bọn hắn gặp phải thủ đoạn diệt sát của Âm Bạt tông, chỉ sợ bọn họ chạy trốn còn nhanh hơn bất kỳ ai khác, cho nên chúng ta ngay ban đầu nhất định phải phấn chấn khí thế, lập tức đem tiên phong của Âm Bạt tông giết chết, làm cho những người đó biết được thực lực của chúng ta có thể cùng Âm Bạt tông đối kháng, như vậy bọn hắn mới có thể kiên định đứng bên cạnh chúng ta!
Lăng Tiếu từng chinh chiến vô số lần, tự nhiên hiểu rõ đạo lý bên trong.
Dịch Thành Dung cùng Hoàng Mãn Đường nghe xong vô ý thức gật gật đầu.
Đây là lần đầu tiên họ xuất chinh với quy mô lớn như thế, phương diện kinh nghiệm kém hơn Lăng Tiếu không ít.
…
Lăng Tiếu, Dịch Thành Dung, Hoàng Mãn Đường cùng nhiều thánh giả thánh hoàng hiệp trợ đồng loạt hướng địa bàn Âm Bạt tông xuất phát.
Âm Bạt tông đã sớm nhận được tin tức, các thế lực lớn nhỏ phụ thuộc đều khẩn trương lên.
Trong không gian cơ địa Âm Bạt tông, tông chủ Âm Minh đã triệu tập các thánh hoàng chạy về thương nghị việc này.
- Mấy chi phân tộc trong Bách Minh tộc đã kêu gọi thật nhiều tán tu cùng những thế lực đối địch khác cùng hướng tông ta xuất phát, chư vị thánh lão thấy thế nào?
Âm Minh ngồi trên chủ vị trong đại điện hỏi mười mấy người ngồi trước mặt.
Hơn mười người này, thánh hoàng trung giai Quỷ U chẳng qua chỉ ngồi được ở giữa, mấy chỗ ngồi phía trước đã có người chiếm lĩnh.
Những người kia đều có thực lực thánh hoàng trung giai đỉnh phong.
Những người này là tồn tại cường đại nhất Âm Bạt tông.
Vị trí đầu tiên bên dưới là một lão giả đầu trọc khinh thường nói:
- Một đám quân ô hợp cũng dám vọng tưởng khiêu khích Âm Bạt tông chúng ta, thật sự không biết tự lượng sức mình!
Lão ẩu ngồi đối diện hắn cười âm hiểm:
- Vừa lúc giúp cho ta luyện chế càng nhiều âm bạc cùng thi ma, hắc hắc!
- Không sai, theo ta biết đám người kia chỉ có hơn mười thánh hoàng mà thôi, cho dù liên hợp lại cũng không cường đại bao nhiêu, đợi chúng ta một lưới bắt hết, làm cho bọn hắn biến mất trong Bách Minh tộc đi!
Lại có một thánh hoàng trung giai cười lạnh nói.
Những thánh hoàng kia ngươi một lời ta một câu, giống như đã đem đoàn người xâm phạm xem như miếng thịt trên thớt, tùy ý cho bọn hắn xâu xé.
Âm Minh ngồi trên thượng vị trầm giọng cắt đứt lời bọn hắn:
- Lần này chư vị thánh lão tuyệt đối không thể sơ hở, trước kia bọn hắn không dám xâm phạm Âm Bạt tông chúng ta, nhất định tự biết không phải là đối thủ của chúng ta, mà lần này dám đến, nhất định là có chỗ dựa vào mới gióng trống khua chiêng như thế. Nói không chừng bọn hắn là liên quân của Bách Minh tộc, những gia tộc khác sẽ đến tiếp viện phía sau đây?
Lời này của Âm Minh vừa nói ra, đại điện yên tĩnh trở lại, thần sắc mỗi người đều trở nên ngưng trọng.
Thánh giả đầu trọc nhăn mày nói:
- Lập tức phái ảnh vệ đi điều tra tin tức, tuyệt đối phải biết giữa bọn hắn có đạt được hiệp thương gì hay không, thời khắc chú ý hướng đi của bọn hắn!
- Không sai, chúng ta nhất định phải cảnh giác, không thể để cho Bách Minh tộc có bất cứ cơ hội nào!
Lão ẩu đáp.
- Nếu những sư huynh đệ khác đã ra ngoài đều gọi trở về, chúng ta cũng không cần sợ hãi Bách Minh tộc!
Lại có một người nói.
- Đúng rồi, Quỷ Mẫu biết việc này không?
Thánh hoàng đầu trọc hỏi Âm Minh.
Âm Minh gật đầu:
- Đã biết!
- Vì sao bà ấy còn không xuất quan?
Người kia có chút bất mãn nói.
Âm Minh còn chưa đáp lời, lão ẩu đã âm dương quái khí nói:
- Nói vậy bà ta còn đang cùng tên mới đến điên loan đảo phượng đi, làm gì còn thời gian quản tới sinh tử tồn vong của bổn tông đâu!
Âm Minh đang định nói chuyện, một thanh âm từ khắp bốn phương tám hướng truyền tới:
- Hì hì, vẫn là sư tỷ hiểu được ta!
Theo tiếng cười hạ xuống, một nam một nữ từ ngoài điện lướt vào.
Nữ tử xinh đẹp dễ thương, ăn mặc bại lộ, da thịt trắng tuyết, làm người ta nhìn vào chảy nước dãi.
Nhưng thật nhiều thánh hoàng nơi này không ai cảm thấy có hứng thú, bởi vì bọn họ biết được phía dưới thân thể kia là bộ dáng lão thái ghê tởm khó xem.
Nam tử kia bộ dáng trung niên, thân hình cao lớn, phong thái phi phàm, một cỗ sát khí nồng đậm không ngừng quay chung quanh hắn.
Nữ tử kia chính là Âm Quỷ Mẫu từng nắm quyền Âm Bạt tông, mà nam tử sau lưng chính là Hắc Ma.
Âm Quỷ Mẫu rõ ràng đã đạt tới cảnh giới thánh hoàng cao giai, mà Hắc Ma lại có thực lực thánh hoàng đê giai đỉnh.
Trong đại điện vốn đang yên lặng, ngay sau đó mọi người đứng dậy nói:
- Chúc mừng Quỷ Mẫu đột phá thành công!
Thánh hoàng cao giai là tồn tại cường đại nhất trong yếu tắc, Âm Quỷ Mẫu đột phá thành công ngay thời điểm này có thể làm địa vị của mình trong tông càng thêm kiên cố.
Lão ẩu từng châm chọc Âm Quỷ Mẫu liền lộ ra vẻ khủng hoảng, chỉ sợ bà ta tìm mình phiền toái.
- Đều miễn đi.
Âm Quỷ Mẫu nói một tiếng, sau đó ngồi xuống chủ vị mà Âm Minh nhường lại, tiếp theo nhìn lão ẩu nói:
- Lần này Bách Minh tộc xâm phạm, sư tỷ làm tiên phong đi tiêu diệt uy phong của bọn hắn, làm cho bọn hắn biết sự lợi hại của Âm Bạt tông chúng ta đi!
Lão ẩu biết rõ Âm Quỷ Mẫu trả thù, nhưng không dám đưa ra nửa điểm dị nghị, ngược lại thuận theo gật đầu nói:
- Được, để cho ta bắt hết bọn hắn, thay tông ta luyện chế càng nhiều âm bạt đi!
- Được, dũng khí của sư tỷ thật đáng khen, các vị cần phải hướng tỷ ấy học tập.
Âm Quỷ Mẫu tán thán, bỗng nhiên nhìn qua Âm Minh hỏi:
- Âm Minh, có tin tức gì của tiểu tạp chủng kia không?
Thần sắc Âm Minh có chút khó xem nói:
- Tạm thời mất đi tin tức của hắn, rất có thể…
- Rất có thể cái gì? Ngươi muốn nói hắn đã bỏ trốn, không thể tìm ra sao?
Thanh âm Âm Quỷ Mẫu nghiêm khắc quát.
/2767
|