Lăng Tiếu vẫn tán đồng với hai người, hắn nói:
- Chiếu theo hai vị đại ca làm đi, chúng ta bình tĩnh xem kỳ biến, lại nhanh chóng xuất kích cho bọn chúng kinh hỉ.
Ngay lập tức mọi người liền ẩn nặc khí tức, cả đám nấp trong mây quan sát tình huống giao chiến bến dưới.
Trên không trung bốn mươi mấy người Tiêu gia gia nhập, tình thế được củng cố.
Tiêu gia trước sau xuất ra ba lượt Thần Vương đã hơn trăm người, thế nhưng mà hôm nay tăng thêm bốn mươi mấy người này chỉ hơn trăm người, gần như có bảy tám mươi tên Thần Vương đã bị đối phương tiêu diệt.
Có thể nói trận chiến này Tiêu gia tổn thất thảm trọng.
Nhân mã của đối phương hơn trăm người, từ số lượng đã chiếm thượng phong.
Thân là người đầu lĩnh của Tiêu gia, Tiêu Duy vũ múa thần khí song giản đối chiến hai tên Thần Vương cao giai, trên người đã xuất hiện thương thế.
- Tiêu Duy, Tiêu gia các ngươi ngoan ngoãn thần phục Hà Đồ Tông chúng ta đi, bằng không hôm nay toàn bộ các ngươi sẽ chôn vùi trên sông Lạc Nguyệt.
Một tên trẻ tuổi Hà Đồ Tông đang vây công quát lên.
Người trẻ tuổi này là thiếu tông chủ của Hà Đồ Tông Hà Kiếm, cũng như Tiêu Duy có thực lực Thần Vương cao giai.
Đơn đả độc đấu hắn chiến lực không kém gì Tiêu Duy, nhưng mà bây giờ có tên Thần Vương cao giai khác tương trợ, muốn giết Tiêu Duy chỉ là vấn đề thời gian.
- Hừ, hôm nay ta có chết cũng phải kéo các ngươi làm đệm lưng.
Tiêu Duy hừ lạnh một tiếng, song giản chéo nhau toàn lực công kích Hà Kiếm, hoàn toàn mặc kệ sơ hơ sau lưng.
Xem dáng vẻ này hắn muốn một mạng đổi một mạng.
Tiếp viện của Tiêu gia chống đỡ được một chút, rất nhanh lại bị áp chế hạ phong toàn diện,.
Mà Tiêu Duy lại dốc sức liều mạng, không muốn sống muốn chém giết Hà Kiếm.
Hắn đã không biết mình bị tên còn lại của Hà Đồ Tông đánh trúng bao nhiêu cái, vệ giáp trên người của hắn sắp bị hủy mất, trên người máu tươi đầm đìa không dút.
Lại tiếp tục như thế, chỉ sợ thêm một lúc nữa hắn sẽ bị đánh hình thần câu diệt.
Đám người Lăng Tiếu quan sát cuộc chiến, cảm thấy bây giờ đã tới thời điểm xuất hiện cứu viện.
Nhưng mà Lăng Trúc thì hoài nghi.
- Những người này đã xuất hiện rồi, nhưng mà không biết đối phương có hậu viện hay không.
Lăng Mộc nói:
- Phương hướng khác còn có một ít người, nhưng mà người thì không nhiều, chúng ta gia nhập thì nhân số vẫn kém hơn.
- Trúc thúc, Mộc thúc sao các ngươi nói phế thoại như thế, thẩm thẩm đã nhờ chúng ta đi cứu viện, bất kể như thế nào chúng ta cũng phải đi tiếp viện, huống chi bọn họ nhiều người thì thế nào, dùng chiến lực của tộc ta có thể một địch mười, cho dù chúng ta tới Thiên Huyền địa vực không phải là tộc nhân chiến đấu mạnh hàng đầu, nếu bọn chúng thức thời thì dừng lại, bằng không... Đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt!
Lăng Cương bên cạnh kích động nói ra.
Người Kim tộc đều hiếu chiến, thực tế như Lăng Cương là Thiên Thần Vương đều dựa vào giết chóc đánh ra uy danh của bản thân mình, thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ.
Hắn tự tin có thể giúp Tiêu gia diệt sát những người này.
Lăng Tiếu nhìn qua Lăng Cương và tán thành.
- Đúng vậy, người Kim tộc chúng ta có thể một đánh mười, hai vị lão ca cũng không nên do dự nữa, bằng không sau khi trở về sẽ làm chị dâu khó xử, người của Tiêu gia cũng nói chúng ta không xuất lực đấy.
Lăng Trúc cùng Lăng Mộc biết rõ hai người nói có lý, cũng ra lệnh mọi người tiếp viện.
Sau khi ra lệnh một tiếng, Lăng Cương là người xuất kích đầu tiên, linh thú hộ thân của hắn không phải là Giao Long, mà là Hoàng Kim Sư Vương, phi thường hùng tráng uy vũ, sư tử rống to một tiếng chấn động không ít người.
- Người Thiên Long địa vực Thiên Long Môn ở đây, ai dám khó xử Tiêu gia, chán sống rồi sao!
Lăng Cương quát to một tiếng dọa người, mang danh tiếng Thiên Long Môn ra, hắn lại thu hoạch tính mạng một tên Thần Vương của Hà Đồ Tông.
Tên Thần Vương trung giai này không có thời gian phản ứng, bị một thương đâm thủng đầu, thần hồn cũng bị diệt sát.
Người của Hà Đồ Tông không ngờ Tiêu gia lại có thêm viện binh, hơn nữa nhìn Lăng Cương uy vũ thì cả đám kinh ngạc ngây người.
Trong sát na này, đám người Lăng Trúc cùng Lăng Mộc cùng giết tới, trong nháy mắt đã giết hơn mười tên Thần Vương của Hà Đồ Tông.
Người của Kim tộc trừ phi là dòng chính ra, mỗi người đều có thể tăng hai mươi lần chiến lực, trong cùng giai gần như vô địch thủ.
Đội quân mới gia nhập này hoàn toàn trợ giúp Tiêu gia tốt nhất, cũng chấn nhiếp Hà Đồ Tông lớn nhất.
- Đáng chết, Thiên Long địa vực Thiên Long Môn sao lại xuát hiện ở nơi này!
Một tên trưởng lão Hà Đồ Tông lúc này kinh hoàng nói một câu.
Thiên Long Môn tại Thiên Vực là bá chủ nhất đẳng, uy danh của bọn họ đã sớm truyền ra khắp Thiên Vực, cho dù là Huyền Vũ Tông ở Thiên Huyền địa vực bọn họ cũng phải kém sắc một trù.
Bọn họ nghe đối phương là người Thiên Long Môn thì trong nội tâm bị trùng kích lớn.
- Ta biết rồi, nhất định là Tiêu gia phái người đi cầu cứu viện, con gái gia chủ Tiêu gia Tiêu Viễn Hà đúng là gả cho môn chủ Thiên Long Môn.
Một tên nói ra.
- Làm gì nói phế thoại nhiều như thế, bọn chúng người tới không nhiều, chúng ta trước tiên phái một nhóm người ngăn cản chúng đi, trước chém người củ Tiêu gia rồi nói sau.
Một tên khác la lên.
Thực lực của Hà Đồ Tông bên này phái mấy chục người cường đại ngăn cản đám người Lăng Trúc, Lăng Mộc cùng với Lăng Cương giết qua.
Người của Tiêu gia đạt được trợ giúp nên tinh thần phán chấn phản công.
Mà Tiêu Vu Dã bên cạnh Lăng Tiếu lại cực kỳ hưng phấn, hắn rất muốn lập tức lao lên giết cho thống khoái.
Nhưng mà Lăng Tiếu còn không có hạ lệnh, hắn cũng không tùy ý vọng động.
- Lão dã, ngươi hộ pháp ta!
Lăng Tiếu lên tiếng, trong mắt của hắn mang theo thần sắc hưng phấn.
- Cái gì... Hộ pháp? Lão đại bây giờ đang ở trên chiến trường a..., còn hộ cái gì pháp, chúng ta giết lên là được!
Tiên Vu Dã khó hiểu nói.
- Ta nói ngươi hộ pháp thì hộ pháp, nói nhiều làm cái gì, sau đó sẽ cho ngươi giết thống khoái!
Lăng Tiếu nói.
Tiên Vu Dã không biết Lăng Tiếu muốn làm gì, đành phải im lặng hộ pháp cho hắn.
Lăng Tiếu lăng không nhìn qua tràng diện trước mặt, bắt đầu vận chuyển Khống Thần Quyết.
Hắn thật sự không muốn khống chế kẻ nào, mà là muốn hấp thu lực lượng tàn hồn trên chiến trường.
Đây đều là thần hồn của Thần Vương, đúng là rất trân quý, nếu như đoạt xá thì có thể tái sinh, có chút tạo ra cực độ không khỏe, nếu không có đồ vật trú ngụ thì chắc chắn sẽ tan biến, hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ.
Trên chiến trường này chết hơn một trăm Thần Vương, có bộ phận hình thần câu diệt, nhưng vẫn có không ít hồn lực tồn tại, Lăng Tiếu nhắm vào những hồn lực này, đối với hắn đây là thứ đại bổ.
Hôm nay thần hôn của hắn là Thần Vương trung giai, nếu như tăng thêm một bước thì không thể tốt hơn.
Hồn lực của Lăng Tiếu trướng lên một vòng, trước tiên bao trùm những thần hồn không khỏe này, hút chúng vào trong thức hải của mình.
Những tàn hồn không còn thân thể, thần hồn tổn thất phân nửa, căn bản không cách nào đào thoát khỏi Lăng Tiếu.
- Chiếu theo hai vị đại ca làm đi, chúng ta bình tĩnh xem kỳ biến, lại nhanh chóng xuất kích cho bọn chúng kinh hỉ.
Ngay lập tức mọi người liền ẩn nặc khí tức, cả đám nấp trong mây quan sát tình huống giao chiến bến dưới.
Trên không trung bốn mươi mấy người Tiêu gia gia nhập, tình thế được củng cố.
Tiêu gia trước sau xuất ra ba lượt Thần Vương đã hơn trăm người, thế nhưng mà hôm nay tăng thêm bốn mươi mấy người này chỉ hơn trăm người, gần như có bảy tám mươi tên Thần Vương đã bị đối phương tiêu diệt.
Có thể nói trận chiến này Tiêu gia tổn thất thảm trọng.
Nhân mã của đối phương hơn trăm người, từ số lượng đã chiếm thượng phong.
Thân là người đầu lĩnh của Tiêu gia, Tiêu Duy vũ múa thần khí song giản đối chiến hai tên Thần Vương cao giai, trên người đã xuất hiện thương thế.
- Tiêu Duy, Tiêu gia các ngươi ngoan ngoãn thần phục Hà Đồ Tông chúng ta đi, bằng không hôm nay toàn bộ các ngươi sẽ chôn vùi trên sông Lạc Nguyệt.
Một tên trẻ tuổi Hà Đồ Tông đang vây công quát lên.
Người trẻ tuổi này là thiếu tông chủ của Hà Đồ Tông Hà Kiếm, cũng như Tiêu Duy có thực lực Thần Vương cao giai.
Đơn đả độc đấu hắn chiến lực không kém gì Tiêu Duy, nhưng mà bây giờ có tên Thần Vương cao giai khác tương trợ, muốn giết Tiêu Duy chỉ là vấn đề thời gian.
- Hừ, hôm nay ta có chết cũng phải kéo các ngươi làm đệm lưng.
Tiêu Duy hừ lạnh một tiếng, song giản chéo nhau toàn lực công kích Hà Kiếm, hoàn toàn mặc kệ sơ hơ sau lưng.
Xem dáng vẻ này hắn muốn một mạng đổi một mạng.
Tiếp viện của Tiêu gia chống đỡ được một chút, rất nhanh lại bị áp chế hạ phong toàn diện,.
Mà Tiêu Duy lại dốc sức liều mạng, không muốn sống muốn chém giết Hà Kiếm.
Hắn đã không biết mình bị tên còn lại của Hà Đồ Tông đánh trúng bao nhiêu cái, vệ giáp trên người của hắn sắp bị hủy mất, trên người máu tươi đầm đìa không dút.
Lại tiếp tục như thế, chỉ sợ thêm một lúc nữa hắn sẽ bị đánh hình thần câu diệt.
Đám người Lăng Tiếu quan sát cuộc chiến, cảm thấy bây giờ đã tới thời điểm xuất hiện cứu viện.
Nhưng mà Lăng Trúc thì hoài nghi.
- Những người này đã xuất hiện rồi, nhưng mà không biết đối phương có hậu viện hay không.
Lăng Mộc nói:
- Phương hướng khác còn có một ít người, nhưng mà người thì không nhiều, chúng ta gia nhập thì nhân số vẫn kém hơn.
- Trúc thúc, Mộc thúc sao các ngươi nói phế thoại như thế, thẩm thẩm đã nhờ chúng ta đi cứu viện, bất kể như thế nào chúng ta cũng phải đi tiếp viện, huống chi bọn họ nhiều người thì thế nào, dùng chiến lực của tộc ta có thể một địch mười, cho dù chúng ta tới Thiên Huyền địa vực không phải là tộc nhân chiến đấu mạnh hàng đầu, nếu bọn chúng thức thời thì dừng lại, bằng không... Đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt!
Lăng Cương bên cạnh kích động nói ra.
Người Kim tộc đều hiếu chiến, thực tế như Lăng Cương là Thiên Thần Vương đều dựa vào giết chóc đánh ra uy danh của bản thân mình, thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ.
Hắn tự tin có thể giúp Tiêu gia diệt sát những người này.
Lăng Tiếu nhìn qua Lăng Cương và tán thành.
- Đúng vậy, người Kim tộc chúng ta có thể một đánh mười, hai vị lão ca cũng không nên do dự nữa, bằng không sau khi trở về sẽ làm chị dâu khó xử, người của Tiêu gia cũng nói chúng ta không xuất lực đấy.
Lăng Trúc cùng Lăng Mộc biết rõ hai người nói có lý, cũng ra lệnh mọi người tiếp viện.
Sau khi ra lệnh một tiếng, Lăng Cương là người xuất kích đầu tiên, linh thú hộ thân của hắn không phải là Giao Long, mà là Hoàng Kim Sư Vương, phi thường hùng tráng uy vũ, sư tử rống to một tiếng chấn động không ít người.
- Người Thiên Long địa vực Thiên Long Môn ở đây, ai dám khó xử Tiêu gia, chán sống rồi sao!
Lăng Cương quát to một tiếng dọa người, mang danh tiếng Thiên Long Môn ra, hắn lại thu hoạch tính mạng một tên Thần Vương của Hà Đồ Tông.
Tên Thần Vương trung giai này không có thời gian phản ứng, bị một thương đâm thủng đầu, thần hồn cũng bị diệt sát.
Người của Hà Đồ Tông không ngờ Tiêu gia lại có thêm viện binh, hơn nữa nhìn Lăng Cương uy vũ thì cả đám kinh ngạc ngây người.
Trong sát na này, đám người Lăng Trúc cùng Lăng Mộc cùng giết tới, trong nháy mắt đã giết hơn mười tên Thần Vương của Hà Đồ Tông.
Người của Kim tộc trừ phi là dòng chính ra, mỗi người đều có thể tăng hai mươi lần chiến lực, trong cùng giai gần như vô địch thủ.
Đội quân mới gia nhập này hoàn toàn trợ giúp Tiêu gia tốt nhất, cũng chấn nhiếp Hà Đồ Tông lớn nhất.
- Đáng chết, Thiên Long địa vực Thiên Long Môn sao lại xuát hiện ở nơi này!
Một tên trưởng lão Hà Đồ Tông lúc này kinh hoàng nói một câu.
Thiên Long Môn tại Thiên Vực là bá chủ nhất đẳng, uy danh của bọn họ đã sớm truyền ra khắp Thiên Vực, cho dù là Huyền Vũ Tông ở Thiên Huyền địa vực bọn họ cũng phải kém sắc một trù.
Bọn họ nghe đối phương là người Thiên Long Môn thì trong nội tâm bị trùng kích lớn.
- Ta biết rồi, nhất định là Tiêu gia phái người đi cầu cứu viện, con gái gia chủ Tiêu gia Tiêu Viễn Hà đúng là gả cho môn chủ Thiên Long Môn.
Một tên nói ra.
- Làm gì nói phế thoại nhiều như thế, bọn chúng người tới không nhiều, chúng ta trước tiên phái một nhóm người ngăn cản chúng đi, trước chém người củ Tiêu gia rồi nói sau.
Một tên khác la lên.
Thực lực của Hà Đồ Tông bên này phái mấy chục người cường đại ngăn cản đám người Lăng Trúc, Lăng Mộc cùng với Lăng Cương giết qua.
Người của Tiêu gia đạt được trợ giúp nên tinh thần phán chấn phản công.
Mà Tiêu Vu Dã bên cạnh Lăng Tiếu lại cực kỳ hưng phấn, hắn rất muốn lập tức lao lên giết cho thống khoái.
Nhưng mà Lăng Tiếu còn không có hạ lệnh, hắn cũng không tùy ý vọng động.
- Lão dã, ngươi hộ pháp ta!
Lăng Tiếu lên tiếng, trong mắt của hắn mang theo thần sắc hưng phấn.
- Cái gì... Hộ pháp? Lão đại bây giờ đang ở trên chiến trường a..., còn hộ cái gì pháp, chúng ta giết lên là được!
Tiên Vu Dã khó hiểu nói.
- Ta nói ngươi hộ pháp thì hộ pháp, nói nhiều làm cái gì, sau đó sẽ cho ngươi giết thống khoái!
Lăng Tiếu nói.
Tiên Vu Dã không biết Lăng Tiếu muốn làm gì, đành phải im lặng hộ pháp cho hắn.
Lăng Tiếu lăng không nhìn qua tràng diện trước mặt, bắt đầu vận chuyển Khống Thần Quyết.
Hắn thật sự không muốn khống chế kẻ nào, mà là muốn hấp thu lực lượng tàn hồn trên chiến trường.
Đây đều là thần hồn của Thần Vương, đúng là rất trân quý, nếu như đoạt xá thì có thể tái sinh, có chút tạo ra cực độ không khỏe, nếu không có đồ vật trú ngụ thì chắc chắn sẽ tan biến, hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ.
Trên chiến trường này chết hơn một trăm Thần Vương, có bộ phận hình thần câu diệt, nhưng vẫn có không ít hồn lực tồn tại, Lăng Tiếu nhắm vào những hồn lực này, đối với hắn đây là thứ đại bổ.
Hôm nay thần hôn của hắn là Thần Vương trung giai, nếu như tăng thêm một bước thì không thể tốt hơn.
Hồn lực của Lăng Tiếu trướng lên một vòng, trước tiên bao trùm những thần hồn không khỏe này, hút chúng vào trong thức hải của mình.
Những tàn hồn không còn thân thể, thần hồn tổn thất phân nửa, căn bản không cách nào đào thoát khỏi Lăng Tiếu.
/2767
|