Thực lực của Lăng Tiếu toàn bộ bạo xuất ra, tốc độ có thể so sánh với bất kỳ cao cấp Thánh Hoàng nào, trên song chưởng của hắn hiện lên băng đao, mỗi một đao đều mang theo đao ý băng liệt, uy lực vô cùng.
Quách Hồi Sĩ sớm bị Lăng Tiếu vừa mới kích sát Thác Bạt Lưu Hán mà bị dọa đến vỡ mật rồi.
Hiện tại Lăng Tiếu trước tiên chọn hắn xuất thủ, hắn đã mất đi lòng tin, dù là toàn lực chống đỡ nhưng mà vẫn bị băng đao của Lăng Tiếu trảm đến toàn thân đều là thương tích.
- Ta liều mạng với ngươi!
Lên Đấu Ngục tràng rồi, bất luận kẻ nào đều đem sinh tử không còn để ý tới nữa, Quách Hồi Sĩ không cam lòng bị bại như vậy, hét lên một tiếng, song chưởng hội tụ tất cả lực lượng hướng về phía Lăng Tiếu vỗ qua.
Hết thảy lực lượng ở xung quanh đều bị hắn dẫn dắt tới, giống như là song long xuất hải, năng lượng bàng bạc hướng về phía Lăng Tiếu trùng kích mà tới.
Lăng Tiếu hiện lên vẻ cười lạnh, thân hình hướng về phương hướng Hồ Phòng mà lướt qua, tất cả lực lượng của Quách Hồi Sĩ tự nhiên liền đuổi theo mà đến.
Tốt cho một chiêu họa thủy đông dẫn!
Hồ Phòng cũng là không ngờ tới Lăng Tiếu cư nhiên vô sỉ như thế, đem lực lượng của Quách Hồi Sĩ dẫn dắt đến bên phía hắn.
Quách Hồi Sĩ nhưng là cao cấp Thánh Hoàng, lực lượng của một kích toàn lực lại há có thể đùa giỡn, Hồ Phòng không thể không hồi kích.
Oanh long oanh long!
Năng lượng của hai đại cao cấp Thánh Hoàng đối oanh, phát ra va chạm đáng sợ, phòng ngự đại trận lại một lần nữa bị trùng kích, vết rách như mai rùa lần nữa chợt hiện.
Lăng Tiếu hiện lên cười lạnh, thân ảnh giống như quỷ mị lướt động, thừa dịp Quách Hồi Sĩ không có biện pháp hồi khí, đã vòng đến phía sau lưng hắn, một trận mãnh chiêu cường hành đem Quách Hồi Sĩ giết chết ngay tại chỗ.
Hồ Phòng đã là nhẫn không thể nhẫn được nữa rồi, hắn biết tiếp tục như thế chỉ sợ sẽ bị Lăng Tiếu kích phá từng người.
Hắn kinh quát lên:
- Mọi người lên, cùng làm thịt hắn!
Lúc trước năm người chỉ còn lại ba người rồi, Hồ Phòng không để ý đến hết thảy mà xuất thủ, Hoàng Ban cũng không dám lại ngó ngàng gì đến mặt mũi nữa.
Vốn lên Đấu Ngục tràng thì cái gì là tôn nghiêm của võ giả đã không dùng được nữa rồi, chỉ có đối thủ chết đi, bọn họ mới có thể còn sống.
Hiện tại thực lực của Lăng Tiếu dù là trung cấp Thánh Hoàng, nhưng mà lực lượng triển hiện ra lại không kém so với bất kỳ một gã cao cấp Thánh Hoàng nào, thậm chí còn muốn càng thắng một bậc.
Hồ Phòng cùng Hoàng Ban đều là tồn tại tiếp cận Thánh Hoàng đỉnh phong nhất, thực lực không phải là Thác Bạt Lưu Hán cùng Quách Hồi Sĩ có thể so được, huống chi hai người đồng thời xuất thủ, một người sử quyền pháp, một người sử chưởng pháp đồng thời tỏa định Lăng Tiếu, từng trận thế công bài sơn đảo hải hướng về phía Lăng Tiếu bao phủ mà đi.
Áp lực của Lăng Tiếu lập tức tăng lên gấp bội, tất cả chiến lực rốt cuộc ở một khắc này toàn bộ đánh ra.
Hắn giống như là Đế hoàng triển hiện ra khí thế uy vũ, một đạo tuyệt thế Chân Long hư ảnh đang không ngừng gầm thét lên, chấn kinh vạn dặm.
Lăng Tiếu lấy quyền pháp cùng thối ảnh kết hợp lại, lực lượng Băng thuộc tính cùng Phong thuộc tính càng không ngừng đan xen, lấy nhất lực địch nhị nhân mà vẫn không rơi xuống hạ phong.
Trên lôi đài trình hiện chiến đấu kịch liệt, thấy đến người ở bên tràng đều kinh hô không ngừng.
Giữa ý cảnh đều có chỗ tương thông, Lăng Tiếu lấy Băng thuộc tính đánh ra cảnh giới quyền ý, lại đá xuất ra ý cảnh thối pháp, uy lực giữa hai cái đâu chỉ tăng lên gấp bội, dần dần lại chiếm thế thượng phong.
- Đây... Đây là quyền ý chi pháp cùng với thối ý chi pháp, Lăng Tiếu này cư nhiên đã đạt tới cảnh giới đăng đường nhập thất rồi, khó trách có thể vượt giai mà chiến, người này khó lường a!
Một gã lão giả ngồi trên chỗ người xem phát ra tiếng lẩm bẩm nói, trong con mắt hơi đục kia thấu ra trận trận tinh mang.
Trừ hắn ra, cũng có không ít nhân vật thâm tàng bất lộ đều lộ ra vẻ chấn kinh.
Phạm Quan Trường thì là ở trong lòng hạ định quyết tâm nói:
- Nhất định phải thay trong cung dẫn kiến người này, hắn khẳng định có thể trở thành chân truyền đệ tử, tương lai nhất định có thể có một chỗ ngồi ở bên trong cung!
Lôi đài tỷ đấu dần dần đi lên cao triều, tiếng người ở xung quanh ồn ào, vô cùng nhiệt náo.
Lăng Tiếu lấy một địch hai chiếm lấy thượng phong, đem Hồ Phòng cùng Hoàng Ban bức đến liên tục bại lui.
Hai người bọn họ đều bận tâm đến Tử sát chi khí kia của Lăng Tiếu, không thể toàn bộ buông tay buông chân mà đánh, đại đa số đều dùng hộ kình ngăn cản thế công của Lăng Tiếu.
Chỉ là thế công của Lăng Tiếu vô cùng uy mãnh, để cho bọn họ phòng thủ cũng gian nan, bọn họ biết cứ như vậy đi xuống tất bại không thể nghi ngờ.
Hồ Phòng cắn răng quát lớn:
- Không thể lại tiếp tục như vậy, ta vây khốn hắn, ngươi kích sát hắn!
Ngay lập tức khí thế của Hồ Phòng bạo trướng lên, cả người gầy nhom kia tựa hồ tiến hành một loại thoát ly nào đó, cơ nhục bạo ra, ý phục bạo liệt, đầu của hắn lại biến thành đầu sói, mà thân thể kia lại là trở nên bành trướng, lại mọc dài ra rất nhiều lông, đây rõ ràng là đặc thù của Lang nhân.
Người xung quanh tựa hồ đối với một màn này không có gì kinh ngạc, duy chỉ có một ít người xem mới đến phát ra vài đạo tiếng thở dài mà thôi.
Lăng Tiếu cũng là bị sợ hãi kêu to một tiếng, cái biến hóa này dường như cùng hắn hóa thân Long nhân không kém bao nhiêu.
Lực lượng của Hồ Phòng so sánh với trước đó tăng trưởng hơn rất nhiều, hắn ngửa mặt lên trời trường khiếu một tiếng, khí tức tỏa định Lăng Tiếu, song chưởng giống như là thú trảo hướng về phía Lăng Tiếu trảo qua.
Lực lượng của lang trảo cực kỳ khổng lồ, hai đạo lực lượng trói buộc lấy thân thể của Lăng Tiếu, để cho Lăng Tiếu xuất hiện tạm dừng trong chốc lát.
Hoàng Ban sớm nhận được nhắc nhở của Hồ Phòng, lập tức bắt được cơ hội ngàn vàng này, quyền đầu hướng về trên người Lăng Tiếu điên cuồng đánh tới.
Phanh phanh!
Lăng Tiếu bị quyền kình giống như vạn quân đánh đến không phân biệt được đông tây nam bắc.
Chỉ là thân thể hắn đã cường hóa đến trình độ không thể tưởng tượng nổi, mặc cho Hoàng Ban dùng sức cỡ nào lại là không cách nào thương tổn đến thân thể hắn, chỉ có nội tạng của Lăng Tiếu không chịu nổi trùng kích, lộ ra chút hỗn loạn không chịu nổi, vết máu từ khóe miệng tràn ra.
Sau một trận quyền kích như cuồng phong bão táp, Hoàng Ban dừng lại, hắn cảm thấy Lăng Tiếu cho dù có cường đại đi nữa đều phải chết ở dưới quyền của hắn.
Chỉ là khi hắn vừa mới dừng lại, một đạo nhân ảnh lấy tốc độ vô cùng nhanh chóng đến trước người hắn, một trận thối ảnh hào trộn với Tử sát chi khí nồng đậm hướng về phía hắn bao phủ mà đi.
Oanh kích của thối ảnh một điểm cũng không kém công kích mới vừa rồi của Hoàng Ban, thậm chí còn muốn cường hãn hơn vài phần, trực tiếp đem lực lượng phòng ngự của Hoàng Ban đá bạo, Tử sát chi khí nhanh chóng xâm nhập vào người.
Quách Hồi Sĩ sớm bị Lăng Tiếu vừa mới kích sát Thác Bạt Lưu Hán mà bị dọa đến vỡ mật rồi.
Hiện tại Lăng Tiếu trước tiên chọn hắn xuất thủ, hắn đã mất đi lòng tin, dù là toàn lực chống đỡ nhưng mà vẫn bị băng đao của Lăng Tiếu trảm đến toàn thân đều là thương tích.
- Ta liều mạng với ngươi!
Lên Đấu Ngục tràng rồi, bất luận kẻ nào đều đem sinh tử không còn để ý tới nữa, Quách Hồi Sĩ không cam lòng bị bại như vậy, hét lên một tiếng, song chưởng hội tụ tất cả lực lượng hướng về phía Lăng Tiếu vỗ qua.
Hết thảy lực lượng ở xung quanh đều bị hắn dẫn dắt tới, giống như là song long xuất hải, năng lượng bàng bạc hướng về phía Lăng Tiếu trùng kích mà tới.
Lăng Tiếu hiện lên vẻ cười lạnh, thân hình hướng về phương hướng Hồ Phòng mà lướt qua, tất cả lực lượng của Quách Hồi Sĩ tự nhiên liền đuổi theo mà đến.
Tốt cho một chiêu họa thủy đông dẫn!
Hồ Phòng cũng là không ngờ tới Lăng Tiếu cư nhiên vô sỉ như thế, đem lực lượng của Quách Hồi Sĩ dẫn dắt đến bên phía hắn.
Quách Hồi Sĩ nhưng là cao cấp Thánh Hoàng, lực lượng của một kích toàn lực lại há có thể đùa giỡn, Hồ Phòng không thể không hồi kích.
Oanh long oanh long!
Năng lượng của hai đại cao cấp Thánh Hoàng đối oanh, phát ra va chạm đáng sợ, phòng ngự đại trận lại một lần nữa bị trùng kích, vết rách như mai rùa lần nữa chợt hiện.
Lăng Tiếu hiện lên cười lạnh, thân ảnh giống như quỷ mị lướt động, thừa dịp Quách Hồi Sĩ không có biện pháp hồi khí, đã vòng đến phía sau lưng hắn, một trận mãnh chiêu cường hành đem Quách Hồi Sĩ giết chết ngay tại chỗ.
Hồ Phòng đã là nhẫn không thể nhẫn được nữa rồi, hắn biết tiếp tục như thế chỉ sợ sẽ bị Lăng Tiếu kích phá từng người.
Hắn kinh quát lên:
- Mọi người lên, cùng làm thịt hắn!
Lúc trước năm người chỉ còn lại ba người rồi, Hồ Phòng không để ý đến hết thảy mà xuất thủ, Hoàng Ban cũng không dám lại ngó ngàng gì đến mặt mũi nữa.
Vốn lên Đấu Ngục tràng thì cái gì là tôn nghiêm của võ giả đã không dùng được nữa rồi, chỉ có đối thủ chết đi, bọn họ mới có thể còn sống.
Hiện tại thực lực của Lăng Tiếu dù là trung cấp Thánh Hoàng, nhưng mà lực lượng triển hiện ra lại không kém so với bất kỳ một gã cao cấp Thánh Hoàng nào, thậm chí còn muốn càng thắng một bậc.
Hồ Phòng cùng Hoàng Ban đều là tồn tại tiếp cận Thánh Hoàng đỉnh phong nhất, thực lực không phải là Thác Bạt Lưu Hán cùng Quách Hồi Sĩ có thể so được, huống chi hai người đồng thời xuất thủ, một người sử quyền pháp, một người sử chưởng pháp đồng thời tỏa định Lăng Tiếu, từng trận thế công bài sơn đảo hải hướng về phía Lăng Tiếu bao phủ mà đi.
Áp lực của Lăng Tiếu lập tức tăng lên gấp bội, tất cả chiến lực rốt cuộc ở một khắc này toàn bộ đánh ra.
Hắn giống như là Đế hoàng triển hiện ra khí thế uy vũ, một đạo tuyệt thế Chân Long hư ảnh đang không ngừng gầm thét lên, chấn kinh vạn dặm.
Lăng Tiếu lấy quyền pháp cùng thối ảnh kết hợp lại, lực lượng Băng thuộc tính cùng Phong thuộc tính càng không ngừng đan xen, lấy nhất lực địch nhị nhân mà vẫn không rơi xuống hạ phong.
Trên lôi đài trình hiện chiến đấu kịch liệt, thấy đến người ở bên tràng đều kinh hô không ngừng.
Giữa ý cảnh đều có chỗ tương thông, Lăng Tiếu lấy Băng thuộc tính đánh ra cảnh giới quyền ý, lại đá xuất ra ý cảnh thối pháp, uy lực giữa hai cái đâu chỉ tăng lên gấp bội, dần dần lại chiếm thế thượng phong.
- Đây... Đây là quyền ý chi pháp cùng với thối ý chi pháp, Lăng Tiếu này cư nhiên đã đạt tới cảnh giới đăng đường nhập thất rồi, khó trách có thể vượt giai mà chiến, người này khó lường a!
Một gã lão giả ngồi trên chỗ người xem phát ra tiếng lẩm bẩm nói, trong con mắt hơi đục kia thấu ra trận trận tinh mang.
Trừ hắn ra, cũng có không ít nhân vật thâm tàng bất lộ đều lộ ra vẻ chấn kinh.
Phạm Quan Trường thì là ở trong lòng hạ định quyết tâm nói:
- Nhất định phải thay trong cung dẫn kiến người này, hắn khẳng định có thể trở thành chân truyền đệ tử, tương lai nhất định có thể có một chỗ ngồi ở bên trong cung!
Lôi đài tỷ đấu dần dần đi lên cao triều, tiếng người ở xung quanh ồn ào, vô cùng nhiệt náo.
Lăng Tiếu lấy một địch hai chiếm lấy thượng phong, đem Hồ Phòng cùng Hoàng Ban bức đến liên tục bại lui.
Hai người bọn họ đều bận tâm đến Tử sát chi khí kia của Lăng Tiếu, không thể toàn bộ buông tay buông chân mà đánh, đại đa số đều dùng hộ kình ngăn cản thế công của Lăng Tiếu.
Chỉ là thế công của Lăng Tiếu vô cùng uy mãnh, để cho bọn họ phòng thủ cũng gian nan, bọn họ biết cứ như vậy đi xuống tất bại không thể nghi ngờ.
Hồ Phòng cắn răng quát lớn:
- Không thể lại tiếp tục như vậy, ta vây khốn hắn, ngươi kích sát hắn!
Ngay lập tức khí thế của Hồ Phòng bạo trướng lên, cả người gầy nhom kia tựa hồ tiến hành một loại thoát ly nào đó, cơ nhục bạo ra, ý phục bạo liệt, đầu của hắn lại biến thành đầu sói, mà thân thể kia lại là trở nên bành trướng, lại mọc dài ra rất nhiều lông, đây rõ ràng là đặc thù của Lang nhân.
Người xung quanh tựa hồ đối với một màn này không có gì kinh ngạc, duy chỉ có một ít người xem mới đến phát ra vài đạo tiếng thở dài mà thôi.
Lăng Tiếu cũng là bị sợ hãi kêu to một tiếng, cái biến hóa này dường như cùng hắn hóa thân Long nhân không kém bao nhiêu.
Lực lượng của Hồ Phòng so sánh với trước đó tăng trưởng hơn rất nhiều, hắn ngửa mặt lên trời trường khiếu một tiếng, khí tức tỏa định Lăng Tiếu, song chưởng giống như là thú trảo hướng về phía Lăng Tiếu trảo qua.
Lực lượng của lang trảo cực kỳ khổng lồ, hai đạo lực lượng trói buộc lấy thân thể của Lăng Tiếu, để cho Lăng Tiếu xuất hiện tạm dừng trong chốc lát.
Hoàng Ban sớm nhận được nhắc nhở của Hồ Phòng, lập tức bắt được cơ hội ngàn vàng này, quyền đầu hướng về trên người Lăng Tiếu điên cuồng đánh tới.
Phanh phanh!
Lăng Tiếu bị quyền kình giống như vạn quân đánh đến không phân biệt được đông tây nam bắc.
Chỉ là thân thể hắn đã cường hóa đến trình độ không thể tưởng tượng nổi, mặc cho Hoàng Ban dùng sức cỡ nào lại là không cách nào thương tổn đến thân thể hắn, chỉ có nội tạng của Lăng Tiếu không chịu nổi trùng kích, lộ ra chút hỗn loạn không chịu nổi, vết máu từ khóe miệng tràn ra.
Sau một trận quyền kích như cuồng phong bão táp, Hoàng Ban dừng lại, hắn cảm thấy Lăng Tiếu cho dù có cường đại đi nữa đều phải chết ở dưới quyền của hắn.
Chỉ là khi hắn vừa mới dừng lại, một đạo nhân ảnh lấy tốc độ vô cùng nhanh chóng đến trước người hắn, một trận thối ảnh hào trộn với Tử sát chi khí nồng đậm hướng về phía hắn bao phủ mà đi.
Oanh kích của thối ảnh một điểm cũng không kém công kích mới vừa rồi của Hoàng Ban, thậm chí còn muốn cường hãn hơn vài phần, trực tiếp đem lực lượng phòng ngự của Hoàng Ban đá bạo, Tử sát chi khí nhanh chóng xâm nhập vào người.
/2767
|