Việt Chiêu Phong hai mắt sáng lên, nước miếng đã sắp chảy ra, hắn đợi một ngày này đã rất lâu rồi.
Người ở chung quanh dù là lợi dụng lực lượng áp lên Liễu Phiêu Phiêu, nhưng mà từng người đều là miệng đắng lưỡi khô rồi, cơ hồ đều muốn nhìn thấy dáng người ngạo nhân của Liễu Phiêu Phiêu hiển lộ ở trước mắt bọn hắn.
Chỉ là lúc này một đạo kình phong cực nhanh mà đến, đồng thời bạo khởi một đạo long khiếu chi thanh:
- Bỏ cái tay thối của ngươi ra!
Thanh âm này giống như Chân Long gầm thét, chấn thiên động địa, vô số không gian cũng thuận theo thanh âm này vang lên mà chấn đến đều sụp đổ nát bấy.
Việt Chiêu Phong kia vừa mốn tiếp xúc đến trước ngực của Liễu Phiêu Phiêu bất ngờ không kịp đề phòng bị âm ba kinh khủng này sinh sinh mà chấn đến bay ra ngoài. Ngũ quan trong nháy mắt đều tràn ra máu, bộ dạng kia hiển lộ hết sức hung ác kinh khủng.
Hắn chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, thiếu chút nữa liền muốn bạo liệt rồi, loại cảm giác này khó chịu chí cực!
Mấy tên còn lại kia dùng khí thế sinh sinh áp chế Liễu Phiêu Phiêu càng là bị trực tiếp chấn đến khí huyết phiên đằng, đều là ngã bay ra thất linh bát lạc.
Uy lực của một tiếng này lại đáng sợ như thế, bởi vậy có thể thấy được người đến là cường đại đáng sợ đến bậc nào rồi!
Có thể biết được Long ngâm tê hống hiện tại cũng không có mấy người, mà ở phụ cận Thanh Nguyệt không gian này trừ Lăng Tiếu ra còn có ai đây?
Vừa mới rời ở bên trong Thanh Nguyệt không gian hắn chỉ là cảm thấy thân ảnh kia nhìn quen mắt, trong lúc nhất thời không dám xác định có phải là Liễu Phiêu Phiêu nhiều năm không thấy hay không, vốn không muốn truy kích đến.
Nhưng mà hắn càng nghĩ càng cảm thấy có thể là Liễu Phiêu Phiêu, sau khi trải qua một phen vùng vẫy vẫn là đuổi theo đi xem một chút, nếu như không phải thì coi như xong, dù sao lại không có cái tổn thất gì.
Không nghĩ đến hắn vừa đuổi tới phụ cận chỗ này rõ ràng thấy đây không phải là Liễu Phiêu Phiêu thì còn là ai.
Hắn ở trong Loạn Táng không gian cứu Liễu Phiêu Phiêu một mạng, lại mang theo nàng từ bên trong Loạn Táng không gian đi ra, mà nàng cũng đi theo hắn một đoạn thời gian.
Trung thực mà nói bất kỳ một nam nhâ nào đều không cách nào ngăn cản được dung nhan xinh đẹp không người có thể sánh bằng kia của Liễu Phiêu Phiêu, Lăng Tiếu cũng không ngoại lệ, hắn đối với nàng vẫn rất có hảo cảm, chỉ là nàng quá mức lãnh đạm, thủy chung là khó có thể quá gần gũi được.
Bất quá đây cũng không trở ngại giao tình nhạt như nước kia của Lăng Tiếu cùng Liễu Phiêu Phiêu.
Hôm nay thấy được bằng hữu từng gặp bị nhục, Lăng Tiếu như thế nào mà không giận đây?
Thuận theo một tiếng hống này, một con kim sắc Chân Long giống như chân thực trực tiếp xông đến bên cạnh Liễu Phiêu Phiêu, đem nàng bảo hộ ở trước người!
- Tỷ tỷ ngươi không có chuyện gì đi?
Lăng Tiếu mang theo vẻ lo lắng nhìn Liễu Phiêu Phiêu nhẹ nhàng hỏi.
Liễu Phiêu Phiêu còn là bị thanh âm kia chấn đến khó chịu không thôi, nhưng mà khi nghe được thanh âm này lại giống như là ma âm, làm dịu hết thảy không khỏe ở bên trong thân thể nàng.
Nàng ngơ ngác mà nhìn thân ảnh khí vũ hiên ngang ở trước mắt này, nhìn khuôn mặt tuấn lãng tà mị kia, nàng cảm thấy là vô cùng không chân thật.
Lúc nam nhân này cùng nàng rách ra, lúc đó chỉ bất quá là trung cấp Thần Vương, mấy chục năm qua đi nàng không nghĩ hắn có thể vượt qua nhiều đẳng giai như vậy mà truy đến cảnh giới như ngày hôm nay!
Trước đây nàng nghe Lăng Tiếu ở trên vực lộ bị truy sát thông tập cũng hoài nghi là giả, nàng lần này đi qua cũng bất quá là muốn chứng thật một chút mà thôi, cũng không phải là thật muốn trở về Thiên vực.
Ngay lúc này Lăng Tiếu bất thình lình xuất hiện ở trước người của nàng lại muốn để lộ ra hư huyễn như vậy!
- Đây là thật sự sao?
Liễu Phiêu Phiêu luôn luôn bình tĩnh thong dong nhẹ lẩm bẩm một tiếng, đưa cánh tay băng thanh ngọc khiết ra chạm hướng khuôn mặt của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cho là Liễu Phiêu Phiêu bị dọa đến quá độ rồi, cho nên liền nhẹ cầm lấy tay nàng đặt ở trên mặt của hắn cười nói:
- Đương nhiên là sự thật, không nghĩ đến tỷ tỷ đã đến vực ngoại rồi, khó trách ở bên trong Thiên vực cũng chưa từng nghe bất cứ tin tức nào của ngươi, thật là để cho đệ đệ nhớ nhung vô cùng!
Liễu Phiêu Phiêu cảm nhận được trận trận nhiệt lượng từ bàn tay của Lăng Tiếu truyền tới, chạm vào khuôn mặt cương quyết kia của Lăng Tiếu mới phát hiện hết thảy đều là sự thật, trong tim không khỏi dâng lên một cỗ cảm giác ấm áp ngọt ngào trước nay chưa từng có.
Nam nhân này so với nàng còn nhỏ tuổi hơn, là ân nhân cứu mạng của nàng, bằng không nàng liền biến thành một cỗ nữ thi ma rồi, mà hắn cũng là nam nhân đầu tiên để cho nàng cảm thấy có hảo cảm, để nàng cam tâm tình nguyện đi theo ở bên cạnh hắn một đoạn thời gian.
Vốn nàng là vì báo ân, nhưng mà sau đó hắn cũng không có bất kỳ bất kính nào đối với nàng, ở trước lúc nàng rời khỏi lại còn tặng cho nàng Chí tôn thần tài, để nàng có cơ hội có thể đột phá.
Đang ở lúc Liễu Phiêu Phiêu nhớ lại đủ loại chuyện cũ, Việt Chiêu Phong ở phía sau lưng Lăng Tiếu đã khôi phục lại, hắn u lãnh mà nói một tiếng:
- Tạp chủng, ta bất kể ngươi là ai đều chết đi cho ta!
Việt Chiêu Phong đầu tiên là bất ngờ không kịp đề phòng mà bị đánh lén thụ thương, lại thấy Liễu Phiêu Phiêu cùng với nam nhân vừa đến kia thân mật, một cỗ đố kỵ chi hỏa vô danh bốc lên.
Hắn rống giận một tiếng hóa thành một trận thanh phong mà tới, lập tứ hướng về phía sau đầu của Lăng Tiếu vỗ vào, muốn một chiêu liền đem Lăng Tiếu đánh bại.
Lúc này Liễu Phiêu Phiêu cũng bình tĩnh trở lại rồi, nàng la lên một tiếng:
- Cẩn thận!
Nói xong nàng muốn đem Lăng Tiếu đẩy ra, muốn thay Lăng Tiếu ngăn chặn một kích trí mạng này.
Nhưng mà nàng chỉ là cảnh giới đê cấp Chí tôn, nghênh đón khí thế trung giai của Việt Chiêu Phong đã là cảm thấy hít thở không thông rồi.
Đang ở lúc một chiêu này của Việt Chiêu Phong muốn đánh tới, Lăng Tiếu lại là một tay đem Liễu Phiêu Phiêu kéo ra phía sau, đồng thời nghênh đón một chưởng kia của Liễu Phiêu Phiêu.
Hai đại Chí tôn đối oanh phát ra thanh âm dao động mãnh liệt, chấn đến phương không gian này đều lắc lư lên.
Ở bất kỳ người nào xem đến, một kích tụ kình nén giận của Việt Chiêu Phong nhất định có thể để cho Lăng Tiếu nuốt hận tại chỗ, bởi vì Lăng Tiếu chỉ bất quá là thực lực đê cấp, coi như là đạt tới đê cấp đỉnh phong nhưng vẫn có chênh lệch cực lớn với trung cấp Chí tôn.
Chỉ là khi nhìn thấy một màn Việt Chiêu Phong bị hung hăng chấn bay ra ngoài, những người này đều là trở nên trợn mắt há hốc mồm!
Ở bất kỳ địa phương nào đều không thiếu siêu cấp thiên tài vượt giai mà chiến, nhưng mà đạt tới một bước Chí tôn Thủy Thần này, giữa mỗi một đẳng giai đều sẽ có hồng câu cực kỳ khổng lò, cho dù là bất thế thiên tài cũng không có bản lĩnh vượt giai mà chiến, cho dù có đó cũng là dựa vào một chút cao giai thần khí hoặc là một chút bí thuật khó gặp mới có khả năng.
Người ở chung quanh dù là lợi dụng lực lượng áp lên Liễu Phiêu Phiêu, nhưng mà từng người đều là miệng đắng lưỡi khô rồi, cơ hồ đều muốn nhìn thấy dáng người ngạo nhân của Liễu Phiêu Phiêu hiển lộ ở trước mắt bọn hắn.
Chỉ là lúc này một đạo kình phong cực nhanh mà đến, đồng thời bạo khởi một đạo long khiếu chi thanh:
- Bỏ cái tay thối của ngươi ra!
Thanh âm này giống như Chân Long gầm thét, chấn thiên động địa, vô số không gian cũng thuận theo thanh âm này vang lên mà chấn đến đều sụp đổ nát bấy.
Việt Chiêu Phong kia vừa mốn tiếp xúc đến trước ngực của Liễu Phiêu Phiêu bất ngờ không kịp đề phòng bị âm ba kinh khủng này sinh sinh mà chấn đến bay ra ngoài. Ngũ quan trong nháy mắt đều tràn ra máu, bộ dạng kia hiển lộ hết sức hung ác kinh khủng.
Hắn chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, thiếu chút nữa liền muốn bạo liệt rồi, loại cảm giác này khó chịu chí cực!
Mấy tên còn lại kia dùng khí thế sinh sinh áp chế Liễu Phiêu Phiêu càng là bị trực tiếp chấn đến khí huyết phiên đằng, đều là ngã bay ra thất linh bát lạc.
Uy lực của một tiếng này lại đáng sợ như thế, bởi vậy có thể thấy được người đến là cường đại đáng sợ đến bậc nào rồi!
Có thể biết được Long ngâm tê hống hiện tại cũng không có mấy người, mà ở phụ cận Thanh Nguyệt không gian này trừ Lăng Tiếu ra còn có ai đây?
Vừa mới rời ở bên trong Thanh Nguyệt không gian hắn chỉ là cảm thấy thân ảnh kia nhìn quen mắt, trong lúc nhất thời không dám xác định có phải là Liễu Phiêu Phiêu nhiều năm không thấy hay không, vốn không muốn truy kích đến.
Nhưng mà hắn càng nghĩ càng cảm thấy có thể là Liễu Phiêu Phiêu, sau khi trải qua một phen vùng vẫy vẫn là đuổi theo đi xem một chút, nếu như không phải thì coi như xong, dù sao lại không có cái tổn thất gì.
Không nghĩ đến hắn vừa đuổi tới phụ cận chỗ này rõ ràng thấy đây không phải là Liễu Phiêu Phiêu thì còn là ai.
Hắn ở trong Loạn Táng không gian cứu Liễu Phiêu Phiêu một mạng, lại mang theo nàng từ bên trong Loạn Táng không gian đi ra, mà nàng cũng đi theo hắn một đoạn thời gian.
Trung thực mà nói bất kỳ một nam nhâ nào đều không cách nào ngăn cản được dung nhan xinh đẹp không người có thể sánh bằng kia của Liễu Phiêu Phiêu, Lăng Tiếu cũng không ngoại lệ, hắn đối với nàng vẫn rất có hảo cảm, chỉ là nàng quá mức lãnh đạm, thủy chung là khó có thể quá gần gũi được.
Bất quá đây cũng không trở ngại giao tình nhạt như nước kia của Lăng Tiếu cùng Liễu Phiêu Phiêu.
Hôm nay thấy được bằng hữu từng gặp bị nhục, Lăng Tiếu như thế nào mà không giận đây?
Thuận theo một tiếng hống này, một con kim sắc Chân Long giống như chân thực trực tiếp xông đến bên cạnh Liễu Phiêu Phiêu, đem nàng bảo hộ ở trước người!
- Tỷ tỷ ngươi không có chuyện gì đi?
Lăng Tiếu mang theo vẻ lo lắng nhìn Liễu Phiêu Phiêu nhẹ nhàng hỏi.
Liễu Phiêu Phiêu còn là bị thanh âm kia chấn đến khó chịu không thôi, nhưng mà khi nghe được thanh âm này lại giống như là ma âm, làm dịu hết thảy không khỏe ở bên trong thân thể nàng.
Nàng ngơ ngác mà nhìn thân ảnh khí vũ hiên ngang ở trước mắt này, nhìn khuôn mặt tuấn lãng tà mị kia, nàng cảm thấy là vô cùng không chân thật.
Lúc nam nhân này cùng nàng rách ra, lúc đó chỉ bất quá là trung cấp Thần Vương, mấy chục năm qua đi nàng không nghĩ hắn có thể vượt qua nhiều đẳng giai như vậy mà truy đến cảnh giới như ngày hôm nay!
Trước đây nàng nghe Lăng Tiếu ở trên vực lộ bị truy sát thông tập cũng hoài nghi là giả, nàng lần này đi qua cũng bất quá là muốn chứng thật một chút mà thôi, cũng không phải là thật muốn trở về Thiên vực.
Ngay lúc này Lăng Tiếu bất thình lình xuất hiện ở trước người của nàng lại muốn để lộ ra hư huyễn như vậy!
- Đây là thật sự sao?
Liễu Phiêu Phiêu luôn luôn bình tĩnh thong dong nhẹ lẩm bẩm một tiếng, đưa cánh tay băng thanh ngọc khiết ra chạm hướng khuôn mặt của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cho là Liễu Phiêu Phiêu bị dọa đến quá độ rồi, cho nên liền nhẹ cầm lấy tay nàng đặt ở trên mặt của hắn cười nói:
- Đương nhiên là sự thật, không nghĩ đến tỷ tỷ đã đến vực ngoại rồi, khó trách ở bên trong Thiên vực cũng chưa từng nghe bất cứ tin tức nào của ngươi, thật là để cho đệ đệ nhớ nhung vô cùng!
Liễu Phiêu Phiêu cảm nhận được trận trận nhiệt lượng từ bàn tay của Lăng Tiếu truyền tới, chạm vào khuôn mặt cương quyết kia của Lăng Tiếu mới phát hiện hết thảy đều là sự thật, trong tim không khỏi dâng lên một cỗ cảm giác ấm áp ngọt ngào trước nay chưa từng có.
Nam nhân này so với nàng còn nhỏ tuổi hơn, là ân nhân cứu mạng của nàng, bằng không nàng liền biến thành một cỗ nữ thi ma rồi, mà hắn cũng là nam nhân đầu tiên để cho nàng cảm thấy có hảo cảm, để nàng cam tâm tình nguyện đi theo ở bên cạnh hắn một đoạn thời gian.
Vốn nàng là vì báo ân, nhưng mà sau đó hắn cũng không có bất kỳ bất kính nào đối với nàng, ở trước lúc nàng rời khỏi lại còn tặng cho nàng Chí tôn thần tài, để nàng có cơ hội có thể đột phá.
Đang ở lúc Liễu Phiêu Phiêu nhớ lại đủ loại chuyện cũ, Việt Chiêu Phong ở phía sau lưng Lăng Tiếu đã khôi phục lại, hắn u lãnh mà nói một tiếng:
- Tạp chủng, ta bất kể ngươi là ai đều chết đi cho ta!
Việt Chiêu Phong đầu tiên là bất ngờ không kịp đề phòng mà bị đánh lén thụ thương, lại thấy Liễu Phiêu Phiêu cùng với nam nhân vừa đến kia thân mật, một cỗ đố kỵ chi hỏa vô danh bốc lên.
Hắn rống giận một tiếng hóa thành một trận thanh phong mà tới, lập tứ hướng về phía sau đầu của Lăng Tiếu vỗ vào, muốn một chiêu liền đem Lăng Tiếu đánh bại.
Lúc này Liễu Phiêu Phiêu cũng bình tĩnh trở lại rồi, nàng la lên một tiếng:
- Cẩn thận!
Nói xong nàng muốn đem Lăng Tiếu đẩy ra, muốn thay Lăng Tiếu ngăn chặn một kích trí mạng này.
Nhưng mà nàng chỉ là cảnh giới đê cấp Chí tôn, nghênh đón khí thế trung giai của Việt Chiêu Phong đã là cảm thấy hít thở không thông rồi.
Đang ở lúc một chiêu này của Việt Chiêu Phong muốn đánh tới, Lăng Tiếu lại là một tay đem Liễu Phiêu Phiêu kéo ra phía sau, đồng thời nghênh đón một chưởng kia của Liễu Phiêu Phiêu.
Hai đại Chí tôn đối oanh phát ra thanh âm dao động mãnh liệt, chấn đến phương không gian này đều lắc lư lên.
Ở bất kỳ người nào xem đến, một kích tụ kình nén giận của Việt Chiêu Phong nhất định có thể để cho Lăng Tiếu nuốt hận tại chỗ, bởi vì Lăng Tiếu chỉ bất quá là thực lực đê cấp, coi như là đạt tới đê cấp đỉnh phong nhưng vẫn có chênh lệch cực lớn với trung cấp Chí tôn.
Chỉ là khi nhìn thấy một màn Việt Chiêu Phong bị hung hăng chấn bay ra ngoài, những người này đều là trở nên trợn mắt há hốc mồm!
Ở bất kỳ địa phương nào đều không thiếu siêu cấp thiên tài vượt giai mà chiến, nhưng mà đạt tới một bước Chí tôn Thủy Thần này, giữa mỗi một đẳng giai đều sẽ có hồng câu cực kỳ khổng lò, cho dù là bất thế thiên tài cũng không có bản lĩnh vượt giai mà chiến, cho dù có đó cũng là dựa vào một chút cao giai thần khí hoặc là một chút bí thuật khó gặp mới có khả năng.
/2767
|