Thân thể La Tân đã trải qua vô số lần cải tạo gen, trong mỗi một tế bào có bộc phát lực cường đại.
Hắn toàn tốc xông tới trước, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta kinh ngạc.
Chỉ thấy một cái bóng nhàn nhạt lượt qua trong màn đêm, trong nháy mắt, hắn đã xông qua một khoảng cách dài, nhanh chóng tiếp cận phía trước.
Hai mắt La Tân chăm chăm khóa chặt nhân ảnh trong bóng tối, thần kinh kéo căng hết mức, cảnh giác đề thăng đến tối cao, không dám có một chút lơ là, bởi vì đối phương không giống với những địch nhân trước đây của hắn, cường đại hơn những người đó rất nhiều!
Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, hình dáng của Triệu Thụy trong mắt La Tân, cũng dần dần trở nên rõ ràng.
Ánh mắt của La Tân càng lúc càng sắc bén, hắn muốn thấy mặt mũi chính thức của người này!
Trong nháy mắt, La Tân đã đến gần Triệu Thụy, thân hình của Triệu Thụy cũng hoàn toàn lộ ra.
La Tân hơi ngớ ra, không ngờ nam tử thần bí trên thân tán phát ra khí tức nguy hiểm, trên mặt lại còn mang một cái mặt nạ yêu dị màu bạc!
Hắn vẫn không nhìn thấy dung mạo chân chính của đối phương!
“Giả thần giả quỷ!” La Tân hừ lạnh một tiếng, năm ngón tay như đao, cắt về cổ Triệu Thụy.
Một cú cắt của hắn tốc độ nhanh đến kinh người, lại mang theo tiếng phá không giống như kim loại, nếu như chạm phải chưởng đao này, cho dù là cổ chế tạo bằng tinh cương, cũng vẫn bị cắt làm hai như thường!
Triệu Thụy mũi chân nhấn lên mặt đất, phiêu nhiên lui về sau, năm ngón tay của La Tân vừa vặn lướt qua trước cổ hắn, cắt lên một bức tường bên cạnh.
Chỉ nghe xẹt một tiếng, năm ngón tay của La Tân cắt qua tường không có gì trở ngại. Trên bức tường chỉ lưu lại một vết cắt sâu, khối bê tông bị cắt ra, lập tức tung lên, biến thành bụi phấn.
Một kích không trúng, La Tân thế công đã tận, vốn phải dừng lại, tiến hành phòng ngự, sau đó mới tổ chức lần công kích thứ hai.
Thế nhưng, thân thể hắn lại xoay qua một góc độ kì dị, đột phá cực hạn của thân thể con người, song trảo gia tốc, nhanh như chớp chụp tới tim phổi Triệu Thụy.
“Ngươi chỉ có chút bản sự này?” Triệu Thụy khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười giễu cợt sau mặt nạ.
Liền đó, thân hình hắn chớp lên một cái, lách qua bên trái La Tân, một quyền nện ra.
La Tân một phen giật mình, không ngờ tốc độ của Triệu Thụy lại nhanh như vậy, thân hình nhanh nhẹn như vậy, khiến hắn thậm chí khó phản ứng kịp!
Hắn vội vàng nâng cánh tay, gồng cơ bắp lên, ra sức chận lại.
“Rầm” một tiếng, quyền của Triệu Thụy nện mạnh lên cánh tay phải của hắn.
Thân hình của La Tân giống như bị xe lửa tông phải, bay về sau ba mươi mấy mét, sau đó nặng nề đập lên một chiếc biệt khắc mà cảnh sát còn để lại.
Vỏ ngoài chiếc biệt khắc lập tức lưu lại một vết lõm hình chữ nhân to lớn!
La Tân thấp giọng rên rỉ một tiếng, cảm thấy cánh tay phải của mình phảng phất như bị cú đánh vừa rồi đánh gãy, đau buốt muốn vỡ, vị trí bị thiết quyền của Triệu Thụy nện trúng, sưng lên một cục thật cao!
“Há! Lạy chúa tôi! Thằng cha mang mặt nạ bạc này là ai? Lại một quyền đánh ngã La Tân rồi!” Ngoài mấy trăm mét trong một chiếc bảo mã, Lâm Vạn Dương dùng ống nhòm hồng ngoại nhìn hai người đánh nhau, không khỏi phát ra một tiếng kinh hô thật thấp.
Làm trợ thủ của La Tân, hắn đã chính mắt thấy qua sự lãnh khốc và khủng bố của La Tân, đến nhíp xe dày cui, La Tân cũng có thể dễ dàng xé rách.
Hắn vốn cho rằng đây là lực lượng cực hạn của loài người rồi, không ngờ đêm nay đột nhiên xuất hiện người mang mặt nạ bạc thần bí, xem ra tựa hồ so với La Tân còn muốn cường hãn hơn vài phần!
“Đáng chết! Trên thế giới xuất hiện nhiều siêu nhân như vầy từ hồi nào vậy? Đây đúng là một thế giới điên cuồng!” Lâm Vạn Dương lau mồ hôi lạnh trên khuôn mặt phị, khóe miệng lầm bầm một câu, giơ kính viễn vọng, tròng mắt không chớp nhìn chăm chú hai bóng người đang đánh nhau cách đó mấy trăm mét.
Hắn tin La Tân có thể thắng lợi, tuy người mang mặt nạ bạc thần bí đó xem ra cũng không yếu, nhưng đặc phái viên từ tổng bộ Điện Thần công ti phái ra, ắt không dễ dàng bị đánh bại như vầy.
Đương nhiên, hắn cũng hi vọng La Tân thủ thắng trong lần chiến đấu này, cho dù La Tân là cỗ máy chiến tranh lãnh khốc do người ta sai khiến, chí ít tạm thời cũng sẽ không giải quyết hắn.
Nếu không, người mang mặt nạ bạc thần bí kia thắng lợi, hắn chỉ có thể cầu nguyện, người mang mặt nạ bạc thần bí đó tâm địa nhân từ thiện lương, tha cho hắn một tia sinh lộ.
Lâm Vạn Dương ngồi trong xe hồ tư loạn tưởng, La Tân đã chầm chậm bò dậy từ trên nóc xe.
Hắn hoạt động cái cổ, sắc mặt lạnh băng, nhưng trong lòng lại vừa sợ vừa giận.
Cái làm hắn sợ là, người mang mặt nạ bạc này lại có lực lượng cường hoành như vậy, lại một quyền đánh hắn bay đi! Hắn đúng là siêu cấp chiến sĩ đã từng trải qua cải tạo gen, thực lực cường hãn chí cực, làm sao lại có người lực lượng so với hắn còn mạnh hơn.
Hắn tức giận là, từ khi điều chế thành công, trở thành ngũ cấp cơ nhân chiến sĩ, hắn từng cùng rất nhiều người tiến hành chiến đấu, trước giờ đều chưa từng thất bại, không ngờ đêm nay, vẻn vẹn chỉ một cú, hắn đã ngoạm phải thiệt thòi lớn như vậy!
Chuyện này khiến thể diện hắn đi đâu?
“Ngươi đừng chọc giận ta!” La Tân lạnh lùng nói một câu, đột nhiên ngửa đầu, đôi tròng mắt đen kịt, đột nhiên hiên ra từng trận hồng sắc hung quang.
Liền đó, cơ nhục trên thân hắn bắt đầu
Thân hình hắn với tốc độ nhìn thấy được, biến thành cường tráng cao lớn, khiến quần áo trên người hắn, biến thành từng mảnh vải rách.
Bộ mặt hắn biến thành dữ tợn, răng nanh mọc dài ra, giống như hung thú, lông thú màu đen, cũng mọc lên khắp toàn thân hắn như cỏ dại, che phủ khắp người hắn.
“Thú hóa! Lang nhân!”
Triệu Thụy nhìn thấy tình cảnh này, không khỏi hơi có chút kinh ngạc, hắn tuy nhìn thấy hình ảnh lang nhân trên phim Mĩ, nhưng trong cuộc sống hiện thực, lại lần đầu tiên mới gặp.
La Tân há to cái miệng như chậu máu, trừng trừng nhìn hắn, hung ác cười nói: “Đừng coi ta như loại sinh vật cấp thấp ấy! Ta là nhân loại ưu tú nhất! Là ngũ cấp cơ nhân chiến sĩ cao quý! Chỉ bất quá vào lúc ta được điều chế, trong thân thể được thêm vào một ít gen cường tráng của lang nhân mà thôi! Hắc hắc, thằng khốn, ngươi đừng chọc giận ta, khiến ta tiến vào hình thái biến thân! Vốn là ngươi có thể chết rất thoải mái, thế nhưng hiện tại, ta sẽ dùng thủ pháp tàn khốc nhất, chầm chậm bóp vỡ xương cốt ngươi, lắng nghe tiếng kêu thảm tuyệt vời của ngươi!”
“Thiệt hông?”
Triệu Thụy lạnh nhạt cười, không để uy hiếp này vào trong lòng. Hắn ngược lại cảm thấy, vừa rồi không thi triển toàn lực, giết tên cơ nhân chiến sĩ này, là một chuyện phi thường chính xác, chí ít từ miệng thằng cha này, biết được một ít tình huống trọng yếu.
Có lẽ, hắn có thể lợi dụng tình huống này, kéo ông chủ phía sau tên cơ nhân chiến sĩ này ra.
Tên người sói này nhìn qua tựa hồ phi thường hung ác, nếu thật sự dùng vũ lực bức bách, xem chừng hắn ngược lại sẽ không thổ lộ nửa chữ.
“Há, thế ta cũng phải nói cho ngươi, một quyền vừa rồi, ta sợ ngươi chịu đựng không nổi, cho nên cũng không thi triển toàn lực.” Triệu Thụy nhún nhún vai, dùng ngữ khí ung dung nói một câu.
La Tân cười lớn, căn bản không tin, tiếng cười này giống như ác lang hú dài, trong đêm vắng vẻ, tỏ ra đặc biệt đáng sợ.
Tiếng cười chưa dứt, hắn đột nhiên nhảy lên thật cao, bổ mạnh về phía Triệu Thụy, chiếc biệt khắc dưới chân, lại bị phản lực tác dụng, đè cho dẹp lép!
La Tân sau khi thú hóa, thân đã cao vọt đến ba mét, thân hình to lớn như một tòa núi nhỏ, mang một trận cuồng phong, ép xuống Triệu Thụy.
Lợi trảo của hắn như móc câu, phản xạ ánh trăng, tỏ ra đặc biệt lạnh lẽo!
Triệu Thụy vội vàng né về bên cạnh, cự trảo của La Tân mang theo kình phong lăng lệ, cọ qua thân thể của hắn, hung ác cắm xuống đất, cào thành mười dấu móng sâu hoắm trên xi măng.
Triệu Thụy hừ lạnh một tiếng, năm ngón tay hợp lại, lật tay chém lại một cái, hung ác chém lên bả vai đầy lông của La Tân.
Một chi cự trảo, lại bị hắn thẳng thừng chặt xuống, mang theo huyết nhục mơ hồ rơi xuống đất.
La Tân đau đến gào lớn một tiếng, tung mình nhảy lên, nhảy cao đến năm sáu mét, sau đó duỗi cái cự trảo còn lại, cắm sâu vào vách tường của tòa nhà gần đó, treo ngược trên tòa lầu, dùng đôi mắt đỏ máu, từ trên cao trừng trừng nhìn xuống Triệu Thụy.
Đau buốt kịch liệt từ chỗ cánh tay bị đứt truyền lại, máu tươi từ vết thương nhỏ xuống, hình thành một vũng máu nhỏ trên mặt đất.
La Tân trong cổ họng phát ra tiếng gầm trầm thấp, hắn không ngờ, sau khi thú hóa rồi, hắn vẫn cứ thất bại, hơn nữa còn thất bại thảm liệt thế này!
Nộ khí tích tụ trong ngực hắn, hồng mang trong mắt hắn càng thịnh.
Điều này có nghĩa là, hắn đã tiến vào trạng thái cuồng bạo, triệt để mất đi lý trí!
La Tân mạnh mẽ bộc phát một tiếng sói tru điên cuồng, mang theo uy thế cuồng mãnh, từ trên tòa lầu rơi thẳng xuống, nhằm chụp vào đầu Triệu Thụy.
Một khi bị chụp trúng, không cần phải nghi ngờ gì, đầu Triệu Thụy sẽ vỡ nát y như quả hồng.
Thế nhưng, khóe miệng Triệu Thụy chỉ lộ ra một tia cười lạnh, hắn không tránh không né, khí thế đột nhiên thay đổi, uy thế cường đại tuyệt luân xen lẫn với khí tức yêu ma lãnh liệt, từ trên thân hắn tán phát ra, xông thẳng về phía La Tân!
La Tân tuy ở trong trạng thái cuồng bạo, nhưng bản năng thì vẫn tồn tại, tâm thần không khỏi đại chấn, không ngờ người mang mặt nạ bạc trước mắt lại mang khí thế cuồng mãnh như vậy, đơn giản là giống như yêu ma!
Thế nhưng, La Tân cuồng bạo không hề lui tránh, trái lại tăng tốc lao xuống Triệu Thụy.
Hắn muốn cùng Triệu Thụy quyết một trận sinh tử!!
Mắt thấy vuốt của La Tân muốn chụp tới, Triệu Thụy đột nhiên gầm lớn một tiếng, một quyền nện về phía La Tân, lam sắc chân khí từ thiết quyền phun ra, giống như một con rồng lửa cháy rực, nặng nề nện lên cự trảo ấy.
Cự trảo của La Tân cơ hồ trong chớp mắt bị chân khí cuồng mãnh của Triệu Thụy nện cho vỡ tan, lam sắc chân khí giống như rồng lửa, từ cánh tay hắn nhanh chóng lan lên, thôn phệ toàn thân hắn. La Tân phát ra một tiếng rú thê lương thảm thiết, thân hình to như hòn núi nhỏ giống như một quả bóng da, bị đánh bay thẳng lên không trung, bay xa hơn trăm mét, rồi mới nặng nề rơi xuống, chấn cho mặt đất rung chuyển.
Máu tươi từ khắp thân thể hắn thấm ra, thân thể hắn đã hoàn toàn biến hình, xương cốt và nội tạng trên thân thể đều bị chân khí cuồng mãnh của Triệu Thụy đánh cho tan nát!
Hắn toàn tốc xông tới trước, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta kinh ngạc.
Chỉ thấy một cái bóng nhàn nhạt lượt qua trong màn đêm, trong nháy mắt, hắn đã xông qua một khoảng cách dài, nhanh chóng tiếp cận phía trước.
Hai mắt La Tân chăm chăm khóa chặt nhân ảnh trong bóng tối, thần kinh kéo căng hết mức, cảnh giác đề thăng đến tối cao, không dám có một chút lơ là, bởi vì đối phương không giống với những địch nhân trước đây của hắn, cường đại hơn những người đó rất nhiều!
Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, hình dáng của Triệu Thụy trong mắt La Tân, cũng dần dần trở nên rõ ràng.
Ánh mắt của La Tân càng lúc càng sắc bén, hắn muốn thấy mặt mũi chính thức của người này!
Trong nháy mắt, La Tân đã đến gần Triệu Thụy, thân hình của Triệu Thụy cũng hoàn toàn lộ ra.
La Tân hơi ngớ ra, không ngờ nam tử thần bí trên thân tán phát ra khí tức nguy hiểm, trên mặt lại còn mang một cái mặt nạ yêu dị màu bạc!
Hắn vẫn không nhìn thấy dung mạo chân chính của đối phương!
“Giả thần giả quỷ!” La Tân hừ lạnh một tiếng, năm ngón tay như đao, cắt về cổ Triệu Thụy.
Một cú cắt của hắn tốc độ nhanh đến kinh người, lại mang theo tiếng phá không giống như kim loại, nếu như chạm phải chưởng đao này, cho dù là cổ chế tạo bằng tinh cương, cũng vẫn bị cắt làm hai như thường!
Triệu Thụy mũi chân nhấn lên mặt đất, phiêu nhiên lui về sau, năm ngón tay của La Tân vừa vặn lướt qua trước cổ hắn, cắt lên một bức tường bên cạnh.
Chỉ nghe xẹt một tiếng, năm ngón tay của La Tân cắt qua tường không có gì trở ngại. Trên bức tường chỉ lưu lại một vết cắt sâu, khối bê tông bị cắt ra, lập tức tung lên, biến thành bụi phấn.
Một kích không trúng, La Tân thế công đã tận, vốn phải dừng lại, tiến hành phòng ngự, sau đó mới tổ chức lần công kích thứ hai.
Thế nhưng, thân thể hắn lại xoay qua một góc độ kì dị, đột phá cực hạn của thân thể con người, song trảo gia tốc, nhanh như chớp chụp tới tim phổi Triệu Thụy.
“Ngươi chỉ có chút bản sự này?” Triệu Thụy khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười giễu cợt sau mặt nạ.
Liền đó, thân hình hắn chớp lên một cái, lách qua bên trái La Tân, một quyền nện ra.
La Tân một phen giật mình, không ngờ tốc độ của Triệu Thụy lại nhanh như vậy, thân hình nhanh nhẹn như vậy, khiến hắn thậm chí khó phản ứng kịp!
Hắn vội vàng nâng cánh tay, gồng cơ bắp lên, ra sức chận lại.
“Rầm” một tiếng, quyền của Triệu Thụy nện mạnh lên cánh tay phải của hắn.
Thân hình của La Tân giống như bị xe lửa tông phải, bay về sau ba mươi mấy mét, sau đó nặng nề đập lên một chiếc biệt khắc mà cảnh sát còn để lại.
Vỏ ngoài chiếc biệt khắc lập tức lưu lại một vết lõm hình chữ nhân to lớn!
La Tân thấp giọng rên rỉ một tiếng, cảm thấy cánh tay phải của mình phảng phất như bị cú đánh vừa rồi đánh gãy, đau buốt muốn vỡ, vị trí bị thiết quyền của Triệu Thụy nện trúng, sưng lên một cục thật cao!
“Há! Lạy chúa tôi! Thằng cha mang mặt nạ bạc này là ai? Lại một quyền đánh ngã La Tân rồi!” Ngoài mấy trăm mét trong một chiếc bảo mã, Lâm Vạn Dương dùng ống nhòm hồng ngoại nhìn hai người đánh nhau, không khỏi phát ra một tiếng kinh hô thật thấp.
Làm trợ thủ của La Tân, hắn đã chính mắt thấy qua sự lãnh khốc và khủng bố của La Tân, đến nhíp xe dày cui, La Tân cũng có thể dễ dàng xé rách.
Hắn vốn cho rằng đây là lực lượng cực hạn của loài người rồi, không ngờ đêm nay đột nhiên xuất hiện người mang mặt nạ bạc thần bí, xem ra tựa hồ so với La Tân còn muốn cường hãn hơn vài phần!
“Đáng chết! Trên thế giới xuất hiện nhiều siêu nhân như vầy từ hồi nào vậy? Đây đúng là một thế giới điên cuồng!” Lâm Vạn Dương lau mồ hôi lạnh trên khuôn mặt phị, khóe miệng lầm bầm một câu, giơ kính viễn vọng, tròng mắt không chớp nhìn chăm chú hai bóng người đang đánh nhau cách đó mấy trăm mét.
Hắn tin La Tân có thể thắng lợi, tuy người mang mặt nạ bạc thần bí đó xem ra cũng không yếu, nhưng đặc phái viên từ tổng bộ Điện Thần công ti phái ra, ắt không dễ dàng bị đánh bại như vầy.
Đương nhiên, hắn cũng hi vọng La Tân thủ thắng trong lần chiến đấu này, cho dù La Tân là cỗ máy chiến tranh lãnh khốc do người ta sai khiến, chí ít tạm thời cũng sẽ không giải quyết hắn.
Nếu không, người mang mặt nạ bạc thần bí kia thắng lợi, hắn chỉ có thể cầu nguyện, người mang mặt nạ bạc thần bí đó tâm địa nhân từ thiện lương, tha cho hắn một tia sinh lộ.
Lâm Vạn Dương ngồi trong xe hồ tư loạn tưởng, La Tân đã chầm chậm bò dậy từ trên nóc xe.
Hắn hoạt động cái cổ, sắc mặt lạnh băng, nhưng trong lòng lại vừa sợ vừa giận.
Cái làm hắn sợ là, người mang mặt nạ bạc này lại có lực lượng cường hoành như vậy, lại một quyền đánh hắn bay đi! Hắn đúng là siêu cấp chiến sĩ đã từng trải qua cải tạo gen, thực lực cường hãn chí cực, làm sao lại có người lực lượng so với hắn còn mạnh hơn.
Hắn tức giận là, từ khi điều chế thành công, trở thành ngũ cấp cơ nhân chiến sĩ, hắn từng cùng rất nhiều người tiến hành chiến đấu, trước giờ đều chưa từng thất bại, không ngờ đêm nay, vẻn vẹn chỉ một cú, hắn đã ngoạm phải thiệt thòi lớn như vậy!
Chuyện này khiến thể diện hắn đi đâu?
“Ngươi đừng chọc giận ta!” La Tân lạnh lùng nói một câu, đột nhiên ngửa đầu, đôi tròng mắt đen kịt, đột nhiên hiên ra từng trận hồng sắc hung quang.
Liền đó, cơ nhục trên thân hắn bắt đầu
Thân hình hắn với tốc độ nhìn thấy được, biến thành cường tráng cao lớn, khiến quần áo trên người hắn, biến thành từng mảnh vải rách.
Bộ mặt hắn biến thành dữ tợn, răng nanh mọc dài ra, giống như hung thú, lông thú màu đen, cũng mọc lên khắp toàn thân hắn như cỏ dại, che phủ khắp người hắn.
“Thú hóa! Lang nhân!”
Triệu Thụy nhìn thấy tình cảnh này, không khỏi hơi có chút kinh ngạc, hắn tuy nhìn thấy hình ảnh lang nhân trên phim Mĩ, nhưng trong cuộc sống hiện thực, lại lần đầu tiên mới gặp.
La Tân há to cái miệng như chậu máu, trừng trừng nhìn hắn, hung ác cười nói: “Đừng coi ta như loại sinh vật cấp thấp ấy! Ta là nhân loại ưu tú nhất! Là ngũ cấp cơ nhân chiến sĩ cao quý! Chỉ bất quá vào lúc ta được điều chế, trong thân thể được thêm vào một ít gen cường tráng của lang nhân mà thôi! Hắc hắc, thằng khốn, ngươi đừng chọc giận ta, khiến ta tiến vào hình thái biến thân! Vốn là ngươi có thể chết rất thoải mái, thế nhưng hiện tại, ta sẽ dùng thủ pháp tàn khốc nhất, chầm chậm bóp vỡ xương cốt ngươi, lắng nghe tiếng kêu thảm tuyệt vời của ngươi!”
“Thiệt hông?”
Triệu Thụy lạnh nhạt cười, không để uy hiếp này vào trong lòng. Hắn ngược lại cảm thấy, vừa rồi không thi triển toàn lực, giết tên cơ nhân chiến sĩ này, là một chuyện phi thường chính xác, chí ít từ miệng thằng cha này, biết được một ít tình huống trọng yếu.
Có lẽ, hắn có thể lợi dụng tình huống này, kéo ông chủ phía sau tên cơ nhân chiến sĩ này ra.
Tên người sói này nhìn qua tựa hồ phi thường hung ác, nếu thật sự dùng vũ lực bức bách, xem chừng hắn ngược lại sẽ không thổ lộ nửa chữ.
“Há, thế ta cũng phải nói cho ngươi, một quyền vừa rồi, ta sợ ngươi chịu đựng không nổi, cho nên cũng không thi triển toàn lực.” Triệu Thụy nhún nhún vai, dùng ngữ khí ung dung nói một câu.
La Tân cười lớn, căn bản không tin, tiếng cười này giống như ác lang hú dài, trong đêm vắng vẻ, tỏ ra đặc biệt đáng sợ.
Tiếng cười chưa dứt, hắn đột nhiên nhảy lên thật cao, bổ mạnh về phía Triệu Thụy, chiếc biệt khắc dưới chân, lại bị phản lực tác dụng, đè cho dẹp lép!
La Tân sau khi thú hóa, thân đã cao vọt đến ba mét, thân hình to lớn như một tòa núi nhỏ, mang một trận cuồng phong, ép xuống Triệu Thụy.
Lợi trảo của hắn như móc câu, phản xạ ánh trăng, tỏ ra đặc biệt lạnh lẽo!
Triệu Thụy vội vàng né về bên cạnh, cự trảo của La Tân mang theo kình phong lăng lệ, cọ qua thân thể của hắn, hung ác cắm xuống đất, cào thành mười dấu móng sâu hoắm trên xi măng.
Triệu Thụy hừ lạnh một tiếng, năm ngón tay hợp lại, lật tay chém lại một cái, hung ác chém lên bả vai đầy lông của La Tân.
Một chi cự trảo, lại bị hắn thẳng thừng chặt xuống, mang theo huyết nhục mơ hồ rơi xuống đất.
La Tân đau đến gào lớn một tiếng, tung mình nhảy lên, nhảy cao đến năm sáu mét, sau đó duỗi cái cự trảo còn lại, cắm sâu vào vách tường của tòa nhà gần đó, treo ngược trên tòa lầu, dùng đôi mắt đỏ máu, từ trên cao trừng trừng nhìn xuống Triệu Thụy.
Đau buốt kịch liệt từ chỗ cánh tay bị đứt truyền lại, máu tươi từ vết thương nhỏ xuống, hình thành một vũng máu nhỏ trên mặt đất.
La Tân trong cổ họng phát ra tiếng gầm trầm thấp, hắn không ngờ, sau khi thú hóa rồi, hắn vẫn cứ thất bại, hơn nữa còn thất bại thảm liệt thế này!
Nộ khí tích tụ trong ngực hắn, hồng mang trong mắt hắn càng thịnh.
Điều này có nghĩa là, hắn đã tiến vào trạng thái cuồng bạo, triệt để mất đi lý trí!
La Tân mạnh mẽ bộc phát một tiếng sói tru điên cuồng, mang theo uy thế cuồng mãnh, từ trên tòa lầu rơi thẳng xuống, nhằm chụp vào đầu Triệu Thụy.
Một khi bị chụp trúng, không cần phải nghi ngờ gì, đầu Triệu Thụy sẽ vỡ nát y như quả hồng.
Thế nhưng, khóe miệng Triệu Thụy chỉ lộ ra một tia cười lạnh, hắn không tránh không né, khí thế đột nhiên thay đổi, uy thế cường đại tuyệt luân xen lẫn với khí tức yêu ma lãnh liệt, từ trên thân hắn tán phát ra, xông thẳng về phía La Tân!
La Tân tuy ở trong trạng thái cuồng bạo, nhưng bản năng thì vẫn tồn tại, tâm thần không khỏi đại chấn, không ngờ người mang mặt nạ bạc trước mắt lại mang khí thế cuồng mãnh như vậy, đơn giản là giống như yêu ma!
Thế nhưng, La Tân cuồng bạo không hề lui tránh, trái lại tăng tốc lao xuống Triệu Thụy.
Hắn muốn cùng Triệu Thụy quyết một trận sinh tử!!
Mắt thấy vuốt của La Tân muốn chụp tới, Triệu Thụy đột nhiên gầm lớn một tiếng, một quyền nện về phía La Tân, lam sắc chân khí từ thiết quyền phun ra, giống như một con rồng lửa cháy rực, nặng nề nện lên cự trảo ấy.
Cự trảo của La Tân cơ hồ trong chớp mắt bị chân khí cuồng mãnh của Triệu Thụy nện cho vỡ tan, lam sắc chân khí giống như rồng lửa, từ cánh tay hắn nhanh chóng lan lên, thôn phệ toàn thân hắn. La Tân phát ra một tiếng rú thê lương thảm thiết, thân hình to như hòn núi nhỏ giống như một quả bóng da, bị đánh bay thẳng lên không trung, bay xa hơn trăm mét, rồi mới nặng nề rơi xuống, chấn cho mặt đất rung chuyển.
Máu tươi từ khắp thân thể hắn thấm ra, thân thể hắn đã hoàn toàn biến hình, xương cốt và nội tạng trên thân thể đều bị chân khí cuồng mãnh của Triệu Thụy đánh cho tan nát!
/635
|