- Khẩu khí thật lớn, đừng quên ở đây không phải là Thiên Long Môn các ngươi!
Bán Thủy Thần cường đại nhất Ma Hổ Tông Khương Đồ đáp.
- Hắc hắc, ngươi cũng biết đây không phải là Thiên Long Môn chúng ta đấy chứ, nhưng đây cũng không phải là Ma Hổ Tông các ngươi, ở địa bàn người khác vẫn nên bớt thể hiện đi thì hơn, miễn cho tổn hại mặt mũi chủ nhân người ta, đến lúc đó chịu thiệt cũng không phải chúng ta đâu!
Lăng Phi không sợ hãi cười lạnh nói.
Lăng Phi lời này vừa ra, khí diễm bên Ma Hổ Tông quả nhiên giảm không ít, nhưng cũng không thể khiến bọn hắn thối lui.
Khương Huyễn mở miệng nói:
- Tên nào là Lăng Tiếu, đi ra để bản Thần Dược Sư xem thử, có phải thật sự là thiên phú dị bẩm, không đến trăm tuổi đã là Thần Dược Sư hay không, chậc chậc, dù có luyện đan từ lúc trong bụng mẹ cũng không có bổn sự thế này a!
Khương Huyễn vẫn luôn là một người rất kiêu ngạo, hắn mặc dù không kế thừa huyết thống chính thức của Ma Hổ tộc, nhưng từ nhỏ đã đạt được cơ duyên nghịch thiên, trên luyện đan nhất đạo có biểu hiện kinh người, khiến tài nguyên tu luyện hắn đạt được không hề thua thành viên dòng chính, thậm chí còn nhiều hơn không ít.
Vốn hắn cảm giác mình đã là Thần Dược Sư trẻ tuổi nhất đương thời rồi, tuy nhiên lại nghe được t rong Dược Minh Công Hội còn có hai người cũng xuất sắc như hắn, theo thứ tự là Miêu Thanh Dược và Yên Điệp Kiều, trong đó Miêu Thanh Dược không khác hắn lắm, mà Yên Điệp Kiều lại còn trẻ tuổi hơn bọn hắn nhiều lắm.
Cho nên, Ma Hổ tộc bọn hắn liền định ra kế hoạch móc nối thông gia, ý đồ để Khương Huyễn cua Yên Điệp Kiều tới tay, coi như là quần anh tụ hội rồi!
Nhưng luyện đan đại hội lần này chính là một lần sơ thí tuyển rể cho Yên Điệp Kiều.
Tin tức này cũng chỉ có một ít nội môn trưởng lão Dược Minh Công Hội mới biết được, những người khác không rõ ràng lắm.
Khương Huyễn đối với vị trí thủ lĩnh luyện đan đại hội lần này đã là thế bắt buộc rồi, hắn không cho phép xuất hiện bất kỳ sai lầm nào cả!
Nhưng vừa rồi hắn rõ ràng nghe được tin tức, Yên Điệp Kiều tự mình đi đón Thần Dược Sư Thiên Long Môn vào điện thành, khiến trong lòng hắn cực kỳ không thoải mái.
Kỳ thật cho dù người Thiên Long Môn có được sớm tiếp đến đây hắn cũng cảm thấy không có gì.
Thế nhưng hắn cảm thấy thần nữ như Yên Điệp Kiều sao có thể tự hạ mình đi đón người như thế được, chỉ cần phái những người khác ra đón là được rồi.
Lúc hắn tới đây cũng không có được vinh hạnh đặc biệt như thế. Mà Thần Dược Sư của Thiên Long Môn, đối thủ một mất một còn với Ma Hổ Tông bọn họ lại có đãi ngộ như vậy, hắn không thể không đố kị!
- Ngươi không có bản lĩnh, không có nghĩa là người khác không có bản lĩnh, các ngươi từ chỗ nào thì về chỗ nấy đi, đừng ở chỗ này gọi bậy như con ruồi thế, làm phiền người khác tĩnh dưỡng!
Lăng Tiếu không chút khách khí nói.
Người Ma Hổ Tông nghe xong lời Lăng Tiếu nói thần sắc đều trở nên âm trầm.
- Miệng lưỡi bén nhọn, ngươi có lẽ chính là Lăng Tiếu rồi, không biết trình độ luyện đan của ngươi thế nào, có bản lĩnh thì giờ chúng ta so thử, ai thua thì mau chóng cút ra ngoài, cũng không cần tham gia luyện đan đại hội nữa, ngươi cảm thấy thế nào hả?
Khương Huyễn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu nói.
Nếu như nói thiên phú Lăng Tiếu khiến hắn đố kị, vậy thì lúc hắn trông thấy khuôn mặt như muốn giết chết nữ nhân của Lăng Tiếu lại càng đố kị thêm không ít
Thử nghĩ xem có nữ nhân nào mà không thích nam nhân vừa có bản lĩnh, vừa anh tuấn chứ!
Cho nên, Khương Huyễn vô luận như thế nào cũng không hi vọng Lăng Tiếu tiếp tục ở chỗ này, hư mất chuyện tốt của hắn
- Nói thực ra, ngươi không có tư các khiêu chiến ta!
Lăng Tiếu không chút khách khí đáp.
- Ngươi... tốt tốt, lúc đến luyện đan đại hội, ta sẽ cho ngươi biết cái gì mới thật sự là luyện đan chi thuật!
Khương Huyễn thấy Lăng Tiếu không bị hắn khích tướng còn cuồng ngôn liền nói:
- Vừa rồi các ngươi tổn thương người của chúng ta thì tính thế nào đây?
- Chúng ta cũng không tổn thương hắn, hẳn là hắn không cẩn thận té bị thương a!
Lăng Phi vừa định ứng lời thì Lăng Tiếu đã mở miệng
- Cút đi, rõ ràng vừa rồi hắn đả thương ta, giờ lại trợn mắt nói lời bịa đặt!
Tên bím tóc kia chỉ vào Lăng Phi quát.
- Ngươi có chứng cớ gì chứng minh không?
Lăng Tiếu hỏi ngược lại.
- Cái này cần gì chứng cớ?
Bím tóc đáp.
- Ngươi người này thật khờ, chúng ta một mực ngồi trong phòng sao lại làm ngươi bị thương được? Chẳng lẽ là tự ngươi tìm tới tận cửa muốn ăn đòn sao? Thật sự là có bệnh, người Ma Hổ Tông các ngươi đều có bệnh, không có việc gì thì mau cút đi, đương nhiên... muốn khai chiến ở đây cũng được, chỉ cần các ngươi chịu trách nhiệm với chủ nhân thì ta không có vấn đề gì!
Lăng Tiếu không chút khách khí phê phán tên bím tóc và người Ma Hổ Tông.
Bàn về khẩu tài, Lăng Tiếu cách những người này thật sự xa lắm.
- Thật đáng giận, ta làm thịt ngươi!
Một gã Bán Thủy Thần của Ma Hổ Tông chịu không nổi nữa, hắn nộ quát một tiếng, muốn ra tay đối với bọn người Lăng Tiếu.
Thế nhưng hắn lại bị Khương Đồ ở cạnh đè tay lại nói:
- Đừng xúc động, bọn họ đang muốn chúng ta động thủ ở đây mới cố ý chọc giận chúng ta như vậy, bọn hắn thì hợp lý, chúng ta lại phiền toái.
Dừng chút hắn nhìn mấy người Lăng Tiếu nói:
- Sính miệng lưỡi lợi hại thì làm được gì, không bằng sớm tỷ thí luyện đan một trận, ngươi và Khương Huyễn thần sư nhà ta cùng một chỗ tỷ thí, lại thỉnh người trong điện thành đi ra đánh giá, ai thua thì mau chóng cút khỏi thành, các ngươi cảm thấy thế nào hả?
Khương Huyễn lập tức cười lạnh nói:
- Đúng vậy, ai thua thì mau cút ra ngoài, không biết bọn hèn nhát Thiên Long Môn các ngươi có đảm lượng này hay không đây?
Trong các thiên tài Thần Dược Sư sớm được mời đến điện thành thì Khương Huyễn cảm thấy cực kỳ có lực uy hiếp chính là Lăng Tiếu.
Thoạt nhìn chỉ chừng trăm tuổi đã là Thần Dược Sư, tiền cảnh tương lai có thể nghĩ.
Nếu là thật được tam đại chí tôn Dược Minh Công Hội coi trọng, vậy kế hoạch của Ma Hổ tộc bọn họ không thể nghi ngờ sẽ hoàn toàn thất bại rồi.
Đây không phải là cục diện bọn hắn muốn thấy, bọn hắn phải sớm làm ra chuẩn bị, ngăn chặn vấn đề này xảy ra!
Vì vậy bọn hắn mới muốn khiến Lăng Tiếu sớm bị nốc-ao, quả nhiên là giỏi tính toán!
Bất quá, cái này cũng nói rõ Khương Huyễn đối với thực lực luyện đan của mình phi thường có lòng tin, bằng không cũng sẽ không nói như vậy.
Lăng Tiếu còn chưa kịp nói chuyện, Lăng Phi đã ở một bên lớn tiếng nói:
- So thì so, cứ như các ngươi nói, ai thua thì mau cút, hi vọng các ngươi đừng đến lúc đó đừng có khóc muốn cầu lưu lại đấy!
Thiên Long Môn và Ma Hổ Tông thế bất lưỡng lập, đối phương đã nói như vậy rồi, Lăng Phi đương nhiên không nhịn nổi, huống hồ hắn cũng tin tưởng Lăng Tiếu sẽ không khiến hắn thất vọng
Lăng Tiếu lại thầm nói Ngũ Ca tính tình quá nóng nảy, dễ dàng tức giận như vậy, sa vào bẩy đối phương mất rồi!
Bán Thủy Thần cường đại nhất Ma Hổ Tông Khương Đồ đáp.
- Hắc hắc, ngươi cũng biết đây không phải là Thiên Long Môn chúng ta đấy chứ, nhưng đây cũng không phải là Ma Hổ Tông các ngươi, ở địa bàn người khác vẫn nên bớt thể hiện đi thì hơn, miễn cho tổn hại mặt mũi chủ nhân người ta, đến lúc đó chịu thiệt cũng không phải chúng ta đâu!
Lăng Phi không sợ hãi cười lạnh nói.
Lăng Phi lời này vừa ra, khí diễm bên Ma Hổ Tông quả nhiên giảm không ít, nhưng cũng không thể khiến bọn hắn thối lui.
Khương Huyễn mở miệng nói:
- Tên nào là Lăng Tiếu, đi ra để bản Thần Dược Sư xem thử, có phải thật sự là thiên phú dị bẩm, không đến trăm tuổi đã là Thần Dược Sư hay không, chậc chậc, dù có luyện đan từ lúc trong bụng mẹ cũng không có bổn sự thế này a!
Khương Huyễn vẫn luôn là một người rất kiêu ngạo, hắn mặc dù không kế thừa huyết thống chính thức của Ma Hổ tộc, nhưng từ nhỏ đã đạt được cơ duyên nghịch thiên, trên luyện đan nhất đạo có biểu hiện kinh người, khiến tài nguyên tu luyện hắn đạt được không hề thua thành viên dòng chính, thậm chí còn nhiều hơn không ít.
Vốn hắn cảm giác mình đã là Thần Dược Sư trẻ tuổi nhất đương thời rồi, tuy nhiên lại nghe được t rong Dược Minh Công Hội còn có hai người cũng xuất sắc như hắn, theo thứ tự là Miêu Thanh Dược và Yên Điệp Kiều, trong đó Miêu Thanh Dược không khác hắn lắm, mà Yên Điệp Kiều lại còn trẻ tuổi hơn bọn hắn nhiều lắm.
Cho nên, Ma Hổ tộc bọn hắn liền định ra kế hoạch móc nối thông gia, ý đồ để Khương Huyễn cua Yên Điệp Kiều tới tay, coi như là quần anh tụ hội rồi!
Nhưng luyện đan đại hội lần này chính là một lần sơ thí tuyển rể cho Yên Điệp Kiều.
Tin tức này cũng chỉ có một ít nội môn trưởng lão Dược Minh Công Hội mới biết được, những người khác không rõ ràng lắm.
Khương Huyễn đối với vị trí thủ lĩnh luyện đan đại hội lần này đã là thế bắt buộc rồi, hắn không cho phép xuất hiện bất kỳ sai lầm nào cả!
Nhưng vừa rồi hắn rõ ràng nghe được tin tức, Yên Điệp Kiều tự mình đi đón Thần Dược Sư Thiên Long Môn vào điện thành, khiến trong lòng hắn cực kỳ không thoải mái.
Kỳ thật cho dù người Thiên Long Môn có được sớm tiếp đến đây hắn cũng cảm thấy không có gì.
Thế nhưng hắn cảm thấy thần nữ như Yên Điệp Kiều sao có thể tự hạ mình đi đón người như thế được, chỉ cần phái những người khác ra đón là được rồi.
Lúc hắn tới đây cũng không có được vinh hạnh đặc biệt như thế. Mà Thần Dược Sư của Thiên Long Môn, đối thủ một mất một còn với Ma Hổ Tông bọn họ lại có đãi ngộ như vậy, hắn không thể không đố kị!
- Ngươi không có bản lĩnh, không có nghĩa là người khác không có bản lĩnh, các ngươi từ chỗ nào thì về chỗ nấy đi, đừng ở chỗ này gọi bậy như con ruồi thế, làm phiền người khác tĩnh dưỡng!
Lăng Tiếu không chút khách khí nói.
Người Ma Hổ Tông nghe xong lời Lăng Tiếu nói thần sắc đều trở nên âm trầm.
- Miệng lưỡi bén nhọn, ngươi có lẽ chính là Lăng Tiếu rồi, không biết trình độ luyện đan của ngươi thế nào, có bản lĩnh thì giờ chúng ta so thử, ai thua thì mau chóng cút ra ngoài, cũng không cần tham gia luyện đan đại hội nữa, ngươi cảm thấy thế nào hả?
Khương Huyễn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu nói.
Nếu như nói thiên phú Lăng Tiếu khiến hắn đố kị, vậy thì lúc hắn trông thấy khuôn mặt như muốn giết chết nữ nhân của Lăng Tiếu lại càng đố kị thêm không ít
Thử nghĩ xem có nữ nhân nào mà không thích nam nhân vừa có bản lĩnh, vừa anh tuấn chứ!
Cho nên, Khương Huyễn vô luận như thế nào cũng không hi vọng Lăng Tiếu tiếp tục ở chỗ này, hư mất chuyện tốt của hắn
- Nói thực ra, ngươi không có tư các khiêu chiến ta!
Lăng Tiếu không chút khách khí đáp.
- Ngươi... tốt tốt, lúc đến luyện đan đại hội, ta sẽ cho ngươi biết cái gì mới thật sự là luyện đan chi thuật!
Khương Huyễn thấy Lăng Tiếu không bị hắn khích tướng còn cuồng ngôn liền nói:
- Vừa rồi các ngươi tổn thương người của chúng ta thì tính thế nào đây?
- Chúng ta cũng không tổn thương hắn, hẳn là hắn không cẩn thận té bị thương a!
Lăng Phi vừa định ứng lời thì Lăng Tiếu đã mở miệng
- Cút đi, rõ ràng vừa rồi hắn đả thương ta, giờ lại trợn mắt nói lời bịa đặt!
Tên bím tóc kia chỉ vào Lăng Phi quát.
- Ngươi có chứng cớ gì chứng minh không?
Lăng Tiếu hỏi ngược lại.
- Cái này cần gì chứng cớ?
Bím tóc đáp.
- Ngươi người này thật khờ, chúng ta một mực ngồi trong phòng sao lại làm ngươi bị thương được? Chẳng lẽ là tự ngươi tìm tới tận cửa muốn ăn đòn sao? Thật sự là có bệnh, người Ma Hổ Tông các ngươi đều có bệnh, không có việc gì thì mau cút đi, đương nhiên... muốn khai chiến ở đây cũng được, chỉ cần các ngươi chịu trách nhiệm với chủ nhân thì ta không có vấn đề gì!
Lăng Tiếu không chút khách khí phê phán tên bím tóc và người Ma Hổ Tông.
Bàn về khẩu tài, Lăng Tiếu cách những người này thật sự xa lắm.
- Thật đáng giận, ta làm thịt ngươi!
Một gã Bán Thủy Thần của Ma Hổ Tông chịu không nổi nữa, hắn nộ quát một tiếng, muốn ra tay đối với bọn người Lăng Tiếu.
Thế nhưng hắn lại bị Khương Đồ ở cạnh đè tay lại nói:
- Đừng xúc động, bọn họ đang muốn chúng ta động thủ ở đây mới cố ý chọc giận chúng ta như vậy, bọn hắn thì hợp lý, chúng ta lại phiền toái.
Dừng chút hắn nhìn mấy người Lăng Tiếu nói:
- Sính miệng lưỡi lợi hại thì làm được gì, không bằng sớm tỷ thí luyện đan một trận, ngươi và Khương Huyễn thần sư nhà ta cùng một chỗ tỷ thí, lại thỉnh người trong điện thành đi ra đánh giá, ai thua thì mau chóng cút khỏi thành, các ngươi cảm thấy thế nào hả?
Khương Huyễn lập tức cười lạnh nói:
- Đúng vậy, ai thua thì mau cút ra ngoài, không biết bọn hèn nhát Thiên Long Môn các ngươi có đảm lượng này hay không đây?
Trong các thiên tài Thần Dược Sư sớm được mời đến điện thành thì Khương Huyễn cảm thấy cực kỳ có lực uy hiếp chính là Lăng Tiếu.
Thoạt nhìn chỉ chừng trăm tuổi đã là Thần Dược Sư, tiền cảnh tương lai có thể nghĩ.
Nếu là thật được tam đại chí tôn Dược Minh Công Hội coi trọng, vậy kế hoạch của Ma Hổ tộc bọn họ không thể nghi ngờ sẽ hoàn toàn thất bại rồi.
Đây không phải là cục diện bọn hắn muốn thấy, bọn hắn phải sớm làm ra chuẩn bị, ngăn chặn vấn đề này xảy ra!
Vì vậy bọn hắn mới muốn khiến Lăng Tiếu sớm bị nốc-ao, quả nhiên là giỏi tính toán!
Bất quá, cái này cũng nói rõ Khương Huyễn đối với thực lực luyện đan của mình phi thường có lòng tin, bằng không cũng sẽ không nói như vậy.
Lăng Tiếu còn chưa kịp nói chuyện, Lăng Phi đã ở một bên lớn tiếng nói:
- So thì so, cứ như các ngươi nói, ai thua thì mau cút, hi vọng các ngươi đừng đến lúc đó đừng có khóc muốn cầu lưu lại đấy!
Thiên Long Môn và Ma Hổ Tông thế bất lưỡng lập, đối phương đã nói như vậy rồi, Lăng Phi đương nhiên không nhịn nổi, huống hồ hắn cũng tin tưởng Lăng Tiếu sẽ không khiến hắn thất vọng
Lăng Tiếu lại thầm nói Ngũ Ca tính tình quá nóng nảy, dễ dàng tức giận như vậy, sa vào bẩy đối phương mất rồi!
/2767
|