Bọn họ đã cảm ứng được khí tức trong tửu lâu đều là cao thủ tinh khí nội liễm, không ai là kẻ tầm thường.
Khi Lăng Tiếu cùng Phong Thanh Duyên đi vào bên trong, bọn họ lập tức cảm nhận được những ánh mắt nhìn ra thật khiếp người.
Hiện tại ai đến Thông Thiên thành đều vì muốn đến Thiên Vực.
Có thể nói những người ở nơi này đều là địch nhân lẫn nhau, cho nên ánh mắt không thể nào thân mật.
Lăng Tiếu cùng Phong Thanh Duyên cũng không muốn bị chú ý, thuê một gian phòng sau đó vào phòng nghỉ ngơi.
Vừa đi vào phòng, Phong Thanh Duyên đã khẩn cấp hỏi:
- Tiếu nhi, hiện tại thực lực của ngươi đến bậc nào rồi?
Từ khi rời khỏi Âm Bạt tông, Phong Thanh Duyên biết Lăng Tiếu chỉ đạt tới thánh giả trung giai đỉnh, nhưng chỉ mới qua một năm hắn có thể đối chưởng với thánh hoàng đỉnh, hơn nữa không dựa vào ngoại vật, điều này làm cho bà cảm thấy không sao tưởng tượng nổi.
- Sư nương thật muốn biết?
Lăng Tiếu thần bí hỏi.
- Đây là tự nhiên, nói mau, rốt cục ngươi gặp được cơ duyên gì?
Phong Thanh Duyên thúc giục nói.
Vì vậy Lăng Tiếu đem những gì gặp được trong Âm Bạt tông kể lại cho Phong Thanh Duyên nghe qua.
Phong Thanh Duyên nghe được vô cùng khiếp sợ há to miệng, nhất thời nói không ra lời.
Thật lâu sau bà thở dài nói:
- Tiểu tử thúi ngươi đúng là cơ duyên nghịch thiên, sớm biết như vậy cùng ngươi lưu lại, thật sự là thiệt thòi lớn!
Lăng Tiếu khẽ cười nói:
- Đệ tử nhất thời có vận may mà thôi!
- Thật không biết nên nói ngươi thế nào mới tốt, sư nương đều cảm thấy thật đố kỵ, vì sao ta không có vận may như vậy đâu!
Phong Thanh Duyên giận hờn liếc hắn, sau đó nói tiếp:
- Như thế cũng tốt, thực lực ngươi lên cao, đi tới Thiên Vực chúng ta an toàn hơn nhiều, muốn tìm sư phụ ngươi càng thêm dễ hơn.
- Phải, yên tâm đi, chúng ta sẽ tìm được sư phụ, đến lúc đó nhiệm vụ của ta hoàn thành xong!
Lăng Tiếu đáp.
Đảo mắt gần nửa tháng trôi qua, ngày Thông Thiên trận mở ra đã đến gần.
Thật nhiều cường giả tuyệt đỉnh đến từ khắp các nơi đều tìm đến nơi này.
Trong lúc nhất thời trong Thông Thiên thành tràn ngập khí tức đáng sợ, một cỗ túc sát truyền khắp chung quanh.
Rốt cục đã đến lúc Thông Thiên trận mở ra, mọi người đều rời khỏi tửu lâu.
Mỗi năm một lần, con đường thông thiên đầu người đông đúc, máu chảy thành sông, kết quả chỉ có trăm người đạt được cơ hội thăng thiên.
Mọi người đều khẩn trương chờ đợi đại trận mở ra.
Thông Thiên trận cùng truyền tống trận không giống nhau, đại trận là do Thiên Vực mở xuống dưới, hàng năm tới giờ này đều xuất hiện gần bên Thông Thiên thành, cho nên thành trì này được đặt tên Thông Thiên.
Thật lâu sau, bầu trời bất ngờ thay đổi.
Bầu trời đang trong xanh biến thành mây đen dày đặc, cuồng phong gào thét, trời xanh như đang cuồng nộ, từng đạo tiếng sấm vang rền, tử lôi không ngừng lóe sáng.
Oanh long!
Biến hóa kia làm tất cả mọi người kinh động lên, trong đó có không ít người hưng phấn hô to.
- Thiên địa biến hóa, Thông Thiên trận mở ra!
- Mau mau chuẩn bị, chúng ta nhất định phải trước tiên vượt qua, Thông Thiên trận chỉ mở ra ba canh giờ, nếu chưa vào trận sẽ không thể thăng thiên!
- Hôm nay ta nhất định phải đến Thiên Vực, ngày sau ta phải nổi danh trên Thiên Vực!
- Mau nhìn, thiên lộ mở ra ở phương bắc, chúng ta nhanh chóng đi qua.
Trên bầu trời bỗng nhiên bắn ra từng đoàn tinh quang, lực lượng cuồn cuộn vô cùng, một đạo thang trời từ trên giáng xuống, tổng cộng có chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín bậc thang, mỗi bậc thang mang theo đại thế lực lượng, mà đỉnh cầu thang có một trăm tiểu trận đàn, vị trí trận đàn chính là vị trí cho người ngồi lên để thông thiên.
Bất luận kẻ nào đi lên thiên đàn vị sẽ thuận lợi đi lên Thiên Vực.
Chỉ là muốn đi lên phải nhờ vào bổn sự đăng đàn, thực lực không đủ sẽ trở thành đá đặt chân cho cường giả.
Từng đạo khí thế đáng sợ nháy mắt tràn ra, từng đạo thân ảnh bay vút tới thang trời.
Thật nhiều kiến trúc trong Thông Thiên thành đều bị khí kình đáng sợ chấn sụp đổ.
- Ha ha, người thứ nhất ngồi lên thiên đàn chính là lão phu!
Một thánh hoàng dẫn đầu chạy tới trước thang trời, nhảy lên sang sảng cười lớn.
Hắn rất nhanh lao lên trên thang.
Nhưng hắn vừa lên trăm bậc thang trời, một bàn tay từ phía sau đánh lên, chộp lấy bờ vai hắn trực tiếp ném hắn ra ngoài.
Người tập kích quát to:
- Đám người vô danh tiểu tốt các ngươi có tư cách gì ngồi lên thiên đàn thứ nhất!
Ngay sau đó lại có từng thân ảnh lao lên, lực lượng bắt đầu tràn lan nổ tung.
Những người này chẳng những tranh đoạt vị trí thiên đàn, còn tranh đoạt vị trí thứ nhất, triển lãm lực lượng mạnh mẽ nhất của mình.
Mấy ngàn thánh hoàng thánh giả ra tay, từng thanh âm tiếng kêu thảm thiết vang lên, huyết vụ không ngừng bay tung, thật nhiều võ giả chỉ nháy mắt đã tử vong không ít.
Phiến thiên địa bị chấn như lật ngược, nhưng thang trời không bị ảnh hưởng, vẫn nhấp nháy quang mang thần thánh, làm người ta cảm giác vô cùng thần kỳ, sợ hãi than thở không thôi.
Cuộc chiến càng xâm nhập, từng đầu linh thú cường đại cũng trống rỗng xuất hiện, trường hợp chiến đấu càng thêm kịch liệt.
Chỉ thấy có một thánh hoàng đỉnh gầy gò đã vô thanh vô tức chạy lên thiên đàn, trên lưng mang trường kiếm, vẻ mặt có chút kiêu căng, bên cạnh còn có một đầu linh thú cửu cấp biến dị, một người một thú tản ra khí thế đáng sợ làm người ta sinh ra cảm giác không dám đến gần.
- Đó hình như là lão thánh hoàng Vạn Kiếm tông, thiên đàn thứ nhất bị hắn chiếm rồi!
- Chiếm thì chiếm, còn chín mươi chín thiên đàn, nhanh chóng đi lên nói sau.
- Mẹ nó, thiên đàn thứ hai là lão phu, ai dám tranh với ta thì ta giết ai!
- Giết, ai ngăn trở con đường của bổn thánh hoàng, ai đi chết đi!
Từng thanh âm kinh hô vang lên, rất nhanh một trăm thiên đàn đã bị người chiếm lĩnh.
Nhưng có thật nhiều người chưa kịp ngồi xuống đã bị tử vong, xác chết từ trên cao không ngừng rơi xuống dưới.
Máu tươi sái đầy tinh không, thanh âm tiếng kêu thảm thiết, từng tiếng hí vang, đều rung trời động địa.
Thật nhiều lực lượng không gian muôn màu muôn vẻ không ngừng bốc lên, bất kỳ người nào đến gần thang trời đều bị đối thủ toàn lực giết chết.
Trong Thông Thiên trận có không ít người vẫn chưa động thủ.
Bọn họ đều dự tính đi sau đến trước, chờ sau khi mọi người lưỡng bại câu thương mới là lúc bọn hắn ra tay.
Bất quá trên thiên đàn có phân nửa vị trí đã bị ngồi yên, bởi vì họ đều có thực lực thánh hoàng, hơn nữa đều ngoài trung giai, những vị trí còn lại mới là biến số lớn nhất.
- Một đám chó điên mà thôi, cứ việc giết đi, nhưng cuối cùng sẽ có một vị trí thuộc về ta!
Một gã thánh giả còn chưa đi lên thang trời nhìn thấy mọi người kích đấu lẩm bẩm nói.
Những lực lượng đánh tới hướng hắn đều ngừng lại, không hề xúc phạm tới hắn chút nào.
Ở một phương hướng khác cũng có ba gã trung niên lạnh lùng nhìn thấy cảnh tượng này, bọn hắn chỉ có tu vi thánh giả đỉnh, nhưng nhìn vào ánh mắt kiên định tựa như nhất định sẽ có được một vị trí bên trên.
Tới canh giờ sau cùng, những người này rốt cục đã động.
Khi Lăng Tiếu cùng Phong Thanh Duyên đi vào bên trong, bọn họ lập tức cảm nhận được những ánh mắt nhìn ra thật khiếp người.
Hiện tại ai đến Thông Thiên thành đều vì muốn đến Thiên Vực.
Có thể nói những người ở nơi này đều là địch nhân lẫn nhau, cho nên ánh mắt không thể nào thân mật.
Lăng Tiếu cùng Phong Thanh Duyên cũng không muốn bị chú ý, thuê một gian phòng sau đó vào phòng nghỉ ngơi.
Vừa đi vào phòng, Phong Thanh Duyên đã khẩn cấp hỏi:
- Tiếu nhi, hiện tại thực lực của ngươi đến bậc nào rồi?
Từ khi rời khỏi Âm Bạt tông, Phong Thanh Duyên biết Lăng Tiếu chỉ đạt tới thánh giả trung giai đỉnh, nhưng chỉ mới qua một năm hắn có thể đối chưởng với thánh hoàng đỉnh, hơn nữa không dựa vào ngoại vật, điều này làm cho bà cảm thấy không sao tưởng tượng nổi.
- Sư nương thật muốn biết?
Lăng Tiếu thần bí hỏi.
- Đây là tự nhiên, nói mau, rốt cục ngươi gặp được cơ duyên gì?
Phong Thanh Duyên thúc giục nói.
Vì vậy Lăng Tiếu đem những gì gặp được trong Âm Bạt tông kể lại cho Phong Thanh Duyên nghe qua.
Phong Thanh Duyên nghe được vô cùng khiếp sợ há to miệng, nhất thời nói không ra lời.
Thật lâu sau bà thở dài nói:
- Tiểu tử thúi ngươi đúng là cơ duyên nghịch thiên, sớm biết như vậy cùng ngươi lưu lại, thật sự là thiệt thòi lớn!
Lăng Tiếu khẽ cười nói:
- Đệ tử nhất thời có vận may mà thôi!
- Thật không biết nên nói ngươi thế nào mới tốt, sư nương đều cảm thấy thật đố kỵ, vì sao ta không có vận may như vậy đâu!
Phong Thanh Duyên giận hờn liếc hắn, sau đó nói tiếp:
- Như thế cũng tốt, thực lực ngươi lên cao, đi tới Thiên Vực chúng ta an toàn hơn nhiều, muốn tìm sư phụ ngươi càng thêm dễ hơn.
- Phải, yên tâm đi, chúng ta sẽ tìm được sư phụ, đến lúc đó nhiệm vụ của ta hoàn thành xong!
Lăng Tiếu đáp.
Đảo mắt gần nửa tháng trôi qua, ngày Thông Thiên trận mở ra đã đến gần.
Thật nhiều cường giả tuyệt đỉnh đến từ khắp các nơi đều tìm đến nơi này.
Trong lúc nhất thời trong Thông Thiên thành tràn ngập khí tức đáng sợ, một cỗ túc sát truyền khắp chung quanh.
Rốt cục đã đến lúc Thông Thiên trận mở ra, mọi người đều rời khỏi tửu lâu.
Mỗi năm một lần, con đường thông thiên đầu người đông đúc, máu chảy thành sông, kết quả chỉ có trăm người đạt được cơ hội thăng thiên.
Mọi người đều khẩn trương chờ đợi đại trận mở ra.
Thông Thiên trận cùng truyền tống trận không giống nhau, đại trận là do Thiên Vực mở xuống dưới, hàng năm tới giờ này đều xuất hiện gần bên Thông Thiên thành, cho nên thành trì này được đặt tên Thông Thiên.
Thật lâu sau, bầu trời bất ngờ thay đổi.
Bầu trời đang trong xanh biến thành mây đen dày đặc, cuồng phong gào thét, trời xanh như đang cuồng nộ, từng đạo tiếng sấm vang rền, tử lôi không ngừng lóe sáng.
Oanh long!
Biến hóa kia làm tất cả mọi người kinh động lên, trong đó có không ít người hưng phấn hô to.
- Thiên địa biến hóa, Thông Thiên trận mở ra!
- Mau mau chuẩn bị, chúng ta nhất định phải trước tiên vượt qua, Thông Thiên trận chỉ mở ra ba canh giờ, nếu chưa vào trận sẽ không thể thăng thiên!
- Hôm nay ta nhất định phải đến Thiên Vực, ngày sau ta phải nổi danh trên Thiên Vực!
- Mau nhìn, thiên lộ mở ra ở phương bắc, chúng ta nhanh chóng đi qua.
Trên bầu trời bỗng nhiên bắn ra từng đoàn tinh quang, lực lượng cuồn cuộn vô cùng, một đạo thang trời từ trên giáng xuống, tổng cộng có chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín bậc thang, mỗi bậc thang mang theo đại thế lực lượng, mà đỉnh cầu thang có một trăm tiểu trận đàn, vị trí trận đàn chính là vị trí cho người ngồi lên để thông thiên.
Bất luận kẻ nào đi lên thiên đàn vị sẽ thuận lợi đi lên Thiên Vực.
Chỉ là muốn đi lên phải nhờ vào bổn sự đăng đàn, thực lực không đủ sẽ trở thành đá đặt chân cho cường giả.
Từng đạo khí thế đáng sợ nháy mắt tràn ra, từng đạo thân ảnh bay vút tới thang trời.
Thật nhiều kiến trúc trong Thông Thiên thành đều bị khí kình đáng sợ chấn sụp đổ.
- Ha ha, người thứ nhất ngồi lên thiên đàn chính là lão phu!
Một thánh hoàng dẫn đầu chạy tới trước thang trời, nhảy lên sang sảng cười lớn.
Hắn rất nhanh lao lên trên thang.
Nhưng hắn vừa lên trăm bậc thang trời, một bàn tay từ phía sau đánh lên, chộp lấy bờ vai hắn trực tiếp ném hắn ra ngoài.
Người tập kích quát to:
- Đám người vô danh tiểu tốt các ngươi có tư cách gì ngồi lên thiên đàn thứ nhất!
Ngay sau đó lại có từng thân ảnh lao lên, lực lượng bắt đầu tràn lan nổ tung.
Những người này chẳng những tranh đoạt vị trí thiên đàn, còn tranh đoạt vị trí thứ nhất, triển lãm lực lượng mạnh mẽ nhất của mình.
Mấy ngàn thánh hoàng thánh giả ra tay, từng thanh âm tiếng kêu thảm thiết vang lên, huyết vụ không ngừng bay tung, thật nhiều võ giả chỉ nháy mắt đã tử vong không ít.
Phiến thiên địa bị chấn như lật ngược, nhưng thang trời không bị ảnh hưởng, vẫn nhấp nháy quang mang thần thánh, làm người ta cảm giác vô cùng thần kỳ, sợ hãi than thở không thôi.
Cuộc chiến càng xâm nhập, từng đầu linh thú cường đại cũng trống rỗng xuất hiện, trường hợp chiến đấu càng thêm kịch liệt.
Chỉ thấy có một thánh hoàng đỉnh gầy gò đã vô thanh vô tức chạy lên thiên đàn, trên lưng mang trường kiếm, vẻ mặt có chút kiêu căng, bên cạnh còn có một đầu linh thú cửu cấp biến dị, một người một thú tản ra khí thế đáng sợ làm người ta sinh ra cảm giác không dám đến gần.
- Đó hình như là lão thánh hoàng Vạn Kiếm tông, thiên đàn thứ nhất bị hắn chiếm rồi!
- Chiếm thì chiếm, còn chín mươi chín thiên đàn, nhanh chóng đi lên nói sau.
- Mẹ nó, thiên đàn thứ hai là lão phu, ai dám tranh với ta thì ta giết ai!
- Giết, ai ngăn trở con đường của bổn thánh hoàng, ai đi chết đi!
Từng thanh âm kinh hô vang lên, rất nhanh một trăm thiên đàn đã bị người chiếm lĩnh.
Nhưng có thật nhiều người chưa kịp ngồi xuống đã bị tử vong, xác chết từ trên cao không ngừng rơi xuống dưới.
Máu tươi sái đầy tinh không, thanh âm tiếng kêu thảm thiết, từng tiếng hí vang, đều rung trời động địa.
Thật nhiều lực lượng không gian muôn màu muôn vẻ không ngừng bốc lên, bất kỳ người nào đến gần thang trời đều bị đối thủ toàn lực giết chết.
Trong Thông Thiên trận có không ít người vẫn chưa động thủ.
Bọn họ đều dự tính đi sau đến trước, chờ sau khi mọi người lưỡng bại câu thương mới là lúc bọn hắn ra tay.
Bất quá trên thiên đàn có phân nửa vị trí đã bị ngồi yên, bởi vì họ đều có thực lực thánh hoàng, hơn nữa đều ngoài trung giai, những vị trí còn lại mới là biến số lớn nhất.
- Một đám chó điên mà thôi, cứ việc giết đi, nhưng cuối cùng sẽ có một vị trí thuộc về ta!
Một gã thánh giả còn chưa đi lên thang trời nhìn thấy mọi người kích đấu lẩm bẩm nói.
Những lực lượng đánh tới hướng hắn đều ngừng lại, không hề xúc phạm tới hắn chút nào.
Ở một phương hướng khác cũng có ba gã trung niên lạnh lùng nhìn thấy cảnh tượng này, bọn hắn chỉ có tu vi thánh giả đỉnh, nhưng nhìn vào ánh mắt kiên định tựa như nhất định sẽ có được một vị trí bên trên.
Tới canh giờ sau cùng, những người này rốt cục đã động.
/2767
|