Lăng Tiếu đương nhiên không thể lộ ra lá bài tẩy của mình, cho nên chỉ phải giả vờ giả vịt lẫn lộn lực chú ý của bọn họ.
Mà hai vị trưởng lão đã có chút hiểu biết đối với hắn, bọn họ đã quyết định cho dù thế nào cũng phải giữ Lăng Tiếu ở lại Tử Thiên tông, vì vậy tuyệt đối sẽ không gây khó xử cho hắn.
Lăng Tiếu đương nhiên không hề biết chuyện này.
Ba tháng thời gian chỉ chớp mắt đi qua.
Ở lại trong Tụ Linh tháp tu luyện so với bên ngoài nhanh hơn gấp mấy lần, ba tháng tu luyện đã tương đương với hơn năm thời gian bên ngoài, Lăng Tiếu không chỉ đột phá linh sư cao giai, còn lợi dụng khoảng thời gian này hoàn toàn kiên cố thực lực bản thân, đồng thời bắt đầu luyện tập điều khiển linh khí.
Hiện giờ hắn đã có thể tùy thời cảm ứng được linh khí tồn tại, đồng thời cũng có thể thoáng ngưng tụ linh lực, chẳng qua hiệu quả công kích còn chưa quá cường đại.
Lăng Tiếu biết việc này cũng không thể sốt ruột, phải đợi khi cảnh giới cùng thực lực của chính mình tăng lên mới có thể hoàn toàn nắm linh khí trong tay, để cho mình sớm đạt tới vương cấp.
Trong khoảng thời gian này Lăng Tiếu không dám tiếp tục tu luyện Tam Phân Thần Chỉ, hắn chỉ sợ mình khống chế không nổi thật sự làm hỏng Tụ Linh tháp, vậy nhất định đắc tội.
Hắn muốn đợi sau khi xuất quan quay về Mộc Kỳ Phong mới tiếp tục tu luyện.
Bế quan kết thúc, Lăng Tiếu rời khỏi Tụ Linh tháp.
Không nghĩ tới ngoài tháp có người đang chờ hắn.
Chính là Ngọc Liệt Diễm, Thạch Thiên Hậu cùng Trần Văn Vũ đã cấp phòng tu luyện cho Lăng Tiếu.
- Sao các ngươi còn chưa quay về?
Lăng Tiếu thoáng lặng người hỏi.
Lăng Tiếu phát hiện Ngọc Liệt Diễm cùng Thạch Thiên Hậu đã đạt tới linh sư đê giai đỉnh, mà Trần Văn Vũ lại đột phá linh sư cao giai chí cao, xem ra thành tựu tương lai của người này sẽ không thấp.
Ngọc Liệt Diễm cũng không quản ánh mắt người khác, trực tiếp khoác tay Lăng Tiếu nũng nịu nói:
- Đương nhiên là chờ sư đệ xuất quan thôi!
Lăng Tiếu có chút xấu hổ muốn rút tay, nhưng cảm nhận được bộ ngực mềm rung động, không khỏi nghĩ:
- Chẳng lẽ cô nàng này thật yêu thích ta sao?
Trước đây Lăng Tiếu cùng Ngọc Liệt Diễm luôn có hành vi mờ tối, nhưng đây đều là Ngọc Liệt Diễm dùng mỵ công dụ hoặc hắn.
Hiện tại hắn không còn sợ hãi mỵ công của Ngọc Liệt Diễm, nhưng nàng vẫn cứ dây dưa hắn, vì vậy hắn mới có ý nghĩ như thế.
Thạch Thiên Hậu có chút ngơ ngẩn nhìn Lăng Tiếu, kinh ngạc hỏi:
- Sư đệ, tu vi của ngươi tinh tiến bao nhiêu vậy, ta phát hiện ngươi càng thêm bí hiểm.
Lăng Tiếu sờ sờ mũi nói:
- Cũng không tinh tiến được bao nhiêu đâu.
Nghe được Lăng Tiếu trả lời, Thạch Thiên Hậu cũng không tiếp tục hỏi tới, nếu cho hắn biết Lăng Tiếu tiến thêm nhất giai, mà Lăng Tiếu lại nói là không bao nhiêu, chỉ sợ hắn sẽ tức giận đến đập đầu vào tường.
Lăng Tiếu nhìn Trần Văn Vũ nói:
- Trần sư huynh còn có việc gì sao?
Trần Văn Vũ là đệ tử đắc ý của sư bá Mộc Ân, Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không lạnh nhạt hắn, huống chi người ta còn nhường phòng tu luyện cho hắn.
Trần Văn Vũ có chút ngượng ngùng nói:
- Lăng trưởng lão, ngươi trực tiếp gọi tên ta thì tốt hơn.
- Trần sư huynh khách khí, sư phụ ngươi là sư bá của ta, hai ta là sư huynh đệ đồng môn, ngươi gọi ta là Lăng trưởng lão rất xa lạ, ngươi cũng như bọn họ gọi ta là Lăng Tiếu hoặc sư đệ đi.
Lăng Tiếu nói.
- Vậy…sư huynh đành mạo muội, Lăng sư đệ, ta…ta có một chuyện muốn nhờ.
Trần Văn Vũ không nghĩ tới Lăng Tiếu dễ nói chuyện như vậy, hơn nữa hắn phát hiện tu vi Lăng Tiếu đã là linh sư cao giai, càng thêm sùng kính không thôi.
Lăng Tiếu thật tùy ý nói:
- Nói xem, chỉ cần sư đệ làm được tận lực giúp đỡ sư huynh.
Trần Văn Vũ khẩn trương nói:
- Sư đệ, ta…ta nghĩ cầu ngươi giúp ta luyện chế một viên Nhập Vương đan!
Trần Văn Vũ biết giá trị của đan dược tứ phẩm thật trân quý, hắn tha thiết mong chờ nhìn Lăng Tiếu, chỉ sợ Lăng Tiếu sẽ không đáp ứng.
Mặc dù ở tông môn Nam Cung Thường Nhạc cũng là luyện dược sư tứ phẩm, nhưng Nam Cung Thường Nhạc luyện chế đan dược tứ phẩm chỉ có hạn, đa số đều là đan dược chữa thương, hơn nữa hắn cũng không có phối phương Nhập Vương đan cùng Tấn Vương đan, cho nên hắn căn bản không biết làm sao luyện chế.
Đây cũng là nguyên nhân trước đó nhiều người đến cầu Lăng Tiếu luyện chế Nhập Vương đan cùng Tấn Vương đan.
Đương nhiên, Lăng Tiếu cũng không biết hắn thu hoạch được Luyện Đan bí quyết bên trong ghi chép phối phương, mặc kệ là đặt ở nơi nào trong đại lục đều sẽ khiến khởi lên gió tanh mưa máu.
Nghe xong lời nói của Trần Văn Vũ, Lăng Tiếu không chút do dự nói:
- Việc này không thành vấn đề, chờ sau khi ngươi đạt tới linh sư đỉnh phong, để sư bá đem linh thảo cùng thú đan cần luyện đan dược đến cho ta là được.
Trần Văn Vũ không nghĩ tới Lăng Tiếu lại dễ dàng đáp ứng như vậy, thập phần cảm kích nói:
- Đa tạ Lăng sư đệ, sau này có chuyện gì cần dùng sư huynh cứ việc nói.
Lăng Tiếu khoát tay nói:
- Không cần khách khí.
Trần Văn Vũ lại cảm tạ, không tiếp tục dây dưa Lăng Tiếu, nhanh chóng rời khỏi Tụ Linh phong.
Ngọc Liệt Diễm lắc nhẹ cánh tay Lăng Tiếu nói:
- Tiếu, ngươi cũng phải luyện chế Nhập Vương đan cho ta ah!
Hiện tại Ngọc Liệt Diễm thay đổi cả xưng hô.
Lăng Tiếu cảm thấy có chút ăn không tiêu, trong lòng thầm nghĩ:
- Nếu ngươi còn tiếp tục như vậy, lão tử sẽ đem ngươi đẩy ngã!
Hắn chỉ là ngẫm nghĩ trong lòng, xưa nay không thích miễn cưỡng người khác, nói:
- Chờ ngươi tới linh sư đỉnh rồi nói sau.
- Đây là do ngươi nói, đến lúc đó đừng quỵt nợ!
Ngọc Liệt Diễm yêu kiều cười đáp.
Lăng Tiếu gật đầu:
- Đương nhiên là không.
Sau đó hắn quay đầu nhìn vẻ mặt mong chờ của Thạch Thiên Hậu nói:
- Sư huynh đến lúc đó cũng có thể tìm ta, ta sẽ luyện chế giúp ngươi, nhưng hiện tại các ngươi còn là linh sư đê giai, phỏng chừng thời gian còn dài lắm đâu.
Thạch Thiên Hậu cười ngây ngô nói:
- Vậy đa tạ sư đệ, ta sẽ nhanh chóng tu luyện đến linh sư cao giai.
- Được, sư huynh thiên phú không tệ, cần cố lên!
Lăng Tiếu cổ vũ nói một câu, sau đó nhân cơ hội rút tay tránh né Ngọc Liệt Diễm nhanh chóng đi về Mộc Kỳ phong.
Mặc dù hắn rất muốn thu nhận cả Ngọc Liệt Diễm, nhưng hắn vừa hướng tông chủ Vân Hùng tuyên bố muốn kết hôn Vân Mộng Kỳ, nếu như bị người khác phát hiện hắn thông đồng với Ngọc Liệt Diễm, ảnh hưởng sẽ không tốt lắm.
Ngọc Liệt Diễm tức giận giậm chân mắng:
- Tiểu tử đáng giận, ta nhất định khiến cho ngươi phục tùng dưới váy của ta!
Dứt lời phiêu nhiên rời đi.
Lăng Tiếu đi thẳng lên Mộc Kỳ phong, mọi người đều nhận thức hắn, các chấp sự cùng đệ tử đều cung kính hành lễ.
Lăng Tiếu cảm giác cũng không tệ, rốt cục hắn đã được tông môn cho phép, chỉ cần thực lực vượt qua Vân Mộng Kỳ, vậy mục đích hắn gia nhập Tử Thiên tông xem như thực hiện được.
Lăng Tiếu đi thẳng tới nơi ở của Mộc Hòe, nhìn thấy hắn cùng sư bá Mộc Ân đang trò chuyện thật vui.
- Tiếu nhi đã xuất quan, lại đột phá linh sư cao giai, ai nha!
Mộc Ân mở miệng khen ngợi.
Mà hai vị trưởng lão đã có chút hiểu biết đối với hắn, bọn họ đã quyết định cho dù thế nào cũng phải giữ Lăng Tiếu ở lại Tử Thiên tông, vì vậy tuyệt đối sẽ không gây khó xử cho hắn.
Lăng Tiếu đương nhiên không hề biết chuyện này.
Ba tháng thời gian chỉ chớp mắt đi qua.
Ở lại trong Tụ Linh tháp tu luyện so với bên ngoài nhanh hơn gấp mấy lần, ba tháng tu luyện đã tương đương với hơn năm thời gian bên ngoài, Lăng Tiếu không chỉ đột phá linh sư cao giai, còn lợi dụng khoảng thời gian này hoàn toàn kiên cố thực lực bản thân, đồng thời bắt đầu luyện tập điều khiển linh khí.
Hiện giờ hắn đã có thể tùy thời cảm ứng được linh khí tồn tại, đồng thời cũng có thể thoáng ngưng tụ linh lực, chẳng qua hiệu quả công kích còn chưa quá cường đại.
Lăng Tiếu biết việc này cũng không thể sốt ruột, phải đợi khi cảnh giới cùng thực lực của chính mình tăng lên mới có thể hoàn toàn nắm linh khí trong tay, để cho mình sớm đạt tới vương cấp.
Trong khoảng thời gian này Lăng Tiếu không dám tiếp tục tu luyện Tam Phân Thần Chỉ, hắn chỉ sợ mình khống chế không nổi thật sự làm hỏng Tụ Linh tháp, vậy nhất định đắc tội.
Hắn muốn đợi sau khi xuất quan quay về Mộc Kỳ Phong mới tiếp tục tu luyện.
Bế quan kết thúc, Lăng Tiếu rời khỏi Tụ Linh tháp.
Không nghĩ tới ngoài tháp có người đang chờ hắn.
Chính là Ngọc Liệt Diễm, Thạch Thiên Hậu cùng Trần Văn Vũ đã cấp phòng tu luyện cho Lăng Tiếu.
- Sao các ngươi còn chưa quay về?
Lăng Tiếu thoáng lặng người hỏi.
Lăng Tiếu phát hiện Ngọc Liệt Diễm cùng Thạch Thiên Hậu đã đạt tới linh sư đê giai đỉnh, mà Trần Văn Vũ lại đột phá linh sư cao giai chí cao, xem ra thành tựu tương lai của người này sẽ không thấp.
Ngọc Liệt Diễm cũng không quản ánh mắt người khác, trực tiếp khoác tay Lăng Tiếu nũng nịu nói:
- Đương nhiên là chờ sư đệ xuất quan thôi!
Lăng Tiếu có chút xấu hổ muốn rút tay, nhưng cảm nhận được bộ ngực mềm rung động, không khỏi nghĩ:
- Chẳng lẽ cô nàng này thật yêu thích ta sao?
Trước đây Lăng Tiếu cùng Ngọc Liệt Diễm luôn có hành vi mờ tối, nhưng đây đều là Ngọc Liệt Diễm dùng mỵ công dụ hoặc hắn.
Hiện tại hắn không còn sợ hãi mỵ công của Ngọc Liệt Diễm, nhưng nàng vẫn cứ dây dưa hắn, vì vậy hắn mới có ý nghĩ như thế.
Thạch Thiên Hậu có chút ngơ ngẩn nhìn Lăng Tiếu, kinh ngạc hỏi:
- Sư đệ, tu vi của ngươi tinh tiến bao nhiêu vậy, ta phát hiện ngươi càng thêm bí hiểm.
Lăng Tiếu sờ sờ mũi nói:
- Cũng không tinh tiến được bao nhiêu đâu.
Nghe được Lăng Tiếu trả lời, Thạch Thiên Hậu cũng không tiếp tục hỏi tới, nếu cho hắn biết Lăng Tiếu tiến thêm nhất giai, mà Lăng Tiếu lại nói là không bao nhiêu, chỉ sợ hắn sẽ tức giận đến đập đầu vào tường.
Lăng Tiếu nhìn Trần Văn Vũ nói:
- Trần sư huynh còn có việc gì sao?
Trần Văn Vũ là đệ tử đắc ý của sư bá Mộc Ân, Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không lạnh nhạt hắn, huống chi người ta còn nhường phòng tu luyện cho hắn.
Trần Văn Vũ có chút ngượng ngùng nói:
- Lăng trưởng lão, ngươi trực tiếp gọi tên ta thì tốt hơn.
- Trần sư huynh khách khí, sư phụ ngươi là sư bá của ta, hai ta là sư huynh đệ đồng môn, ngươi gọi ta là Lăng trưởng lão rất xa lạ, ngươi cũng như bọn họ gọi ta là Lăng Tiếu hoặc sư đệ đi.
Lăng Tiếu nói.
- Vậy…sư huynh đành mạo muội, Lăng sư đệ, ta…ta có một chuyện muốn nhờ.
Trần Văn Vũ không nghĩ tới Lăng Tiếu dễ nói chuyện như vậy, hơn nữa hắn phát hiện tu vi Lăng Tiếu đã là linh sư cao giai, càng thêm sùng kính không thôi.
Lăng Tiếu thật tùy ý nói:
- Nói xem, chỉ cần sư đệ làm được tận lực giúp đỡ sư huynh.
Trần Văn Vũ khẩn trương nói:
- Sư đệ, ta…ta nghĩ cầu ngươi giúp ta luyện chế một viên Nhập Vương đan!
Trần Văn Vũ biết giá trị của đan dược tứ phẩm thật trân quý, hắn tha thiết mong chờ nhìn Lăng Tiếu, chỉ sợ Lăng Tiếu sẽ không đáp ứng.
Mặc dù ở tông môn Nam Cung Thường Nhạc cũng là luyện dược sư tứ phẩm, nhưng Nam Cung Thường Nhạc luyện chế đan dược tứ phẩm chỉ có hạn, đa số đều là đan dược chữa thương, hơn nữa hắn cũng không có phối phương Nhập Vương đan cùng Tấn Vương đan, cho nên hắn căn bản không biết làm sao luyện chế.
Đây cũng là nguyên nhân trước đó nhiều người đến cầu Lăng Tiếu luyện chế Nhập Vương đan cùng Tấn Vương đan.
Đương nhiên, Lăng Tiếu cũng không biết hắn thu hoạch được Luyện Đan bí quyết bên trong ghi chép phối phương, mặc kệ là đặt ở nơi nào trong đại lục đều sẽ khiến khởi lên gió tanh mưa máu.
Nghe xong lời nói của Trần Văn Vũ, Lăng Tiếu không chút do dự nói:
- Việc này không thành vấn đề, chờ sau khi ngươi đạt tới linh sư đỉnh phong, để sư bá đem linh thảo cùng thú đan cần luyện đan dược đến cho ta là được.
Trần Văn Vũ không nghĩ tới Lăng Tiếu lại dễ dàng đáp ứng như vậy, thập phần cảm kích nói:
- Đa tạ Lăng sư đệ, sau này có chuyện gì cần dùng sư huynh cứ việc nói.
Lăng Tiếu khoát tay nói:
- Không cần khách khí.
Trần Văn Vũ lại cảm tạ, không tiếp tục dây dưa Lăng Tiếu, nhanh chóng rời khỏi Tụ Linh phong.
Ngọc Liệt Diễm lắc nhẹ cánh tay Lăng Tiếu nói:
- Tiếu, ngươi cũng phải luyện chế Nhập Vương đan cho ta ah!
Hiện tại Ngọc Liệt Diễm thay đổi cả xưng hô.
Lăng Tiếu cảm thấy có chút ăn không tiêu, trong lòng thầm nghĩ:
- Nếu ngươi còn tiếp tục như vậy, lão tử sẽ đem ngươi đẩy ngã!
Hắn chỉ là ngẫm nghĩ trong lòng, xưa nay không thích miễn cưỡng người khác, nói:
- Chờ ngươi tới linh sư đỉnh rồi nói sau.
- Đây là do ngươi nói, đến lúc đó đừng quỵt nợ!
Ngọc Liệt Diễm yêu kiều cười đáp.
Lăng Tiếu gật đầu:
- Đương nhiên là không.
Sau đó hắn quay đầu nhìn vẻ mặt mong chờ của Thạch Thiên Hậu nói:
- Sư huynh đến lúc đó cũng có thể tìm ta, ta sẽ luyện chế giúp ngươi, nhưng hiện tại các ngươi còn là linh sư đê giai, phỏng chừng thời gian còn dài lắm đâu.
Thạch Thiên Hậu cười ngây ngô nói:
- Vậy đa tạ sư đệ, ta sẽ nhanh chóng tu luyện đến linh sư cao giai.
- Được, sư huynh thiên phú không tệ, cần cố lên!
Lăng Tiếu cổ vũ nói một câu, sau đó nhân cơ hội rút tay tránh né Ngọc Liệt Diễm nhanh chóng đi về Mộc Kỳ phong.
Mặc dù hắn rất muốn thu nhận cả Ngọc Liệt Diễm, nhưng hắn vừa hướng tông chủ Vân Hùng tuyên bố muốn kết hôn Vân Mộng Kỳ, nếu như bị người khác phát hiện hắn thông đồng với Ngọc Liệt Diễm, ảnh hưởng sẽ không tốt lắm.
Ngọc Liệt Diễm tức giận giậm chân mắng:
- Tiểu tử đáng giận, ta nhất định khiến cho ngươi phục tùng dưới váy của ta!
Dứt lời phiêu nhiên rời đi.
Lăng Tiếu đi thẳng lên Mộc Kỳ phong, mọi người đều nhận thức hắn, các chấp sự cùng đệ tử đều cung kính hành lễ.
Lăng Tiếu cảm giác cũng không tệ, rốt cục hắn đã được tông môn cho phép, chỉ cần thực lực vượt qua Vân Mộng Kỳ, vậy mục đích hắn gia nhập Tử Thiên tông xem như thực hiện được.
Lăng Tiếu đi thẳng tới nơi ở của Mộc Hòe, nhìn thấy hắn cùng sư bá Mộc Ân đang trò chuyện thật vui.
- Tiếu nhi đã xuất quan, lại đột phá linh sư cao giai, ai nha!
Mộc Ân mở miệng khen ngợi.
/2767
|