Lăng Tiếu muốn đi không từ giã, nhưng hẳn không thể rồi.
- Kiều sư tỷ sao ngươi lại tới đây?
Lăng Tiếu lộ ra rất tùy ý hỏi thăm
.
Từ lúc hắn xuất quan đến nay đã qua hơn một tháng, Yên Điệp Kiều thường xuyên đến tìm hắn, tình ý của nàng Lăng Tiếu sao lại không cảm thụ được. Chỉ là trong lòng có nỗi khổ a!
Hiện giờ, hắn không thể không cự tuyệt vị mỹ nhân này rồi.
- Sao hả, ta là sư tỷ ngươi, tới tìm ngươi không được sao? Có phải chê ta phiền không?
Yên Điệp Kiều nhẹ trừng mắt liếc Lăng Tiếu nói.
Lăng Tiếu khoát tay áo cười:
- Ha ha, sao lại thế chứ, sư tỷ tới tìm ta, đó là vinh hạnh của ta ah, ta cao hứng còn không kịp đấy!
- Vậy sao? Vậy sau này ta sẽ sống ở gần cạnh ngươi, mỗi ngày đều tới tìm ngươi!
Ánh mắt Yên Điệp Kiều nhộn nhạo khác thường, trên mặt hiện ra chút rặng mây đỏ.
Tình ý trong lời này của nàng đã biểu hiện quá rõ ràng rồi, Lăng Tiếu còn nghe không hiểu là chuyện không thể nào.
Nhưng hắn cũng chỉ có thể giả ngu cười nói:
- Cái này sao được, nếu các trường lão khác biết rõ, ta dù có mười cái mạng cũng không đủ dùng a!
Yên Điệp Kiều u oán liếc qua Lăng Tiếu khẽ thở dài:
- Ngươi... Ngươi có phải không thích ta không?
Dừng chút nàng lại nói:
- Ngươi đừng phủ nhận, ngươi có phải chuẩn bị rời đi không?
Lăng Tiếu muốn nói gì đó, yết hầu lại như nghẹn lại, khiến hắn không biết nên trả lời thế nào cả.
Hai người đối mắt với nhau, thời gian phảng phất như đông lại vậy.
Thật lâu sau, Lăng Tiếu nhẹ hít một hơi chém đinh chặt sắt nói:
- Ân, nhà của ta ở Thiên Long Địa Vực, vợ con ta đều ở đó, ta yêu các nàng, các nàng cũng yêu ta, ta phải bảo vệ các nàng một đời một kiếp.
Lăng Tiếu lời này không thể nghi ngờ là nói cho Yên Điệp Kiều biết hắn đã có vợ rồi, hơn nữa hắn cuối cùng vẫn phải trở lại Thiên Long Địa Vực sinh sống, không có khả năng vì nàng mà ở lại chỗ này được.
Lăng Tiếu không thể không hạ quyết tâm nói như vậy, bởi vì hắn thật tình không muốn dây dưa nữa.
Như vậy đối với Yên Điệp Kiều sẽ vô cùng bất công
Yên Điệp Kiều thể xác và tinh thần run lên, một loại cảm giác khó chịu hít thở không thông thiếu chút nữa đã khiến nàng té xỉu!
Trong mắt nàng nhộn nhạo hơi nước, chỉ là nàng cố nén không để cho nó chảy xuống thôi.
Nàng mang theo vẻ chờ đợi nói:
- Ta sớm biết nam nhân ưu tú như ngươi sao lại không có nữ nhân thích được, thì ra ngươi đã có thê nhi rồi, bất quá... Ta không ngại đâu, ngươi có thể mang các nàng đến điện thành, ta tin tưởng chúng ta sẽ ở chung rất hòa hợp, hơn nữa các nàng tu luyện chỗ này nhất định cũng không kém hơn Thiên Long Môn đâu!
Nàng không thể nào rời khỏi Dược Minh Công Hội được, nàng cả đời này đã chú định phải hầu hạ ba vị sư pho, cho nên nàng chỉ có thể đề nghị Lăng Tiếu mang vợ con hắn đến đây sinh sống thôi
Đó đã thể hiện ra sự rộng lượng của nàng rồ,
Có thể nói, nàng đã buông xuống tất cả ngại ngùng của một nữ nhân, chỉ vì có thể ở cùng một chỗ với Lăng Tiếu!
Không thể không nói Yên Điệp Kiều cũng là một nữ tử dám yêu.
Lăng Tiếu cũng không nghĩ tới Yên Điệp Kiều rõ ràng dám nói như vậy, quả thật cực kỳ kinh ngạc.
Hắn có thể cự tuyệt sao? Một khi cự tuyệt vậy quan hệ giữa hắn và Yên Điệp Kiều khẳng định sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Lăng Tiếu do dự một chút nói:
- Kiều sư tỷ, ngươi có lẽ còn chưa biết ta là người thế nào, để ta ngồi xuống chậm rãi nói cho ngươi biết, đến lúc đó ngươi lại quyết định a!
Dứt lời, Lăng Tiếu ngồi xuống trên ghế đá đối diện Yên Điệp Kiều, hơn nữa lấy ra một vò rượu ngon tưới một miệng lớn.
Lăng Tiếu vừa định mở miệng nói chuyện thì Yên Điệp Kiều lại nói trước:
- Ta cũng muốn uống!
Lăng Tiếu vốn muốn khuyên hai câu, thế nhưng nhìn thần sắc kiên định của nàng, hắn vẫn lấy một vò đặt trước Yên Điệp Kiều ôn nhu nói:
- Rượu này rất mạnh, Kiều sư tỷ ngươi uống ít thôi đấy!
Yên Điệp Kiều đối với lời Lăng Tiếu nói như không nghe thấy, cũng như Lăng Tiếu vậy, mở niêm phong uống một miệng lớn.
- Khục khục...
Rượu mạnh mới vừa vào miệng, Yên Điệp Kiều đã bị sặc đến không ngừng ho lên.
Rượu này chính là liệt tửu Lăng Tiếu dùng các loại thánh thảo thần tài tự nhưỡng ra, mỗi một ngụm ngoại trừ chứa thần hiệu cường đại ra, nồng độ cũng không phải nặng bình thường, những Thánh Hoàng uống hai phần chỉ sợ cũng phải ngã ngay lập tức!
Yên Điệp Kiều là Thần Vương, nhưng nàng cũng rất ít uống rượu, loại liệt tửu tự nhưỡng như Lăng Tiếu càng chưa từng uống qua, bị sặc cũng không có gì kỳ quái cả!
Lăng Tiếu cười khổ một cái:
- Kỳ thật ta đến từ Huyền Linh đại lục xa xôi, đối với người của Thiên Vực mà nói, xem như là người hạ đẳng ti tiện, lúc ta ở Huyền Linh đại lục đã có một nữ nhân đầu tiên mà ta yêu thương, Vân Mộng Kỳ...
Lăng Tiếu nói một ít việc hắn trải qua từ lúc xuất đạo đến nay cho Yên Điệp Kiều nghe, đồng thời nàng nói hết tất cả nữ nhân của hắn cho Yên Điệp Kiều nghe, hắn cùng với các nàng đều đã từng chung qua hoạn nạn, tình cảm giữa bọn hắn cũng vì thế mà không vì thời gian trôi qua mà nhạt dần.
Hắn yêu các nàng, các nàng cũng không thể mất đi hắn, mà Lăng Tiếu hắn càng là nam tử hán đỉnh thiên lập địa, tự kiến Tiếu Ngạo Cung, thể hiện ra một mặt cường hãn của một đời kiêu hùng.
Cho nên, hắn không có khả năng vì Yên Điệp Kiều nàng mà buông tha cho người yêu của mình, buông tha thiết cốt tranh tranh của bản thân để đền làm phò mã gia Dược Minh Công Hội!
Lời này của hắn cũng ám chỉ hắn là người rất hoa tâm, nữ nhân đã không ít, cũng không phải nam nhân tốt luôn một lòng gì cả!
Nếu như nàng thực muốn ở cùng hắn, vậy thì phải gả theo hắn, gả cho chó thì theo chó, nhất định phải cùng hắn quya về Thiên Long Môn sinh sống, bằng không bọn hắn vẫn nên dừng ở đây thì tốt hơn.
- Kiều sư tỷ, kỳ thật dùng điều kiện của ngươi, nam nhân theo đuổi nhiều vô số kể, anh hùng hào kiệt thiên hạ cũng rất nhiều, anh tài luyện đan cũng không ít, nhất định có thể tìm được người tốt cho mình mà!
Lăng Tiếu lại uống một ngụm rượu nói.
Hắn ở trong lòng tự giễu:
- Mẹ nó, lại buông tha cho đệ nhất mỹ nhân như vậy, Bổn cung thật sự là quá vĩ đại!
Nói thật, Yên Điệp Kiều thực muốn đi cùng hắn thì Lăng Tiếu nhất định sẽ thu nàng, nhưng hắn cũng biết đó là chuyện khong có khả năng.
Yên Điệp Kiều nghe Lăng Tiếu nói xong, bị khiếp sợ đến thật lâu vẫn không nên lời
Không phải vì nàng cảm thấy Lăng Tiếu quá nhiều nữ nhân, mà là bị chuyện Lăng Tiếu dừng trải qua dọa cho chấn kinh!
Nàng một mực đều cho rằng Lăng Tiếu xuất thân ở Thiên Long Địa Vực, là truyền nhân dòng chính của Kim tộc, được Kim tộc và Thiên Long Môn dốc sức bồi dưỡng, mới sáng tạo ra một tồn tại yêu nghiệt thế này.
Thế nhưng nàng tuyệt đối thật không ngờ, Lăng Tiếu lại đến từ cổ đại lục Huyền Linh đại lục đã xuống dốc, hơn nữa dựa vào bản thân từng bước một đi đến bây giờ, trong đó đến cùng đã đã trải qua bao nhiêu khốn cảnh sinh tử, hắn đều có thể vượt qua tất cả, do vậy mới có thực lực như hôm nay.
- Kiều sư tỷ sao ngươi lại tới đây?
Lăng Tiếu lộ ra rất tùy ý hỏi thăm
.
Từ lúc hắn xuất quan đến nay đã qua hơn một tháng, Yên Điệp Kiều thường xuyên đến tìm hắn, tình ý của nàng Lăng Tiếu sao lại không cảm thụ được. Chỉ là trong lòng có nỗi khổ a!
Hiện giờ, hắn không thể không cự tuyệt vị mỹ nhân này rồi.
- Sao hả, ta là sư tỷ ngươi, tới tìm ngươi không được sao? Có phải chê ta phiền không?
Yên Điệp Kiều nhẹ trừng mắt liếc Lăng Tiếu nói.
Lăng Tiếu khoát tay áo cười:
- Ha ha, sao lại thế chứ, sư tỷ tới tìm ta, đó là vinh hạnh của ta ah, ta cao hứng còn không kịp đấy!
- Vậy sao? Vậy sau này ta sẽ sống ở gần cạnh ngươi, mỗi ngày đều tới tìm ngươi!
Ánh mắt Yên Điệp Kiều nhộn nhạo khác thường, trên mặt hiện ra chút rặng mây đỏ.
Tình ý trong lời này của nàng đã biểu hiện quá rõ ràng rồi, Lăng Tiếu còn nghe không hiểu là chuyện không thể nào.
Nhưng hắn cũng chỉ có thể giả ngu cười nói:
- Cái này sao được, nếu các trường lão khác biết rõ, ta dù có mười cái mạng cũng không đủ dùng a!
Yên Điệp Kiều u oán liếc qua Lăng Tiếu khẽ thở dài:
- Ngươi... Ngươi có phải không thích ta không?
Dừng chút nàng lại nói:
- Ngươi đừng phủ nhận, ngươi có phải chuẩn bị rời đi không?
Lăng Tiếu muốn nói gì đó, yết hầu lại như nghẹn lại, khiến hắn không biết nên trả lời thế nào cả.
Hai người đối mắt với nhau, thời gian phảng phất như đông lại vậy.
Thật lâu sau, Lăng Tiếu nhẹ hít một hơi chém đinh chặt sắt nói:
- Ân, nhà của ta ở Thiên Long Địa Vực, vợ con ta đều ở đó, ta yêu các nàng, các nàng cũng yêu ta, ta phải bảo vệ các nàng một đời một kiếp.
Lăng Tiếu lời này không thể nghi ngờ là nói cho Yên Điệp Kiều biết hắn đã có vợ rồi, hơn nữa hắn cuối cùng vẫn phải trở lại Thiên Long Địa Vực sinh sống, không có khả năng vì nàng mà ở lại chỗ này được.
Lăng Tiếu không thể không hạ quyết tâm nói như vậy, bởi vì hắn thật tình không muốn dây dưa nữa.
Như vậy đối với Yên Điệp Kiều sẽ vô cùng bất công
Yên Điệp Kiều thể xác và tinh thần run lên, một loại cảm giác khó chịu hít thở không thông thiếu chút nữa đã khiến nàng té xỉu!
Trong mắt nàng nhộn nhạo hơi nước, chỉ là nàng cố nén không để cho nó chảy xuống thôi.
Nàng mang theo vẻ chờ đợi nói:
- Ta sớm biết nam nhân ưu tú như ngươi sao lại không có nữ nhân thích được, thì ra ngươi đã có thê nhi rồi, bất quá... Ta không ngại đâu, ngươi có thể mang các nàng đến điện thành, ta tin tưởng chúng ta sẽ ở chung rất hòa hợp, hơn nữa các nàng tu luyện chỗ này nhất định cũng không kém hơn Thiên Long Môn đâu!
Nàng không thể nào rời khỏi Dược Minh Công Hội được, nàng cả đời này đã chú định phải hầu hạ ba vị sư pho, cho nên nàng chỉ có thể đề nghị Lăng Tiếu mang vợ con hắn đến đây sinh sống thôi
Đó đã thể hiện ra sự rộng lượng của nàng rồ,
Có thể nói, nàng đã buông xuống tất cả ngại ngùng của một nữ nhân, chỉ vì có thể ở cùng một chỗ với Lăng Tiếu!
Không thể không nói Yên Điệp Kiều cũng là một nữ tử dám yêu.
Lăng Tiếu cũng không nghĩ tới Yên Điệp Kiều rõ ràng dám nói như vậy, quả thật cực kỳ kinh ngạc.
Hắn có thể cự tuyệt sao? Một khi cự tuyệt vậy quan hệ giữa hắn và Yên Điệp Kiều khẳng định sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Lăng Tiếu do dự một chút nói:
- Kiều sư tỷ, ngươi có lẽ còn chưa biết ta là người thế nào, để ta ngồi xuống chậm rãi nói cho ngươi biết, đến lúc đó ngươi lại quyết định a!
Dứt lời, Lăng Tiếu ngồi xuống trên ghế đá đối diện Yên Điệp Kiều, hơn nữa lấy ra một vò rượu ngon tưới một miệng lớn.
Lăng Tiếu vừa định mở miệng nói chuyện thì Yên Điệp Kiều lại nói trước:
- Ta cũng muốn uống!
Lăng Tiếu vốn muốn khuyên hai câu, thế nhưng nhìn thần sắc kiên định của nàng, hắn vẫn lấy một vò đặt trước Yên Điệp Kiều ôn nhu nói:
- Rượu này rất mạnh, Kiều sư tỷ ngươi uống ít thôi đấy!
Yên Điệp Kiều đối với lời Lăng Tiếu nói như không nghe thấy, cũng như Lăng Tiếu vậy, mở niêm phong uống một miệng lớn.
- Khục khục...
Rượu mạnh mới vừa vào miệng, Yên Điệp Kiều đã bị sặc đến không ngừng ho lên.
Rượu này chính là liệt tửu Lăng Tiếu dùng các loại thánh thảo thần tài tự nhưỡng ra, mỗi một ngụm ngoại trừ chứa thần hiệu cường đại ra, nồng độ cũng không phải nặng bình thường, những Thánh Hoàng uống hai phần chỉ sợ cũng phải ngã ngay lập tức!
Yên Điệp Kiều là Thần Vương, nhưng nàng cũng rất ít uống rượu, loại liệt tửu tự nhưỡng như Lăng Tiếu càng chưa từng uống qua, bị sặc cũng không có gì kỳ quái cả!
Lăng Tiếu cười khổ một cái:
- Kỳ thật ta đến từ Huyền Linh đại lục xa xôi, đối với người của Thiên Vực mà nói, xem như là người hạ đẳng ti tiện, lúc ta ở Huyền Linh đại lục đã có một nữ nhân đầu tiên mà ta yêu thương, Vân Mộng Kỳ...
Lăng Tiếu nói một ít việc hắn trải qua từ lúc xuất đạo đến nay cho Yên Điệp Kiều nghe, đồng thời nàng nói hết tất cả nữ nhân của hắn cho Yên Điệp Kiều nghe, hắn cùng với các nàng đều đã từng chung qua hoạn nạn, tình cảm giữa bọn hắn cũng vì thế mà không vì thời gian trôi qua mà nhạt dần.
Hắn yêu các nàng, các nàng cũng không thể mất đi hắn, mà Lăng Tiếu hắn càng là nam tử hán đỉnh thiên lập địa, tự kiến Tiếu Ngạo Cung, thể hiện ra một mặt cường hãn của một đời kiêu hùng.
Cho nên, hắn không có khả năng vì Yên Điệp Kiều nàng mà buông tha cho người yêu của mình, buông tha thiết cốt tranh tranh của bản thân để đền làm phò mã gia Dược Minh Công Hội!
Lời này của hắn cũng ám chỉ hắn là người rất hoa tâm, nữ nhân đã không ít, cũng không phải nam nhân tốt luôn một lòng gì cả!
Nếu như nàng thực muốn ở cùng hắn, vậy thì phải gả theo hắn, gả cho chó thì theo chó, nhất định phải cùng hắn quya về Thiên Long Môn sinh sống, bằng không bọn hắn vẫn nên dừng ở đây thì tốt hơn.
- Kiều sư tỷ, kỳ thật dùng điều kiện của ngươi, nam nhân theo đuổi nhiều vô số kể, anh hùng hào kiệt thiên hạ cũng rất nhiều, anh tài luyện đan cũng không ít, nhất định có thể tìm được người tốt cho mình mà!
Lăng Tiếu lại uống một ngụm rượu nói.
Hắn ở trong lòng tự giễu:
- Mẹ nó, lại buông tha cho đệ nhất mỹ nhân như vậy, Bổn cung thật sự là quá vĩ đại!
Nói thật, Yên Điệp Kiều thực muốn đi cùng hắn thì Lăng Tiếu nhất định sẽ thu nàng, nhưng hắn cũng biết đó là chuyện khong có khả năng.
Yên Điệp Kiều nghe Lăng Tiếu nói xong, bị khiếp sợ đến thật lâu vẫn không nên lời
Không phải vì nàng cảm thấy Lăng Tiếu quá nhiều nữ nhân, mà là bị chuyện Lăng Tiếu dừng trải qua dọa cho chấn kinh!
Nàng một mực đều cho rằng Lăng Tiếu xuất thân ở Thiên Long Địa Vực, là truyền nhân dòng chính của Kim tộc, được Kim tộc và Thiên Long Môn dốc sức bồi dưỡng, mới sáng tạo ra một tồn tại yêu nghiệt thế này.
Thế nhưng nàng tuyệt đối thật không ngờ, Lăng Tiếu lại đến từ cổ đại lục Huyền Linh đại lục đã xuống dốc, hơn nữa dựa vào bản thân từng bước một đi đến bây giờ, trong đó đến cùng đã đã trải qua bao nhiêu khốn cảnh sinh tử, hắn đều có thể vượt qua tất cả, do vậy mới có thực lực như hôm nay.
/2767
|