Kế tiếp chính là Đông Phương Tinh, tuy nói thực lực của nàng còn chưa cường đại như Cát Bội Hân lấy được truyền thừa, nhưng mượn nhờ tài nguyên Lăng Tiếu lưu lại ngày trước, nàng đã đạt tới huyền đế trung giai đỉnh, còn cách cao giai thật không xa.
La Mỹ Anh cũng không kém, lúc Lăng Tiếu rời khỏi Trung Vực nàng đã là huyền đế trung giai, bây giờ đã tới cao giai đỉnh.
Về phần Thải Hà Nguyệt, Bạch Vũ Tích, Băng Nhược Thủy, Vi Đại Nhi…đều đã tới bán đế hoặc huyền đế, tốc độ tuyệt không chậm, chẳng qua còn thiếu chút ít cơ duyên mà thôi.
Có Lăng Tiếu, chỉ cần đến Thiên Vực các nàng không muốn thành thần cũng thật khó khăn.
Lăng Tiếu trực tiếp dùng thần tuyền cải tạo thần thể cho Lăng Duyệt cùng Lăng Oánh, lại truyền Cổ Hoàng thần công, chế địch phương thức tu luyện địa ngục thức, muốn hoàn toàn tiến hành cải tạo nhi tử, sửa đổi hết thảy tật xấu, đánh xuống căn cơ giúp tương lai hắn đi được xa hơn.
Cũng nhờ lần cải tạo này thiên phú của Lăng Duyệt rốt cục kích phát, sau khi hoạt hóa huyết mạch lực thậm chí còn muốn vượt qua cả phụ thân của hắn.
Việc này đã chú định ngày sau hắn ở trong Thiên Vực cũng trở nên hiển hách!
Trên một đỉnh núi hùng vĩ trong Vũ Trạch sơn mạch.
- Tiếu, muội muốn quay về Tử Thiên tông thăm cha!
Một ngày, Vân Mộng Kỳ rúc vào trong lòng Lăng Tiếu nói.
Ở mấy ngày trước Cuồng Tăng đã cùng Ngọc Nhu Phỉ quay về Thánh Âm tông tại Sa Vực, mà Tà Đế cùng Phong Thanh Duyên, Thư Tử Thiên đi Phong gia, vì vậy cũng làm Vân Mộng Kỳ nổi lên tâm tư quay về Tử Thiên tông thăm người thân.
Lăng Tiếu vuốt nhẹ tóc nàng nói:
- Được, việc này ta định nói với muội, ta đang chuẩn bị cùng ngũ ca với Bại Gia Tử quay về Vẫn Thạch thành một chuyến, đến lúc đó chúng ta cùng nhau trở về, dù sao với thực lực của chúng ta muốn quay về chỉ dùng thời gian ngắn mà thôi.
Quả thật với thực lực thần vương của họ, từ Trung Vực quay về tây bắc chưa đến nửa ngày thời gian.
Cũng không cần phải dùng truyền tống trận cộng thêm nửa năm thời gian mới về tới.
- Dạ, nếu như có thể, muội…muội muốn đón cha cùng đến Thiên Vực!
Vân Mộng Kỳ thoáng do dự nói.
Nàng biết Lăng Tiếu không có chút hảo cảm với cha mình, cho nên lộ vẻ khó khăn.
Nhưng dù sao đó cũng là cha của nàng, nàng làm sao có thể bỏ mặc.
Lăng Tiếu hôn nhẹ lên trán nàng, nói:
- Nàng muốn làm sao thì làm, có một số việc không cần hỏi ý ta!
Mặc dù Lăng Tiếu không phải người quá rộng rãi, nhưng cũng không phải người hẹp hòi, những chuyện xảy ra ngày trước hắn đã quên, dù sao Vân Hùng cũng là nhạc phụ của hắn, bao năm nay vắng vẻ Vân Hùng xem như đã đủ trừng phạt.
Nếu từ nay về sau hắn biết điều, để Vân Mộng Kỳ báo đáp công ơn nuôi dưỡng của hắn là chuyện nên làm.
- Tiếu, huynh đối với muội thật tốt!
Vân Mộng Kỳ mừng rỡ đáp, liền hôn lên môi Lăng Tiếu xem như biểu đạt nỗi kích động trong lòng mình.
Quả nửa ngày sau, Lăng Tiếu đi tới nơi an bài cho nhóm người Lăng Phi.
Lăng Phi vừa nhìn thấy Lăng Tiếu, lập tức thở dài nói:
- Lão đệ, ta thật sự khó thể tưởng tượng ngươi là người đến từ nơi bần khổ thế này, ngươi đúng là một quái thai!
Ngẫm lại từ sau khi Lăng Tiếu hồi tộc, hắn chỉ có thực lực thánh hoàng, chỉ qua vài chục năm hắn đã đạt được cảnh giới mà có thật nhiều người cả đời không đạt được.
Trong khi Lăng Tiếu trước khi đến Thiên Vực đã sống ở nơi thiếu hụt linh khí tu luyện, còn xông qua thật nhiều cửa ải khó khăn xông vào Thiên Vực, trong chuyện này không biết từng trải qua bao nhiêu hung hiểm.
Lăng Phi bội phục Lăng Tiếu vạn phần, trong lòng nhủ thầm:
- Có lẽ tộc ta trong tương lai có hùng bá Thiên Vực hay không phải xem ở tiểu tử này!
- Ha ha, thật không có biện pháp, ai bảo lão tổ tông đem huyết mạch lưu ở nơi này đâu, huống chi đây là tổ địa của tộc ta, cũng không có gì không tốt!
Lăng Tiếu cười nói, tiếp theo lại bảo:
- Hai ngày này chúng ta quay về bên Lăng gia trước, nhìn xem có cảm ứng được sự tồn tại của lão tổ tông hay không!
Lăng gia từng ở Vẫn Thạch thành, nơi đó khẳng định có lưu lại dấu vết của lão tổ tông Lăng Hồng Vũ, nếu như hắn còn chưa chết, có thể tìm kiếm dấu vết của hắn tại đó!
- Được, hết thảy có ngươi an bài, ta chỉ hiệp trợ ngươi làm việc mà thôi.
Lăng Phi không có dị nghị gì, tiếp theo lại khẳng định nói:
- Cần phải tìm được lão tổ tông trong thời gian ngắn nhất!
Hắn lưu cho Lăng Tiếu một tháng thời gian ở chung với người nhà là đã đủ, theo ý tứ trong tộc sau khi họ đi tới đây phải lập tức tìm kiếm lão tổ tông mới là nhiệm vụ thứ nhất.
Lăng Cương ở một bên phụ họa:
- Không sai, nhiều năm qua lão tổ tông gặp nguy hiểm, khẳng định tình cảnh sẽ không tốt đâu!
- Một khi đã như vậy, vậy ngày mai chúng ta lên đường đi!
Lăng Tiếu gật đầu đáp.
Lăng Hồng Vũ là vị chí tôn già nhất của Kim tộc, hơn nữa đứng trong mười danh đầu chí tôn bảng, ở Thiên Vực có được uy danh hiển hách, mỗi Kim tộc nhân đều mơ tưởng nhanh chóng tìm được hắn, để hắn quay trở về Thiên Vực!
Địa giới Huyền Linh đại lục héo rút, với tốc độ của nhóm người Lăng Tiếu muốn chạy về tây bắc cũng không hao phí bao nhiêu thời gian.
Lăng Tiếu để Vân Mộng Kỳ, Băng Nhược Thủy, Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương quay về tông môn hoặc gia tộc trước tiên, riêng hắn cùng Lăng Phi trực tiếp chạy về Lăng gia ở Vẫn Thạch thành.
Năm đó Lăng Tiếu di chuyển đại bộ phận tộc nhân Lăng gia rời đi Trung Vực, chỉ còn lưu lại một ít tộc nhân bảo thủ ở lại nơi này sinh sống.
Nhưng lúc ấy Lăng Tiếu vẫn cấp cho họ không ít tài nguyên, Lăng gia vẫn là đệ nhất gia tộc ở Vẫn Thạch thành, vị trí này không ai lay động được.
Nhóm người Lăng Tiếu không muốn kinh động họ, trực tiếp dừng lại trên bầu trời Vẫn Thạch thành.
- Nhìn xem có cảm ứng được khí tức của lão tổ tông hay không đi!
Lăng Phi nói với Lăng Tiếu.
Thần niệm của bọn họ cơ hồ bao trùm toàn bộ khu vực này, bất luận chuyện gì cũng không tránh thoát được ánh mắt của bọn họ.
Nhưng muốn tìm kiếm lão tổ tông không phải nhẹ nhàng như vậy thì có thể tìm được.
Lăng Tiếu hiểu ý gật nhẹ đầu, trong tay bứt ra chút tinh huyết, tinh huyết tản ra thần quang sáng ngơi.
- Đi cho ta!
Lăng Tiếu đem tinh huyết hướng tổ địa Lăng gia bắn tới.
Bồng!
Tinh huyết nháy mắt vỡ ra tung tóe, hóa thành kim mang tan ra chung quanh.
Người bên dưới Vẫn Thạch thành chứng kiến bầu trời chợt lóe kim quang, mọi người đều bị chói mắt phải nhắm nghiền mắt lại.
Khi họ mở mắt thì không phát hiện được điều gì, cảm thấy vừa rồi mình chỉ bị choáng váng mà thôi.
Lăng Tiếu ngồi xếp bằng trên bầu trời, nhắm mắt cảm thụ tinh huyết truyền lại tin tức.
Tinh huyết của thần minh đương nhiên có đủ loại diệu dụng, ngoại trừ có thể cải tạo thể chất người thường còn có thể tìm kiếm người đồng nguyên huyết mạch.
Lúc trước khi Lăng Tiếu ở bên trong Thiên Vực tộc địa, bị đàn kim long hút thật nhiều máu huyết, mà máu huyết truyền lại càng thêm tiếp cận huyết mạch của Lăng Hồng Vũ.
Co
La Mỹ Anh cũng không kém, lúc Lăng Tiếu rời khỏi Trung Vực nàng đã là huyền đế trung giai, bây giờ đã tới cao giai đỉnh.
Về phần Thải Hà Nguyệt, Bạch Vũ Tích, Băng Nhược Thủy, Vi Đại Nhi…đều đã tới bán đế hoặc huyền đế, tốc độ tuyệt không chậm, chẳng qua còn thiếu chút ít cơ duyên mà thôi.
Có Lăng Tiếu, chỉ cần đến Thiên Vực các nàng không muốn thành thần cũng thật khó khăn.
Lăng Tiếu trực tiếp dùng thần tuyền cải tạo thần thể cho Lăng Duyệt cùng Lăng Oánh, lại truyền Cổ Hoàng thần công, chế địch phương thức tu luyện địa ngục thức, muốn hoàn toàn tiến hành cải tạo nhi tử, sửa đổi hết thảy tật xấu, đánh xuống căn cơ giúp tương lai hắn đi được xa hơn.
Cũng nhờ lần cải tạo này thiên phú của Lăng Duyệt rốt cục kích phát, sau khi hoạt hóa huyết mạch lực thậm chí còn muốn vượt qua cả phụ thân của hắn.
Việc này đã chú định ngày sau hắn ở trong Thiên Vực cũng trở nên hiển hách!
Trên một đỉnh núi hùng vĩ trong Vũ Trạch sơn mạch.
- Tiếu, muội muốn quay về Tử Thiên tông thăm cha!
Một ngày, Vân Mộng Kỳ rúc vào trong lòng Lăng Tiếu nói.
Ở mấy ngày trước Cuồng Tăng đã cùng Ngọc Nhu Phỉ quay về Thánh Âm tông tại Sa Vực, mà Tà Đế cùng Phong Thanh Duyên, Thư Tử Thiên đi Phong gia, vì vậy cũng làm Vân Mộng Kỳ nổi lên tâm tư quay về Tử Thiên tông thăm người thân.
Lăng Tiếu vuốt nhẹ tóc nàng nói:
- Được, việc này ta định nói với muội, ta đang chuẩn bị cùng ngũ ca với Bại Gia Tử quay về Vẫn Thạch thành một chuyến, đến lúc đó chúng ta cùng nhau trở về, dù sao với thực lực của chúng ta muốn quay về chỉ dùng thời gian ngắn mà thôi.
Quả thật với thực lực thần vương của họ, từ Trung Vực quay về tây bắc chưa đến nửa ngày thời gian.
Cũng không cần phải dùng truyền tống trận cộng thêm nửa năm thời gian mới về tới.
- Dạ, nếu như có thể, muội…muội muốn đón cha cùng đến Thiên Vực!
Vân Mộng Kỳ thoáng do dự nói.
Nàng biết Lăng Tiếu không có chút hảo cảm với cha mình, cho nên lộ vẻ khó khăn.
Nhưng dù sao đó cũng là cha của nàng, nàng làm sao có thể bỏ mặc.
Lăng Tiếu hôn nhẹ lên trán nàng, nói:
- Nàng muốn làm sao thì làm, có một số việc không cần hỏi ý ta!
Mặc dù Lăng Tiếu không phải người quá rộng rãi, nhưng cũng không phải người hẹp hòi, những chuyện xảy ra ngày trước hắn đã quên, dù sao Vân Hùng cũng là nhạc phụ của hắn, bao năm nay vắng vẻ Vân Hùng xem như đã đủ trừng phạt.
Nếu từ nay về sau hắn biết điều, để Vân Mộng Kỳ báo đáp công ơn nuôi dưỡng của hắn là chuyện nên làm.
- Tiếu, huynh đối với muội thật tốt!
Vân Mộng Kỳ mừng rỡ đáp, liền hôn lên môi Lăng Tiếu xem như biểu đạt nỗi kích động trong lòng mình.
Quả nửa ngày sau, Lăng Tiếu đi tới nơi an bài cho nhóm người Lăng Phi.
Lăng Phi vừa nhìn thấy Lăng Tiếu, lập tức thở dài nói:
- Lão đệ, ta thật sự khó thể tưởng tượng ngươi là người đến từ nơi bần khổ thế này, ngươi đúng là một quái thai!
Ngẫm lại từ sau khi Lăng Tiếu hồi tộc, hắn chỉ có thực lực thánh hoàng, chỉ qua vài chục năm hắn đã đạt được cảnh giới mà có thật nhiều người cả đời không đạt được.
Trong khi Lăng Tiếu trước khi đến Thiên Vực đã sống ở nơi thiếu hụt linh khí tu luyện, còn xông qua thật nhiều cửa ải khó khăn xông vào Thiên Vực, trong chuyện này không biết từng trải qua bao nhiêu hung hiểm.
Lăng Phi bội phục Lăng Tiếu vạn phần, trong lòng nhủ thầm:
- Có lẽ tộc ta trong tương lai có hùng bá Thiên Vực hay không phải xem ở tiểu tử này!
- Ha ha, thật không có biện pháp, ai bảo lão tổ tông đem huyết mạch lưu ở nơi này đâu, huống chi đây là tổ địa của tộc ta, cũng không có gì không tốt!
Lăng Tiếu cười nói, tiếp theo lại bảo:
- Hai ngày này chúng ta quay về bên Lăng gia trước, nhìn xem có cảm ứng được sự tồn tại của lão tổ tông hay không!
Lăng gia từng ở Vẫn Thạch thành, nơi đó khẳng định có lưu lại dấu vết của lão tổ tông Lăng Hồng Vũ, nếu như hắn còn chưa chết, có thể tìm kiếm dấu vết của hắn tại đó!
- Được, hết thảy có ngươi an bài, ta chỉ hiệp trợ ngươi làm việc mà thôi.
Lăng Phi không có dị nghị gì, tiếp theo lại khẳng định nói:
- Cần phải tìm được lão tổ tông trong thời gian ngắn nhất!
Hắn lưu cho Lăng Tiếu một tháng thời gian ở chung với người nhà là đã đủ, theo ý tứ trong tộc sau khi họ đi tới đây phải lập tức tìm kiếm lão tổ tông mới là nhiệm vụ thứ nhất.
Lăng Cương ở một bên phụ họa:
- Không sai, nhiều năm qua lão tổ tông gặp nguy hiểm, khẳng định tình cảnh sẽ không tốt đâu!
- Một khi đã như vậy, vậy ngày mai chúng ta lên đường đi!
Lăng Tiếu gật đầu đáp.
Lăng Hồng Vũ là vị chí tôn già nhất của Kim tộc, hơn nữa đứng trong mười danh đầu chí tôn bảng, ở Thiên Vực có được uy danh hiển hách, mỗi Kim tộc nhân đều mơ tưởng nhanh chóng tìm được hắn, để hắn quay trở về Thiên Vực!
Địa giới Huyền Linh đại lục héo rút, với tốc độ của nhóm người Lăng Tiếu muốn chạy về tây bắc cũng không hao phí bao nhiêu thời gian.
Lăng Tiếu để Vân Mộng Kỳ, Băng Nhược Thủy, Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương quay về tông môn hoặc gia tộc trước tiên, riêng hắn cùng Lăng Phi trực tiếp chạy về Lăng gia ở Vẫn Thạch thành.
Năm đó Lăng Tiếu di chuyển đại bộ phận tộc nhân Lăng gia rời đi Trung Vực, chỉ còn lưu lại một ít tộc nhân bảo thủ ở lại nơi này sinh sống.
Nhưng lúc ấy Lăng Tiếu vẫn cấp cho họ không ít tài nguyên, Lăng gia vẫn là đệ nhất gia tộc ở Vẫn Thạch thành, vị trí này không ai lay động được.
Nhóm người Lăng Tiếu không muốn kinh động họ, trực tiếp dừng lại trên bầu trời Vẫn Thạch thành.
- Nhìn xem có cảm ứng được khí tức của lão tổ tông hay không đi!
Lăng Phi nói với Lăng Tiếu.
Thần niệm của bọn họ cơ hồ bao trùm toàn bộ khu vực này, bất luận chuyện gì cũng không tránh thoát được ánh mắt của bọn họ.
Nhưng muốn tìm kiếm lão tổ tông không phải nhẹ nhàng như vậy thì có thể tìm được.
Lăng Tiếu hiểu ý gật nhẹ đầu, trong tay bứt ra chút tinh huyết, tinh huyết tản ra thần quang sáng ngơi.
- Đi cho ta!
Lăng Tiếu đem tinh huyết hướng tổ địa Lăng gia bắn tới.
Bồng!
Tinh huyết nháy mắt vỡ ra tung tóe, hóa thành kim mang tan ra chung quanh.
Người bên dưới Vẫn Thạch thành chứng kiến bầu trời chợt lóe kim quang, mọi người đều bị chói mắt phải nhắm nghiền mắt lại.
Khi họ mở mắt thì không phát hiện được điều gì, cảm thấy vừa rồi mình chỉ bị choáng váng mà thôi.
Lăng Tiếu ngồi xếp bằng trên bầu trời, nhắm mắt cảm thụ tinh huyết truyền lại tin tức.
Tinh huyết của thần minh đương nhiên có đủ loại diệu dụng, ngoại trừ có thể cải tạo thể chất người thường còn có thể tìm kiếm người đồng nguyên huyết mạch.
Lúc trước khi Lăng Tiếu ở bên trong Thiên Vực tộc địa, bị đàn kim long hút thật nhiều máu huyết, mà máu huyết truyền lại càng thêm tiếp cận huyết mạch của Lăng Hồng Vũ.
Co
/2767
|