Ngay khi mọi người đang còn thất thần, đột nhiên Thần Kiệt Thiên Tôn mở miệng: “Triệu Thụy, ngươi tức giận .... nhiều như thế, ta cảm thấy kỳ thật cũng có vài phần đạo lý. Ám Hắc Cửu Đầu Long sắp xuất thế, nếu không mau chóng thoát khỏi Cấm Ma Không Gian, thì toàn bộ tiên ma tại trên Ma Sang Chi Tinh sẽ gặp phải đả kích thật lớn. Số tiên ma có thể sống sót chỉ là rất ít. Ban đầu ta không có ý định đem bí mật này nói cho mọi người biết, chủ yếu là tránh sự khủng hoảng mà thôi. Mà bây giờ cũng đã bại lộ ra, vậy thì ta cũng không giấu diếm chút nào nữa. Ta quyết định sẽ cùng Triệu Thụy tiến vào Địa Tâm, tìm cách cứu viện Ngọc Hoàng. So với phải ngồi chờ chết thì sao không bằng bỏ sức đánh cuộc một lần, có lẽ còn có hi vọng sinh tồn.”
Chúng thần tiên trong Thần Điện nghe được không khỏi ngoài ý muốn.
"A! Thiên Tôn! Ngài muốn đích thân tiến vào Địa tâm ư?"
"Cái này không thể được! Ngài đi rồi, là ai tọa trấn Thiên Thần Điện đây? Ai sẽ chống đỡ với Vạn Ma Thành?"
“Đúng vậy! Thiên Tôn! Ngài hay là suy nghĩ cho kĩ trước khi hành động a!”
Thần Kiệt Thiên Tôn đưa tay ngăn lại những lời khuyên bảo của chúng thần: “Ta đã quyết tâm rồi, các ngươi không cần khuyên bảo gì nữa!”
Nói xong, hắn nhìn Triệu Thụy hỏi: “Ngươi định khi nào thì định hành động?”
“Sau khi Đôn Triệt xuất quan, lập tức đi ngay!”
“Tốt! Cứ định như thế đi. Thừa dịp rảnh rỗi này chúng ta sẽ thảo luận kế hoạch cứu viện hoàn mỹ nhất”. Thần Kiệt Thiên Tôn gật đầu một cái, sau đó hướng về các thần tiên khác hỏi: “Ai nguyện ý cùng đi với chúng ta không? Là hoàn toàn tự nguyện, ta không hề ép buộc!”.
Chúng thần tiên tại Thần Điện hai mắt nhìn nhau do dự. Bọn họ vô cùng rõ ràng, lần này tiến vào Địa Tâm là nguy hiểm cỡ nào, hi vọng sống sót rất là xa vời. Chúng thần tiên còn đang do dự thì Địch Khắc đột nhiên giơ tay, chậm rãi từ trung tâm đám đông bước ra.
"Ta nguyện ý đi!" Hắn khẽ cười nói: “So với chờ chết thì không bằng đánh cược một phen. Tình hình đã xấu, muốn tốt thì phải tự mình đi vào.
"Ta nguyện ý đi!". Nguyệt Quang Nữ thần cũng đã đi ra.
Nàng cũng không có thành kiến gì với Triệu Thụy. Vừa rồi để động viên chúng thần, Triệu Thụy đã hưng sư vấn tội (lên mặt dạy đời- DG) chỉ vì để có thể rời đi Cấm Ma Không Gian. Chỉ cần có thể rời khỏi nơi này, thì cho dù có nguy hiểm như thế nào đi nữa ta cũng nguyện ý gánh chịu..
Có hai vị thần tiên đi đầu, đám người trong Thần Kiệt điện đang do dự liên tiếp đứng dậy, tỏ vẻ nguyện ý đi theo Thần Kiệt Thiên Tôn mạo hiểm một lần.
Đương nhiên cũng có không ít thần tiên còn có ảo tưởng về tương lai, cho rằng tình cảnh sau này không nguy hiểm ác liệt như Triệu Thụy đã nói, nên hiện tại mạo hiểm không đáng giá. Bởi vậy vẫn như trước không muốn đi vào Địa Tâm.
Thần Kiệt Thiên Tôn cũng không miễn cưỡng bắt bọn họ đi.
Triệu Thụy đếm qua số lượng, người nguyện ý đi vào Địa Tâm mạo hiểm ước chừng khoảng 300-400 mạng, mặc dù không coi là nhiều. Tuy nhiên đều là thuộc tầng lớp lãnh đạo ở Thiên Thần Điện nên tu vi cũng đạt tới Tứ Trọng Thiên. Tu vi rất cao mới có thể phát ra tác dụng lớn.
Sau khi xác định rõ những người sẽ đi, chúng thiên thần bắt đầu tính toán kế hoạch tiến vào Địa Tâm.
Chỉ là nhận thức của bọn hắn với Địa Tâm thực sự là ít đến đáng thương, bởi vậy kế hoạch của họ cũng tương đối thô lược, chỉ có thể đến lúc đó tùy cơ ứng biến. Tính toán được kế hoạch thật tốt, chúng tiên thần dưới sự dẫn đầu của Thần Kiệt Thiên Tôn đi tới viễn cổ cấm kị chi địa.
Lúc này không còn thần vệ nào ngăn cản nữa.
Đi vào trong viễn cổ thần điện bị tàn phá, Thần Kiệt Thiên Tôn dẫn chúng tiên thần đi thẳng tới cuối thần điện. Tại đây ngoại trừ một bãi đá hình vuông rất to ra thì không còn một thứ gì khác.
Thần Kiệt Thiên Tôn chỉ vào bãi đá nói: “Nơi này đã từng đặt bức tượng của Ám Hắc Cửu Đầu Long, chỉ là nó bị phá hủy sau chiến tranh tiên ma rồi.
Có biết tại sao tòa thần điện này lại được gọi là cấm kị chi địa không? Tại vì bên dưới bãi đá này tồn tại một cái thông đạo đi xuống Địa Tâm. Năm đó Ám Hắc Cửu Đầu Long đã từng một lần đi theo cái thông đạo này lên mặt đất!
Trên thực tế, nhiều năm trước cũng từng có thần tiên cường đại theo cái thông đạo này lẻn xuống Địa Tâm, tìm cơ hội ám sát Ám Hắc Cửu Đầu Long. Vì nó mặc dù cường hãn tuyệt luân, nhưng có lại có thời điểm ngủ gật. Tuy nhiên những tên thần tiên này đi xuống cơ hồ bị diệt hết, có đi mà không có về. Chỉ có một người bị trọng thương chạy thoát đi lên.
Nhưng hắn cũng không sống được bao lâu, chỉ kịp nói cho chúng ta biết bên dưới cái động không đáy này, bị Ám Hắc Cửu Đầu Long hạ cấm chế rất cường đại, nếu tùy tiện đi xuống thì dữ nhiều lành ít. Sau đó hắn tắt thở.
Do đó, qua nhiều năm như vậy ta vẫn đóng cửa cái thông đạo này, không cho bất luận kẻ nào tới gần. Nếu không phải sắp đến thời gian Ám Hắc Cửu Đầu Long lên mặt đất, thì ta cũng sẽ không mở ra cái thông đạo này.
Thần Kiệt Thiên Tôn nói xong, miệng phì tụng pháp quyết, trên tay ngưng tụ một quang cầu màu hồng, vỗ lên mặt thềm đá.
Chỉ nghe thấy từng trận âm thanh ù ù vang lên, cả bãi đá chậm rãi dịch sang bên cạnh. Không chỉ có thế mà thậm chí cả nền đá của thần điện cũng hướng một bên mà dịch sang.
Những thần tiên gần đó vội vàng lui về phía sau.
Một lát sau, một cái động rất lớn xuất hiện trước mắt mọi người. Cái huyệt động này đường kính cỡ 200m, nhìn xuống thăm dò thì chỉ thấy tối om, sâu không thấy đáy, từng luồng gió lạnh gào thét thổi từ dưới lên làm cho người ta ko khỏi sinh ra hàn ý trong lòng.
Các thần tiên quay sang nhìn mặt nhau, mặc dù trên mặt không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng đều tràn ngập nỗi sợ hãi không tên. Dù sao đi nữa thì nguy hiểm trước mặt đáng sợ nhất chính là, ma thú Ám Hắc Cửu Đầu Long.
Không một ai có thể biết được cuối cùng họ có thể còn sống trở về hay không.
Triệu Thụy nhìn vào vẻ mặt của các thần tiên kia, thấy được trong mắt họ hắn biết rằng lúc này phải quyết định thật nhanh, nếu cứ tiếp tục kéo dài thì chỉ sợ sẽ có tên thối lui. Vì thế hắn hít sâu một hơi, làm người đầu tiên nhảy vào trong huyệt động.
Đôn Triệt và Thần Kiệt Thiên tôn cũng nhảy vào theo sát phía sau.
Có người đi đầu, các thần tiên khác cũng không tiếp tục do dự nữa, liên tiếp nhảy vào huyệt động không đáy này.
Ngay tại thời điểm Triệu Thụy và Thần Kiệt Thiên Tôn cùng các thần tiên đi vào trong huyệt động xuống Địa Tâm.
Ở cách đó hàng trăm vạn dặm, tại phủ đệ của Vạn Ma Thành thành chủ, đèn vẫn sáng trưng.
Cửu Sí Ma Ô đứng trên đỉnh tháp rộng lớn, từ trên cao nhìn xuống khắp toàn bộ Vạn Ma Thành, trên người phát tán hơi thở cuồng bạo, trong lòng lại buồn bực không thôi.
Lần trước hắn có được cơ hội tốt đến như vậy để giết chết Thần Kiệt Thiên Tôn. Mắt thấy được sẽ thành công rồi lại bị một tên vô danh tiểu tốt cứu đi mất.
Điều này làm cho hắn vẫn canh cánh trong lòng.
Cơ hội chỉ có một lần, một khi bỏ qua rất khó có được lần nữa. Trừ phi trời cao lại ban cho hắn thêm một cái cơ hội tuyệt hảo nữa. Nếu không hắn muốn tiến thêm một bước đả kích Thiên Thần Điện, diệt trừ lão đối thủ đã dây dưa hàng trăm vạn năm nay thì đã phi thường khó khăn.
Những người hầu của Cửu Sí Ma Ô cảm nhận được thành chủ đang tức giận, cả đám sợ hãi run rẩy, cúi đầu khom lưng, không dám thở mạnh lấy một cái. Sợ chọc giận đến Cửu Sí Ma Ô thì tự mình gây họa sát thân.
Đúng lúc này một con quái điểu màu đen thân phát ra quang mang rất nhỏ từ bên ngoài bay tới rơi vào tay Cửu Sí Ma Ô.
“Thần Kiệt Thiên Tôn mang theo toàn bộ tinh anh của Thiên Thần điện đi vào Địa Tâm tìm cách cứu viện Ngọc Hoàng” Con quái điểu miệng nói tiếng người, đem tin tức tuyệt mật nói cho Cửu Sí Ma Ô. Nói xong nó liền biến thành một làn khói nhẹ biến mất không một dấu vết, giống như chưa bao giờ xuất hiện.
Cửu Sí Ma ô đối với tin tức này vô cùng tin tưởng.
Bởi vì tin tức này là do hắn sắp xếp gian tế chui vào Thiên Thần Điện mà lấy được. Hơn nữa lại là dùng Tiềm ẩn hồn điểu thuật đưa đến.
Tiềm ẩn hồn điểu thuật là cách mà người thi triển nó rút ra một phần nhỏ hồn phách của chính bản thân mình, hóa thành hồn chim để truyền tin. Loại tiên thuật này có chỗ tốt là cực kì bí mật, không dễ dàng bị pháp thuật cấm chế của nơi thi triển phát hiện ra. Nhưng có chỗ xấu là gây thương tổn tu vi của người thi triển. Ít người có thể nguyện ý thi triển tiên thuật này!
“Thần Kiệt Thiên Tôn tự nhiên muốn nghĩ cách cứu viện Ngọc Hoàng?” Cửu Sí Ma Ô trên mặt hiện ra một tia cười lạnh: “Đây quả thực là mơ mộng hão huyền! Có Ám Hắc Cửu Đầu Long trông giữ tại Địa Tâm, đừng nói là chỉ có 1 tên Thần Kiệt Thiên Tôn, cho dù là 1000 tên cũng đừng có nghĩ là cứu được Ngọc Hoàng ra! Thần Kiệt Thiên Tôn thật sự là lão hồ đồ, tự nhiên mang theo nhiều thần tiên như thế đi chịu chết!
Tuy nói, Ám Hắc Cửu đầu long sắp một lần nữa chui lên mặt đất, nhưng nếu tìm một chỗ trốn đi nói không chừng có thể tránh thoát một kiếp này. Nếu đi xuống Địa Tâm thì chính là trăm phần trăm xong đời!
Bất quá, hắn làm ẩu như thế lại là một cơ hội cho ta dễ dàng cướp đoạt được Thiên Thần điện trống không kia. Xem như nếu Thần Kiệt Thiên Tôn có thể còn sống từ Địa Tâm trở về, cứu ra Ngọc Hoàng thì cuối cùng cũng là ta tới nhận lấy thành quả thắng lợi!”.
Nghĩ đến đây, Cửu Sí Ma Ô đứng tại chỗ truyền lệnh xuống, lệnh cho mười vị yêu tướng của Vạn Ma Thành nhanh chóng chạy tới phòng họp của phủ thành chủ để thương nghị đại sự.
Không đến một khắc công phu, 10 vị yêu ma tướng từ các nơi đã chạy đến, tụ tập tại phòng họp, chỉ là bọn hắn đều không biết tại sao Cửu Sí Ma Ô lại cấp tốc đem bọn họ triệu tập đến đây. Rốt cuộc là có chuyện gì?
“Ta muốn tuyên bố cho các ngươi biết một quyết định trọng yếu.” Đợi cho 10 tên yêu ma tướng toàn bộ đến đông đủ, Cửu Sí Ma Ô nghiêm túc nói: “Tất cả yêu ma Vạn Ma Thành toàn thể xuất phát tấn công Thiên Thần điện!”
"Cái gì! Toàn bộ xuất động, tấn công Thiên Thần Điện!"
Mười vị yêu ma tướng đồng thời kinh hãi nhìn Cửu Sí Ma Ô, quả thực khó mà tin được cái lỗ tai của mình! Bọn họ hoài nghi không biết Cửu Sí Ma Ô có điên hay không, tự nhiên lại ra một cái mệnh lệnh như vậy!
Phải biết rằng, Vạn Ma Thành mặc dù cùng Thiên Thần Điện xung đột không ngừng, nhưng vẫn chỉ là một chút va chạm nhỏ mà vẫn tận lực tránh phát sinh quyết chiến quy mô lớn. Bởi vì bọn họ cũng đều phi thường rõ ràng là song phương thế lực ngang nhau, một khi phát sinh quyết chiến quy mô lớn, thì chỉ có lưỡng bại câu thương mà thôi.
Cho dù một bên có may mắn thắng lợi thì cũng chỉ là thắng thảm. Bên thắng lợi sau đó có thể sinh tồn trong nguy cơ tứ phía của Ma Sang Chi Tinh có hay không cũng là không thể tính trước được. Thế nhưng, hiện giờ Cửu Sí Ma Ô lại ra lệnh cho bọn họ dốc toàn bộ lực lượng ngang bằng với đem toàn bộ tiền vốn ra đặt cược, làm sao mà bọn chúng lại không kinh hãi.
“Thành chủ! Ngài sao lại có quyết định như thế?”
“Đúng vậy! Thành chủ, quyết định này có điểm phải lo lắng a!”
“Nếu cứ vội vàng mạo hiểm tấn công Thiên Thần điện, thì chỉ sợ lưỡng bại câu thương!”
Cơ hồ tất cả yêu ma tướng đã đưa ra ý kiến phản đối, cho rằng làm như thế sẽ phá vỡ sự cân bằng tồn tại bấy lâu nay. Chỉ sợ họa phúc khó lường.
Chúng thần tiên trong Thần Điện nghe được không khỏi ngoài ý muốn.
"A! Thiên Tôn! Ngài muốn đích thân tiến vào Địa tâm ư?"
"Cái này không thể được! Ngài đi rồi, là ai tọa trấn Thiên Thần Điện đây? Ai sẽ chống đỡ với Vạn Ma Thành?"
“Đúng vậy! Thiên Tôn! Ngài hay là suy nghĩ cho kĩ trước khi hành động a!”
Thần Kiệt Thiên Tôn đưa tay ngăn lại những lời khuyên bảo của chúng thần: “Ta đã quyết tâm rồi, các ngươi không cần khuyên bảo gì nữa!”
Nói xong, hắn nhìn Triệu Thụy hỏi: “Ngươi định khi nào thì định hành động?”
“Sau khi Đôn Triệt xuất quan, lập tức đi ngay!”
“Tốt! Cứ định như thế đi. Thừa dịp rảnh rỗi này chúng ta sẽ thảo luận kế hoạch cứu viện hoàn mỹ nhất”. Thần Kiệt Thiên Tôn gật đầu một cái, sau đó hướng về các thần tiên khác hỏi: “Ai nguyện ý cùng đi với chúng ta không? Là hoàn toàn tự nguyện, ta không hề ép buộc!”.
Chúng thần tiên tại Thần Điện hai mắt nhìn nhau do dự. Bọn họ vô cùng rõ ràng, lần này tiến vào Địa Tâm là nguy hiểm cỡ nào, hi vọng sống sót rất là xa vời. Chúng thần tiên còn đang do dự thì Địch Khắc đột nhiên giơ tay, chậm rãi từ trung tâm đám đông bước ra.
"Ta nguyện ý đi!" Hắn khẽ cười nói: “So với chờ chết thì không bằng đánh cược một phen. Tình hình đã xấu, muốn tốt thì phải tự mình đi vào.
"Ta nguyện ý đi!". Nguyệt Quang Nữ thần cũng đã đi ra.
Nàng cũng không có thành kiến gì với Triệu Thụy. Vừa rồi để động viên chúng thần, Triệu Thụy đã hưng sư vấn tội (lên mặt dạy đời- DG) chỉ vì để có thể rời đi Cấm Ma Không Gian. Chỉ cần có thể rời khỏi nơi này, thì cho dù có nguy hiểm như thế nào đi nữa ta cũng nguyện ý gánh chịu..
Có hai vị thần tiên đi đầu, đám người trong Thần Kiệt điện đang do dự liên tiếp đứng dậy, tỏ vẻ nguyện ý đi theo Thần Kiệt Thiên Tôn mạo hiểm một lần.
Đương nhiên cũng có không ít thần tiên còn có ảo tưởng về tương lai, cho rằng tình cảnh sau này không nguy hiểm ác liệt như Triệu Thụy đã nói, nên hiện tại mạo hiểm không đáng giá. Bởi vậy vẫn như trước không muốn đi vào Địa Tâm.
Thần Kiệt Thiên Tôn cũng không miễn cưỡng bắt bọn họ đi.
Triệu Thụy đếm qua số lượng, người nguyện ý đi vào Địa Tâm mạo hiểm ước chừng khoảng 300-400 mạng, mặc dù không coi là nhiều. Tuy nhiên đều là thuộc tầng lớp lãnh đạo ở Thiên Thần Điện nên tu vi cũng đạt tới Tứ Trọng Thiên. Tu vi rất cao mới có thể phát ra tác dụng lớn.
Sau khi xác định rõ những người sẽ đi, chúng thiên thần bắt đầu tính toán kế hoạch tiến vào Địa Tâm.
Chỉ là nhận thức của bọn hắn với Địa Tâm thực sự là ít đến đáng thương, bởi vậy kế hoạch của họ cũng tương đối thô lược, chỉ có thể đến lúc đó tùy cơ ứng biến. Tính toán được kế hoạch thật tốt, chúng tiên thần dưới sự dẫn đầu của Thần Kiệt Thiên Tôn đi tới viễn cổ cấm kị chi địa.
Lúc này không còn thần vệ nào ngăn cản nữa.
Đi vào trong viễn cổ thần điện bị tàn phá, Thần Kiệt Thiên Tôn dẫn chúng tiên thần đi thẳng tới cuối thần điện. Tại đây ngoại trừ một bãi đá hình vuông rất to ra thì không còn một thứ gì khác.
Thần Kiệt Thiên Tôn chỉ vào bãi đá nói: “Nơi này đã từng đặt bức tượng của Ám Hắc Cửu Đầu Long, chỉ là nó bị phá hủy sau chiến tranh tiên ma rồi.
Có biết tại sao tòa thần điện này lại được gọi là cấm kị chi địa không? Tại vì bên dưới bãi đá này tồn tại một cái thông đạo đi xuống Địa Tâm. Năm đó Ám Hắc Cửu Đầu Long đã từng một lần đi theo cái thông đạo này lên mặt đất!
Trên thực tế, nhiều năm trước cũng từng có thần tiên cường đại theo cái thông đạo này lẻn xuống Địa Tâm, tìm cơ hội ám sát Ám Hắc Cửu Đầu Long. Vì nó mặc dù cường hãn tuyệt luân, nhưng có lại có thời điểm ngủ gật. Tuy nhiên những tên thần tiên này đi xuống cơ hồ bị diệt hết, có đi mà không có về. Chỉ có một người bị trọng thương chạy thoát đi lên.
Nhưng hắn cũng không sống được bao lâu, chỉ kịp nói cho chúng ta biết bên dưới cái động không đáy này, bị Ám Hắc Cửu Đầu Long hạ cấm chế rất cường đại, nếu tùy tiện đi xuống thì dữ nhiều lành ít. Sau đó hắn tắt thở.
Do đó, qua nhiều năm như vậy ta vẫn đóng cửa cái thông đạo này, không cho bất luận kẻ nào tới gần. Nếu không phải sắp đến thời gian Ám Hắc Cửu Đầu Long lên mặt đất, thì ta cũng sẽ không mở ra cái thông đạo này.
Thần Kiệt Thiên Tôn nói xong, miệng phì tụng pháp quyết, trên tay ngưng tụ một quang cầu màu hồng, vỗ lên mặt thềm đá.
Chỉ nghe thấy từng trận âm thanh ù ù vang lên, cả bãi đá chậm rãi dịch sang bên cạnh. Không chỉ có thế mà thậm chí cả nền đá của thần điện cũng hướng một bên mà dịch sang.
Những thần tiên gần đó vội vàng lui về phía sau.
Một lát sau, một cái động rất lớn xuất hiện trước mắt mọi người. Cái huyệt động này đường kính cỡ 200m, nhìn xuống thăm dò thì chỉ thấy tối om, sâu không thấy đáy, từng luồng gió lạnh gào thét thổi từ dưới lên làm cho người ta ko khỏi sinh ra hàn ý trong lòng.
Các thần tiên quay sang nhìn mặt nhau, mặc dù trên mặt không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng đều tràn ngập nỗi sợ hãi không tên. Dù sao đi nữa thì nguy hiểm trước mặt đáng sợ nhất chính là, ma thú Ám Hắc Cửu Đầu Long.
Không một ai có thể biết được cuối cùng họ có thể còn sống trở về hay không.
Triệu Thụy nhìn vào vẻ mặt của các thần tiên kia, thấy được trong mắt họ hắn biết rằng lúc này phải quyết định thật nhanh, nếu cứ tiếp tục kéo dài thì chỉ sợ sẽ có tên thối lui. Vì thế hắn hít sâu một hơi, làm người đầu tiên nhảy vào trong huyệt động.
Đôn Triệt và Thần Kiệt Thiên tôn cũng nhảy vào theo sát phía sau.
Có người đi đầu, các thần tiên khác cũng không tiếp tục do dự nữa, liên tiếp nhảy vào huyệt động không đáy này.
Ngay tại thời điểm Triệu Thụy và Thần Kiệt Thiên Tôn cùng các thần tiên đi vào trong huyệt động xuống Địa Tâm.
Ở cách đó hàng trăm vạn dặm, tại phủ đệ của Vạn Ma Thành thành chủ, đèn vẫn sáng trưng.
Cửu Sí Ma Ô đứng trên đỉnh tháp rộng lớn, từ trên cao nhìn xuống khắp toàn bộ Vạn Ma Thành, trên người phát tán hơi thở cuồng bạo, trong lòng lại buồn bực không thôi.
Lần trước hắn có được cơ hội tốt đến như vậy để giết chết Thần Kiệt Thiên Tôn. Mắt thấy được sẽ thành công rồi lại bị một tên vô danh tiểu tốt cứu đi mất.
Điều này làm cho hắn vẫn canh cánh trong lòng.
Cơ hội chỉ có một lần, một khi bỏ qua rất khó có được lần nữa. Trừ phi trời cao lại ban cho hắn thêm một cái cơ hội tuyệt hảo nữa. Nếu không hắn muốn tiến thêm một bước đả kích Thiên Thần Điện, diệt trừ lão đối thủ đã dây dưa hàng trăm vạn năm nay thì đã phi thường khó khăn.
Những người hầu của Cửu Sí Ma Ô cảm nhận được thành chủ đang tức giận, cả đám sợ hãi run rẩy, cúi đầu khom lưng, không dám thở mạnh lấy một cái. Sợ chọc giận đến Cửu Sí Ma Ô thì tự mình gây họa sát thân.
Đúng lúc này một con quái điểu màu đen thân phát ra quang mang rất nhỏ từ bên ngoài bay tới rơi vào tay Cửu Sí Ma Ô.
“Thần Kiệt Thiên Tôn mang theo toàn bộ tinh anh của Thiên Thần điện đi vào Địa Tâm tìm cách cứu viện Ngọc Hoàng” Con quái điểu miệng nói tiếng người, đem tin tức tuyệt mật nói cho Cửu Sí Ma Ô. Nói xong nó liền biến thành một làn khói nhẹ biến mất không một dấu vết, giống như chưa bao giờ xuất hiện.
Cửu Sí Ma ô đối với tin tức này vô cùng tin tưởng.
Bởi vì tin tức này là do hắn sắp xếp gian tế chui vào Thiên Thần Điện mà lấy được. Hơn nữa lại là dùng Tiềm ẩn hồn điểu thuật đưa đến.
Tiềm ẩn hồn điểu thuật là cách mà người thi triển nó rút ra một phần nhỏ hồn phách của chính bản thân mình, hóa thành hồn chim để truyền tin. Loại tiên thuật này có chỗ tốt là cực kì bí mật, không dễ dàng bị pháp thuật cấm chế của nơi thi triển phát hiện ra. Nhưng có chỗ xấu là gây thương tổn tu vi của người thi triển. Ít người có thể nguyện ý thi triển tiên thuật này!
“Thần Kiệt Thiên Tôn tự nhiên muốn nghĩ cách cứu viện Ngọc Hoàng?” Cửu Sí Ma Ô trên mặt hiện ra một tia cười lạnh: “Đây quả thực là mơ mộng hão huyền! Có Ám Hắc Cửu Đầu Long trông giữ tại Địa Tâm, đừng nói là chỉ có 1 tên Thần Kiệt Thiên Tôn, cho dù là 1000 tên cũng đừng có nghĩ là cứu được Ngọc Hoàng ra! Thần Kiệt Thiên Tôn thật sự là lão hồ đồ, tự nhiên mang theo nhiều thần tiên như thế đi chịu chết!
Tuy nói, Ám Hắc Cửu đầu long sắp một lần nữa chui lên mặt đất, nhưng nếu tìm một chỗ trốn đi nói không chừng có thể tránh thoát một kiếp này. Nếu đi xuống Địa Tâm thì chính là trăm phần trăm xong đời!
Bất quá, hắn làm ẩu như thế lại là một cơ hội cho ta dễ dàng cướp đoạt được Thiên Thần điện trống không kia. Xem như nếu Thần Kiệt Thiên Tôn có thể còn sống từ Địa Tâm trở về, cứu ra Ngọc Hoàng thì cuối cùng cũng là ta tới nhận lấy thành quả thắng lợi!”.
Nghĩ đến đây, Cửu Sí Ma Ô đứng tại chỗ truyền lệnh xuống, lệnh cho mười vị yêu tướng của Vạn Ma Thành nhanh chóng chạy tới phòng họp của phủ thành chủ để thương nghị đại sự.
Không đến một khắc công phu, 10 vị yêu ma tướng từ các nơi đã chạy đến, tụ tập tại phòng họp, chỉ là bọn hắn đều không biết tại sao Cửu Sí Ma Ô lại cấp tốc đem bọn họ triệu tập đến đây. Rốt cuộc là có chuyện gì?
“Ta muốn tuyên bố cho các ngươi biết một quyết định trọng yếu.” Đợi cho 10 tên yêu ma tướng toàn bộ đến đông đủ, Cửu Sí Ma Ô nghiêm túc nói: “Tất cả yêu ma Vạn Ma Thành toàn thể xuất phát tấn công Thiên Thần điện!”
"Cái gì! Toàn bộ xuất động, tấn công Thiên Thần Điện!"
Mười vị yêu ma tướng đồng thời kinh hãi nhìn Cửu Sí Ma Ô, quả thực khó mà tin được cái lỗ tai của mình! Bọn họ hoài nghi không biết Cửu Sí Ma Ô có điên hay không, tự nhiên lại ra một cái mệnh lệnh như vậy!
Phải biết rằng, Vạn Ma Thành mặc dù cùng Thiên Thần Điện xung đột không ngừng, nhưng vẫn chỉ là một chút va chạm nhỏ mà vẫn tận lực tránh phát sinh quyết chiến quy mô lớn. Bởi vì bọn họ cũng đều phi thường rõ ràng là song phương thế lực ngang nhau, một khi phát sinh quyết chiến quy mô lớn, thì chỉ có lưỡng bại câu thương mà thôi.
Cho dù một bên có may mắn thắng lợi thì cũng chỉ là thắng thảm. Bên thắng lợi sau đó có thể sinh tồn trong nguy cơ tứ phía của Ma Sang Chi Tinh có hay không cũng là không thể tính trước được. Thế nhưng, hiện giờ Cửu Sí Ma Ô lại ra lệnh cho bọn họ dốc toàn bộ lực lượng ngang bằng với đem toàn bộ tiền vốn ra đặt cược, làm sao mà bọn chúng lại không kinh hãi.
“Thành chủ! Ngài sao lại có quyết định như thế?”
“Đúng vậy! Thành chủ, quyết định này có điểm phải lo lắng a!”
“Nếu cứ vội vàng mạo hiểm tấn công Thiên Thần điện, thì chỉ sợ lưỡng bại câu thương!”
Cơ hồ tất cả yêu ma tướng đã đưa ra ý kiến phản đối, cho rằng làm như thế sẽ phá vỡ sự cân bằng tồn tại bấy lâu nay. Chỉ sợ họa phúc khó lường.
/635
|