Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên đảo qua đám người một vòng, chậm rãi lắc đầu nói:
- Không có biện pháp nào! Chỉ có thể dựa vào tự bản thân các ngươi mà thôi. Ta nói ra sự tồn tại của lực lượng Tinh thần, chính là chỉ ra cho mọi người một phương hướng mà thôi. Trên thực tế, ta cũng là dưới cơ duyên xảo hợp mới có thể lĩnh ngộ được loại lực lượng này. Nếu lặp lại một lần nữa, ta cũng chưa chắc có thể lĩnh ngộ ra nó!
Lúc này trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng đang thở dài không thôi. Lực lượng Tinh thần này quả thật khó có thể lĩnh ngộ, khó có thể tu luyện. Trước đây hắn liên tiếp đi qua nhiều thế giới như vậy. Đầu tiên là ở lại tại địa phương cực đoan như Cửu U Chi Địa vậy hơn ba mươi năm, sau đó lại đến Ma Đà Sơn, sau đó lại tới Chân Lý Thiên Quốc. Liên tiếp trải qua mấy cái thế giới, Ninh Tiểu Xuyên mới từng bước một đạt tới ngày hôm nay. Lại thêm bản thân hắn có được lực lượng Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, cho nên hắn mới cuối cùng lĩnh ngộ được tồn tại lực lượng Tinh thần này.
Đúng như những gì hắn nói, nếu lặp lại một lần nữa, nếu trước đây hắn không có những trải nghiệm này, như vậy ngày hôm nay hắn có khả năng vẫn chưa thể lĩnh ngộ được loại lực lượng Tinh thần này.
Ngự Thiến Thiến cùng Niếp Lan Chi vẫn luôn một mực ở bên cạnh trầm mặc, vắt óc suy nghĩ nội dung Ninh Tiểu Xuyên vừa mới nói. Bất quá suy nghĩ hồi lâu sau, hai người cũng đều không nghĩ ra cái gì, cho nên cả hai đơn giản không suy nghĩ tiếp nữa. Vẻ mặt Niếp Lan Chi hiếu kỳ đánh giá Ninh Tiểu Xuyên một hồi, sau đó mới dò hỏi:
- Tiểu Hầu gia, ngươi nói lực lượng Tinh thần này chính là chấp niệm, như vậy chấp niệm của ngươi là cái gì a?
- Chấp niệm của ta?
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc khổ não, nói:
- Ta cũng không biết chấp niệm của ta là cái gì!
- A?
Đám người bốn phía nhất thời lộ ra thần sắc ngạc nhiên, kêu lên kinh ngạc. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên đã nhanh chóng khoát tay, nói:
- Các ngươi đừng hiểu lầm! Ta nói ta không biết chấp niệm của ta là cái gì, cũng không phải giống như các ngươi suy nghĩ. Chính là ta biết rất rõ ràng bản thân mình có chấp niệm tồn tại, nhưng căn bản không thể nào nói rõ ra được. Một khi ta có thể nói ra được chấp niệm của ta là cái gì, trên thế gian này cũng sẽ không còn ai là đối thủ của ta nữa!
Niếp Lan Chi hé miệng cười cười, nói:
- Như vậy ta cầu chúc Tiểu Hầu gia sớm có thể nói ra chấp niệm của bản thân a! Đến lúc đó Tiểu Hầu gia sẽ chính là thiên hạ vô địch rồi!
Ninh Tiểu Xuyên khẽ lắc đầu, cũng không trả lời Niếp Lan Chi, chỉ ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh đầu. Một lúc sau, Tử Kim Hoàng Chủ tựa hồ cũng cảm nhận được cái gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên.
Trên đỉnh đầu của bọn họ đột nhiên xuất hiện một tầng thủy ba giống như gợn sóng vậy. Từ trong từng vòng từng vòng sóng gợn này, một nàng nữ tử sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, thân mặc váy dài thanh sắc chậm rãi đi ra.
Sau khi xuất hiện, ánh mắt nàng nữ tử váy dài thanh sắc này lập tức nhìn thẳng về phía đám người Ninh Tiểu Xuyên ở bên dưới.
- Bạch Lãnh Tuyết?
Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc thốt lên. Nàng nữ nhân vừa mới xuất hiện trên không trung kia thình lình chính là vị Tiếp Dẫn Sứ Bạch Lãnh Tuyết của Chân Lý Thiên Quốc lúc trước.
Ngay khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, Bạch Lãnh Tuyết lập tức nói nhanh:
- Ninh Tiểu Xuyên, các ngươi mau rời khỏi nơi này a! Tiểu Vương tử đã tìm được tung tích của ngươi từ chỗ của Thiên Cơ Điện Phủ, lập tức sẽ dẫn người chạy tới!
- Cái gì? Tên gia hỏa Diệp Siêu Phàm kia sắp sửa đuổi tới đây?
Đàn Càn hòa thượng lập tức phản ứng đầu tiên, thần sắc cả kinh nói.
Bạch Lãnh Tuyết liếc nhìn Đàn Càn hòa thượng một cái, phát hiện hắn cũng là một thành viên của Thiên Kiêu Cung Chân Lý Thiên Quốc, liền gật đầu nói:
- Đúng vậy! Chuyện tình các ngươi bỏ trốn khỏi Chân Lý Thiên Quốc đương nhiên không giấu diếm được. Có người đã báo lại cho Tiểu Vương tử biết, hắn liền nổi trận lôi đình, quyết định đích thân xuất thủ bắt ngươi trở về!
- Con mẹ nó! Tên gia hỏa này đúng là âm hồn không tan mà! Chúng ta đã bỏ đi rồi, hắn cũng không chịu buông tha cho chúng ta!
Đàn Càn hòa thượng mở miệng chửi ầm lên, sau đó thần sắc trên mặt đột nhiên biến thành sắc mặt vui mừng, nói:
- A di đà phật! Bần tăng thật sự có chút thất thố! Phật Tổ thứ lỗi! Kỳ thật bần tăng cảm thấy hiện tại Tiểu Vương tử tới đây thật sự rất tốt! Đúng lúc để cho hắn kiến thức một chút mấy người ở đây vừa rồi đã chết như thế nào, sau đó tự mình lựa chọn một kiểu chết thoải mái nhất a!
Trong lòng Đàn Càn hòa thượng hiện tại một chút hoảng loạn cũng đều không có. Đừng nói giỡn! Ngay cả tên gia hỏa chỉ số năng lượng cao tới 20 điểm kia, Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể giết chết được, hiện tại tới một tên Tiểu Vương tử chỉ số năng lượng chỉ có 14 điểm, chẳng phải là dễ dàng như trở bàn tay sao? Càng huống chi, hiện tại ở nơi này còn có một gã Tử Kim Hoàng Chủ, bất luận nhìn từ điểm nào đi chăng nữa, bên phe chính mình cũng đều chiếm giữ ưu thế tuyệt đối.
Bạch Lãnh Tuyết nhắc nhở Ninh Tiểu Xuyên một câu, lại phát hiện đám người phía dưới căn bản không có bất kỳ cử động gì, cặp mày khẽ nhíu lại, tiếp tục nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ta đã nhắc nhở ngươi, ngươi tốt nhất nên lập tức rời khỏi nơi này. Hơn nữa sau này tốt nhất không nên ở lại thời gian quá lâu tại một địa phương nào đó. Với tính cách của Tiểu Vương tử, nếu hắn đã muốn đối phó ngươi, như vậy tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi một cách dễ dàng!
- Đa tạ đã nhắc nhở!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái, trong mắt đột nhiên lóe lên một tia hiếu kỳ, hỏi:
- Tiếp Dẫn Sứ, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi một chút!
Thần sắc Bạch Lãnh Tuyết có chút khó coi, nói:
- Lúc này cũng không phải là thời điểm nói nhảm, có vấn đề gì sau này hãy hỏi. Hiện tại ngươi vẫn nên nhanh chóng rời khỏi nơi này đi!
- Không cần đâu! Đã muộn rồi! Diệp Siêu Phàm đã tới rồi!
Ninh Tiểu Xuyên lắc lắc đầu, tiếp tục nói:
- Lần trước khi ta và Diệp Siêu Phàm phát sinh xung đột, có người trong âm thầm đã chuyển cho ta một vạn Thần tệ. Ta vẫn luôn một mực suy đoán xem kẻ đó là ai? Hiện tại xem ra, chủ nhân của một vạn Thần tệ này hẳn chính là ngươi a? Chúng ta vốn dĩ căn bản không quen biết nhau, tại sao ngươi lại giúp ta như vậy?
- Không có biện pháp nào! Chỉ có thể dựa vào tự bản thân các ngươi mà thôi. Ta nói ra sự tồn tại của lực lượng Tinh thần, chính là chỉ ra cho mọi người một phương hướng mà thôi. Trên thực tế, ta cũng là dưới cơ duyên xảo hợp mới có thể lĩnh ngộ được loại lực lượng này. Nếu lặp lại một lần nữa, ta cũng chưa chắc có thể lĩnh ngộ ra nó!
Lúc này trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng đang thở dài không thôi. Lực lượng Tinh thần này quả thật khó có thể lĩnh ngộ, khó có thể tu luyện. Trước đây hắn liên tiếp đi qua nhiều thế giới như vậy. Đầu tiên là ở lại tại địa phương cực đoan như Cửu U Chi Địa vậy hơn ba mươi năm, sau đó lại đến Ma Đà Sơn, sau đó lại tới Chân Lý Thiên Quốc. Liên tiếp trải qua mấy cái thế giới, Ninh Tiểu Xuyên mới từng bước một đạt tới ngày hôm nay. Lại thêm bản thân hắn có được lực lượng Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, cho nên hắn mới cuối cùng lĩnh ngộ được tồn tại lực lượng Tinh thần này.
Đúng như những gì hắn nói, nếu lặp lại một lần nữa, nếu trước đây hắn không có những trải nghiệm này, như vậy ngày hôm nay hắn có khả năng vẫn chưa thể lĩnh ngộ được loại lực lượng Tinh thần này.
Ngự Thiến Thiến cùng Niếp Lan Chi vẫn luôn một mực ở bên cạnh trầm mặc, vắt óc suy nghĩ nội dung Ninh Tiểu Xuyên vừa mới nói. Bất quá suy nghĩ hồi lâu sau, hai người cũng đều không nghĩ ra cái gì, cho nên cả hai đơn giản không suy nghĩ tiếp nữa. Vẻ mặt Niếp Lan Chi hiếu kỳ đánh giá Ninh Tiểu Xuyên một hồi, sau đó mới dò hỏi:
- Tiểu Hầu gia, ngươi nói lực lượng Tinh thần này chính là chấp niệm, như vậy chấp niệm của ngươi là cái gì a?
- Chấp niệm của ta?
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc khổ não, nói:
- Ta cũng không biết chấp niệm của ta là cái gì!
- A?
Đám người bốn phía nhất thời lộ ra thần sắc ngạc nhiên, kêu lên kinh ngạc. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên đã nhanh chóng khoát tay, nói:
- Các ngươi đừng hiểu lầm! Ta nói ta không biết chấp niệm của ta là cái gì, cũng không phải giống như các ngươi suy nghĩ. Chính là ta biết rất rõ ràng bản thân mình có chấp niệm tồn tại, nhưng căn bản không thể nào nói rõ ra được. Một khi ta có thể nói ra được chấp niệm của ta là cái gì, trên thế gian này cũng sẽ không còn ai là đối thủ của ta nữa!
Niếp Lan Chi hé miệng cười cười, nói:
- Như vậy ta cầu chúc Tiểu Hầu gia sớm có thể nói ra chấp niệm của bản thân a! Đến lúc đó Tiểu Hầu gia sẽ chính là thiên hạ vô địch rồi!
Ninh Tiểu Xuyên khẽ lắc đầu, cũng không trả lời Niếp Lan Chi, chỉ ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh đầu. Một lúc sau, Tử Kim Hoàng Chủ tựa hồ cũng cảm nhận được cái gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên.
Trên đỉnh đầu của bọn họ đột nhiên xuất hiện một tầng thủy ba giống như gợn sóng vậy. Từ trong từng vòng từng vòng sóng gợn này, một nàng nữ tử sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, thân mặc váy dài thanh sắc chậm rãi đi ra.
Sau khi xuất hiện, ánh mắt nàng nữ tử váy dài thanh sắc này lập tức nhìn thẳng về phía đám người Ninh Tiểu Xuyên ở bên dưới.
- Bạch Lãnh Tuyết?
Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc thốt lên. Nàng nữ nhân vừa mới xuất hiện trên không trung kia thình lình chính là vị Tiếp Dẫn Sứ Bạch Lãnh Tuyết của Chân Lý Thiên Quốc lúc trước.
Ngay khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, Bạch Lãnh Tuyết lập tức nói nhanh:
- Ninh Tiểu Xuyên, các ngươi mau rời khỏi nơi này a! Tiểu Vương tử đã tìm được tung tích của ngươi từ chỗ của Thiên Cơ Điện Phủ, lập tức sẽ dẫn người chạy tới!
- Cái gì? Tên gia hỏa Diệp Siêu Phàm kia sắp sửa đuổi tới đây?
Đàn Càn hòa thượng lập tức phản ứng đầu tiên, thần sắc cả kinh nói.
Bạch Lãnh Tuyết liếc nhìn Đàn Càn hòa thượng một cái, phát hiện hắn cũng là một thành viên của Thiên Kiêu Cung Chân Lý Thiên Quốc, liền gật đầu nói:
- Đúng vậy! Chuyện tình các ngươi bỏ trốn khỏi Chân Lý Thiên Quốc đương nhiên không giấu diếm được. Có người đã báo lại cho Tiểu Vương tử biết, hắn liền nổi trận lôi đình, quyết định đích thân xuất thủ bắt ngươi trở về!
- Con mẹ nó! Tên gia hỏa này đúng là âm hồn không tan mà! Chúng ta đã bỏ đi rồi, hắn cũng không chịu buông tha cho chúng ta!
Đàn Càn hòa thượng mở miệng chửi ầm lên, sau đó thần sắc trên mặt đột nhiên biến thành sắc mặt vui mừng, nói:
- A di đà phật! Bần tăng thật sự có chút thất thố! Phật Tổ thứ lỗi! Kỳ thật bần tăng cảm thấy hiện tại Tiểu Vương tử tới đây thật sự rất tốt! Đúng lúc để cho hắn kiến thức một chút mấy người ở đây vừa rồi đã chết như thế nào, sau đó tự mình lựa chọn một kiểu chết thoải mái nhất a!
Trong lòng Đàn Càn hòa thượng hiện tại một chút hoảng loạn cũng đều không có. Đừng nói giỡn! Ngay cả tên gia hỏa chỉ số năng lượng cao tới 20 điểm kia, Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể giết chết được, hiện tại tới một tên Tiểu Vương tử chỉ số năng lượng chỉ có 14 điểm, chẳng phải là dễ dàng như trở bàn tay sao? Càng huống chi, hiện tại ở nơi này còn có một gã Tử Kim Hoàng Chủ, bất luận nhìn từ điểm nào đi chăng nữa, bên phe chính mình cũng đều chiếm giữ ưu thế tuyệt đối.
Bạch Lãnh Tuyết nhắc nhở Ninh Tiểu Xuyên một câu, lại phát hiện đám người phía dưới căn bản không có bất kỳ cử động gì, cặp mày khẽ nhíu lại, tiếp tục nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ta đã nhắc nhở ngươi, ngươi tốt nhất nên lập tức rời khỏi nơi này. Hơn nữa sau này tốt nhất không nên ở lại thời gian quá lâu tại một địa phương nào đó. Với tính cách của Tiểu Vương tử, nếu hắn đã muốn đối phó ngươi, như vậy tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi một cách dễ dàng!
- Đa tạ đã nhắc nhở!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái, trong mắt đột nhiên lóe lên một tia hiếu kỳ, hỏi:
- Tiếp Dẫn Sứ, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi một chút!
Thần sắc Bạch Lãnh Tuyết có chút khó coi, nói:
- Lúc này cũng không phải là thời điểm nói nhảm, có vấn đề gì sau này hãy hỏi. Hiện tại ngươi vẫn nên nhanh chóng rời khỏi nơi này đi!
- Không cần đâu! Đã muộn rồi! Diệp Siêu Phàm đã tới rồi!
Ninh Tiểu Xuyên lắc lắc đầu, tiếp tục nói:
- Lần trước khi ta và Diệp Siêu Phàm phát sinh xung đột, có người trong âm thầm đã chuyển cho ta một vạn Thần tệ. Ta vẫn luôn một mực suy đoán xem kẻ đó là ai? Hiện tại xem ra, chủ nhân của một vạn Thần tệ này hẳn chính là ngươi a? Chúng ta vốn dĩ căn bản không quen biết nhau, tại sao ngươi lại giúp ta như vậy?
/1434
|