Thời gian trong Dược Phong, mỗi ngày không có việc gì thì đi luyện đan, ngẫu nhiên dò xét thuật luyện đan của Hoa Hiểu Quế, mà Nam Cung Thường Nhạc cũng thường xuyên xuất hiện truyền thụ tâm đắc luyện đan cho bọn họ, Lăng Tiếu càng thuần thục với thuật luyện đan hơn.
Trời vừa tối Lăng Tiếu đã bắt đầu tu luyện Ẩn Mộc Quyết, đồng thời cũng bắt đầu nghiên cứu cách điều khiển liệt viêm của Lý gia, thời gian trôi qua phi thường phong phú.
Hoa Hiểu Quế thấy Lăng Tiếu cũng bỏ công như vậy nên bị ảnh hưởng, hắn cũng bắt đầu chuyên chú, mỗi ngày mỗi đêm không ngừng tu luyện Bài Vân Kính, hy vọng có thể sớm ngày đột phá.
Giữa tháng Lăng Tiếu lại xuống núi một lần, lần này Hoa Hiểu Quế chết sống cũng muốn đi theo Lăng Tiếu ra ngoài, ở trong Dược Phong nửa tháng qua hắn sắp buồn chết rồi.
Lăng Tiếu không thể làm gì, đành phải mang theo hắn xuống núi.
Sau khi xuống núi Lăng Tiếu một đường thẳng tới đình viện của mình.
Một tháng không gặp Hạ Huyên Huyên, cô gái nhỏ này đã lớn hơn một chút.
Lăng Tiếu biết rõ cô gái nhỏ này ăn không ít đau khổ, không có dinh dưỡng hấp thu cho nên phát dục rất kém, hôm nay điều kiện tốt cho nên tốc độ phát triển rõ ràng.
Lăng Tiếu bảo Hoa Hiểu Quế mang theo Hạ Huyên Huyên đi chơi trong đình viện, bản thân mình gọi Lý Cuồng Hổ vào trong nhà.
- Đây là Tục Cân Sinh Cốt Đan.
Lăng Tiếu mang một viên đan dược đưa tới trước mặt Lý Cuồng Hổ.
Lý Cuồng Hổ run rẩy tiếp nhận đan dược của Lăng Tiếu, sau đó vội vả nuốt đan dược vào.
Hắn chờ đợi ngày này đã thật lâu.
Lăng Tiếu không quan tâm tới , đi ra ngoài.
Hắn tương tưởng không bao lâu Lý Cuồng Hổ có thể khôi phục như bình thường.
Nửa canh giờ sau.
- Ha ha... Chân ta cuối cùng cũng khỏi!
Trong phòng truyền ra tiếng kinh hô của Lý Cuồng Hổ.
Giải quyết chuyện của Lý Cuồng Hổ, Lăng Tiếu đi tới phủ thành chủ.
Hoa Hiểu Quế mang theo Hạ Huyên Huyên cùng Lý Cuồng Hổ đi dạo Tử Thiên Tông, thư giãn một tí.
Lúc Cát Đồ gặp lại Lăng Tiếu thì thần sắc kích động nói không ra lời, Lăng Tiếu quả nhiên không có thất tín với hắn.
Lăng Tiếu đi vào phủ thành chủ lần nữa, Cát Đồ chỉ nói cho Lăng Tiếu Cát Bối Hân ở đâu, sau đó hắn tự đi tìm.
Leng keng! Leng keng đông!
Lúc này âm luật du dương động lòng người vang lên.
Âm luật lần này khác với lần trước, trong âm luật dường như mang theo ý tưởng nhớ, đồng thời cũng bớt vài phần cô đơn tịch mịch, nhiều hơn vài phần vui sướng.
Một khúc này thanh linh nhẹ nhàn, đột nhiên nàng phát hiện có người.
- Là ngươi tới sao?
Lăng Tiếu đi qua cầu nhỏ, thẳng vào trong đình, nhìn qua thân ảnh mảnh khản nói:
- Là ta đến.
Trên mặt Cát Bối Hân vui mừng, sắc mặt vốn tái nhợt bây giờ nhiều hơn một phần đỏ ửng, trong ánh mắt nhìn Lăng Tiếu mang theo vô số nhu tình.
Lăng Tiếu tiến lên ngồi xổm bên cạnh nàng, nói:
- Làm ngươi đợi lâu!
Cát Bối Hân tươi cười, thần thái xinh đẹp không sao tả xiết, nàng nói ra:
- Mặc kệ đợi bao lâu, ta cũng nhất định chờ ngươi tới.
- Ân!
Lăng Tiếu đáp nhẹ một tiếng, lấy Tục Cân Sinh Cốt Đan ra, đưa tới trước mặt nàng.
- Hôm nay ngươi có thể đứng lên rồi.
Trong mắt Cát Bối Hân hiện ra thần sắc vui vẻ, nhưng mà nhanh chóng bình tĩnh lại, nói:
- Cảm ơn ngươi!
- Giữa chúng ta không cần cảm tạ như vậy!
Lăng Tiếu đáp.
Cát Bối Hân ăn đan dược xong không hề giống như Lý Cuồng Hổ trực tiếp nhảy dựng lên, tình huống của nàng và Lý Cuồng Hổ khác nhau, nàng trước kia bị âm sát khí nhập thể làm cho hai chân tàn phế, hôm nay tuy có Tục Cân Sinh Cốt Đan, khôi phục huyết quản cùng xương cốt, nhưng mà nàng không cách nào trực tiếp đứng lên đi lại.
Nhưng mà quả thực có thể đứng lên.
Ngày sau chỉ cần luyện tập đi lại nhiều thì có lẽ không khác người thường.
Cát Đồ nhìn thấy cháu gái có thể đứng lên, kích động lệ già giàn dụa, càng không ngừng cảm tạ Lăng Tiếu.
Lúc trước mặt người ngoài không có quá nhiều cảm tạ được.
Hắn lấy vài cọng tam giai linh thảo và hai mươi viên huyền tinh cảm tạ Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu không có khách khí thu linh thảo và huyền tinh lại, trong đó hắn phát hiện có một gốc linh thảo tác dụng lớn với hắn, chuyện này làm cho hắn kinh hỉ.
Một ngày qua đi thật nhanh, trước khi rời phủ thành chủ, Cát Bối Hân lưu luyến Lăng Tiếu thật lâu.
Lăng Tiếu biết rõ cô nàng này có tình cảm thâm sâu với hắn, nhưng mà hôm nay hắn không thể hứa hẹn gì với Cát Bối Hân được, chỉ đành nói với nàng mình sẽ thường xuyên tới thăm nàng, lúc này mới rời khỏi phủ thành chủ.
Trở lại Tử Thiên Tông, Lăng Tiếu đi tới Mộc Kỳ Phong.
Trong Mộc Kỳ Phong ai cũng biết Lăng Tiếu chính là ái đồ của phong chủ, cũng không ai dám ám toán Lăng Tiếu nữa.
Mà Lao Phạm Nhân ám toán Lăng Tiếu lúc trước thì không chết cùng bỏ mạng, càng không có ai dám chọc vào Lăng Tiếu, dường như nhìn thấy Lăng Tiếu như nhìn quái vật.
Đối với cái này Lăng Tiếu không đặt trong lòng.
Trong núi không tuế nguyệt, trong nháy mắt Lăng Tiếu đi vào trong Tử Thiên Tông đã một năm.
Một năm này Lăng Tiếu có một nửa thời gian ở trên Dược Phong, có một nửa thời gian thì ở trên Mộc Kỳ Phong, ngẫu nhiên đi tới thành trì thăm Hạ Huyên Huyên cùng với Cát Bối Hân.
Cát Bối Hân phục dụng Lăng Tiếu Tục Cân Sinh Cốt Đan của xong, trải qua điều dưỡng thời gian dài cũng tốt lên, nhưng mà nàng vẫn ru rú trong nhà, rất ít đi ra ngoài thành, mà nàng cũng không cảm thấy ngoài thành có gì mới lạ, ngược lại khi Lăng Tiếu tới thăm nàng thì nàng mới yêu cầu được đi ra ngoài.
Cát Bối Hân đẹp như tiên nữ, đi trong thành Tử Thiên cho dù là nam nhân nào cũng dùn ánh mắt Sói nhìn qua nàng.
Vì thế còn gặp gỡ một hai lần những tên thiếu gia ăn chơi muốn ỷ mạnh hiếp yếu, muốn cưỡng đoạt mỹ nhân.
Đáng tiếc những tên thiếu gia ăn chơi này bị Lăng Tiếu cắt đứt chân chó, chấn nhiếp không ít người.
Đương nhiên Lăng Tiếu xuống núi thời gian chỉ là một phần nhỏ mà thôi, phần lớn thời gian của hắn là tu luyện và luyện dược.
Hôm nay Lăng Tiếu dựa vào tu luyện Ẩn Mộc Quyết cùng Tam Phân Quy Nguyên Khí, một thân huyền lực đạt tới Huyền Sĩ giai đỉnh phong.
Tốc độ này phải nói nhanh tới cực điểm.
Người có thiên phú cao muốn từ Huyền Sĩ cao giai sơ cấp tích lũy đến Huyền Sĩ đỉnh phong cũng cần hai ba năm, mà Lăng Tiếu chỉ cần một năm là đạt tới, quá khó tưởng tượng nổi.
Cùng lúc đó tinh thần lực của Lăng Tiếu tăng lên nên thường xuyên luyện chế đan dược, từ khi đi vào trong Linh Thảo Đường mua linh thảo tăng tinh thần lực lên, tinh thần lực cũng tích lũy nhanh kinh người.
Hiện tại Lăng Tiếu có thể lợi dụng tinh thần lực công kích trong phạm vi hai mươi mét, trình độ cảm ứng đạt tới năm trăm mét.
Càng đáng nhắc tới là Lăng Tiếu tu luyện Liệt Viêm Chỉ có chút thành tựu.
Phần đông huyền công, trong huyền kỹ cũng chỉ có Kim Cương Ngũ Biến Quyết vẫn dang dừng tại chỗ, cũng không có bất kỳ tiến triển.
Việc này làm cho Lăng Tiếu buồn rầu không thôi.
Kim Cương Ngũ Biến Quyết không kém gì Tam Phân Quy Nguyên Khí, so với Ẩn Mộc Quyết muốn cường hãn hơn nhiều lắm, Lăng Tiếu không thể nào buông tha tu luyện Kim Cương Ngũ Biến Quyết.
Nhưng mà hắn biết rõ việc này vẫn thiếu cơ hội, căn bản không gấp được.
Trời vừa tối Lăng Tiếu đã bắt đầu tu luyện Ẩn Mộc Quyết, đồng thời cũng bắt đầu nghiên cứu cách điều khiển liệt viêm của Lý gia, thời gian trôi qua phi thường phong phú.
Hoa Hiểu Quế thấy Lăng Tiếu cũng bỏ công như vậy nên bị ảnh hưởng, hắn cũng bắt đầu chuyên chú, mỗi ngày mỗi đêm không ngừng tu luyện Bài Vân Kính, hy vọng có thể sớm ngày đột phá.
Giữa tháng Lăng Tiếu lại xuống núi một lần, lần này Hoa Hiểu Quế chết sống cũng muốn đi theo Lăng Tiếu ra ngoài, ở trong Dược Phong nửa tháng qua hắn sắp buồn chết rồi.
Lăng Tiếu không thể làm gì, đành phải mang theo hắn xuống núi.
Sau khi xuống núi Lăng Tiếu một đường thẳng tới đình viện của mình.
Một tháng không gặp Hạ Huyên Huyên, cô gái nhỏ này đã lớn hơn một chút.
Lăng Tiếu biết rõ cô gái nhỏ này ăn không ít đau khổ, không có dinh dưỡng hấp thu cho nên phát dục rất kém, hôm nay điều kiện tốt cho nên tốc độ phát triển rõ ràng.
Lăng Tiếu bảo Hoa Hiểu Quế mang theo Hạ Huyên Huyên đi chơi trong đình viện, bản thân mình gọi Lý Cuồng Hổ vào trong nhà.
- Đây là Tục Cân Sinh Cốt Đan.
Lăng Tiếu mang một viên đan dược đưa tới trước mặt Lý Cuồng Hổ.
Lý Cuồng Hổ run rẩy tiếp nhận đan dược của Lăng Tiếu, sau đó vội vả nuốt đan dược vào.
Hắn chờ đợi ngày này đã thật lâu.
Lăng Tiếu không quan tâm tới , đi ra ngoài.
Hắn tương tưởng không bao lâu Lý Cuồng Hổ có thể khôi phục như bình thường.
Nửa canh giờ sau.
- Ha ha... Chân ta cuối cùng cũng khỏi!
Trong phòng truyền ra tiếng kinh hô của Lý Cuồng Hổ.
Giải quyết chuyện của Lý Cuồng Hổ, Lăng Tiếu đi tới phủ thành chủ.
Hoa Hiểu Quế mang theo Hạ Huyên Huyên cùng Lý Cuồng Hổ đi dạo Tử Thiên Tông, thư giãn một tí.
Lúc Cát Đồ gặp lại Lăng Tiếu thì thần sắc kích động nói không ra lời, Lăng Tiếu quả nhiên không có thất tín với hắn.
Lăng Tiếu đi vào phủ thành chủ lần nữa, Cát Đồ chỉ nói cho Lăng Tiếu Cát Bối Hân ở đâu, sau đó hắn tự đi tìm.
Leng keng! Leng keng đông!
Lúc này âm luật du dương động lòng người vang lên.
Âm luật lần này khác với lần trước, trong âm luật dường như mang theo ý tưởng nhớ, đồng thời cũng bớt vài phần cô đơn tịch mịch, nhiều hơn vài phần vui sướng.
Một khúc này thanh linh nhẹ nhàn, đột nhiên nàng phát hiện có người.
- Là ngươi tới sao?
Lăng Tiếu đi qua cầu nhỏ, thẳng vào trong đình, nhìn qua thân ảnh mảnh khản nói:
- Là ta đến.
Trên mặt Cát Bối Hân vui mừng, sắc mặt vốn tái nhợt bây giờ nhiều hơn một phần đỏ ửng, trong ánh mắt nhìn Lăng Tiếu mang theo vô số nhu tình.
Lăng Tiếu tiến lên ngồi xổm bên cạnh nàng, nói:
- Làm ngươi đợi lâu!
Cát Bối Hân tươi cười, thần thái xinh đẹp không sao tả xiết, nàng nói ra:
- Mặc kệ đợi bao lâu, ta cũng nhất định chờ ngươi tới.
- Ân!
Lăng Tiếu đáp nhẹ một tiếng, lấy Tục Cân Sinh Cốt Đan ra, đưa tới trước mặt nàng.
- Hôm nay ngươi có thể đứng lên rồi.
Trong mắt Cát Bối Hân hiện ra thần sắc vui vẻ, nhưng mà nhanh chóng bình tĩnh lại, nói:
- Cảm ơn ngươi!
- Giữa chúng ta không cần cảm tạ như vậy!
Lăng Tiếu đáp.
Cát Bối Hân ăn đan dược xong không hề giống như Lý Cuồng Hổ trực tiếp nhảy dựng lên, tình huống của nàng và Lý Cuồng Hổ khác nhau, nàng trước kia bị âm sát khí nhập thể làm cho hai chân tàn phế, hôm nay tuy có Tục Cân Sinh Cốt Đan, khôi phục huyết quản cùng xương cốt, nhưng mà nàng không cách nào trực tiếp đứng lên đi lại.
Nhưng mà quả thực có thể đứng lên.
Ngày sau chỉ cần luyện tập đi lại nhiều thì có lẽ không khác người thường.
Cát Đồ nhìn thấy cháu gái có thể đứng lên, kích động lệ già giàn dụa, càng không ngừng cảm tạ Lăng Tiếu.
Lúc trước mặt người ngoài không có quá nhiều cảm tạ được.
Hắn lấy vài cọng tam giai linh thảo và hai mươi viên huyền tinh cảm tạ Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu không có khách khí thu linh thảo và huyền tinh lại, trong đó hắn phát hiện có một gốc linh thảo tác dụng lớn với hắn, chuyện này làm cho hắn kinh hỉ.
Một ngày qua đi thật nhanh, trước khi rời phủ thành chủ, Cát Bối Hân lưu luyến Lăng Tiếu thật lâu.
Lăng Tiếu biết rõ cô nàng này có tình cảm thâm sâu với hắn, nhưng mà hôm nay hắn không thể hứa hẹn gì với Cát Bối Hân được, chỉ đành nói với nàng mình sẽ thường xuyên tới thăm nàng, lúc này mới rời khỏi phủ thành chủ.
Trở lại Tử Thiên Tông, Lăng Tiếu đi tới Mộc Kỳ Phong.
Trong Mộc Kỳ Phong ai cũng biết Lăng Tiếu chính là ái đồ của phong chủ, cũng không ai dám ám toán Lăng Tiếu nữa.
Mà Lao Phạm Nhân ám toán Lăng Tiếu lúc trước thì không chết cùng bỏ mạng, càng không có ai dám chọc vào Lăng Tiếu, dường như nhìn thấy Lăng Tiếu như nhìn quái vật.
Đối với cái này Lăng Tiếu không đặt trong lòng.
Trong núi không tuế nguyệt, trong nháy mắt Lăng Tiếu đi vào trong Tử Thiên Tông đã một năm.
Một năm này Lăng Tiếu có một nửa thời gian ở trên Dược Phong, có một nửa thời gian thì ở trên Mộc Kỳ Phong, ngẫu nhiên đi tới thành trì thăm Hạ Huyên Huyên cùng với Cát Bối Hân.
Cát Bối Hân phục dụng Lăng Tiếu Tục Cân Sinh Cốt Đan của xong, trải qua điều dưỡng thời gian dài cũng tốt lên, nhưng mà nàng vẫn ru rú trong nhà, rất ít đi ra ngoài thành, mà nàng cũng không cảm thấy ngoài thành có gì mới lạ, ngược lại khi Lăng Tiếu tới thăm nàng thì nàng mới yêu cầu được đi ra ngoài.
Cát Bối Hân đẹp như tiên nữ, đi trong thành Tử Thiên cho dù là nam nhân nào cũng dùn ánh mắt Sói nhìn qua nàng.
Vì thế còn gặp gỡ một hai lần những tên thiếu gia ăn chơi muốn ỷ mạnh hiếp yếu, muốn cưỡng đoạt mỹ nhân.
Đáng tiếc những tên thiếu gia ăn chơi này bị Lăng Tiếu cắt đứt chân chó, chấn nhiếp không ít người.
Đương nhiên Lăng Tiếu xuống núi thời gian chỉ là một phần nhỏ mà thôi, phần lớn thời gian của hắn là tu luyện và luyện dược.
Hôm nay Lăng Tiếu dựa vào tu luyện Ẩn Mộc Quyết cùng Tam Phân Quy Nguyên Khí, một thân huyền lực đạt tới Huyền Sĩ giai đỉnh phong.
Tốc độ này phải nói nhanh tới cực điểm.
Người có thiên phú cao muốn từ Huyền Sĩ cao giai sơ cấp tích lũy đến Huyền Sĩ đỉnh phong cũng cần hai ba năm, mà Lăng Tiếu chỉ cần một năm là đạt tới, quá khó tưởng tượng nổi.
Cùng lúc đó tinh thần lực của Lăng Tiếu tăng lên nên thường xuyên luyện chế đan dược, từ khi đi vào trong Linh Thảo Đường mua linh thảo tăng tinh thần lực lên, tinh thần lực cũng tích lũy nhanh kinh người.
Hiện tại Lăng Tiếu có thể lợi dụng tinh thần lực công kích trong phạm vi hai mươi mét, trình độ cảm ứng đạt tới năm trăm mét.
Càng đáng nhắc tới là Lăng Tiếu tu luyện Liệt Viêm Chỉ có chút thành tựu.
Phần đông huyền công, trong huyền kỹ cũng chỉ có Kim Cương Ngũ Biến Quyết vẫn dang dừng tại chỗ, cũng không có bất kỳ tiến triển.
Việc này làm cho Lăng Tiếu buồn rầu không thôi.
Kim Cương Ngũ Biến Quyết không kém gì Tam Phân Quy Nguyên Khí, so với Ẩn Mộc Quyết muốn cường hãn hơn nhiều lắm, Lăng Tiếu không thể nào buông tha tu luyện Kim Cương Ngũ Biến Quyết.
Nhưng mà hắn biết rõ việc này vẫn thiếu cơ hội, căn bản không gấp được.
/2767
|