Sống sót!
Ở nơi khác có lẽ chẳng ai để ý tới điều này.
Nhưng ở đây thì ngay cả việc sống cũng là một loại giày vò.
Ninh Tiểu Xuyên mắt tiễn bạch y nam tử, tuy biết rõ trước mắt mình là một vị thần linh nhưng hắn cũng cảm nhận được rõ ràng một cảm giác chán nản, tuyệt vọng từ bóng lưng nam tử đó.
Khiến một vị thần linh chán nản như vậy, chỉ riêng điều này cũng khiến Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy vô cùng nặng nề.
Dù sao hắn cũng không muốn chết tại đây một cách không rõ ràng, cnàg không muốn liên luỵ mấy người Ninh Hinh Nhi.
Quét mắt nhìn ngọn núi đá trước mắt, Ninh Tiểu Xuyên bay về phía xa.
Hắn muốn đích thân kiểm nghiệm những gì bạch y nam tử kia nói.
…
Ba tháng sau.
Trên một vùng băng nguyên cô tịch, một hoà thượng gương mặt từ bi ngồi tại đó.
Xung quanh hoà thượng này là vài chục thi thể nằm vương vãi.
Còn hoà thượng dường như không thấy những thi thể ấy, chỉ ngẩn người ngồi đó.
Uỳnh!
Vòng huyết hoàn dưới chân hắn đột nhiên phát ra ánh huyết quang.
- Lại tới rồi, sao lại tới nữa, đừng có tới nữa…
Nhìn thấy huyết quang dưới chân, hoà thượng này sợ hãi nhảy lên, kêu lên điên cuồng.
Nhưng tiếng kêu của hắn không có tác dụng gì, khi ánh sáng đo càng ngày càng rõ thì xugn quanh hoà thượng lại xuất hiện thêm vài thân ảnh.
Trong đó hơn nửa là những kẻ trọc đàu giống như hoà thượng đó.
- Nhị sư huynh, tiểu sư huynh…cả tiểu muội, các ngươi đều tới rồi. Ha ha, đều tới rồi.
Nhìn những thân ảnh xuất hiện kia, hoà thượng kia lộ thần sắc điên cuồng.
Không đợi những thân ảnh kia đứng vững, hoà thượng kia đã điên dại lao tới, đánh cho những người kia máu thịt lẫn lộn, tất cả chết hết.
Giết hết những người đó, hoà thượng toàn thân ướt đẫm máu, giống như ma vương bước ra từ địa ngục vậy.
Thứ đáng sợ hơn chính là sự điên cuồng toả ra ra từ người hắn, ngay cả mắt hắn cũng đã đỏ ngầu.
- Phật Quang ta phục vụ Phật Tổ đã hai nghìn năm, trước nay đều tích đức hành thiện, chưa bao giờ làm việc ác, tại sao lại bị phải chịu trừng phạt như vậy. Tất cả người thân bằng hữu của ta đều đã chết trong tay ta. Nếu đây chính là con đường thành Phật thì ta thà thành ma!
Hoà thượng gầm lên, thần sắc hung hăng, hoàn toàn không còn sự từ bi lúc trước nữa.
Sau khi thân ảnh hoà thượng này biến mất, tại nơi hắn đứng xuất hiện Ninh Tiểu Xuyên.
- Phật Quang hắn cuối cùng cũng không chịu được, mới qua ba tháng thôi.
Nhìn thân ảnh biến dần ở phía xa, Ninh Tiểu Xuyên thở phào.
Phật Quang hoà thượng cũng là người mới của không gian này. Ban đầu khi Ninh Tiểu Xuyên thấy hắn thì hắn cũng như Ninh Tiểu Xuyên trước kia, chẳng biết điều gì.
Dựa vào ý chí của mình Phật Quang dễ dàng thoát ra được khỏi thế giới huyết hoàn. Nhưng hắn không bận tâm về quy tắc sinh tồn trong không gian này mà sau đó Ninh Tiểu Xuyên nói cho hắn.
Hoặc có thể nói, Phật Quang một lòng hướng Phật căn bản không tìn có một không gian tà ác như vậy tồn tại.
Vì thế hắn chọn cách đối chọi với quy tắc ở đây.
Tháng đầu tiên, bằng hữu của Phật Quang bị sức mạnh huyết hoàn đưa tới bên cạnh hắn. Hơn nữa tất cả đều bị huyết hoàn khống chế, vừa xuất hiện là chém giết nhau, chết ngay trước mặt Phật Quang.
Tháng thứ hai, sư phụ và một số sư huynh đệ của Phật Quang bị đưa tới rồi cũng chém giết nhau đến chết.
Tháng thứ ba, cũng chính là lúc này, thân bằng hảo hữu còn lại của Phật quang cuối cùng cũng xuất hiện hết ở đây. Họ cũng thành giọt nước cuối cùng làm tràn ly khiến Phật Quang sụp đổ.
Cuối cùng Phật Quang cũng như phần đông những người tới đây, biến thành một Thứ Thần điên cuồng, thành một kẻ điên chỉ biết giết người.
Tuy giao tình của Ninh Tiểu Xuyên với Phật Quang không phải sâu sắc nhưng giương mắt nhìn Phật Quang tới bước này thì hắn cũng rất khó chịu.
Giờ là Phật Quang, sau này có thể là Ninh Tiểu Xuyên hắn.
Ninh Tiểu Xuyên không dám tưởng tượng nếu có ngày bọn Ninh Hinh Nhi đều chết trước mặt hắn thì hắn sẽ có phản ứng thế nào.
- Có lẽ tới lúc đó ta cũng phát điên như Phật Quang.
Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, sự bi ai sắc mặt tối sầm biến mất, thay vào đó là sự kiên nghị không khuất phục.
- Nếu nơi này là do người tạo ra thì chỉ cần thực lực ta đủ mạnh là có thể phá vỡ không gian này.
Hai tay xiết chặt lại, Ninh Tiểu Xuyên sải chân bước đi.
Phải sống và tăng cường thực lực.
Sau khi biết sự tàn khốc ở nơi này, giờ trong đầu Ninh Tiểu Xuyên chỉ còn một suy nghĩ như vậy.
Năm đầu tiên ở Cửu U, hắn tìm được cách tăng cường cho Vạn Pháp Thần Cách của mình. Vạn Pháp Thần Cách của hắn sau khi vận dụng loại pháp môn đặc biệt thậm chí có thể hút được pháp tắc trong Thần Cách của người khác.
Sau khi tìm ra được điều này, giết những Thứ Thần khác xong hắn lập tức hấp thụ hết Thần Cách của họ.
Dựa vào cách này số lượng pháp tắc trong Vạn Pháp Thần Cách của Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng nhiều.
Lúc này thậm chí hắn còn có cảm giác Thần Cách của hắn đúng là cái hồ trữ nước. Còn các loại pháp tắc kia chính là nước trong hồ.
Sau khi nước đầy hồ, Thần Cách sẽ có thay đỏi gì thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không đoán trước được.
Năm thứ ba ở Cửu U, Ninh Tiểu Xuyên quen được một Thứ Thần không phải bạn cũng chẳng phải thù. Tên hắn là Tư Đồ Lãng. Hai người giao đấu vô số lần rồi nhưng bất phân thắng bại.
Năm thứ năm ở Cửu U, việc tu hành của Ninh Tiểu Xuyên có vấn đề. Hắn phát hiện Thần Cách mô phỏng của hắn tuy hấp thụ ngày một nhiều pháp tắc nhưng cảnh giới lại không tăng lên được.
Cũng có nghĩa là cảnh giới của tx vẫn dừng ở Thứ Thần Cảnh tầng thứ nhất.
Năm thứ mười hai ở Cửu U, Ninh Tiểu Xuyên sáng tạo ra phương pháp tu hành là khắc pháp tắc lên Bạch Sắc Cốt Châu. Dựa vào cách này cuối cùng cảnh giới của hắn cũng tăng lên.
Bạch Sắc Cốt Châu vốn kiên cố không thể huỷ, bất cứ sức mạnh nào cũng không thể để lại dấu vết trên nó.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên đã mượn năng lượng của pháp tắc trong Thần Cách mô phỏng, dựa vào “nước chảy đá mòn”, mất hơn ba năm cuối cùng cũng khắc được Diệt thế Kiếm Quyết lên Bạch Sắc Cốt Châu.
Đến nay, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng tăng lên Thứ Thần Cảnh tầng thứ hai.
Sau đó mất thêm một năm nữa, Ninh Tiểu Xuyên khắc pháp tắc Diệt Thế Tà Ma Đạo lên Bạch Sắc Cốt Châu. Theo đó tu vi của hắn tăng lên Thứ Thần Cảnh tầng thứ ba.
Thứ Thần khác chỉ cần lĩnh ngộ được pháp tắc là có thể tăng cảnh giới.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên thì khác, sau khi lĩnh ngộ pháp tắc, Ninh Tiểu Xuyên còn phải mất thời gian khắc lên Bạch Sắc Cốt Châu rồi mới tăng cảnh giới được.
Rồi mất nửa năm tiếp theo, cảnh giới Ninh Tiểu Xuyên từ tầng thứ ba lên thẳng tầng thứ bảy.
Lúc này sức mạnh về pháp tắc đã vượt qua sức mạnh nhục thân.
Năm thứ ba mươi mốt ở Cửu U, trong một động huyệt tối tăm, Ninh Tiểu Xuyên đang ngồi khoanh chân, bỗng nhiên mở mắt.
- Cảnh giới của ta đã là Thứ Thần Cảnh tầng thứ bảy. Pháp tắc lĩnh ngộ từ trước đã dung nhập hết vào Bạch Sắc Cốt Châu. Tiếp theo chỉ cần dung nhập Tiếp Thần Đạo nữa là có thể ngưng kết được Thần Cách chân chính rồi.
Trong đầu suy tính rất nhiều nhưng thần sắc hắn vô cùng lạnh lùng, gần như không có bất cứ biểu cảm nào.
Ở Cửu U hơn ba mươi năm, Ninh Tiểu Xuyên đã giết liền ba trăm bảy mươi người. Có người là Thứ Thần, cũng có những người yếu hơn.
Ban đầu đối tượng của Ninh Tiểu Xuyên chỉ là những kẻ đã phát điên. Nhưng sau đó chỉ cần hắn gặp ai là hắn sẽ giết luôn.
Tại nơi này, với những người bị giết mà nói lại là một sự giải thoát.
Đương nhiên, khi giết người Ninh Tiểu Xuyên cũng từng vài lần bị người khác truy giết. Nếu không phải hắn cảnh giác thì có lẽ đã chết trong tay người khác rồi.
Trong môi trường này, tư tưởng của Ninh Tiểu Xuyên đã trưởng thành hơn nhiều, làm việc gì cũng quyết đoán hơn trước rất nhiều, hỷ nộ trong lòng cũng không thể hiện ra ngoài.
- Không biết sau khi ta thành thần thì Thần Cách có dị biến không?
Ninh Tiểu Xuyên vừa nghĩ vừa đứng lên.
Với Thần Cách quỷ dị của mình, đến giờ Ninh Tiểu Xuyên vẫn chưa hiểu được gì nhiều.
Trừ việc tìm được tên của viên Thần Cách này trong ký ức của Long Hoang là Vạn Pháp Thần Cách thì những thông tin khác đều là Ninh Tiểu Xuyên tìm được từ Cửu U.
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên đã hấp thụ được ít nhất cũng khoảng nghìn đạo pháp tắc vào Thần Cách. Nhưng số pháp tắc này cộng lại vẫn không đủ để viên Thần Cách tiến hoá.
Hắn rất bất lực về điều này.
Nếu không phải hắn đã mơ hồ cảm giác được rằng chỉ cần hắn tiếp tục truyền pháp tắc vào Thần Cách thì chắc chắn sẽ có thay đổi thì có lẽ giờ hắn đã từ bỏ rồi.
- Ninh Tiểu Xuyên, ra đây đấu với ta!
Ninh Tiểu Xuyên vừa đứng dậy thì đột nhiên có tiếng nói vang lên.
Nghe thấy tiếng nói này Ninh Tiểu Xuyên cười.
Người này chính là bằng hữu duy nhất của hắn hơn ba mươi năm ở Cửu U, Tư Đồ Lãng.
Ninh Tiểu Xuyên lướt đi, ngay lập tức biến mất khỏi sơn động, sau đó bên ngoài bắt đầu vang lên tiếng chiến đấu.
…
Dòng sông thời không, đây vốn là dòng sông huyễn ảo. Nhưng giờ trong dòng sông đó là một con thuyền nhỏ nhìn không ra màu sắc.
Con thuyền đó rất nhỏ, nhiều nhất chỉ có thể dung nạp hai người.
Một thân ảnh mơ hồ đứng dậy, tuy rất mờ ảo nhưng chỉ đứng đó thôi cũng mang khí tức mọi thứ đại diện cho những thứ tốt đẹp nhất thế gian, cố xưa, cường đại, hùng vĩ, từ bi, sinh cơ…
Đạo thân ảnh này cúi xuống nhìn dòng sông dưới chân mình như nhìn con cá bơi dưới sông.
Đột nhiên ánh mắt hắn nhìn chăm chăm vào một mấy cái không gian giống như bong bóng.
Ở nơi khác có lẽ chẳng ai để ý tới điều này.
Nhưng ở đây thì ngay cả việc sống cũng là một loại giày vò.
Ninh Tiểu Xuyên mắt tiễn bạch y nam tử, tuy biết rõ trước mắt mình là một vị thần linh nhưng hắn cũng cảm nhận được rõ ràng một cảm giác chán nản, tuyệt vọng từ bóng lưng nam tử đó.
Khiến một vị thần linh chán nản như vậy, chỉ riêng điều này cũng khiến Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy vô cùng nặng nề.
Dù sao hắn cũng không muốn chết tại đây một cách không rõ ràng, cnàg không muốn liên luỵ mấy người Ninh Hinh Nhi.
Quét mắt nhìn ngọn núi đá trước mắt, Ninh Tiểu Xuyên bay về phía xa.
Hắn muốn đích thân kiểm nghiệm những gì bạch y nam tử kia nói.
…
Ba tháng sau.
Trên một vùng băng nguyên cô tịch, một hoà thượng gương mặt từ bi ngồi tại đó.
Xung quanh hoà thượng này là vài chục thi thể nằm vương vãi.
Còn hoà thượng dường như không thấy những thi thể ấy, chỉ ngẩn người ngồi đó.
Uỳnh!
Vòng huyết hoàn dưới chân hắn đột nhiên phát ra ánh huyết quang.
- Lại tới rồi, sao lại tới nữa, đừng có tới nữa…
Nhìn thấy huyết quang dưới chân, hoà thượng này sợ hãi nhảy lên, kêu lên điên cuồng.
Nhưng tiếng kêu của hắn không có tác dụng gì, khi ánh sáng đo càng ngày càng rõ thì xugn quanh hoà thượng lại xuất hiện thêm vài thân ảnh.
Trong đó hơn nửa là những kẻ trọc đàu giống như hoà thượng đó.
- Nhị sư huynh, tiểu sư huynh…cả tiểu muội, các ngươi đều tới rồi. Ha ha, đều tới rồi.
Nhìn những thân ảnh xuất hiện kia, hoà thượng kia lộ thần sắc điên cuồng.
Không đợi những thân ảnh kia đứng vững, hoà thượng kia đã điên dại lao tới, đánh cho những người kia máu thịt lẫn lộn, tất cả chết hết.
Giết hết những người đó, hoà thượng toàn thân ướt đẫm máu, giống như ma vương bước ra từ địa ngục vậy.
Thứ đáng sợ hơn chính là sự điên cuồng toả ra ra từ người hắn, ngay cả mắt hắn cũng đã đỏ ngầu.
- Phật Quang ta phục vụ Phật Tổ đã hai nghìn năm, trước nay đều tích đức hành thiện, chưa bao giờ làm việc ác, tại sao lại bị phải chịu trừng phạt như vậy. Tất cả người thân bằng hữu của ta đều đã chết trong tay ta. Nếu đây chính là con đường thành Phật thì ta thà thành ma!
Hoà thượng gầm lên, thần sắc hung hăng, hoàn toàn không còn sự từ bi lúc trước nữa.
Sau khi thân ảnh hoà thượng này biến mất, tại nơi hắn đứng xuất hiện Ninh Tiểu Xuyên.
- Phật Quang hắn cuối cùng cũng không chịu được, mới qua ba tháng thôi.
Nhìn thân ảnh biến dần ở phía xa, Ninh Tiểu Xuyên thở phào.
Phật Quang hoà thượng cũng là người mới của không gian này. Ban đầu khi Ninh Tiểu Xuyên thấy hắn thì hắn cũng như Ninh Tiểu Xuyên trước kia, chẳng biết điều gì.
Dựa vào ý chí của mình Phật Quang dễ dàng thoát ra được khỏi thế giới huyết hoàn. Nhưng hắn không bận tâm về quy tắc sinh tồn trong không gian này mà sau đó Ninh Tiểu Xuyên nói cho hắn.
Hoặc có thể nói, Phật Quang một lòng hướng Phật căn bản không tìn có một không gian tà ác như vậy tồn tại.
Vì thế hắn chọn cách đối chọi với quy tắc ở đây.
Tháng đầu tiên, bằng hữu của Phật Quang bị sức mạnh huyết hoàn đưa tới bên cạnh hắn. Hơn nữa tất cả đều bị huyết hoàn khống chế, vừa xuất hiện là chém giết nhau, chết ngay trước mặt Phật Quang.
Tháng thứ hai, sư phụ và một số sư huynh đệ của Phật Quang bị đưa tới rồi cũng chém giết nhau đến chết.
Tháng thứ ba, cũng chính là lúc này, thân bằng hảo hữu còn lại của Phật quang cuối cùng cũng xuất hiện hết ở đây. Họ cũng thành giọt nước cuối cùng làm tràn ly khiến Phật Quang sụp đổ.
Cuối cùng Phật Quang cũng như phần đông những người tới đây, biến thành một Thứ Thần điên cuồng, thành một kẻ điên chỉ biết giết người.
Tuy giao tình của Ninh Tiểu Xuyên với Phật Quang không phải sâu sắc nhưng giương mắt nhìn Phật Quang tới bước này thì hắn cũng rất khó chịu.
Giờ là Phật Quang, sau này có thể là Ninh Tiểu Xuyên hắn.
Ninh Tiểu Xuyên không dám tưởng tượng nếu có ngày bọn Ninh Hinh Nhi đều chết trước mặt hắn thì hắn sẽ có phản ứng thế nào.
- Có lẽ tới lúc đó ta cũng phát điên như Phật Quang.
Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, sự bi ai sắc mặt tối sầm biến mất, thay vào đó là sự kiên nghị không khuất phục.
- Nếu nơi này là do người tạo ra thì chỉ cần thực lực ta đủ mạnh là có thể phá vỡ không gian này.
Hai tay xiết chặt lại, Ninh Tiểu Xuyên sải chân bước đi.
Phải sống và tăng cường thực lực.
Sau khi biết sự tàn khốc ở nơi này, giờ trong đầu Ninh Tiểu Xuyên chỉ còn một suy nghĩ như vậy.
Năm đầu tiên ở Cửu U, hắn tìm được cách tăng cường cho Vạn Pháp Thần Cách của mình. Vạn Pháp Thần Cách của hắn sau khi vận dụng loại pháp môn đặc biệt thậm chí có thể hút được pháp tắc trong Thần Cách của người khác.
Sau khi tìm ra được điều này, giết những Thứ Thần khác xong hắn lập tức hấp thụ hết Thần Cách của họ.
Dựa vào cách này số lượng pháp tắc trong Vạn Pháp Thần Cách của Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng nhiều.
Lúc này thậm chí hắn còn có cảm giác Thần Cách của hắn đúng là cái hồ trữ nước. Còn các loại pháp tắc kia chính là nước trong hồ.
Sau khi nước đầy hồ, Thần Cách sẽ có thay đỏi gì thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không đoán trước được.
Năm thứ ba ở Cửu U, Ninh Tiểu Xuyên quen được một Thứ Thần không phải bạn cũng chẳng phải thù. Tên hắn là Tư Đồ Lãng. Hai người giao đấu vô số lần rồi nhưng bất phân thắng bại.
Năm thứ năm ở Cửu U, việc tu hành của Ninh Tiểu Xuyên có vấn đề. Hắn phát hiện Thần Cách mô phỏng của hắn tuy hấp thụ ngày một nhiều pháp tắc nhưng cảnh giới lại không tăng lên được.
Cũng có nghĩa là cảnh giới của tx vẫn dừng ở Thứ Thần Cảnh tầng thứ nhất.
Năm thứ mười hai ở Cửu U, Ninh Tiểu Xuyên sáng tạo ra phương pháp tu hành là khắc pháp tắc lên Bạch Sắc Cốt Châu. Dựa vào cách này cuối cùng cảnh giới của hắn cũng tăng lên.
Bạch Sắc Cốt Châu vốn kiên cố không thể huỷ, bất cứ sức mạnh nào cũng không thể để lại dấu vết trên nó.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên đã mượn năng lượng của pháp tắc trong Thần Cách mô phỏng, dựa vào “nước chảy đá mòn”, mất hơn ba năm cuối cùng cũng khắc được Diệt thế Kiếm Quyết lên Bạch Sắc Cốt Châu.
Đến nay, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng tăng lên Thứ Thần Cảnh tầng thứ hai.
Sau đó mất thêm một năm nữa, Ninh Tiểu Xuyên khắc pháp tắc Diệt Thế Tà Ma Đạo lên Bạch Sắc Cốt Châu. Theo đó tu vi của hắn tăng lên Thứ Thần Cảnh tầng thứ ba.
Thứ Thần khác chỉ cần lĩnh ngộ được pháp tắc là có thể tăng cảnh giới.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên thì khác, sau khi lĩnh ngộ pháp tắc, Ninh Tiểu Xuyên còn phải mất thời gian khắc lên Bạch Sắc Cốt Châu rồi mới tăng cảnh giới được.
Rồi mất nửa năm tiếp theo, cảnh giới Ninh Tiểu Xuyên từ tầng thứ ba lên thẳng tầng thứ bảy.
Lúc này sức mạnh về pháp tắc đã vượt qua sức mạnh nhục thân.
Năm thứ ba mươi mốt ở Cửu U, trong một động huyệt tối tăm, Ninh Tiểu Xuyên đang ngồi khoanh chân, bỗng nhiên mở mắt.
- Cảnh giới của ta đã là Thứ Thần Cảnh tầng thứ bảy. Pháp tắc lĩnh ngộ từ trước đã dung nhập hết vào Bạch Sắc Cốt Châu. Tiếp theo chỉ cần dung nhập Tiếp Thần Đạo nữa là có thể ngưng kết được Thần Cách chân chính rồi.
Trong đầu suy tính rất nhiều nhưng thần sắc hắn vô cùng lạnh lùng, gần như không có bất cứ biểu cảm nào.
Ở Cửu U hơn ba mươi năm, Ninh Tiểu Xuyên đã giết liền ba trăm bảy mươi người. Có người là Thứ Thần, cũng có những người yếu hơn.
Ban đầu đối tượng của Ninh Tiểu Xuyên chỉ là những kẻ đã phát điên. Nhưng sau đó chỉ cần hắn gặp ai là hắn sẽ giết luôn.
Tại nơi này, với những người bị giết mà nói lại là một sự giải thoát.
Đương nhiên, khi giết người Ninh Tiểu Xuyên cũng từng vài lần bị người khác truy giết. Nếu không phải hắn cảnh giác thì có lẽ đã chết trong tay người khác rồi.
Trong môi trường này, tư tưởng của Ninh Tiểu Xuyên đã trưởng thành hơn nhiều, làm việc gì cũng quyết đoán hơn trước rất nhiều, hỷ nộ trong lòng cũng không thể hiện ra ngoài.
- Không biết sau khi ta thành thần thì Thần Cách có dị biến không?
Ninh Tiểu Xuyên vừa nghĩ vừa đứng lên.
Với Thần Cách quỷ dị của mình, đến giờ Ninh Tiểu Xuyên vẫn chưa hiểu được gì nhiều.
Trừ việc tìm được tên của viên Thần Cách này trong ký ức của Long Hoang là Vạn Pháp Thần Cách thì những thông tin khác đều là Ninh Tiểu Xuyên tìm được từ Cửu U.
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên đã hấp thụ được ít nhất cũng khoảng nghìn đạo pháp tắc vào Thần Cách. Nhưng số pháp tắc này cộng lại vẫn không đủ để viên Thần Cách tiến hoá.
Hắn rất bất lực về điều này.
Nếu không phải hắn đã mơ hồ cảm giác được rằng chỉ cần hắn tiếp tục truyền pháp tắc vào Thần Cách thì chắc chắn sẽ có thay đổi thì có lẽ giờ hắn đã từ bỏ rồi.
- Ninh Tiểu Xuyên, ra đây đấu với ta!
Ninh Tiểu Xuyên vừa đứng dậy thì đột nhiên có tiếng nói vang lên.
Nghe thấy tiếng nói này Ninh Tiểu Xuyên cười.
Người này chính là bằng hữu duy nhất của hắn hơn ba mươi năm ở Cửu U, Tư Đồ Lãng.
Ninh Tiểu Xuyên lướt đi, ngay lập tức biến mất khỏi sơn động, sau đó bên ngoài bắt đầu vang lên tiếng chiến đấu.
…
Dòng sông thời không, đây vốn là dòng sông huyễn ảo. Nhưng giờ trong dòng sông đó là một con thuyền nhỏ nhìn không ra màu sắc.
Con thuyền đó rất nhỏ, nhiều nhất chỉ có thể dung nạp hai người.
Một thân ảnh mơ hồ đứng dậy, tuy rất mờ ảo nhưng chỉ đứng đó thôi cũng mang khí tức mọi thứ đại diện cho những thứ tốt đẹp nhất thế gian, cố xưa, cường đại, hùng vĩ, từ bi, sinh cơ…
Đạo thân ảnh này cúi xuống nhìn dòng sông dưới chân mình như nhìn con cá bơi dưới sông.
Đột nhiên ánh mắt hắn nhìn chăm chăm vào một mấy cái không gian giống như bong bóng.
/1434
|