- Nếu như Kim tộc chúng ta có hai đại vĩnh hằng, xưng bá thiên vực nằm trong tầm tay!
Lăng Vô Địch hoảng sợ nói ra.
- Ngươi đừng có mơ mộng hảo, Kim tộc chúng ta chỉ cân an ổn phát triển là được, chuyện xưng hoàng xưng đế do người khác làm đi!
Lăng Hồng Vũ rất không khách khí nói ra.
Lăng Vô Địch bĩu môi muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng không có nói.
Lăng Tiếu mang số Thủy Nguyên Thạch còn lại lấy ra, giao cho Lăng Thái Sơ và nói:
- Thái Sơ lão tổ, những thứ này giao cho ngươi, mặt khác còn một khối đặt ở đây, còn hai khối ta đã cho người khác mượn, sau khi cầm được quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch ta sẽ thu hồi.
Lăng Thái Sơ thực lực mạnh nhất, Thủy Nguyên Thạch trong tay hắn mới an toàn nhất.
Lăng Thái Sơ cũng hiểu việc này quan hệ trọng đại, cũng không có trì hoãn, lập tức thu lấy Thủy Nguyên Thạch lại.
Tiếp theo Lăng Thái Sơ lại đi tới Quang Minh không gian cướp lấy Quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch, tập hợp đủ chín loại Thủy Nguyên Thạch trở về.
Quang Minh không gian là không gian lục địa do dực nhân tộc chiếm giữ.
Hôm nay đại bộ phân không gian lục địa chung quanh bị người của dực nhân tộc chiếm lấy, rất nhiều Chí Tôn Thủy Thần bi bọn chúng dùng Quang Minh chi quang tẩy rửa, khiến cho bọn họ biến thành người tín ngưỡng dực nhân tộc trung thành.
Trong lúc nhất thời, tại dực nhân tộc đã dần dần xơi tái ra ngoài không gian ngoại vực khác, muốn nhất thống ngoại vực.
Một ít Chí Tôn Thủy Thần may mắn tránh được vận mệnh bị tẩy lễ, mới biết đạo thì ra dực nhân phóng đã có người trở thành Vĩnh Hằng chi thần!
Đối phương chỉ dựa vào sức một người là quét ngang ngoại vực.
Cảnh này khiến người có thực lực cũng không có dũng khí phản kháng.
Mà Thanh Phong minh là bá chủ đông vực cũng cảm nhận được áp lực lớn lao, bọn họ gọi tất cả Chí Tôn Thủy Thần quay trở về, không cho bọn họ dễ dàng ra ngoài.
Tại tổng điện của Thanh Phong minh, Phong Thanh Dương, Trữ Thần Cương, Phong Lam Linh, Liễu Phiêu Phiêu và các phó minh chủ khác đang tụ hợp lại.
Trong đó một gã phó minh chủ nhíu mày nói ra:
- Hôm nay dực nhân tộc nhân đã tiếp cận địa bàn của chúng ta, nếu như bọn chúng thật sự muốn chúng ta thần phục, chúng ta nên làm thế nào mới tốt?
- Hừ, dực nhân tộc bọn chúng còn không có năng lực lớn như thế, cho dù bọn chúng có Vĩnh Hằng chi thần, bằng vào mấy người chúng ta vẫn có thể áp chế!
Tên còn lại hừ lạnh nói ra.
- Các ngươi không hiểu, vĩnh hằng vô địch, sợ rằng chúng ta nhiều người hơn nữa cũng không làm được gì.
Trữ Thần Cương khẽ thở dài.
- Lão Trữ, ngươi đừng trướng uy phong kẻ khác, diệt uy phong của mình!
Một gã Phó minh chủ bất mãn nói ra.
- Hắn vừa nói là sự thật, chúng ta căn bản không có thực lực khiêu chiến đối phương!
Phong Thanh Dương đồng ý lời của Trữ Thần Cương.
Nhất thời thần sắc của người nơi đây khó coi.
Thanh Phong minh kinh doanh thế lực của mình nhiều năm, dễ dàng bị người ta bắt ép thì bọn họ tuyệt đối không chịu được.
- Nhưng mà các ngươi cũng không cần lo lắng, bọn chúng có Vĩnh Hằng chi thần, chúng ta cũng có Vĩnh Hằng chi thần, Thanh Phong minh chúng ta không bị diệt đâu!
Phong Thanh Dương bình tĩnh cười nói.
Lúc này mấy người nơi đây động dung, ánh mắt mang theo vẻ khó tin.
- Minh chủ hẳn đã đi tới bước kia?
Một người kinh hô hỏi.
Phong Thanh Dương lắc lắc đầu nói:
- Ta còn không có lực lượng này, nhưng mà hắn sẽ nhanh chóng tới đây.
Đúng vào lúc này một gã Chí Tôn Thủy Thần vội vã đi vào đại điện, nói:
- Bẩm báo minh chủ, chư vị phó minh chủ, bên ngoài có nhiều người của dực nhân tộc tới địa bàn của Thanh Phong minh chúng ta.
- Rốt cục tới sao? Chúng ta nên lập tức ra ngoài nghênh chiến.
Phong Thanh Dương thần sắc hơi đổi nói.
Hắn không nghĩ tới dực nhân tộc tới nhanh như vậy, đã giết tới chỗ của bọn họ.
- Minh chủ, Vĩnh Hằng chi thần của chúng ta ở nơi nào, mau mời hắn đi ra!
Có người nói.
- Trước hết giết địch nói sau, hắn sẽ xuất hiện!
Phong Thanh Dương nói một tiếng, hóa thành cơn gió lao ra ngoài điện.
Những người khác không dám chần chờ nên lao ra ngoài theo.
Trên chín tầng trời đã có mấy trăm tên Chí Tôn Thủy Thần áo trắng hàng lâm, bọn chúng cưỡi thánh thú giống nhau, giống như thiên binh thiên tướng.
Trên trán của bọn chúng có một cái lạc ấn, giống như mặt trời, lại như trăng tròn, vô cùng thánh khiết.
Bọn chúng hoàn toàn là nô lệ của dực nhân tộc, thành khôi lỗi nô bộc của bọn chúng.
Tại những người này phía trước có mười tên dực nhân tộc Chí Tôn đang đứng.
Nhữngdực nhân này sau lưng có cánh chim trắng noãn, sau đầu có thánh quang thánh khiết, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp, giống như thiên sứ hàng lâm!
Phong Thanh Dương xung trận ngựa lên trước, mang theo mấy trăm Chí Tôn Thủy Thần của Thanh Phong minh đi ra nghênh đón.
- Bằng hữu dực nhân tộc tới đây có ý gì?
Phong Thanh Dương hỏi thăm.
- Chúng ta là sứ giả thần tộc, các ngươi có bằng lòng thần phục thần tộc chúng ta hay không, trở thành nô bộc cho quang minh thần vĩ đại?
Một gã dực nhân tộc Chí Tôn đỉnh phong nói ra.
- Hừ, cái gì thần tộc, Thanh Phong minh chúng ta sẽ không thần phục các ngươi, càng sẽ không thành khôi lỗi của các ngươi, các ngươi thức thời nên cút nhanh, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí!
Trữ Thần Cương hừ lạnh nói ra.
Phong Thanh Dương cũng nói:
- Đúng vậy, Thanh Phong minh chúng ta sớm tự thành nhất thể, sẽ không thần phục kẻ nào, các ngươi cút đi.
- Đã như vầy, vậy các ngươi đón trừng phạt của quang minh thần đi, thần tộc chi quang của chúng ta sẽ phổ độ các ngươi.
Tên Chí Tôn đỉnh phong nói một câu, sau đó phất phất tay và rất nhiều Chí Tôn Thủy Thần sau lưng lập tức ra tay.
Vô số lực lượng từ trên trời giáng xuống, giống như muốn triệt để đánh nát không gian này.
- Giết cho ta!
Phong Thanh Dương nổi giận gầm lên một tiếng, cầm một cây Thanh Phong thần kiếm chém giết qua.
Thanh Phong minh có tất cả Chí Tôn Thủy Thần cùng phản kích, hào quang năm màu từ trên trời giáng xuống.
Hai đạo lực lượng bàng bạc bắn ra ngoài, năng lượng các màu mênh mông cuồn cuộn vào không gian.
Rầm rập!
Gần ngàn tên Chí Tôn Thủy Thần cùng lúc ra tay, chiến đấu bực này rất khủng bố, lực lượng đáng sợ khiến không gian lục địa chấn động mạnh.
Mọi người sinh tồn ở bên trong hãi hùng khiếp vía, vô số sóng tàn dư rủ xuống, vố số nơi xuất hiện hố sâu, rất nhiều nhân loại và thú loại bị chết, trong một chớp mắt tử thương vô số, kêu rên khắp nơi!
Đây là nguyên nhân trong Thiên Vực cấm các Chí Tôn Thủy Thần giao chiến với nhau, mà tai nạn trong phiến không gian này là chứng minh tốt nhất.
Phong Thanh Dương đã từng là top mười Chí Tôn bảng ở Thiên Vực, vô số năm qua đi thực lực của hắn đã là đăng phong tạo cực, hắn hóa thành ngàn vạn cơn gió, mỗi một cơn gió ẩn chứa sát lực khôn cùng, mỗi một cơn gió hóa thành liêm đao đòi mạng, chém giết không ít khôi lỗi.
Mấy Phó minh chủ khác cũng đều là Chí Tôn đỉnh phong, thực lực vô cùng kinh người, bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý, ngăn mười tên dực nhân tộc.
Lăng Vô Địch hoảng sợ nói ra.
- Ngươi đừng có mơ mộng hảo, Kim tộc chúng ta chỉ cân an ổn phát triển là được, chuyện xưng hoàng xưng đế do người khác làm đi!
Lăng Hồng Vũ rất không khách khí nói ra.
Lăng Vô Địch bĩu môi muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng không có nói.
Lăng Tiếu mang số Thủy Nguyên Thạch còn lại lấy ra, giao cho Lăng Thái Sơ và nói:
- Thái Sơ lão tổ, những thứ này giao cho ngươi, mặt khác còn một khối đặt ở đây, còn hai khối ta đã cho người khác mượn, sau khi cầm được quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch ta sẽ thu hồi.
Lăng Thái Sơ thực lực mạnh nhất, Thủy Nguyên Thạch trong tay hắn mới an toàn nhất.
Lăng Thái Sơ cũng hiểu việc này quan hệ trọng đại, cũng không có trì hoãn, lập tức thu lấy Thủy Nguyên Thạch lại.
Tiếp theo Lăng Thái Sơ lại đi tới Quang Minh không gian cướp lấy Quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch, tập hợp đủ chín loại Thủy Nguyên Thạch trở về.
Quang Minh không gian là không gian lục địa do dực nhân tộc chiếm giữ.
Hôm nay đại bộ phân không gian lục địa chung quanh bị người của dực nhân tộc chiếm lấy, rất nhiều Chí Tôn Thủy Thần bi bọn chúng dùng Quang Minh chi quang tẩy rửa, khiến cho bọn họ biến thành người tín ngưỡng dực nhân tộc trung thành.
Trong lúc nhất thời, tại dực nhân tộc đã dần dần xơi tái ra ngoài không gian ngoại vực khác, muốn nhất thống ngoại vực.
Một ít Chí Tôn Thủy Thần may mắn tránh được vận mệnh bị tẩy lễ, mới biết đạo thì ra dực nhân phóng đã có người trở thành Vĩnh Hằng chi thần!
Đối phương chỉ dựa vào sức một người là quét ngang ngoại vực.
Cảnh này khiến người có thực lực cũng không có dũng khí phản kháng.
Mà Thanh Phong minh là bá chủ đông vực cũng cảm nhận được áp lực lớn lao, bọn họ gọi tất cả Chí Tôn Thủy Thần quay trở về, không cho bọn họ dễ dàng ra ngoài.
Tại tổng điện của Thanh Phong minh, Phong Thanh Dương, Trữ Thần Cương, Phong Lam Linh, Liễu Phiêu Phiêu và các phó minh chủ khác đang tụ hợp lại.
Trong đó một gã phó minh chủ nhíu mày nói ra:
- Hôm nay dực nhân tộc nhân đã tiếp cận địa bàn của chúng ta, nếu như bọn chúng thật sự muốn chúng ta thần phục, chúng ta nên làm thế nào mới tốt?
- Hừ, dực nhân tộc bọn chúng còn không có năng lực lớn như thế, cho dù bọn chúng có Vĩnh Hằng chi thần, bằng vào mấy người chúng ta vẫn có thể áp chế!
Tên còn lại hừ lạnh nói ra.
- Các ngươi không hiểu, vĩnh hằng vô địch, sợ rằng chúng ta nhiều người hơn nữa cũng không làm được gì.
Trữ Thần Cương khẽ thở dài.
- Lão Trữ, ngươi đừng trướng uy phong kẻ khác, diệt uy phong của mình!
Một gã Phó minh chủ bất mãn nói ra.
- Hắn vừa nói là sự thật, chúng ta căn bản không có thực lực khiêu chiến đối phương!
Phong Thanh Dương đồng ý lời của Trữ Thần Cương.
Nhất thời thần sắc của người nơi đây khó coi.
Thanh Phong minh kinh doanh thế lực của mình nhiều năm, dễ dàng bị người ta bắt ép thì bọn họ tuyệt đối không chịu được.
- Nhưng mà các ngươi cũng không cần lo lắng, bọn chúng có Vĩnh Hằng chi thần, chúng ta cũng có Vĩnh Hằng chi thần, Thanh Phong minh chúng ta không bị diệt đâu!
Phong Thanh Dương bình tĩnh cười nói.
Lúc này mấy người nơi đây động dung, ánh mắt mang theo vẻ khó tin.
- Minh chủ hẳn đã đi tới bước kia?
Một người kinh hô hỏi.
Phong Thanh Dương lắc lắc đầu nói:
- Ta còn không có lực lượng này, nhưng mà hắn sẽ nhanh chóng tới đây.
Đúng vào lúc này một gã Chí Tôn Thủy Thần vội vã đi vào đại điện, nói:
- Bẩm báo minh chủ, chư vị phó minh chủ, bên ngoài có nhiều người của dực nhân tộc tới địa bàn của Thanh Phong minh chúng ta.
- Rốt cục tới sao? Chúng ta nên lập tức ra ngoài nghênh chiến.
Phong Thanh Dương thần sắc hơi đổi nói.
Hắn không nghĩ tới dực nhân tộc tới nhanh như vậy, đã giết tới chỗ của bọn họ.
- Minh chủ, Vĩnh Hằng chi thần của chúng ta ở nơi nào, mau mời hắn đi ra!
Có người nói.
- Trước hết giết địch nói sau, hắn sẽ xuất hiện!
Phong Thanh Dương nói một tiếng, hóa thành cơn gió lao ra ngoài điện.
Những người khác không dám chần chờ nên lao ra ngoài theo.
Trên chín tầng trời đã có mấy trăm tên Chí Tôn Thủy Thần áo trắng hàng lâm, bọn chúng cưỡi thánh thú giống nhau, giống như thiên binh thiên tướng.
Trên trán của bọn chúng có một cái lạc ấn, giống như mặt trời, lại như trăng tròn, vô cùng thánh khiết.
Bọn chúng hoàn toàn là nô lệ của dực nhân tộc, thành khôi lỗi nô bộc của bọn chúng.
Tại những người này phía trước có mười tên dực nhân tộc Chí Tôn đang đứng.
Nhữngdực nhân này sau lưng có cánh chim trắng noãn, sau đầu có thánh quang thánh khiết, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp, giống như thiên sứ hàng lâm!
Phong Thanh Dương xung trận ngựa lên trước, mang theo mấy trăm Chí Tôn Thủy Thần của Thanh Phong minh đi ra nghênh đón.
- Bằng hữu dực nhân tộc tới đây có ý gì?
Phong Thanh Dương hỏi thăm.
- Chúng ta là sứ giả thần tộc, các ngươi có bằng lòng thần phục thần tộc chúng ta hay không, trở thành nô bộc cho quang minh thần vĩ đại?
Một gã dực nhân tộc Chí Tôn đỉnh phong nói ra.
- Hừ, cái gì thần tộc, Thanh Phong minh chúng ta sẽ không thần phục các ngươi, càng sẽ không thành khôi lỗi của các ngươi, các ngươi thức thời nên cút nhanh, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí!
Trữ Thần Cương hừ lạnh nói ra.
Phong Thanh Dương cũng nói:
- Đúng vậy, Thanh Phong minh chúng ta sớm tự thành nhất thể, sẽ không thần phục kẻ nào, các ngươi cút đi.
- Đã như vầy, vậy các ngươi đón trừng phạt của quang minh thần đi, thần tộc chi quang của chúng ta sẽ phổ độ các ngươi.
Tên Chí Tôn đỉnh phong nói một câu, sau đó phất phất tay và rất nhiều Chí Tôn Thủy Thần sau lưng lập tức ra tay.
Vô số lực lượng từ trên trời giáng xuống, giống như muốn triệt để đánh nát không gian này.
- Giết cho ta!
Phong Thanh Dương nổi giận gầm lên một tiếng, cầm một cây Thanh Phong thần kiếm chém giết qua.
Thanh Phong minh có tất cả Chí Tôn Thủy Thần cùng phản kích, hào quang năm màu từ trên trời giáng xuống.
Hai đạo lực lượng bàng bạc bắn ra ngoài, năng lượng các màu mênh mông cuồn cuộn vào không gian.
Rầm rập!
Gần ngàn tên Chí Tôn Thủy Thần cùng lúc ra tay, chiến đấu bực này rất khủng bố, lực lượng đáng sợ khiến không gian lục địa chấn động mạnh.
Mọi người sinh tồn ở bên trong hãi hùng khiếp vía, vô số sóng tàn dư rủ xuống, vố số nơi xuất hiện hố sâu, rất nhiều nhân loại và thú loại bị chết, trong một chớp mắt tử thương vô số, kêu rên khắp nơi!
Đây là nguyên nhân trong Thiên Vực cấm các Chí Tôn Thủy Thần giao chiến với nhau, mà tai nạn trong phiến không gian này là chứng minh tốt nhất.
Phong Thanh Dương đã từng là top mười Chí Tôn bảng ở Thiên Vực, vô số năm qua đi thực lực của hắn đã là đăng phong tạo cực, hắn hóa thành ngàn vạn cơn gió, mỗi một cơn gió ẩn chứa sát lực khôn cùng, mỗi một cơn gió hóa thành liêm đao đòi mạng, chém giết không ít khôi lỗi.
Mấy Phó minh chủ khác cũng đều là Chí Tôn đỉnh phong, thực lực vô cùng kinh người, bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý, ngăn mười tên dực nhân tộc.
/2767
|