Hai người này chính là chỗ dựa cho Lao gia cho tới nay, lão đại Lao Dược Nhiên, lão Nhị Lao Dược Phàm đều là cường giả Vương giai, hai người cũng là lão nhân hơn hai trăm năm mươi tuổi.
Vốn Lao gia trong thành Phần Địa chỉ là gia tộc nhị lưu, về sau bởi vì Lao Dược Nhiên và Lao Dược Phàm huynh đệ đạt được cơ duyên, hai người lần lượt đột phá đến Vương giai, Lao gia mới cường đại lên.
Về sau một lần hành động trở thành gia tộc cường đại nhất thành Phần Địa.
Lao gia huynh đệ càng chú tâm bồi dưỡng đệ tử, chủ trương hàng năm đưa linh thảo tiến cống Tử Thiên Tông, đánh tốt quan hệ với Tử Thiên Tông, khiến cho Lao gia có địa vị cao trong thành Phần Địa.
Trải qua trăm năm phát triển, hôm nay Lao gia đã triệt triệt để để khống chế thành Phần Địa, tại thành Phần Địa phải dựa theo quy củ của Lao gia làm việc.
- Đây là chuyện gì?
Lão đại Lao Dược Nhiên nói.
Vì vậy Lao Lãng Hóa mang chuyện hôm nay nói ra một lần.
Lao Dược Nhiên cùng Lao Dược Phàm sau khi nghe xong, đều toát ra một đạo sát ý đáng sợ, ép Lao Lãng Hóa không thở nổi.
- Hóa nhi ngươi đứng lên đi!
Lao Dược Nhien nói một câu, nhìn qua Lao Dược Phàm nói:
- Lão Nhị, tên tạp chủng Tử Thiên Tông giao cho ngươi, bắt giữ hắn quay về đây, ta nhất định sẽ cho hắn nếm thử tư vị vạn xà phệ thân.
Lao Dược Phàm gật gật đầu, trực tiếp bay lên giữa không trung, bay về hướng Tử Thiên Tông.
- Hóa nhi, lập tức cho người mang Cường nhi tới đây!
Lao Dược Nhiên phân phó một tiếng, lần nữa trở lại trong động.
- Vâng, lão tổ tông!
Lao Lãng Hóa cung kính lui ra ngoài.
...
Lăng Tiếu ngồi ở trên lưng Lang Vương kim sắc và chạy đi thật nhanh, liền chạy suốt một ngày sau đó, cuối cùng ném thành Phần Địa ra sau đầu.
Sau đó lại tìm nơi yên tĩnh khôi phục tinh thần.
Lúc ở thành Phần Địa tiêu hao không nhỏ.
Hắn sở dĩ có thể ở thời gian ngắn phế Lao Lãng Cường, đương nhiên là dùng tinh thần lực trợ giúp.
Nếu như chỉ dùng linh lực đối chiến với Lao Lãng Cường, Lăng Tiếu mặc dù có nắm chắc chém giết hắn, thế nhưng mà không dễ dàng gì, hơn nữa hắn cũng không muốn lộ ra quá nhiều chi tiết.
Vì phải cứu Huyền Diệu cho nên chỉ dùng tinh thần lực, trước công kích tinh thàn thức hải của Lao Lãng Cường, khiến cho hắn tạm thời mất đi sức chiến đấu, sau đó lại bắt giữ hắn.
Hắn không có lợi dụng tinh thần lực trực tiếp gạt bỏ Lao Lãng Cường chính là vì để trưởng lão Lao gia sợ ném chuột vỡ bình. Nếu như hắn trực tiếp lợi dụng tinh thần lực giết Lao Lãng Cường, chỉ sợ hắn và Huyền Diệu sẽ bị trả thù điên cuồng, đến lúc đó hắn muốn chạy trốn vẫn có thể, nhưng hắn phải cân nhắc an nguy của Huyền Diệu.
Tuy hắn cùng với Huyền Diệu mới gặp hai lần, nhưng cảm giác đối phương không tệ, hẳn là bằng hữu đáng kết giao. Đối với Lăng Tiếu trọng tình trọng nghĩa mà nói, tuyệt đối không có khả năng bỏ an nguy bằng hữu mà đi.
Hôm nay trong tinh thần thức hải của hắn có Tiên Thiên Âm Phong Châu cùng Si Mị Lam Hỏa Châu mở rộng nên phi thường rộng lớn, chỉ cần tinh thần lực nhồi đầy, chỉ sợ cường giả Vương giai cũng có thể miểu sát.
Lăng Tiếu có tự tin này, nửa ngày trước hắn đã miểu sát Linh Sư cao giai.
Qua gần nửa canh giờ, tinh thần lực của Lăng Tiếu khôi phục lại, hơn nữa có dấu hiệu tăng trưởng.
Lăng Tiếu đại hỉ, nghĩ thầm lần sau gặp phải Linh giai trung giai, trực tiếp miểu sát, đây tuyệt đối là một chuyện vô cùng sảng khoái.
Hôm nay hắn ỷ lại vào Khống Thần Quyết càng mạnh hơn nữa.
Khống Thần Quyết là bộ huyền kỹ công kích tinh thần thần kỳ, Lăng Tiếu chỉ mới va chạm một phần mười của nó mà thôi, hắn hiện tại càng muốn tập hợp đủ hai tàn quyển phía sau, chắc hẳn xưng bá một phương không thành vấn đề.
Lăng Tiếu nhảy lên lưng Lang Vương kim sắc, chuẩn bị chạy về tông môn.
Chiếu theo tốc độ của Lang Vương kim sắc, không qua ba ngày là tới thành Tử Thiên.
Nhưng mà thời điểm Lang Vương kim sắc muốn rời khỏi, Lăng Tiếu cảm giác nguy cơ.
- Tiểu kim đừng nhúc nhích!
Lăng Tiếu lập tức truyền âm cho Lang Vương kim sắc.
Lang Vương kim sắc ứng một tiếng, ngay cả động cũng không dám động.
Lúc này linh khí chung quanh như bị cái gì đó dẫn dắt, rõ ràng đang áp vào Lăng Tiếu bên này.
- Cường giả Vương giai!
Toàn thân Lăng Tiếu khẩn trương tới cực điểm, có thể vận dụng linh khí sinh ra cưỡng bức tuyệt đối là cường giả Vương giai mới có thể sinh ra.
Lăng Tiếu chỉ cảm thấy một đạo khí thế nặng nề áp vào hắn, khiến cho hắn không thể động đậy, sau lưng đổ mồ hôi lạnh, mà tứ chi Lang Vương kim sắc dưới háng quỵ xuống.
Lăng Tiếu xiết chặt nắm đấm, hứn cắn răng, yên lặng vận tinh thần lực cảm ứng.
- Ở phía trên!
Tinh thần lực của Lăng Tiếu đã có thể mở rộng phạm vi hai ngàn mét, lập tức có thể dò ra nơi phát ra uy áp.
Nhưng mà cho dù hắn biết rõ đối thủ ở phía trên, hắn cũng bất lực.
Thời điểm Lăng Tiếu vô kế khả thi, linh quang lóe lên, lập tức nhắm đôi mắt lại, liên hệ với dị vật ở thức hải.
Lăng Tiếu lập tức ngăn cản uy áp.
Lao Dược Phàm ở trên không nhìn thấy uy áp bị ngăn cản thì chấn động, lẩm bẩm nói:
- Cái này... Điều này sao có thể!
Võ giả dưới Vương giai dưới uy áp của cường giả Vương giai tuyệt đối không thể vận dụng huyền công ngăn cản, bởi vì linh khí nằm trong tay cường giả Vương giai rồi.
Thế nhưng mà hôm nay Lao Dược Phàm khống chế linh lực nhưng không bị hắn chỉ huy, toàn bộ quán chút vào trong người Lăng Tiếu, điều này sao không làm hắn giật mình?
- Khó trách có thể cho Cường nhi ăn hại chịu thiệt, quả nhiên có chút môn đạo.
Lao Dược Phàm thì thào tự nói, triệt hồi uy áp bắt đầu hạ xuống.
Lăng Tiếu cùng Lang Vương kim sắc chỉ cảm thấy tinh thần buông lỏng.
Nhưng mà Lăng Tiếu biết rõ nguy cơ chính thức là điểm này.
- Xin hỏi vị đại nhân này vì sao đột nhiên ra tay với ta?
Lăng Tiếu nhìn qua Lao Dược Phàm lơ lửng hỏi, đồng thời đã làm ra chuẩn bị chạy trốn.
Bởi vì hắn có thể cảm giác được người này không phải là Vương giai cấp thấp, tối thiểu đã là Vương giai trung giai, bằng không sẽ không sinh ra uy áp đáng sợ như vậy.
Lăng Tiếu mặc dù có tinh thần lực vô hình làm chỗ dựa, nhưng hắn biết rõ hiện tại muốn miểu sát lão giả trước mặt là không thể nào, vạn nhất còn không có làm bị thương đối phương, đã bị diệt thì thảm.
- Vì sao ra tay với ngươi? Bởi vì ngươi đáng chết!
Lao Dược Phàm âm trầm nói ra.
Lao Lãng Cường chính là người là nối nghiệp tương lai của Lao gia, là người được Lao Dược Nhiên và Lao Dược Phàm ký thác hi vọng trở thành Vương giai. Nhưng mà hiện tại Lao Lãng Cường đã biến thành phế nhân rồi.
Tất cả những chuyện này là do tiểu gia hỏa trước mặt phá đi.
Lao Dược Phàm tự nhiên phi thường muốn tra tấn Lăng Tiếu tới chết.
Hắn muốn Lăng Tiếu trải tư vị bị vạn xà phệ thân, chắc hẳn tình hình đó vô cùng mỹ diệu, chỉ có như vậy mới có thể phát tiết tâm tình của hắn.
Hắn nhất định phải bắt giữ Lăng Tiếu trở về, bằng không thì vừa rồi hắn đuổi kịp Lăng Tiếu, hoàn toàn có thể thừa dịp Lăng Tiếu chưa phát giác ra tay chém giết hắn.
Lăng Tiếu cũng bởi vì vậy nên may mắn tránh khỏi một kiếp.
Vốn Lao gia trong thành Phần Địa chỉ là gia tộc nhị lưu, về sau bởi vì Lao Dược Nhiên và Lao Dược Phàm huynh đệ đạt được cơ duyên, hai người lần lượt đột phá đến Vương giai, Lao gia mới cường đại lên.
Về sau một lần hành động trở thành gia tộc cường đại nhất thành Phần Địa.
Lao gia huynh đệ càng chú tâm bồi dưỡng đệ tử, chủ trương hàng năm đưa linh thảo tiến cống Tử Thiên Tông, đánh tốt quan hệ với Tử Thiên Tông, khiến cho Lao gia có địa vị cao trong thành Phần Địa.
Trải qua trăm năm phát triển, hôm nay Lao gia đã triệt triệt để để khống chế thành Phần Địa, tại thành Phần Địa phải dựa theo quy củ của Lao gia làm việc.
- Đây là chuyện gì?
Lão đại Lao Dược Nhiên nói.
Vì vậy Lao Lãng Hóa mang chuyện hôm nay nói ra một lần.
Lao Dược Nhiên cùng Lao Dược Phàm sau khi nghe xong, đều toát ra một đạo sát ý đáng sợ, ép Lao Lãng Hóa không thở nổi.
- Hóa nhi ngươi đứng lên đi!
Lao Dược Nhien nói một câu, nhìn qua Lao Dược Phàm nói:
- Lão Nhị, tên tạp chủng Tử Thiên Tông giao cho ngươi, bắt giữ hắn quay về đây, ta nhất định sẽ cho hắn nếm thử tư vị vạn xà phệ thân.
Lao Dược Phàm gật gật đầu, trực tiếp bay lên giữa không trung, bay về hướng Tử Thiên Tông.
- Hóa nhi, lập tức cho người mang Cường nhi tới đây!
Lao Dược Nhiên phân phó một tiếng, lần nữa trở lại trong động.
- Vâng, lão tổ tông!
Lao Lãng Hóa cung kính lui ra ngoài.
...
Lăng Tiếu ngồi ở trên lưng Lang Vương kim sắc và chạy đi thật nhanh, liền chạy suốt một ngày sau đó, cuối cùng ném thành Phần Địa ra sau đầu.
Sau đó lại tìm nơi yên tĩnh khôi phục tinh thần.
Lúc ở thành Phần Địa tiêu hao không nhỏ.
Hắn sở dĩ có thể ở thời gian ngắn phế Lao Lãng Cường, đương nhiên là dùng tinh thần lực trợ giúp.
Nếu như chỉ dùng linh lực đối chiến với Lao Lãng Cường, Lăng Tiếu mặc dù có nắm chắc chém giết hắn, thế nhưng mà không dễ dàng gì, hơn nữa hắn cũng không muốn lộ ra quá nhiều chi tiết.
Vì phải cứu Huyền Diệu cho nên chỉ dùng tinh thần lực, trước công kích tinh thàn thức hải của Lao Lãng Cường, khiến cho hắn tạm thời mất đi sức chiến đấu, sau đó lại bắt giữ hắn.
Hắn không có lợi dụng tinh thần lực trực tiếp gạt bỏ Lao Lãng Cường chính là vì để trưởng lão Lao gia sợ ném chuột vỡ bình. Nếu như hắn trực tiếp lợi dụng tinh thần lực giết Lao Lãng Cường, chỉ sợ hắn và Huyền Diệu sẽ bị trả thù điên cuồng, đến lúc đó hắn muốn chạy trốn vẫn có thể, nhưng hắn phải cân nhắc an nguy của Huyền Diệu.
Tuy hắn cùng với Huyền Diệu mới gặp hai lần, nhưng cảm giác đối phương không tệ, hẳn là bằng hữu đáng kết giao. Đối với Lăng Tiếu trọng tình trọng nghĩa mà nói, tuyệt đối không có khả năng bỏ an nguy bằng hữu mà đi.
Hôm nay trong tinh thần thức hải của hắn có Tiên Thiên Âm Phong Châu cùng Si Mị Lam Hỏa Châu mở rộng nên phi thường rộng lớn, chỉ cần tinh thần lực nhồi đầy, chỉ sợ cường giả Vương giai cũng có thể miểu sát.
Lăng Tiếu có tự tin này, nửa ngày trước hắn đã miểu sát Linh Sư cao giai.
Qua gần nửa canh giờ, tinh thần lực của Lăng Tiếu khôi phục lại, hơn nữa có dấu hiệu tăng trưởng.
Lăng Tiếu đại hỉ, nghĩ thầm lần sau gặp phải Linh giai trung giai, trực tiếp miểu sát, đây tuyệt đối là một chuyện vô cùng sảng khoái.
Hôm nay hắn ỷ lại vào Khống Thần Quyết càng mạnh hơn nữa.
Khống Thần Quyết là bộ huyền kỹ công kích tinh thần thần kỳ, Lăng Tiếu chỉ mới va chạm một phần mười của nó mà thôi, hắn hiện tại càng muốn tập hợp đủ hai tàn quyển phía sau, chắc hẳn xưng bá một phương không thành vấn đề.
Lăng Tiếu nhảy lên lưng Lang Vương kim sắc, chuẩn bị chạy về tông môn.
Chiếu theo tốc độ của Lang Vương kim sắc, không qua ba ngày là tới thành Tử Thiên.
Nhưng mà thời điểm Lang Vương kim sắc muốn rời khỏi, Lăng Tiếu cảm giác nguy cơ.
- Tiểu kim đừng nhúc nhích!
Lăng Tiếu lập tức truyền âm cho Lang Vương kim sắc.
Lang Vương kim sắc ứng một tiếng, ngay cả động cũng không dám động.
Lúc này linh khí chung quanh như bị cái gì đó dẫn dắt, rõ ràng đang áp vào Lăng Tiếu bên này.
- Cường giả Vương giai!
Toàn thân Lăng Tiếu khẩn trương tới cực điểm, có thể vận dụng linh khí sinh ra cưỡng bức tuyệt đối là cường giả Vương giai mới có thể sinh ra.
Lăng Tiếu chỉ cảm thấy một đạo khí thế nặng nề áp vào hắn, khiến cho hắn không thể động đậy, sau lưng đổ mồ hôi lạnh, mà tứ chi Lang Vương kim sắc dưới háng quỵ xuống.
Lăng Tiếu xiết chặt nắm đấm, hứn cắn răng, yên lặng vận tinh thần lực cảm ứng.
- Ở phía trên!
Tinh thần lực của Lăng Tiếu đã có thể mở rộng phạm vi hai ngàn mét, lập tức có thể dò ra nơi phát ra uy áp.
Nhưng mà cho dù hắn biết rõ đối thủ ở phía trên, hắn cũng bất lực.
Thời điểm Lăng Tiếu vô kế khả thi, linh quang lóe lên, lập tức nhắm đôi mắt lại, liên hệ với dị vật ở thức hải.
Lăng Tiếu lập tức ngăn cản uy áp.
Lao Dược Phàm ở trên không nhìn thấy uy áp bị ngăn cản thì chấn động, lẩm bẩm nói:
- Cái này... Điều này sao có thể!
Võ giả dưới Vương giai dưới uy áp của cường giả Vương giai tuyệt đối không thể vận dụng huyền công ngăn cản, bởi vì linh khí nằm trong tay cường giả Vương giai rồi.
Thế nhưng mà hôm nay Lao Dược Phàm khống chế linh lực nhưng không bị hắn chỉ huy, toàn bộ quán chút vào trong người Lăng Tiếu, điều này sao không làm hắn giật mình?
- Khó trách có thể cho Cường nhi ăn hại chịu thiệt, quả nhiên có chút môn đạo.
Lao Dược Phàm thì thào tự nói, triệt hồi uy áp bắt đầu hạ xuống.
Lăng Tiếu cùng Lang Vương kim sắc chỉ cảm thấy tinh thần buông lỏng.
Nhưng mà Lăng Tiếu biết rõ nguy cơ chính thức là điểm này.
- Xin hỏi vị đại nhân này vì sao đột nhiên ra tay với ta?
Lăng Tiếu nhìn qua Lao Dược Phàm lơ lửng hỏi, đồng thời đã làm ra chuẩn bị chạy trốn.
Bởi vì hắn có thể cảm giác được người này không phải là Vương giai cấp thấp, tối thiểu đã là Vương giai trung giai, bằng không sẽ không sinh ra uy áp đáng sợ như vậy.
Lăng Tiếu mặc dù có tinh thần lực vô hình làm chỗ dựa, nhưng hắn biết rõ hiện tại muốn miểu sát lão giả trước mặt là không thể nào, vạn nhất còn không có làm bị thương đối phương, đã bị diệt thì thảm.
- Vì sao ra tay với ngươi? Bởi vì ngươi đáng chết!
Lao Dược Phàm âm trầm nói ra.
Lao Lãng Cường chính là người là nối nghiệp tương lai của Lao gia, là người được Lao Dược Nhiên và Lao Dược Phàm ký thác hi vọng trở thành Vương giai. Nhưng mà hiện tại Lao Lãng Cường đã biến thành phế nhân rồi.
Tất cả những chuyện này là do tiểu gia hỏa trước mặt phá đi.
Lao Dược Phàm tự nhiên phi thường muốn tra tấn Lăng Tiếu tới chết.
Hắn muốn Lăng Tiếu trải tư vị bị vạn xà phệ thân, chắc hẳn tình hình đó vô cùng mỹ diệu, chỉ có như vậy mới có thể phát tiết tâm tình của hắn.
Hắn nhất định phải bắt giữ Lăng Tiếu trở về, bằng không thì vừa rồi hắn đuổi kịp Lăng Tiếu, hoàn toàn có thể thừa dịp Lăng Tiếu chưa phát giác ra tay chém giết hắn.
Lăng Tiếu cũng bởi vì vậy nên may mắn tránh khỏi một kiếp.
/2767
|