Toàn thể thế giới sắp sửa đại loạn, ngay cả Chân Lý Thiên Quốc cũng có khả năng bị tiêu diệt! Cái tin tức này xuất hiện ở bất cứ nơi đâu, bất cứ lúc nào cũng đều cực kỳ kinh người. Nếu không phải Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung của Ninh Tiểu Xuyên tương đối đặc thù, cộng thêm hai người Diệp Siêu Phàm có chút sơ xuất, sợ rằng Ninh Tiểu Xuyên căn bản không thể nào nghe được đoạn đối thoại này.
Địa phương có người liền có tranh đấu, chuyện này Ninh Tiểu Xuyên sớm đã có dự liệu, nhưng hắn lại không ngờ Chân Lý Thiên Quốc thân là Văn minh Cửu phẩm, đấu tranh nội bộ lại đã đạt tới tình trạng tàn khốc như thế này. Với tu vi hiện tại của hắn, nếu nhúng tay vào loại tranh đấu này, tuyệt đối sẽ bị giảo sát trong nháy mắt, ngay cả cặn bã cũng không còn lại.
- Đại sư, hiện tại chúng ta đang gặp phải một cái nan đề, ngươi cảm thấy chúng ta nên lựa chọn như thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên thoáng trầm ngâm trong chốc lát, quay đầu nhìn về phía Đàn Càn hòa thượng vẫn đang đầy mặt vui mừng bên cạnh mình. Sau khi nói cho Đàn Càn hòa thượng nghe toàn bộ nội dung trước đây hắn nghe được, thần sắc vui mừng trên mặt Đàn Càn hòa thượng nhất thời tan biến sạch sẽ.
- Cái đệt! Nói như vậy, Chân Lý Thiên Quốc này căn bản chính là một cái hố lửa a? Hơn nữa, chúng ta lại còn vui mừng khấp khởi nhảy vào như vậy nữa! Ta nói chúng ta như thế nào đơn giản như vậy liền được lựa chọn tiếp nhận vào đây, đổi lại một địa phương nào khác, cho dù là một tiểu tông môn chiêu thu đệ tử cũng phải trải qua tầng tầng khảo nghiệm nghiêm khắc… Hiện tại ngược lại thì tốt rồi, chỉ riêng chuyện tên Tiểu Vương tử khốn kiếp này cứ cách mấy ngày lại tới đây quậy phá một trận, ai có thể chịu nổi chứ?
Đàn Càn hòa thượng nhịn không được mở miệng mắng chửi.
Nếu đơn giản chỉ là một tên Diệp Siêu Phàm, Ninh Tiểu Xuyên căn bản cũng không sợ. Nhưng vấn đề ở chỗ, Diệp Siêu Phàm chính là đại biểu cho một cỗ thế lực cường đại bên trong Chân Lý Thiên Quốc, ngay cả tồn tại như Trật Tự Sứ cũng phải nghe theo sự phân phó của bọn chúng. Cho nên, cho dù Ninh Tiểu Xuyên có đánh bại Diệp Siêu Phàm, nói không chừng ngay ngày hôm sau lập tức sẽ xuất hiện một tên Diệp Siêu Phàm thứ hai.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi mới vừa nói, mấy ngày nữa sẽ lại có thêm một đám thiên kiêu nữa tới nơi này phải không?
Đàn Càn hòa thượng mắng chửi một hồi, đột nhiên nhảy dựng lên giống như mông bị lửa đốt vậy.
- Không sai!
- Xong đời rồi! Đây chẳng phải chính là nói, những hảo hữu của bần tăng sau này cũng có thể sẽ tới nơi này, nhảy vào cái hố lửa này sao? Không được! Bần tăng phải nghĩ biện pháp thông báo cho bọn họ, không được tham gia vào cái khảo hạch của Chân Lý Thiên Quốc này!
Đàn Càn hòa thượng có chút sốt ruột nói. Cái này ngược lại khiến cho Ninh Tiểu Xuyên cũng phải có chút hiếu kỳ, nhìn chằm chằm Đàn Càn hòa thượng, hỏi:
- Đại sư, ngươi vậy mà cũng có bằng hữu để quan tâm sao? Điều này ngược lại khiến cho ta vô cùng kinh ngạc a!
- Nói tầm xàm! Người nào trên đời không có mấy người thân bằng hảo hữu để quan tâm chứ? Đừng chỉ nói tới ta a! Ninh Tiểu Xuyên, nếu sau này mấy hồng nhan tri kỷ kia của ngươi cũng tới nơi này, sợ rằng kết cục cũng sẽ không quá tốt a? Các nàng chỉ là một đám nữ tử, hơn nữa mỗi người cũng đều trời sinh thiên kiều bách mị, vạn nhất tên Tiểu Vương tử kia có chút sắc tâm, như vậy trên đầu ngươi sợ rằng sẽ phải mọc thêm mấy cái sừng rồi!
Đàn Càn hòa thượng tức giận nói. Những lời hắn nói ngược lại cũng không sai, nếu Chân Lý Thiên Quốc thật sự tuyển nhận từng nhóm từng nhóm thiên kiêu từ các Văn minh cấp thấp, như vậy với thiên tư của đám người Nguyệt Thần, cho dù hiện tại vẫn chưa tới Chân Lý Thiên Quốc, nhưng tương lai sớm muộn gì cũng sẽ tới nơi này. Cho nên tình huống hiện tại Đàn Càn hòa thượng vừa mới nói, trong tương lai thật sự có khả năng rất lớn sẽ phát sinh.
Bất quá, sau khi nghe được những lời nói này, Ninh Tiểu Xuyên cũng không chút tức giận nào, mà lại nở nụ cười nhàn nhạt nhìn chằm chằm Đàn Càn hòa thượng. Nụ cười như vậy khiến cho trong lòng Đàn Càn hòa thượng cũng có chút sợ hãi, không nhịn được nói:
- Ta nói như vậy ngươi cũng không tức giận, lẽ nào ngươi thật sự muốn nhìn thấy cảnh những hồng nhan tri kỷ kia của ngươi bị người khác chà đạp sao?
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên có chút khó coi nhìn chằm chằm Đàn Càn hòa thượng. Gia hỏa này nói chuyện càng lúc càng không suy nghĩ rồi. Bất quá thời điểm này hắn cũng lười tính toán với Đàn Càn hòa thượng, chỉ hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngay cả đại sư cũng đã sớm nghĩ ra sách lược ứng đối, ta dĩ nhiên là không cần phải lo lắng!
- Nói như vậy, ngươi cũng đã nghĩ tới chuyện rời khỏi nơi này rồi sao?
Đàn Càn hòa thượng cười hắc hắc nói. Vừa rồi hắn nói nhiều như vậy, chính là muốn nhìn xem hiện tại Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc suy nghĩ như thế nào. Dưới tình huống như hiện tại, không hề nghi ngờ chỉ có rời khỏi Chân Lý Thiên Quốc mới là lựa chọn tốt nhất. Chỉ là làm như vậy không khỏi có chút khiến cho người ta cảm thấy có chút khó chịu. Gian gian khổ khổ mới tới được chỗ này, lại tại thời điểm chưa có được bao nhiêu thu hoạch đã phải rời đi. Bất quá, người người ai nấy cũng đều muốn tiến vào Chân Lý Thiên Quốc, thời điểm này lựa chọn rời đi ngược lại cần có dũng khí càng lớn hơn.
- Đại sư, trước khi rời đi, số Thần tệ còn lại trên người chúng ta cũng không thể lãng phí được, tốt nhất là tiêu xài toàn bộ a! Đợi lần sau chúng ta trở lại nơi này, cũng không biết là thời điểm nào nữa!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái, phóng người bay thẳng ra ngoài. Hiện tại trên người hắn có tới bảy ngàn Thần tệ, đã đủ để ở chỗ này trắng trợn mua sắm một phen. Tuy hiện tại Ninh Tiểu Xuyên quyết định tạm thời rời khỏi Chân Lý Thiên Quốc, nhưng hắn cũng không dự định sẽ buông tha đám tài nguyên tu luyện của Chân Lý Thiên Quốc. Nếu cần thiết, tương lai hắn sớm muộn cũng sẽ quay về Chân Lý Thiên Quốc.
- Chỉ là không biết, kẻ âm thầm cấp cho ta một vạn Thần tệ kia rốt cuộc là ai?
Vừa rời khỏi Thiên Kiêu Cung, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên vẫn có chút mê hoặc. Một vạn Thần tệ cũng không phải là số lượng nhỏ, sợ rằng chỉ có những thiên kiêu sinh trưởng tại Chân Lý Thiên Quốc giống như Diệp Siêu Phàm vậy mới có khả năng góp đủ lượng Thần tệ như vậy. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên chỉ mới tới Chân Lý Thiên Quốc có vài ngày, căn bản không quen biết bằng hữu nào như vậy.
Địa phương có người liền có tranh đấu, chuyện này Ninh Tiểu Xuyên sớm đã có dự liệu, nhưng hắn lại không ngờ Chân Lý Thiên Quốc thân là Văn minh Cửu phẩm, đấu tranh nội bộ lại đã đạt tới tình trạng tàn khốc như thế này. Với tu vi hiện tại của hắn, nếu nhúng tay vào loại tranh đấu này, tuyệt đối sẽ bị giảo sát trong nháy mắt, ngay cả cặn bã cũng không còn lại.
- Đại sư, hiện tại chúng ta đang gặp phải một cái nan đề, ngươi cảm thấy chúng ta nên lựa chọn như thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên thoáng trầm ngâm trong chốc lát, quay đầu nhìn về phía Đàn Càn hòa thượng vẫn đang đầy mặt vui mừng bên cạnh mình. Sau khi nói cho Đàn Càn hòa thượng nghe toàn bộ nội dung trước đây hắn nghe được, thần sắc vui mừng trên mặt Đàn Càn hòa thượng nhất thời tan biến sạch sẽ.
- Cái đệt! Nói như vậy, Chân Lý Thiên Quốc này căn bản chính là một cái hố lửa a? Hơn nữa, chúng ta lại còn vui mừng khấp khởi nhảy vào như vậy nữa! Ta nói chúng ta như thế nào đơn giản như vậy liền được lựa chọn tiếp nhận vào đây, đổi lại một địa phương nào khác, cho dù là một tiểu tông môn chiêu thu đệ tử cũng phải trải qua tầng tầng khảo nghiệm nghiêm khắc… Hiện tại ngược lại thì tốt rồi, chỉ riêng chuyện tên Tiểu Vương tử khốn kiếp này cứ cách mấy ngày lại tới đây quậy phá một trận, ai có thể chịu nổi chứ?
Đàn Càn hòa thượng nhịn không được mở miệng mắng chửi.
Nếu đơn giản chỉ là một tên Diệp Siêu Phàm, Ninh Tiểu Xuyên căn bản cũng không sợ. Nhưng vấn đề ở chỗ, Diệp Siêu Phàm chính là đại biểu cho một cỗ thế lực cường đại bên trong Chân Lý Thiên Quốc, ngay cả tồn tại như Trật Tự Sứ cũng phải nghe theo sự phân phó của bọn chúng. Cho nên, cho dù Ninh Tiểu Xuyên có đánh bại Diệp Siêu Phàm, nói không chừng ngay ngày hôm sau lập tức sẽ xuất hiện một tên Diệp Siêu Phàm thứ hai.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi mới vừa nói, mấy ngày nữa sẽ lại có thêm một đám thiên kiêu nữa tới nơi này phải không?
Đàn Càn hòa thượng mắng chửi một hồi, đột nhiên nhảy dựng lên giống như mông bị lửa đốt vậy.
- Không sai!
- Xong đời rồi! Đây chẳng phải chính là nói, những hảo hữu của bần tăng sau này cũng có thể sẽ tới nơi này, nhảy vào cái hố lửa này sao? Không được! Bần tăng phải nghĩ biện pháp thông báo cho bọn họ, không được tham gia vào cái khảo hạch của Chân Lý Thiên Quốc này!
Đàn Càn hòa thượng có chút sốt ruột nói. Cái này ngược lại khiến cho Ninh Tiểu Xuyên cũng phải có chút hiếu kỳ, nhìn chằm chằm Đàn Càn hòa thượng, hỏi:
- Đại sư, ngươi vậy mà cũng có bằng hữu để quan tâm sao? Điều này ngược lại khiến cho ta vô cùng kinh ngạc a!
- Nói tầm xàm! Người nào trên đời không có mấy người thân bằng hảo hữu để quan tâm chứ? Đừng chỉ nói tới ta a! Ninh Tiểu Xuyên, nếu sau này mấy hồng nhan tri kỷ kia của ngươi cũng tới nơi này, sợ rằng kết cục cũng sẽ không quá tốt a? Các nàng chỉ là một đám nữ tử, hơn nữa mỗi người cũng đều trời sinh thiên kiều bách mị, vạn nhất tên Tiểu Vương tử kia có chút sắc tâm, như vậy trên đầu ngươi sợ rằng sẽ phải mọc thêm mấy cái sừng rồi!
Đàn Càn hòa thượng tức giận nói. Những lời hắn nói ngược lại cũng không sai, nếu Chân Lý Thiên Quốc thật sự tuyển nhận từng nhóm từng nhóm thiên kiêu từ các Văn minh cấp thấp, như vậy với thiên tư của đám người Nguyệt Thần, cho dù hiện tại vẫn chưa tới Chân Lý Thiên Quốc, nhưng tương lai sớm muộn gì cũng sẽ tới nơi này. Cho nên tình huống hiện tại Đàn Càn hòa thượng vừa mới nói, trong tương lai thật sự có khả năng rất lớn sẽ phát sinh.
Bất quá, sau khi nghe được những lời nói này, Ninh Tiểu Xuyên cũng không chút tức giận nào, mà lại nở nụ cười nhàn nhạt nhìn chằm chằm Đàn Càn hòa thượng. Nụ cười như vậy khiến cho trong lòng Đàn Càn hòa thượng cũng có chút sợ hãi, không nhịn được nói:
- Ta nói như vậy ngươi cũng không tức giận, lẽ nào ngươi thật sự muốn nhìn thấy cảnh những hồng nhan tri kỷ kia của ngươi bị người khác chà đạp sao?
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên có chút khó coi nhìn chằm chằm Đàn Càn hòa thượng. Gia hỏa này nói chuyện càng lúc càng không suy nghĩ rồi. Bất quá thời điểm này hắn cũng lười tính toán với Đàn Càn hòa thượng, chỉ hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngay cả đại sư cũng đã sớm nghĩ ra sách lược ứng đối, ta dĩ nhiên là không cần phải lo lắng!
- Nói như vậy, ngươi cũng đã nghĩ tới chuyện rời khỏi nơi này rồi sao?
Đàn Càn hòa thượng cười hắc hắc nói. Vừa rồi hắn nói nhiều như vậy, chính là muốn nhìn xem hiện tại Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc suy nghĩ như thế nào. Dưới tình huống như hiện tại, không hề nghi ngờ chỉ có rời khỏi Chân Lý Thiên Quốc mới là lựa chọn tốt nhất. Chỉ là làm như vậy không khỏi có chút khiến cho người ta cảm thấy có chút khó chịu. Gian gian khổ khổ mới tới được chỗ này, lại tại thời điểm chưa có được bao nhiêu thu hoạch đã phải rời đi. Bất quá, người người ai nấy cũng đều muốn tiến vào Chân Lý Thiên Quốc, thời điểm này lựa chọn rời đi ngược lại cần có dũng khí càng lớn hơn.
- Đại sư, trước khi rời đi, số Thần tệ còn lại trên người chúng ta cũng không thể lãng phí được, tốt nhất là tiêu xài toàn bộ a! Đợi lần sau chúng ta trở lại nơi này, cũng không biết là thời điểm nào nữa!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái, phóng người bay thẳng ra ngoài. Hiện tại trên người hắn có tới bảy ngàn Thần tệ, đã đủ để ở chỗ này trắng trợn mua sắm một phen. Tuy hiện tại Ninh Tiểu Xuyên quyết định tạm thời rời khỏi Chân Lý Thiên Quốc, nhưng hắn cũng không dự định sẽ buông tha đám tài nguyên tu luyện của Chân Lý Thiên Quốc. Nếu cần thiết, tương lai hắn sớm muộn cũng sẽ quay về Chân Lý Thiên Quốc.
- Chỉ là không biết, kẻ âm thầm cấp cho ta một vạn Thần tệ kia rốt cuộc là ai?
Vừa rời khỏi Thiên Kiêu Cung, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên vẫn có chút mê hoặc. Một vạn Thần tệ cũng không phải là số lượng nhỏ, sợ rằng chỉ có những thiên kiêu sinh trưởng tại Chân Lý Thiên Quốc giống như Diệp Siêu Phàm vậy mới có khả năng góp đủ lượng Thần tệ như vậy. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên chỉ mới tới Chân Lý Thiên Quốc có vài ngày, căn bản không quen biết bằng hữu nào như vậy.
/1434
|