Hoa Hiểu Quế lấy Thiên Niên Bích Đàm Thảo xong, muốn gặp mặt với Vũ Tư Tuyết một lần, đáng tiếc chấp sự không chịu lộ ra chút tin tức nào, bất đắc dĩ chỉ chỉ có thể theo Lăng Tiếu rời đi.
Sau khi quay về Dược Phong, Nam Cung Thường Nhạc triệu tập đệ tử nội môn và chấp sự lại hội nghị.
Lăng Tiếu phát hiện rõ ràng thiếu đi vài tên đệ tử Chư Như Thường nhất mạch, ngay cả Chư Như Thường cũng không ở đây, ngược lại đệ tử Dương An và Dương An còn ở đây, còn có thêm một tên Tam phẩm Luyện dược sư, người này chính là môn hạ thủ tịch của Nam Cung Thường Nhạc, Triêu Nam Tiên, cũng chính là sư huynh của Lăng Tiếu cùng Hoa Hiểu Quế, đệ tử chân truyền duy nhất của Dược Phong.
Triêu Nam Tiên tướng mạo xấu xí, tuy nhiên ăn nói có ý tứ, thoạt nhìn là người làm việc chăm chú.
Nhưng mà khi biết Lăng Tiếu cùng Hoa Hiểu Quế chính là sư đệ của hắn, hắn cân cần hỏi thăm hai người một tiếng.
Lúc này Nam Cung Thường Nhạc ngồi ở thủ tịch mở miệng nói:
- Hôm nay triệu tập các ngươi tới này là có chuyện công bố.
Dừng một chút lại nói:
- Ta nơi này có ba trăm phần linh thảo luyện chế Băng Hàn Đan, mỗi đệ tử các ngươi lĩnh năm mươi phần, ba ngày sau đều phải mang về năm mươi phần Băng Hàn Đan về đây.
Lời này vừa ra mọi người xôn xao.
Trong ba ngày luyện chế năm mươi lô Băng Hàn Đan nhị giai, độ khó quá lớn.
- Lần này là nhiệm vụ của tông môn, chuyện quá khẩn cấp, cho nên không quản các ngươi làm phương pháp gì, nhất định phải mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, đây cũng là khảo nghiệm với các ngươi, ai có thể trong ba ngày hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa tỷ lệ thành đan bảy thành, đều ban thưởng mười khối hạ phẩm huyền tinh, đạt tới tám phần ban thưởng hai mươi khối hạ phẩm huyền tinh... Không có hao tổn linh thảo ban thưởng một khối trung giai huyền tinh.
Nam Cung Thường Nhạc vừa dứt lời, vài tên đệ tử trong điện hưng phấn kêu lên.
Một khối trung phẩm huyền tinh tương đương một trăm khối hạ phẩm huyền tinh.
Ban thưởng này không thể nói là không lớn.
Dược Phong là trừ Tử Thiên Phong ra, nơi này giàu có hơn bảy phong khác nhiều lắm, lời này không giả chút nào.
Làm Luyện dược sư, tuy bọn họ là phần tử tông môn, nhưng mà luyện chế đan dược cũng cần thù lao, không có khả năng ngồi không ăn núi. Cho dù thu tiền tài của đồng môn không nhiều, nhưng là mà tính gộp lại là một con số khổng lồ, huống hồ thường cách đoạn thời gian còn được cung cấp đan dược, cầm ra đấu giá hội của thành Tử Thiênđấu giá cũng có thu nhập khổng lồ, trừ tiến cống cho tông môn một số ra, còn lại là do Dược Phong tự hành phân phối.
- Tốt rồi, các ngươi đều tán đi, sư đệ và Nam Tiên lưu lại.
Nam Cung Thường Nhạc cấp cho mọi người đủ số linh thảo, liền cho bọn họ rời đi.
Trong đại điện chỉ còn lại Nam Cung Thường Nhạc, Dương An cùng với Triêu Nam Tiên.
- Sư huynh, có phải bên kia xảy ra đại sự không?
Dương An nói trước.
- Có lẽ không còn lâu nữa, dương độc bên kia càng ngày càng nhiều, may mắn cũng chỉ là rất nhỏ, chỉ cần đầy đủ Băng Hàn Đan là có thể áp chế được, hôm nay chư sư đệ nhân thủ báo nguy, cho nên bảo ta ngày đêm luyện chế Băng Hàn Đan đưa tới.
Thần sắc Nam Cung Thường Nhạc ngưng trọng nói ra.
- Đã như vầy vì sao không cho người rút toàn bộ, chẳng lẽ mọi người không cam tâm sao?
Dương An khó hiểu nói.
- Nơi nào còn có không ít tài nguyên không có khai thác, tông môn tự nhiên không thể dễ dàng buông tha, nhưng mà đã tới khâu cuối cùng, chỉ cần đi nhanh hơn mà thôi, không ngoài hai tháng mọi người sẽ rút đi, ta cho các ngươi lưu lại chính là bảo hai người các ngươi động thân đi tới nơi đó, trợ giúp Chu sư đệ.
Nam Cung Thường Nhạc nói.
- Còn có hai tháng, có lẽ còn chịu được, nhưng mà phương diện linh thảo không biết có đủ không?
Dương An trầm ngâm nói.
- Có lẽ đầy đủ, các ngươi hiện tại lên đường đi, ba ngày sau ta sẽ cho người hộ tống Băng Hàn Đan đi qua.
Nam Cung Thường Nhạc nói.
Lúc này Triêu Nam Tiên vẫn không mở miệng nói:
- Sư phó, chỗ đó nhiều dương độc như thế, có phải là trong truyền thuyết...
Triêu Nam Tiên còn chưa nói xong, Nam Cung Thường Nhạc đã ngắt lời.
- Không có khả năng, nếu chỗ đó có vật kia, hiện tại chỉ sợ đã biến thành địa ngục, làm sao cho chúng ta tùy ý khai thác chứ, chuyện đó đi ra ngoài không được nói lung tung, bằng không chỉ sợ sinh ra đại loạn.
Nhìn thấy biểu lộ nghiêm túc của Nam Cung Thường Nhạc, Triêu Nam Tiên gật đầu, không nói nữa.
...
Lăng Tiếu cùng Hoa Hiểu Quế sau khi nhận nhiệm vụ, liền đi vào phòng luyện đan của mình, bắt đầu luyện đan.
Băng Hàn Đan, đây là đan dược nhị giai, phục dụng đan dược này trong hai ngày có thể chống lại nóng bức, phòng ngừa dương độc xâm nhập, đồng thời lại có thể trấn áp và trừ khử dương độc trong người.
Tuy Lăng Tiếu không biết tông môn cần nhiều Băng Hàn Đan làm cái gì, nhưng nếu như hạ đạt nhiệm vụ thì phải toàn lực hoàn thành, huống hồ muốn luyện chế đan dược nhị giai với hắn mà nói chỉ là chuyện dễ dàng.
Nam Cung Thường Nhạc cho kỳ hạn ba ngày luyện chế năm mươi lô Băng Hàn Đan, Lăng Tiếu ngày đêm luyện chế thì qua hai ngày đã hoàn thành, hơn nữa thành đan là trăm phần trăm.
Trải qua hơn một năm khổ luyện diễm ảnh thủ đã có thể đánh ra ba mươi sáu đạo chưởng ảnh, tốc độ nhanh khiến người ta tặc lưỡi, hiệu suất càng không ai so sánh được.
Đương nhiên Lăng Tiếu vẫn bất mãn với trạng thái của mình bây giờ, hắn còn cần mục tiêu rất cao để tiến tới.
Tuy nói hôm nay hắn đã là Tam phẩm Luyện dược sư, thế nhưng mà luyện chế Tam phẩm đan dược cũng không nhiều, cũng không giám giống trống khua chuyên trong tông, hai là linh thảo luyện chế đan dược tam giai không nhiều lắm. Hắn biết rõ chỉ cần mình sau khi đột phá Linh Sư giai, hắn sẽ mang thân phận Tam phẩm Luyện dược sư công bố ra, vậy thì càng dễ dàng khiến người ta tiếp nhận. Bằng không thì người ta sẽ đối đãi hắn như quái vật.
Ba ngày sau tất cả mọi người tập hợp trong đại điện.
- Tất cả các ngươi lấy đan dược ra đi.
Nam Cung Thường Nhạc nhàn nhạt nói ra.
Lúc này trong tràng năm tên đệ tử đều đặt đan dược trên mặt bàn, mỗi một người đều tươi cười tự tin, chỉ có Lăng Tiếu là không quá để ý.
- Lão đại, lần này ngươi luyện bao nhiêu viên?
Hoa Hiểu Quế bên cạnh cười nói, xem bộ dáng của hắn thì xác xuất thành công không thấp.
- Sau đó ngươi sẽ rõ.
Lăng Tiếu nhàn nhạt đáp.
Lúc này đã có chấp sự muốn kiểm kê số lượng.
- Tề Siêu toàn bộ, tổng cộng luyện chế ba trăm linh năm khỏa, tổn thất một trăm chín mươi năm khỏa, tỷ lệ thành đan sáu thành.
Chấp sự kiểm kê số lượng đan dược của Tề Siêu nói ra.
- Thiên Phàm, tổng cộng luyện chế ba trăm sáu mươi khỏa, tổn thất một trăm bốn mươi khỏa, tỷ lệ thành đan bảy thành.
- Trần Chương, tổng cộng luyện chế bốn trăm hai mươi khỏa, tổn thất một trăm tám mươi khỏa, thành đan tám thành hai.
Ba người được gọi tên là đệ tử Dương An, kế tiếp chính là đan dược của Hoa Hiểu Quế.
- Hoa Hiểu Quế, tổng cộng luyện chế ba trăm tám mươi khỏa, tổn thất một trăm hai mươi khỏa, tỷ lệ thành đan bảy thành sáu.
Sau khi quay về Dược Phong, Nam Cung Thường Nhạc triệu tập đệ tử nội môn và chấp sự lại hội nghị.
Lăng Tiếu phát hiện rõ ràng thiếu đi vài tên đệ tử Chư Như Thường nhất mạch, ngay cả Chư Như Thường cũng không ở đây, ngược lại đệ tử Dương An và Dương An còn ở đây, còn có thêm một tên Tam phẩm Luyện dược sư, người này chính là môn hạ thủ tịch của Nam Cung Thường Nhạc, Triêu Nam Tiên, cũng chính là sư huynh của Lăng Tiếu cùng Hoa Hiểu Quế, đệ tử chân truyền duy nhất của Dược Phong.
Triêu Nam Tiên tướng mạo xấu xí, tuy nhiên ăn nói có ý tứ, thoạt nhìn là người làm việc chăm chú.
Nhưng mà khi biết Lăng Tiếu cùng Hoa Hiểu Quế chính là sư đệ của hắn, hắn cân cần hỏi thăm hai người một tiếng.
Lúc này Nam Cung Thường Nhạc ngồi ở thủ tịch mở miệng nói:
- Hôm nay triệu tập các ngươi tới này là có chuyện công bố.
Dừng một chút lại nói:
- Ta nơi này có ba trăm phần linh thảo luyện chế Băng Hàn Đan, mỗi đệ tử các ngươi lĩnh năm mươi phần, ba ngày sau đều phải mang về năm mươi phần Băng Hàn Đan về đây.
Lời này vừa ra mọi người xôn xao.
Trong ba ngày luyện chế năm mươi lô Băng Hàn Đan nhị giai, độ khó quá lớn.
- Lần này là nhiệm vụ của tông môn, chuyện quá khẩn cấp, cho nên không quản các ngươi làm phương pháp gì, nhất định phải mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, đây cũng là khảo nghiệm với các ngươi, ai có thể trong ba ngày hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa tỷ lệ thành đan bảy thành, đều ban thưởng mười khối hạ phẩm huyền tinh, đạt tới tám phần ban thưởng hai mươi khối hạ phẩm huyền tinh... Không có hao tổn linh thảo ban thưởng một khối trung giai huyền tinh.
Nam Cung Thường Nhạc vừa dứt lời, vài tên đệ tử trong điện hưng phấn kêu lên.
Một khối trung phẩm huyền tinh tương đương một trăm khối hạ phẩm huyền tinh.
Ban thưởng này không thể nói là không lớn.
Dược Phong là trừ Tử Thiên Phong ra, nơi này giàu có hơn bảy phong khác nhiều lắm, lời này không giả chút nào.
Làm Luyện dược sư, tuy bọn họ là phần tử tông môn, nhưng mà luyện chế đan dược cũng cần thù lao, không có khả năng ngồi không ăn núi. Cho dù thu tiền tài của đồng môn không nhiều, nhưng là mà tính gộp lại là một con số khổng lồ, huống hồ thường cách đoạn thời gian còn được cung cấp đan dược, cầm ra đấu giá hội của thành Tử Thiênđấu giá cũng có thu nhập khổng lồ, trừ tiến cống cho tông môn một số ra, còn lại là do Dược Phong tự hành phân phối.
- Tốt rồi, các ngươi đều tán đi, sư đệ và Nam Tiên lưu lại.
Nam Cung Thường Nhạc cấp cho mọi người đủ số linh thảo, liền cho bọn họ rời đi.
Trong đại điện chỉ còn lại Nam Cung Thường Nhạc, Dương An cùng với Triêu Nam Tiên.
- Sư huynh, có phải bên kia xảy ra đại sự không?
Dương An nói trước.
- Có lẽ không còn lâu nữa, dương độc bên kia càng ngày càng nhiều, may mắn cũng chỉ là rất nhỏ, chỉ cần đầy đủ Băng Hàn Đan là có thể áp chế được, hôm nay chư sư đệ nhân thủ báo nguy, cho nên bảo ta ngày đêm luyện chế Băng Hàn Đan đưa tới.
Thần sắc Nam Cung Thường Nhạc ngưng trọng nói ra.
- Đã như vầy vì sao không cho người rút toàn bộ, chẳng lẽ mọi người không cam tâm sao?
Dương An khó hiểu nói.
- Nơi nào còn có không ít tài nguyên không có khai thác, tông môn tự nhiên không thể dễ dàng buông tha, nhưng mà đã tới khâu cuối cùng, chỉ cần đi nhanh hơn mà thôi, không ngoài hai tháng mọi người sẽ rút đi, ta cho các ngươi lưu lại chính là bảo hai người các ngươi động thân đi tới nơi đó, trợ giúp Chu sư đệ.
Nam Cung Thường Nhạc nói.
- Còn có hai tháng, có lẽ còn chịu được, nhưng mà phương diện linh thảo không biết có đủ không?
Dương An trầm ngâm nói.
- Có lẽ đầy đủ, các ngươi hiện tại lên đường đi, ba ngày sau ta sẽ cho người hộ tống Băng Hàn Đan đi qua.
Nam Cung Thường Nhạc nói.
Lúc này Triêu Nam Tiên vẫn không mở miệng nói:
- Sư phó, chỗ đó nhiều dương độc như thế, có phải là trong truyền thuyết...
Triêu Nam Tiên còn chưa nói xong, Nam Cung Thường Nhạc đã ngắt lời.
- Không có khả năng, nếu chỗ đó có vật kia, hiện tại chỉ sợ đã biến thành địa ngục, làm sao cho chúng ta tùy ý khai thác chứ, chuyện đó đi ra ngoài không được nói lung tung, bằng không chỉ sợ sinh ra đại loạn.
Nhìn thấy biểu lộ nghiêm túc của Nam Cung Thường Nhạc, Triêu Nam Tiên gật đầu, không nói nữa.
...
Lăng Tiếu cùng Hoa Hiểu Quế sau khi nhận nhiệm vụ, liền đi vào phòng luyện đan của mình, bắt đầu luyện đan.
Băng Hàn Đan, đây là đan dược nhị giai, phục dụng đan dược này trong hai ngày có thể chống lại nóng bức, phòng ngừa dương độc xâm nhập, đồng thời lại có thể trấn áp và trừ khử dương độc trong người.
Tuy Lăng Tiếu không biết tông môn cần nhiều Băng Hàn Đan làm cái gì, nhưng nếu như hạ đạt nhiệm vụ thì phải toàn lực hoàn thành, huống hồ muốn luyện chế đan dược nhị giai với hắn mà nói chỉ là chuyện dễ dàng.
Nam Cung Thường Nhạc cho kỳ hạn ba ngày luyện chế năm mươi lô Băng Hàn Đan, Lăng Tiếu ngày đêm luyện chế thì qua hai ngày đã hoàn thành, hơn nữa thành đan là trăm phần trăm.
Trải qua hơn một năm khổ luyện diễm ảnh thủ đã có thể đánh ra ba mươi sáu đạo chưởng ảnh, tốc độ nhanh khiến người ta tặc lưỡi, hiệu suất càng không ai so sánh được.
Đương nhiên Lăng Tiếu vẫn bất mãn với trạng thái của mình bây giờ, hắn còn cần mục tiêu rất cao để tiến tới.
Tuy nói hôm nay hắn đã là Tam phẩm Luyện dược sư, thế nhưng mà luyện chế Tam phẩm đan dược cũng không nhiều, cũng không giám giống trống khua chuyên trong tông, hai là linh thảo luyện chế đan dược tam giai không nhiều lắm. Hắn biết rõ chỉ cần mình sau khi đột phá Linh Sư giai, hắn sẽ mang thân phận Tam phẩm Luyện dược sư công bố ra, vậy thì càng dễ dàng khiến người ta tiếp nhận. Bằng không thì người ta sẽ đối đãi hắn như quái vật.
Ba ngày sau tất cả mọi người tập hợp trong đại điện.
- Tất cả các ngươi lấy đan dược ra đi.
Nam Cung Thường Nhạc nhàn nhạt nói ra.
Lúc này trong tràng năm tên đệ tử đều đặt đan dược trên mặt bàn, mỗi một người đều tươi cười tự tin, chỉ có Lăng Tiếu là không quá để ý.
- Lão đại, lần này ngươi luyện bao nhiêu viên?
Hoa Hiểu Quế bên cạnh cười nói, xem bộ dáng của hắn thì xác xuất thành công không thấp.
- Sau đó ngươi sẽ rõ.
Lăng Tiếu nhàn nhạt đáp.
Lúc này đã có chấp sự muốn kiểm kê số lượng.
- Tề Siêu toàn bộ, tổng cộng luyện chế ba trăm linh năm khỏa, tổn thất một trăm chín mươi năm khỏa, tỷ lệ thành đan sáu thành.
Chấp sự kiểm kê số lượng đan dược của Tề Siêu nói ra.
- Thiên Phàm, tổng cộng luyện chế ba trăm sáu mươi khỏa, tổn thất một trăm bốn mươi khỏa, tỷ lệ thành đan bảy thành.
- Trần Chương, tổng cộng luyện chế bốn trăm hai mươi khỏa, tổn thất một trăm tám mươi khỏa, thành đan tám thành hai.
Ba người được gọi tên là đệ tử Dương An, kế tiếp chính là đan dược của Hoa Hiểu Quế.
- Hoa Hiểu Quế, tổng cộng luyện chế ba trăm tám mươi khỏa, tổn thất một trăm hai mươi khỏa, tỷ lệ thành đan bảy thành sáu.
/2767
|