- Không chịu nổi một kích!
Lam Kiếm Nhân vô cùng khinh thường hừ nhẹ nói, bộ dáng kia rất là thần khí cao ngạo.
Trận đầu lấy Lam Kiếm Nhân có được thắng lợi, trận thứ hai là Lăng Phong chiến Lý Viêm.
Hai người vừa lên tràng, phía dưới liền ầm ĩ lên.
- Phong ca giết chết tạp chủng Lý gia kia.
- Viêm ca sỉ nhục tên tạp chủng của Lăng gia kia đi!
- Lăng gia tất thắng!
- Lý gia tất thắng!
...
Người ở phía dưới thuộc về hai nhà vây xem rối rít thay người trong nhà cổ vũ.
Lúc trước, Lăng Phong bị Lăng Tiếu áp đến không thở được, trong lòng nín một đoàn lửa, hắn muốn ở trên lôi đài hung hăng phát tiết một phen.
Song Lăng Phong còn chưa có ra chiêu, Lý Viêm khoác đấu bồng ở đối diện thản nhiên nói:
- Ra chiêu đi, ngươi chỉ có cơ hội tiến công một lần.
- Cái gì!
Lăng Phong hoài nghi thính giác của mình có vấn đề, không khỏi kinh hô một tiếng.
Hắn bốn năm trước lấy thực lực đê giai Huyền Sĩ giết vào trong top 5, ở trong một đời trẻ tuổi danh tiếng cực thịnh, trừ mấy người ở trên ra không ai dám nói với hắn như vậy, hôm nay lại lấy 24 tuổi đột phá tới trung giai Huyền Sĩ, lấy thiên ân cùng năng lực của hắn tuyệt đối là đứng đầu nhất Vẫn Thạch thành, không nghĩ tới Lý gia trừ Lý Thiên Hào ra, còn có người dám nói chuyện với hắn như thế, đây rõ ràng là trắng trợn coi rẻ hắn.
Lúc trước lại bị Lăng Tiếu quát trách một phen, hôm nay lại chạy ra một gia hỏa ầm ĩ không biết tên này.
Lăng Phong nổi giận, hắn là muốn để cho tiểu tử Lý gia này nằm dưới lôi đài!
- Ta nói ngươi không ra chiêu, ngươi sẽ không có cơ hội!
Thanh âm của Lý Viêm lần nữa vang lên.
- Ngươi muốn chết!
Lăng Phong giận quát một tiếng, nhị giai cao cấp trường thương trong tay giống như rắn độc hướng cổ họng của Lý Viêm đâm tới, tốc độ kia vừa nhanh vừa ngoan độc, tựa hồ giống như muốn một chiêu đánh chết Lý Viêm.
Mắt thấy trường thương trong nháy mắt liền đến trước mặt Lý Viêm, mọi người ở phía dưới cho là Lý Viêm hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Song, sau một khắc bọn họ lại thấy được một màn kinh người.
Chỉ thấy đầu thương kia vừa đến cổ họng thì bị Lý Viêm dùng hai ngón tay kẹp lấy.
Tất cả mọi người bị một cái chuyển ngoặt này làm kinh hãi, Lăng Phong nhưng là thực lực trung giai Huyền Sĩ, là một trong những người có sức cạnh tranh khôi thủ nhất, mà Lý Viêm rốt cuộc là cái thực lực gì lại có thể lấy hai ngón tay kẹp lấy một kích toàn lực của Lăng Phong.
- Ta nói rồi, ngươi chỉ có cơ hội xuất thủ một lần.
Thanh âm của Lý Viêm lạnh lùng vang lên, một ngón tay của tay kia liền hướng về phía lồng ngực của Lăng Phong chỉ tới.
Hưu!
Một đạo hỏa hồng quang trụ thật nhỏ lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai hướng Lăng Tiếu đánh tới.
- Cái gì!
Lăng Phong hoảng hốt, vội vàng muốn xách thương lui về phía sau, đáng tiếc trường thương của mình bị kẹp chặt đến gắt gao, hắn trong lúc nhất thời cũng quên mất thả thương né tránh.
Phốc!
Lồng ngực của Lăng Phong bị oanh thành một cái lỗ thủng thật nhỏ, thẳng xuyên đến sau lưng, máu tươi từ lỗ thủng phun ra ngoài.
- Liệt... Liệt Viêm Chỉ!
Lăng Phong che bộ ngực, mồ hôi lạnh xông ra, sau khi trong miệng nói ra một câu, thân thể chậm rãi ngã xuống.
Trong lúc nhất thời toàn trường trở nên hoàn toàn yên tĩnh.
Ai cũng không ngờ tới, nhân vật lĩnh quân một đời trẻ tuổi của Lăng gia lại một chiêu liền bại!
yên lặng một hồi, tiếp theo là một mảnh tiếng xôn xao vang lên.
- Mới vừa rồi... Đó là trấn tộc Thanh cấp huyền kỹ Liệt Viêm Chỉ của Lý gia?
- Tuyệt đối sẽ không sai, nếu không không thể nào một chiêu liền đem Lăng Phong đánh bại, thật là đáng sợ.
- Chẳng lẽ đây là con át chủ bài mà Lý gia vẫn ẩn giấu?
- Xem ra Lăng gia lần này không cách nào đoạt được khôi thủ vị rồi.
...
Lăng Tiếu ở dưới trận đồng dạng bị một chiêu này của Lý Viêm làm cho kinh hãi một chút, trong lòng thầm nói:
- Quả nhiên có chút biệt tài, bất quá vẫn là không đáng giá được nhắc tới.
Lăng Thương ngồi ở trên đài cao thần sắc rất là khó coi, mà Lý Thiên Trọng ở một bên lại là hết sức đắc ý vuốt râu mỉm cười, một ngày này nhưng hắn là đã đợi bốn năm, hắn tin tưởng Lý Viêm tuyệt đối sẽ không để cho hắn thất vọng.
Kỳ thật, mọi người chỉ biết là nhân vật lĩnh quân của Lý gia một đời trẻ tuổi là Lý Thiên Hào, nhưng mà ở trong mắt Lý Trọng Thiên, Lý Viêm mới chân chính là kinh tài tuyệt diễm chi tử của Lý gia.
Vốn là ở bốn năm trước Lý Viêm đã là trung giai Huyền Sĩ rồi, khi đó Lý Viêm chỉ là 20 tuổi, dõi mắt cả Vẫn Thạch thành ở 20 tuổi đạt tới trung giai Huyền Sĩ cơ hồ là không có, đây có thể xưng là yêu nghiệt để cho Lý Thiên Trọng đối với Lý Viêm quan ái bằng mọi giá.
Ở khi đó, Lý Thiên Trọng đã đem Lý Viêm coi là người lựa chọn tốt nhất để kế thừa tộc trưởng tương lai, lại càng đem Thanh cấp huyền công trấn tộc duy nhất của Lý gia truyền cho Lý Viêm, mà gia tộc đại bỉ lần trước Lý Thiên Trọng cũng không để cho Lý Viêm ra sân, đợi chính là giờ khắc ngày hôm nay, hắn muốn mười phần nắm chặt hung hăng giẫm lên hai nhà Lăng, La để thượng vị, để cho Lý gia đoạt được danh tiếng đứng đầu đại bỉ lần này.
Lý Thiên Trọng vì đại bỉ lần này có thể nói là nhọc lòng rồi.
Hôm nay, hắn rốt cục nghênh đón loại khoái cảm thắng lợi này.
- Người trẻ tuổi này là ai, tư chất bất phàm a, tuổi còn trẻ mà đã có tu vi cao giai Huyền Sĩ rồi.
Bạo phát hộ trung niên nhân ngồi ở chỗ trung ương nhất kia nhàn nhạt nói.
Lý Thiên Trọng lập tức cười đáp lại nói:
- Đây là tôn tử Lý Viêm của tại hạ, hôm nay mới vừa 24 tuổi.
- Nga!
Bạo phát hộ kia nhàn nhạt đáp một tiếng, liền không có nói nữa.
Thái độ này khiến cho Lý Thiên Trọng buồn bực không thôi, hắn còn tưởng rằng đối phương coi trọng tôn tử của chính mình, sau đó thuận lý thành chương trở thành ngoại môn đệ tử của Tử Thiên tông.
Bất quá Lý Thiên Trọng cũng không có quá để ở trong lòng, dõi mắt nhìn thanh niên tiến vào thập cường, chỉ có Lý Viêm cùng La gia La Tề kia là cao giai Huyền Sĩ, hơn nữa Lý Viêm lại luyện Thanh cấp huyền kỹ Liệt Viêm Chỉ, chiến thắng La Tề trên bảng, đoạt được khôi thủ vị đó là chuyện sớm hay muộn. Cho nên danh sách ngoại môn đệ tử kia của Tử Thiên tông không phải là của Lý gia bọn họ thì không ai có thể hơn. Sau này có Tử Thiên tông ở phía sau đài, Lý gia bọn họ tuyệt đối sẽ xưng bá Vẫn Thạch thành.
Đang ở lúc Lý Thiên Trọng ảo tưởng hết sức, trận tỷ thí thứ ba bắt đầu.
La gia La Tề, là người tiến vào tam cường lần trước, mới vừa đột phá cao giai Huyền Sĩ không lâu, thần tình cả người thoạt nhìn vô cùng lạnh nhạt, tựa hồ giống như là cao nhân đắc đạo, không có bất kỳ chuyện gì có thể khiến cho hắn dao động tâm tình.
- Tiểu tử này không tồi, vừa nhìn tâm tính liền vô cùng bền gan vững chí, tương lai thành tựu không thua gì tiểu tử mới vừa rồi kia.
Bạo phát hộ đánh giá La Tề một cái khen ngợi nói.
Lam Kiếm Nhân vô cùng khinh thường hừ nhẹ nói, bộ dáng kia rất là thần khí cao ngạo.
Trận đầu lấy Lam Kiếm Nhân có được thắng lợi, trận thứ hai là Lăng Phong chiến Lý Viêm.
Hai người vừa lên tràng, phía dưới liền ầm ĩ lên.
- Phong ca giết chết tạp chủng Lý gia kia.
- Viêm ca sỉ nhục tên tạp chủng của Lăng gia kia đi!
- Lăng gia tất thắng!
- Lý gia tất thắng!
...
Người ở phía dưới thuộc về hai nhà vây xem rối rít thay người trong nhà cổ vũ.
Lúc trước, Lăng Phong bị Lăng Tiếu áp đến không thở được, trong lòng nín một đoàn lửa, hắn muốn ở trên lôi đài hung hăng phát tiết một phen.
Song Lăng Phong còn chưa có ra chiêu, Lý Viêm khoác đấu bồng ở đối diện thản nhiên nói:
- Ra chiêu đi, ngươi chỉ có cơ hội tiến công một lần.
- Cái gì!
Lăng Phong hoài nghi thính giác của mình có vấn đề, không khỏi kinh hô một tiếng.
Hắn bốn năm trước lấy thực lực đê giai Huyền Sĩ giết vào trong top 5, ở trong một đời trẻ tuổi danh tiếng cực thịnh, trừ mấy người ở trên ra không ai dám nói với hắn như vậy, hôm nay lại lấy 24 tuổi đột phá tới trung giai Huyền Sĩ, lấy thiên ân cùng năng lực của hắn tuyệt đối là đứng đầu nhất Vẫn Thạch thành, không nghĩ tới Lý gia trừ Lý Thiên Hào ra, còn có người dám nói chuyện với hắn như thế, đây rõ ràng là trắng trợn coi rẻ hắn.
Lúc trước lại bị Lăng Tiếu quát trách một phen, hôm nay lại chạy ra một gia hỏa ầm ĩ không biết tên này.
Lăng Phong nổi giận, hắn là muốn để cho tiểu tử Lý gia này nằm dưới lôi đài!
- Ta nói ngươi không ra chiêu, ngươi sẽ không có cơ hội!
Thanh âm của Lý Viêm lần nữa vang lên.
- Ngươi muốn chết!
Lăng Phong giận quát một tiếng, nhị giai cao cấp trường thương trong tay giống như rắn độc hướng cổ họng của Lý Viêm đâm tới, tốc độ kia vừa nhanh vừa ngoan độc, tựa hồ giống như muốn một chiêu đánh chết Lý Viêm.
Mắt thấy trường thương trong nháy mắt liền đến trước mặt Lý Viêm, mọi người ở phía dưới cho là Lý Viêm hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Song, sau một khắc bọn họ lại thấy được một màn kinh người.
Chỉ thấy đầu thương kia vừa đến cổ họng thì bị Lý Viêm dùng hai ngón tay kẹp lấy.
Tất cả mọi người bị một cái chuyển ngoặt này làm kinh hãi, Lăng Phong nhưng là thực lực trung giai Huyền Sĩ, là một trong những người có sức cạnh tranh khôi thủ nhất, mà Lý Viêm rốt cuộc là cái thực lực gì lại có thể lấy hai ngón tay kẹp lấy một kích toàn lực của Lăng Phong.
- Ta nói rồi, ngươi chỉ có cơ hội xuất thủ một lần.
Thanh âm của Lý Viêm lạnh lùng vang lên, một ngón tay của tay kia liền hướng về phía lồng ngực của Lăng Phong chỉ tới.
Hưu!
Một đạo hỏa hồng quang trụ thật nhỏ lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai hướng Lăng Tiếu đánh tới.
- Cái gì!
Lăng Phong hoảng hốt, vội vàng muốn xách thương lui về phía sau, đáng tiếc trường thương của mình bị kẹp chặt đến gắt gao, hắn trong lúc nhất thời cũng quên mất thả thương né tránh.
Phốc!
Lồng ngực của Lăng Phong bị oanh thành một cái lỗ thủng thật nhỏ, thẳng xuyên đến sau lưng, máu tươi từ lỗ thủng phun ra ngoài.
- Liệt... Liệt Viêm Chỉ!
Lăng Phong che bộ ngực, mồ hôi lạnh xông ra, sau khi trong miệng nói ra một câu, thân thể chậm rãi ngã xuống.
Trong lúc nhất thời toàn trường trở nên hoàn toàn yên tĩnh.
Ai cũng không ngờ tới, nhân vật lĩnh quân một đời trẻ tuổi của Lăng gia lại một chiêu liền bại!
yên lặng một hồi, tiếp theo là một mảnh tiếng xôn xao vang lên.
- Mới vừa rồi... Đó là trấn tộc Thanh cấp huyền kỹ Liệt Viêm Chỉ của Lý gia?
- Tuyệt đối sẽ không sai, nếu không không thể nào một chiêu liền đem Lăng Phong đánh bại, thật là đáng sợ.
- Chẳng lẽ đây là con át chủ bài mà Lý gia vẫn ẩn giấu?
- Xem ra Lăng gia lần này không cách nào đoạt được khôi thủ vị rồi.
...
Lăng Tiếu ở dưới trận đồng dạng bị một chiêu này của Lý Viêm làm cho kinh hãi một chút, trong lòng thầm nói:
- Quả nhiên có chút biệt tài, bất quá vẫn là không đáng giá được nhắc tới.
Lăng Thương ngồi ở trên đài cao thần sắc rất là khó coi, mà Lý Thiên Trọng ở một bên lại là hết sức đắc ý vuốt râu mỉm cười, một ngày này nhưng hắn là đã đợi bốn năm, hắn tin tưởng Lý Viêm tuyệt đối sẽ không để cho hắn thất vọng.
Kỳ thật, mọi người chỉ biết là nhân vật lĩnh quân của Lý gia một đời trẻ tuổi là Lý Thiên Hào, nhưng mà ở trong mắt Lý Trọng Thiên, Lý Viêm mới chân chính là kinh tài tuyệt diễm chi tử của Lý gia.
Vốn là ở bốn năm trước Lý Viêm đã là trung giai Huyền Sĩ rồi, khi đó Lý Viêm chỉ là 20 tuổi, dõi mắt cả Vẫn Thạch thành ở 20 tuổi đạt tới trung giai Huyền Sĩ cơ hồ là không có, đây có thể xưng là yêu nghiệt để cho Lý Thiên Trọng đối với Lý Viêm quan ái bằng mọi giá.
Ở khi đó, Lý Thiên Trọng đã đem Lý Viêm coi là người lựa chọn tốt nhất để kế thừa tộc trưởng tương lai, lại càng đem Thanh cấp huyền công trấn tộc duy nhất của Lý gia truyền cho Lý Viêm, mà gia tộc đại bỉ lần trước Lý Thiên Trọng cũng không để cho Lý Viêm ra sân, đợi chính là giờ khắc ngày hôm nay, hắn muốn mười phần nắm chặt hung hăng giẫm lên hai nhà Lăng, La để thượng vị, để cho Lý gia đoạt được danh tiếng đứng đầu đại bỉ lần này.
Lý Thiên Trọng vì đại bỉ lần này có thể nói là nhọc lòng rồi.
Hôm nay, hắn rốt cục nghênh đón loại khoái cảm thắng lợi này.
- Người trẻ tuổi này là ai, tư chất bất phàm a, tuổi còn trẻ mà đã có tu vi cao giai Huyền Sĩ rồi.
Bạo phát hộ trung niên nhân ngồi ở chỗ trung ương nhất kia nhàn nhạt nói.
Lý Thiên Trọng lập tức cười đáp lại nói:
- Đây là tôn tử Lý Viêm của tại hạ, hôm nay mới vừa 24 tuổi.
- Nga!
Bạo phát hộ kia nhàn nhạt đáp một tiếng, liền không có nói nữa.
Thái độ này khiến cho Lý Thiên Trọng buồn bực không thôi, hắn còn tưởng rằng đối phương coi trọng tôn tử của chính mình, sau đó thuận lý thành chương trở thành ngoại môn đệ tử của Tử Thiên tông.
Bất quá Lý Thiên Trọng cũng không có quá để ở trong lòng, dõi mắt nhìn thanh niên tiến vào thập cường, chỉ có Lý Viêm cùng La gia La Tề kia là cao giai Huyền Sĩ, hơn nữa Lý Viêm lại luyện Thanh cấp huyền kỹ Liệt Viêm Chỉ, chiến thắng La Tề trên bảng, đoạt được khôi thủ vị đó là chuyện sớm hay muộn. Cho nên danh sách ngoại môn đệ tử kia của Tử Thiên tông không phải là của Lý gia bọn họ thì không ai có thể hơn. Sau này có Tử Thiên tông ở phía sau đài, Lý gia bọn họ tuyệt đối sẽ xưng bá Vẫn Thạch thành.
Đang ở lúc Lý Thiên Trọng ảo tưởng hết sức, trận tỷ thí thứ ba bắt đầu.
La gia La Tề, là người tiến vào tam cường lần trước, mới vừa đột phá cao giai Huyền Sĩ không lâu, thần tình cả người thoạt nhìn vô cùng lạnh nhạt, tựa hồ giống như là cao nhân đắc đạo, không có bất kỳ chuyện gì có thể khiến cho hắn dao động tâm tình.
- Tiểu tử này không tồi, vừa nhìn tâm tính liền vô cùng bền gan vững chí, tương lai thành tựu không thua gì tiểu tử mới vừa rồi kia.
Bạo phát hộ đánh giá La Tề một cái khen ngợi nói.
/2767
|