Người này nhìn qua trẻ tuổi hơn Khương Ngụy Chinh một chút, nhưng mà thực lực không yếu hơn bao nhiêu.
Lôi Chấn không thể không ra tay ngăn cản người này.
Nhưng mà đối phương không liều mạng với hắn, chỉ lo đuổi giết người khác, còn tránh né đuổi giết của Lôi Chấn, không có chính diện ứng chiến.
- Ngăn cản hắn cho ta, cùng chém lão cẩu này!
Lôi Chấn tức giận, hắn và hai tên Chí Tôn đỉnh phong của Lôi tộc cùng truy sát lão yêu quái này.
- Hôm nay các ngươi đều đi chết đi!
Lão yêu quái này cũng không sợ, phát ra ngoan thoại, bộc phát chiến lực cường đại, tốc độ và lực lượng tăng lên mấy lần, dùng một địch ba.
Một trận chiến này ưu thế nằm bên người Lôi tộc, mà người của Ma Hổ tộc cho dù dùng toàn lực cũng hữu khí vô lực, không cách nào xoay chuyển trời đất!
Trong tình hình chiến đấu hỗn loạn này, Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm mượn cơ hội đối phó người Ma Hổ tộc giết vào mật đất của Ma Hổ tộc.
Mà Lăng Tiếu cũng nhân cơ hội triệu hoán khôi lỗi trở về dược đỉnh.
Tất cả chuyện này thần không biết quỷ không hay, cho dù là người Lôi tộc cũng không rõ ràng vì sao Lôi Lạc Quân biến mất, không có người nào chú ý tới hành tung của hắn.
Bởi vì đang ở trạng thái chiến đấu sinh tử, còn có người nào dám phân tâm cơ chứ.
- Vũ huynh chúng ta tách ra tìm đi, nhìn xem có thể tìm được ám thuộc tính Thủy Nguyên Thạch hay không, một khi tìm được thì chúng ta lập tức rời đi, không nên gặp mặt người Lôi tộc!
Lăng Tiếu nói với Vũ Bất Phàm.
Vũ Bất Phàm gật đầu nói:
- Chú ý một chút, lão gia hỏa của Lôi tộc không đơn giản, hắn sẽ chú ý tới chúng ta.
- Ân, đều chú ý!
Lăng Tiếu ứng một tiếng sau đó lướt qua hướng khác.
Thủy Nguyên Thạch bình thường là thần vật trấn tông, sẽ đặt ở nơi trọng yếu, do trận pháp bảo vệ, tuyệt đối không thể nào cho người khác tới gần.
Địa bàn của Ma Hổ tộc đã bị hủy hết, rất nhiều trọng địa cũng xuất hiện lôi điện quấn quanh.
Người của Ma Hổ tộc còn sống chạy khắp bốn phương tám hướng, làm sao dám ở lại đây.
Lăng Tiếu một đường đi tới, gặp gỡ mấy Thần Vương của Ma Hổ tộc bị thương, trực tiếp diệt sát bọn chúng, hơn nữa hấp thu thần hồn của chúng và tìm hiểu tình huống Ma Hổ tộc.
- Hổ Huyết Trì, Hắc Vân Động chính là trọng địa của Ma Hổ tộc, Thủy Nguyên Thạch có khả năng đặt ở Hắc Vân Động!
Lăng Tiếu nói thầm trong lòng.
Chẳng qua khi hắn chạy tới Hắc Vân Động thì phát hiện nơi này biến thành đất bằng, mặt đất còn có hố sâu, có rất nhiều lực lượng thiên lôi bắn ra.
- Mẹ kiếp, chẳng lẽ Thủy Nguyên Thạch cũng bị phá hủy rồi!
Lăng Tiếu tức giận mắng to.
Ngay sau đó hắn nhảy vào hố sâu này, phải tìm cho ra Thủy Nguyên Thạch.
Thời điểm Lăng Tiếu điên cuồng tìm kiếm Thủy Nguyên Thạch thì một đạo nhân ảnh lặng lẽ bay tới đây..
- Sao tiểu tạp chủng này xuất hiện ở đây.
Người nọ nghi hoặc một tiếng, cùng bay xuống hố sâu.
Khí tức người này rất ẩn nấp, người thường căn bản không phát hiện ra, mà thần hồn của Lăng Tiếu chưa khôi phục đến đỉnh phong, căn bản không phát giác ra hắn.
Người này có khói đen quấn thân, xem xét đã biết là người của Ma Hổ tộc.
Nhưng mà hắn không theo tộc nhân khác chém giết địch nhân trên trời, mà là tới hố sâu này, hiển nhiên có tính toán gì đó!
Động tác của hắn rất mau lẹ, nhưng không có lập tức đuổi theo Lăng Tiếu, mà là đi theo sau lưng chú ý động tĩnh của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đang tìm kiếm Thủy Nguyên Thạch, lực chú ý tập trung vào hố này, không có phát giác khác thường sau lưng!
Hắn càng không ngừng đẩy loạn thạch ra, thanh lý một ít chướng ngại, hy vọng tìm được Thủy Nguyên Thạch.
- Ta không phải ám thuộc tính, không cách nào cảm ứng được ám thuộc tính thủy nguyên lực, bằng không đã biết được Thủy Nguyên Thạch có bị hủy hay không rồi.
Lăng Tiếu lo lắng nghĩ thầm.
Hắn sợ Thủy Nguyên Thạch bị lôi đình oanh kích vừa rồi phá hủy.
Sau khi hắn đẩy rất nhiều loạn thạch ra, nhưng lại không hề có thu hoạch, không khỏi cảm thấy đúng như hắn suy nghĩ vậy, nơi đây không có Thủy Nguyên Thạch hoặc là đã bị hủy!
Thời điểm hắn buông tha tìm kiếm, hắn lại phát hiện dưới chân truyền đến có cảm giác khác thường, từng lực lượng ăn mòn ti tí bao phủ chân của hắn.
Lực ăn mòn này rất đậm đặc, nó có thể ăn mòn thân thể cường hãn của Lăng Tiếu, khiến hắn cảm thấy đau đớn.
Lăng Tiếu cúi đầu xem xét, chỉ thấy khối đá dưới chân đen như mực.
Hắn kinh hỉ nói:
- Ám thuộc tính thật nồng đậm, Thủy Nguyên Thạch chắc dưới nền đất!
Lăng Tiếu đang định phá vỡ nơi đây, sau lưng đột nhiên có cảm giác nguy cơ hiện ra.
Lăng Tiếu cảm thấy lông tơ dựng thẳng lên, hắn không nghĩ gì mà phóng lên, tránh thoátmột kích trí mạng!
Ầm ầm!
Lăng Tiếu vừa rời khỏi, vị trí hắn vừa đứng nổ tung, hố sâu dưới đất văng lên.
Người nọ không có truy kích Lăng Tiếu, mà là lại thò hắc chưởng chụp vào hố sâu.
Chỉ thấy một hòn đá không lớn bị hắn cầm lên, quanh người của tảng đá này có thủy nguyên chi khí đậm đặc, những lực lượng này mang theo lực ăn mòn đáng sợ, cho dù là Chí Tôn Thủy Thần cũng cũng không dám dễ dàng dính vào.
Nếu không phải thân thể Lăng Tiếu cường hãn hơn người thường, vừa rồi hắn dính vào thì thân thể đã bị hủy!
Khối đá này nhanh chóng biến mất trước mặt, hiển nhiên là bị người nọ thu lại.
Lăng Tiếu lúc này xoay người nhìn thấy diện mạo của kẻ này, thần sắc lập tức trở nên vô cùng khiếp sợ!
- Là Hắc Ma!
Lăng Tiếu không nhịn được kêu lên.
Hắn không nghĩ tới người trước mặt chính là Hắc Ma nhiều năm không thấy.
Hắc Ma chính là môn chủ Hắc Ma Môn ở trung vực Huyền Linh đại lục, cũng là đồ đệ của Tàn Báo, nhiều năm trước đi ra ngoài tới cứ điểm Thiên Vực, lại thông đồng với âm bà của Âm Bạt Tông, cướp lấy yêu tử chi tâm, rời khỏi cứ điểm tới Thiên Vực.
Lăng Tiếu đã lâu năm chưa gặp qua Hắc Ma, thiếu chút nữa quên đi nhân vật số má này!
Không ngờ tại địa bàn của Ma Hổ tộc lại gặp được hắn, còn bị hắn lấy đi Thủy Nguyên Thạch vừa rồi, đúng là nhân sinh thật tình cờ.
- Hắc hắc, Lăng Tiếu, không, Lăng dược thần từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe đấy chứ!
Hắc Ma thu hồi Thủy Nguyên Thạch thì cười nói.
Hắc Ma hiển nhiên vô cùng quen thuộc tin tức về Lăng Tiếu, hắn những năm này tại Ma Hổ tộc tiềm tu, nhưng với thiên tài yêu nghiệt cùng tớ từ một nơi vẫn chú ý, Lăng Tiếu quá mức chói mắt, không cách nào không làm cho hắn xem trọng a!
Hắn không nghĩ tới Lăng Tiếu trong một trăm năm ngắn ngủi lại có thành tựu thế này, ngay cả hắn cũng phải khen Lăng Tiếu trong lòng.
Nhưng bọn họ trời sinh là đối đầu, cho dù kính nể đối phương, cũng phải diệt sát đối phương.
Hôm nay Hắc Ma thực lực còn tăng nhanh hơn cả Lăng Tiếu, đã đạt tới Chí Tôn cao giai, khiến cho Lăng Tiếu khiếp sợ!
Hắn biết rõ Hắc Ma thiên phú cường đại, hơn nữa là nhân vật kiêu hùng tâm ngoan thủ lạt, nhưng là hắn không nghĩ tới Hắc Ma còn tăng lên nhanh hơn cả hắn.
- Mang Thủy Nguyên Thạch giao ra đây, bằng không hôm nay ngươi hẳn phải chết!
Lăng Tiếu không có thời gian dây dưa với Hắc Ma, tất cả lực lượng bạo phát ra, tiến vào trạng thái mạnh nhất, nói với Hắc Ma.
Lôi Chấn không thể không ra tay ngăn cản người này.
Nhưng mà đối phương không liều mạng với hắn, chỉ lo đuổi giết người khác, còn tránh né đuổi giết của Lôi Chấn, không có chính diện ứng chiến.
- Ngăn cản hắn cho ta, cùng chém lão cẩu này!
Lôi Chấn tức giận, hắn và hai tên Chí Tôn đỉnh phong của Lôi tộc cùng truy sát lão yêu quái này.
- Hôm nay các ngươi đều đi chết đi!
Lão yêu quái này cũng không sợ, phát ra ngoan thoại, bộc phát chiến lực cường đại, tốc độ và lực lượng tăng lên mấy lần, dùng một địch ba.
Một trận chiến này ưu thế nằm bên người Lôi tộc, mà người của Ma Hổ tộc cho dù dùng toàn lực cũng hữu khí vô lực, không cách nào xoay chuyển trời đất!
Trong tình hình chiến đấu hỗn loạn này, Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm mượn cơ hội đối phó người Ma Hổ tộc giết vào mật đất của Ma Hổ tộc.
Mà Lăng Tiếu cũng nhân cơ hội triệu hoán khôi lỗi trở về dược đỉnh.
Tất cả chuyện này thần không biết quỷ không hay, cho dù là người Lôi tộc cũng không rõ ràng vì sao Lôi Lạc Quân biến mất, không có người nào chú ý tới hành tung của hắn.
Bởi vì đang ở trạng thái chiến đấu sinh tử, còn có người nào dám phân tâm cơ chứ.
- Vũ huynh chúng ta tách ra tìm đi, nhìn xem có thể tìm được ám thuộc tính Thủy Nguyên Thạch hay không, một khi tìm được thì chúng ta lập tức rời đi, không nên gặp mặt người Lôi tộc!
Lăng Tiếu nói với Vũ Bất Phàm.
Vũ Bất Phàm gật đầu nói:
- Chú ý một chút, lão gia hỏa của Lôi tộc không đơn giản, hắn sẽ chú ý tới chúng ta.
- Ân, đều chú ý!
Lăng Tiếu ứng một tiếng sau đó lướt qua hướng khác.
Thủy Nguyên Thạch bình thường là thần vật trấn tông, sẽ đặt ở nơi trọng yếu, do trận pháp bảo vệ, tuyệt đối không thể nào cho người khác tới gần.
Địa bàn của Ma Hổ tộc đã bị hủy hết, rất nhiều trọng địa cũng xuất hiện lôi điện quấn quanh.
Người của Ma Hổ tộc còn sống chạy khắp bốn phương tám hướng, làm sao dám ở lại đây.
Lăng Tiếu một đường đi tới, gặp gỡ mấy Thần Vương của Ma Hổ tộc bị thương, trực tiếp diệt sát bọn chúng, hơn nữa hấp thu thần hồn của chúng và tìm hiểu tình huống Ma Hổ tộc.
- Hổ Huyết Trì, Hắc Vân Động chính là trọng địa của Ma Hổ tộc, Thủy Nguyên Thạch có khả năng đặt ở Hắc Vân Động!
Lăng Tiếu nói thầm trong lòng.
Chẳng qua khi hắn chạy tới Hắc Vân Động thì phát hiện nơi này biến thành đất bằng, mặt đất còn có hố sâu, có rất nhiều lực lượng thiên lôi bắn ra.
- Mẹ kiếp, chẳng lẽ Thủy Nguyên Thạch cũng bị phá hủy rồi!
Lăng Tiếu tức giận mắng to.
Ngay sau đó hắn nhảy vào hố sâu này, phải tìm cho ra Thủy Nguyên Thạch.
Thời điểm Lăng Tiếu điên cuồng tìm kiếm Thủy Nguyên Thạch thì một đạo nhân ảnh lặng lẽ bay tới đây..
- Sao tiểu tạp chủng này xuất hiện ở đây.
Người nọ nghi hoặc một tiếng, cùng bay xuống hố sâu.
Khí tức người này rất ẩn nấp, người thường căn bản không phát hiện ra, mà thần hồn của Lăng Tiếu chưa khôi phục đến đỉnh phong, căn bản không phát giác ra hắn.
Người này có khói đen quấn thân, xem xét đã biết là người của Ma Hổ tộc.
Nhưng mà hắn không theo tộc nhân khác chém giết địch nhân trên trời, mà là tới hố sâu này, hiển nhiên có tính toán gì đó!
Động tác của hắn rất mau lẹ, nhưng không có lập tức đuổi theo Lăng Tiếu, mà là đi theo sau lưng chú ý động tĩnh của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đang tìm kiếm Thủy Nguyên Thạch, lực chú ý tập trung vào hố này, không có phát giác khác thường sau lưng!
Hắn càng không ngừng đẩy loạn thạch ra, thanh lý một ít chướng ngại, hy vọng tìm được Thủy Nguyên Thạch.
- Ta không phải ám thuộc tính, không cách nào cảm ứng được ám thuộc tính thủy nguyên lực, bằng không đã biết được Thủy Nguyên Thạch có bị hủy hay không rồi.
Lăng Tiếu lo lắng nghĩ thầm.
Hắn sợ Thủy Nguyên Thạch bị lôi đình oanh kích vừa rồi phá hủy.
Sau khi hắn đẩy rất nhiều loạn thạch ra, nhưng lại không hề có thu hoạch, không khỏi cảm thấy đúng như hắn suy nghĩ vậy, nơi đây không có Thủy Nguyên Thạch hoặc là đã bị hủy!
Thời điểm hắn buông tha tìm kiếm, hắn lại phát hiện dưới chân truyền đến có cảm giác khác thường, từng lực lượng ăn mòn ti tí bao phủ chân của hắn.
Lực ăn mòn này rất đậm đặc, nó có thể ăn mòn thân thể cường hãn của Lăng Tiếu, khiến hắn cảm thấy đau đớn.
Lăng Tiếu cúi đầu xem xét, chỉ thấy khối đá dưới chân đen như mực.
Hắn kinh hỉ nói:
- Ám thuộc tính thật nồng đậm, Thủy Nguyên Thạch chắc dưới nền đất!
Lăng Tiếu đang định phá vỡ nơi đây, sau lưng đột nhiên có cảm giác nguy cơ hiện ra.
Lăng Tiếu cảm thấy lông tơ dựng thẳng lên, hắn không nghĩ gì mà phóng lên, tránh thoátmột kích trí mạng!
Ầm ầm!
Lăng Tiếu vừa rời khỏi, vị trí hắn vừa đứng nổ tung, hố sâu dưới đất văng lên.
Người nọ không có truy kích Lăng Tiếu, mà là lại thò hắc chưởng chụp vào hố sâu.
Chỉ thấy một hòn đá không lớn bị hắn cầm lên, quanh người của tảng đá này có thủy nguyên chi khí đậm đặc, những lực lượng này mang theo lực ăn mòn đáng sợ, cho dù là Chí Tôn Thủy Thần cũng cũng không dám dễ dàng dính vào.
Nếu không phải thân thể Lăng Tiếu cường hãn hơn người thường, vừa rồi hắn dính vào thì thân thể đã bị hủy!
Khối đá này nhanh chóng biến mất trước mặt, hiển nhiên là bị người nọ thu lại.
Lăng Tiếu lúc này xoay người nhìn thấy diện mạo của kẻ này, thần sắc lập tức trở nên vô cùng khiếp sợ!
- Là Hắc Ma!
Lăng Tiếu không nhịn được kêu lên.
Hắn không nghĩ tới người trước mặt chính là Hắc Ma nhiều năm không thấy.
Hắc Ma chính là môn chủ Hắc Ma Môn ở trung vực Huyền Linh đại lục, cũng là đồ đệ của Tàn Báo, nhiều năm trước đi ra ngoài tới cứ điểm Thiên Vực, lại thông đồng với âm bà của Âm Bạt Tông, cướp lấy yêu tử chi tâm, rời khỏi cứ điểm tới Thiên Vực.
Lăng Tiếu đã lâu năm chưa gặp qua Hắc Ma, thiếu chút nữa quên đi nhân vật số má này!
Không ngờ tại địa bàn của Ma Hổ tộc lại gặp được hắn, còn bị hắn lấy đi Thủy Nguyên Thạch vừa rồi, đúng là nhân sinh thật tình cờ.
- Hắc hắc, Lăng Tiếu, không, Lăng dược thần từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe đấy chứ!
Hắc Ma thu hồi Thủy Nguyên Thạch thì cười nói.
Hắc Ma hiển nhiên vô cùng quen thuộc tin tức về Lăng Tiếu, hắn những năm này tại Ma Hổ tộc tiềm tu, nhưng với thiên tài yêu nghiệt cùng tớ từ một nơi vẫn chú ý, Lăng Tiếu quá mức chói mắt, không cách nào không làm cho hắn xem trọng a!
Hắn không nghĩ tới Lăng Tiếu trong một trăm năm ngắn ngủi lại có thành tựu thế này, ngay cả hắn cũng phải khen Lăng Tiếu trong lòng.
Nhưng bọn họ trời sinh là đối đầu, cho dù kính nể đối phương, cũng phải diệt sát đối phương.
Hôm nay Hắc Ma thực lực còn tăng nhanh hơn cả Lăng Tiếu, đã đạt tới Chí Tôn cao giai, khiến cho Lăng Tiếu khiếp sợ!
Hắn biết rõ Hắc Ma thiên phú cường đại, hơn nữa là nhân vật kiêu hùng tâm ngoan thủ lạt, nhưng là hắn không nghĩ tới Hắc Ma còn tăng lên nhanh hơn cả hắn.
- Mang Thủy Nguyên Thạch giao ra đây, bằng không hôm nay ngươi hẳn phải chết!
Lăng Tiếu không có thời gian dây dưa với Hắc Ma, tất cả lực lượng bạo phát ra, tiến vào trạng thái mạnh nhất, nói với Hắc Ma.
/2767
|