Lăng Tiếu ở trước mặt mọi người nói hắn là Chí Tôn có lẽ sẽ có người tin, dù sao khí tức của hắn vẫn còn đó, chỉ cần người thực lực mạnh hơn hắn là có thể nhìn ra được, nhưng nếu nói hắn cũng là Dược Thần, bọn hắn vô luận thế nào cũng sẽ không tin.
- Ha ha, chỉ bằng tiểu tử ngươi mà cũng là Chí Tôn Dược Thần, vậy Chí Tôn Dược Thần trong thiên hạ này chẳng lẽ không phải đều đi đầy đường rồi sao!
Viêm Thiệu Khang dẫn đầu cuồng tiếu nói.
Ngay sau đó Viêm Tộc Chí Tôn ở cạnh hắn cũng theo đó bắt đầu mỉa mai.
- Nói lời này cũng không sợ đau đầu lưỡi, chẳng qua là may mắn có thể trở thành Chí Tôn, rõ ràng lại nói mình là Dược Thần, tường là da trâu nào cũng có thể thôi sao?
- Có lẽ hắn tưởng rằng thân phận Thần Dược Sư chính là Dược Thần nữa nha, thật sự là tiểu nhi vô tri!
- Mau chóng đáp ứng điều kiện của chúng ta đi, bằng không không cần biết ngươi là Dược Thần gì đó cũng phải chết thôi!
- Nếu không thì lưu lại tất cả những thánh thú này cho Viêm Tộc chúng ta, việc này cũng có thể coi như xong.
- Đề nghị này không tệ, lưu những thánh thú này lại, quả thật cũng đủ để bồi thường.
Chí Tôn Thủy Thần Viêm Tộc dường như đều đã coi Lăng Tiếu như trò cười vậy, vốn không tin lời hắn nói.
Chỉ là lúc này, Viêm Dương lại mở miệng nói:
- Lão tổ tông, ta. . . Ta cảm thấy Lăng Tiếu huynh chắc có lẽ không nói dối đâu...
Dừng chút hắn lại nói:
- Lúc trước ta quen biết hắn ở Dược Minh Công Hội, Không trưởng lão đã nói với ta Lăng Tiếu huynh có thực lực Bán Thủy Thần, mà lúc đó hắn lại có thể một lò thần đan ngưng tụ thành hơn ba khỏa, dùng thủ đoạn như thế nếu thực lực lại tăng lên, trở thành Chí Tôn Dược Thần chắc có lẽ cũng không quá khó khăn. Huống chi Lăng Tiếu huynh dung nhan trác tuyệt, ngay cả hai đại điện chủ Dược Minh Công Hội đối với hắn cũng phải lau mắt mà nhìn, phá lệ trực tiếp phong hắn làm khách khanh trưởng lão, điểm này cũng đủ để chứng minh Dược Minh Công Hội coi trọng Lăng Tiếu huynh thế nào rồi!
Viêm Dương có lý do tin tưởng Lăng Tiếu, hắn không ngờ tới Lăng Tiếu vài năm không gặp rõ ràng đã đột phá Chí Tôn, lại căn cứ đủ loại dấu hiệu có thể chứng minh thủ đoạn luyện đan của Lăng Tiếu tuyệt đối hơn xa hắn, đã có thực lực lại có thiên phú luyện đan, hắn cảm thấy Lăng Tiếu trở thành Chí Tôn Dược Thần cũng là chuyện hợp lý!
Hắn vừa lên tiếng, thần sắc tất cả Chí Tôn Viêm Tộc đều chịu cứng ngắc.
Viêm Thiệu Khang ở một bên khẽ nhíu mày nói:
- Tiểu Dương, chuyện đó ngươi không nói lung tung đấy chứ? Không phải là giúp đỡ ngoại nhân nói chuyện chứ?
Nếu như Lăng Tiếu thật là Chí Tôn Dược Thần, vậy hắn không thể không cân nhắc lập trường một chút rồi.
Tuy nói hắn cũng là Chí Tôn Dược Thần, nhưng lại kết giao một gã Chí Tôn Dược Thần, lại có thể đậu vào hai thế lực bá chủ tại Thiên Vực, chuyện này tuyệt đối sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến thanh thế Viêm Tộc bọn hắn, hắn cũng không thể không cân nhắc lại lời Lăng Tiếu rồi.
- Lão tổ tông, ta biết gì nên nói gì không nên, ở trước mặt ngươi ta cũng không dám nói dối, ta thấy. . . Không bằng coi như xong đi, nếu thật sự tranh đấu tiếp, đối với Viêm Tộc chúng ta cũng không có nửa điểm chỗ tốt nào cả!
Viêm Dương ở một bên cẩn thận từng li từng tí nói.
Tuy nói Viêm Dương cũng muốn báo thù thay người Viêm Tộc, nhưng nói thế nào cũng là Viêm Tộc bọn hắn đuối lý trước, cũng có thể nói là tự rước lấy, trách không được người khác ah!
Viêm Thiệu Khang lộ vẻ do dự, hiện giờ người Viêm Tộc đã chờ để xuất phát rồi.
Nếu thật sự cứ vậy cho qua, thì mặt mũi Viêm Tộc bọn hắn để đâu?
Nếu vẫn muốn liều tiếp thì đám thánh thú trước mắt này lại khiến hắn đau đầu, nếu không cách nào nháy mắt tiêu diệt bọn chúng thì đó chính là tai nạn của Viêm Tộc bọn họ.
So sánh ra thì rất nhiều người đều cảm thấy chỉ có hòa giải mới là biện pháp giải quyết tốt nhất, nhưng đối với đại gia tộc mà nói, có đôi khi mặt mũi còn quan trọng hơn cả tánh mạng a! Thật sự là một chuyện khiến người khó giải quyết!
Ở trên lưng Chu Tước thần thú, Hạ Huyên Huyên đã khẩn trương tới cực điểm.
Nàng lần này gượng chống đến nói chuyện với đám Viêm Tộc Chí Tôn này đã phi thường rất giỏi rồi, nàng hy vọng có thể đạt được kết quả như mình muốn!
Lăng Tiếu lặng yên nắm chặt tay Hạ Huyên Huyên, một tia lực lượng ôn hòa truyền tới.
Hạ Huyên Huyên chỉ cảm thấy một cổ an tâm trước nay chưa từng có, nàng liếc qua Lăng Tiếu, cảm thấy có Đại ca ca ở đây, tất cả mọi chuyện đều sẽ không có vấn đề gì nữa cả.
Viêm Thiệu Khang trầm ngâm hồi lâu sau, mới sâu kín hỏi thăm:
- Ngươi thật có thể lấy ra được Thủy Nguyên Thạch hỏa thuộc tính?
- Cái này phải xem Viêm Tộc các ngươi có Thủy Nguyên Thạch thuộc tính khác không mới được!
Lăng Tiếu bình tĩnh mà đáp.
Hắn nghe lời này của Viêm Thiệu Khang liền biết rõ tiếp theo sẽ dễ nói chuyện hơn nhiều.
- Tốt, nếu như ngươi có được Thủy Nguyên Thạch, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp trao đổi với ngươi, nhưng Vạn Thú Minh phải bồi thường cho Viêm Tộc chúng ta năm mươi tỷ thần tinh và một ngàn gốc thần thảo, nếu ngươi không đáp ứng điều kiện này, cho dù hiện giờ khai chiến, Viêm Tộc chúng ta cũng sẽ không lùi nửa bước!
Viêm Thiệu Khang nói.
Mặt gia tộc không thể ném, Vạn Thú Minh nhất định phải cho một câu trả lời thỏa đáng, bằng không bọn hắn tình nguyện chiến đến cùng, đây chính là chỗ tôn nghiêm của gia tộc!
Viêm Thiệu Khang đưa ra quyết định này là vì vãn hồi chút mặt mũi, cho bọn hắn một bậc thang xuống đài, nếu như Lăng Tiếu điểm này cũng không đáp ứng, vậy đàm phán phải dừng lại thôi.
Lăng Tiếu cũng biết Viêm Thiệu Khang thối lui đến một bước này đã là cực hạn, lại không cảm thấy đủ, vậy thì hôm nay quyết không êm chuyện được.
- Năm mươi tỷ thần tinh và một ngàn gốc thần thảo chúng ta cũng không có.
Lăng Tiếu sâu kín nói.
Hắn vừa nói đến đây, người Viêm Tộc liền phóng khí tức ra ngoài, tùy thời chuẩn bị xuất thủ.
Chỉ là Lăng Tiếu lại nói tiếp:
- Không biết dùng chút đồ này đến thay thế có được không?
Lăng Tiếu nói xong, trong tay đã nhiều ra một khỏa ngô đồng quả, một cành ngô đồng chi, một ngô đồng diệp cùng với mấy viên hỏa thiên thạch!
Ngô đồng thần thụ, một thân đều là bảo, ba thứ này của nó tuyệt đối là Chí Tôn thần tài, tuy nói có chút chênh lệch so với Viêm Thiệu Khang đề nghị nhưng nếu thêm vào những hỏa thiên thạch kia nữa thì cũng đủ rồi.
Người Viêm Tộc nguyên cả đám đều đỏ mắt, bởi vì bọn hắn đều nhận ra đây là chí bảo của ngô đồng thần thụ.
Cái này đối với Chí Tôn tu luyện hỏa thuộc tính như bọn hắn mà nói tuyệt đối là thần vật khó lường a!
Về phần Viêm Diệp kia thấy mấy khối hỏa thiên thạch khổng lồ kia cũng cực kỳ đỏ mắt. Chừng đó đủ cho hắn luyện chế không ít thần khí rồi, coi như là dùng để luyện chế Cổ Thần khí cũng dư xài.
- Thái gia gia, đã. . . Nếu vị tiểu hữu này đã thức thời như vậy, ta thấy việc này dừng ở đây đi!
Viêm Diệp nói ra.
- Ha ha, chỉ bằng tiểu tử ngươi mà cũng là Chí Tôn Dược Thần, vậy Chí Tôn Dược Thần trong thiên hạ này chẳng lẽ không phải đều đi đầy đường rồi sao!
Viêm Thiệu Khang dẫn đầu cuồng tiếu nói.
Ngay sau đó Viêm Tộc Chí Tôn ở cạnh hắn cũng theo đó bắt đầu mỉa mai.
- Nói lời này cũng không sợ đau đầu lưỡi, chẳng qua là may mắn có thể trở thành Chí Tôn, rõ ràng lại nói mình là Dược Thần, tường là da trâu nào cũng có thể thôi sao?
- Có lẽ hắn tưởng rằng thân phận Thần Dược Sư chính là Dược Thần nữa nha, thật sự là tiểu nhi vô tri!
- Mau chóng đáp ứng điều kiện của chúng ta đi, bằng không không cần biết ngươi là Dược Thần gì đó cũng phải chết thôi!
- Nếu không thì lưu lại tất cả những thánh thú này cho Viêm Tộc chúng ta, việc này cũng có thể coi như xong.
- Đề nghị này không tệ, lưu những thánh thú này lại, quả thật cũng đủ để bồi thường.
Chí Tôn Thủy Thần Viêm Tộc dường như đều đã coi Lăng Tiếu như trò cười vậy, vốn không tin lời hắn nói.
Chỉ là lúc này, Viêm Dương lại mở miệng nói:
- Lão tổ tông, ta. . . Ta cảm thấy Lăng Tiếu huynh chắc có lẽ không nói dối đâu...
Dừng chút hắn lại nói:
- Lúc trước ta quen biết hắn ở Dược Minh Công Hội, Không trưởng lão đã nói với ta Lăng Tiếu huynh có thực lực Bán Thủy Thần, mà lúc đó hắn lại có thể một lò thần đan ngưng tụ thành hơn ba khỏa, dùng thủ đoạn như thế nếu thực lực lại tăng lên, trở thành Chí Tôn Dược Thần chắc có lẽ cũng không quá khó khăn. Huống chi Lăng Tiếu huynh dung nhan trác tuyệt, ngay cả hai đại điện chủ Dược Minh Công Hội đối với hắn cũng phải lau mắt mà nhìn, phá lệ trực tiếp phong hắn làm khách khanh trưởng lão, điểm này cũng đủ để chứng minh Dược Minh Công Hội coi trọng Lăng Tiếu huynh thế nào rồi!
Viêm Dương có lý do tin tưởng Lăng Tiếu, hắn không ngờ tới Lăng Tiếu vài năm không gặp rõ ràng đã đột phá Chí Tôn, lại căn cứ đủ loại dấu hiệu có thể chứng minh thủ đoạn luyện đan của Lăng Tiếu tuyệt đối hơn xa hắn, đã có thực lực lại có thiên phú luyện đan, hắn cảm thấy Lăng Tiếu trở thành Chí Tôn Dược Thần cũng là chuyện hợp lý!
Hắn vừa lên tiếng, thần sắc tất cả Chí Tôn Viêm Tộc đều chịu cứng ngắc.
Viêm Thiệu Khang ở một bên khẽ nhíu mày nói:
- Tiểu Dương, chuyện đó ngươi không nói lung tung đấy chứ? Không phải là giúp đỡ ngoại nhân nói chuyện chứ?
Nếu như Lăng Tiếu thật là Chí Tôn Dược Thần, vậy hắn không thể không cân nhắc lập trường một chút rồi.
Tuy nói hắn cũng là Chí Tôn Dược Thần, nhưng lại kết giao một gã Chí Tôn Dược Thần, lại có thể đậu vào hai thế lực bá chủ tại Thiên Vực, chuyện này tuyệt đối sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến thanh thế Viêm Tộc bọn hắn, hắn cũng không thể không cân nhắc lại lời Lăng Tiếu rồi.
- Lão tổ tông, ta biết gì nên nói gì không nên, ở trước mặt ngươi ta cũng không dám nói dối, ta thấy. . . Không bằng coi như xong đi, nếu thật sự tranh đấu tiếp, đối với Viêm Tộc chúng ta cũng không có nửa điểm chỗ tốt nào cả!
Viêm Dương ở một bên cẩn thận từng li từng tí nói.
Tuy nói Viêm Dương cũng muốn báo thù thay người Viêm Tộc, nhưng nói thế nào cũng là Viêm Tộc bọn hắn đuối lý trước, cũng có thể nói là tự rước lấy, trách không được người khác ah!
Viêm Thiệu Khang lộ vẻ do dự, hiện giờ người Viêm Tộc đã chờ để xuất phát rồi.
Nếu thật sự cứ vậy cho qua, thì mặt mũi Viêm Tộc bọn hắn để đâu?
Nếu vẫn muốn liều tiếp thì đám thánh thú trước mắt này lại khiến hắn đau đầu, nếu không cách nào nháy mắt tiêu diệt bọn chúng thì đó chính là tai nạn của Viêm Tộc bọn họ.
So sánh ra thì rất nhiều người đều cảm thấy chỉ có hòa giải mới là biện pháp giải quyết tốt nhất, nhưng đối với đại gia tộc mà nói, có đôi khi mặt mũi còn quan trọng hơn cả tánh mạng a! Thật sự là một chuyện khiến người khó giải quyết!
Ở trên lưng Chu Tước thần thú, Hạ Huyên Huyên đã khẩn trương tới cực điểm.
Nàng lần này gượng chống đến nói chuyện với đám Viêm Tộc Chí Tôn này đã phi thường rất giỏi rồi, nàng hy vọng có thể đạt được kết quả như mình muốn!
Lăng Tiếu lặng yên nắm chặt tay Hạ Huyên Huyên, một tia lực lượng ôn hòa truyền tới.
Hạ Huyên Huyên chỉ cảm thấy một cổ an tâm trước nay chưa từng có, nàng liếc qua Lăng Tiếu, cảm thấy có Đại ca ca ở đây, tất cả mọi chuyện đều sẽ không có vấn đề gì nữa cả.
Viêm Thiệu Khang trầm ngâm hồi lâu sau, mới sâu kín hỏi thăm:
- Ngươi thật có thể lấy ra được Thủy Nguyên Thạch hỏa thuộc tính?
- Cái này phải xem Viêm Tộc các ngươi có Thủy Nguyên Thạch thuộc tính khác không mới được!
Lăng Tiếu bình tĩnh mà đáp.
Hắn nghe lời này của Viêm Thiệu Khang liền biết rõ tiếp theo sẽ dễ nói chuyện hơn nhiều.
- Tốt, nếu như ngươi có được Thủy Nguyên Thạch, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp trao đổi với ngươi, nhưng Vạn Thú Minh phải bồi thường cho Viêm Tộc chúng ta năm mươi tỷ thần tinh và một ngàn gốc thần thảo, nếu ngươi không đáp ứng điều kiện này, cho dù hiện giờ khai chiến, Viêm Tộc chúng ta cũng sẽ không lùi nửa bước!
Viêm Thiệu Khang nói.
Mặt gia tộc không thể ném, Vạn Thú Minh nhất định phải cho một câu trả lời thỏa đáng, bằng không bọn hắn tình nguyện chiến đến cùng, đây chính là chỗ tôn nghiêm của gia tộc!
Viêm Thiệu Khang đưa ra quyết định này là vì vãn hồi chút mặt mũi, cho bọn hắn một bậc thang xuống đài, nếu như Lăng Tiếu điểm này cũng không đáp ứng, vậy đàm phán phải dừng lại thôi.
Lăng Tiếu cũng biết Viêm Thiệu Khang thối lui đến một bước này đã là cực hạn, lại không cảm thấy đủ, vậy thì hôm nay quyết không êm chuyện được.
- Năm mươi tỷ thần tinh và một ngàn gốc thần thảo chúng ta cũng không có.
Lăng Tiếu sâu kín nói.
Hắn vừa nói đến đây, người Viêm Tộc liền phóng khí tức ra ngoài, tùy thời chuẩn bị xuất thủ.
Chỉ là Lăng Tiếu lại nói tiếp:
- Không biết dùng chút đồ này đến thay thế có được không?
Lăng Tiếu nói xong, trong tay đã nhiều ra một khỏa ngô đồng quả, một cành ngô đồng chi, một ngô đồng diệp cùng với mấy viên hỏa thiên thạch!
Ngô đồng thần thụ, một thân đều là bảo, ba thứ này của nó tuyệt đối là Chí Tôn thần tài, tuy nói có chút chênh lệch so với Viêm Thiệu Khang đề nghị nhưng nếu thêm vào những hỏa thiên thạch kia nữa thì cũng đủ rồi.
Người Viêm Tộc nguyên cả đám đều đỏ mắt, bởi vì bọn hắn đều nhận ra đây là chí bảo của ngô đồng thần thụ.
Cái này đối với Chí Tôn tu luyện hỏa thuộc tính như bọn hắn mà nói tuyệt đối là thần vật khó lường a!
Về phần Viêm Diệp kia thấy mấy khối hỏa thiên thạch khổng lồ kia cũng cực kỳ đỏ mắt. Chừng đó đủ cho hắn luyện chế không ít thần khí rồi, coi như là dùng để luyện chế Cổ Thần khí cũng dư xài.
- Thái gia gia, đã. . . Nếu vị tiểu hữu này đã thức thời như vậy, ta thấy việc này dừng ở đây đi!
Viêm Diệp nói ra.
/2767
|