Nếu không nhờ hắn có được tốc độ mà người khác khó thể so sánh, hắn tuyệt đối không thắng được nhiều người như thế.
Đương nhiên, có thể bảo chứng lực lượng của hắn chính là Khống Thần Quyết, hồn lực công kích quả nhiên là trăm trận trăm thắng.
Bằng không chỉ bằng khả năng trực tiếp thuấn di của người vừa rồi chỉ chớp mắt đã chém thần thể của hắn suýt tách làm hai nửa, hắn thật khó có thể ngăn cản được công kích đột ngột như vậy của đối phương.
Lần này bị đánh lén chủ yếu là vì hắn bị hao tổn quá nhiều thần lực, lực cảm ứng bị giảm xuống quá nhiều, mới khiến cho đối phương dễ dàng thành công đánh lén.
Hơn nữa trong tay đối phương còn là cổ thần khí chân chính, ngay cả thần thể của hắn cũng không kháng cự được.
Cũng may hắn có hồn lực công kích, bằng không thật sự không khả năng tiến hành phản kích đối phương trong thời gian ngắn, cũng có khả năng bắt giữ được đối phương.
- Lăng thần sư, ngươi…ngươi đừng xằng bậy, mọi người đều là đồng môn trưởng lão, ngươi thả Cơ trưởng lão ra đi!
Vừa rồi người muốn từ phía sau ám sát Lăng Tiếu cứu người chính là Thanh Thủy vẫn đứng bên ngoài xem cuộc chiến, mà người hắn muốn cứu chính là Cơ Thiên Phương.
Lăng Tiếu đánh bại Bạch Mộ Tịch, đánh lui Trương Hiểu Ngữ cùng Trang Bất Phàm, giết chết Ba Nhĩ Đặc, đã sắp lấy được thần vị tới tay, nhưng Cơ Thiên Phương không cam lòng đem thần vị này nhường lại cho Lăng Tiếu.
Cho nên vừa rồi người lợi dụng thuấn di đánh lén Lăng Tiếu chính là Cơ Thiên Phương.
Khi Lăng Tiếu nhận ra được người muốn giết hắn chính là Cơ Thiên Phương, hắn mới nghiêm túc xem trọng vị thần vương đỉnh có danh dự cực cao trong Thiên Long môn kia, khó trách người trong tông môn đều cho rằng hắn là người được chọn trong thiên thần vương đâu.
Chỉ bằng khả năng thuấn sát vừa rồi của hắn, thiếu chút nữa làm Lăng Tiếu không chống đỡ được, đổi lại là người khác chỉ sợ đã biến thành vong hồn dưới kiếm của hắn.
Lăng Tiếu thật không rõ Cơ Thiên Phương là hỏa thần thân thể, vì sao có được tốc độ nhanh như thế đây?
Chỉ có thể nghĩ có lẽ hắn hiểu biết được thần kỹ thượng cổ nào đó mà thôi.
- Ngươi muốn ta thả hắn sao?
Lăng Tiếu híp mắt hỏi Thanh Thủy.
- Phải, Lăng thần sư, Cơ trưởng lão là đệ tử Thủy lão, ngươi hãy nương tay, Cơ trưởng lão sẽ không tiếp tục cướp đoạt thần vị với ngươi!
Thanh Thủy nhanh chóng đáp.
- Ha ha…thật sự là chuyện cười, vừa rồi khi các ngươi muốn giết ta sao không nghĩ tới mọi người là đồng môn? Hiện tại lại lấy Thủy lão ra uy hiếp ta sao!
Lăng Tiếu cười lạnh, khí lực nắm bắt Cơ Thiên Phương càng gia tăng, cơ hồ khiến cho hắn muốn ngất xỉu.
Vừa rồi Cơ Thiên Phương thật sự muốn giết hắn, nếu nhẹ nhàng bỏ qua, còn tưởng rằng Lăng Tiếu sợ hãi người của thần thể phái đi!
Mà Thanh Thủy cũng không phải người tốt, vừa rồi mặt ngoài hắn muốn cứu viện Cơ Thiên Phương, nhưng trên thực tế là muốn giết Lăng Tiếu.
Cho nên bất kể như thế nào Lăng Tiếu cũng phải làm cho bọn hắn phải trả đủ giá đắt mới được.
- Lăng…Lăng thần sư…ngươi giết ta…tuyệt đối sẽ khơi mào nội chiến trong tông môn, ngươi…ngươi cần phải hiểu rõ!
Cơ Thiên Phương thập phần gian nan nói.
Thanh Thủy lập tức gật đầu liên tục nói:
- Không sai không sai, Lăng thần sư ngươi phải lấy đại cục làm trọng, nếu bên trong tông môn nổi lên phân tranh, đây…đây chính là đại sự!
- Ý của các ngươi là nói, vừa rồi các ngươi giết ta cũng sẽ không khơi mào nội chiến trong tông môn sao?
Lăng Tiếu nghiêm túc hỏi một câu, tiếp theo dùng tay chụp lấy một cánh tay Cơ Thiên Phương không chút khoan nhượng xé rách xuống.
A!
Một cánh tay của Cơ Thiên Phương vừa bị xé rách xuống, thật nhiều thần huyết không ngừng phun trào, đau đến hắn phải kêu thảm thiết không thôi.
Thanh Thủy trưởng lão lập tức bị động tác bất thình lình của Lăng Tiếu làm hoảng sợ, thần sắc biến thành vô cùng tái nhợt.
- Tranh đấu thiên thần vương, sống chết do trời định, ta tin tưởng cho dù giết ngươi sư phụ của ngươi cũng không có can đảm đi tìm ta phiền toái, ngươi cảm thấy thế nào?
Lăng Tiếu cười lạnh nói, ngừng một chút hắn nói tiếp:
- Huống chi là do các ngươi muốn giết ta trước, ta chỉ xuất phát từ bảo vệ mình, tất cả chuyện này không phải lỗi của ta!
Dáng tươi cười của Lăng Tiếu giống như ác ma, làm người ta cảm thấy rét lạnh.
- Lăng…Lăng thần sư…chúng ta sai lầm rồi, chúng ta giải thích với ngươi, xin Lăng thần sư nể tình đều là đồng môn, buông tha cho Cơ trưởng lão đi!
Thanh Thủy vốn nghĩ rằng Lăng Tiếu không dám làm gì bọn họ, hiện tại xem ra Lăng Tiếu tàn nhẫn hơn trong ý nghĩ của bọn hắn rất nhiều.
Tuy nói Cơ Thiên Phương gãy một cánh tay còn có thể mượn dùng thần đan khôi phục trở lại, nhưng hắn lại bị hành động của Lăng Tiếu làm mất hồn mất vía.
Từ nhỏ hắn ở trong Thiên Long môn luôn mang theo vầng sáng thiên tài xuất sắc trưởng thành, tuy nói từng trải qua không ít cuộc chiến sinh tử, nhưng lần này cách tử vong gần như vậy, làm cho hắn cảm thấy thập phần sợ hãi.
Hắn còn đang trong tráng niên khỏe mạnh, còn có tiềm lực tiến vào cảnh giới chí tôn, hắn không cam lòng phải chết như thế!
- Lăng…Lăng thần sư, tha…tha mạng…Cơ Thiên Phương nhận thua!
Cơ Thiên Phương không chút cam lòng cúi đầu nói với Lăng Tiếu.
Hắn vốn nghĩ rằng thừa dịp Lăng Tiếu kiệt lực đem hắn xử lý.
Hắn không rõ Lăng Tiếu làm sao có thể đột ngột phản kích, hơn nữa còn trọng thương thần hồn của hắn, nếu không phải thần hồn của hắn mạnh hơn người thường không ít, hơn nữa còn có chút lực lượng phòng ngự, chỉ sợ hiện tại hắn đã sớm tử vong.
- Đúng rồi, hắn làm sao hiểu được hồn lực công kích? Hay hắn là…người của Hồn tộc? Điều…điều này sao có thể, hắn…hắn rõ ràng là Kim tộc nhân! Đúng rồi, thần cô mang trên đầu hắn có cổ quái!
Trong lòng Cơ Thiên Phương nghĩ thầm.
Cơ Thiên Phương vừa nghĩ tới đây, trong lòng liền sản sinh ý nghĩ tham lam đối với thần cô của Lăng Tiếu.
Chỉ tiếc hắn chỉ là nghĩ mà thôi, Lăng Tiếu làm sao có thể thả hổ về rừng.
- Yên tâm đi, ta nhất định tha cho ngươi!
Lăng Tiếu cười lạnh nói.
Ngay sau đó hắn nhìn qua Thanh Thủy, hồn lực tràn ra, Long Phượng Thần Cô gia trì trực tiếp đem Thanh Thủy giết chết.
Cơ Thiên Phương nhìn thấy Thanh Thủy đột nhiên rơi xuống dưới, thân hình bắt đầu run rẩy lên, đáy lòng dâng lên hàn ý băng sương.
Lăng Tiếu nhìn thoáng qua hắn thản nhiên nói:
- Không cần sợ hãi, ngươi sẽ không chết!
Dứt lời hồn lực của Lăng Tiếu mạnh mẽ xông vào thức hải Cơ Thiên Phương, tỏa hồn chú ngữ bắt đầu công kích thần hồn của hắn.
- Đây là đồ vật quỷ quái gì!
Cơ Thiên Phương đã có thần thể, thần hồn đương nhiên không người so sánh, trong thần hồn đang lộ vẻ kinh hoảng, bắt đầu phản kích tỏa hồn chú ngữ, không cho đến gần mình.
Nhưng lúc hắn đang phản kháng, cánh tay bị Lăng Tiếu xé toang lại bị từng quyền đánh thẳng vào da thịt, khiến tâm thần hắn hỗn loạn, thần hồn bị ảnh hưởng thật lớn.
Thần hồn Cơ Thiên Phương càng thêm suy yếu, tỏa hồn chú ngữ không ngừng vọt tới, xuyên vào trong thần hồn của hắn, dần dần hình thành một cỗ lực lượng khống chế quỷ dị, làm thần hồn của hắn hoàn toàn bị Lăng Tiếu thao tác.
Cơ Thiên Phương rốt cục bị Lăng Tiếu hoàn toàn công kích bại trận.
Đương nhiên, có thể bảo chứng lực lượng của hắn chính là Khống Thần Quyết, hồn lực công kích quả nhiên là trăm trận trăm thắng.
Bằng không chỉ bằng khả năng trực tiếp thuấn di của người vừa rồi chỉ chớp mắt đã chém thần thể của hắn suýt tách làm hai nửa, hắn thật khó có thể ngăn cản được công kích đột ngột như vậy của đối phương.
Lần này bị đánh lén chủ yếu là vì hắn bị hao tổn quá nhiều thần lực, lực cảm ứng bị giảm xuống quá nhiều, mới khiến cho đối phương dễ dàng thành công đánh lén.
Hơn nữa trong tay đối phương còn là cổ thần khí chân chính, ngay cả thần thể của hắn cũng không kháng cự được.
Cũng may hắn có hồn lực công kích, bằng không thật sự không khả năng tiến hành phản kích đối phương trong thời gian ngắn, cũng có khả năng bắt giữ được đối phương.
- Lăng thần sư, ngươi…ngươi đừng xằng bậy, mọi người đều là đồng môn trưởng lão, ngươi thả Cơ trưởng lão ra đi!
Vừa rồi người muốn từ phía sau ám sát Lăng Tiếu cứu người chính là Thanh Thủy vẫn đứng bên ngoài xem cuộc chiến, mà người hắn muốn cứu chính là Cơ Thiên Phương.
Lăng Tiếu đánh bại Bạch Mộ Tịch, đánh lui Trương Hiểu Ngữ cùng Trang Bất Phàm, giết chết Ba Nhĩ Đặc, đã sắp lấy được thần vị tới tay, nhưng Cơ Thiên Phương không cam lòng đem thần vị này nhường lại cho Lăng Tiếu.
Cho nên vừa rồi người lợi dụng thuấn di đánh lén Lăng Tiếu chính là Cơ Thiên Phương.
Khi Lăng Tiếu nhận ra được người muốn giết hắn chính là Cơ Thiên Phương, hắn mới nghiêm túc xem trọng vị thần vương đỉnh có danh dự cực cao trong Thiên Long môn kia, khó trách người trong tông môn đều cho rằng hắn là người được chọn trong thiên thần vương đâu.
Chỉ bằng khả năng thuấn sát vừa rồi của hắn, thiếu chút nữa làm Lăng Tiếu không chống đỡ được, đổi lại là người khác chỉ sợ đã biến thành vong hồn dưới kiếm của hắn.
Lăng Tiếu thật không rõ Cơ Thiên Phương là hỏa thần thân thể, vì sao có được tốc độ nhanh như thế đây?
Chỉ có thể nghĩ có lẽ hắn hiểu biết được thần kỹ thượng cổ nào đó mà thôi.
- Ngươi muốn ta thả hắn sao?
Lăng Tiếu híp mắt hỏi Thanh Thủy.
- Phải, Lăng thần sư, Cơ trưởng lão là đệ tử Thủy lão, ngươi hãy nương tay, Cơ trưởng lão sẽ không tiếp tục cướp đoạt thần vị với ngươi!
Thanh Thủy nhanh chóng đáp.
- Ha ha…thật sự là chuyện cười, vừa rồi khi các ngươi muốn giết ta sao không nghĩ tới mọi người là đồng môn? Hiện tại lại lấy Thủy lão ra uy hiếp ta sao!
Lăng Tiếu cười lạnh, khí lực nắm bắt Cơ Thiên Phương càng gia tăng, cơ hồ khiến cho hắn muốn ngất xỉu.
Vừa rồi Cơ Thiên Phương thật sự muốn giết hắn, nếu nhẹ nhàng bỏ qua, còn tưởng rằng Lăng Tiếu sợ hãi người của thần thể phái đi!
Mà Thanh Thủy cũng không phải người tốt, vừa rồi mặt ngoài hắn muốn cứu viện Cơ Thiên Phương, nhưng trên thực tế là muốn giết Lăng Tiếu.
Cho nên bất kể như thế nào Lăng Tiếu cũng phải làm cho bọn hắn phải trả đủ giá đắt mới được.
- Lăng…Lăng thần sư…ngươi giết ta…tuyệt đối sẽ khơi mào nội chiến trong tông môn, ngươi…ngươi cần phải hiểu rõ!
Cơ Thiên Phương thập phần gian nan nói.
Thanh Thủy lập tức gật đầu liên tục nói:
- Không sai không sai, Lăng thần sư ngươi phải lấy đại cục làm trọng, nếu bên trong tông môn nổi lên phân tranh, đây…đây chính là đại sự!
- Ý của các ngươi là nói, vừa rồi các ngươi giết ta cũng sẽ không khơi mào nội chiến trong tông môn sao?
Lăng Tiếu nghiêm túc hỏi một câu, tiếp theo dùng tay chụp lấy một cánh tay Cơ Thiên Phương không chút khoan nhượng xé rách xuống.
A!
Một cánh tay của Cơ Thiên Phương vừa bị xé rách xuống, thật nhiều thần huyết không ngừng phun trào, đau đến hắn phải kêu thảm thiết không thôi.
Thanh Thủy trưởng lão lập tức bị động tác bất thình lình của Lăng Tiếu làm hoảng sợ, thần sắc biến thành vô cùng tái nhợt.
- Tranh đấu thiên thần vương, sống chết do trời định, ta tin tưởng cho dù giết ngươi sư phụ của ngươi cũng không có can đảm đi tìm ta phiền toái, ngươi cảm thấy thế nào?
Lăng Tiếu cười lạnh nói, ngừng một chút hắn nói tiếp:
- Huống chi là do các ngươi muốn giết ta trước, ta chỉ xuất phát từ bảo vệ mình, tất cả chuyện này không phải lỗi của ta!
Dáng tươi cười của Lăng Tiếu giống như ác ma, làm người ta cảm thấy rét lạnh.
- Lăng…Lăng thần sư…chúng ta sai lầm rồi, chúng ta giải thích với ngươi, xin Lăng thần sư nể tình đều là đồng môn, buông tha cho Cơ trưởng lão đi!
Thanh Thủy vốn nghĩ rằng Lăng Tiếu không dám làm gì bọn họ, hiện tại xem ra Lăng Tiếu tàn nhẫn hơn trong ý nghĩ của bọn hắn rất nhiều.
Tuy nói Cơ Thiên Phương gãy một cánh tay còn có thể mượn dùng thần đan khôi phục trở lại, nhưng hắn lại bị hành động của Lăng Tiếu làm mất hồn mất vía.
Từ nhỏ hắn ở trong Thiên Long môn luôn mang theo vầng sáng thiên tài xuất sắc trưởng thành, tuy nói từng trải qua không ít cuộc chiến sinh tử, nhưng lần này cách tử vong gần như vậy, làm cho hắn cảm thấy thập phần sợ hãi.
Hắn còn đang trong tráng niên khỏe mạnh, còn có tiềm lực tiến vào cảnh giới chí tôn, hắn không cam lòng phải chết như thế!
- Lăng…Lăng thần sư, tha…tha mạng…Cơ Thiên Phương nhận thua!
Cơ Thiên Phương không chút cam lòng cúi đầu nói với Lăng Tiếu.
Hắn vốn nghĩ rằng thừa dịp Lăng Tiếu kiệt lực đem hắn xử lý.
Hắn không rõ Lăng Tiếu làm sao có thể đột ngột phản kích, hơn nữa còn trọng thương thần hồn của hắn, nếu không phải thần hồn của hắn mạnh hơn người thường không ít, hơn nữa còn có chút lực lượng phòng ngự, chỉ sợ hiện tại hắn đã sớm tử vong.
- Đúng rồi, hắn làm sao hiểu được hồn lực công kích? Hay hắn là…người của Hồn tộc? Điều…điều này sao có thể, hắn…hắn rõ ràng là Kim tộc nhân! Đúng rồi, thần cô mang trên đầu hắn có cổ quái!
Trong lòng Cơ Thiên Phương nghĩ thầm.
Cơ Thiên Phương vừa nghĩ tới đây, trong lòng liền sản sinh ý nghĩ tham lam đối với thần cô của Lăng Tiếu.
Chỉ tiếc hắn chỉ là nghĩ mà thôi, Lăng Tiếu làm sao có thể thả hổ về rừng.
- Yên tâm đi, ta nhất định tha cho ngươi!
Lăng Tiếu cười lạnh nói.
Ngay sau đó hắn nhìn qua Thanh Thủy, hồn lực tràn ra, Long Phượng Thần Cô gia trì trực tiếp đem Thanh Thủy giết chết.
Cơ Thiên Phương nhìn thấy Thanh Thủy đột nhiên rơi xuống dưới, thân hình bắt đầu run rẩy lên, đáy lòng dâng lên hàn ý băng sương.
Lăng Tiếu nhìn thoáng qua hắn thản nhiên nói:
- Không cần sợ hãi, ngươi sẽ không chết!
Dứt lời hồn lực của Lăng Tiếu mạnh mẽ xông vào thức hải Cơ Thiên Phương, tỏa hồn chú ngữ bắt đầu công kích thần hồn của hắn.
- Đây là đồ vật quỷ quái gì!
Cơ Thiên Phương đã có thần thể, thần hồn đương nhiên không người so sánh, trong thần hồn đang lộ vẻ kinh hoảng, bắt đầu phản kích tỏa hồn chú ngữ, không cho đến gần mình.
Nhưng lúc hắn đang phản kháng, cánh tay bị Lăng Tiếu xé toang lại bị từng quyền đánh thẳng vào da thịt, khiến tâm thần hắn hỗn loạn, thần hồn bị ảnh hưởng thật lớn.
Thần hồn Cơ Thiên Phương càng thêm suy yếu, tỏa hồn chú ngữ không ngừng vọt tới, xuyên vào trong thần hồn của hắn, dần dần hình thành một cỗ lực lượng khống chế quỷ dị, làm thần hồn của hắn hoàn toàn bị Lăng Tiếu thao tác.
Cơ Thiên Phương rốt cục bị Lăng Tiếu hoàn toàn công kích bại trận.
/2767
|