Lăng Tiếu ứng một tiếng, hắn còn nói:
- Tốt, nhìn thấy Lục lão ngươi ở nơi này bình yên vô sự thì ta cũng yên lòng, ta và Quỷ Hồn quay về tộc địa, ngươi bảo trọng.
Dứt lời Lăng Tiếu cưỡi Quỷ Hồn chuẩn bị rời đi!
Lục Ông cùng chung hoạn nạn với Lăng Tiếu nhiều năm, nghe được Lăng Tiếu có khả năng nguy hiểm tính mạng, ngày sau rất khó lại đi tới đây gặp nó, nó vô cùng khó chịu.
Nó kêu lên.
- Tiểu hữu, ta và ngươi giao tình nhiều năm, nhưng mà nhân loại ngươi không đối phó được, lão hủ tự nhiên cũng bất lực, như vậy đi, ta ở đây có một ít nhũ thụ, thụ quả cho ngươi, hy vọng vào thời khắc mấu chốt có thể giúp ngươi một tay.
Dứt lời Lục Ông mang ra một ít nhũ thụ, thụ quả, rễ cây ba phần.
Lăng Tiếu nhìn lại, trong lòng khinh bỉ Lục Ông.
- Lão gia hỏa này vẫn luôn keo kiệt.
- Lục lão một chút này ngươi giữ lại đi, chúng sao có thể cứu mạng của ta chứ.
Lăng Tiếu nói.
Mặc cho ai đều nhìn ra Lăng Tiếu đang ghét bỏ số lượng này rất ít a.
Lục Ông khẽ cắn môi lại lấy ra hai phần.
- Đây là cực hạn của ta, bằng không thì lão hủ thật phải chết không thể nghi ngờ.
- Ai, Lục lão ta biết rõ ngươi tu hành không dễ, nhưng mà lần này ta đi đối phó nhân loại mạnh nhất, là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, thân phân của ta có khả năng phải chết, chút nhũ thụ, thụ quả, rễ cây này có thể cứu bao nhiêu người chứ?
Hắn dừng một chút và nói:
- Như vậy đi, ngươi giao tất cả năm mươi phần cho ta, lúc này mới thể hiện ra giao tình nhiều năm giữa ta và ngươi.
Sắc mặt Lục Ông càng trở nên xanh hơn, đây quả thực là muốn mạng già của hắn mà.
Nhưng mà nghĩ tới Lăng Tiếu khả năng thực sẽ chết, mà tộc nhân của hắn sẽ không ổn, hắn lại cắn răng nói:
- Tất cả mười phần là cực hạn của ta, bằng không lão hủ cũng không có biện pháp.
- Tất cả mười phần quá ít, nếu ngươi khó xử như vậy, vậy tất cả bốn mươi lăm phần đi, ngươi biết, ta là người rất thông tình đạt lý a.
- Ai nha, tiểu hữu ngươi muốn mạng của lão hủ mà, tối đa mười lăm phần, chứ không thể nhiều hơn nữa.
- Mộc thuộc tính nơi này nồng đậm như vậy, thích hợp cho ngươi tu luyện nhất, nhiều hơn nữa cũng chỉ bổ vài năm là có trở về, làm gì nhỏ mọn như vậy chứ, ngươi không quan tâm giao tình của chúng ta sao?
Trải qua Lăng Tiếu cùng Lục Ông một phen cò kè mặc cả thì Lục Ông cuối cùng cũng giao ra ba mươi phần bất tử thần vật cho Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nhanh như thiểm điện lấy bất tử thần vật tới tay, nói:
- Đa tạ Lục lão, nếu ngày khác ta không chết, tất nhiên sẽ mang mộc thuộc tính Thủy Nguyên Thạch tới cho ngươi, xem như báo đáp.
Dứt lời Lăng Tiếu thúc giục Quỷ Hồn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Lục Ông sững sờ một chút, hắn vô cùng đau đớn nói:
- Ai nha, lại bị cái này tiểu hữu lừa gạt, đúng là quá giảo hoạt mà.
Lục Ông nhìn thân ảnh Lăng Tiếu rời đi thì khẽ thở dài, nói:
- Đại kiếp nạn buông xuống, hy vọng giúp tiểu hữu ngươi việc này, bảo trọng!
Lăng Tiếu rời khỏi Vạn Yêu Sơn mạch, đi tới Thiên Tước địa vực, vốn còn định đi Man tộc một chuyến, lại đi tới Vạn Thú sơn mạch tìm được Hạ Huyên Huyên.
Ngay sau đó lại cùng Hạ Huyên Huyên chạy tới Niết Bàn không gian.
Lăng Tiếu bảo Hạ Huyên Huyên triệu hoán thần thú Chu Tước ra, hắn cũng gọi bại gia tử ra.
Rất nhanh, Lăng Tiếu lại từ Thiên Tước địa vực đi về Vọng Long Sơn mạch.
Đám người Lăng Tiếu đang định đi cùng Lăng Vô Địch trở về Huyền Linh đại lục.
Không ngờ thời điểm này Thiên Long địa vực có ma vân che lấp mặt trời, lỗ đen xoay chuyển nhanh chóng không ngớt, phạm vi trăm vạn dặm bị che phủ khiến cho mọi người khiếp sợ
- Đây... Là Ma Hổ tộc Vĩnh Hằng chi thần, hắn... Hắn lại xuất hiện, trời ạ!
- Chẳng lẽ hắn thực bỏ qua Thái Sơ lão tổ sao? Thật sự là quá đáng giận, hy vọng lão tổ tông lần này phải tiêu diệt hắn.
- Đúng vậy, phải tiêu diệt ma quỷ này, còn có thái bình của Thiên Vực, thù của Thiên Long Môn chúng ta phải báo!
- Mau nhìn, bên kia có thật nhiều thiên lôi giáng xuống, thiên lôi này còn mang theo lực lượng hỗn độn, ẩn chứa lực lượng hủy diệt đáng sợ.
- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, tại sao lại xuất hiện hai dị tượng khủng bố như vậy, chẳng lẽ có kinh biến hay sao?
Vốn ma vân che trời, lỗ đen hàng thế, sau lại có hỗn độn thiên lôi, van lôi giáng xuống như ngày tận thế, cảnh này khiến nhiều người khủng hoảng.
Bỗng nhiên giữa Vọng Long sơn mạch có long ngâm vang vọng, một viễn cổ cự long đáng sợ từ dưới đất bay lên, dị tượng trùng thiên.
- Khương Tà Vương ngươi thật lớn mật!
Lăng Thái Sơ quát lên.
Trong nháy mắt, một đám kim quang tỏa ra bốn phía, từng đạo kim sát khí hóa thành ngàn vạn thương ảnh, long ảnh cũng lao thẳng qua thiên lôi và lỗ đen.
Rầm rập!
Lực lượng đáng sợ giao thoa phát ra tiếng chấn động đáng sợ, bầu trời bị đánh xuyên qua từng lỗ lớn, vô số dư âm ảnh hưởng còn lại có thể hủy diệt cả thiên địa.
Vọng Long Sơn mạch lúc này có nhiều hào quang lưu chuyển ngăn cản tất cả lực lượng giáng xuống.
Đây rõ ràng là cấm chế phòng ngự do Lăng Thái Sơ bố trí từ sớm.
Trên chín tầng trời, ma vân lỗ đen thu liễm, hỗn độn thiên lôi dần dần yên ổn lại.
Một người giống như có ma vân bao phủ, thấy không rõ bộ dáng của hắn, một đạo khí tức tà ác hiện ra không ngớt, ở bên cạnh có Hắc Ma hổ hoàng nhìn chằm chằm bên này, tên còn lại là nam nhân trẻ tuổi, hắn cầm hỗn độn lôi thương, đang mặc hỗn độn lôi y, giống như lôi thần hàng lâm mang theo khí thế uy chấn thiên địa.
Đây rõ ràng là hai tên Vĩnh Hằng chi thần, theo thứ tự là Khương Tà Vương cùng với Lôi Chiến Dương.
Hai tộc này vốn là tử địch, hôm nay lại liên hợp cùng một chỗ, đúng là quá khó tin.
Giữa Kim tộc, tất cả mọi người lo lắng.
Lăng Vô Địch, Lăng Thái Mông, Lăng Tiếu thì cùng tụ tập một chỗ.
Khí tức của Lăng Vô Địch lộ ra ngoài, một đạo khí thế tuyêt đỉnh bắn ra, chín đầu long ảnh quấn quanh người hắn, hắn lẩm bẩm.
- Đây là Vĩnh Hằng chi uy sao? Quả nhiên có thể che đậy tất cả.
Lăng Thái Mông kinh ngạc nhìn qua Lăng Vô Địch, hắn cảm thấy cháu trai này mang tới vài phần uy áp cho hắn.
- Ma Hổ tộc Vĩnh Hằng đã đến, nhưng mà tên còn lại cùng đi với hắn hẳn là Vĩnh Hằng chi thần sao? Nếu như thế thì chúng ta sao ngăn cản được?
Lăng Thái Mông nhíu mày thở dài.
Lăng Tiếu lại nói:
- Thái Sơ lão tổ có long hoàng tương trợ, nghĩ tới chắc cũng ứng phó được.
Lăng Tiếu không có ngờ tới Ma Hổ tộc Vĩnh Hằng chi thần mang giúp đỡ đến, nội tâm của hắn vô cùng lo lắng, nếu như lão tổ tông chống đỡ không được thì Kim tộc chắc chắn bị diệt.
- Hy vọng thật sự có thể trụ vững được, bằng không ta cũng chỉ thề sống chết đánh một trận!
Lăng Tiếu nghĩ thầm trong lòng.
Hắn có hỗn độn thế giới chi lực miễn cưỡng có thể ngăn cản được lực lượng phân thân của Vĩnh Hằng, nhưng mà thật sự đánh một trận với người ta chẳng khác gì lấy trúng chọi đá.
Nhưng mà cho tới bây giờ bọn họ đã không có lựa chọn.
- Tốt, nhìn thấy Lục lão ngươi ở nơi này bình yên vô sự thì ta cũng yên lòng, ta và Quỷ Hồn quay về tộc địa, ngươi bảo trọng.
Dứt lời Lăng Tiếu cưỡi Quỷ Hồn chuẩn bị rời đi!
Lục Ông cùng chung hoạn nạn với Lăng Tiếu nhiều năm, nghe được Lăng Tiếu có khả năng nguy hiểm tính mạng, ngày sau rất khó lại đi tới đây gặp nó, nó vô cùng khó chịu.
Nó kêu lên.
- Tiểu hữu, ta và ngươi giao tình nhiều năm, nhưng mà nhân loại ngươi không đối phó được, lão hủ tự nhiên cũng bất lực, như vậy đi, ta ở đây có một ít nhũ thụ, thụ quả cho ngươi, hy vọng vào thời khắc mấu chốt có thể giúp ngươi một tay.
Dứt lời Lục Ông mang ra một ít nhũ thụ, thụ quả, rễ cây ba phần.
Lăng Tiếu nhìn lại, trong lòng khinh bỉ Lục Ông.
- Lão gia hỏa này vẫn luôn keo kiệt.
- Lục lão một chút này ngươi giữ lại đi, chúng sao có thể cứu mạng của ta chứ.
Lăng Tiếu nói.
Mặc cho ai đều nhìn ra Lăng Tiếu đang ghét bỏ số lượng này rất ít a.
Lục Ông khẽ cắn môi lại lấy ra hai phần.
- Đây là cực hạn của ta, bằng không thì lão hủ thật phải chết không thể nghi ngờ.
- Ai, Lục lão ta biết rõ ngươi tu hành không dễ, nhưng mà lần này ta đi đối phó nhân loại mạnh nhất, là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, thân phân của ta có khả năng phải chết, chút nhũ thụ, thụ quả, rễ cây này có thể cứu bao nhiêu người chứ?
Hắn dừng một chút và nói:
- Như vậy đi, ngươi giao tất cả năm mươi phần cho ta, lúc này mới thể hiện ra giao tình nhiều năm giữa ta và ngươi.
Sắc mặt Lục Ông càng trở nên xanh hơn, đây quả thực là muốn mạng già của hắn mà.
Nhưng mà nghĩ tới Lăng Tiếu khả năng thực sẽ chết, mà tộc nhân của hắn sẽ không ổn, hắn lại cắn răng nói:
- Tất cả mười phần là cực hạn của ta, bằng không lão hủ cũng không có biện pháp.
- Tất cả mười phần quá ít, nếu ngươi khó xử như vậy, vậy tất cả bốn mươi lăm phần đi, ngươi biết, ta là người rất thông tình đạt lý a.
- Ai nha, tiểu hữu ngươi muốn mạng của lão hủ mà, tối đa mười lăm phần, chứ không thể nhiều hơn nữa.
- Mộc thuộc tính nơi này nồng đậm như vậy, thích hợp cho ngươi tu luyện nhất, nhiều hơn nữa cũng chỉ bổ vài năm là có trở về, làm gì nhỏ mọn như vậy chứ, ngươi không quan tâm giao tình của chúng ta sao?
Trải qua Lăng Tiếu cùng Lục Ông một phen cò kè mặc cả thì Lục Ông cuối cùng cũng giao ra ba mươi phần bất tử thần vật cho Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nhanh như thiểm điện lấy bất tử thần vật tới tay, nói:
- Đa tạ Lục lão, nếu ngày khác ta không chết, tất nhiên sẽ mang mộc thuộc tính Thủy Nguyên Thạch tới cho ngươi, xem như báo đáp.
Dứt lời Lăng Tiếu thúc giục Quỷ Hồn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Lục Ông sững sờ một chút, hắn vô cùng đau đớn nói:
- Ai nha, lại bị cái này tiểu hữu lừa gạt, đúng là quá giảo hoạt mà.
Lục Ông nhìn thân ảnh Lăng Tiếu rời đi thì khẽ thở dài, nói:
- Đại kiếp nạn buông xuống, hy vọng giúp tiểu hữu ngươi việc này, bảo trọng!
Lăng Tiếu rời khỏi Vạn Yêu Sơn mạch, đi tới Thiên Tước địa vực, vốn còn định đi Man tộc một chuyến, lại đi tới Vạn Thú sơn mạch tìm được Hạ Huyên Huyên.
Ngay sau đó lại cùng Hạ Huyên Huyên chạy tới Niết Bàn không gian.
Lăng Tiếu bảo Hạ Huyên Huyên triệu hoán thần thú Chu Tước ra, hắn cũng gọi bại gia tử ra.
Rất nhanh, Lăng Tiếu lại từ Thiên Tước địa vực đi về Vọng Long Sơn mạch.
Đám người Lăng Tiếu đang định đi cùng Lăng Vô Địch trở về Huyền Linh đại lục.
Không ngờ thời điểm này Thiên Long địa vực có ma vân che lấp mặt trời, lỗ đen xoay chuyển nhanh chóng không ngớt, phạm vi trăm vạn dặm bị che phủ khiến cho mọi người khiếp sợ
- Đây... Là Ma Hổ tộc Vĩnh Hằng chi thần, hắn... Hắn lại xuất hiện, trời ạ!
- Chẳng lẽ hắn thực bỏ qua Thái Sơ lão tổ sao? Thật sự là quá đáng giận, hy vọng lão tổ tông lần này phải tiêu diệt hắn.
- Đúng vậy, phải tiêu diệt ma quỷ này, còn có thái bình của Thiên Vực, thù của Thiên Long Môn chúng ta phải báo!
- Mau nhìn, bên kia có thật nhiều thiên lôi giáng xuống, thiên lôi này còn mang theo lực lượng hỗn độn, ẩn chứa lực lượng hủy diệt đáng sợ.
- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, tại sao lại xuất hiện hai dị tượng khủng bố như vậy, chẳng lẽ có kinh biến hay sao?
Vốn ma vân che trời, lỗ đen hàng thế, sau lại có hỗn độn thiên lôi, van lôi giáng xuống như ngày tận thế, cảnh này khiến nhiều người khủng hoảng.
Bỗng nhiên giữa Vọng Long sơn mạch có long ngâm vang vọng, một viễn cổ cự long đáng sợ từ dưới đất bay lên, dị tượng trùng thiên.
- Khương Tà Vương ngươi thật lớn mật!
Lăng Thái Sơ quát lên.
Trong nháy mắt, một đám kim quang tỏa ra bốn phía, từng đạo kim sát khí hóa thành ngàn vạn thương ảnh, long ảnh cũng lao thẳng qua thiên lôi và lỗ đen.
Rầm rập!
Lực lượng đáng sợ giao thoa phát ra tiếng chấn động đáng sợ, bầu trời bị đánh xuyên qua từng lỗ lớn, vô số dư âm ảnh hưởng còn lại có thể hủy diệt cả thiên địa.
Vọng Long Sơn mạch lúc này có nhiều hào quang lưu chuyển ngăn cản tất cả lực lượng giáng xuống.
Đây rõ ràng là cấm chế phòng ngự do Lăng Thái Sơ bố trí từ sớm.
Trên chín tầng trời, ma vân lỗ đen thu liễm, hỗn độn thiên lôi dần dần yên ổn lại.
Một người giống như có ma vân bao phủ, thấy không rõ bộ dáng của hắn, một đạo khí tức tà ác hiện ra không ngớt, ở bên cạnh có Hắc Ma hổ hoàng nhìn chằm chằm bên này, tên còn lại là nam nhân trẻ tuổi, hắn cầm hỗn độn lôi thương, đang mặc hỗn độn lôi y, giống như lôi thần hàng lâm mang theo khí thế uy chấn thiên địa.
Đây rõ ràng là hai tên Vĩnh Hằng chi thần, theo thứ tự là Khương Tà Vương cùng với Lôi Chiến Dương.
Hai tộc này vốn là tử địch, hôm nay lại liên hợp cùng một chỗ, đúng là quá khó tin.
Giữa Kim tộc, tất cả mọi người lo lắng.
Lăng Vô Địch, Lăng Thái Mông, Lăng Tiếu thì cùng tụ tập một chỗ.
Khí tức của Lăng Vô Địch lộ ra ngoài, một đạo khí thế tuyêt đỉnh bắn ra, chín đầu long ảnh quấn quanh người hắn, hắn lẩm bẩm.
- Đây là Vĩnh Hằng chi uy sao? Quả nhiên có thể che đậy tất cả.
Lăng Thái Mông kinh ngạc nhìn qua Lăng Vô Địch, hắn cảm thấy cháu trai này mang tới vài phần uy áp cho hắn.
- Ma Hổ tộc Vĩnh Hằng đã đến, nhưng mà tên còn lại cùng đi với hắn hẳn là Vĩnh Hằng chi thần sao? Nếu như thế thì chúng ta sao ngăn cản được?
Lăng Thái Mông nhíu mày thở dài.
Lăng Tiếu lại nói:
- Thái Sơ lão tổ có long hoàng tương trợ, nghĩ tới chắc cũng ứng phó được.
Lăng Tiếu không có ngờ tới Ma Hổ tộc Vĩnh Hằng chi thần mang giúp đỡ đến, nội tâm của hắn vô cùng lo lắng, nếu như lão tổ tông chống đỡ không được thì Kim tộc chắc chắn bị diệt.
- Hy vọng thật sự có thể trụ vững được, bằng không ta cũng chỉ thề sống chết đánh một trận!
Lăng Tiếu nghĩ thầm trong lòng.
Hắn có hỗn độn thế giới chi lực miễn cưỡng có thể ngăn cản được lực lượng phân thân của Vĩnh Hằng, nhưng mà thật sự đánh một trận với người ta chẳng khác gì lấy trúng chọi đá.
Nhưng mà cho tới bây giờ bọn họ đã không có lựa chọn.
/2767
|