Tin cường giả thứ năm của tu chân giới, Hoa Dương Chân Quân bị người ta đánh chết truyền rất nhanh khắp tu chân giới.
Tin tức này giống như một quả bom hạng nặng, làm dấy lên sóng to gió lớn trong tu chân giới!
Bởi vì, Hoa Dương Chân Quân là tu chân giả Độ Kiếp kì, là cường giả thứ năm trong tu chân giới, thực lực cường hoành.
Ngoại trừ tứ đại đỉnh phong cường giả ra, cơ hồ không có ai là đối thủ của hắn, đến những tu chân giả Độ Kiếp kì khác cũng không thể.
Lại thêm, Hoa Dương Chân Quân làm người giảo hoạt ngoan độc, hành tung bất định.
Cho nên, kẻ thù của Hoa Dương Chân Quân trải khắp quá nửa tu chân giới, cho nên vô số tu chân giả muốn giết hắn cho nhanh, nhưng cuối cùng cũng đều không có cách nào bắt hắn.
Thế nhưng bây giờ, Hoa Dương Chân Quân lại đột nhiên bị người ta tiêu diệt!
Điều này bảo tu chân giới làm sao không chấn kinh!
Ban đầu, tu chân giả của tu chân giới cho rằng tứ đại đỉnh phong cường giả tự mình ra tay, trừ diệt công địch của các đại môn phái này.
Thế nhưng rất nhanh sau đó, họ đã biết được, Hoa Dương Chân Quân tịnh không phải do tứ đại đỉnh phong cường giả giết.
Điều này khiến cả tu chân giới đều chấn kinh!
Ngoại trừ tứ đại đỉnh phong cường giả ra, còn ai có thực lực cường hoành như vậy, một mình giết chết Hoa Dương Chân Quân!
Tu chân giới từ bao giờ bỗng xuất hiện một cường giả thần bí như vậy?
Các tu chân giả đầy hiếu kì đối với cường giả thần bí đã đánh chết Hoa Dương Chân Quân, bắt đầu tìm kiếm khắp nơi xem cường giả thần bí này rốt cuộc là ai.
Đến tứ đại đỉnh phong cường giả cũng thập phần hứng thú với cường giả đột nhiên xuất hiện này, lệnh cho môn hạ đệ tử cẩn thận tìm kiếm, hi vọng có thể gặp được một lần.
Trong khi tu chân giới đang loạn cào cào lên, Triệu Thụy và Đôn Triệt đã lặng lẽ trở về Thi thị gia tộc ở Thượng Hải.
Trong tổng bộ Thi gia ở Thượng Hải, nơi vườn hoa sau nhà.
Nắng ấm từ trên không trung rải xuống, khiến người ta cảm thấy ấm áp, lơ mơ buồn ngủ.
Khắp vườn đầy cây cối hoa cỏ, thỉnh thoảng còn có chim chóc nhảy nhót hót ca.
Thi Thận, Vân Phương, Triệu Thụy ba người đang ngồi vây quanh một cái bàn vuông, vừa thong thả uống trà vừa trò chuyện.
“Trà này thật không tệ, mùi thơm dịu, vị đậm đà.” Triệu Thụy nhắp một ngụm trà, hai tay bưng chén, nhắm mắt, thập phần hưởng thụ nói.
Thi Thận cười: “Đúng vậy! Linh tiên trà này là Thi gia bọn ta tốn mấy chục năm thời gian tiến hành lai ghép các loại trà thượng đẳng như Đại hồng bào, Long tỉnh… sau đó dùng trận pháp đặc thù bồi dưỡng, không ngừng tập trung thiên địa linh khí vào, cuối cùng mới biến dị mà thành.
Linh tiên trà này, mới vừa trồng được chưa bao lâu, sản lượng mỗi năm cực ít, trước nay không bán ra ngoài, cho dù là cao quan cự cổ cũng không uống được, chỉ dùng làm lễ vật biếu những bằng hữu có quan hệ mật thiết với Thi gia ta trong tu chân giới.”
Vân Phương dùng một cặp mắt hớp hồn nhìn Triệu Thụy, như cười như không: “Ngươi cò thể uống được, coi như là vận khí tốt.”
Triệu Thụy làm bộ vái Vân Phương một cái, nói: “Đa tạ Vân lão sư ban trà!”
Vân Phương kiều mị lườm Triệu Thụy một cái, nhưng lại nhịn không được cười “phì” lên một tiếng: “Chua thật.”
Thi Thận mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim(1), một mình uống Linh tiên trà, coi như không thấy hai người liếc mắt đưa tình.
Một câu thường thấy trong pháp quyết tu chân hay luyện khí công, ý nói mắt nhắm hờ, đầu hơi cúi xuống, hình dung người cúi đầu lim dim mắt.
Qua một hồi, chờ khi hai người đều không nói nữa, lão mới mỉm cười nói với Triệu Thụy: “Triệu Thụy, ngươi lại có thể thong dong tự đắc nấp ở đây uống trà. Bây giờ, tu chân giới bên ngoài vì chuyện ngươi giết Hoa Dương Chân Quân mà đã làm tới mức rung trời chuyển đất rồi, mọi người đều nghĩ phương tìm cách nghe ngóng xem rốt cuộc là ai làm ra chuyện này! Ta nghe nói, dường như còn có người còn muốn mạo danh, đem công trạng giết chết Hoa Dương Chân Quân của ngươi đổ lên đầu mình đầy!”
“Bọn họ muốn mạo thì cứ cho bọn họ mạo đi. Ta không để ý. Gánh lấy chuyện này cũng chẳng thấy chỗ nào tốt.” Triệu Thụy lạnh nhạt nói.
Sua khi giết chết Hoa Dương Chân Quân, Đôn Triệt từng nói với hắn, Hoa Dương Chân Quân đã làm việc cho Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo.
Nếu quả thật có người gánh lấy chuyện này, cho dù tạm thời thu được danh lợi, sau cùng nói không chừng sẽ phải đối mặt với sự truy sát của Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo.
Triệu Thụy vui vẻ nhường mọi người đảm đương trách nhiệm.
“Ngươi lại hoàn toàn không để ý tới danh lợi nhỉ!” Vân Phương tịnh không biết những chuyện bí mật đằng sau, hơi không hiểu đối với sự trầm lặng này của Triệu Thụy “Đều là tu chân giả Độ Kiếp kì, còn đánh chết cường giả thứ năm trong tu chân giới Hoa Dương Chân Quân, không ngờ lại trầm lặng như vậy, thật quá đáng tiếc, nếu không, Thi gia và Vân gia chúng ta đều có thể hưởng chút ánh sáng của ngươi.”
Thi Thận suy nghĩ rồi nói: “Ta lại cảm thấy, trầm lặng một chút cũng không sai, cây cao trong rừng sẽ bị gió quật mà! Triệu Thụy trẻ tuổi đã có thực lực cường đại như vầy, không khỏi khiến người ta đỏ mắt, nghi lòng, nổi quá sẽ mang lại phiền phức không cần thiết, đối với Thi gia và Vân gia cũng chưa chắc mang lại được chỗ tốt gì…”
Thi Thận còn đang nói, một đệ tử đã hấp tấp vội vã chạy vào trong hoa viên, đứng đằng xa, hành một lễ, lớn giọng báo cáo: “Vân tổng, lão tổ tông, Luyện Khí Tông có vị đạo trưởng tên là Huyền Linh đang ở bên ngoài, muốn tìm Triệu Thụy tiền bối.”
Huyền Linh đại sư!
Thi Thận và Vân Phương vừa nghe cái tên này liền như sét đánh bên tai, vội vàng đứng dậy, đồng thanh nói: “Mau mau mời vào!”
Huyền Linh đại sư là luyện khí đại tông sư nổi tiếng nhất tu chân giới, có uy vọng cực cao trong tu chân giới.
Quan trọng nhất là, ông ta và một trong tứ đại đỉnh phong cường giả, chưởng giáo Thục Sơn Kiếm Phái Lý Lăng Phong cực kì hữu hảo, hai người là bạn thân nhiều năm.
Có một vị đỉnh phong cường giả như vậy chống lưng, phóng mắt cả tu chân giới, còn có ai dám bất kính với Huyền Linh đại sư?
Tên đệ tử Thi gia đó vừa nghe, không dám chậm trễ, vội vàng xoay người chuẩn bị mời Huyền Linh đại sư vào hậu hoa viên.
Hắn mới đi được nửa bước, Huyền Linh đại sư đã cười lớn cưỡi gió mà vào.
“Thi Thận lão đệ, Vân thí chủ, Huyền Linh ta không mời mà đến, xin đừng trách tội.”
Vân Phương vội vàng bước lên hai bước đón tiếp, cười nói: “Huyền Linh đại sư, ngài chịu tới Thi gia chúng tôi, khiến cả nhà chúng tôi bồng tất sinh huy, là vinh dự của chúng tôi, sao dám trách tội? Mời ngài ngồi xuống.”
Nói xong liền vẫy vẫy tay, ra hiệu thủ hạ mau mang ghế tới.
Thi Thận trực tiếp nhường ghế của mình cho Huyền Linh đại sư, nói: “Đại sư, lần này ngài đột nhiên tới, không biết có chuyện gì?”
Huyền Linh cũng không khách khí, đường hoàng ngồi xuống ghế, sao đó chỉ Triệu Thụy nói: “Đây chẳng phải là vì Minh Linh đạo hữu? Đúng rồi, Minh Linh đạo hữu, tên thật của ngươi là gì?”
Triệu Thụy cười: “Ta tên Triệu Thụy, Huyền Linh đại sư ngươi vì ta mà tới, không biết rốt cuộc có chuyện gì?”
Huyền Linh đại sư tịnh không nói thẳng, mà trước tiên hỏi: “Triệu Thụy đạo hữu, ta hỏi ngươi, Hoa Dương Chân Quân có phải là ngươi giết hay không?”
Triệu Thụy và Huyền Linh đại sư đã là bạn bè lâu năm, tịnh không giấu giếm, gật gật đầu nói: “Không sai! Là ta!”
“Ta biết là ngươi mà!” Huyền Linh đại sư vỗ đùi nói lớn “Bây giờ cả tu chân giới đều xôn xao cả lên, muốn biết rốt cuộc là vị cường giả nào tiêu diệt Hoa Dương Chân Quân. Lúc đó ta đoán là ngươi. Bởi vì tu chân giả trên tu chân giới có thể chiến thắng Hoa Dương Chân Quân chỉ đếm trên đầu ngón tay, tứ đại đỉnh phong cường giả người nào cũng bận chuyện của mình, căn bản không rảnh đi làm. Ngoài ngươi ra, ta không tìm ra người thứ hai nào có thời gian lại có thực lực giết Hoa Dương Chân Quân. Triệu Thụy đạo hữu, ngươi có biết ngươi đã làm tứ đại đỉnh phong cường giả hiếu kì, bây giờ bạn tốt Lý Lăng Phong của ta nhờ ta chuyển lời, nói muốn gặp mặt ngươi một lần.”
“Lý Lăng Phong!” Thi Thận và Vân Phương hai người đồng thời hít sâu một hơi khí lạnh “Chính là chưởng giáo Thục Sơn Kiếm Phái, một trong tứ đại đỉnh phong cường giả Lý Lăng Phong!”
“Đương nhiên, ngoại trừ hắn ra, ta còn bằng hữu nào tên Lý Lăng Phong nữa?”
Thi Thận và Vân Phương nhìn nhau một cái, đều nhìn ra sự kích động trong mắt đối phương.
Tu chân giới tứ đại đỉnh phong cường giả, đối với bất kì một tu chân giả nào của tu chân giới mà nói, đều là một(2)
Bọn họ thực lực cường đại tuyệt luân, đứng trên đỉnh kim tự tháp nhìn xuống chúng sinh.
Tuy tên bọn họ thường xuất hiện trong nhiều tu chân giả và yêu ma quỷ quái, nhưng có thể chân chính gặp mặt một người trong bọn họ thì có thể nói đã ít lại càng ít.
Bốn vị cường giả này thần bí mạc trắc, thần long thấy đầu không thấy đuôi, giống như truyền thuyết.
Đối với rất nhiều tu chân giả, có thể gặp mặt một trong bốn vị một lần đã là vinh dự vô cùng rồi.
Còn như chưởng giáo Thục Sơn Kiếm Phái Lý Lăng Phong, là người trẻ tuổi nhất trong tứ đại đỉnh phong cường giả, tổng cộng chỉ tốn hơn ngàn năm thời gian đã tu luyện tới Đại Thừa kì, có thể gọi là người có tư chất tốt nhất trong tu chân giới vạn năm trở lại đây.
Cũng chẳng trách hai người Thi Thận và Vân Phương nghe nói Lý Lăng Phong muốn gặp Triệu Thụy, lại sinh ra…(3) lớn như vậy.
Chỗ này nguyên văn bị mất chữ
Bất quá, Triệu Thụy lại bình thường như không có gì.
“Lý Lăng Phong muốn gặp ta? Hắn gặp ta làm gì?”
Huyền Linh đại sư nói: “Cũng không có chuyện gì đặc biệt, chỉ là Lăng Phong đạo hữu nghe ta nói chuyện của ngươi rồi, hết sức hứng thú với ngươi, bèn muốn gặp mặt ngươi một lần, kết bạn mà thôi.”
Triệu Thụy suy nghĩ, cảm thấy đi một chuyến cũng không có chỗ nào xấu, cũng không rơi mất miếng thịt nào, nói không chừng còn có thể kết giao một đỉnh phong cường giả làm bằng hữu, bèn đáp ứng.
Bất quá, hắn không lập tức đi ngay, mà ở lại Thi gia một đoạn thời gian.
Bởi vì, Đôn Triệt thu được nửa ống Long Vương Kim Huyết còn lại, đang bế quan hấp thu tu luyện trong Thi gia, Triệu Thụy phải chờ hắn xuất quan mới được.
Loáng cái đã qua năm tháng, Đôn Triệt cuối cùng cũng thành công xuất quan.
Hắn hấp thu Long Vương Kim Huyết xong, cũng giống như Triệu Thụy, tiến vào Độ Kiếp kì.
Nhìn thấy tu chân giới lại nhiều thêm một vị Độ Kiếp kì cường giả, Thi Thận và Vân Phương đều rất(4)
Chỗ này nguyên văn bị mất chữ
Có thêm một vị bằng hữu cường đại, là có thêm một phần trợ lực.
Thi gia ở thế tục tuy uy danh hiển hách, nhưng ở trong mắt một số danh môn đại phái của tu chân giới lại chẳng tính là gì, thường bị đệ tử những môn phái ấy kì thị và chế giễu.
Bây giờ, bọn họ có thêm hai vị hảo hữu Độ Kiếp kì, ngoại trừ tứ đại đỉnh phong cường giả ra, còn ai dám coi thường bọn họ nữa?
Gia tộc bọn họ cũng sẽ cường đại và phồn vinh hơn!
Huyền Linh đại sư đối với việc tu chân giới trong thời gian ngắn lại có thêm hai vị tu chân giả Độ Kiếp kì cũng tấm tắc khen lạ.
Đôn Triệt đã xuất quan, Triệu Thụy bèn cùng Đôn Triệt theo Huyền Linh đi Thục Sơn, gặp mặt Lý Lăng Phong.
Tin tức này giống như một quả bom hạng nặng, làm dấy lên sóng to gió lớn trong tu chân giới!
Bởi vì, Hoa Dương Chân Quân là tu chân giả Độ Kiếp kì, là cường giả thứ năm trong tu chân giới, thực lực cường hoành.
Ngoại trừ tứ đại đỉnh phong cường giả ra, cơ hồ không có ai là đối thủ của hắn, đến những tu chân giả Độ Kiếp kì khác cũng không thể.
Lại thêm, Hoa Dương Chân Quân làm người giảo hoạt ngoan độc, hành tung bất định.
Cho nên, kẻ thù của Hoa Dương Chân Quân trải khắp quá nửa tu chân giới, cho nên vô số tu chân giả muốn giết hắn cho nhanh, nhưng cuối cùng cũng đều không có cách nào bắt hắn.
Thế nhưng bây giờ, Hoa Dương Chân Quân lại đột nhiên bị người ta tiêu diệt!
Điều này bảo tu chân giới làm sao không chấn kinh!
Ban đầu, tu chân giả của tu chân giới cho rằng tứ đại đỉnh phong cường giả tự mình ra tay, trừ diệt công địch của các đại môn phái này.
Thế nhưng rất nhanh sau đó, họ đã biết được, Hoa Dương Chân Quân tịnh không phải do tứ đại đỉnh phong cường giả giết.
Điều này khiến cả tu chân giới đều chấn kinh!
Ngoại trừ tứ đại đỉnh phong cường giả ra, còn ai có thực lực cường hoành như vậy, một mình giết chết Hoa Dương Chân Quân!
Tu chân giới từ bao giờ bỗng xuất hiện một cường giả thần bí như vậy?
Các tu chân giả đầy hiếu kì đối với cường giả thần bí đã đánh chết Hoa Dương Chân Quân, bắt đầu tìm kiếm khắp nơi xem cường giả thần bí này rốt cuộc là ai.
Đến tứ đại đỉnh phong cường giả cũng thập phần hứng thú với cường giả đột nhiên xuất hiện này, lệnh cho môn hạ đệ tử cẩn thận tìm kiếm, hi vọng có thể gặp được một lần.
Trong khi tu chân giới đang loạn cào cào lên, Triệu Thụy và Đôn Triệt đã lặng lẽ trở về Thi thị gia tộc ở Thượng Hải.
Trong tổng bộ Thi gia ở Thượng Hải, nơi vườn hoa sau nhà.
Nắng ấm từ trên không trung rải xuống, khiến người ta cảm thấy ấm áp, lơ mơ buồn ngủ.
Khắp vườn đầy cây cối hoa cỏ, thỉnh thoảng còn có chim chóc nhảy nhót hót ca.
Thi Thận, Vân Phương, Triệu Thụy ba người đang ngồi vây quanh một cái bàn vuông, vừa thong thả uống trà vừa trò chuyện.
“Trà này thật không tệ, mùi thơm dịu, vị đậm đà.” Triệu Thụy nhắp một ngụm trà, hai tay bưng chén, nhắm mắt, thập phần hưởng thụ nói.
Thi Thận cười: “Đúng vậy! Linh tiên trà này là Thi gia bọn ta tốn mấy chục năm thời gian tiến hành lai ghép các loại trà thượng đẳng như Đại hồng bào, Long tỉnh… sau đó dùng trận pháp đặc thù bồi dưỡng, không ngừng tập trung thiên địa linh khí vào, cuối cùng mới biến dị mà thành.
Linh tiên trà này, mới vừa trồng được chưa bao lâu, sản lượng mỗi năm cực ít, trước nay không bán ra ngoài, cho dù là cao quan cự cổ cũng không uống được, chỉ dùng làm lễ vật biếu những bằng hữu có quan hệ mật thiết với Thi gia ta trong tu chân giới.”
Vân Phương dùng một cặp mắt hớp hồn nhìn Triệu Thụy, như cười như không: “Ngươi cò thể uống được, coi như là vận khí tốt.”
Triệu Thụy làm bộ vái Vân Phương một cái, nói: “Đa tạ Vân lão sư ban trà!”
Vân Phương kiều mị lườm Triệu Thụy một cái, nhưng lại nhịn không được cười “phì” lên một tiếng: “Chua thật.”
Thi Thận mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim(1), một mình uống Linh tiên trà, coi như không thấy hai người liếc mắt đưa tình.
Một câu thường thấy trong pháp quyết tu chân hay luyện khí công, ý nói mắt nhắm hờ, đầu hơi cúi xuống, hình dung người cúi đầu lim dim mắt.
Qua một hồi, chờ khi hai người đều không nói nữa, lão mới mỉm cười nói với Triệu Thụy: “Triệu Thụy, ngươi lại có thể thong dong tự đắc nấp ở đây uống trà. Bây giờ, tu chân giới bên ngoài vì chuyện ngươi giết Hoa Dương Chân Quân mà đã làm tới mức rung trời chuyển đất rồi, mọi người đều nghĩ phương tìm cách nghe ngóng xem rốt cuộc là ai làm ra chuyện này! Ta nghe nói, dường như còn có người còn muốn mạo danh, đem công trạng giết chết Hoa Dương Chân Quân của ngươi đổ lên đầu mình đầy!”
“Bọn họ muốn mạo thì cứ cho bọn họ mạo đi. Ta không để ý. Gánh lấy chuyện này cũng chẳng thấy chỗ nào tốt.” Triệu Thụy lạnh nhạt nói.
Sua khi giết chết Hoa Dương Chân Quân, Đôn Triệt từng nói với hắn, Hoa Dương Chân Quân đã làm việc cho Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo.
Nếu quả thật có người gánh lấy chuyện này, cho dù tạm thời thu được danh lợi, sau cùng nói không chừng sẽ phải đối mặt với sự truy sát của Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo.
Triệu Thụy vui vẻ nhường mọi người đảm đương trách nhiệm.
“Ngươi lại hoàn toàn không để ý tới danh lợi nhỉ!” Vân Phương tịnh không biết những chuyện bí mật đằng sau, hơi không hiểu đối với sự trầm lặng này của Triệu Thụy “Đều là tu chân giả Độ Kiếp kì, còn đánh chết cường giả thứ năm trong tu chân giới Hoa Dương Chân Quân, không ngờ lại trầm lặng như vậy, thật quá đáng tiếc, nếu không, Thi gia và Vân gia chúng ta đều có thể hưởng chút ánh sáng của ngươi.”
Thi Thận suy nghĩ rồi nói: “Ta lại cảm thấy, trầm lặng một chút cũng không sai, cây cao trong rừng sẽ bị gió quật mà! Triệu Thụy trẻ tuổi đã có thực lực cường đại như vầy, không khỏi khiến người ta đỏ mắt, nghi lòng, nổi quá sẽ mang lại phiền phức không cần thiết, đối với Thi gia và Vân gia cũng chưa chắc mang lại được chỗ tốt gì…”
Thi Thận còn đang nói, một đệ tử đã hấp tấp vội vã chạy vào trong hoa viên, đứng đằng xa, hành một lễ, lớn giọng báo cáo: “Vân tổng, lão tổ tông, Luyện Khí Tông có vị đạo trưởng tên là Huyền Linh đang ở bên ngoài, muốn tìm Triệu Thụy tiền bối.”
Huyền Linh đại sư!
Thi Thận và Vân Phương vừa nghe cái tên này liền như sét đánh bên tai, vội vàng đứng dậy, đồng thanh nói: “Mau mau mời vào!”
Huyền Linh đại sư là luyện khí đại tông sư nổi tiếng nhất tu chân giới, có uy vọng cực cao trong tu chân giới.
Quan trọng nhất là, ông ta và một trong tứ đại đỉnh phong cường giả, chưởng giáo Thục Sơn Kiếm Phái Lý Lăng Phong cực kì hữu hảo, hai người là bạn thân nhiều năm.
Có một vị đỉnh phong cường giả như vậy chống lưng, phóng mắt cả tu chân giới, còn có ai dám bất kính với Huyền Linh đại sư?
Tên đệ tử Thi gia đó vừa nghe, không dám chậm trễ, vội vàng xoay người chuẩn bị mời Huyền Linh đại sư vào hậu hoa viên.
Hắn mới đi được nửa bước, Huyền Linh đại sư đã cười lớn cưỡi gió mà vào.
“Thi Thận lão đệ, Vân thí chủ, Huyền Linh ta không mời mà đến, xin đừng trách tội.”
Vân Phương vội vàng bước lên hai bước đón tiếp, cười nói: “Huyền Linh đại sư, ngài chịu tới Thi gia chúng tôi, khiến cả nhà chúng tôi bồng tất sinh huy, là vinh dự của chúng tôi, sao dám trách tội? Mời ngài ngồi xuống.”
Nói xong liền vẫy vẫy tay, ra hiệu thủ hạ mau mang ghế tới.
Thi Thận trực tiếp nhường ghế của mình cho Huyền Linh đại sư, nói: “Đại sư, lần này ngài đột nhiên tới, không biết có chuyện gì?”
Huyền Linh cũng không khách khí, đường hoàng ngồi xuống ghế, sao đó chỉ Triệu Thụy nói: “Đây chẳng phải là vì Minh Linh đạo hữu? Đúng rồi, Minh Linh đạo hữu, tên thật của ngươi là gì?”
Triệu Thụy cười: “Ta tên Triệu Thụy, Huyền Linh đại sư ngươi vì ta mà tới, không biết rốt cuộc có chuyện gì?”
Huyền Linh đại sư tịnh không nói thẳng, mà trước tiên hỏi: “Triệu Thụy đạo hữu, ta hỏi ngươi, Hoa Dương Chân Quân có phải là ngươi giết hay không?”
Triệu Thụy và Huyền Linh đại sư đã là bạn bè lâu năm, tịnh không giấu giếm, gật gật đầu nói: “Không sai! Là ta!”
“Ta biết là ngươi mà!” Huyền Linh đại sư vỗ đùi nói lớn “Bây giờ cả tu chân giới đều xôn xao cả lên, muốn biết rốt cuộc là vị cường giả nào tiêu diệt Hoa Dương Chân Quân. Lúc đó ta đoán là ngươi. Bởi vì tu chân giả trên tu chân giới có thể chiến thắng Hoa Dương Chân Quân chỉ đếm trên đầu ngón tay, tứ đại đỉnh phong cường giả người nào cũng bận chuyện của mình, căn bản không rảnh đi làm. Ngoài ngươi ra, ta không tìm ra người thứ hai nào có thời gian lại có thực lực giết Hoa Dương Chân Quân. Triệu Thụy đạo hữu, ngươi có biết ngươi đã làm tứ đại đỉnh phong cường giả hiếu kì, bây giờ bạn tốt Lý Lăng Phong của ta nhờ ta chuyển lời, nói muốn gặp mặt ngươi một lần.”
“Lý Lăng Phong!” Thi Thận và Vân Phương hai người đồng thời hít sâu một hơi khí lạnh “Chính là chưởng giáo Thục Sơn Kiếm Phái, một trong tứ đại đỉnh phong cường giả Lý Lăng Phong!”
“Đương nhiên, ngoại trừ hắn ra, ta còn bằng hữu nào tên Lý Lăng Phong nữa?”
Thi Thận và Vân Phương nhìn nhau một cái, đều nhìn ra sự kích động trong mắt đối phương.
Tu chân giới tứ đại đỉnh phong cường giả, đối với bất kì một tu chân giả nào của tu chân giới mà nói, đều là một(2)
Bọn họ thực lực cường đại tuyệt luân, đứng trên đỉnh kim tự tháp nhìn xuống chúng sinh.
Tuy tên bọn họ thường xuất hiện trong nhiều tu chân giả và yêu ma quỷ quái, nhưng có thể chân chính gặp mặt một người trong bọn họ thì có thể nói đã ít lại càng ít.
Bốn vị cường giả này thần bí mạc trắc, thần long thấy đầu không thấy đuôi, giống như truyền thuyết.
Đối với rất nhiều tu chân giả, có thể gặp mặt một trong bốn vị một lần đã là vinh dự vô cùng rồi.
Còn như chưởng giáo Thục Sơn Kiếm Phái Lý Lăng Phong, là người trẻ tuổi nhất trong tứ đại đỉnh phong cường giả, tổng cộng chỉ tốn hơn ngàn năm thời gian đã tu luyện tới Đại Thừa kì, có thể gọi là người có tư chất tốt nhất trong tu chân giới vạn năm trở lại đây.
Cũng chẳng trách hai người Thi Thận và Vân Phương nghe nói Lý Lăng Phong muốn gặp Triệu Thụy, lại sinh ra…(3) lớn như vậy.
Chỗ này nguyên văn bị mất chữ
Bất quá, Triệu Thụy lại bình thường như không có gì.
“Lý Lăng Phong muốn gặp ta? Hắn gặp ta làm gì?”
Huyền Linh đại sư nói: “Cũng không có chuyện gì đặc biệt, chỉ là Lăng Phong đạo hữu nghe ta nói chuyện của ngươi rồi, hết sức hứng thú với ngươi, bèn muốn gặp mặt ngươi một lần, kết bạn mà thôi.”
Triệu Thụy suy nghĩ, cảm thấy đi một chuyến cũng không có chỗ nào xấu, cũng không rơi mất miếng thịt nào, nói không chừng còn có thể kết giao một đỉnh phong cường giả làm bằng hữu, bèn đáp ứng.
Bất quá, hắn không lập tức đi ngay, mà ở lại Thi gia một đoạn thời gian.
Bởi vì, Đôn Triệt thu được nửa ống Long Vương Kim Huyết còn lại, đang bế quan hấp thu tu luyện trong Thi gia, Triệu Thụy phải chờ hắn xuất quan mới được.
Loáng cái đã qua năm tháng, Đôn Triệt cuối cùng cũng thành công xuất quan.
Hắn hấp thu Long Vương Kim Huyết xong, cũng giống như Triệu Thụy, tiến vào Độ Kiếp kì.
Nhìn thấy tu chân giới lại nhiều thêm một vị Độ Kiếp kì cường giả, Thi Thận và Vân Phương đều rất(4)
Chỗ này nguyên văn bị mất chữ
Có thêm một vị bằng hữu cường đại, là có thêm một phần trợ lực.
Thi gia ở thế tục tuy uy danh hiển hách, nhưng ở trong mắt một số danh môn đại phái của tu chân giới lại chẳng tính là gì, thường bị đệ tử những môn phái ấy kì thị và chế giễu.
Bây giờ, bọn họ có thêm hai vị hảo hữu Độ Kiếp kì, ngoại trừ tứ đại đỉnh phong cường giả ra, còn ai dám coi thường bọn họ nữa?
Gia tộc bọn họ cũng sẽ cường đại và phồn vinh hơn!
Huyền Linh đại sư đối với việc tu chân giới trong thời gian ngắn lại có thêm hai vị tu chân giả Độ Kiếp kì cũng tấm tắc khen lạ.
Đôn Triệt đã xuất quan, Triệu Thụy bèn cùng Đôn Triệt theo Huyền Linh đi Thục Sơn, gặp mặt Lý Lăng Phong.
/635
|