- Vậy ngươi muốn làm cái gì của ta?
Lăng Tiếu hỏi, bị Vi Đại Nhi dựa vào một chút như vậy, thân thể của hắn cũng bắt đầu nóng lên.
- Ta muốn làm nữ nhân của ngươi.
Vi Đại Nhi sâu kín nói, hai tay thật chặt ôm lấy eo hổ của Lăng Tiếu, hai vú dán chặt ở trên người hắn.
Trong lúc nhất thời Lăng Tiếu thú huyết sôi trào.
Lăng Tiếu áp chế vọng động đẩy ngã Vi Đại Nhi, nhàn nhạt nói:
- Ngươi không hối hận sao?
- Hối hận!
Vi Đại Nhi đáp, tiếp theo nàng nói tiếp:
- Ta hối hận tại sao không ra đời muộn mấy năm, như vậy ta sẽ không sợ bại bởi hai nha đầu Vũ Tích cùng Sương nhi rồi.
Lăng Tiếu khẽ run lên, hắn không nghĩ tới Vi Đại Nhi thật đối với hắn dùng tình chí thâm rồi.
- Đại Nhi tỷ tỷ, ngươi so với các nàng càng hấp dẫn hơn, ta thích nữ nhân vừa mới thành thục giống như ngươi hơn.
Lăng Tiếu rất chân thành liếc 'Hung khí' phập phồng đến đáng sợ kia của Vi Đại Nhi nói.
Vô luận là kiếp này hay là kiếp trước, Lăng Tiếu đối với nữ nhân thành thục đều đặc biệt thích. Bởi vì các nàng có một loại phong tình vạn chủng nói không ra lời, giống như là mật đào chín mọng làm cho người ta không nhịn được mà tưởng tượng lan man.
- Ta xem ngươi chỉ thích thân thể của ta đúng không?
Đôi mắt như ngôi sao kia của Vi Đại Nhi nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu hỏ, tiếp theo còn nói:
- Ngươi đã thích như vậy liền ăn đi!
Anh mắt của Lăng Tiếu lưu luyến rời khỏi 'Hung khí' kia, sâu xa nói:
- Đại Nhi, ta qua nửa tháng nữa phải đi Tử Thiên tông rồi, còn không biết lúc nào trở lại, ngươi nếu như lựa chọn theo ta chỉ sợ sẽ không hạnh phúc, hơn nữa đệ đệ ta nhưng là rất hoa tâm.
- Chỉ cần trong lòng ngươi có ta, cho dù là ngươi cách ta xa nữa, ta đều có thể cảm giác được vui vẻ, huống chi ta biết nam nhân của ta trời sinh bất phàm, cũng không phải là một cái Vẫn Thạch thành nho nhỏ có thể vây khốn, là rồng thủy chung cũng sẽ bay lên, tương lai nhất định có thể trở thành đại nhân vật vạn chúng chú mục, ta chỉ hi vọng thừa dịp hiện tại mình còn có chút tư cách, hảo hảo nắm chặt ngươi, tối nay muốn ta có được không? Ta cả đời này chỉ cấp cho một mình ngươi làm tỷ tỷ, tương lai chỉ sợ còn có thể có nhiều tỷ muội hơn nữa, ta cũng sẽ không cùng các nàng trnah giành cái gì.
Vi Đại Nhi hướng về phía Lăng Tiếu rỉ tai nhẹ giọng nói.
Miệng hương nhàn nhạt kia để cho Lăng Tiếu càng ngày càng không cầm giữ được.
Lăng Tiếu hít một hơi thật sâu nói:
- Đại Nhi...
Song hắn còn chưa nói ra miệng, đôi môi của Vi Đại Nhi đã chạm vào trên môi dày của hắn, một cỗ đinh hương ngọt ngào trong nháy mắt tràn ngập ra.
Vi Đại Nhi hôn vô cùng vụng về, hàm răng kia cũng chạm vào hàm răng của Lăng Tiếu, bất quá nàng như cũ thỏa thích cưỡng hôn Lăng Tiếu, cảm thụ được khí tức nam nhân độc hữu kia, bàn tay đẹp hướng chỗ thẳng cứng kia của Lăng Tiếu mà cầm lấy.
- Tê!
Lăng Tiếu đầu óc trống rỗng, hỏa khí toàn thân cũng không tiếp tục đè nén được nữa, toàn bộ dâng lên.
Đều đến lúc này rồi, Lăng Tiếu không tiếp tục phản ứng vậy thì không còn là nam nhân.
Lăng Tiếu phản ôm eo nhỏ của Vi Đại Nhi, một bàn tay lập tức sờ lên bộ ngực sữa mà hắn đã sớm muốn chạm đến, một cỗ cảm giác mềm mại đầy tính co giãn để cho hắn nhộn nhạo không dứt.
Vi Đại Nhi 'Ưm' một tiếng, thân thể bắt đầu phát nhũn ra, một cỗ cảm giác điện giật khiến cho nàng cảm thấy tê tê, thân thể mềm mại khẽ run rẩy lên.
Hỏa khí của Lăng Tiếu đã không nhịn được, ôm lấy Vi Đại Nhi từ trên nóc nhà nhảy xuống, một cước đá văng cửa phòng của mình, lại dùng một tay đem cửa đóng lại, saud đó đem Vi Đại Nhi vứt lên trên mặt giường lớn của hắn.
Vi Đại Nhi nhìn bộ dạng gấp gáp kia của Lăng Tiếu, trong lòng vô cùng ngọt ngào, nàng sớm đã làm tốt chuẩn bị hiến thân cho tiểu nam nhân này rồi, cũng không còn bận tâm đén cái gì căng thẳng của nữ nhân, đem lụa mỏng trên bắp đùi mình vén lên, lộ ra da thịt trắng không tỳ vết.
- Đến đây đi!
Vi Đại Nhi mị nhãn như tơ, lè lưỡi liếm liếm cánh môi, tay đẹp hướng Lăng Tiếu vẫy vẫy, bộ dáng kia quả thật là mê chết người không đền mạng, cho dù là một người đàn ông cũng vào giờ khắc này liền biến thành cầm thú rồi.
Lăng Tiếu hưởng qua chuyện tình yêu nam nữ, cái loại cảm giác ăn mà không chán này để cho hắn càng lún càng sâu.
Hôm nay Vi Đại Nhi hấp dẫn như vậy, quả thực là thiên lôi câu địa hỏa, Lăng Tiếu còn bận tâm đến gì nữa.
Hắn đem toàn thân y phục của mình chấn thành tan nát, hướng Vi Đại Nhi nhào tới.
Cảm nhận được ý khát vọng nồng đậm của Lăng Tiếu, Vi Đại Nhi dục cự hoàn nghênh ( muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào ), càng muốn treo ngược khẩu vị của Lăng Tiếu.
- Tê...
Đáng tiếc, Lăng Tiếu làm sao còn có thể thương hương tiếc ngọc, hắn đã nghx nhanh một chút cỏ non để cho cao dương gặm rồi, hai tay thô bạo mà đêm lụa mỏng của Vi Đại Nhi xé rách ra.
Môi dày khắc lên chấm hồng kia, bàn tay tùy ý du đãng, rất nhanh thân thể hoàn mỹ mềm mại của Vi Đại Nhi bày ra trước mắt.
Trên khuôn mặt của nàng hiện lên thẹn thùng khát vọng, ngượng ngùng nhẹ giọng nói:
- Nhẹ chút!
Lăng Tiếu cúi đầu ngậm vào hai khỏa 'bồ đào' phấn hồng kia, bàn tay to nâng kiều đồn của nàng lên, thân thể xuống một cái.
A!
Một đạo tiếng kêu thảm thiết vang lên ở trong phòng.
Hạ thân của Vi Đại Nhi giống như bị xé nứt khiến cho nàng đau đớn không dứt, chẳng qua là trong lòng nhưng lại cảm thấy ngọt ngào phong phú như vậy, nàng rốt cuộc thuộc về tiểu nam nhân này rồi, có lẽ loại cảm thụ kêu là 'Đau đớn cùng vui vẻ' mà tất cả nữ nhân đều trải qua là như thế này sao.
Theo tình hình chiến đấu càng diễn càng quyết liệt, Vi Đại Nhi dần dần quen với trùng kích mạnh mà hữu lực kia, không chỉ không cảm thấy đau, ngược lại cảm thấy cảm giác kia cực sướng rồi.
Không bao lâu, Vi Đại Nhi đem Lăng Tiếu phản đẩy ngã, trực tiếp ngồi ở trên bụng Lăng Tiếu điên cuồng ngồi lên ngồi xuống.
Lăng Tiếu thiếu chút nữa cầm giữ không được liền nộp vũ khí đầu hàng rồi.
Cảm giác như vậy để cho hắn sảng khoái đến muốn chết, đây hoàn toàn là ở trên người Bạch Vũ Tích nhận thức không tới, có lẽ đánh chính là chỗ tình tình thật của Vi Đại Nhi, quả thực là nhiệt tình như lửa, muốn mạng già của người ta.
Tiếng rên rỉ ở trong phòng vang lên hơn nửa đêm mới dần dần trở lại bình thường.
Lực chiến đấu bực này là kinh người cỡ nào.
...
Ba ngày đảo mắt mà qua.
Ở trong nội viện Lăng gia, tất cả các trưởng lão, chấp sự đều tập trung tới đây.
Bọn họ hôm nay sắp sửa chứng kiến Luyện dược đại sư mới quật khởi của Lăng gia.
Nếu như thân phận Luyện dược sư của Lăng Tiếu được chứng thực, như vậy ngày sau địa vị của Lăng gia sẽ nâng cao một bước, càng thêm củng cố không gì phá nổi.
Ở trên khán thai, tộc trưởng Lăng Thương, Thái tượng trưởng lão Lăng Hà, trưởng lão đời trước Lăng Trần... Đợi đến khi trưởng lão đời trước cùng thế hệ này toàn bộ vào chỗ ngồi, mà Luyện khí đại sư Lệ Không rõ ràng cũng ở trong đó.
Lăng Tiếu hỏi, bị Vi Đại Nhi dựa vào một chút như vậy, thân thể của hắn cũng bắt đầu nóng lên.
- Ta muốn làm nữ nhân của ngươi.
Vi Đại Nhi sâu kín nói, hai tay thật chặt ôm lấy eo hổ của Lăng Tiếu, hai vú dán chặt ở trên người hắn.
Trong lúc nhất thời Lăng Tiếu thú huyết sôi trào.
Lăng Tiếu áp chế vọng động đẩy ngã Vi Đại Nhi, nhàn nhạt nói:
- Ngươi không hối hận sao?
- Hối hận!
Vi Đại Nhi đáp, tiếp theo nàng nói tiếp:
- Ta hối hận tại sao không ra đời muộn mấy năm, như vậy ta sẽ không sợ bại bởi hai nha đầu Vũ Tích cùng Sương nhi rồi.
Lăng Tiếu khẽ run lên, hắn không nghĩ tới Vi Đại Nhi thật đối với hắn dùng tình chí thâm rồi.
- Đại Nhi tỷ tỷ, ngươi so với các nàng càng hấp dẫn hơn, ta thích nữ nhân vừa mới thành thục giống như ngươi hơn.
Lăng Tiếu rất chân thành liếc 'Hung khí' phập phồng đến đáng sợ kia của Vi Đại Nhi nói.
Vô luận là kiếp này hay là kiếp trước, Lăng Tiếu đối với nữ nhân thành thục đều đặc biệt thích. Bởi vì các nàng có một loại phong tình vạn chủng nói không ra lời, giống như là mật đào chín mọng làm cho người ta không nhịn được mà tưởng tượng lan man.
- Ta xem ngươi chỉ thích thân thể của ta đúng không?
Đôi mắt như ngôi sao kia của Vi Đại Nhi nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu hỏ, tiếp theo còn nói:
- Ngươi đã thích như vậy liền ăn đi!
Anh mắt của Lăng Tiếu lưu luyến rời khỏi 'Hung khí' kia, sâu xa nói:
- Đại Nhi, ta qua nửa tháng nữa phải đi Tử Thiên tông rồi, còn không biết lúc nào trở lại, ngươi nếu như lựa chọn theo ta chỉ sợ sẽ không hạnh phúc, hơn nữa đệ đệ ta nhưng là rất hoa tâm.
- Chỉ cần trong lòng ngươi có ta, cho dù là ngươi cách ta xa nữa, ta đều có thể cảm giác được vui vẻ, huống chi ta biết nam nhân của ta trời sinh bất phàm, cũng không phải là một cái Vẫn Thạch thành nho nhỏ có thể vây khốn, là rồng thủy chung cũng sẽ bay lên, tương lai nhất định có thể trở thành đại nhân vật vạn chúng chú mục, ta chỉ hi vọng thừa dịp hiện tại mình còn có chút tư cách, hảo hảo nắm chặt ngươi, tối nay muốn ta có được không? Ta cả đời này chỉ cấp cho một mình ngươi làm tỷ tỷ, tương lai chỉ sợ còn có thể có nhiều tỷ muội hơn nữa, ta cũng sẽ không cùng các nàng trnah giành cái gì.
Vi Đại Nhi hướng về phía Lăng Tiếu rỉ tai nhẹ giọng nói.
Miệng hương nhàn nhạt kia để cho Lăng Tiếu càng ngày càng không cầm giữ được.
Lăng Tiếu hít một hơi thật sâu nói:
- Đại Nhi...
Song hắn còn chưa nói ra miệng, đôi môi của Vi Đại Nhi đã chạm vào trên môi dày của hắn, một cỗ đinh hương ngọt ngào trong nháy mắt tràn ngập ra.
Vi Đại Nhi hôn vô cùng vụng về, hàm răng kia cũng chạm vào hàm răng của Lăng Tiếu, bất quá nàng như cũ thỏa thích cưỡng hôn Lăng Tiếu, cảm thụ được khí tức nam nhân độc hữu kia, bàn tay đẹp hướng chỗ thẳng cứng kia của Lăng Tiếu mà cầm lấy.
- Tê!
Lăng Tiếu đầu óc trống rỗng, hỏa khí toàn thân cũng không tiếp tục đè nén được nữa, toàn bộ dâng lên.
Đều đến lúc này rồi, Lăng Tiếu không tiếp tục phản ứng vậy thì không còn là nam nhân.
Lăng Tiếu phản ôm eo nhỏ của Vi Đại Nhi, một bàn tay lập tức sờ lên bộ ngực sữa mà hắn đã sớm muốn chạm đến, một cỗ cảm giác mềm mại đầy tính co giãn để cho hắn nhộn nhạo không dứt.
Vi Đại Nhi 'Ưm' một tiếng, thân thể bắt đầu phát nhũn ra, một cỗ cảm giác điện giật khiến cho nàng cảm thấy tê tê, thân thể mềm mại khẽ run rẩy lên.
Hỏa khí của Lăng Tiếu đã không nhịn được, ôm lấy Vi Đại Nhi từ trên nóc nhà nhảy xuống, một cước đá văng cửa phòng của mình, lại dùng một tay đem cửa đóng lại, saud đó đem Vi Đại Nhi vứt lên trên mặt giường lớn của hắn.
Vi Đại Nhi nhìn bộ dạng gấp gáp kia của Lăng Tiếu, trong lòng vô cùng ngọt ngào, nàng sớm đã làm tốt chuẩn bị hiến thân cho tiểu nam nhân này rồi, cũng không còn bận tâm đén cái gì căng thẳng của nữ nhân, đem lụa mỏng trên bắp đùi mình vén lên, lộ ra da thịt trắng không tỳ vết.
- Đến đây đi!
Vi Đại Nhi mị nhãn như tơ, lè lưỡi liếm liếm cánh môi, tay đẹp hướng Lăng Tiếu vẫy vẫy, bộ dáng kia quả thật là mê chết người không đền mạng, cho dù là một người đàn ông cũng vào giờ khắc này liền biến thành cầm thú rồi.
Lăng Tiếu hưởng qua chuyện tình yêu nam nữ, cái loại cảm giác ăn mà không chán này để cho hắn càng lún càng sâu.
Hôm nay Vi Đại Nhi hấp dẫn như vậy, quả thực là thiên lôi câu địa hỏa, Lăng Tiếu còn bận tâm đến gì nữa.
Hắn đem toàn thân y phục của mình chấn thành tan nát, hướng Vi Đại Nhi nhào tới.
Cảm nhận được ý khát vọng nồng đậm của Lăng Tiếu, Vi Đại Nhi dục cự hoàn nghênh ( muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào ), càng muốn treo ngược khẩu vị của Lăng Tiếu.
- Tê...
Đáng tiếc, Lăng Tiếu làm sao còn có thể thương hương tiếc ngọc, hắn đã nghx nhanh một chút cỏ non để cho cao dương gặm rồi, hai tay thô bạo mà đêm lụa mỏng của Vi Đại Nhi xé rách ra.
Môi dày khắc lên chấm hồng kia, bàn tay tùy ý du đãng, rất nhanh thân thể hoàn mỹ mềm mại của Vi Đại Nhi bày ra trước mắt.
Trên khuôn mặt của nàng hiện lên thẹn thùng khát vọng, ngượng ngùng nhẹ giọng nói:
- Nhẹ chút!
Lăng Tiếu cúi đầu ngậm vào hai khỏa 'bồ đào' phấn hồng kia, bàn tay to nâng kiều đồn của nàng lên, thân thể xuống một cái.
A!
Một đạo tiếng kêu thảm thiết vang lên ở trong phòng.
Hạ thân của Vi Đại Nhi giống như bị xé nứt khiến cho nàng đau đớn không dứt, chẳng qua là trong lòng nhưng lại cảm thấy ngọt ngào phong phú như vậy, nàng rốt cuộc thuộc về tiểu nam nhân này rồi, có lẽ loại cảm thụ kêu là 'Đau đớn cùng vui vẻ' mà tất cả nữ nhân đều trải qua là như thế này sao.
Theo tình hình chiến đấu càng diễn càng quyết liệt, Vi Đại Nhi dần dần quen với trùng kích mạnh mà hữu lực kia, không chỉ không cảm thấy đau, ngược lại cảm thấy cảm giác kia cực sướng rồi.
Không bao lâu, Vi Đại Nhi đem Lăng Tiếu phản đẩy ngã, trực tiếp ngồi ở trên bụng Lăng Tiếu điên cuồng ngồi lên ngồi xuống.
Lăng Tiếu thiếu chút nữa cầm giữ không được liền nộp vũ khí đầu hàng rồi.
Cảm giác như vậy để cho hắn sảng khoái đến muốn chết, đây hoàn toàn là ở trên người Bạch Vũ Tích nhận thức không tới, có lẽ đánh chính là chỗ tình tình thật của Vi Đại Nhi, quả thực là nhiệt tình như lửa, muốn mạng già của người ta.
Tiếng rên rỉ ở trong phòng vang lên hơn nửa đêm mới dần dần trở lại bình thường.
Lực chiến đấu bực này là kinh người cỡ nào.
...
Ba ngày đảo mắt mà qua.
Ở trong nội viện Lăng gia, tất cả các trưởng lão, chấp sự đều tập trung tới đây.
Bọn họ hôm nay sắp sửa chứng kiến Luyện dược đại sư mới quật khởi của Lăng gia.
Nếu như thân phận Luyện dược sư của Lăng Tiếu được chứng thực, như vậy ngày sau địa vị của Lăng gia sẽ nâng cao một bước, càng thêm củng cố không gì phá nổi.
Ở trên khán thai, tộc trưởng Lăng Thương, Thái tượng trưởng lão Lăng Hà, trưởng lão đời trước Lăng Trần... Đợi đến khi trưởng lão đời trước cùng thế hệ này toàn bộ vào chỗ ngồi, mà Luyện khí đại sư Lệ Không rõ ràng cũng ở trong đó.
/2767
|