Đối thủ của tràng thứ mười lăm cũng bắt đầu xuất hiện.
Một gã nam tử nhìn thì vô cùng bình thường, khí tức không giống như những đối thủ trước là bá khí lộ ra ngoài, mà là khí tức nội liễm, để người ta không cách nào nắm bắt được thực lực chân chính của hắn.
Nhưng mà ở dưới thần hồn của Lăng Tiếu, thực lực của hắn cũng là không thể che giấu được.
Cảnh giới trung cấp Thánh Hoàng viên mãn, loại đối thủ này tùy thời đều có thể bước vào cao cấp Thánh Hoàng, nhìn lực lượng tích lũy đến dạng này hẳn là bị áp súc lại, một khi bộc phát ra tuyệt đối không kém với thực lực của cao cấp Thánh Hoàng.
Ở trong lòng Lăng Tiếu hạ khẳng định:
- Rốt cuộc đến một cái đối thủ có hình dạng!
- Mau nhìn, lại là võ si Cao Chiến xuất tràng rồi, hắn không phải là muối tới cuối cùng mới xuất tràng sao? Hôm nay tại sao lại xuất tràng sớm như vậy, chẳng lẽ không nhịn được mà ngứa ngáy rồi?
- Đối thủ rất khó gặp, hắn hào xưng là võ si tất nhiên cảm thấy Lăng Tiếu đáng giá để hắn xuất thủ cho nên mới sẽ xuất tràng, hắn đã liên thắng bốn mươi tràng, nếu không phải hắn không đột phá cao cấp Thánh Hoàng, chỉ sợ đối thủ hắn khiêu chiến sẽ là Man phong tử.
- Lúc này có chuyện vui xem rồi, mười bốn tràng phía trước cũng quá không thú vị, Lăng Tiếu kia nhìn thì văn nhược, nhưng mà ra tay lại rất vững chắc, vừa ra tay liền muốn mạng người, nói không chừng hắn có một bộ bí thuật sát nhân đấy.
- Tiện dân có thể từ đất phát phối mà lên đều có chút bản lĩnh, mà Lăng Tiếu còn chưa tới một trăm tuổi, ở bất kỳ nơi nào tuyệt đối là thiên tư xuất chúng, nếu như lần này hắn có thể thoát khỏi thân phận tiện dân, bên trong vực tất có một chỗ ngồi của hắn!
- Võ si là đệ nhất thiên tài ở trong Thạch Thiên thành chúng ta, hắn quật khởi cực nhanh đã sắp đuổi theo được Trương Liên Hoa tiểu thư năm ấy, nghe nói có trưởng lão của Thanh Nguyệt cung sớm có ý thu hắn làm nội môn đệ tử, nếu như hắn bị Lăng Tiếu giết, chỉ sợ...
- Ngươi rất không tồi, xuất chiêu đi, ta sẽ lưu toàn thây cho ngươi!
Cao Chiến trừng mắt lên đối với Lăng Tiếu nói.
Trong ánh mắt của hắn thấu ra vài phần ý khinh bỉ, nhưng mà tuyệt đối không có nửa phần ý khinh thường.
Hắn đu được người khác xưng làm võ si, đó là hắn hiếu chiến thành tính, lấy theo đuổi cảnh giới võ đạo đỉnh phong làm mục tiêu.
Hắn đối đãi với mỗi một đối thủ đều sẽ không xem nhẹ, bằng không hắn cũng sẽ không cứ chiến là thắng, hắn khinh bỉ chỉ là thân phận của Lăng Tiếu mà thôi.
- Đa tạ hảo ý của ngươi, bất quá lời này cũng là đưa cho ngươi!
Lăng Tiếu đồng dạng lộ ra vẻ khinh thường nói.
Cỉ sợ đối phương có bản lĩnh vượt giai mà chiến, chẳng lẽ Lăng Tiếu hắn lại không có sao?
Liên thắng bốn mươi tràng là mục tiêu của Lăng Tiếu, nhưng mà cũng không phải là mục tiêu chung cực của hắn.
Nếu muốn ở bên trong Thiên vực đánh ra danh đầu, vậy dứt khoát ở chỗ này lưu lại kỷ lục liên thắng trăm tràng đi, tin tưởng tên của hắn đủ để khiến cho người khác trọng thị rồi.
Vừa nghĩ đến đây, chiến ý của Lăng Tiếu bắt đầu dâng lên.
Hắn tạm thời không muốn người khác biết hắn là đa trọng thuộc tính đồng tu, dứt khoát chỉ sử dụng Băng thuộc tính chiến một trận với Cao Chiến đi.
Bởi vì lấy chiến lực của hắn cho dù dùng một loại thuộc tính, chiến lực tuyệt đối sẽ không thấp.
Cao Chiến cảm ứng được Lăng Tiếu liên tục kéo lên thực lực, hắn cũng là vô cùng hưng phấn lên:
- Tốt tốt, hi vọng một trận chiến này chớ để cho ta thất vọng mới tốt.
Hai đại thanh niên tài tuấn đồng thời đem chiến lực bạo phát ra, đem quang mạc phòng ngự đều chấn đến khẽ lắc lư lên.
- Không bằng để ta nhường ngươi ba chiêu, sau ba chiêu ta lấy mạng ngươi!
Lăng Tiếu khinh miệt nhìn Cao Chiến ở đối diện nói.
- Ha hả, thật cuồng vọng, ngươi cũng biết ta đã liên thắng bốn mươi tràng, ngươi chỉ bất quá là liên thắng hơn mười tràng mà đã tự ngạo rồi sao? Hôm nay ta liền để cho ngươi chết được minh bạch!
Cao Chiến cười lạnh một tiếng, liền hướng Lăng Tiếu xuất thủ.
Cao Chiến thiện dụng quyền chưởng chi pháp, hắn bây giờ chính là đánh ra Bôn Lôi chưởng.
Chỉ thấy chưởng ảnh như lôi đình vạn quân mang theo không gian lực xé rách hướng về phía Lăng Tiếu phách trảm xuống.
Chân hắn đạp lấy cao giai bộ pháp, tốc độ cơ hồ không kém hơn so với võ giả Phong thuộc tính bình thường, trong nháy mắt đến trước người Lăng Tiếu.
- Tốt, quả nhiên có chút thực lực, nhưng mà trong mười chiêu ta lấy mạng của ngươi!
Lăng Tiếu nhẹ hét lên một tiếng, Thiên Sương quyền đánh ra ngoài.
Phanh phanh!
Quyền chưởng giao nhâu phát ra tiếng buồn bực, hai người đồng thời lui lại hai bước.
Ngay lập tức hai người đều là huy vũ công kích giống như là mưa rơi, hai loại lực lượng thuộc tính công kích không ngừng bắn tóe mà đi.
Chỉ ở trong nháy mắt, hai người đã đánh đến trên trăm quyền chưởng rồi.
Người ở bên tràng đều nhìn đến kích động mà kinh hô lên,
từng trận tiếng vỗ tay hết lớp này đến lớp khác.
- Ha ha, thật là thống khoái, chỉ là còn chưa đủ!
Cao Chiến cuồng tiếu một tiếng, trên song chưởng hiện lên tử sắc lôi điện.
Lôi Minh Điện Thiểm!
Cao Chiến lăng không hướng về phía Lăng Tiếu bổ ra hai chưởng, chưởng thanh như sấm, kình mang như điện, uy lực quả nhiên bất phàm.
Lăng Tiếu không có cứng rắn chống đỡ, ỷ vào tốc độ nhanh chóng tránh né ra.
Lực lượng song chưởng của Cao Chiến rơi xuống lôi đành, phát ra một tiếng Oanh long.
Mặt đất trên lôi đài cư nhiên xuất hiện một cái vết rách thật sâu, từ đó có thể thấy được đáng sợ của hai chưởng này.
Lăng Tiếu thừa dịp hắn rơi xuống đất cũng ngang nhiên xuất kích.
Chỉ thấy trên song quyền kết lên băng sương, nhìn đến cực kỳ thần kỳ, một cỗ băng hàn chi ý từ trên người hắn phát tán ra.
Sương Ngân Luy Luy!
Băng sương chi ảnh càng không ngừng hướng về phía Cao Chiến oanh đi, vô số quyền đầu để cho người ta thấy hoa mắt.
Chiêu này là một chiêu có uy lực bất phàm trong Thiên Sương quyền, một khi bị oanh trúng đều là toàn thân bị băng sương đông lạn đến thương tích vô số.
Cao Chiến được xưng là võ si, năng lực phản ứng của hắn há có thể là trung cấp Thánh Hoàng bình thường có thể so sánh được.
Chỉ thấy hắn lại không tránh không né, quanh thân nổi lên từng đoàn tử sắc lô điện, hắn hét lên một tiếng thật to:
- Lôi Điện Thủ Thiên!
Chỉ thấy những lôi điện này giống như là tạo thành từng đoàn phòng ngự bọc lại, đem Cao Chiến vây ở trong đó, đồng thời mang theo lực công kích đón nhân băng sương chi quyền của Lăng Tiếu.
Đây chính là một chiêu công thủ vẹn toàn, chiêu thức một điểm cũng không yếu hơn Lăng Tiếu.
Hai người càng đấu càng sung sướng lâm li, kịch liệt dị thường, người xem ở xung quanh cao trào nổi lên.
- Tốt lắm, hiện tại làm nóng người đã xong, chịu chết cho ta đi!
Cao Chiến quát lạnh một tiếng, khí thế bỗng nhiên lần nữa bạo trướng lên, lôi điện lực ở bốn phía càng thêm tràn đầy, ngay cả bầu trời đều muốn bị dẫn động dị tượng, chỉ là có trận pháp cách tuyệt cho nên không cách nào đem lôi lịch trên bầu trời kia mượn dẫn xuống.
Nhưng mà lực lượng hiện tại hắn bộc phát ra rõ ràng đã đạt tới cao cấp Thánh Hoàng.
Một gã nam tử nhìn thì vô cùng bình thường, khí tức không giống như những đối thủ trước là bá khí lộ ra ngoài, mà là khí tức nội liễm, để người ta không cách nào nắm bắt được thực lực chân chính của hắn.
Nhưng mà ở dưới thần hồn của Lăng Tiếu, thực lực của hắn cũng là không thể che giấu được.
Cảnh giới trung cấp Thánh Hoàng viên mãn, loại đối thủ này tùy thời đều có thể bước vào cao cấp Thánh Hoàng, nhìn lực lượng tích lũy đến dạng này hẳn là bị áp súc lại, một khi bộc phát ra tuyệt đối không kém với thực lực của cao cấp Thánh Hoàng.
Ở trong lòng Lăng Tiếu hạ khẳng định:
- Rốt cuộc đến một cái đối thủ có hình dạng!
- Mau nhìn, lại là võ si Cao Chiến xuất tràng rồi, hắn không phải là muối tới cuối cùng mới xuất tràng sao? Hôm nay tại sao lại xuất tràng sớm như vậy, chẳng lẽ không nhịn được mà ngứa ngáy rồi?
- Đối thủ rất khó gặp, hắn hào xưng là võ si tất nhiên cảm thấy Lăng Tiếu đáng giá để hắn xuất thủ cho nên mới sẽ xuất tràng, hắn đã liên thắng bốn mươi tràng, nếu không phải hắn không đột phá cao cấp Thánh Hoàng, chỉ sợ đối thủ hắn khiêu chiến sẽ là Man phong tử.
- Lúc này có chuyện vui xem rồi, mười bốn tràng phía trước cũng quá không thú vị, Lăng Tiếu kia nhìn thì văn nhược, nhưng mà ra tay lại rất vững chắc, vừa ra tay liền muốn mạng người, nói không chừng hắn có một bộ bí thuật sát nhân đấy.
- Tiện dân có thể từ đất phát phối mà lên đều có chút bản lĩnh, mà Lăng Tiếu còn chưa tới một trăm tuổi, ở bất kỳ nơi nào tuyệt đối là thiên tư xuất chúng, nếu như lần này hắn có thể thoát khỏi thân phận tiện dân, bên trong vực tất có một chỗ ngồi của hắn!
- Võ si là đệ nhất thiên tài ở trong Thạch Thiên thành chúng ta, hắn quật khởi cực nhanh đã sắp đuổi theo được Trương Liên Hoa tiểu thư năm ấy, nghe nói có trưởng lão của Thanh Nguyệt cung sớm có ý thu hắn làm nội môn đệ tử, nếu như hắn bị Lăng Tiếu giết, chỉ sợ...
- Ngươi rất không tồi, xuất chiêu đi, ta sẽ lưu toàn thây cho ngươi!
Cao Chiến trừng mắt lên đối với Lăng Tiếu nói.
Trong ánh mắt của hắn thấu ra vài phần ý khinh bỉ, nhưng mà tuyệt đối không có nửa phần ý khinh thường.
Hắn đu được người khác xưng làm võ si, đó là hắn hiếu chiến thành tính, lấy theo đuổi cảnh giới võ đạo đỉnh phong làm mục tiêu.
Hắn đối đãi với mỗi một đối thủ đều sẽ không xem nhẹ, bằng không hắn cũng sẽ không cứ chiến là thắng, hắn khinh bỉ chỉ là thân phận của Lăng Tiếu mà thôi.
- Đa tạ hảo ý của ngươi, bất quá lời này cũng là đưa cho ngươi!
Lăng Tiếu đồng dạng lộ ra vẻ khinh thường nói.
Cỉ sợ đối phương có bản lĩnh vượt giai mà chiến, chẳng lẽ Lăng Tiếu hắn lại không có sao?
Liên thắng bốn mươi tràng là mục tiêu của Lăng Tiếu, nhưng mà cũng không phải là mục tiêu chung cực của hắn.
Nếu muốn ở bên trong Thiên vực đánh ra danh đầu, vậy dứt khoát ở chỗ này lưu lại kỷ lục liên thắng trăm tràng đi, tin tưởng tên của hắn đủ để khiến cho người khác trọng thị rồi.
Vừa nghĩ đến đây, chiến ý của Lăng Tiếu bắt đầu dâng lên.
Hắn tạm thời không muốn người khác biết hắn là đa trọng thuộc tính đồng tu, dứt khoát chỉ sử dụng Băng thuộc tính chiến một trận với Cao Chiến đi.
Bởi vì lấy chiến lực của hắn cho dù dùng một loại thuộc tính, chiến lực tuyệt đối sẽ không thấp.
Cao Chiến cảm ứng được Lăng Tiếu liên tục kéo lên thực lực, hắn cũng là vô cùng hưng phấn lên:
- Tốt tốt, hi vọng một trận chiến này chớ để cho ta thất vọng mới tốt.
Hai đại thanh niên tài tuấn đồng thời đem chiến lực bạo phát ra, đem quang mạc phòng ngự đều chấn đến khẽ lắc lư lên.
- Không bằng để ta nhường ngươi ba chiêu, sau ba chiêu ta lấy mạng ngươi!
Lăng Tiếu khinh miệt nhìn Cao Chiến ở đối diện nói.
- Ha hả, thật cuồng vọng, ngươi cũng biết ta đã liên thắng bốn mươi tràng, ngươi chỉ bất quá là liên thắng hơn mười tràng mà đã tự ngạo rồi sao? Hôm nay ta liền để cho ngươi chết được minh bạch!
Cao Chiến cười lạnh một tiếng, liền hướng Lăng Tiếu xuất thủ.
Cao Chiến thiện dụng quyền chưởng chi pháp, hắn bây giờ chính là đánh ra Bôn Lôi chưởng.
Chỉ thấy chưởng ảnh như lôi đình vạn quân mang theo không gian lực xé rách hướng về phía Lăng Tiếu phách trảm xuống.
Chân hắn đạp lấy cao giai bộ pháp, tốc độ cơ hồ không kém hơn so với võ giả Phong thuộc tính bình thường, trong nháy mắt đến trước người Lăng Tiếu.
- Tốt, quả nhiên có chút thực lực, nhưng mà trong mười chiêu ta lấy mạng của ngươi!
Lăng Tiếu nhẹ hét lên một tiếng, Thiên Sương quyền đánh ra ngoài.
Phanh phanh!
Quyền chưởng giao nhâu phát ra tiếng buồn bực, hai người đồng thời lui lại hai bước.
Ngay lập tức hai người đều là huy vũ công kích giống như là mưa rơi, hai loại lực lượng thuộc tính công kích không ngừng bắn tóe mà đi.
Chỉ ở trong nháy mắt, hai người đã đánh đến trên trăm quyền chưởng rồi.
Người ở bên tràng đều nhìn đến kích động mà kinh hô lên,
từng trận tiếng vỗ tay hết lớp này đến lớp khác.
- Ha ha, thật là thống khoái, chỉ là còn chưa đủ!
Cao Chiến cuồng tiếu một tiếng, trên song chưởng hiện lên tử sắc lôi điện.
Lôi Minh Điện Thiểm!
Cao Chiến lăng không hướng về phía Lăng Tiếu bổ ra hai chưởng, chưởng thanh như sấm, kình mang như điện, uy lực quả nhiên bất phàm.
Lăng Tiếu không có cứng rắn chống đỡ, ỷ vào tốc độ nhanh chóng tránh né ra.
Lực lượng song chưởng của Cao Chiến rơi xuống lôi đành, phát ra một tiếng Oanh long.
Mặt đất trên lôi đài cư nhiên xuất hiện một cái vết rách thật sâu, từ đó có thể thấy được đáng sợ của hai chưởng này.
Lăng Tiếu thừa dịp hắn rơi xuống đất cũng ngang nhiên xuất kích.
Chỉ thấy trên song quyền kết lên băng sương, nhìn đến cực kỳ thần kỳ, một cỗ băng hàn chi ý từ trên người hắn phát tán ra.
Sương Ngân Luy Luy!
Băng sương chi ảnh càng không ngừng hướng về phía Cao Chiến oanh đi, vô số quyền đầu để cho người ta thấy hoa mắt.
Chiêu này là một chiêu có uy lực bất phàm trong Thiên Sương quyền, một khi bị oanh trúng đều là toàn thân bị băng sương đông lạn đến thương tích vô số.
Cao Chiến được xưng là võ si, năng lực phản ứng của hắn há có thể là trung cấp Thánh Hoàng bình thường có thể so sánh được.
Chỉ thấy hắn lại không tránh không né, quanh thân nổi lên từng đoàn tử sắc lô điện, hắn hét lên một tiếng thật to:
- Lôi Điện Thủ Thiên!
Chỉ thấy những lôi điện này giống như là tạo thành từng đoàn phòng ngự bọc lại, đem Cao Chiến vây ở trong đó, đồng thời mang theo lực công kích đón nhân băng sương chi quyền của Lăng Tiếu.
Đây chính là một chiêu công thủ vẹn toàn, chiêu thức một điểm cũng không yếu hơn Lăng Tiếu.
Hai người càng đấu càng sung sướng lâm li, kịch liệt dị thường, người xem ở xung quanh cao trào nổi lên.
- Tốt lắm, hiện tại làm nóng người đã xong, chịu chết cho ta đi!
Cao Chiến quát lạnh một tiếng, khí thế bỗng nhiên lần nữa bạo trướng lên, lôi điện lực ở bốn phía càng thêm tràn đầy, ngay cả bầu trời đều muốn bị dẫn động dị tượng, chỉ là có trận pháp cách tuyệt cho nên không cách nào đem lôi lịch trên bầu trời kia mượn dẫn xuống.
Nhưng mà lực lượng hiện tại hắn bộc phát ra rõ ràng đã đạt tới cao cấp Thánh Hoàng.
/2767
|