- Chúc mừng đại ca bước vào cảnh giới mới!
Lăng Tiếu từ thật xa đã chắp tay chúc mừng.
Lăng Thần có vẻ càng thêm trẻ tuổi, mái tóc có chút lôi thôi nhưng nhìn khí thế hiên ngang cùng bộ dáng trung niên cực kỳ tuấn lãng, đây chính là loại hình mà các thiếu phụ yêu thích nhất.
Lăng Tiếu nhìn thấy Lăng Tiếu lập tức hiện ra vẻ mặt tức giận, hắn vốn phi thường thưởng thức Lăng Tiếu, nhưng sau khi hắn trở lại trong tộc lại nghe nói sở dĩ hắn bị cách chức môn chủ là vì Lăng Tiếu đã ám chỉ qua trước mặt tộc trưởng.
Hắn vừa nghe được tin tức này lập tức vô cùng phẫn nộ.
Hắn cảm thấy mình xem trọng Lăng Tiếu như thế, mà Lăng Tiếu bỏ đá xuống giếng sau lưng, thật sự là một tiểu nhân đáng xấu hổ!
- Tiếu đệ, ngươi còn mặt mũi tới gặp ta sao?
Vẻ mặt Lăng Thần tức giận quát.
Lực lượng thủy thần đem mọi người chung quanh chấn ra xa, hướng ngay Lăng Tiếu áp bách tới!
Mọi người đều bật lui thật xa, chỉ có Lăng Tiếu vẫn bất động, nghi hoặc hỏi:
- Sao đại ca nói lời này?
- Sao nói lời này, ha ha, ngươi còn dám hỏi như vậy! Lúc trước có phải chính ngươi cáo trạng với tộc trưởng, nói ta không thích hợp làm môn chủ!
Lăng Thần vì quá tức giận nên không chú ý tới Lăng Tiếu không hề bị khí thế của hắn gây ảnh hưởng.
Bởi vậy có thể thấy được lực lượng của Lăng Tiếu không hề kém hắn, bằng không hắn sẽ không cuồng vọng như thế.
Lăng Tiếu cau mày định giải thích, Lăng Phi đã quát to:
- Đại ca muốn làm gì, không được vô lễ với Tiếu đệ!
Lăng Phi vừa định đi qua đã bị Lăng Thần ngăn cách ra xa.
- Ngũ đệ tránh ra, hôm nay ta sẽ dạy cho tên tiểu nhân không biết liêm sỉ này!
Lăng Thần quát một tiếng, tay không hướng Lăng Tiếu chụp tới.
Một kim sắc long trảo xuất hiện, trực tiếp trảo tới trước ngực Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu không nghĩ tới Lăng Thần lại phẫn nộ như thế, ngay lúc hắn định ra tay, một đạo kình phong đã bắn tới đem long trảo của Lăng Thần đánh tan vô hình.
- Thần nhi, ngươi muốn làm gì!
Một thủy lão Kim tộc xuất hiện, quát hỏi Lăng Thần.
Vị thủy lão này chính là gia gia Lăng Đồ của Lăng Thần cùng Lăng Phi, thực lực chí tôn đê giai đỉnh.
Lăng Tiếu vừa luyện chế hai mươi lăm viên Chí Tôn thần đan cũng có phần của hắn, hắn làm sao cho phép Lăng Thần tổn thương đến Lăng Tiếu.
Lăng Đồ vừa xuất hiện, Lăng Bác cùng Lăng Khâu cũng đã tới.
- Gia gia, ngài đừng quản việc này, cháu phải giáo huấn tiểu tử này một chút, cháu sẽ không giết hắn, phải cho hắn biết không được đánh lén sau lưng người nhà của mình!
Vẻ mặt Lăng Thần bất mãn quát.
Lăng Đồ đang định trách mắng Lăng Thần, Lăng Tiếu đã giành nói trước:
- Xem ra đại ca có hiểu lầm với ta, nhưng nếu đại ca muốn giáo huấn tiểu đệ cũng được, ta cũng muốn biết thực lực đại ca tinh tiến như thế nào!
Lăng Tiếu dứt lời liền bay lên tận trời, trong nháy mắt đã xuyên qua bích chướng đi ra ngoài vực ngoại.
Lăng Thần thoáng lặng người nhìn Lăng Tiếu nhanh chóng biến mất trước mặt hắn, hiện tại mới ý thức được Lăng Tiếu đã đạt tới cảnh giới chí tôn thủy thần.
- Này…điều này sao có thể!
Lăng Thần lộ ra vẻ mặt khó thể tin lẩm bẩm.
Lăng Thần được Lăng Phi đưa cho một viên Chí Tôn thần đan, giúp cho hắn đạt lên tới thực lực chí tôn thủy thần đê giai đỉnh hiện giờ.
Sở dĩ hắn có thể thành công, thần đan là đại trợ lực, quan trọng nhất là hắn lưu lại cảnh giới thần vương đỉnh thời gian không ngắn, vốn lúc hắn đảm nhiệm chức môn chủ đã có khả năng trở thành bán thủy thần, nhưng hắn một mực áp chế, thầm nghĩ tích lũy đầy đủ sẽ tiến thẳng vào chí tôn thủy thần.
Nhưng lúc hắn bế quan suốt mấy chục năm, hắn lại không dám bước thêm một bước, bởi vì việc bị cách chức môn chủ gây cho hắn đả kích quá lớn, tâm thần dao động, chỉ sợ cuối cùng rơi vào kết cục thất bại, làm cho mình bị tẩu hỏa nhập ma.
Suốt mấy chục năm hắn cố gắng thoát khỏi bóng ma, nhưng thầm nghĩ mình đối đãi Lăng Tiếu không tệ, nhưng Lăng Tiếu lại hại mình có kết cục như vậy, vì thế trong lòng sản sinh oán hận.
Khi hắn được Lăng Phi đưa cho một viên Chí Tôn thần đan, rốt cục đã lấy lại tự tin, gạt bỏ hết thảy tạp niệm tiến nhập vào thời điểm đột phá.
Có được thần đan trợ giúp trực tiếp đẩy hắn lên cảnh giới thủy thần, làm cho hắn đảo qua nỗi buồn bực trong lòng, lấy lại lòng tự tin ngày xưa.
Hôm nay hắn vừa xuất quan, có ý định lấy Lăng Tiếu lập uy, giáo huấn những gì Lăng Tiếu từng làm với hắn.
Nhưng hắn phát hiện thực lực Lăng Tiếu đã tương đương với mình, ra vẻ Lăng Tiếu còn tiến bộ sớm hơn hắn một bước!
Nội tâm của hắn bị đả kích thật lớn.
Tuy lúc trước Lăng Tiếu từ một thánh hoàng đạt tới thiên thần vương, quá trình hắn đều thấy rõ, cũng biết được thiên phú của Lăng Tiếu thật trác tuyệt.
Nhưng thủy thần là cánh cửa cao nhất, không phải ai cũng có thể bước ra, hắn tin chắc Lăng Tiếu cũng phải trở thành bán thủy thần trước tiên, sau đó ngàn năm mới thành tựu thủy thần, chỉ như vậy đã có thể so sánh với những yêu nghiệt thời viễn cổ.
Nhưng hắn vẫn đánh giá thấp sự biến thái của Lăng Tiếu.
Nhưng cho dù Lăng Tiếu đã trở thành thủy thần thì thế nào, bản thân hắn tự tin phải cường đại hơn Lăng Tiếu rất nhiều.
- Xem ra ta thật sự là xem thường ngươi, nhưng hôm nay ta nhất định phải giáo huấn ngươi!
Lăng Thần lạnh lùng nói một câu, bay thẳng ra ngoài vực ngoại.
Lăng Đồ muốn ngăn cản, nhưng Lăng Bác lên tiếng:
- Bỏ đi, cho bọn hắn tự đi giải quyết, bọn họ đều là nhân vật nổi bật của Kim tộc, rốt cục ai mạnh hơn cả ta cũng muốn biết, huống hồ chỉ là luận bàn lẫn nhau, có thể tăng tiến cảm tình giữa huynh đệ bọn họ!
- Không sai, trước kia chúng ta đối đãi Thần nhi tốt quá, làm cho hắn không gặp phải suy sụp, hắn phát tiết lên người Tiếu nhi đúng là có chút không ổn, nhưng từ sau khi Tiếu nhi trở về trong tộc, biểu hiện kinh người, chỉ sợ Thần nhi phải ăn mệt, cũng tốt cho người làm đại ca như hắn ngày sau phải khiêm tốn một chút mới tốt, đồng thời cũng cho hắn trọng chấn nhuệ khí ngày xưa, không thể vì chức môn chủ mà biến thành không còn ý chí chiến đấu!
Lăng Khâu u u nói.
- Nhưng nếu như bọn họ muốn đánh nhau sống chết thì sao bây giờ? Mặc kệ là ai xảy ra sự cố đều là tổn thất lớn của tộc chúng ta!
Lăng Đồ lo lắng đáp.
- Nếu lo lắng, không bằng chúng ta cũng đi ra xem, xem bọn họ còn có khí phách của chúng ta năm xưa hay không!
Lăng Bác thoáng do dự đề nghị.
Lăng Khâu cười đồng ý:
- Cũng tốt, vậy xem thử bọn họ ai mạnh hơn đi!
Dứt lời vài chí tôn thủy thần đều bay thẳng ra ngoài vực ngoại.
Lăng Phi cắn chặt răng bay theo, tốc độ của hắn mặc dù không nhanh như thủy thần, nhưng không chậm, hơn nữa hắn muốn phá tan bình chướng không gian vực ngoại vẫn đủ khả năng làm được.
Giữa không gian hư vô vô hạn tại vực ngoại, Lăng Tiếu cùng Lăng Thần đón gió đối diện, hai luồng kim sắc hào quang cường đại không ngừng nhấp nháy sau lưng hai người.
Lăng Tiếu từ thật xa đã chắp tay chúc mừng.
Lăng Thần có vẻ càng thêm trẻ tuổi, mái tóc có chút lôi thôi nhưng nhìn khí thế hiên ngang cùng bộ dáng trung niên cực kỳ tuấn lãng, đây chính là loại hình mà các thiếu phụ yêu thích nhất.
Lăng Tiếu nhìn thấy Lăng Tiếu lập tức hiện ra vẻ mặt tức giận, hắn vốn phi thường thưởng thức Lăng Tiếu, nhưng sau khi hắn trở lại trong tộc lại nghe nói sở dĩ hắn bị cách chức môn chủ là vì Lăng Tiếu đã ám chỉ qua trước mặt tộc trưởng.
Hắn vừa nghe được tin tức này lập tức vô cùng phẫn nộ.
Hắn cảm thấy mình xem trọng Lăng Tiếu như thế, mà Lăng Tiếu bỏ đá xuống giếng sau lưng, thật sự là một tiểu nhân đáng xấu hổ!
- Tiếu đệ, ngươi còn mặt mũi tới gặp ta sao?
Vẻ mặt Lăng Thần tức giận quát.
Lực lượng thủy thần đem mọi người chung quanh chấn ra xa, hướng ngay Lăng Tiếu áp bách tới!
Mọi người đều bật lui thật xa, chỉ có Lăng Tiếu vẫn bất động, nghi hoặc hỏi:
- Sao đại ca nói lời này?
- Sao nói lời này, ha ha, ngươi còn dám hỏi như vậy! Lúc trước có phải chính ngươi cáo trạng với tộc trưởng, nói ta không thích hợp làm môn chủ!
Lăng Thần vì quá tức giận nên không chú ý tới Lăng Tiếu không hề bị khí thế của hắn gây ảnh hưởng.
Bởi vậy có thể thấy được lực lượng của Lăng Tiếu không hề kém hắn, bằng không hắn sẽ không cuồng vọng như thế.
Lăng Tiếu cau mày định giải thích, Lăng Phi đã quát to:
- Đại ca muốn làm gì, không được vô lễ với Tiếu đệ!
Lăng Phi vừa định đi qua đã bị Lăng Thần ngăn cách ra xa.
- Ngũ đệ tránh ra, hôm nay ta sẽ dạy cho tên tiểu nhân không biết liêm sỉ này!
Lăng Thần quát một tiếng, tay không hướng Lăng Tiếu chụp tới.
Một kim sắc long trảo xuất hiện, trực tiếp trảo tới trước ngực Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu không nghĩ tới Lăng Thần lại phẫn nộ như thế, ngay lúc hắn định ra tay, một đạo kình phong đã bắn tới đem long trảo của Lăng Thần đánh tan vô hình.
- Thần nhi, ngươi muốn làm gì!
Một thủy lão Kim tộc xuất hiện, quát hỏi Lăng Thần.
Vị thủy lão này chính là gia gia Lăng Đồ của Lăng Thần cùng Lăng Phi, thực lực chí tôn đê giai đỉnh.
Lăng Tiếu vừa luyện chế hai mươi lăm viên Chí Tôn thần đan cũng có phần của hắn, hắn làm sao cho phép Lăng Thần tổn thương đến Lăng Tiếu.
Lăng Đồ vừa xuất hiện, Lăng Bác cùng Lăng Khâu cũng đã tới.
- Gia gia, ngài đừng quản việc này, cháu phải giáo huấn tiểu tử này một chút, cháu sẽ không giết hắn, phải cho hắn biết không được đánh lén sau lưng người nhà của mình!
Vẻ mặt Lăng Thần bất mãn quát.
Lăng Đồ đang định trách mắng Lăng Thần, Lăng Tiếu đã giành nói trước:
- Xem ra đại ca có hiểu lầm với ta, nhưng nếu đại ca muốn giáo huấn tiểu đệ cũng được, ta cũng muốn biết thực lực đại ca tinh tiến như thế nào!
Lăng Tiếu dứt lời liền bay lên tận trời, trong nháy mắt đã xuyên qua bích chướng đi ra ngoài vực ngoại.
Lăng Thần thoáng lặng người nhìn Lăng Tiếu nhanh chóng biến mất trước mặt hắn, hiện tại mới ý thức được Lăng Tiếu đã đạt tới cảnh giới chí tôn thủy thần.
- Này…điều này sao có thể!
Lăng Thần lộ ra vẻ mặt khó thể tin lẩm bẩm.
Lăng Thần được Lăng Phi đưa cho một viên Chí Tôn thần đan, giúp cho hắn đạt lên tới thực lực chí tôn thủy thần đê giai đỉnh hiện giờ.
Sở dĩ hắn có thể thành công, thần đan là đại trợ lực, quan trọng nhất là hắn lưu lại cảnh giới thần vương đỉnh thời gian không ngắn, vốn lúc hắn đảm nhiệm chức môn chủ đã có khả năng trở thành bán thủy thần, nhưng hắn một mực áp chế, thầm nghĩ tích lũy đầy đủ sẽ tiến thẳng vào chí tôn thủy thần.
Nhưng lúc hắn bế quan suốt mấy chục năm, hắn lại không dám bước thêm một bước, bởi vì việc bị cách chức môn chủ gây cho hắn đả kích quá lớn, tâm thần dao động, chỉ sợ cuối cùng rơi vào kết cục thất bại, làm cho mình bị tẩu hỏa nhập ma.
Suốt mấy chục năm hắn cố gắng thoát khỏi bóng ma, nhưng thầm nghĩ mình đối đãi Lăng Tiếu không tệ, nhưng Lăng Tiếu lại hại mình có kết cục như vậy, vì thế trong lòng sản sinh oán hận.
Khi hắn được Lăng Phi đưa cho một viên Chí Tôn thần đan, rốt cục đã lấy lại tự tin, gạt bỏ hết thảy tạp niệm tiến nhập vào thời điểm đột phá.
Có được thần đan trợ giúp trực tiếp đẩy hắn lên cảnh giới thủy thần, làm cho hắn đảo qua nỗi buồn bực trong lòng, lấy lại lòng tự tin ngày xưa.
Hôm nay hắn vừa xuất quan, có ý định lấy Lăng Tiếu lập uy, giáo huấn những gì Lăng Tiếu từng làm với hắn.
Nhưng hắn phát hiện thực lực Lăng Tiếu đã tương đương với mình, ra vẻ Lăng Tiếu còn tiến bộ sớm hơn hắn một bước!
Nội tâm của hắn bị đả kích thật lớn.
Tuy lúc trước Lăng Tiếu từ một thánh hoàng đạt tới thiên thần vương, quá trình hắn đều thấy rõ, cũng biết được thiên phú của Lăng Tiếu thật trác tuyệt.
Nhưng thủy thần là cánh cửa cao nhất, không phải ai cũng có thể bước ra, hắn tin chắc Lăng Tiếu cũng phải trở thành bán thủy thần trước tiên, sau đó ngàn năm mới thành tựu thủy thần, chỉ như vậy đã có thể so sánh với những yêu nghiệt thời viễn cổ.
Nhưng hắn vẫn đánh giá thấp sự biến thái của Lăng Tiếu.
Nhưng cho dù Lăng Tiếu đã trở thành thủy thần thì thế nào, bản thân hắn tự tin phải cường đại hơn Lăng Tiếu rất nhiều.
- Xem ra ta thật sự là xem thường ngươi, nhưng hôm nay ta nhất định phải giáo huấn ngươi!
Lăng Thần lạnh lùng nói một câu, bay thẳng ra ngoài vực ngoại.
Lăng Đồ muốn ngăn cản, nhưng Lăng Bác lên tiếng:
- Bỏ đi, cho bọn hắn tự đi giải quyết, bọn họ đều là nhân vật nổi bật của Kim tộc, rốt cục ai mạnh hơn cả ta cũng muốn biết, huống hồ chỉ là luận bàn lẫn nhau, có thể tăng tiến cảm tình giữa huynh đệ bọn họ!
- Không sai, trước kia chúng ta đối đãi Thần nhi tốt quá, làm cho hắn không gặp phải suy sụp, hắn phát tiết lên người Tiếu nhi đúng là có chút không ổn, nhưng từ sau khi Tiếu nhi trở về trong tộc, biểu hiện kinh người, chỉ sợ Thần nhi phải ăn mệt, cũng tốt cho người làm đại ca như hắn ngày sau phải khiêm tốn một chút mới tốt, đồng thời cũng cho hắn trọng chấn nhuệ khí ngày xưa, không thể vì chức môn chủ mà biến thành không còn ý chí chiến đấu!
Lăng Khâu u u nói.
- Nhưng nếu như bọn họ muốn đánh nhau sống chết thì sao bây giờ? Mặc kệ là ai xảy ra sự cố đều là tổn thất lớn của tộc chúng ta!
Lăng Đồ lo lắng đáp.
- Nếu lo lắng, không bằng chúng ta cũng đi ra xem, xem bọn họ còn có khí phách của chúng ta năm xưa hay không!
Lăng Bác thoáng do dự đề nghị.
Lăng Khâu cười đồng ý:
- Cũng tốt, vậy xem thử bọn họ ai mạnh hơn đi!
Dứt lời vài chí tôn thủy thần đều bay thẳng ra ngoài vực ngoại.
Lăng Phi cắn chặt răng bay theo, tốc độ của hắn mặc dù không nhanh như thủy thần, nhưng không chậm, hơn nữa hắn muốn phá tan bình chướng không gian vực ngoại vẫn đủ khả năng làm được.
Giữa không gian hư vô vô hạn tại vực ngoại, Lăng Tiếu cùng Lăng Thần đón gió đối diện, hai luồng kim sắc hào quang cường đại không ngừng nhấp nháy sau lưng hai người.
/2767
|