Ở trước mặt của hắn là một con Liệt Viêm Hổ cấp ba khổng lồ. Nhưng mà Liệt Viêm Hổ đã chết, trên cổ vẫn còn chảy máu tươi, hiển nhiên vừa mới chết đi.
- Cái này... Đây là ngươi làm ra?
Lăng Tiếu kinh ngạc nhìn qua ấu kỳ lân hỏi.
Ấu kỳ lân gật gật đầu, lại giật nhẹ ống quần của Lăng Tiếu, hiển nhiên là bảo Lăng Tiếu ăn Liệt Viêm Hổ.
- Xem như tiểu gia hỏa ngươi thức thời.
Lăng Tiếu chà xát tay, sau đó đi đến trước mặt Liệt Viêm Hổ, Lam Tinh Kiếm trong tay phân giải Liệt Viêm Hổ.
Liệt Viêm Hổ có có không ít thứ tốt, trân quý nhất đương nhiên là thú đan, còn có da hổ, gân hổ, vuốt...
Thời điểm Lăng Tiếu phân giải thành tài liệu thì lại phát hiện thú đan không thấy.
Lúc này nhìn qua ấu kỳ lân, quả nhiên thấy nó tinh khí cường đại, xem ra mạnh hơn lúc trước nhiều.
Lăng Tiếu mắng thầm:
- Sớm biết như vậy thu thú đan trước, thật sự là bại gia tử.
Ăn thịt hổ nướng, Lăng Tiếu lại luyện hóa thành huyền lực, cảm giác này thực là phi thường sướng.
- Tiểu gia hỏa, nhìn ngươi hiếu kính ca như vậy, ca cũng đặt tên cho ngươi, về sau ngươi đã gọi là bại gia tử!
Lăng Tiếu sờ sờ đầu của ấu kỳ lân nói ra, dừng một chút, lại nói:
- Bại gia tử, mau dẫn ca đi xem, ngươi làm sao bắt được Liệt Viêm Hổ?
Lăng Tiếu xem xét qua ở đây căn bản không có bất luận linh thú gì khác, hắn thật sự nghĩ mãi mà không rõ ấu kỳ lân làm sao bắt được Liệt Viêm Hổ, hắn suy nghĩ nói không chừng có thể tìm được đường ra.
Ấu kỳ lân cái rắm rung động vài cái rồi đi ra ngoài cửa động, sau đó lại quay đầu nhìn qua Lăng Tiếu, hiển nhiên đang dẫn đường.
- Đợi một chút, nơi này còn rất nhiều thịt, cũng không thể lãng phí!
Lăng Tiếu thu thịt của Liệt Viêm Hổ còn sót lại, mới đi theo ấu kỳ lân ra ngoài.
Kế tiếp hắn nhìn thấy ấu kỳ lân biến thân thành bộ dáng một mét năm, toàn thân tỏa ra khí tức nóng rực, cả bộ dáng uy phong lẫm lẫm, cực khốc.
- Bại gia tử, ta biết rõ ngươi rất tuấn tú rất khốc, nhưng mà ngươi đừng nói là bắt Liệt Viêm Hổ ở đây đấy.
Lăng Tiếu nói.
Đúng lúc này ấu kỳ lân trực tiếp lăng không bay lên, bay ra ngoài vách đá.
- Cái này...
Lăng Tiếu thoáng ngây ngốc, hắn không nghĩ tới ấu kỳ lân lại có năng lực phi hành.
- Này... Uy... Bại gia tử mau xuống đây mang ca lên, ca không bay được.
Lăng Tiếu nhanh chóng gầm lên. Hắn cực kỳ hưng phấn, rốt cục có thể rời khỏi nơi chim không thèm ỉa này.
Ấu kỳ lân hạ xuống lần nữa, sắc mặt thập phần đắc ý, hiển nhiên nó sảng khoái vì Lăng Tiếu cầu nó.
Lăng Tiếu không nói hai lời, trực tiếp nhảy lên lưng ấu kỳ lân, nói với nó:
- Bại gia tử, mau dẫn ta đi lên, thực không lỗ ca liều chết cứu ngươi.
Ấu lưng kỳ lân mang theo Lăng Tiếu cũng không thấy cố hết sức, chỉ thấy nó đạp một cái bay lên không.
Ngồi ở trên lưng ấu lưng kỳ lân, Lăng Tiếu chỉ cảm thấy tâm tình sung sướng, cười lên ha hả.
- Ta rốt cục đi ra... Ta rốt cục đi ra...
Cũng không trách hắn cao hứng như vậy, mấy lần cực kỳ nguy hiểm, thiếu chút nữa mắt mạng dưới này, mặc cho ai như hắn cũng kích động lên.
Vừa thoát khốn Lăng Tiếu có suy nghĩ đầu tiên là đi tìm Lang Vương kim sắc, đây chính là con linh thú đầu tiên nó thu phục được, tuyệt đối không thể cho nó có gì ngoài ý muốn, hắn có thể tài bồi nó thật tốt.
Nếu là trước đây hắn sẽ đi vòng quanh vách núi, xem có không có tìm được linh thảo hay không.
Lăng Tiếu không muốn vì tìm linh thảo tốn thời gian, lúc gặp lại Lang Vương kim sắc thì Lang Vương kim sắc thiếu chút nữa đã chết.
Chuyện này làm hắn tức giạn, một hồi đại chiến hết sức căng thẳng!
Tự Lăng Tiếu rơi vào trong vực sâu, Lang Vương kim sắc cùng Thanh Viêm Lang vẫn đi lại ở gần đó, mỗi ngày mỗi đêm đều rầu rĩ nhìn qua vực sâu.
Lang Vương kim sắc biết rõ chủ nhân của nó chưa chết, bằng không thì nó cũng không còn sống. Nó bị Lăng Tiếu thu phục nên trên thú đan còn có máu huyết của Lăng Tiếu, nó trung thành với Lăng Tiếu là tuyệt đối, cho nên nó mỗi ngày đều ngóng trông chủ nhân xuất hiện.
Lang Vương kim sắc cùng Thanh Viêm Lang một con cấp hai cao giai, một con cấp hai trung giai, bên ngoài sơn mạch là tồn tại vô địch, nhưng mà ở đây lại không dám đi trêu chọc cái gì.
Sau khi ra khỏi Mê Huyễn Cốc, không ngừng va chạm với bên ngoài, trở nên không hề thần bí, không ít dong binh cùng mạo hiểm giả cũng tới đây tìm kiếm linh thảo và đánh chết linh thú.
Hơn nữa không biết ai truyền ra ở nơi giao giới có bí cảnh tồn tại, trong lúc nhất thời các thế lực lớn nhỏ trong nội thành đi thử thời vận, nhìn xem có thể tìm được bí cảnh hay không.
Vì vậy khu vực giao giới này náo nhiệt hơn.
Vài ngày trước bọn họ nhìn thấy cái vực sâu này có biến đổi lớn, âm phong sát khí toàn bộ tiêu tán, Mê Huyễn Cốc biến hóa kinh thiên.
Vì vậy tất cả mọi người càng khẳng định nơi này có bí cảnh.
Tất cả mọi người bắt đầu dò thám nơi đây.
Nhưng mà ở nơi đây trừ một ít linh thú ngoài cấp hai ra, còn có không ít linh thú cấp hai cao giai và thú đàn.
Mà võ giả nhân loại điều tra khó tránh khỏi giao chiến với linh thú.
Vì vậy có rất nhiều thực lực có võ giả thực lực kém chết trong miệng thú, cũng có không ít linh thú biến thành tài liệu của nhân loại.
Kể từ đó Lang Vương kim sắc cùng Thanh Viêm Lang cũng bị võ giả phát hiện.
Trong đó có một ít dong binh và mạo hiểm giả cấp thấp chết trong tay của chúng.
Thế nhưng mà hai con linh thú cũng khiến người ta chú ý tới.
Đầu tiên là người hai nhà Lý Lam muốn khai đai với hai con sói.
Sau lần Lăng Tiếu chém giết người ở Túy Hương Lau chém giết thiên kim Lý gia Lý Thanh Thanh và thiếu gia Lam gia Lam Cuồng Sinh, hai nhà Lý Lam đã kết minh với nhau.
Dẫn đội hai nhà lần này chính là Lý gia Lý Nguyên Long cha ruột của Lý Thanh Thanh, Lam gia Lam Đinh Sơn cha ruột của Lý Cuồng Sinh.
Hai người một người chết con gái, một người chết con trai, nhân dịp ra ngoài tìm kiếm bí cảnh thay đổi tâm tình, tùy tiện tìm Lăng Tiếu gây phiền toái. Bởi vì Lăng Tiếu xuất hiện trong sơn mạch đã, tin tức rơi vào trong tai người Lý Lam rồi.
Mục đích của bọn họ lần này trừ tìm kiếm bí cảnh ra, quan trọng hơn chính là đánh chết Lăng Tiếu trong sơn mạch.
Nhưng mà hai nhà chẳng tìm được bí cảnh và Lăng Tiếu, lại gặp gỡ hai con linh thú bên cạnh bờ vực, vì vậy ý định vây giết hai con linh thú này, cũng tốt hơn quay về mà không có thu hoạch gì.
Lần này Lý gia tổng cộng xuất động hai mươi tên hảo thủ, mỗi một gã đều là chấp sự của Lý gia , đều có được thực lực Huyền Sĩ cao giai, mà Lam gia ít hơn một chút, nhưng có tám gã Huyền Sĩ cùng với năm tên Huyền Giả cao giai.
Người hai nhà cộng lại hơn ba mươi ba người, xem như tổ đội đông nhất.
Lúc này Lý Nguyên Long cùng Lam Đinh Sơn đứng cùng chỗ, hai người đều có thực lực Huyền Sĩ đỉnh phong, chỉ cần cơ duyên đến liền có cơ hội bước vào Linh Sư giai .
- Lý huynh, chúng ta cùng lên săn giết hai con sói chứ?
Lam Đinh Sơn nhìn qua Lý Nguyên Long nói ra.
- Cái này... Đây là ngươi làm ra?
Lăng Tiếu kinh ngạc nhìn qua ấu kỳ lân hỏi.
Ấu kỳ lân gật gật đầu, lại giật nhẹ ống quần của Lăng Tiếu, hiển nhiên là bảo Lăng Tiếu ăn Liệt Viêm Hổ.
- Xem như tiểu gia hỏa ngươi thức thời.
Lăng Tiếu chà xát tay, sau đó đi đến trước mặt Liệt Viêm Hổ, Lam Tinh Kiếm trong tay phân giải Liệt Viêm Hổ.
Liệt Viêm Hổ có có không ít thứ tốt, trân quý nhất đương nhiên là thú đan, còn có da hổ, gân hổ, vuốt...
Thời điểm Lăng Tiếu phân giải thành tài liệu thì lại phát hiện thú đan không thấy.
Lúc này nhìn qua ấu kỳ lân, quả nhiên thấy nó tinh khí cường đại, xem ra mạnh hơn lúc trước nhiều.
Lăng Tiếu mắng thầm:
- Sớm biết như vậy thu thú đan trước, thật sự là bại gia tử.
Ăn thịt hổ nướng, Lăng Tiếu lại luyện hóa thành huyền lực, cảm giác này thực là phi thường sướng.
- Tiểu gia hỏa, nhìn ngươi hiếu kính ca như vậy, ca cũng đặt tên cho ngươi, về sau ngươi đã gọi là bại gia tử!
Lăng Tiếu sờ sờ đầu của ấu kỳ lân nói ra, dừng một chút, lại nói:
- Bại gia tử, mau dẫn ca đi xem, ngươi làm sao bắt được Liệt Viêm Hổ?
Lăng Tiếu xem xét qua ở đây căn bản không có bất luận linh thú gì khác, hắn thật sự nghĩ mãi mà không rõ ấu kỳ lân làm sao bắt được Liệt Viêm Hổ, hắn suy nghĩ nói không chừng có thể tìm được đường ra.
Ấu kỳ lân cái rắm rung động vài cái rồi đi ra ngoài cửa động, sau đó lại quay đầu nhìn qua Lăng Tiếu, hiển nhiên đang dẫn đường.
- Đợi một chút, nơi này còn rất nhiều thịt, cũng không thể lãng phí!
Lăng Tiếu thu thịt của Liệt Viêm Hổ còn sót lại, mới đi theo ấu kỳ lân ra ngoài.
Kế tiếp hắn nhìn thấy ấu kỳ lân biến thân thành bộ dáng một mét năm, toàn thân tỏa ra khí tức nóng rực, cả bộ dáng uy phong lẫm lẫm, cực khốc.
- Bại gia tử, ta biết rõ ngươi rất tuấn tú rất khốc, nhưng mà ngươi đừng nói là bắt Liệt Viêm Hổ ở đây đấy.
Lăng Tiếu nói.
Đúng lúc này ấu kỳ lân trực tiếp lăng không bay lên, bay ra ngoài vách đá.
- Cái này...
Lăng Tiếu thoáng ngây ngốc, hắn không nghĩ tới ấu kỳ lân lại có năng lực phi hành.
- Này... Uy... Bại gia tử mau xuống đây mang ca lên, ca không bay được.
Lăng Tiếu nhanh chóng gầm lên. Hắn cực kỳ hưng phấn, rốt cục có thể rời khỏi nơi chim không thèm ỉa này.
Ấu kỳ lân hạ xuống lần nữa, sắc mặt thập phần đắc ý, hiển nhiên nó sảng khoái vì Lăng Tiếu cầu nó.
Lăng Tiếu không nói hai lời, trực tiếp nhảy lên lưng ấu kỳ lân, nói với nó:
- Bại gia tử, mau dẫn ta đi lên, thực không lỗ ca liều chết cứu ngươi.
Ấu lưng kỳ lân mang theo Lăng Tiếu cũng không thấy cố hết sức, chỉ thấy nó đạp một cái bay lên không.
Ngồi ở trên lưng ấu lưng kỳ lân, Lăng Tiếu chỉ cảm thấy tâm tình sung sướng, cười lên ha hả.
- Ta rốt cục đi ra... Ta rốt cục đi ra...
Cũng không trách hắn cao hứng như vậy, mấy lần cực kỳ nguy hiểm, thiếu chút nữa mắt mạng dưới này, mặc cho ai như hắn cũng kích động lên.
Vừa thoát khốn Lăng Tiếu có suy nghĩ đầu tiên là đi tìm Lang Vương kim sắc, đây chính là con linh thú đầu tiên nó thu phục được, tuyệt đối không thể cho nó có gì ngoài ý muốn, hắn có thể tài bồi nó thật tốt.
Nếu là trước đây hắn sẽ đi vòng quanh vách núi, xem có không có tìm được linh thảo hay không.
Lăng Tiếu không muốn vì tìm linh thảo tốn thời gian, lúc gặp lại Lang Vương kim sắc thì Lang Vương kim sắc thiếu chút nữa đã chết.
Chuyện này làm hắn tức giạn, một hồi đại chiến hết sức căng thẳng!
Tự Lăng Tiếu rơi vào trong vực sâu, Lang Vương kim sắc cùng Thanh Viêm Lang vẫn đi lại ở gần đó, mỗi ngày mỗi đêm đều rầu rĩ nhìn qua vực sâu.
Lang Vương kim sắc biết rõ chủ nhân của nó chưa chết, bằng không thì nó cũng không còn sống. Nó bị Lăng Tiếu thu phục nên trên thú đan còn có máu huyết của Lăng Tiếu, nó trung thành với Lăng Tiếu là tuyệt đối, cho nên nó mỗi ngày đều ngóng trông chủ nhân xuất hiện.
Lang Vương kim sắc cùng Thanh Viêm Lang một con cấp hai cao giai, một con cấp hai trung giai, bên ngoài sơn mạch là tồn tại vô địch, nhưng mà ở đây lại không dám đi trêu chọc cái gì.
Sau khi ra khỏi Mê Huyễn Cốc, không ngừng va chạm với bên ngoài, trở nên không hề thần bí, không ít dong binh cùng mạo hiểm giả cũng tới đây tìm kiếm linh thảo và đánh chết linh thú.
Hơn nữa không biết ai truyền ra ở nơi giao giới có bí cảnh tồn tại, trong lúc nhất thời các thế lực lớn nhỏ trong nội thành đi thử thời vận, nhìn xem có thể tìm được bí cảnh hay không.
Vì vậy khu vực giao giới này náo nhiệt hơn.
Vài ngày trước bọn họ nhìn thấy cái vực sâu này có biến đổi lớn, âm phong sát khí toàn bộ tiêu tán, Mê Huyễn Cốc biến hóa kinh thiên.
Vì vậy tất cả mọi người càng khẳng định nơi này có bí cảnh.
Tất cả mọi người bắt đầu dò thám nơi đây.
Nhưng mà ở nơi đây trừ một ít linh thú ngoài cấp hai ra, còn có không ít linh thú cấp hai cao giai và thú đàn.
Mà võ giả nhân loại điều tra khó tránh khỏi giao chiến với linh thú.
Vì vậy có rất nhiều thực lực có võ giả thực lực kém chết trong miệng thú, cũng có không ít linh thú biến thành tài liệu của nhân loại.
Kể từ đó Lang Vương kim sắc cùng Thanh Viêm Lang cũng bị võ giả phát hiện.
Trong đó có một ít dong binh và mạo hiểm giả cấp thấp chết trong tay của chúng.
Thế nhưng mà hai con linh thú cũng khiến người ta chú ý tới.
Đầu tiên là người hai nhà Lý Lam muốn khai đai với hai con sói.
Sau lần Lăng Tiếu chém giết người ở Túy Hương Lau chém giết thiên kim Lý gia Lý Thanh Thanh và thiếu gia Lam gia Lam Cuồng Sinh, hai nhà Lý Lam đã kết minh với nhau.
Dẫn đội hai nhà lần này chính là Lý gia Lý Nguyên Long cha ruột của Lý Thanh Thanh, Lam gia Lam Đinh Sơn cha ruột của Lý Cuồng Sinh.
Hai người một người chết con gái, một người chết con trai, nhân dịp ra ngoài tìm kiếm bí cảnh thay đổi tâm tình, tùy tiện tìm Lăng Tiếu gây phiền toái. Bởi vì Lăng Tiếu xuất hiện trong sơn mạch đã, tin tức rơi vào trong tai người Lý Lam rồi.
Mục đích của bọn họ lần này trừ tìm kiếm bí cảnh ra, quan trọng hơn chính là đánh chết Lăng Tiếu trong sơn mạch.
Nhưng mà hai nhà chẳng tìm được bí cảnh và Lăng Tiếu, lại gặp gỡ hai con linh thú bên cạnh bờ vực, vì vậy ý định vây giết hai con linh thú này, cũng tốt hơn quay về mà không có thu hoạch gì.
Lần này Lý gia tổng cộng xuất động hai mươi tên hảo thủ, mỗi một gã đều là chấp sự của Lý gia , đều có được thực lực Huyền Sĩ cao giai, mà Lam gia ít hơn một chút, nhưng có tám gã Huyền Sĩ cùng với năm tên Huyền Giả cao giai.
Người hai nhà cộng lại hơn ba mươi ba người, xem như tổ đội đông nhất.
Lúc này Lý Nguyên Long cùng Lam Đinh Sơn đứng cùng chỗ, hai người đều có thực lực Huyền Sĩ đỉnh phong, chỉ cần cơ duyên đến liền có cơ hội bước vào Linh Sư giai .
- Lý huynh, chúng ta cùng lên săn giết hai con sói chứ?
Lam Đinh Sơn nhìn qua Lý Nguyên Long nói ra.
/2767
|