- Ngươi tiểu tử này, chẳng lẽ ngươi không biết tương lai của tộc ta đặt lên người của ngươi sao, không được, ta lập tức bảo người mang ngươi về tộc!
Lăng Thái Mông phản đối nói.
- Ta xem như vậy đi, hắn đã tới, bây giờ trở về thì không an toàn.
Liên Hạo Công lúc này cười nói:
- Huống chi hắn tới đây không có chuyện gì, nửa năm trước tiểu tử này đã giải quyết chuyện của công hội và Lôi tộc.
Vì vậy Liên Hạo Công nói ra chuyện Lôi tộc tính toán nuốt dược minh công hội như thế nào cho mọi người nghe.
Tất cả mọi người nghe được Lăng Tiếu có trên trăm thần thi ma, ánh mắt trở nên cuồng nhiệt.
Lăng Thái Mông hiển nhiên không ngờ Lăng Tiếu có chỗ dựa bực này, nói:
- Đi a, nếu ngươi không sợ chết, vậy ngoan ngoãn ở lại đây đi, nhưng mà không thể rời khỏi ta.
- Dạ lão tổ tông, đúng rồi, ta có một việc cần nói với các ngươi một chút.
Lăng Tiếu đại hỉ nói một tiếng, lại vào chính đề, đưa nói tin tức trong trí nhớ người Ma Hổ tộc cho mọi người nghe một lần.
- Cái gì, Ma Hổ tộc dã tâm thật lớn, bọn chúng muốn liều đây mà!
Trác Hưng Hồng trầm giọng quát.
- Khó trách Ma Hổ tộc thu liễm nhiều năm như vậy, xem ra muốn thống trị của Thiên Vực, hiện tại bắt đầu công kích Thiên Nguyên địa vực là vì nô lệ các Luyện Dược Sư, cung cấp đan dược cho người Ma Hổ tộc sử dụng, thật sự là khẩu vị quá lớn!
Liên Hạo Công sát cơ nồng đậm nói ra.
Hai người bọn họ thực sự không phải là tồn tại cường đại nhất Thiên Nguyên địa vực, nhưng mà có quyền lên tiếng nhất, vài tên Chí Tôn đỉnh phong bên cạnh đều nghe bọn họ chỉ huy, thủ hộ bọn họ an toàn.
- Xem ra cần thiết triệu tập đại quân của các địa vực khác rồi.
Thiên Nguyên địa vực có một tên Chí Tôn đỉnh phong nói.
Lăng Thái Mông lại nói:
- Cũng phải có người tin tưởng chúng ta nói mới được, bằng không bị người của Ma Hổ tộc cắn ngược thì không đáng.
- Đúng vậy, việc này chúng ta phải tính toán thật kỹ mới được.
Liên Hạo Công đáp.
Lúc này Lăng Tiếu mở miệng nói:
- Không biết người Thiên Hổ địa vực ở nơi nào?
- Bọn chúng cách chúng ta không quá xa, chính là căn cứ không gian ở phía nam, ngăn cản chúng ta tiến vào nam vực, đồng thời thỉnh thoảng vây giết chúng ta, có thể nói đường đi tới nam vực đã bị phong tỏa rồi!
Trác Hưng Hồng đáp.
- Vậy bọn chúng đại khái bao giờ tới đây khiêu khích?
Lăng Tiếu lại hỏi.
Lúc này Lăng Thái Mông không khách khí nói:
- Hỏi nhiều như vậy làm gì, ngươi có bản lĩnh tiêu diệt bọn chúng sao?
- Nếu như có thể thì ta đúng là muốn thử một chút!
Lăng Tiếu trầm ngâm nói ra.
Hắn nói ra lời này thần sắc của mọi người trở nên cổ quái, ánh mắt của bọn họ nhìn qua Lăng Tiếu đầy khó hiểu.
Một gã Chí Tôn trung giai, mà là Luyện Dược Sư, có cái gì mà diệt sát mấy trăm Chí Tôn Thủy Thần đây? Quản chi là nhân vật Chí Tôn bảng top mười cũng không dám nói như vậy.
Đây quả thực là mơ mộng hão huyền!
- Ha ha, Lăng dược thần đang nói giỡn mà!
Lúc này có mấy người là một Chí Tôn cao giai mở miệng cười nói.
Mà tên Chí Tôn cao giai này có khí tức quang minh lưu chuyển, cho người ta cảm giác không thể xâm phạm, khiến người ta cảm thấy hắn là người phi thường chính nghĩa.
Hắn mang theo tươi cười khiến người ta dễ dàng sinh ra ý thân cận.
Minh Quang Chí Tôn, đây là cường giả thành danh nhiều năm của Thiên Nguyên địa vực.
Tuy hắn không có đạt tới đỉnh phong, nhưng mà hắn có một thanh Minh Dương Thần kiếm là Cổ Thần khí đỉnh cấp, có thể so với U Ảnh thần kiếm của Lăng Tiếu, chiến lực tăng lên gấp đôi, cho nên hắn cường đại không thua gì Chí Tôn đỉnh phong.
Lăng Tiếu nhìn qua Minh Quang thì cười nhạt.
- Vị tiền bối này vì cái gì cảm thấy ta đang nói đùa?
- Chúng ta nhiều người như vậy còn ở chỗ này không có diệt được người của Thiên Hổ địa vực, ngươi một mình lại làm được sao? Đây cũng không phải là luyện đan, sao có thể do ngươi điều khiển.
Minh Quang cười nhạt nói.
Xác thực tại Thiên Nguyên địa vực có hai nhân vật nổi danh trên Chí Tôn bảng, theo thứ tự là Nghiêm Sấm Vương và Thạch Cao Sơn, hai người này bài danh theo thứ tự là sáu mươi và chín mươi bảy, thực lực không thua gì Lăng Thái Mông cùng Lạc Đông Thăng hai người, bọn họ cũng không có khẩu khí như vậy với Lăng Tiếu.
Ánh mắt của Lăng Tiếu nhìn qua Minh Quang vài lần, nói:
- Tiền bối nói rất có đạo lý, nhưng mà có tiền bối ở chỗ này, chúng ta muốn thắng người Thiên Hổ địa vực là không thể nào.
Ánh mắt Minh Quang nhảy lên, nói:
- Lăng dược thần ngươi có ý gì?
- Ta nghe Ngô trưởng lão nói, thời điểm mỗi lần chúng ta hành động thì đối phương đều biết, nói nơi đây có nội gian...
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Hỗn đản, ngươi dám nói ta là nội gian!
Minh Quang thẹn quá hoá giận quát.
- Tiếu nhi không được nói bậy, đây là Minh Quang Chí Tôn, là tiền bối thanh danh đã lâu, một thân chính khí nghiêm nghị, ở ngoại vực là người vào sinh ra tử đối chiến Thiên Hổ địa vực!
Lăng Thái Mông trách móc Lăng Tiếu.
Mà Nghiêm Sấm Vương vẫn không mở miệng lúc này nói:
- Đúng vậy, tiểu tử ngươi mới tới đã nói nội gian, Minh Quang không phải loại người này!
Lại có mấy người nói chuyện thay Minh Quang, thần sắc Minh Quang càng bình tĩnh lại.
Minh Quang cười nói:
- Lăng dược thần nói lời này chẳng lẽ không cho rằng Ngô trưởng lão đang vu oan ta sao? Ta nghĩ Ngô trưởng lão mới là nội gian, bằng không ngươi mới đi tới đâu làm sao lại nói loạn như vậy.
Lúc này thần sắc người chung quanh biến đổi, đều cảm thấy Minh Quang nói phi thường có đạo lý.
- Ta đi bắt hắn!
Thạch Cao Sơn trầm giọng nói.
- Ngươi mặt ngoài thì chính khí, không hổ là một lão hồ ly, đã là nội gian còn muốn cắn ngược một cái, có muốn ta bức một nửa ám thuộc tính của ngươi ra không, quang ám thể rất hiếm thấy đấy, nhưng mà ngươi lại che dấu một nửa ám thuộc tính, xác thực là làm khó ngươi rồi!
Lăng Tiếu nhìn thẳng Minh Quang sau đó đi lên một bước.
- Ngươi. . . Ngươi nói bậy bạ gì đó!
Thần sắc Minh Quang khẩn trương quát.
- Ha ha, ta nói bậy sao? Ngươi đặt truyền âm thạch ngay ngực không phải nội gian thì là cái gì, Ma Hổ tộc Khương Ám Quang!
Lăng Tiếu đi lên một bước và cười nói, sau đó một tay nắm ngực của Minh Quang.
Minh Quang giống như sớm có phòng bị, nhanh chóng lui ra sau, không có bị Lăng Tiếu bắt được.
Lăng Tiếu đi lên và dùng băng quyền đánh một cái.
Minh Quang xuất hiện quang thuẫn bao phủ thân thể, ngăn cản một quyền của Lăng Tiếu, nhưng mà thân thể của hắn bị đẩy lùi ra xa.
- Hai vị điện chủ, chẳng lẽ ngươi cũng tin tưởng tiểu tử này?
Minh Quang nhìn qua Liên Hạo Công cùng Trác Hưng Hồng quát.
- Xem ra ngươi còn chưa tỉnh ngộ, ngươi cũng xem là người Thiên Nguyên địa vực, nhưng mà phụ thân ngươi chính là thủy lão của Ma Hổ tộc, mà mẫu thân của ngươi là người Thiên Nguyên địa vực, sau khi sinh ngươi ra thì vẩn ở Thiên Nguyên địa vực nhiều năm, về sau ngươi mới gặp phụ thân của ngươi, mới đạt được phụ thân ngươi tài bồi khai phát quang ám thể, thực lực mới đột nhiên tiến nhanh, nhưng là vì ngươi có quang thuộc tính, không tốt ở trong Ma Hổ tộc, cho nên vẫn sinh hoạt ở Thiên Nguyên địa vực, lần này hai địa phương giao chiến, ngươi chính là nội ứng!
Lăng Tiếu vừa nói chuyện trực chỉ bản tâm của Minh Quang.
Lăng Thái Mông phản đối nói.
- Ta xem như vậy đi, hắn đã tới, bây giờ trở về thì không an toàn.
Liên Hạo Công lúc này cười nói:
- Huống chi hắn tới đây không có chuyện gì, nửa năm trước tiểu tử này đã giải quyết chuyện của công hội và Lôi tộc.
Vì vậy Liên Hạo Công nói ra chuyện Lôi tộc tính toán nuốt dược minh công hội như thế nào cho mọi người nghe.
Tất cả mọi người nghe được Lăng Tiếu có trên trăm thần thi ma, ánh mắt trở nên cuồng nhiệt.
Lăng Thái Mông hiển nhiên không ngờ Lăng Tiếu có chỗ dựa bực này, nói:
- Đi a, nếu ngươi không sợ chết, vậy ngoan ngoãn ở lại đây đi, nhưng mà không thể rời khỏi ta.
- Dạ lão tổ tông, đúng rồi, ta có một việc cần nói với các ngươi một chút.
Lăng Tiếu đại hỉ nói một tiếng, lại vào chính đề, đưa nói tin tức trong trí nhớ người Ma Hổ tộc cho mọi người nghe một lần.
- Cái gì, Ma Hổ tộc dã tâm thật lớn, bọn chúng muốn liều đây mà!
Trác Hưng Hồng trầm giọng quát.
- Khó trách Ma Hổ tộc thu liễm nhiều năm như vậy, xem ra muốn thống trị của Thiên Vực, hiện tại bắt đầu công kích Thiên Nguyên địa vực là vì nô lệ các Luyện Dược Sư, cung cấp đan dược cho người Ma Hổ tộc sử dụng, thật sự là khẩu vị quá lớn!
Liên Hạo Công sát cơ nồng đậm nói ra.
Hai người bọn họ thực sự không phải là tồn tại cường đại nhất Thiên Nguyên địa vực, nhưng mà có quyền lên tiếng nhất, vài tên Chí Tôn đỉnh phong bên cạnh đều nghe bọn họ chỉ huy, thủ hộ bọn họ an toàn.
- Xem ra cần thiết triệu tập đại quân của các địa vực khác rồi.
Thiên Nguyên địa vực có một tên Chí Tôn đỉnh phong nói.
Lăng Thái Mông lại nói:
- Cũng phải có người tin tưởng chúng ta nói mới được, bằng không bị người của Ma Hổ tộc cắn ngược thì không đáng.
- Đúng vậy, việc này chúng ta phải tính toán thật kỹ mới được.
Liên Hạo Công đáp.
Lúc này Lăng Tiếu mở miệng nói:
- Không biết người Thiên Hổ địa vực ở nơi nào?
- Bọn chúng cách chúng ta không quá xa, chính là căn cứ không gian ở phía nam, ngăn cản chúng ta tiến vào nam vực, đồng thời thỉnh thoảng vây giết chúng ta, có thể nói đường đi tới nam vực đã bị phong tỏa rồi!
Trác Hưng Hồng đáp.
- Vậy bọn chúng đại khái bao giờ tới đây khiêu khích?
Lăng Tiếu lại hỏi.
Lúc này Lăng Thái Mông không khách khí nói:
- Hỏi nhiều như vậy làm gì, ngươi có bản lĩnh tiêu diệt bọn chúng sao?
- Nếu như có thể thì ta đúng là muốn thử một chút!
Lăng Tiếu trầm ngâm nói ra.
Hắn nói ra lời này thần sắc của mọi người trở nên cổ quái, ánh mắt của bọn họ nhìn qua Lăng Tiếu đầy khó hiểu.
Một gã Chí Tôn trung giai, mà là Luyện Dược Sư, có cái gì mà diệt sát mấy trăm Chí Tôn Thủy Thần đây? Quản chi là nhân vật Chí Tôn bảng top mười cũng không dám nói như vậy.
Đây quả thực là mơ mộng hão huyền!
- Ha ha, Lăng dược thần đang nói giỡn mà!
Lúc này có mấy người là một Chí Tôn cao giai mở miệng cười nói.
Mà tên Chí Tôn cao giai này có khí tức quang minh lưu chuyển, cho người ta cảm giác không thể xâm phạm, khiến người ta cảm thấy hắn là người phi thường chính nghĩa.
Hắn mang theo tươi cười khiến người ta dễ dàng sinh ra ý thân cận.
Minh Quang Chí Tôn, đây là cường giả thành danh nhiều năm của Thiên Nguyên địa vực.
Tuy hắn không có đạt tới đỉnh phong, nhưng mà hắn có một thanh Minh Dương Thần kiếm là Cổ Thần khí đỉnh cấp, có thể so với U Ảnh thần kiếm của Lăng Tiếu, chiến lực tăng lên gấp đôi, cho nên hắn cường đại không thua gì Chí Tôn đỉnh phong.
Lăng Tiếu nhìn qua Minh Quang thì cười nhạt.
- Vị tiền bối này vì cái gì cảm thấy ta đang nói đùa?
- Chúng ta nhiều người như vậy còn ở chỗ này không có diệt được người của Thiên Hổ địa vực, ngươi một mình lại làm được sao? Đây cũng không phải là luyện đan, sao có thể do ngươi điều khiển.
Minh Quang cười nhạt nói.
Xác thực tại Thiên Nguyên địa vực có hai nhân vật nổi danh trên Chí Tôn bảng, theo thứ tự là Nghiêm Sấm Vương và Thạch Cao Sơn, hai người này bài danh theo thứ tự là sáu mươi và chín mươi bảy, thực lực không thua gì Lăng Thái Mông cùng Lạc Đông Thăng hai người, bọn họ cũng không có khẩu khí như vậy với Lăng Tiếu.
Ánh mắt của Lăng Tiếu nhìn qua Minh Quang vài lần, nói:
- Tiền bối nói rất có đạo lý, nhưng mà có tiền bối ở chỗ này, chúng ta muốn thắng người Thiên Hổ địa vực là không thể nào.
Ánh mắt Minh Quang nhảy lên, nói:
- Lăng dược thần ngươi có ý gì?
- Ta nghe Ngô trưởng lão nói, thời điểm mỗi lần chúng ta hành động thì đối phương đều biết, nói nơi đây có nội gian...
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
- Hỗn đản, ngươi dám nói ta là nội gian!
Minh Quang thẹn quá hoá giận quát.
- Tiếu nhi không được nói bậy, đây là Minh Quang Chí Tôn, là tiền bối thanh danh đã lâu, một thân chính khí nghiêm nghị, ở ngoại vực là người vào sinh ra tử đối chiến Thiên Hổ địa vực!
Lăng Thái Mông trách móc Lăng Tiếu.
Mà Nghiêm Sấm Vương vẫn không mở miệng lúc này nói:
- Đúng vậy, tiểu tử ngươi mới tới đã nói nội gian, Minh Quang không phải loại người này!
Lại có mấy người nói chuyện thay Minh Quang, thần sắc Minh Quang càng bình tĩnh lại.
Minh Quang cười nói:
- Lăng dược thần nói lời này chẳng lẽ không cho rằng Ngô trưởng lão đang vu oan ta sao? Ta nghĩ Ngô trưởng lão mới là nội gian, bằng không ngươi mới đi tới đâu làm sao lại nói loạn như vậy.
Lúc này thần sắc người chung quanh biến đổi, đều cảm thấy Minh Quang nói phi thường có đạo lý.
- Ta đi bắt hắn!
Thạch Cao Sơn trầm giọng nói.
- Ngươi mặt ngoài thì chính khí, không hổ là một lão hồ ly, đã là nội gian còn muốn cắn ngược một cái, có muốn ta bức một nửa ám thuộc tính của ngươi ra không, quang ám thể rất hiếm thấy đấy, nhưng mà ngươi lại che dấu một nửa ám thuộc tính, xác thực là làm khó ngươi rồi!
Lăng Tiếu nhìn thẳng Minh Quang sau đó đi lên một bước.
- Ngươi. . . Ngươi nói bậy bạ gì đó!
Thần sắc Minh Quang khẩn trương quát.
- Ha ha, ta nói bậy sao? Ngươi đặt truyền âm thạch ngay ngực không phải nội gian thì là cái gì, Ma Hổ tộc Khương Ám Quang!
Lăng Tiếu đi lên một bước và cười nói, sau đó một tay nắm ngực của Minh Quang.
Minh Quang giống như sớm có phòng bị, nhanh chóng lui ra sau, không có bị Lăng Tiếu bắt được.
Lăng Tiếu đi lên và dùng băng quyền đánh một cái.
Minh Quang xuất hiện quang thuẫn bao phủ thân thể, ngăn cản một quyền của Lăng Tiếu, nhưng mà thân thể của hắn bị đẩy lùi ra xa.
- Hai vị điện chủ, chẳng lẽ ngươi cũng tin tưởng tiểu tử này?
Minh Quang nhìn qua Liên Hạo Công cùng Trác Hưng Hồng quát.
- Xem ra ngươi còn chưa tỉnh ngộ, ngươi cũng xem là người Thiên Nguyên địa vực, nhưng mà phụ thân ngươi chính là thủy lão của Ma Hổ tộc, mà mẫu thân của ngươi là người Thiên Nguyên địa vực, sau khi sinh ngươi ra thì vẩn ở Thiên Nguyên địa vực nhiều năm, về sau ngươi mới gặp phụ thân của ngươi, mới đạt được phụ thân ngươi tài bồi khai phát quang ám thể, thực lực mới đột nhiên tiến nhanh, nhưng là vì ngươi có quang thuộc tính, không tốt ở trong Ma Hổ tộc, cho nên vẫn sinh hoạt ở Thiên Nguyên địa vực, lần này hai địa phương giao chiến, ngươi chính là nội ứng!
Lăng Tiếu vừa nói chuyện trực chỉ bản tâm của Minh Quang.
/2767
|