- Ân, sau khi đại hội chấm dứt ngươi sẽ đi rồi, ta lại an bài sư huynh và sư đệ cho ngươi gặp, đến lúc đó ngươi nên hỏi bọn họ một hồi, tin tưởng sẽ có ích lợi lớn với ngươi.
Liên Hạo Công nói.
- Đa tạ đại nhân!
Lăng Tiếu lập tức cảm kích.
Có thể gặp mặt ba đại Chí Tôn Dược Thần của Dược Minh công hội, đây tuyệt đối là vinh hạnh to lớn, người thường chẳng thể có được.
Hai người lại trò chuyện mtooj hồi, Liên Hạo Công gọi Yên Điệp Kiều về và căn dặn nàng chuyện Lăng Tiếu một chút, đạo phân thân này của hắn biến mất trong đại điện.
Lăng Tiếu cảm khái thủ đoạn của Chí Tôn quả nhiên không phải tầm thường, ở dị địa xa xôi còn có thể cảm giác được tất cả, còn có thể khiến phân thân này ngưng niệm hóa hình rất chân thật, giống như người thường, khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Kỳ thật thần niệm phân thân sau khi đạt tới Thánh giả là có thể làm được rồi, nhưng mà chỉ yếu hơn rất nhiều, huống hồ còn phải có khí tức ý niệm mới có thể truyền cho thâu thần niệm phân thân .
Trạng thái hư ảo bình thường thì bỏ đi, mà như Liên Hạo Công thần niệm phân thân chân thật như vậy đúng là khó có được.
Liên Hạo Công đi, đại điện chỉ còn lại có Lăng Tiếu cùng Yên Điệp Kiều.
- Chúc mừng ngươi khách khanh trưởng lão, không nghĩ tới nhị sư phụ còn dễ nói chuyện như thế, ngay cả ta cũng phải đố kỵ đấy.
Yên Điệp Kiều cười nói.
Xác thực, nàng có một chút đố kị Lăng Tiếu, phải biết rằng dĩ vãng có không ít thần dược sư bái phỏng ba sư phụ của nàng, thế nhưng mà có thể lọt vào mắt bọn họ chẳng có mấy, mà như Lăng Tiếu nhanh chóng thu được tán thành của nhị sư phụ đúng là đầu tiên.
- Ha ha, không biện pháp, ai bảo ai gặp ta cũng thích, hoa thấy hoa nở chứ?
Lăng Tiếu lúc này tự kỷ nói một câu.
Tâm tình của hắn xác thực không tệ, lúc nói chuyện với Yên Điệp Kiều cũng rất tùy ý, giống như bằng hữu cũ nói với nhau, không có nửa điểm cách trở.
- Da mặt dày đã thấy nhiều, nhưng mà dày như ngươi thì chưa thấy qua!
Yên Điệp Kiều trợn mắt nhìn quá Lăng Tiếu, tiếp theo nàng lại nói:
- Ta trước đưa ngươi quay về, chậm sau đó ta sẽ đưa lệnh bài và xiêm y của khách khanh trưởng lão cho ngươi, đến lúc đó ngươi nên mặc vào, bằng không người khác lại cho rằng ngươi là hội trưởng của Dược Minh công hội đấy, về phần ngươi muốn Chí Tôn Thần Đan thì ta sẽ chuẩn bị, nhưng mà thần tinh của ngươi không thể thiếu được.
Yên Điệp Kiều làm bộ tức giận thì phong tình vạn chủng, mê người đến cực điểm, để Lăng Tiếu thiếu chút nữa thất thần.
Lăng Tiếu lặng lẽ dời ánh mắt, nói:
- Như thế đương nhiên, dù sao ta cũng chỉ hoàn thành nhiệm vụ được giao thôi.
Yên Điệp Kiều chú ý tới hành động hoi nhỏ của Lăng Tiếu, không lịch sự nhăn mũi một cái, đôi mắt dễ thương mang theo vài phần mất mát.
Yên Điệp Kiều lại đưa Lăng Tiếu quay về trụ sở, trên đường quay về Yên Điệp Kiều nhìn Lăng Tiếu nói không ít quy củ của Dược Minh công hội, giúp hắn hiểu tình huống của Dược Minh công hội.
Mặt khác an bài một nơi cho hắn trong đại điện, thuận tiện ngày sau có thể ở lại đây, cùng thảo luận luyện đan thuật với người khác.
Xem như Lăng Tiếu đã là người của Dược Minh công hội, Dược Minh công hội sẽ có thể đánh danh hào Lăng Tiếu làm việc, cũng cần Lăng Tiếu làm việc thay cho Dược Minh công hội.
Lăng Tiếu cũng sẽ không cự tuyệt chuyện này, trong lòng hắn biết rõ, hắn cũng như khách khanh trưởng lão khác, có lẽ chờ hắn rảnh mới cống hiến cho bọn họ một ít, bằng không thì trong lòng của hắn cũng không thích như vậy.
Sau khi quay về, bọn người Lăng Phi đi ra đón.
Lăng Phi lo lắng hỏi:
- Như thế nào rồi? Có gặp được ba vị dược thần đại nhân không?
Dược Minh công hội có ba Chí Tôn Dược Thần, trong cả Thiên Vực có địa vị chí cao vô thượng, không biết bao nhiêu người cần gặp mặt bọn họ, đáng tiếc không có bao nhiêu người có cơ hội này.
Mà Lăng Tiếu đi cả ngày, bọn người Lăng Phi bao nhiêu cũng có chờ đợi, Lăng Tiếu có thể thành công, tốt nhất là sớm mua được Chí Tôn Thần Đan.
Lăng Tiếu cười nhạt nói:
- Lão đệ xuất mã đương nhiên là xong rồi, đương nhiên là gặp được, hơn nữa Chí Tôn Thần Đan cũng có, ngũ ca nên chuẩn bị thần tinh là được.
- Thật ah, quá tốt ah, lão đệ ngươi lập đại công cho tông môn rồi!
Lăng Phi hưng phấn hô lên.
Lan Kỳ cũng cười nói:
- Không tệ ah, vốn bức lui người của Ma Hổ Tông, lại mua được thần đan, chúng ta đi chuyến này đúng là có giá trị a.
Hai người khác cũng phụ họa, bọn họ nhìn Lăng Tiếu càng thêm bội phục, trong nội tâm hạ quyết tâm phải đánh tốt quan hệ với Lăng Tiếu đã.
Một khi Lăng Tiếu ngay sau trở thành Chí Tôn Dược Thần, vậy thì bọn họ có thể lợi dụng cơ hội này cầu Lăng Tiếu có thể luyện chế Chí Tôn Thần Đan cho bọn họ.
Tiếp theo Lăng Tiếu lại nói chuyện mình trở thành khách khanh trưởng lão của Dược Minh công hội cho bọn họ nghe.
Lăng Phi, Lan Kỳ thì ngây ngốc đứng tại chỗ!
- Ngũ ca, Lan trưởng lão các ngươi như thế nào?
Lăng Tiếu lạ lùng nhìn qua bọn họ.
- Ngươi... Ngươi trở thành khách khanh trưởng lão của Dược Minh công hội thật sao?
Lăng Phi khó tin nói ra.
Lăng Tiếu gật đầu.
- Chuyện này không cần lừa các ngươi, rất nhanh bọn họ sẽ thông báo ra bốn phía, mặt khác còn an bài trụ sở cho chúng ta.
- Hảo tiểu tử, hảo tiểu tử ah! Lão ca không phục ngươi không được mà!
Lăng Phi kích động nói ra.
Những người khác cũng phấn chấn lên, hiển nhiên với chuyện Lăng Tiếu có thể gia nhập liên minh Dược Minh công hội thì vô cùng cao hứng.
Dược Minh công hội không phải ai cũng có thể đi vào, cho dù luyện dược sư nổi bật muốn gia nhập cũng phải từ chấp sự làm lên, muốn như Lăng Tiếu một bước lên trời, trở thành trưởng lão thì phi thường ít thấy.
Khách khanh trưởng lão chức quyền kỳ thật kém hơn trưởng lão nội môn một ít, nhưng mà thân phận cao hơn trưởng lão ngoại môn, bọn họ có tự do cao hơn, có thể tự hành an bài chuyện của mình, không quá gò bó.
- Lần này ta khả năng sẽ lưu ở đây không ít thời gian, đến lúc đó Ngũ ca các ngươi cầm Chí Tôn Thần Đan quay về phục mệnh đi!
Lăng Tiếu nói.
Trở thành khách khanh trưởng lão của người ta, hắn dù thế nào cũng phải làm quen nơi này đã.
Huống chi Lăng Tiếu cũng ý định mượn nhờ tư nguyên của Dược Minh công hội đột phá, trở thành Chí Tôn chính thức và quay về Thiên Long địa vực.
Bởi vì hắn đã bị Cổ gia nhìn chằm chằm vào, bây giờ quay về không thành Chí Tôn không làm được gì cả.
Nghĩ đến điểm này Lăng Tiếu thật sự muốn tiến thêm một bước, đạt tới Chí Tôn thì bầu trời rộng rãi.
Dựa vào át chủ bài của hắn, cho dù là gặp Chí Tôn cao giai hơn hắn cũng có thể bảo vệ tính mạng.
Còn nữa đợi đến lúc sau Chí Tôn thì muốn trở thành dược thần chỉ là vấn đề thời gian, tốt nhất là phải trao đổi với ba Chí Tôn nhiều mới tốt, mới có thể giảm được nhiều đường quanh co, mà Dược Minh công hội lại có Chí Tôn thần tài cho hắn rèn luyện, có thể giúp hắn sớm ngày trở thành Chí Tôn dược thần.
Liên Hạo Công nói.
- Đa tạ đại nhân!
Lăng Tiếu lập tức cảm kích.
Có thể gặp mặt ba đại Chí Tôn Dược Thần của Dược Minh công hội, đây tuyệt đối là vinh hạnh to lớn, người thường chẳng thể có được.
Hai người lại trò chuyện mtooj hồi, Liên Hạo Công gọi Yên Điệp Kiều về và căn dặn nàng chuyện Lăng Tiếu một chút, đạo phân thân này của hắn biến mất trong đại điện.
Lăng Tiếu cảm khái thủ đoạn của Chí Tôn quả nhiên không phải tầm thường, ở dị địa xa xôi còn có thể cảm giác được tất cả, còn có thể khiến phân thân này ngưng niệm hóa hình rất chân thật, giống như người thường, khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Kỳ thật thần niệm phân thân sau khi đạt tới Thánh giả là có thể làm được rồi, nhưng mà chỉ yếu hơn rất nhiều, huống hồ còn phải có khí tức ý niệm mới có thể truyền cho thâu thần niệm phân thân .
Trạng thái hư ảo bình thường thì bỏ đi, mà như Liên Hạo Công thần niệm phân thân chân thật như vậy đúng là khó có được.
Liên Hạo Công đi, đại điện chỉ còn lại có Lăng Tiếu cùng Yên Điệp Kiều.
- Chúc mừng ngươi khách khanh trưởng lão, không nghĩ tới nhị sư phụ còn dễ nói chuyện như thế, ngay cả ta cũng phải đố kỵ đấy.
Yên Điệp Kiều cười nói.
Xác thực, nàng có một chút đố kị Lăng Tiếu, phải biết rằng dĩ vãng có không ít thần dược sư bái phỏng ba sư phụ của nàng, thế nhưng mà có thể lọt vào mắt bọn họ chẳng có mấy, mà như Lăng Tiếu nhanh chóng thu được tán thành của nhị sư phụ đúng là đầu tiên.
- Ha ha, không biện pháp, ai bảo ai gặp ta cũng thích, hoa thấy hoa nở chứ?
Lăng Tiếu lúc này tự kỷ nói một câu.
Tâm tình của hắn xác thực không tệ, lúc nói chuyện với Yên Điệp Kiều cũng rất tùy ý, giống như bằng hữu cũ nói với nhau, không có nửa điểm cách trở.
- Da mặt dày đã thấy nhiều, nhưng mà dày như ngươi thì chưa thấy qua!
Yên Điệp Kiều trợn mắt nhìn quá Lăng Tiếu, tiếp theo nàng lại nói:
- Ta trước đưa ngươi quay về, chậm sau đó ta sẽ đưa lệnh bài và xiêm y của khách khanh trưởng lão cho ngươi, đến lúc đó ngươi nên mặc vào, bằng không người khác lại cho rằng ngươi là hội trưởng của Dược Minh công hội đấy, về phần ngươi muốn Chí Tôn Thần Đan thì ta sẽ chuẩn bị, nhưng mà thần tinh của ngươi không thể thiếu được.
Yên Điệp Kiều làm bộ tức giận thì phong tình vạn chủng, mê người đến cực điểm, để Lăng Tiếu thiếu chút nữa thất thần.
Lăng Tiếu lặng lẽ dời ánh mắt, nói:
- Như thế đương nhiên, dù sao ta cũng chỉ hoàn thành nhiệm vụ được giao thôi.
Yên Điệp Kiều chú ý tới hành động hoi nhỏ của Lăng Tiếu, không lịch sự nhăn mũi một cái, đôi mắt dễ thương mang theo vài phần mất mát.
Yên Điệp Kiều lại đưa Lăng Tiếu quay về trụ sở, trên đường quay về Yên Điệp Kiều nhìn Lăng Tiếu nói không ít quy củ của Dược Minh công hội, giúp hắn hiểu tình huống của Dược Minh công hội.
Mặt khác an bài một nơi cho hắn trong đại điện, thuận tiện ngày sau có thể ở lại đây, cùng thảo luận luyện đan thuật với người khác.
Xem như Lăng Tiếu đã là người của Dược Minh công hội, Dược Minh công hội sẽ có thể đánh danh hào Lăng Tiếu làm việc, cũng cần Lăng Tiếu làm việc thay cho Dược Minh công hội.
Lăng Tiếu cũng sẽ không cự tuyệt chuyện này, trong lòng hắn biết rõ, hắn cũng như khách khanh trưởng lão khác, có lẽ chờ hắn rảnh mới cống hiến cho bọn họ một ít, bằng không thì trong lòng của hắn cũng không thích như vậy.
Sau khi quay về, bọn người Lăng Phi đi ra đón.
Lăng Phi lo lắng hỏi:
- Như thế nào rồi? Có gặp được ba vị dược thần đại nhân không?
Dược Minh công hội có ba Chí Tôn Dược Thần, trong cả Thiên Vực có địa vị chí cao vô thượng, không biết bao nhiêu người cần gặp mặt bọn họ, đáng tiếc không có bao nhiêu người có cơ hội này.
Mà Lăng Tiếu đi cả ngày, bọn người Lăng Phi bao nhiêu cũng có chờ đợi, Lăng Tiếu có thể thành công, tốt nhất là sớm mua được Chí Tôn Thần Đan.
Lăng Tiếu cười nhạt nói:
- Lão đệ xuất mã đương nhiên là xong rồi, đương nhiên là gặp được, hơn nữa Chí Tôn Thần Đan cũng có, ngũ ca nên chuẩn bị thần tinh là được.
- Thật ah, quá tốt ah, lão đệ ngươi lập đại công cho tông môn rồi!
Lăng Phi hưng phấn hô lên.
Lan Kỳ cũng cười nói:
- Không tệ ah, vốn bức lui người của Ma Hổ Tông, lại mua được thần đan, chúng ta đi chuyến này đúng là có giá trị a.
Hai người khác cũng phụ họa, bọn họ nhìn Lăng Tiếu càng thêm bội phục, trong nội tâm hạ quyết tâm phải đánh tốt quan hệ với Lăng Tiếu đã.
Một khi Lăng Tiếu ngay sau trở thành Chí Tôn Dược Thần, vậy thì bọn họ có thể lợi dụng cơ hội này cầu Lăng Tiếu có thể luyện chế Chí Tôn Thần Đan cho bọn họ.
Tiếp theo Lăng Tiếu lại nói chuyện mình trở thành khách khanh trưởng lão của Dược Minh công hội cho bọn họ nghe.
Lăng Phi, Lan Kỳ thì ngây ngốc đứng tại chỗ!
- Ngũ ca, Lan trưởng lão các ngươi như thế nào?
Lăng Tiếu lạ lùng nhìn qua bọn họ.
- Ngươi... Ngươi trở thành khách khanh trưởng lão của Dược Minh công hội thật sao?
Lăng Phi khó tin nói ra.
Lăng Tiếu gật đầu.
- Chuyện này không cần lừa các ngươi, rất nhanh bọn họ sẽ thông báo ra bốn phía, mặt khác còn an bài trụ sở cho chúng ta.
- Hảo tiểu tử, hảo tiểu tử ah! Lão ca không phục ngươi không được mà!
Lăng Phi kích động nói ra.
Những người khác cũng phấn chấn lên, hiển nhiên với chuyện Lăng Tiếu có thể gia nhập liên minh Dược Minh công hội thì vô cùng cao hứng.
Dược Minh công hội không phải ai cũng có thể đi vào, cho dù luyện dược sư nổi bật muốn gia nhập cũng phải từ chấp sự làm lên, muốn như Lăng Tiếu một bước lên trời, trở thành trưởng lão thì phi thường ít thấy.
Khách khanh trưởng lão chức quyền kỳ thật kém hơn trưởng lão nội môn một ít, nhưng mà thân phận cao hơn trưởng lão ngoại môn, bọn họ có tự do cao hơn, có thể tự hành an bài chuyện của mình, không quá gò bó.
- Lần này ta khả năng sẽ lưu ở đây không ít thời gian, đến lúc đó Ngũ ca các ngươi cầm Chí Tôn Thần Đan quay về phục mệnh đi!
Lăng Tiếu nói.
Trở thành khách khanh trưởng lão của người ta, hắn dù thế nào cũng phải làm quen nơi này đã.
Huống chi Lăng Tiếu cũng ý định mượn nhờ tư nguyên của Dược Minh công hội đột phá, trở thành Chí Tôn chính thức và quay về Thiên Long địa vực.
Bởi vì hắn đã bị Cổ gia nhìn chằm chằm vào, bây giờ quay về không thành Chí Tôn không làm được gì cả.
Nghĩ đến điểm này Lăng Tiếu thật sự muốn tiến thêm một bước, đạt tới Chí Tôn thì bầu trời rộng rãi.
Dựa vào át chủ bài của hắn, cho dù là gặp Chí Tôn cao giai hơn hắn cũng có thể bảo vệ tính mạng.
Còn nữa đợi đến lúc sau Chí Tôn thì muốn trở thành dược thần chỉ là vấn đề thời gian, tốt nhất là phải trao đổi với ba Chí Tôn nhiều mới tốt, mới có thể giảm được nhiều đường quanh co, mà Dược Minh công hội lại có Chí Tôn thần tài cho hắn rèn luyện, có thể giúp hắn sớm ngày trở thành Chí Tôn dược thần.
/2767
|