- Lão tổ, e là thực lực của cao thủ bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên không yếu hơn ta. Lát nữa tốt nhất lão tổ đừng đả thương hắn, chúng ta vẫn chưa biết người đó và Ninh Tiểu Xuyên có quan hệ gì. Nếu vì hắn mà đắc tội thánh cấp Dưỡng Tâm Sư Ninh Tiểu Xuyên thì e là được không bù được mất.
Trên Dược Vương Tinh, Mộc Bạch Thuật và Mộc Nham Tâm đang đi cùng nhau.
Nghe Mộc Bạch Thuật nói, Mộc Nham Tâm lắc đầu, hừ lạnh:
- Lúc trước Ninh Tiểu Xuyên đã đắc tội Mộc gia chúng ta đúng không?
- Hắn và Vân Hạc có chút xung đột, ngoài cái đó ra cũng không có mâu thuẫn gì khác.
Mộc Bạch Thuật lắc đầu nói.
Với hắn, chuyện giữa Mộc Vân Hạc và Ninh Tiểu Xuyên đúng là trò đùa của những đứa trẻ hàng xóm, nên hắn không bận tâm.
Lúc trước hắn cho người truy tìm Ninh Tiểu Xuyên chỉ là để bảo vệ uy tín của Mộc gia. Giờ biết Ninh Tiểu Xuyên là thánh cấp Dưỡng Tâm Sư, hắn lập tức bỏ qua chút hiềm khích đó, một lòng muốn lôi kéo Ninh Tiểu Xuyên.
- Bạch Thuật, ngươi làm gia chủ cũng hơi tệ hại rồi đấy.
Mộc Nham Tâm dừng lại, nhìn Mộc Bạch Thuật nhíu mày nói.
Mộc Bạch Thuật ngạc nhiên nhìn Mộc Nham Tâm, không hiểu tại sao lão tổ tự nhiên lại nói vậy.
Mộc Nham Tâm thần sắc không đổi, ngẩng lên nhìn về hướng có Ninh Tiểu Xuyên:
- Mộc gia chúng ta đã là đệ nhất thế gia trên Dược Vương Tinh, có thể gọi là bá chủ. Ngươi thân là gia chủ Mộc gia, bình thường làm việc cũng quá mềm yếu. Tên Ninh Tiểu Xuyên kia không bận tâm tới Mộc gia chúng ta như vậy, ngươi lại bị hắn đánh ra khỏi cửa, ngươi phải không nên hạ thủ lưu tinh mới đúng. Ngươi phải gặp gì diệt đó, nếu không Mộc gia chúng ta còn uy danh trên Dược Vương Tinh hay không?
Mộc Nham Tâm giọng nói lạnh lẽo khiến Mộc Bạch Thuật cũng nghiêm túc hơn.
Lúc này Mộc Bạch Thuật mới nhớ ra vị lão tổ này năm xưa được gọi là Phích Lịch Chiến Thần. Hai chữ Phích Lịch này chủ yếu là để hinh dung tính cách của hắn/
Thời còn trẻ Nhạc Minh Tùng tính khí vô cùng nóng nảy, hành sự bá đạo, nhưng cũng vì sự bá đạo đó mới xây dựng được nền tảng cho Mộc gia trở thành đệ nhất thế gia Dưỡng Tâm Sư trên Dược Vương Tinh.
Mộc Bạch Thuật hít sâu một hơi, có chút do dự nói:
- Nhưng lão tổ, đối phương dù gì cũng là một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư, hơn nữa sắp được tới Thiên Thần Cung. Nếu làm căng với hắn quá thì sau này không có lợi cho Mộc gia chúng ta.
- Khốn kiếp.
Mộc Nham Tâm chửi.
- Một tên thánh cấp Dưỡng Tâm Sư đã khiến ngươi sợ thế rồi. Ngươi thân là gia chủ mộc gia mà tầm mắt cũng quá nhỏ đấy. Ngươi không nên chỉ nhìn Dược Vương Tinh mà phải nhìn cả Thần Giới, thậm chí cả văn minh Thần Hà.
Một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư ở Dược Vương Tinh đúng là nhân vật lớn, nhưng ở cả Thần Giới thì chẳng là cái quái gì hết. Nếu ngay một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư mà ngươi cũng sợ thì sau này sau dẫn dắt Mộc gia ra khỏi Dược Vương Tinh được?
Ta thấy giờ các thế gia Dưỡng Tâm Sư khác đã đám khiêu chiến Mộc gia, chính là do ngươi làm việc quá mềm yếu! Lần này vừa hay lợi dụng Ninh Tiểu Xuyên để thể hiện uy thế của Mộc gia chúng ta, trấn áp các thế gia khác.
Mộc Bạch Thuật tuy vẫn thấy không ổn nhưng không dám tiếp tục phản đối Mộc Nham Tâm nữa, chỉ đành gật đầu.
Hai người Mộc Bạch Thuật, Mộc Nham Tâm rất nhanh đã xuất hiện bên ngoài cửa hiệu chỗ Ninh Tiểu Xuyên đang ở.
Sức mạnh tâm thần của Mộc Bạch Thuật không thể thăm dò tình hình bên trong cửa hiệu, nhưng Mộc Nham Tâm thì có thể cảm nhận được mọi thứ một cách rõ ràng.
- Ủa, một đám linh thủ, một cỗ Thứ Thần Chiến Thi.. còn có cả một cỗ thần xác.
Sau khi cảm nhận được các thứ bên trong, Mộc Nham Tâm toàn thân chấn động, thần sắc có vài phần nặng nề.
Những linh thú tu vi cao nhất mới chỉ Chân Nhân Cảnh thì bỏ qua, nhưng cỗ Thứ Thần Chiến Thi đúng là khiến Mộc Nham Tâm kinh ngạc. Rồi sau đó hắn phát hiện thần xác thì càng khiến hắn mắt sáng lên.
Thần xác là lớp da khi Thứ Thần đột phá lên thần linh để lại. Nếu khả năng lĩnh ngộ đủ mạnh thì hoàn toàn có thể lĩnh ngộ được pháp tắc từ Thứ Thần lên thần linh.
Ngoài ra, thời gian trong thần xác nhanh hơn ngoại giới, rất có lợi cho các tu sĩ cấp thấp.
Mộc Nham Tâm vốn định ra tay giáo huấn Ninh Tiểu Xuyên nhưng sau khi thấy được những ón bảo vật kia, hắn lập tức nảy sinh ý đồ tham lam.
- Nhưng thứ này sẽ thuộc sở hữu của Mộc gia ta. Một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư nhỏ bé cho dù có dựa vào cỗ Thứ Thần Chiến Thi thì cũng đừng mong cản được ta.
Mộc Nham Tâm hừ lạnh, rồi xông vào trong cửa hiệu.
Uỳnh!
Cánh cửa bị Mộc Nham Tâm đánh nổ tung, không đợi đám linh thú Thái Tuế Thú bảo vệ bên trong kịp phản ứng, Mộc Nham Tâm đã nhanh như chớp tới cạnh chúng đánh bay toàn bộ.
Đám linh thú này cao nhất cũng chỉ là Chân Nhân Cảnh tầng thứ tư, căn bản không đỡ nổi một đòn của Mộc Nham Tâm.
Sau khi bị đánh bay, khí tức của đám linh thú lập tức yếu đi, bị trọng thương gần chết.
Còn lại chỉ có cỗ Thứ Thần Chiến Thi.
Sức mạnh của Thứ Thần Chiến Thi tuy lạnh hơn nhiều so với cường giả Hư Thần Cảnh nhưng so với một cao thủ Thứ Thần thì còn thua kém rất nhiều.
Gần như ngay lập tức cỗ Thứ Thần Chiến Thi bị Mộc Nham Tâm đánh lui liên tục.
Nếu không phải thể chất của nó đặc thù, cộng với Mộc Nham Tâm muốn đoạt lấy nó thì có lẽ Thứ Thần Chiến Thi đã tan thành trăm mảnh rồi.
Khi Mộc Nham Tâm thử lấy Thứ Thần Chiến Thi thì sâu trong cửa hiệu, Ninh Tiểu Xuyên ra khỏi thần xác.
Rẹt!!
Vừa xuất hiện, một luồng lôi điện liền lóe lên trên người hắn.
Cùng với nó là một khí thế bức người.
- Thứ Thần Kiếp!
Cảm ứng được sự thay đổi khí tức trên người Ninh Tiểu Xuyên, thần sắc Mộc Nham Tâm biến đổi.
Thân là một Thứ Thần đương nhiên hắn biết Thứ Thần Kiếp đáng sợ thế nào. Nếu bảo hắn vượt qua một lần Thứ Thần Kiếp nữa thì e là hắn không đủ tự tin.
Cũng chỉ vì Thứ Thần Kiếp lợi hại như vậy nên trong thiên hạ có nhiều cao thủ Tạo Hóa Cảnh nhưng cao thủ cấp Thứ Thần lại ít hơn tới vạn lần.
Cảm nhận được Ninh Tiểu Xuyên sắp độ Thứ Thần Kiếp, Mộc Nham Tâm lập tức lùi hẳn ra ngoài cửa hiệu. Hắn không muốn bị Thứ Thần Kiếp ảnh hưởng.
Ninh Tiểu Xuyên vừa cảm nhận Thứ Thần Kiếp vừa nhìn quanh.
Thấy linh thú và cả Thứ Thần Chiến Thi bị tổn thương nghiêm trọng, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên trở nên khó coi.
Sau khi vào đây, để có thể yên tâm hồi phục thực lực hắn đã thả linh thú trong Huyền Thú Giám ra để bảo vệ mình.
Nhưng giờ những linh thú này đều đã bị trọng thương, cho dù trở lại Huyền Thú Giám thì cũng phải cần thời gian để hồi phục tu vi.
Ninh Tiểu Xuyên phẫn nộ, quét mắt nhìn Mộc Nham Tâm, nhân lúc Thứ Thần Kiếp chưa tới, hắn vung tay thu hết linh thú và Thứ Thần Chiến Thi về.
- Lát nữa tính sổ với hắn.
Ninh Tiểu Xuyên lạnh băng nhìn Mộc Nham Tâm một cái, rồi không phân tâm nữa.
Một cột sáng từ trên trời chụp xuống Ninh Tiểu Xuyên.
Rồi bên trong cột sáng đó bắt đầu có tiếng ào ào nước chảy.
Ninh Tiểu Xuyên cũng là lần đầu đối mặt với Thứ Thần Kiếp nên nghe thấy âm thanh đó liền có vài phần kinh ngạc.
Một dòng thủy lưu trong lành thuận theo cột sáng chảy xuống. Cột sáng này giống như một đường ống dẫn nước từ trên trời xuống vậy.
Còn Ninh Tiểu Xuyên chính là đối tượng tẩy rửa của dòng thủy lưu đó.
Vào khoảnh khắc dòng nước đổ xuống người, Ninh Tiểu Xuyên cảm giác toàn thân như nặng thêm nghìn vạn lần.
- Cửu Nguyên Trùng Thủy!
Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc kêu lên. Sau khi chạm vào dòng thủy lưu này Ninh Tiểu Xuyên lập tức nhận ra lai lịch của nó.
Cửu Nguyên Trùng Thủy, nghe nói đây là một loại thủy lưu chảy trong tinh không. Trọng lượng của nó nặng hơn nước thường hàng nghìn vạn lần.
Trong bầu tinh không, mọi thứ bị Cửu Nguyên Trùng Thủy chạm tới đều sẽ bị trọng lượng khủng khiếp của nó phá hủy, trở thành một phần của nó.
Đương nhiên đó cũng chỉ là truyền thuyết về Cửu Nguyên Trùng Thủy, Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể biết là thật hay giả.
Nhưng sau khi bị Cửu Nguyên Trùng Thủy nhấn chìm, luồng áp lực khủng khiếp đó còn đáng sợ hơn cả lời đồn.
Uỳnh!
Khi số lượng Cửu Nguyên Trùng Thủy càng ngày càng nhiều thì cột sáng quanh người Ninh Tiểu Xuyên cũng bị áp đè nát.
Nước ào ào chảy ra xung quanh.
Tất cả những thứ bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên bị Cửu Nguyên Trùng Thủy đè tới là thành tro bụi.
Ngay cả hai cao thủ thế gia Dưỡng Tâm Sư đang nấp bên cạnh giám sát Ninh Tiểu Xuyên nhất thời không để ý bị Cửu Nguyên Trùng Thủy chạm tới, thân thể họ cũng vỡ dần rồi biến mất.
Sự bá đạo củ Cửu Nguyên Trùng Thủy khiến tất cả mọi người đều kinh hãi biến sắc.
Lúc này, Mộc Nham Tâm đã tím lấy Mộc Bạch Thuật nhanh chóng chạy ra xa. Cũng may chắn phản ứng nhanh nếu không thì hắn và Mộc Bạch Thuật đã bị ảnh hưởng rồi.
Cửu Nguyên Trùng Thủy từ trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên chảy xuống, càn quét mọi thứ xung quanh hắn nhưng không chạy tiếp ra xa mà tạo thành một cái hồ đường kính khoảng vài chục trượng, còn thân thể hắn thì đang ở chính giữa hồ.
Trên Dược Vương Tinh, Mộc Bạch Thuật và Mộc Nham Tâm đang đi cùng nhau.
Nghe Mộc Bạch Thuật nói, Mộc Nham Tâm lắc đầu, hừ lạnh:
- Lúc trước Ninh Tiểu Xuyên đã đắc tội Mộc gia chúng ta đúng không?
- Hắn và Vân Hạc có chút xung đột, ngoài cái đó ra cũng không có mâu thuẫn gì khác.
Mộc Bạch Thuật lắc đầu nói.
Với hắn, chuyện giữa Mộc Vân Hạc và Ninh Tiểu Xuyên đúng là trò đùa của những đứa trẻ hàng xóm, nên hắn không bận tâm.
Lúc trước hắn cho người truy tìm Ninh Tiểu Xuyên chỉ là để bảo vệ uy tín của Mộc gia. Giờ biết Ninh Tiểu Xuyên là thánh cấp Dưỡng Tâm Sư, hắn lập tức bỏ qua chút hiềm khích đó, một lòng muốn lôi kéo Ninh Tiểu Xuyên.
- Bạch Thuật, ngươi làm gia chủ cũng hơi tệ hại rồi đấy.
Mộc Nham Tâm dừng lại, nhìn Mộc Bạch Thuật nhíu mày nói.
Mộc Bạch Thuật ngạc nhiên nhìn Mộc Nham Tâm, không hiểu tại sao lão tổ tự nhiên lại nói vậy.
Mộc Nham Tâm thần sắc không đổi, ngẩng lên nhìn về hướng có Ninh Tiểu Xuyên:
- Mộc gia chúng ta đã là đệ nhất thế gia trên Dược Vương Tinh, có thể gọi là bá chủ. Ngươi thân là gia chủ Mộc gia, bình thường làm việc cũng quá mềm yếu. Tên Ninh Tiểu Xuyên kia không bận tâm tới Mộc gia chúng ta như vậy, ngươi lại bị hắn đánh ra khỏi cửa, ngươi phải không nên hạ thủ lưu tinh mới đúng. Ngươi phải gặp gì diệt đó, nếu không Mộc gia chúng ta còn uy danh trên Dược Vương Tinh hay không?
Mộc Nham Tâm giọng nói lạnh lẽo khiến Mộc Bạch Thuật cũng nghiêm túc hơn.
Lúc này Mộc Bạch Thuật mới nhớ ra vị lão tổ này năm xưa được gọi là Phích Lịch Chiến Thần. Hai chữ Phích Lịch này chủ yếu là để hinh dung tính cách của hắn/
Thời còn trẻ Nhạc Minh Tùng tính khí vô cùng nóng nảy, hành sự bá đạo, nhưng cũng vì sự bá đạo đó mới xây dựng được nền tảng cho Mộc gia trở thành đệ nhất thế gia Dưỡng Tâm Sư trên Dược Vương Tinh.
Mộc Bạch Thuật hít sâu một hơi, có chút do dự nói:
- Nhưng lão tổ, đối phương dù gì cũng là một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư, hơn nữa sắp được tới Thiên Thần Cung. Nếu làm căng với hắn quá thì sau này không có lợi cho Mộc gia chúng ta.
- Khốn kiếp.
Mộc Nham Tâm chửi.
- Một tên thánh cấp Dưỡng Tâm Sư đã khiến ngươi sợ thế rồi. Ngươi thân là gia chủ mộc gia mà tầm mắt cũng quá nhỏ đấy. Ngươi không nên chỉ nhìn Dược Vương Tinh mà phải nhìn cả Thần Giới, thậm chí cả văn minh Thần Hà.
Một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư ở Dược Vương Tinh đúng là nhân vật lớn, nhưng ở cả Thần Giới thì chẳng là cái quái gì hết. Nếu ngay một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư mà ngươi cũng sợ thì sau này sau dẫn dắt Mộc gia ra khỏi Dược Vương Tinh được?
Ta thấy giờ các thế gia Dưỡng Tâm Sư khác đã đám khiêu chiến Mộc gia, chính là do ngươi làm việc quá mềm yếu! Lần này vừa hay lợi dụng Ninh Tiểu Xuyên để thể hiện uy thế của Mộc gia chúng ta, trấn áp các thế gia khác.
Mộc Bạch Thuật tuy vẫn thấy không ổn nhưng không dám tiếp tục phản đối Mộc Nham Tâm nữa, chỉ đành gật đầu.
Hai người Mộc Bạch Thuật, Mộc Nham Tâm rất nhanh đã xuất hiện bên ngoài cửa hiệu chỗ Ninh Tiểu Xuyên đang ở.
Sức mạnh tâm thần của Mộc Bạch Thuật không thể thăm dò tình hình bên trong cửa hiệu, nhưng Mộc Nham Tâm thì có thể cảm nhận được mọi thứ một cách rõ ràng.
- Ủa, một đám linh thủ, một cỗ Thứ Thần Chiến Thi.. còn có cả một cỗ thần xác.
Sau khi cảm nhận được các thứ bên trong, Mộc Nham Tâm toàn thân chấn động, thần sắc có vài phần nặng nề.
Những linh thú tu vi cao nhất mới chỉ Chân Nhân Cảnh thì bỏ qua, nhưng cỗ Thứ Thần Chiến Thi đúng là khiến Mộc Nham Tâm kinh ngạc. Rồi sau đó hắn phát hiện thần xác thì càng khiến hắn mắt sáng lên.
Thần xác là lớp da khi Thứ Thần đột phá lên thần linh để lại. Nếu khả năng lĩnh ngộ đủ mạnh thì hoàn toàn có thể lĩnh ngộ được pháp tắc từ Thứ Thần lên thần linh.
Ngoài ra, thời gian trong thần xác nhanh hơn ngoại giới, rất có lợi cho các tu sĩ cấp thấp.
Mộc Nham Tâm vốn định ra tay giáo huấn Ninh Tiểu Xuyên nhưng sau khi thấy được những ón bảo vật kia, hắn lập tức nảy sinh ý đồ tham lam.
- Nhưng thứ này sẽ thuộc sở hữu của Mộc gia ta. Một thánh cấp Dưỡng Tâm Sư nhỏ bé cho dù có dựa vào cỗ Thứ Thần Chiến Thi thì cũng đừng mong cản được ta.
Mộc Nham Tâm hừ lạnh, rồi xông vào trong cửa hiệu.
Uỳnh!
Cánh cửa bị Mộc Nham Tâm đánh nổ tung, không đợi đám linh thú Thái Tuế Thú bảo vệ bên trong kịp phản ứng, Mộc Nham Tâm đã nhanh như chớp tới cạnh chúng đánh bay toàn bộ.
Đám linh thú này cao nhất cũng chỉ là Chân Nhân Cảnh tầng thứ tư, căn bản không đỡ nổi một đòn của Mộc Nham Tâm.
Sau khi bị đánh bay, khí tức của đám linh thú lập tức yếu đi, bị trọng thương gần chết.
Còn lại chỉ có cỗ Thứ Thần Chiến Thi.
Sức mạnh của Thứ Thần Chiến Thi tuy lạnh hơn nhiều so với cường giả Hư Thần Cảnh nhưng so với một cao thủ Thứ Thần thì còn thua kém rất nhiều.
Gần như ngay lập tức cỗ Thứ Thần Chiến Thi bị Mộc Nham Tâm đánh lui liên tục.
Nếu không phải thể chất của nó đặc thù, cộng với Mộc Nham Tâm muốn đoạt lấy nó thì có lẽ Thứ Thần Chiến Thi đã tan thành trăm mảnh rồi.
Khi Mộc Nham Tâm thử lấy Thứ Thần Chiến Thi thì sâu trong cửa hiệu, Ninh Tiểu Xuyên ra khỏi thần xác.
Rẹt!!
Vừa xuất hiện, một luồng lôi điện liền lóe lên trên người hắn.
Cùng với nó là một khí thế bức người.
- Thứ Thần Kiếp!
Cảm ứng được sự thay đổi khí tức trên người Ninh Tiểu Xuyên, thần sắc Mộc Nham Tâm biến đổi.
Thân là một Thứ Thần đương nhiên hắn biết Thứ Thần Kiếp đáng sợ thế nào. Nếu bảo hắn vượt qua một lần Thứ Thần Kiếp nữa thì e là hắn không đủ tự tin.
Cũng chỉ vì Thứ Thần Kiếp lợi hại như vậy nên trong thiên hạ có nhiều cao thủ Tạo Hóa Cảnh nhưng cao thủ cấp Thứ Thần lại ít hơn tới vạn lần.
Cảm nhận được Ninh Tiểu Xuyên sắp độ Thứ Thần Kiếp, Mộc Nham Tâm lập tức lùi hẳn ra ngoài cửa hiệu. Hắn không muốn bị Thứ Thần Kiếp ảnh hưởng.
Ninh Tiểu Xuyên vừa cảm nhận Thứ Thần Kiếp vừa nhìn quanh.
Thấy linh thú và cả Thứ Thần Chiến Thi bị tổn thương nghiêm trọng, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên trở nên khó coi.
Sau khi vào đây, để có thể yên tâm hồi phục thực lực hắn đã thả linh thú trong Huyền Thú Giám ra để bảo vệ mình.
Nhưng giờ những linh thú này đều đã bị trọng thương, cho dù trở lại Huyền Thú Giám thì cũng phải cần thời gian để hồi phục tu vi.
Ninh Tiểu Xuyên phẫn nộ, quét mắt nhìn Mộc Nham Tâm, nhân lúc Thứ Thần Kiếp chưa tới, hắn vung tay thu hết linh thú và Thứ Thần Chiến Thi về.
- Lát nữa tính sổ với hắn.
Ninh Tiểu Xuyên lạnh băng nhìn Mộc Nham Tâm một cái, rồi không phân tâm nữa.
Một cột sáng từ trên trời chụp xuống Ninh Tiểu Xuyên.
Rồi bên trong cột sáng đó bắt đầu có tiếng ào ào nước chảy.
Ninh Tiểu Xuyên cũng là lần đầu đối mặt với Thứ Thần Kiếp nên nghe thấy âm thanh đó liền có vài phần kinh ngạc.
Một dòng thủy lưu trong lành thuận theo cột sáng chảy xuống. Cột sáng này giống như một đường ống dẫn nước từ trên trời xuống vậy.
Còn Ninh Tiểu Xuyên chính là đối tượng tẩy rửa của dòng thủy lưu đó.
Vào khoảnh khắc dòng nước đổ xuống người, Ninh Tiểu Xuyên cảm giác toàn thân như nặng thêm nghìn vạn lần.
- Cửu Nguyên Trùng Thủy!
Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc kêu lên. Sau khi chạm vào dòng thủy lưu này Ninh Tiểu Xuyên lập tức nhận ra lai lịch của nó.
Cửu Nguyên Trùng Thủy, nghe nói đây là một loại thủy lưu chảy trong tinh không. Trọng lượng của nó nặng hơn nước thường hàng nghìn vạn lần.
Trong bầu tinh không, mọi thứ bị Cửu Nguyên Trùng Thủy chạm tới đều sẽ bị trọng lượng khủng khiếp của nó phá hủy, trở thành một phần của nó.
Đương nhiên đó cũng chỉ là truyền thuyết về Cửu Nguyên Trùng Thủy, Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể biết là thật hay giả.
Nhưng sau khi bị Cửu Nguyên Trùng Thủy nhấn chìm, luồng áp lực khủng khiếp đó còn đáng sợ hơn cả lời đồn.
Uỳnh!
Khi số lượng Cửu Nguyên Trùng Thủy càng ngày càng nhiều thì cột sáng quanh người Ninh Tiểu Xuyên cũng bị áp đè nát.
Nước ào ào chảy ra xung quanh.
Tất cả những thứ bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên bị Cửu Nguyên Trùng Thủy đè tới là thành tro bụi.
Ngay cả hai cao thủ thế gia Dưỡng Tâm Sư đang nấp bên cạnh giám sát Ninh Tiểu Xuyên nhất thời không để ý bị Cửu Nguyên Trùng Thủy chạm tới, thân thể họ cũng vỡ dần rồi biến mất.
Sự bá đạo củ Cửu Nguyên Trùng Thủy khiến tất cả mọi người đều kinh hãi biến sắc.
Lúc này, Mộc Nham Tâm đã tím lấy Mộc Bạch Thuật nhanh chóng chạy ra xa. Cũng may chắn phản ứng nhanh nếu không thì hắn và Mộc Bạch Thuật đã bị ảnh hưởng rồi.
Cửu Nguyên Trùng Thủy từ trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên chảy xuống, càn quét mọi thứ xung quanh hắn nhưng không chạy tiếp ra xa mà tạo thành một cái hồ đường kính khoảng vài chục trượng, còn thân thể hắn thì đang ở chính giữa hồ.
/1434
|