Đế Long Diệt Thiên quyết – Phệ Long Thôn Nguyệt!
Lực lượng liên miên không dứt, trói buột khiến Lăng Thần không ngừng chống đỡ, nhưng không cách nào tránh né.
Ngay sau đó lắng xuống vô số băng hà, nhiệt độ nháy mắt hàn tới cực điểm, đủ đóng băng suốt mấy vạn dặm.
Thần sắc Lăng Thần biến đổi, hắn biết Lăng Tiếu tu luyện nhiều chúc tính, nhưng không biết mỗi hệ đều có được năng lượng kinh khủng như thế!
Nhưng một chiêu còn chưa đánh xuống, chiêu thức của Lăng Tiếu đã thay đổi, quyền ý cuồn cuộn, diễm dương hừng hực vòng vòng đan xen hướng Lăng Thần bao phủ tới.
Lăng Thần kinh hoảng lẫn sợ hãi.
Nếu như nói ba chiêu đầu hắn còn miễn cưỡng chống đỡ được, chỉ là phải cố hết sức mà thôi, nhưng chiêu thứ tư làm cho hắn biết không cách nào ngăn cản!
Trừ phi hắn lấy ra được cổ thần khí phòng ngự, bằng không hắn dựa vào cái gì đi ngăn cản lực lượng khủng bố kia đây?
Nhưng bản thân hắn từng là người đứng đầu Thiên Long môn, thần khí phòng ngự chỉ đạt tới cấp bậc bán cổ thần khí, còn không cường hãn bằng chính thân thể của hắn.
Đối diện với những chiêu thức liên miên kia, trong lòng hắn đã cam tâm tình nguyện nhận thua.
- Thật là một tên biến thái!
Lăng Thần vô lực hò hét.
Ngay lúc hắn vô lực chống đỡ, chỉ đợi hỏa quyền đánh trúng thân thể là thời khắc hắn chiến bại, là thời khắc chiến vong của hắn!
Nhưng đúng ngay lúc này, lực lượng hỏa diễm mãnh liệt tràn đến lại đột nhiên toàn bộ biến mất.
Lăng Thần ngây ngẩn cả người, hắn phát hiện Lăng Tiếu đã dừng lại cách hắn hơn ngàn thước.
Lăng Tiếu lộ ra vài phần thở dốc, tựa hồ như bị tiêu hao quá mức, chắp tay cười nói:
- Đại ca lợi hại, ta không làm gì được ngươi, xem như ta thua, trận chiến này tới đây thì thôi!
Lăng Thần không nghĩ tới Lăng Tiếu sẽ nói như vậy, có chút thẹn quá hóa giận nói:
- Ta không cần ngươi nhường nhịn giả vờ, ta còn chấp nhận được thua bại!
Lăng Tiếu cũng không tiếp tục giải thích, bởi vì sẽ có người giúp hắn nói ra.
Nhóm người Lăng Bác đi tới, Lăng Phi cũng bị Lăng Đồ kéo qua.
Không đợi Lăng Bác mở miệng, Lăng Đồ đã trách mắng:
- Tiểu Thần, nhanh giải thích với Tiếu nhi rồi nhận thua đi!
Lăng Thần cau chặt mày nói:
- Gia gia, vì sao cháu phải giải thích với tiểu nhân như hắn!
Lăng Đồ lộ ra thần sắc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói:
- Ngươi có biết hiện tại Tiếu nhi đã là dược thần, vừa rồi còn luyện chế hai mươi lăm viên Chí Tôn thần đan cho trong tộc, làm ra bao nhiêu cống hiến ngươi biết hay không, ngươi còn nhục mạ hắn như thế, thật sự là gia gia thất vọng, hiện tại có tộc trưởng cùng đại trưởng lão ở đây, trở về lập tức xử phạt ngươi đi!
Lăng Thần lập tức ngây dại.
Nhưng lời nói kế tiếp của Lăng Phi lại làm hắn muốn hộc máu.
- Đại ca, kỳ thật…viên Chí Tôn thần đan ta đưa cho ngươi là do Tiếu đệ đưa tới, vì sao ngươi lại đi hận thù Tiếu đệ đâu, đây là do ngươi không đúng!
Lăng Phi nói.
Lăng Tiếu cũng ngây ngẩn cả người, lộ ra vẻ cười khổ, hắn thật không nghĩ tới Lăng Phi lại làm như thế, còn giúp hắn nói chuyện.
- Tại sao lại như vậy đây?
Lăng Thần phát mộng, hắn biết mình đã gây ra sai lầm lớn.
- Bỏ đi, chúng ta chỉ là luận bàn mà thôi, không có tổn thương gì, đi về đi!
Lăng Tiếu khoát tay nói.
Giữa Lăng Tiếu cùng Lăng Thần nói ra chỉ là sự hiểu lầm.
Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không trở mặt với Lăng Thần, hiểu lầm chỉ cần giải thích rõ ràng, như vậy thì có thể hòa hảo như lúc ban đầu.
Nhưng Lăng Thần nghe xong mọi chuyện cảm thấy phi thường xấu hổ.
Lúc trước hắn vẫn luôn cho rằng hắn bị cách chức môn chủ là do Lăng Tiếu nói xấu sau lưng.
Hiện tại ngẫm lại lúc ấy Lăng Tiếu còn chưa có kỹ năng như vậy, có thể điều khiển quyết định của tộc trưởng cùng chư vị trưởng lão.
Hiện giờ xem ra là do chư vị thủy lão trong tộc không hài lòng cách làm việc của hắn cho nên mới truyền ra quyết định như thế.
Hiện tại hồi tưởng lại, ban đầu hắn xử sự thật nương tay với đám người của Phương Bất Nhị.
Nếu hắn quả quyết một chút làm kinh sợ đám người kia, nội đấu cũng sẽ không dây dưa lâu như vậy, đều nhờ có Lăng Tiếu giúp hắn phân ưu khó khăn, hắn thật sự đã trách lầm Lăng Tiếu.
Hiện tại hắn còn đột phá chí tôn thủy thần cũng nhờ đan dược của Lăng Tiếu luyện ra, khiến cho hắn vô cùng áy náy, thật không còn mặt mũi gặp người.
Tuy Lăng Thần là người sĩ diện, nhưng làm việc cầm được buông được, nhận chân nói:
- Tiếu đệ ta…ta thật xin lỗi ngươi, vừa rồi làm bị thương ngươi, hiện tại ta trả lại cho ngươi!
Dứt lời hắn vung tay vận kình vỗ vào ngực mình một chưởng.
Một chưởng này dù không lấy mạng của hắn nhưng đủ làm thần thể của hắn tan vỡ.
Nhưng ngay lúc một chưởng rơi xuống, Lăng Tiếu đã nhanh chóng giữ chặt tay hắn.
- Đại ca, giữa huynh đệ chúng ta làm gì có cừu hận sâu như vậy, huống chi ngươi là đại ca của ta, giáo huấn ta vài câu có đáng là gì? Ngươi không cần lưu trong lòng, bằng không sẽ làm ta cảm giác sâu sắc bất an!
Lăng Tiếu thập phần thành khẩn nói.
- Đúng vậy đại ca, dù sao Tiếu đệ cũng là lão đệ của chúng ta, giữa huynh đệ luận bàn một chút có là gì, đi, chúng ta trở về chúc mừng, hiện tại tộc của ta lại có thêm một vị thủy thần đâu, ha ha!
Lăng Phi cười nói.
Lúc này Lăng Bác cũng tươi cười nói:
- Nếu Tiếu nhi đã rộng lượng, tiểu Thần ngươi đừng để trong lòng, ngày sau huynh đệ các ngươi đồng lòng trấn thủ trong tộc, đem thần uy của tộc ta phát dương quang đại, uy chấn Thiên Vực, thành tựu đệ nhất cổ tộc không phải là tốt nhất hay sao!
Lăng Khâu cũng hưng phấn nói:
- Không sai không sai, lúc trước tiểu Thần đứng trước mười danh thiên thần vương, mà chiến lực của Tiếu nhi vô song, có được thân phận dược thần, hai ngươi có thể tiến vào chí tôn thần bảng xác định có thể khôi phục uy danh xưa kia của Kim tộc chúng ta!
- Không sai, đến lúc đó Ma Hổ tộc sẽ không dám tiếp tục hung hăng càn quấy trước mặt chúng ta!
Lăng Đồ phụ họa đáp.
Tới nay tuy Kim tộc tiếng tăm lừng lẫy trong Thiên Vực, nhưng đi vào chí tôn thần bảng chỉ có ba người, mà bài danh cao nhất chính là lão tổ tông Lăng Hồng Vũ đang mắc nạn tại Huyền Linh đại lục, hai người khác đi xa vực ngoại, nhiều năm chưa về.
Nếu không phải họ còn lưu lại sinh mệnh ngọc đồng, mọi người đã nghĩ họ đã vẫn lạc.
Nếu hai người khác trở về trong tộc, bọn họ sẽ có biện pháp trợ giúp lão tổ tông thoát khốn.
Bọn họ cũng không nghĩ đến những lời nói vô tình hôm nay thật sự ứng nghiệm, ngày sau Lăng Thần cùng Lăng Tiếu đều danh chấn chí tôn thần bảng trong Thiên Vực, mà Lăng Tiếu lại trở thành nhân vật trong truyền thuyết không ai có thể so sánh.
Đoàn người quay trở về mặt đất, Lăng Bác lập tức triệu tập mọi người tuyên bố chuyện Lăng Thần trở thành chí tôn thủy thần, toàn tộc mở tiệc chúc mừng ba ngày đêm.
Mặt khác Lăng Bác tuyên bố thật nhiều phần thưởng dụ hoặc cho các tộc nhân, đem đan dược đỉnh cấp làm ban thưởng, mà bên trong Chí Tôn thần đan là thần vật làm người đỏ mắt nhất, thật nhiều thần vương đỉnh cùng bán thủy thần đều đưa ra cống hiến, tranh thủ được vào mắt tộc trưởng cùng các vị thủy lão, có thể đạt được một viên Chí Tôn thần đan đột phá.
Lực lượng liên miên không dứt, trói buột khiến Lăng Thần không ngừng chống đỡ, nhưng không cách nào tránh né.
Ngay sau đó lắng xuống vô số băng hà, nhiệt độ nháy mắt hàn tới cực điểm, đủ đóng băng suốt mấy vạn dặm.
Thần sắc Lăng Thần biến đổi, hắn biết Lăng Tiếu tu luyện nhiều chúc tính, nhưng không biết mỗi hệ đều có được năng lượng kinh khủng như thế!
Nhưng một chiêu còn chưa đánh xuống, chiêu thức của Lăng Tiếu đã thay đổi, quyền ý cuồn cuộn, diễm dương hừng hực vòng vòng đan xen hướng Lăng Thần bao phủ tới.
Lăng Thần kinh hoảng lẫn sợ hãi.
Nếu như nói ba chiêu đầu hắn còn miễn cưỡng chống đỡ được, chỉ là phải cố hết sức mà thôi, nhưng chiêu thứ tư làm cho hắn biết không cách nào ngăn cản!
Trừ phi hắn lấy ra được cổ thần khí phòng ngự, bằng không hắn dựa vào cái gì đi ngăn cản lực lượng khủng bố kia đây?
Nhưng bản thân hắn từng là người đứng đầu Thiên Long môn, thần khí phòng ngự chỉ đạt tới cấp bậc bán cổ thần khí, còn không cường hãn bằng chính thân thể của hắn.
Đối diện với những chiêu thức liên miên kia, trong lòng hắn đã cam tâm tình nguyện nhận thua.
- Thật là một tên biến thái!
Lăng Thần vô lực hò hét.
Ngay lúc hắn vô lực chống đỡ, chỉ đợi hỏa quyền đánh trúng thân thể là thời khắc hắn chiến bại, là thời khắc chiến vong của hắn!
Nhưng đúng ngay lúc này, lực lượng hỏa diễm mãnh liệt tràn đến lại đột nhiên toàn bộ biến mất.
Lăng Thần ngây ngẩn cả người, hắn phát hiện Lăng Tiếu đã dừng lại cách hắn hơn ngàn thước.
Lăng Tiếu lộ ra vài phần thở dốc, tựa hồ như bị tiêu hao quá mức, chắp tay cười nói:
- Đại ca lợi hại, ta không làm gì được ngươi, xem như ta thua, trận chiến này tới đây thì thôi!
Lăng Thần không nghĩ tới Lăng Tiếu sẽ nói như vậy, có chút thẹn quá hóa giận nói:
- Ta không cần ngươi nhường nhịn giả vờ, ta còn chấp nhận được thua bại!
Lăng Tiếu cũng không tiếp tục giải thích, bởi vì sẽ có người giúp hắn nói ra.
Nhóm người Lăng Bác đi tới, Lăng Phi cũng bị Lăng Đồ kéo qua.
Không đợi Lăng Bác mở miệng, Lăng Đồ đã trách mắng:
- Tiểu Thần, nhanh giải thích với Tiếu nhi rồi nhận thua đi!
Lăng Thần cau chặt mày nói:
- Gia gia, vì sao cháu phải giải thích với tiểu nhân như hắn!
Lăng Đồ lộ ra thần sắc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói:
- Ngươi có biết hiện tại Tiếu nhi đã là dược thần, vừa rồi còn luyện chế hai mươi lăm viên Chí Tôn thần đan cho trong tộc, làm ra bao nhiêu cống hiến ngươi biết hay không, ngươi còn nhục mạ hắn như thế, thật sự là gia gia thất vọng, hiện tại có tộc trưởng cùng đại trưởng lão ở đây, trở về lập tức xử phạt ngươi đi!
Lăng Thần lập tức ngây dại.
Nhưng lời nói kế tiếp của Lăng Phi lại làm hắn muốn hộc máu.
- Đại ca, kỳ thật…viên Chí Tôn thần đan ta đưa cho ngươi là do Tiếu đệ đưa tới, vì sao ngươi lại đi hận thù Tiếu đệ đâu, đây là do ngươi không đúng!
Lăng Phi nói.
Lăng Tiếu cũng ngây ngẩn cả người, lộ ra vẻ cười khổ, hắn thật không nghĩ tới Lăng Phi lại làm như thế, còn giúp hắn nói chuyện.
- Tại sao lại như vậy đây?
Lăng Thần phát mộng, hắn biết mình đã gây ra sai lầm lớn.
- Bỏ đi, chúng ta chỉ là luận bàn mà thôi, không có tổn thương gì, đi về đi!
Lăng Tiếu khoát tay nói.
Giữa Lăng Tiếu cùng Lăng Thần nói ra chỉ là sự hiểu lầm.
Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không trở mặt với Lăng Thần, hiểu lầm chỉ cần giải thích rõ ràng, như vậy thì có thể hòa hảo như lúc ban đầu.
Nhưng Lăng Thần nghe xong mọi chuyện cảm thấy phi thường xấu hổ.
Lúc trước hắn vẫn luôn cho rằng hắn bị cách chức môn chủ là do Lăng Tiếu nói xấu sau lưng.
Hiện tại ngẫm lại lúc ấy Lăng Tiếu còn chưa có kỹ năng như vậy, có thể điều khiển quyết định của tộc trưởng cùng chư vị trưởng lão.
Hiện giờ xem ra là do chư vị thủy lão trong tộc không hài lòng cách làm việc của hắn cho nên mới truyền ra quyết định như thế.
Hiện tại hồi tưởng lại, ban đầu hắn xử sự thật nương tay với đám người của Phương Bất Nhị.
Nếu hắn quả quyết một chút làm kinh sợ đám người kia, nội đấu cũng sẽ không dây dưa lâu như vậy, đều nhờ có Lăng Tiếu giúp hắn phân ưu khó khăn, hắn thật sự đã trách lầm Lăng Tiếu.
Hiện tại hắn còn đột phá chí tôn thủy thần cũng nhờ đan dược của Lăng Tiếu luyện ra, khiến cho hắn vô cùng áy náy, thật không còn mặt mũi gặp người.
Tuy Lăng Thần là người sĩ diện, nhưng làm việc cầm được buông được, nhận chân nói:
- Tiếu đệ ta…ta thật xin lỗi ngươi, vừa rồi làm bị thương ngươi, hiện tại ta trả lại cho ngươi!
Dứt lời hắn vung tay vận kình vỗ vào ngực mình một chưởng.
Một chưởng này dù không lấy mạng của hắn nhưng đủ làm thần thể của hắn tan vỡ.
Nhưng ngay lúc một chưởng rơi xuống, Lăng Tiếu đã nhanh chóng giữ chặt tay hắn.
- Đại ca, giữa huynh đệ chúng ta làm gì có cừu hận sâu như vậy, huống chi ngươi là đại ca của ta, giáo huấn ta vài câu có đáng là gì? Ngươi không cần lưu trong lòng, bằng không sẽ làm ta cảm giác sâu sắc bất an!
Lăng Tiếu thập phần thành khẩn nói.
- Đúng vậy đại ca, dù sao Tiếu đệ cũng là lão đệ của chúng ta, giữa huynh đệ luận bàn một chút có là gì, đi, chúng ta trở về chúc mừng, hiện tại tộc của ta lại có thêm một vị thủy thần đâu, ha ha!
Lăng Phi cười nói.
Lúc này Lăng Bác cũng tươi cười nói:
- Nếu Tiếu nhi đã rộng lượng, tiểu Thần ngươi đừng để trong lòng, ngày sau huynh đệ các ngươi đồng lòng trấn thủ trong tộc, đem thần uy của tộc ta phát dương quang đại, uy chấn Thiên Vực, thành tựu đệ nhất cổ tộc không phải là tốt nhất hay sao!
Lăng Khâu cũng hưng phấn nói:
- Không sai không sai, lúc trước tiểu Thần đứng trước mười danh thiên thần vương, mà chiến lực của Tiếu nhi vô song, có được thân phận dược thần, hai ngươi có thể tiến vào chí tôn thần bảng xác định có thể khôi phục uy danh xưa kia của Kim tộc chúng ta!
- Không sai, đến lúc đó Ma Hổ tộc sẽ không dám tiếp tục hung hăng càn quấy trước mặt chúng ta!
Lăng Đồ phụ họa đáp.
Tới nay tuy Kim tộc tiếng tăm lừng lẫy trong Thiên Vực, nhưng đi vào chí tôn thần bảng chỉ có ba người, mà bài danh cao nhất chính là lão tổ tông Lăng Hồng Vũ đang mắc nạn tại Huyền Linh đại lục, hai người khác đi xa vực ngoại, nhiều năm chưa về.
Nếu không phải họ còn lưu lại sinh mệnh ngọc đồng, mọi người đã nghĩ họ đã vẫn lạc.
Nếu hai người khác trở về trong tộc, bọn họ sẽ có biện pháp trợ giúp lão tổ tông thoát khốn.
Bọn họ cũng không nghĩ đến những lời nói vô tình hôm nay thật sự ứng nghiệm, ngày sau Lăng Thần cùng Lăng Tiếu đều danh chấn chí tôn thần bảng trong Thiên Vực, mà Lăng Tiếu lại trở thành nhân vật trong truyền thuyết không ai có thể so sánh.
Đoàn người quay trở về mặt đất, Lăng Bác lập tức triệu tập mọi người tuyên bố chuyện Lăng Thần trở thành chí tôn thủy thần, toàn tộc mở tiệc chúc mừng ba ngày đêm.
Mặt khác Lăng Bác tuyên bố thật nhiều phần thưởng dụ hoặc cho các tộc nhân, đem đan dược đỉnh cấp làm ban thưởng, mà bên trong Chí Tôn thần đan là thần vật làm người đỏ mắt nhất, thật nhiều thần vương đỉnh cùng bán thủy thần đều đưa ra cống hiến, tranh thủ được vào mắt tộc trưởng cùng các vị thủy lão, có thể đạt được một viên Chí Tôn thần đan đột phá.
/2767
|