Sắc mặt Mộc Bạch Cập trở nên tím tái.
Mẹ kiếp, đây là cướp hào quang của ta!
Từ xa nhìn Ninh Tiểu Xuyên ở bên kia quảng trường, Mộc Bạch Cập chửi thầm.
Thân là thánh giới Dưỡng Tâm Sư lão luyện, Mộc Bạch Cập cũng luyện chế được Thiên Lôi Hàng Ma nhưng vấn đề là trong đại hội lần này Mộc Bạch Cập tự cho rằng tùy tiện luyện chế một viên đan là có thể giành được quán quân nên không dốc hết sức.
Trong tình huống đó đột nhiên xuất hiện một người đẩy hẳn xuống, đương nhiên Mộc Bạch Cập không cam tâm.
Nhưng có không cam tâm thế nào thì cũng hết cách. Giờ đan dược của hắn đã sắp luyện thành rồi, muốn luyện một lò khác thì có ai đợi được hắn hai ngày nữa.
Đan dược của Ninh Tiểu Xuyên có thuộc tính Thiên Lôi Hàng Ma, gần như đã khiến tất cả mọi người đều chấn kinh, trong đó đương nhiên có cả phu phụ Dược Hồi Xuân trên khán đài phía đông quảng trường.
So với sự khinh thường vừa rồi thì phu phụ Dược Hồi Xuân lúc này mồm há to đến mức nhét vừa một quả trứng.
Thánh cấp Dưỡng Tâm Sư hơn nữa còn là thánh cấp Dưỡng Tâm Sư khá mạnh.
Vào khoảnh khắc thấy Thiên Lôi Hàng Ma xuất hiện, phu phụ Dược Hồi Xuân đã nhận ra đẳng cấp Dưỡng Tâm Sư của Ninh Tiểu Xuyên.
Một kẻ vốn nghĩ hắn chẳng có gì nổi bật đột nhiên trở thành đối tượng khiến họ cũng ngưỡng vọng, khoảng cách này thật khiến Dược Hồi Xuân và Văn Mẫn hơi choáng váng.
Nhưng tốt xấu gì họ cũng là cao thủ Tạo Hóa Cảnh, sau sự thất thần trong giây lát họ đã lấy lại được binh tĩnh.
Giống như lão ẩu kia, Dược Hồi Xuân lúc này có chút hối hận.
Nếu khi đó hắn bất chấp tất cả giữ Ninh Tiểu Xuyên lại Dược gia thì giờ Dược gia đã có thêm một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư tọa trấn. Khi ấy Dược gia sẽ chấn áp được Mộc gia.
Nhưng giờ thì mọi việc đã muộn rồi.
Ai bảo lúc đó mắt hắn như mù, không nhận ra người trẻ tuổi bình thường này lại trở nên biến thái thế này
Dược Hồi Xuân lắc đầu cười khổ.
Còn Văn Mẫn ngồi bên cạnh thì thần sắc có vài phần trầm ngâm.
- Không ngờ tiểu tử này lại là thánh cấp Dưỡng Tâm Sư. Nếu vậy thì hắn cũng xứng với con gái ta.
Văn Mẫn lúc này bắt đầu suy nghĩ chuyện của Dược Tư Kỳ và Ninh Tiểu Xuyên. Thái độ của Văn Mẫn lúc này đã khác hắn lúc trước, không những không phản đối Dược Tư Kỳ lại gần Ninh Tiểu Xuyên mà giờ còn ủng hộ.
Còn việc Ninh Tiểu Xuyên có ý gì với đạo khí không thì Văn Mẫn không hề nghĩ tới.
Đùa à, con gái bảo bối của bà là nữ nhân xinh đẹp nhất thiên hạ, cho dù Ninh Tiểu Xuyên là thánh giới Dưỡng Tâm Sư thì sao? Vẫn sẽ bị con gái bà mê hoặc thôi.
Bên kia, Mộc Vân Hạc một cước đã một bộc nhân bên cạnh ngã lăn ra.
- Thánh giới Dưỡng Tâm Sư, sao hắn lại là thánh giới Dưỡng Tâm Sư?
Gầm lên mấy tiếng giận dữ xong Mộc Vân Hạc mới bình tĩnh ại.
Tuy tính cách không tốt nhưng Mộc Vân Hạc không phải tên ngốc. Sau khi nhận ra Ninh Tiểu Xuyên là thánh cấp Dưỡng Tâm Sư, hắn đã nghĩ kỹ, dựa vào hắn thì không thể nào đối phó được với Ninh Tiểu Xuyên.
- Mau thông báo cho phụ thân ta.
Mộc Vân Hạc chau mày trầm ngâm một lúc rồi quát lên với một bộc nhân.
Bộc nhân đó vội vàng chạy về Mộc gia.
Trong Mộc gia lúc này, gia chủ Mộc Bạch Thuật đang tiếp đón khách.
Người khiến Mộc Bạch Thuật không tới đại hội Dưỡng Tâm Sư mà ở nhà đích thân tiếp đón đương nhiên không phải tầm thường.
Trong phòng khách Mộc gia, khi Mộc Bạch Thuật nhìn người kia ánh mắt có vài phần cung kính.
Vị khách nhân khoảng hơn ba mươi tuổi, để một chùm râu nhỏ, nhìn khá gian xảo.
Không nói việc hắn khó coi, trên mặt còn có không ít nốt ruồi đen, chúng khiến mặt hắn lốm đốm nhìn thế nào cũng không giống mặt người.
Nếu có người thấy hắn chắc chắn sẽ không nhịn được mà cười ha hả, kinh thán sao thế gian lại có người như thế này.
Nhưng Mộc Bạch Thuật lại vô cùng cung kính với người này, không dám có chút thần sắc nào khác.
Lý do khiến Mộc Bạch Thuật cung kính như vậy rất đơn giản, vì người có bộ dạng kỳ quái này chính là một vị Thứ Thần.
Dược Vương Tinh nổi tiếng về linh dược, nhưng cao thủ thật sự không nhiều. Tọa trấn Dược Vương Tinh phần lớn là các cao thủ cấp Thứ Thần. Cao thú cấp thần linh thật sự thì đều rời khỏi Dược Vương Tinh tới nhưng nơi khác trong thần giới rồi.
Bản thân Mộc Bạch Thuật có tu vi Hư Thần Cảnh, còn một chút nữa là Thứ Thần, nhưng trước mặt vị Thứ Thần này thì vẫn cung kính cúi đầu.
Huống hồ vị Thứ Thần trước mặt hắn lại có bối cảnh hơn nhiều so với một gia chủ Mộc gia như hắn.
- Mộc gia chủ, lần này ta tới là vì Thiên Thần Cung ta cần một nhóm Dưỡng Tâm Sư luyện chế đan dược. Trong số những Dưỡng Tâm Sư này ít nhất cũng phải có một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư, mười vương cấp Dưỡng Tâm Sư. Ngươi chuẩn bị giúp ta, ta sẽ ở lại đây ba ngày, sau đó ta sẽ gặp những Dưỡng Tâm Sư đó.
Vị Thứ Thần này tuy cổ quái nhưng ngữ khí rất cứng rắn, mở miệng nói là người khác không được nghi ngờ.
- Vâng, ta sẽ sắp xếp ổn thỏa.
Mộc Bạch Thuật khổ sở gật đầu.
Trên cả Dược Vương Tinh này cũng không có nhiều thánh cấp Dưỡng Tâm Sư.
Lúc này, thánh cấp Dưỡng Tâm Sư ở Dược Vương Tinh cũng chỉ có Mộc Bạch Cập. Lần này đối phương nói rõ cần một thánh giới Dưỡng Tâm Sư. Đại diện được cho Mộc gia tới Thiên Thần Cung cũng chỉ có Mộc Bạch Cập mà thôi.
Nếu Mộc Bạch Cập rời đi thì ưu thế tuyệt đối của Mộc gia với những thế gia Dưỡng Tâm Sư khác sẽ biến mất hoàn toàn.
Nhưng lần này là Mộc Bạch Cập tới Thiên Thần Cung. Nghĩ tới đó Mộc Bạch Cập mới bớt khổ sở.
Thiên Thần Cung là một đại thế lực trong Thần Giới, bao gồm vài chục ngôi sao và cả Dược Vương Tinh, tất cả đều trong phạm vi của Thiên Thần Cung.
Mộc Bạch Cập vào được Thiên Thần Cung thì cũng coi như tiền đồ xán lạn, tốt hơn nhiều so với ở lại Mộc gia.
Mộc gia mất đi Mộc Bạch Cập tuy có thể tạm thời không áp chế được các thế gia khác ở Dược Vương Tinh nhưng khi Mộc Bạch Cập có thành tích ở Thiên Thần Cung thì Mộc gia có thể mượn ngọn Đông Phong này bá chiếm cả Dược Vương Tinh.
Vì thế nhìn về lâu vè dài thì việc Mộc Bạch Cập vào Tiết Cư Chính lợi nhiều hơn hại..
Sau khi xác định rõ điều này, sắc mặt Mộc Bạch Thuật tốt hơn nhiều, gật đầu cười:
- Đinh Khuê đại nhân, giờ Dược Vương Tinh đang tổ chức đại hội Dưỡng Tâm Sư, ngài có tới xem không?
- Thôi, một đại hội Dưỡng Tâm Sư nhỏ bé thì có gì hay, ngay một Thần Nông cũng không có.
Người tên Đinh Khuê này lắc đầu, vẻ mặt đầy coi thường.
Thiên Thần Cung là đại thế lực của Thần Giới, quy mô không phải một Dược Vương Tinh có thể sánh được.
Loại đại hội Dưỡng Tâm Sư tổ chức trên Dược Vương Tinh này, Dưỡng Tâm Sư đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là thánh cấp. Còn trong Thiên Thần Cung thì thường xuyên tổ chức đại hội Dưỡng Tâm Sư cấp Thần Nông, cấp này mới thật sự đặc sắc.
Đinh Khuê xuất thân từ Thiên Thần Cung đương nhiên sẽ không để mắt tới đại hội Dưỡng Tâm Sư ở Dược Vương Tinh.
Mộc Bạch Thuật cũng không ngạc nhiên, gật đầu rồi sắp xếp chỗ ở cho Đinh Khuê.
Đúng lúc đó bộc nhân Mộc gia cuống cuồng chạy về.
Vì lúc trước khi bộc nhân này báo cáo tình hình thì Mộc Bạch Thuật đã nói không cần che giấu thần sắc trước Đinh Khuê. Nên người này vừa vào đã kể lại tình hình về thánh cấp Dưỡng Tâm Sư mới Ninh Tiểu Xuyên.
Mới xuất hiện một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư, đây thật sự là tin chấn động đối với Dược Vương Tinh.
Nhưng với Đinh Khuê thì một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư chẳng là gì.
Nhưng lúc này nghe có thánh cấp Dưỡng Tâm Sư xuất hiện thì Đinh Khuê cũng có chút hứng thú.
Lần này hắn tới Dược Vương Tinh chính là để tìm Dưỡng Tâm Sư, giờ có thêm một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư thì đương nhiên rất tốt.
- Mộc gia chủ, thánh cấp Dưỡng Tâm Sư mới này ngươi giữ lại cho ta. Ta phải đưa hắn tới Tiếp Thần Đạo.
Đinh Khuê dặn Mộc Bạch Thuật một câu rồi quay người rời đi.
Một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư tuy khá tôn quý nhưng với Đinh Khuê thì cũng chưa là gì nên Đinh Khuê cảm thấy lôi kéo một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư không cần hắn ra tay.
Đinh Khuê rời đi, Mộc Bạch Thuật chau mày trầm ngâm một lúc mới tới quảng trường diễn ra đại hội Dưỡng Tâm Sư.
Đại hội vẫn đang diễn ra, nhưng cũng gần kết thúc rồi.
Hai người luyện đan cuối cùng, Mộc Bạch Cập và Ninh Tiểu Xuyên giờ đều đã kết thúc luyện đan, hai viên đan dược chứa thuộc tính hàng ma xuất hiện đủ để bù đắp lại tổn thất khi tổ chức đại hội của các thế gia Dưỡng Tâm Sư.
Người giành quán quân đại hội lần này đương nhiên không nghi ngờ gì, chính là Ninh Tiểu Xuyên.
Mộc Bạch Cập có không cam tâm thế nào thì trước đại đình quảng chúng hắn cũng không thể làm gì được.
Theo trình tự đại hội, Dưỡng Tâm Sư giành được giải có thể nhận ngay phần thưởng của mình.
Các Dưỡng Tâm Sư xếp mấy hạng đầu gần như toàn bộ đều là người của các đại thế gia, cũng không khác gì trước đây.
Sau khi lấy phần thưởng của quán quân, Ninh Tiểu Xuyên lập tức hô lớn giữa quảng trường:
- Linh dược vạn năm đổi Toái Tâm Thảo tám nghìn năm tuổi và Âm Tủy Dịch năm nghìn năm tuổi, quá hạn không đợi!
Dùng linh dược vạn năm đổi lấy linh dược chỉ vài nghìn năm tuổi, giao dịch kiểu này chắc cũng chỉ có thằng ngốc mới làm.
Vì thế những Dưỡng Tâm Sư kia sau khi nghe Ninh Tiểu Xuyên hô thì lập tức kinh ngạc nhìn hắn, không hiểu hắn định làm trò gì.
Sau một lúc do dự, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một thân ảnh.
- Ta có Toái Tâm Thảo tám nghìn năm tuổi.
Mẹ kiếp, đây là cướp hào quang của ta!
Từ xa nhìn Ninh Tiểu Xuyên ở bên kia quảng trường, Mộc Bạch Cập chửi thầm.
Thân là thánh giới Dưỡng Tâm Sư lão luyện, Mộc Bạch Cập cũng luyện chế được Thiên Lôi Hàng Ma nhưng vấn đề là trong đại hội lần này Mộc Bạch Cập tự cho rằng tùy tiện luyện chế một viên đan là có thể giành được quán quân nên không dốc hết sức.
Trong tình huống đó đột nhiên xuất hiện một người đẩy hẳn xuống, đương nhiên Mộc Bạch Cập không cam tâm.
Nhưng có không cam tâm thế nào thì cũng hết cách. Giờ đan dược của hắn đã sắp luyện thành rồi, muốn luyện một lò khác thì có ai đợi được hắn hai ngày nữa.
Đan dược của Ninh Tiểu Xuyên có thuộc tính Thiên Lôi Hàng Ma, gần như đã khiến tất cả mọi người đều chấn kinh, trong đó đương nhiên có cả phu phụ Dược Hồi Xuân trên khán đài phía đông quảng trường.
So với sự khinh thường vừa rồi thì phu phụ Dược Hồi Xuân lúc này mồm há to đến mức nhét vừa một quả trứng.
Thánh cấp Dưỡng Tâm Sư hơn nữa còn là thánh cấp Dưỡng Tâm Sư khá mạnh.
Vào khoảnh khắc thấy Thiên Lôi Hàng Ma xuất hiện, phu phụ Dược Hồi Xuân đã nhận ra đẳng cấp Dưỡng Tâm Sư của Ninh Tiểu Xuyên.
Một kẻ vốn nghĩ hắn chẳng có gì nổi bật đột nhiên trở thành đối tượng khiến họ cũng ngưỡng vọng, khoảng cách này thật khiến Dược Hồi Xuân và Văn Mẫn hơi choáng váng.
Nhưng tốt xấu gì họ cũng là cao thủ Tạo Hóa Cảnh, sau sự thất thần trong giây lát họ đã lấy lại được binh tĩnh.
Giống như lão ẩu kia, Dược Hồi Xuân lúc này có chút hối hận.
Nếu khi đó hắn bất chấp tất cả giữ Ninh Tiểu Xuyên lại Dược gia thì giờ Dược gia đã có thêm một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư tọa trấn. Khi ấy Dược gia sẽ chấn áp được Mộc gia.
Nhưng giờ thì mọi việc đã muộn rồi.
Ai bảo lúc đó mắt hắn như mù, không nhận ra người trẻ tuổi bình thường này lại trở nên biến thái thế này
Dược Hồi Xuân lắc đầu cười khổ.
Còn Văn Mẫn ngồi bên cạnh thì thần sắc có vài phần trầm ngâm.
- Không ngờ tiểu tử này lại là thánh cấp Dưỡng Tâm Sư. Nếu vậy thì hắn cũng xứng với con gái ta.
Văn Mẫn lúc này bắt đầu suy nghĩ chuyện của Dược Tư Kỳ và Ninh Tiểu Xuyên. Thái độ của Văn Mẫn lúc này đã khác hắn lúc trước, không những không phản đối Dược Tư Kỳ lại gần Ninh Tiểu Xuyên mà giờ còn ủng hộ.
Còn việc Ninh Tiểu Xuyên có ý gì với đạo khí không thì Văn Mẫn không hề nghĩ tới.
Đùa à, con gái bảo bối của bà là nữ nhân xinh đẹp nhất thiên hạ, cho dù Ninh Tiểu Xuyên là thánh giới Dưỡng Tâm Sư thì sao? Vẫn sẽ bị con gái bà mê hoặc thôi.
Bên kia, Mộc Vân Hạc một cước đã một bộc nhân bên cạnh ngã lăn ra.
- Thánh giới Dưỡng Tâm Sư, sao hắn lại là thánh giới Dưỡng Tâm Sư?
Gầm lên mấy tiếng giận dữ xong Mộc Vân Hạc mới bình tĩnh ại.
Tuy tính cách không tốt nhưng Mộc Vân Hạc không phải tên ngốc. Sau khi nhận ra Ninh Tiểu Xuyên là thánh cấp Dưỡng Tâm Sư, hắn đã nghĩ kỹ, dựa vào hắn thì không thể nào đối phó được với Ninh Tiểu Xuyên.
- Mau thông báo cho phụ thân ta.
Mộc Vân Hạc chau mày trầm ngâm một lúc rồi quát lên với một bộc nhân.
Bộc nhân đó vội vàng chạy về Mộc gia.
Trong Mộc gia lúc này, gia chủ Mộc Bạch Thuật đang tiếp đón khách.
Người khiến Mộc Bạch Thuật không tới đại hội Dưỡng Tâm Sư mà ở nhà đích thân tiếp đón đương nhiên không phải tầm thường.
Trong phòng khách Mộc gia, khi Mộc Bạch Thuật nhìn người kia ánh mắt có vài phần cung kính.
Vị khách nhân khoảng hơn ba mươi tuổi, để một chùm râu nhỏ, nhìn khá gian xảo.
Không nói việc hắn khó coi, trên mặt còn có không ít nốt ruồi đen, chúng khiến mặt hắn lốm đốm nhìn thế nào cũng không giống mặt người.
Nếu có người thấy hắn chắc chắn sẽ không nhịn được mà cười ha hả, kinh thán sao thế gian lại có người như thế này.
Nhưng Mộc Bạch Thuật lại vô cùng cung kính với người này, không dám có chút thần sắc nào khác.
Lý do khiến Mộc Bạch Thuật cung kính như vậy rất đơn giản, vì người có bộ dạng kỳ quái này chính là một vị Thứ Thần.
Dược Vương Tinh nổi tiếng về linh dược, nhưng cao thủ thật sự không nhiều. Tọa trấn Dược Vương Tinh phần lớn là các cao thủ cấp Thứ Thần. Cao thú cấp thần linh thật sự thì đều rời khỏi Dược Vương Tinh tới nhưng nơi khác trong thần giới rồi.
Bản thân Mộc Bạch Thuật có tu vi Hư Thần Cảnh, còn một chút nữa là Thứ Thần, nhưng trước mặt vị Thứ Thần này thì vẫn cung kính cúi đầu.
Huống hồ vị Thứ Thần trước mặt hắn lại có bối cảnh hơn nhiều so với một gia chủ Mộc gia như hắn.
- Mộc gia chủ, lần này ta tới là vì Thiên Thần Cung ta cần một nhóm Dưỡng Tâm Sư luyện chế đan dược. Trong số những Dưỡng Tâm Sư này ít nhất cũng phải có một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư, mười vương cấp Dưỡng Tâm Sư. Ngươi chuẩn bị giúp ta, ta sẽ ở lại đây ba ngày, sau đó ta sẽ gặp những Dưỡng Tâm Sư đó.
Vị Thứ Thần này tuy cổ quái nhưng ngữ khí rất cứng rắn, mở miệng nói là người khác không được nghi ngờ.
- Vâng, ta sẽ sắp xếp ổn thỏa.
Mộc Bạch Thuật khổ sở gật đầu.
Trên cả Dược Vương Tinh này cũng không có nhiều thánh cấp Dưỡng Tâm Sư.
Lúc này, thánh cấp Dưỡng Tâm Sư ở Dược Vương Tinh cũng chỉ có Mộc Bạch Cập. Lần này đối phương nói rõ cần một thánh giới Dưỡng Tâm Sư. Đại diện được cho Mộc gia tới Thiên Thần Cung cũng chỉ có Mộc Bạch Cập mà thôi.
Nếu Mộc Bạch Cập rời đi thì ưu thế tuyệt đối của Mộc gia với những thế gia Dưỡng Tâm Sư khác sẽ biến mất hoàn toàn.
Nhưng lần này là Mộc Bạch Cập tới Thiên Thần Cung. Nghĩ tới đó Mộc Bạch Cập mới bớt khổ sở.
Thiên Thần Cung là một đại thế lực trong Thần Giới, bao gồm vài chục ngôi sao và cả Dược Vương Tinh, tất cả đều trong phạm vi của Thiên Thần Cung.
Mộc Bạch Cập vào được Thiên Thần Cung thì cũng coi như tiền đồ xán lạn, tốt hơn nhiều so với ở lại Mộc gia.
Mộc gia mất đi Mộc Bạch Cập tuy có thể tạm thời không áp chế được các thế gia khác ở Dược Vương Tinh nhưng khi Mộc Bạch Cập có thành tích ở Thiên Thần Cung thì Mộc gia có thể mượn ngọn Đông Phong này bá chiếm cả Dược Vương Tinh.
Vì thế nhìn về lâu vè dài thì việc Mộc Bạch Cập vào Tiết Cư Chính lợi nhiều hơn hại..
Sau khi xác định rõ điều này, sắc mặt Mộc Bạch Thuật tốt hơn nhiều, gật đầu cười:
- Đinh Khuê đại nhân, giờ Dược Vương Tinh đang tổ chức đại hội Dưỡng Tâm Sư, ngài có tới xem không?
- Thôi, một đại hội Dưỡng Tâm Sư nhỏ bé thì có gì hay, ngay một Thần Nông cũng không có.
Người tên Đinh Khuê này lắc đầu, vẻ mặt đầy coi thường.
Thiên Thần Cung là đại thế lực của Thần Giới, quy mô không phải một Dược Vương Tinh có thể sánh được.
Loại đại hội Dưỡng Tâm Sư tổ chức trên Dược Vương Tinh này, Dưỡng Tâm Sư đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là thánh cấp. Còn trong Thiên Thần Cung thì thường xuyên tổ chức đại hội Dưỡng Tâm Sư cấp Thần Nông, cấp này mới thật sự đặc sắc.
Đinh Khuê xuất thân từ Thiên Thần Cung đương nhiên sẽ không để mắt tới đại hội Dưỡng Tâm Sư ở Dược Vương Tinh.
Mộc Bạch Thuật cũng không ngạc nhiên, gật đầu rồi sắp xếp chỗ ở cho Đinh Khuê.
Đúng lúc đó bộc nhân Mộc gia cuống cuồng chạy về.
Vì lúc trước khi bộc nhân này báo cáo tình hình thì Mộc Bạch Thuật đã nói không cần che giấu thần sắc trước Đinh Khuê. Nên người này vừa vào đã kể lại tình hình về thánh cấp Dưỡng Tâm Sư mới Ninh Tiểu Xuyên.
Mới xuất hiện một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư, đây thật sự là tin chấn động đối với Dược Vương Tinh.
Nhưng với Đinh Khuê thì một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư chẳng là gì.
Nhưng lúc này nghe có thánh cấp Dưỡng Tâm Sư xuất hiện thì Đinh Khuê cũng có chút hứng thú.
Lần này hắn tới Dược Vương Tinh chính là để tìm Dưỡng Tâm Sư, giờ có thêm một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư thì đương nhiên rất tốt.
- Mộc gia chủ, thánh cấp Dưỡng Tâm Sư mới này ngươi giữ lại cho ta. Ta phải đưa hắn tới Tiếp Thần Đạo.
Đinh Khuê dặn Mộc Bạch Thuật một câu rồi quay người rời đi.
Một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư tuy khá tôn quý nhưng với Đinh Khuê thì cũng chưa là gì nên Đinh Khuê cảm thấy lôi kéo một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư không cần hắn ra tay.
Đinh Khuê rời đi, Mộc Bạch Thuật chau mày trầm ngâm một lúc mới tới quảng trường diễn ra đại hội Dưỡng Tâm Sư.
Đại hội vẫn đang diễn ra, nhưng cũng gần kết thúc rồi.
Hai người luyện đan cuối cùng, Mộc Bạch Cập và Ninh Tiểu Xuyên giờ đều đã kết thúc luyện đan, hai viên đan dược chứa thuộc tính hàng ma xuất hiện đủ để bù đắp lại tổn thất khi tổ chức đại hội của các thế gia Dưỡng Tâm Sư.
Người giành quán quân đại hội lần này đương nhiên không nghi ngờ gì, chính là Ninh Tiểu Xuyên.
Mộc Bạch Cập có không cam tâm thế nào thì trước đại đình quảng chúng hắn cũng không thể làm gì được.
Theo trình tự đại hội, Dưỡng Tâm Sư giành được giải có thể nhận ngay phần thưởng của mình.
Các Dưỡng Tâm Sư xếp mấy hạng đầu gần như toàn bộ đều là người của các đại thế gia, cũng không khác gì trước đây.
Sau khi lấy phần thưởng của quán quân, Ninh Tiểu Xuyên lập tức hô lớn giữa quảng trường:
- Linh dược vạn năm đổi Toái Tâm Thảo tám nghìn năm tuổi và Âm Tủy Dịch năm nghìn năm tuổi, quá hạn không đợi!
Dùng linh dược vạn năm đổi lấy linh dược chỉ vài nghìn năm tuổi, giao dịch kiểu này chắc cũng chỉ có thằng ngốc mới làm.
Vì thế những Dưỡng Tâm Sư kia sau khi nghe Ninh Tiểu Xuyên hô thì lập tức kinh ngạc nhìn hắn, không hiểu hắn định làm trò gì.
Sau một lúc do dự, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một thân ảnh.
- Ta có Toái Tâm Thảo tám nghìn năm tuổi.
/1434
|