Cung Đàm Triển dù không tin đây là đan dược mà Lăng Tiếu luyện thành nhưng mà vẫn nhịn lấy tính khí mà nhìn những đan dược này một lần, trong lòng lại là sinh ra nghi ngờ nói:
- Chẳng lẽ thật là tiểu tử này luyện thành sao? Tuyệt đối không thể nào!
Bình giám của Lô Hạ cùng Phù Viêm đều gióng như Trịnh Xán, thậm chí lại càng khen là đề luyện không sai biệt lắm so với Trịnh Xán, trên thực tế bọn họ đều cảm thấy phẩm chất của hai mươi khỏa đan dược này tựa hồ so với Trịnh Xán còn tốt hơn một bậc, chỉ có thể nói là vô cùng tinh khiết, chỉ là bọn họ ngoài miệng lại không dám nói những lời này!
Chỉ là Tề Dương Thái lại nhìn cũng không nhìn thần đan của Lăng Tiếu, càng là liên tục chế nhạo nói:
- Cũng không biết tiểu tử này là lấy ra Thần đan gì, có nhìn cũng vậy, dù sao ta là không tin hắn luyện chế ra.
- Ha hả, vậy con mắt kia của ngươi nhìn thấy không phải là ta luyện chế ra sao? Lúc ta luyện đan có thiên địa dị tượng xuất hiện đi? Chẳng lẽ chính ta có thể làm ra được? Thật là buồn cười!
Lăng Tiếu cười lạnh nói.
Người này mấy lần khiêu khích, trong lòng Lăng Tiếu đã là nghẹn đến phát hỏa rồi.
- Hừ, tiểu tử ngươi ăn gian còn có lý rồi, ta đây liền hướng tất cả trưởng lão bẩm báo, đem danh hiệu Thần sư của ngươi phế trừ, ngươi liền chờ trưởng lão hội trừng phạt đi!
Tề Dương Thái tính toán lấy già khi trẻ, trừng mắt nhìn Lăng Tiếu quát lên.
Tiếp theo hắn đi ra khỏi chỗ ngồi, đối với Lăng Thần cùng các trưởng lão khác đang ngồi nói:
- Môn chủ, ta nhận thấy Lăng Tiếu là ăn gian, hắn không thể nào đem mười phần thần tài luyện thành hai mươi khỏa đan dược, còn thỉnh môn chủ cùng chư vị trưởng lão đem danh hiệu Thần sư của hắn phế đi, cũng phải nghiêm túc trừng phạt loại người này, lấy đó răn đe người khác!
Lời này của Tề Dương Thái vừa ra, lập tức dẫn khởi tiếng hoa nhiên.
- Không sai, loại người này căn bản không xứng với Thần dược sư gì, cư nhiên ở trước mặt nhiều trưởng lão như vậy làm ra chuyện tình này, chẳng lẽ chúng ta đều mù sao? Ta tán thành quyết định của Tề thần sư!
Hạ Công trưởng lão là một trong những Thiên Thần Vương ở phía cuối lên tiếng.
Hắn đối với Lăng Tiếu một mực ghi hận, hai cái đồ đệ của mình đều bại ở trên tay Lăng Tiếu, mặt mũi này hắn còn thật không có biện pháp đòi trở về, bây giờ hắn tự nhiên muốn bỏ dá xuống giếng rồi.
Phương Bất Nhị cũng lên tiếng nói:
- Ta đã nói hắn nhất định là ăn gian, nếu Tề thần sư nói như vậy, mọi người cũng nên tin, chúng ta hẳn là chức vụ trưởng lão của hắn cũng phế trừ đi, đem hắn đưa ra ngoài môn đi làm việc đi!
Thuận theo hai người lên tiếng, mấy tên trưởng lão của Thần thể phái cũng liên tục mở miệng phụ họa cùng tán đồng.
Chỉ có mấy tên trưởng lão của Kim tộc thì là lên tiếng phản đối.
Nhưng mà người ở hiện trưởng lại là đại bộ phận đều cảm thấy Lăng Tiếu là đang ăn gian, cho nên Thần thể phái lấy được thanh âm ủng hộ nhiều nhất.
- Đủ rồi, mù rồi hay sao mà kêu như vậy!
Lăng Thần vỗ án quát lên, một cỗ uy áp vô hình trong nháy mắt áp đến mọi người không thở nổi.
Tất cả mọi người lập tức đều đình chỉ lại, hkoong dám lên tiếng nữa.
Nhưng mà Phương Bất Nhị lại hết lần này đến lần khác tiếp tục khiêu khích nói:
- Môn chủ, việc này phải cho mọi người một cái giao phó mới được!
Tề Dương Thái tiếp tục lời nói của hắn:
- Không sai, hắn đơn giản là sỉ nhục uy danh của Luyện dược sư chúng ta!
Lô Hạ cùng Phù Viêm hai người đều là vẻ mặt khó coi, bọn họ là Kim tộc nhất phái, không hi vọng chuyện nháo lớn, huống chi thân phần Thần dược sư này của Lăng Tiếu là do bọn họ giám định mà đến, nếu như Lăng Tiếu bị phế trừ, đây không phải là nói bọn họ làm việc bất lợi sao?
Bọn họ đều thầm nghĩ ở trong lòng:
- Lăng thần sư lần này thật sự là quá rồi!
Lăng Thần có chút không chịu được, đang ở lúc hắn muốn phản bác, Trịnh Xán lên tiếng rồi!
- Ta tin tưởng Lăng thần sư, đây hẳn là Thần đan mà hắn luyện chế!
Ngữ khí của Trịnh Xán mang theo vài phần sâu xa nói.
Lời này của hắn vừa ra, tất cả mọi người ở tại chỗ đều kinh ngạc đến ngây người.
Mà Phương Bất Nhị, Hạ Công cùng với Tề Dương Thái tựa hồ bị lời này của Trịnh Xán trực tiếp tát lên mặt một cái, thần sắc khó coi đến cực điểm.
- Trịnh lão, ngươi đây là... Hắn làm sao có thể...
Tề Dương Thái mang theo ngữ khí vô cùng cẩn thận hỏi.
Trịnh Xán liếc hắn một cái, tiếp tục đem ánh mắt dừng lại trên những người ở xung quanh nói:
- Vài này này tin tưởng các ngươi đều quan sát tỷ thí luyện đan, các ngươi hẳn cũng thấy thủ đoạn luyện đan của Lăng thần sư, mà sau khi ngưng tụ mỗi một lô đan dược các ngươi có thấy dị tượng bên phái Lăng thần sư hàng lâm hay không?
Sau khi Trịnh Xán ném ra cái vấn đề này, lập tức đưa tới tao động không nhỏ.
- Đúng a, nghe Trịnh thần sư nói như vậy, ta nhớ rõ động tĩnh sau khi Lăng thần sư ngưng đan tạo thành cũng không nhỏ, thật giống như còn phải kinh khủng hơn vài lần so với Trịnh thần sư, nếu không có những trưởng lão khác xuất thủ ngăn cản dị tượng kia chỉ sợ đều muốn đem chỗ này hủy rồi.
- Hình như là như vậy, hắn luôn có thể theo sau Trịnh thần sư mà ngưng đan, còn có dược hương rất nồng đậm phát tán ra, hẳn là chính mình ngưng tụ thành a, bằng không tại sao có thể tạo thành động tĩnh như vậy được?
- Chẳng lẽ chúng ta thật đổ oan cho Lăng thần sư rồi sao? hắn có lẽ thật là thiên tài luyện đan?
- Khi ấy bận nhìn những người khác cũng là không chú ý tới, nếu như hắn có thể lại luyện chế đan dược một lần nữa hẳn là có thể chứng tỏ hắn không ăn gian rồi.
- Tốt lắm, xem ra tất cả mọi người thấy được dị tượng khi Lăng thần sư ngưng đan tạo thành rồi, như vậy ta ti tưởng hai mươi khỏa đan dược này hẳn là Lăng thần sư luyện thành, bởi vì hai mươi khỏa đan dược này vừa mới ra lò còn mang theo chút ít uân nhân chi khí, từ nhiệt độ kia truyền tới mà xem, thời gian thành đan hẳn là trong vòng mấy ngày nay, nếu như có người ở trong mấy ngày nay thay Lăng thần sư luyện chế đan dược, cũng đưa cho hắn ăn gian đó là không có khả năng, bởi vì các ngươi đều ở chỗ này quan sát, không có ai có cái đảm lượng này!
Trịnh Xán đem phán đoán của mình nói ra, sau đó hắn hướng về phía những tên Thần dược sư khác nói:
- Ta nghĩ các ngươi hẳn có thể phỏng đoán ra thời gian thành đan đi?
Nghe Trịnh Xán nói như vậy, Lô Hạ cũng là lập tức đáp:
- Ừ, Trịnh lão, thật giống như lời của ngươi, vừa mới rồi ta cầm lấy đan dược còn cảm thấy bên trong đan dược truyền đến loại nhiệt độ kia, tuyệt đối không phải là lâm thời mới lấy ra, hơn nữa dược hương kia cũng đặc biệt tươi nồng, đây tuyệt đối không phải là đan dược cất giấu lâu rồi có thể có được, nghĩ đến hản chính là đan dược vừa mới ra lò mấy ngày này đi!
Phù Viêm nghĩ cũng không nghĩ mà phụ họa gật gật đầu, địa vị của hắn thấp nhất, có chút lời không có tư cách đi nói.
- Chẳng lẽ thật là tiểu tử này luyện thành sao? Tuyệt đối không thể nào!
Bình giám của Lô Hạ cùng Phù Viêm đều gióng như Trịnh Xán, thậm chí lại càng khen là đề luyện không sai biệt lắm so với Trịnh Xán, trên thực tế bọn họ đều cảm thấy phẩm chất của hai mươi khỏa đan dược này tựa hồ so với Trịnh Xán còn tốt hơn một bậc, chỉ có thể nói là vô cùng tinh khiết, chỉ là bọn họ ngoài miệng lại không dám nói những lời này!
Chỉ là Tề Dương Thái lại nhìn cũng không nhìn thần đan của Lăng Tiếu, càng là liên tục chế nhạo nói:
- Cũng không biết tiểu tử này là lấy ra Thần đan gì, có nhìn cũng vậy, dù sao ta là không tin hắn luyện chế ra.
- Ha hả, vậy con mắt kia của ngươi nhìn thấy không phải là ta luyện chế ra sao? Lúc ta luyện đan có thiên địa dị tượng xuất hiện đi? Chẳng lẽ chính ta có thể làm ra được? Thật là buồn cười!
Lăng Tiếu cười lạnh nói.
Người này mấy lần khiêu khích, trong lòng Lăng Tiếu đã là nghẹn đến phát hỏa rồi.
- Hừ, tiểu tử ngươi ăn gian còn có lý rồi, ta đây liền hướng tất cả trưởng lão bẩm báo, đem danh hiệu Thần sư của ngươi phế trừ, ngươi liền chờ trưởng lão hội trừng phạt đi!
Tề Dương Thái tính toán lấy già khi trẻ, trừng mắt nhìn Lăng Tiếu quát lên.
Tiếp theo hắn đi ra khỏi chỗ ngồi, đối với Lăng Thần cùng các trưởng lão khác đang ngồi nói:
- Môn chủ, ta nhận thấy Lăng Tiếu là ăn gian, hắn không thể nào đem mười phần thần tài luyện thành hai mươi khỏa đan dược, còn thỉnh môn chủ cùng chư vị trưởng lão đem danh hiệu Thần sư của hắn phế đi, cũng phải nghiêm túc trừng phạt loại người này, lấy đó răn đe người khác!
Lời này của Tề Dương Thái vừa ra, lập tức dẫn khởi tiếng hoa nhiên.
- Không sai, loại người này căn bản không xứng với Thần dược sư gì, cư nhiên ở trước mặt nhiều trưởng lão như vậy làm ra chuyện tình này, chẳng lẽ chúng ta đều mù sao? Ta tán thành quyết định của Tề thần sư!
Hạ Công trưởng lão là một trong những Thiên Thần Vương ở phía cuối lên tiếng.
Hắn đối với Lăng Tiếu một mực ghi hận, hai cái đồ đệ của mình đều bại ở trên tay Lăng Tiếu, mặt mũi này hắn còn thật không có biện pháp đòi trở về, bây giờ hắn tự nhiên muốn bỏ dá xuống giếng rồi.
Phương Bất Nhị cũng lên tiếng nói:
- Ta đã nói hắn nhất định là ăn gian, nếu Tề thần sư nói như vậy, mọi người cũng nên tin, chúng ta hẳn là chức vụ trưởng lão của hắn cũng phế trừ đi, đem hắn đưa ra ngoài môn đi làm việc đi!
Thuận theo hai người lên tiếng, mấy tên trưởng lão của Thần thể phái cũng liên tục mở miệng phụ họa cùng tán đồng.
Chỉ có mấy tên trưởng lão của Kim tộc thì là lên tiếng phản đối.
Nhưng mà người ở hiện trưởng lại là đại bộ phận đều cảm thấy Lăng Tiếu là đang ăn gian, cho nên Thần thể phái lấy được thanh âm ủng hộ nhiều nhất.
- Đủ rồi, mù rồi hay sao mà kêu như vậy!
Lăng Thần vỗ án quát lên, một cỗ uy áp vô hình trong nháy mắt áp đến mọi người không thở nổi.
Tất cả mọi người lập tức đều đình chỉ lại, hkoong dám lên tiếng nữa.
Nhưng mà Phương Bất Nhị lại hết lần này đến lần khác tiếp tục khiêu khích nói:
- Môn chủ, việc này phải cho mọi người một cái giao phó mới được!
Tề Dương Thái tiếp tục lời nói của hắn:
- Không sai, hắn đơn giản là sỉ nhục uy danh của Luyện dược sư chúng ta!
Lô Hạ cùng Phù Viêm hai người đều là vẻ mặt khó coi, bọn họ là Kim tộc nhất phái, không hi vọng chuyện nháo lớn, huống chi thân phần Thần dược sư này của Lăng Tiếu là do bọn họ giám định mà đến, nếu như Lăng Tiếu bị phế trừ, đây không phải là nói bọn họ làm việc bất lợi sao?
Bọn họ đều thầm nghĩ ở trong lòng:
- Lăng thần sư lần này thật sự là quá rồi!
Lăng Thần có chút không chịu được, đang ở lúc hắn muốn phản bác, Trịnh Xán lên tiếng rồi!
- Ta tin tưởng Lăng thần sư, đây hẳn là Thần đan mà hắn luyện chế!
Ngữ khí của Trịnh Xán mang theo vài phần sâu xa nói.
Lời này của hắn vừa ra, tất cả mọi người ở tại chỗ đều kinh ngạc đến ngây người.
Mà Phương Bất Nhị, Hạ Công cùng với Tề Dương Thái tựa hồ bị lời này của Trịnh Xán trực tiếp tát lên mặt một cái, thần sắc khó coi đến cực điểm.
- Trịnh lão, ngươi đây là... Hắn làm sao có thể...
Tề Dương Thái mang theo ngữ khí vô cùng cẩn thận hỏi.
Trịnh Xán liếc hắn một cái, tiếp tục đem ánh mắt dừng lại trên những người ở xung quanh nói:
- Vài này này tin tưởng các ngươi đều quan sát tỷ thí luyện đan, các ngươi hẳn cũng thấy thủ đoạn luyện đan của Lăng thần sư, mà sau khi ngưng tụ mỗi một lô đan dược các ngươi có thấy dị tượng bên phái Lăng thần sư hàng lâm hay không?
Sau khi Trịnh Xán ném ra cái vấn đề này, lập tức đưa tới tao động không nhỏ.
- Đúng a, nghe Trịnh thần sư nói như vậy, ta nhớ rõ động tĩnh sau khi Lăng thần sư ngưng đan tạo thành cũng không nhỏ, thật giống như còn phải kinh khủng hơn vài lần so với Trịnh thần sư, nếu không có những trưởng lão khác xuất thủ ngăn cản dị tượng kia chỉ sợ đều muốn đem chỗ này hủy rồi.
- Hình như là như vậy, hắn luôn có thể theo sau Trịnh thần sư mà ngưng đan, còn có dược hương rất nồng đậm phát tán ra, hẳn là chính mình ngưng tụ thành a, bằng không tại sao có thể tạo thành động tĩnh như vậy được?
- Chẳng lẽ chúng ta thật đổ oan cho Lăng thần sư rồi sao? hắn có lẽ thật là thiên tài luyện đan?
- Khi ấy bận nhìn những người khác cũng là không chú ý tới, nếu như hắn có thể lại luyện chế đan dược một lần nữa hẳn là có thể chứng tỏ hắn không ăn gian rồi.
- Tốt lắm, xem ra tất cả mọi người thấy được dị tượng khi Lăng thần sư ngưng đan tạo thành rồi, như vậy ta ti tưởng hai mươi khỏa đan dược này hẳn là Lăng thần sư luyện thành, bởi vì hai mươi khỏa đan dược này vừa mới ra lò còn mang theo chút ít uân nhân chi khí, từ nhiệt độ kia truyền tới mà xem, thời gian thành đan hẳn là trong vòng mấy ngày nay, nếu như có người ở trong mấy ngày nay thay Lăng thần sư luyện chế đan dược, cũng đưa cho hắn ăn gian đó là không có khả năng, bởi vì các ngươi đều ở chỗ này quan sát, không có ai có cái đảm lượng này!
Trịnh Xán đem phán đoán của mình nói ra, sau đó hắn hướng về phía những tên Thần dược sư khác nói:
- Ta nghĩ các ngươi hẳn có thể phỏng đoán ra thời gian thành đan đi?
Nghe Trịnh Xán nói như vậy, Lô Hạ cũng là lập tức đáp:
- Ừ, Trịnh lão, thật giống như lời của ngươi, vừa mới rồi ta cầm lấy đan dược còn cảm thấy bên trong đan dược truyền đến loại nhiệt độ kia, tuyệt đối không phải là lâm thời mới lấy ra, hơn nữa dược hương kia cũng đặc biệt tươi nồng, đây tuyệt đối không phải là đan dược cất giấu lâu rồi có thể có được, nghĩ đến hản chính là đan dược vừa mới ra lò mấy ngày này đi!
Phù Viêm nghĩ cũng không nghĩ mà phụ họa gật gật đầu, địa vị của hắn thấp nhất, có chút lời không có tư cách đi nói.
/2767
|