Cô gái phong tao kia một bên ai nha nói, một bên một tay khẽ vuốt ở bộ ngực, mị nhãn càng không ngừng hướng Lăng Tiếu ném đi.
Loại nữ nhân này quá phong tao, phong trần chi khí quá nặng, Lăng Tiếu như thế nào lại để mắt đến được.
- Con mụ lẳng lơ ngươi động xuân tâm cũng phải cầm gương hảo hảo soi bản thân mình đã, ngươi xứng với thiếu gia nhà ta sao, nếu có đồ mới tươi đẹp giới thiệu ra còn không sai biệt lắm.
Độc Ưng một chút mặt mũi đều không cho, trực tiếp đối với nữ nhân phong tao kia nói.
Nữ nhân phong tao cũng không để ý, thuận thế an vị ở bên cạnh Độc Ưng, hai vú toàn bộ đặt ở trên vai của Độc Ưng nói:
- Đương nhiên là có, ngày hôm qua mới vừa đưa tới một muội tử thủy linh, còn chưa khai phong, chỉ là tính tình còn có chút bướng bỉnh, không biết vị thiếu gia này có hứng thú hay không.
Tiếp theo, Độc Ưng đưa ánh mắt để vào trên nguwofi Lăng Tiếu, chờ đợi chỉ thị của hắn.
- Vẫn là quên đi, ngày mai còn phải lên đường, đợi lần sau trở lại lại hưởng thụ một phen đi.
Lăng Tiếu lần này không phải là đi ra ngoài chơi đùa, trong mắt của hắn chủ yếu là Hoang Tùng sơn mạch, cũng không muốn còn chưa tới mục đích liền làm cho mình vui đến quên cả trời đất rồi!
- Lời của thiếu gia nhà ta ngươi nghe rồi chứ, nhanh an bài gian phòng thượng hạng, để cho thiếu gia nhà ta nghỉ ngơi.
Độc Ưng vỗ vỗ cặp mông của cô gái phong tao nói.
Cô gái phong tao có chút không tình nguyện đứng lên, đi an bài gian phòng cho hai người.
Khi cô gái phong tao kia vừa mới rời đi, liền có hai mạo hiểm giả hướng bọn hắn đi tới.
- Ra mắt Độc Ưng đại nhân!
Hai gã mạo hiểm giả đi tới bên cạnh Độc Ưng cung kích hỏi thăm nói.
Độc Ưng nhăn chân mày một cái, nhàn nhạt hỏi:
- Có chuyện gì nói nhanh, không thấy thiếu gia nhà ta đang dùng bữa sao?
Hai gã mạo hiểm giả tâm thần chấn động, lập tức hướng Lăng Tiếu khom người thăm hỏi:
- Thiếu gia!
Bọn họ thật sự nghĩ không ra Độc Ưng luôn luôn độc lai độc vãng lại đem mình làm người hầu cho người ta.
- Có chuyện gì các ngươi cứ nói, ta uống rượu của ta.
Lăng Tiếu xé một miếng thịt, vừa uống một ngụm rượu nói.
Độc Ưng thấy Lăng Tiếu nói như thế, lúc này lại nói:
- Có lời gì nói mau, có rắm mau thả.
Hai gã mạo hiểm giả gật đầu, một gã trong đó giảm thanh âm xuống thấp đối với Độc Ưng nói:
- Độc Ưng đại nhân, các ngươi ngày mai không phải là muốn vào sơn mạch?
Độc Ưng không trả lời, coi như là chấp nhận.
- Không biết có thể hay không mời Độc Ưng đại nhân cùng hai người chúng ta cùng nhau săn giết một đầu nhị giai U Văn báo, sau khi chuyện thành công, Độc Ưng đại nhân có thể chiếm năm thành, hai ta chiếm năm thành liền được.
Mạo hiểm giả kia xoa xoa đôi bàn tay nói, tựa hồ sợ Độc Ưng sẽ không đáp ứng.
- Các ngươi phát hiện nhị giai U Văn Báo?
Độc Ưng hiển nhiên có chút động tâm, bất quá nhìn thoáng qua Lăng Tiếu ở đối diện, lúc này liền lạnh mặt xuống quát lên:
- Các ngươi vẫn à tìm người khác đi, ta còn muốn theo thiếu gia, không rảnh.
Nhị giai trung cấp U Văn Báo là linh thú Phong thuộc tính có thể so với trung giai Huyền Sĩ, chủ yếu lấy tốc độ mà giương danh, trung giai Huyền Sĩ bình thường sợ cũng khó mà giết được, chỉ có cao giai Huyền Sĩ trở lên mới có thể đánh chết.
U Văn Báo có giá trị nhất chính là da báo cùng rang nanh, mấy cái này cái nào cũng có giá trị mấy ngàn kim tệ, mặt khác cân cốt cũng có thể bán được giá tiền không nhỏ. Chỉ là U Văn Báo hành tung phiêu dật không chừng, thường khó có thể phát hiện tung tích của nó, hơn nữa cũng không đủ thực lực tốt nhất vẫn à không nên đi trêu chọc cho thỏa đáng, nếu không tùy thời đều sẽ vứt bỏ cái mạng nhỏ.
Lăng Tiếu trừng mắt lên, nhìn về phía hai gã mạo hiểm giả kia, hai người phân biệt chỉ là trung giai Huyền Giả cùng cao giai Huyền Giả, lại cũng dám đánh chủ ý vào nhị giai trung cấp linh thú, không khỏi hỏi:
- Thực lực của Độc Ưng không tệ, nhưng là dựa hết vào hắn không đủ để đánh chết U Văn Báo, các ngươi muốn cho hắn đi chịu chết sao?
Hai gã mạo hiểm giả liên tục khoát tay nói:
- Không phải như vậy thiếu gia, U Văn Báo kia đã bị thương, cho nên Độc Ưng đại nhân đánh cho bị thương nó hẳn là không phải việc khó gì.
- Bị thương rồi?
Độc Ưng kinh hô. Hắn lăn lộn ở Hoang Tùng sơn mạch nhiều năm, có lẽ chưa từng giết qua U Văn Báo, hôm nay cơ hội ở trước mắt, không khỏi tâm động.
- Ngươi muốn đi?
Lăng Tiếu nhìn Độc Ưng nói.
Độc Ưng lúc này mới hồi tưởng lại thân phận của mình, có chút ngượng ngùng nói:
- Độc Ưng không dám, hết thảy theo thiếu gia phân phó.
Mạo hiểm giả bên cạnh nhìn thái độ cung kính của Độc Ưng đối với thiếu niên này, không khỏi suy đoán thân phận của Lăng Tiếu:
- Đây là thiếu gia nhà nào, lại có thể để cho Độc Ưng đi theo.
- Ngươi gấp cái gì, ta lại không trách ngươi, ngày mai liền theo bịn họ đi nhìn xem U Văn Báo một chút.
Lăng Tiếu vón chính là muốn đi ra ngoài tang trưởng kiến thức, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lần này rồi.
- Đa tạ thiếu gia thành toàn!
Hai gã mạo hiểm giả vội vàng cảm ơn nói, sau đó lại hướng tới Độc Ưng hẹn thời gian ngày mai lên đường, lúc này mới rời đi.
Sauk hi dùng cơm xong, Lăng Tiếu cùng Độc Ưng trở về phòng.
Lăng Tiếu không có thói quen ở chung với đại nam nhân, để cho Độc Ưng đi tìm một gian phòng khác. ĐỘc Ưng dĩ nhiên là rất thích ý, hắn còn băn khoăn với con mụ lẳng lơ mới vừa rồi kia.
Lăng Tiếu vừa mới trở lại bên trong phòng, lập tức truyền đến thanh âm tán tỉnh ve vãn của hai người ở phía ngoài.
- Tại sao lâu như thế mới đến, ta nhớ ngươi muốn chết.
- Gấp cái gì, nhìn tối nay lão tử làm sao chơi chết ngươi.
- Nhân gia chính là gấp gáp, đúng rồi, mới vừa ròi vị công tử thiếu gia kia là nhà ai?
- Không nên hỏi thì đừng hỏi, hắn là chủ tử của ta, sau này nhìn thấy thì nàng tốt nhất cung kính chút ít, nếu không lão tử cũng bảo vệ không được ngươi.
…
Theo hai người càng lúc càng xa, Lăng Tiếu không khỏi mắng nhẹ một câu:
- Một đôi tiện nhân.
Trở lại bên trong phòng, Lăng Tiếu vô sự ngồi xuống, lập tức khoanh chân đả tọa.
Tam Phân Quy Nguyên Khí không ngừng vận chuyển, huyền lực trong cơ thể hắn tràn đầy đang lao nhanh không nghỉ.
Tam Phân Quy Nguyên Khí đệ nhất tầng Nạp Khí, chính là lợi dụng huyền lực tự thân quán chú vào trong đan điền, khiến cho đan điền từ từ mở rộng bão hòa, khiến cho sau khi đạt tới trình độ nhất định là có thể lợi dụng huyền lực sung túc phát triển kinh mạch, đến lúc đó chính là đột phá tầng thứ nhất, tiến vào cảnh giới đệ nhị tầng Thác Mạch.
Chiếu theo với huyền lực giờ phút này của Lăng Tiếu, dự tính phải tới cao giai Huyền Giả mới có thể khiến cho Tam Phân Quy Nguyên Khí đột phá tầng thứ hai đi.
Bất quá Lăng Tiếu một chút đều không nóng nảy, tu luyện không phải thoáng cái là có thể thành công, muốn trở thành một gã cường giả chân chính, trừ có một cỗ tín niệm dũng mãnh tinh tiến ra, còn có một khỏa trái tim kiên nhẫn không kiêu không nóng nảy mới có thể vấn đỉnh vũ đạo đỉnh phong.
Loại nữ nhân này quá phong tao, phong trần chi khí quá nặng, Lăng Tiếu như thế nào lại để mắt đến được.
- Con mụ lẳng lơ ngươi động xuân tâm cũng phải cầm gương hảo hảo soi bản thân mình đã, ngươi xứng với thiếu gia nhà ta sao, nếu có đồ mới tươi đẹp giới thiệu ra còn không sai biệt lắm.
Độc Ưng một chút mặt mũi đều không cho, trực tiếp đối với nữ nhân phong tao kia nói.
Nữ nhân phong tao cũng không để ý, thuận thế an vị ở bên cạnh Độc Ưng, hai vú toàn bộ đặt ở trên vai của Độc Ưng nói:
- Đương nhiên là có, ngày hôm qua mới vừa đưa tới một muội tử thủy linh, còn chưa khai phong, chỉ là tính tình còn có chút bướng bỉnh, không biết vị thiếu gia này có hứng thú hay không.
Tiếp theo, Độc Ưng đưa ánh mắt để vào trên nguwofi Lăng Tiếu, chờ đợi chỉ thị của hắn.
- Vẫn là quên đi, ngày mai còn phải lên đường, đợi lần sau trở lại lại hưởng thụ một phen đi.
Lăng Tiếu lần này không phải là đi ra ngoài chơi đùa, trong mắt của hắn chủ yếu là Hoang Tùng sơn mạch, cũng không muốn còn chưa tới mục đích liền làm cho mình vui đến quên cả trời đất rồi!
- Lời của thiếu gia nhà ta ngươi nghe rồi chứ, nhanh an bài gian phòng thượng hạng, để cho thiếu gia nhà ta nghỉ ngơi.
Độc Ưng vỗ vỗ cặp mông của cô gái phong tao nói.
Cô gái phong tao có chút không tình nguyện đứng lên, đi an bài gian phòng cho hai người.
Khi cô gái phong tao kia vừa mới rời đi, liền có hai mạo hiểm giả hướng bọn hắn đi tới.
- Ra mắt Độc Ưng đại nhân!
Hai gã mạo hiểm giả đi tới bên cạnh Độc Ưng cung kích hỏi thăm nói.
Độc Ưng nhăn chân mày một cái, nhàn nhạt hỏi:
- Có chuyện gì nói nhanh, không thấy thiếu gia nhà ta đang dùng bữa sao?
Hai gã mạo hiểm giả tâm thần chấn động, lập tức hướng Lăng Tiếu khom người thăm hỏi:
- Thiếu gia!
Bọn họ thật sự nghĩ không ra Độc Ưng luôn luôn độc lai độc vãng lại đem mình làm người hầu cho người ta.
- Có chuyện gì các ngươi cứ nói, ta uống rượu của ta.
Lăng Tiếu xé một miếng thịt, vừa uống một ngụm rượu nói.
Độc Ưng thấy Lăng Tiếu nói như thế, lúc này lại nói:
- Có lời gì nói mau, có rắm mau thả.
Hai gã mạo hiểm giả gật đầu, một gã trong đó giảm thanh âm xuống thấp đối với Độc Ưng nói:
- Độc Ưng đại nhân, các ngươi ngày mai không phải là muốn vào sơn mạch?
Độc Ưng không trả lời, coi như là chấp nhận.
- Không biết có thể hay không mời Độc Ưng đại nhân cùng hai người chúng ta cùng nhau săn giết một đầu nhị giai U Văn báo, sau khi chuyện thành công, Độc Ưng đại nhân có thể chiếm năm thành, hai ta chiếm năm thành liền được.
Mạo hiểm giả kia xoa xoa đôi bàn tay nói, tựa hồ sợ Độc Ưng sẽ không đáp ứng.
- Các ngươi phát hiện nhị giai U Văn Báo?
Độc Ưng hiển nhiên có chút động tâm, bất quá nhìn thoáng qua Lăng Tiếu ở đối diện, lúc này liền lạnh mặt xuống quát lên:
- Các ngươi vẫn à tìm người khác đi, ta còn muốn theo thiếu gia, không rảnh.
Nhị giai trung cấp U Văn Báo là linh thú Phong thuộc tính có thể so với trung giai Huyền Sĩ, chủ yếu lấy tốc độ mà giương danh, trung giai Huyền Sĩ bình thường sợ cũng khó mà giết được, chỉ có cao giai Huyền Sĩ trở lên mới có thể đánh chết.
U Văn Báo có giá trị nhất chính là da báo cùng rang nanh, mấy cái này cái nào cũng có giá trị mấy ngàn kim tệ, mặt khác cân cốt cũng có thể bán được giá tiền không nhỏ. Chỉ là U Văn Báo hành tung phiêu dật không chừng, thường khó có thể phát hiện tung tích của nó, hơn nữa cũng không đủ thực lực tốt nhất vẫn à không nên đi trêu chọc cho thỏa đáng, nếu không tùy thời đều sẽ vứt bỏ cái mạng nhỏ.
Lăng Tiếu trừng mắt lên, nhìn về phía hai gã mạo hiểm giả kia, hai người phân biệt chỉ là trung giai Huyền Giả cùng cao giai Huyền Giả, lại cũng dám đánh chủ ý vào nhị giai trung cấp linh thú, không khỏi hỏi:
- Thực lực của Độc Ưng không tệ, nhưng là dựa hết vào hắn không đủ để đánh chết U Văn Báo, các ngươi muốn cho hắn đi chịu chết sao?
Hai gã mạo hiểm giả liên tục khoát tay nói:
- Không phải như vậy thiếu gia, U Văn Báo kia đã bị thương, cho nên Độc Ưng đại nhân đánh cho bị thương nó hẳn là không phải việc khó gì.
- Bị thương rồi?
Độc Ưng kinh hô. Hắn lăn lộn ở Hoang Tùng sơn mạch nhiều năm, có lẽ chưa từng giết qua U Văn Báo, hôm nay cơ hội ở trước mắt, không khỏi tâm động.
- Ngươi muốn đi?
Lăng Tiếu nhìn Độc Ưng nói.
Độc Ưng lúc này mới hồi tưởng lại thân phận của mình, có chút ngượng ngùng nói:
- Độc Ưng không dám, hết thảy theo thiếu gia phân phó.
Mạo hiểm giả bên cạnh nhìn thái độ cung kính của Độc Ưng đối với thiếu niên này, không khỏi suy đoán thân phận của Lăng Tiếu:
- Đây là thiếu gia nhà nào, lại có thể để cho Độc Ưng đi theo.
- Ngươi gấp cái gì, ta lại không trách ngươi, ngày mai liền theo bịn họ đi nhìn xem U Văn Báo một chút.
Lăng Tiếu vón chính là muốn đi ra ngoài tang trưởng kiến thức, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lần này rồi.
- Đa tạ thiếu gia thành toàn!
Hai gã mạo hiểm giả vội vàng cảm ơn nói, sau đó lại hướng tới Độc Ưng hẹn thời gian ngày mai lên đường, lúc này mới rời đi.
Sauk hi dùng cơm xong, Lăng Tiếu cùng Độc Ưng trở về phòng.
Lăng Tiếu không có thói quen ở chung với đại nam nhân, để cho Độc Ưng đi tìm một gian phòng khác. ĐỘc Ưng dĩ nhiên là rất thích ý, hắn còn băn khoăn với con mụ lẳng lơ mới vừa rồi kia.
Lăng Tiếu vừa mới trở lại bên trong phòng, lập tức truyền đến thanh âm tán tỉnh ve vãn của hai người ở phía ngoài.
- Tại sao lâu như thế mới đến, ta nhớ ngươi muốn chết.
- Gấp cái gì, nhìn tối nay lão tử làm sao chơi chết ngươi.
- Nhân gia chính là gấp gáp, đúng rồi, mới vừa ròi vị công tử thiếu gia kia là nhà ai?
- Không nên hỏi thì đừng hỏi, hắn là chủ tử của ta, sau này nhìn thấy thì nàng tốt nhất cung kính chút ít, nếu không lão tử cũng bảo vệ không được ngươi.
…
Theo hai người càng lúc càng xa, Lăng Tiếu không khỏi mắng nhẹ một câu:
- Một đôi tiện nhân.
Trở lại bên trong phòng, Lăng Tiếu vô sự ngồi xuống, lập tức khoanh chân đả tọa.
Tam Phân Quy Nguyên Khí không ngừng vận chuyển, huyền lực trong cơ thể hắn tràn đầy đang lao nhanh không nghỉ.
Tam Phân Quy Nguyên Khí đệ nhất tầng Nạp Khí, chính là lợi dụng huyền lực tự thân quán chú vào trong đan điền, khiến cho đan điền từ từ mở rộng bão hòa, khiến cho sau khi đạt tới trình độ nhất định là có thể lợi dụng huyền lực sung túc phát triển kinh mạch, đến lúc đó chính là đột phá tầng thứ nhất, tiến vào cảnh giới đệ nhị tầng Thác Mạch.
Chiếu theo với huyền lực giờ phút này của Lăng Tiếu, dự tính phải tới cao giai Huyền Giả mới có thể khiến cho Tam Phân Quy Nguyên Khí đột phá tầng thứ hai đi.
Bất quá Lăng Tiếu một chút đều không nóng nảy, tu luyện không phải thoáng cái là có thể thành công, muốn trở thành một gã cường giả chân chính, trừ có một cỗ tín niệm dũng mãnh tinh tiến ra, còn có một khỏa trái tim kiên nhẫn không kiêu không nóng nảy mới có thể vấn đỉnh vũ đạo đỉnh phong.
/2767
|