¬
Dừng ánh mắt trên người Dược Tư Kỳ, Hoa Thiên Cẩm cười khảy.
- Nhục thân của ngươi đúng là đáng sợ, là nhục thân mạnh nhất mà ta từng thấy. Nhưng chỉ dựa vào nhục thân thì có ích gì. Hãy xem ta công phá nhục thân của ngươi từ bên trong.
Hoa Thiên Cẩm cười khảy rồi túm lấy Dược Tư Kỳ.
Vừa rồi hắn đã hút không ít máu của Dược Tư Kỳ nên lúc này nàng đã bị hôn mê.
Một ngón tay của Hoa Thiên Cẩm biến thành đỏ tươi, một giọt máu chảy ra từ đầu ngón tay rồi nhỏ vào miệng Dược Tư Kỳ.
Gần như ngay lập tức toàn thân Dược Tư Kỳ nóng rực.
- Tiểu tử, ta không cần biết vừa ròi ngươi có trúng Thực Tâm Tán của ta hay không. Nhưng giờ ta đã cho nha đầu này lượng Thực Tâm Tán của một trăm người, đợi khi chúng truyền tới người ngươi xem ngươi có chống lại được không.
Hoa Thiên Cẩm ném Dược Tư Kỳ lên người Ninh Tiểu Xuyên, ngay sau đó hắn ho khan.
Hoa Thiên Cẩm lại phun máu, thương thế của hắn càng ngày càng nghiêm trọng.
Dược Tư Kỳ bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên lúc này đột nhiên mở mắt, toàn thân nàng nóng rực, không ngừng xoa lên người Ninh Tiểu Xuyên, cả người nằm đè lên hắn, cái lưỡi ẩm ướt bắt đầu lướt qua lướt lại trên ngực hắn.
- Dược cô nương mau tỉnh lại đi.
Ninh Tiểu Xuyên muốn đánh thức Diệt Thế Ma Kiếm nhưng trong người Dược Tư Kỳ có lượng Thực Tâm Tán của tận một trăm người. Thứ độc vật này đã dẫn động hoàn toàn dục vọng của Dược Tư Kỳ. Ninh Tiểu Xuyên lúc này không thể thức tỉnh được nàng.
- Khụ khụ... ngươi cứ đợi chết đi!
Hoa Thiên Cẩm nhìn Dược Tư Kỳ đã đưa lưỡi vào miệng Ninh Tiểu Xuyên, cười khan vài tiếng rồi ra ngoài.
Hắn sắp không chịu nổi nữa rồi, hơn nữa hắn cũng sợ chiêu này không giết được Ninh Tiểu Xuyên nên để đảm bảo hắn mau chóng rời đi thật xa.
Khi nào thương thế ổn định quay lại tìm hắn!
Hoa Thiên Cẩm bay đi xa khỏi đại điện.
Trong đại điện lúc này, Dược Tư Kỳ đã hoàn toàn mất kiểm soát, cởi hết y phục trên người rồi trườn lên người Ninh Tiểu Xuyên, cúi xuống đưa lưỡi ra khỏi miệng Ninh Tiểu Xuyên xong cùng với sợi nước bọt lấp lánh kéo xuống ngực, xuống bụng, rồi tiếp tục đi xuống.
Ninh Tiểu Xuyên toàn thân cứng đờ, nhiệt khí bùng cháy nhưng không thể động đậy.
Lúc này hắn từ bỏ việc thức tỉnh Dược Tư Kỳ mà cố gắng giữ vững tinh thần không để mình mất phương hướng.
Nếu trong tình huống khác hắn có thể yên tâm hưởng thụ, nhưng giờ thì không được.Giờ Dược Tư Kỳ có lượng Thực Tâm Tán cho một trăm người, Hoa Thiên Cẩm hạ dược nhiều như vậy là để nó truyền sang người Ninh Tiểu Xuyên.
Thực Tâm Tán nghe đã biết không phải thứ gì tốt lành, khi đã vào cơ thể, xảy ra chuyện gì thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không dám chắc.
Vì thế lúc này hắn chỉ có thể thận trọng chờ đợi.
Dược Tư Kỳ lúc này giống như con mèo quấn lấy người Ninh Tiểu Xuyên đòi hỏi đáp ứng nhu cầu cấp thiết.
Trong đại điện, phong quang vô hạn.
Đột nhiên Dược Tư Kỳ đứng dậy rồi ngồi lên người Ninh Tiểu Xuyên.
- Tới rồi!
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ rồi cảm nhận được sự ấm nóng dưới hạ thân.
Dược Tư Kỳ phát ra tiếng rên rỉ như mèo kêu, gương mặt đầy sự đau đớn.
Đây là lần đầu tiên của Dược Tư Kỳ, lúc trước Ninh Tiểu Xuyên lừa Hoa Thiên Cẩm chỉ vảy mấy giọt máu lên chân Dược Tư Kỳ chứ không phá thân nàng.
Nhưng giờ thì hai người đã hoàn toàn gắn liền với nhau.
Khoái cảm vừa truyền tới Ninh Tiểu Xuyên liền cảm giác một dòng nhiệt lưu chui vào cơ thể, giống như một con sâu chui loạn trong cơ thể hắn vậy.
Ninh Tiểu Xuyên biết đây là Thực Tâm Tán của Hoa Thiên Cẩm. Ban đầu hắn còn lo lắng về nó nhưng sau khi vào trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, Thực Tâm Tán đã bị nhục thân của hắn luyện hóa, biến mất hoàn toàn.
Sau khi được Hỗn Độn chi khí tôi luyện, nhục thân của Ninh Tiểu Xuyên đúng là cường hãn đến đáng sợ. Mặc dù không thể nói là hoàn toàn miễn dịch với mọi loại nhưng đa phần độc dược đừng hòng ảnh hưởng được tới hắn.
Ninh Tiểu Xuyên liền yên tâm.
- Hừ, Hoa Thiên Cẩm, ta thoát được khỏi đây thì cũng là lúc ngươi phải chết. Ặc.
Ninh Tiểu Xuyên bỗng kêu lên. Dược Tư Kỳ lúc này người mềm nhũn nằm trên ngực hắn.
Một lúc sau trên người hắn phát ra tiếng bụp một cái, dải lụa với những chiếc gai nhọn đã bật hết ra.
- Cuối cùng cũng thoát rồi.
Ninh Tiểu Xuyên bế Dược Tư Kỳ toàn thân không một mảnh vải xuống khỏi người mình.
Dược Tư Kỳ đến Thứ Thần cũng chưa phải, lại bị Hoa Thiên Cẩm dùng lượng Thực Tâm Tán cho một trăm người, căn bản không thể chống đỡ nổi, lúc này đã hoàn toàn hôn mê.
Ninh Tiểu Xuyên vung tay lấy ra hai bộ y phục, mặc vào người một bộ, còn lại che lên người Dược Tư Kỳ.
Sau đó Ninh Tiểu Xuyên để Dược Tư Kỳ lại đại điện, còn hắn ra ngoài.
Giờ là cơ hội tốt nhất cho Ninh Tiểu Xuyên khống chế Hoa Thiên Cẩm. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, không những Ninh Tiểu Xuyên không có lại cơ hội nữa mà ngay cả việc hắn ngụy trang Nhiếp Thập Tam cũng sẽ bị bại lộ.
Hoa Thiên Cẩm bị thương khá nghiêm trọng, Ninh Tiểu Xuyên mới đi cách đại điện không xa đã thấy vết máu do Hoa Thiên Cẩm để lại.
Phía trước vũng máu này lại là một vũng khác. Máu chưa khô, rõ ràng là mới để lại.
Đi theo vết máu này Ninh Tiểu Xuyên có thể dễ dàng đuổi theo Hoa Thiên Cẩm.
Không!
Không đúng!
Đi được vài bước Ninh Tiểu Xuyên bỗng dừng lại.
- Với tính cách thạn trọng của Hoa Thiên Cẩm sao có thể để lại dấu vết rõ ràng như vậy được?
Ninh Tiểu Xuyên hồ nghi nhìn lên phía trước, trên người bắn ra mấy đạo hư ảnh.
Những hư ảnh này ban đầu lượn quanh vũng huyết dịch một lúc sau trong đầu hắn xuất hiện ra một cảnh tượng.
Trong cảnh tượng ấy, Hoa Thiên Cẩm bị thương, miệng phun máu xuống đất.
Còn Hoa Thiên Cẩm vốn định định xóa dấu máu nhưng nhìn nó một lúc hắn đột nhiên dừng lại, cười hề hề, lấy ra một con khôi lỗi hình thú phun máu lên nó.
Khôi lỗi dính máu tiếp tục đi về phía trước, trên đất để lại vô số dấu máu.
Còn Hoa Thiên Cẩm cởi y phục trên người, thổi lên y phục một hơi, nó như có linh tính bay đi xa.
Lúc này Hoa Thiên Cẩm mới chọn một hướng khác bay đi.
Giảo hoạt như hồ ly!
Tên Hoa Thiên Cẩm này hành sự đúng là chu toàn.
Nếu không phải có Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực thì hôm nay có lẽ Ninh Tiểu Xuyên không dễ gì tìm được Hoa Thiên Cẩm.
Nhưng giờ đã xác định được hướng Hoa Thiên Cẩm bỏ chạy, Ninh Tiểu Xuyên liền không do dự lao đi.
Bay liền vài nghìn dặm, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên xuất hiện bóng dáng của Hoa Thiên Cẩm.
Hoa Thiên Cẩm lúc này đang ngồi trên đất, thần sắc bình tĩnh như đang điều tức, áp chế thương thế.
Cảm nhận được khí tức của Ninh Tiểu Xuyên, Hoa Thiên Cẩm mở mắt, trên mặt là vẻ kinh ngạc.
Ninh Tiểu Xuyên đáp xuống trước mặt Hoa Thiên Cẩm.
- Cuối cùng ngươi vẫn tới. Thực Tâm Tán quả nhiên không có tác dụng gì tới ngươi.
Hoa Thiên Cẩm nhìn Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt đầy sự không cam tâm.
Hắn đã là cao thủ Hạ Vị Thần, thực lực bản thân cũng cường hãn, ngay cả Trung Vị Thần thông thường có lẽ cũng không phải đối thủ của hắn.
Nhưng giờ trong tay một Thứ Thần như Ninh Tiểu Xuyên hắn lại không cam tâm.
Ninh Tiểu Xuyên không nói gì, chỉ nhìn Hoa Thiên Cẩm chăm chăm đánh giá thương thế của hắn.
Với kẻ thực lực cường hãn mà lại giảo hoạt như Hoa Thiên Cẩm, Ninh Tiểu Xuyên buộc phải cẩn trọng.
- Ngươi không cần phải thận trọng như vậy. Nếu giờ ngươi muốn giết ta, ta cũng không có khả năng phản kháng. Ta chỉ tò mò rốt cuộc ngươi đã dùng thứ độc dược gì. Ta cũng có nghiên cứu về độc dược nhưng chưa từng thấy thứ nào lợi hại như vậy.
Ninh Tiểu Xuyên gật gù:
- Ngươi chưa thấy cũng không có gì lạ. Vì đó là máu của ta.
- Máu của ngươi? Không thể nào! Cả đời này ta đã hút máu của mấy vạn người cũng chưa từng thấy loại máu nào độc tới vậy. Nếu máu ngươi thật sự lợi hại như thế, sao ngươi sống được tới bây giờ?
Hoa Thiên Cẩm căn bản không tin máu Ninh Tiểu Xuyên lại là thứ độc dược như vậy. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng không định bắt hắn phải tin.
Đánh giá Hoa Thiên Cẩm một lượt, tuy không xác định được thương thế của hắn thế nào nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng muốn thử một lần xem có thể hàng phục hắn được không.
Cơ hội ngay trước mắt, hắn không muốn bỏ lỡ.
Ninh Tiểu Xuyên lướt tới sau lưng Hoa Thiên Cẩm tóm lấy gáy hắn.
Hoa Thiên Cẩm không có phản ứng gì, mặc cho Ninh Tiểu Xuyên tóm đầu hắn.
- Đơn giản vậy sao?
Ninh Tiểu Xuyên có chút mơ hồ, nhưng Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực vẫn nhanh chóng chui vào cơ thể Hoa Thiên Cẩm.
Chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên khống chế được tâm thần Hoa Thiên Cẩm là hắn sẽ trở thành nô lệ tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên.
Vào khoảnh khắc Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực chui vào cơ thể, Hoa Thiên Cẩm lộ thần sắc quỷ dị, đột nhiên kêu lên:
- Thiếu gia cứu mạng!
Trên người Hoa Thiên Cẩm đột nhiên bạo phát một luồng sức mạnh không thuộc về hắn.
Dừng ánh mắt trên người Dược Tư Kỳ, Hoa Thiên Cẩm cười khảy.
- Nhục thân của ngươi đúng là đáng sợ, là nhục thân mạnh nhất mà ta từng thấy. Nhưng chỉ dựa vào nhục thân thì có ích gì. Hãy xem ta công phá nhục thân của ngươi từ bên trong.
Hoa Thiên Cẩm cười khảy rồi túm lấy Dược Tư Kỳ.
Vừa rồi hắn đã hút không ít máu của Dược Tư Kỳ nên lúc này nàng đã bị hôn mê.
Một ngón tay của Hoa Thiên Cẩm biến thành đỏ tươi, một giọt máu chảy ra từ đầu ngón tay rồi nhỏ vào miệng Dược Tư Kỳ.
Gần như ngay lập tức toàn thân Dược Tư Kỳ nóng rực.
- Tiểu tử, ta không cần biết vừa ròi ngươi có trúng Thực Tâm Tán của ta hay không. Nhưng giờ ta đã cho nha đầu này lượng Thực Tâm Tán của một trăm người, đợi khi chúng truyền tới người ngươi xem ngươi có chống lại được không.
Hoa Thiên Cẩm ném Dược Tư Kỳ lên người Ninh Tiểu Xuyên, ngay sau đó hắn ho khan.
Hoa Thiên Cẩm lại phun máu, thương thế của hắn càng ngày càng nghiêm trọng.
Dược Tư Kỳ bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên lúc này đột nhiên mở mắt, toàn thân nàng nóng rực, không ngừng xoa lên người Ninh Tiểu Xuyên, cả người nằm đè lên hắn, cái lưỡi ẩm ướt bắt đầu lướt qua lướt lại trên ngực hắn.
- Dược cô nương mau tỉnh lại đi.
Ninh Tiểu Xuyên muốn đánh thức Diệt Thế Ma Kiếm nhưng trong người Dược Tư Kỳ có lượng Thực Tâm Tán của tận một trăm người. Thứ độc vật này đã dẫn động hoàn toàn dục vọng của Dược Tư Kỳ. Ninh Tiểu Xuyên lúc này không thể thức tỉnh được nàng.
- Khụ khụ... ngươi cứ đợi chết đi!
Hoa Thiên Cẩm nhìn Dược Tư Kỳ đã đưa lưỡi vào miệng Ninh Tiểu Xuyên, cười khan vài tiếng rồi ra ngoài.
Hắn sắp không chịu nổi nữa rồi, hơn nữa hắn cũng sợ chiêu này không giết được Ninh Tiểu Xuyên nên để đảm bảo hắn mau chóng rời đi thật xa.
Khi nào thương thế ổn định quay lại tìm hắn!
Hoa Thiên Cẩm bay đi xa khỏi đại điện.
Trong đại điện lúc này, Dược Tư Kỳ đã hoàn toàn mất kiểm soát, cởi hết y phục trên người rồi trườn lên người Ninh Tiểu Xuyên, cúi xuống đưa lưỡi ra khỏi miệng Ninh Tiểu Xuyên xong cùng với sợi nước bọt lấp lánh kéo xuống ngực, xuống bụng, rồi tiếp tục đi xuống.
Ninh Tiểu Xuyên toàn thân cứng đờ, nhiệt khí bùng cháy nhưng không thể động đậy.
Lúc này hắn từ bỏ việc thức tỉnh Dược Tư Kỳ mà cố gắng giữ vững tinh thần không để mình mất phương hướng.
Nếu trong tình huống khác hắn có thể yên tâm hưởng thụ, nhưng giờ thì không được.Giờ Dược Tư Kỳ có lượng Thực Tâm Tán cho một trăm người, Hoa Thiên Cẩm hạ dược nhiều như vậy là để nó truyền sang người Ninh Tiểu Xuyên.
Thực Tâm Tán nghe đã biết không phải thứ gì tốt lành, khi đã vào cơ thể, xảy ra chuyện gì thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không dám chắc.
Vì thế lúc này hắn chỉ có thể thận trọng chờ đợi.
Dược Tư Kỳ lúc này giống như con mèo quấn lấy người Ninh Tiểu Xuyên đòi hỏi đáp ứng nhu cầu cấp thiết.
Trong đại điện, phong quang vô hạn.
Đột nhiên Dược Tư Kỳ đứng dậy rồi ngồi lên người Ninh Tiểu Xuyên.
- Tới rồi!
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ rồi cảm nhận được sự ấm nóng dưới hạ thân.
Dược Tư Kỳ phát ra tiếng rên rỉ như mèo kêu, gương mặt đầy sự đau đớn.
Đây là lần đầu tiên của Dược Tư Kỳ, lúc trước Ninh Tiểu Xuyên lừa Hoa Thiên Cẩm chỉ vảy mấy giọt máu lên chân Dược Tư Kỳ chứ không phá thân nàng.
Nhưng giờ thì hai người đã hoàn toàn gắn liền với nhau.
Khoái cảm vừa truyền tới Ninh Tiểu Xuyên liền cảm giác một dòng nhiệt lưu chui vào cơ thể, giống như một con sâu chui loạn trong cơ thể hắn vậy.
Ninh Tiểu Xuyên biết đây là Thực Tâm Tán của Hoa Thiên Cẩm. Ban đầu hắn còn lo lắng về nó nhưng sau khi vào trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, Thực Tâm Tán đã bị nhục thân của hắn luyện hóa, biến mất hoàn toàn.
Sau khi được Hỗn Độn chi khí tôi luyện, nhục thân của Ninh Tiểu Xuyên đúng là cường hãn đến đáng sợ. Mặc dù không thể nói là hoàn toàn miễn dịch với mọi loại nhưng đa phần độc dược đừng hòng ảnh hưởng được tới hắn.
Ninh Tiểu Xuyên liền yên tâm.
- Hừ, Hoa Thiên Cẩm, ta thoát được khỏi đây thì cũng là lúc ngươi phải chết. Ặc.
Ninh Tiểu Xuyên bỗng kêu lên. Dược Tư Kỳ lúc này người mềm nhũn nằm trên ngực hắn.
Một lúc sau trên người hắn phát ra tiếng bụp một cái, dải lụa với những chiếc gai nhọn đã bật hết ra.
- Cuối cùng cũng thoát rồi.
Ninh Tiểu Xuyên bế Dược Tư Kỳ toàn thân không một mảnh vải xuống khỏi người mình.
Dược Tư Kỳ đến Thứ Thần cũng chưa phải, lại bị Hoa Thiên Cẩm dùng lượng Thực Tâm Tán cho một trăm người, căn bản không thể chống đỡ nổi, lúc này đã hoàn toàn hôn mê.
Ninh Tiểu Xuyên vung tay lấy ra hai bộ y phục, mặc vào người một bộ, còn lại che lên người Dược Tư Kỳ.
Sau đó Ninh Tiểu Xuyên để Dược Tư Kỳ lại đại điện, còn hắn ra ngoài.
Giờ là cơ hội tốt nhất cho Ninh Tiểu Xuyên khống chế Hoa Thiên Cẩm. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, không những Ninh Tiểu Xuyên không có lại cơ hội nữa mà ngay cả việc hắn ngụy trang Nhiếp Thập Tam cũng sẽ bị bại lộ.
Hoa Thiên Cẩm bị thương khá nghiêm trọng, Ninh Tiểu Xuyên mới đi cách đại điện không xa đã thấy vết máu do Hoa Thiên Cẩm để lại.
Phía trước vũng máu này lại là một vũng khác. Máu chưa khô, rõ ràng là mới để lại.
Đi theo vết máu này Ninh Tiểu Xuyên có thể dễ dàng đuổi theo Hoa Thiên Cẩm.
Không!
Không đúng!
Đi được vài bước Ninh Tiểu Xuyên bỗng dừng lại.
- Với tính cách thạn trọng của Hoa Thiên Cẩm sao có thể để lại dấu vết rõ ràng như vậy được?
Ninh Tiểu Xuyên hồ nghi nhìn lên phía trước, trên người bắn ra mấy đạo hư ảnh.
Những hư ảnh này ban đầu lượn quanh vũng huyết dịch một lúc sau trong đầu hắn xuất hiện ra một cảnh tượng.
Trong cảnh tượng ấy, Hoa Thiên Cẩm bị thương, miệng phun máu xuống đất.
Còn Hoa Thiên Cẩm vốn định định xóa dấu máu nhưng nhìn nó một lúc hắn đột nhiên dừng lại, cười hề hề, lấy ra một con khôi lỗi hình thú phun máu lên nó.
Khôi lỗi dính máu tiếp tục đi về phía trước, trên đất để lại vô số dấu máu.
Còn Hoa Thiên Cẩm cởi y phục trên người, thổi lên y phục một hơi, nó như có linh tính bay đi xa.
Lúc này Hoa Thiên Cẩm mới chọn một hướng khác bay đi.
Giảo hoạt như hồ ly!
Tên Hoa Thiên Cẩm này hành sự đúng là chu toàn.
Nếu không phải có Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực thì hôm nay có lẽ Ninh Tiểu Xuyên không dễ gì tìm được Hoa Thiên Cẩm.
Nhưng giờ đã xác định được hướng Hoa Thiên Cẩm bỏ chạy, Ninh Tiểu Xuyên liền không do dự lao đi.
Bay liền vài nghìn dặm, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên xuất hiện bóng dáng của Hoa Thiên Cẩm.
Hoa Thiên Cẩm lúc này đang ngồi trên đất, thần sắc bình tĩnh như đang điều tức, áp chế thương thế.
Cảm nhận được khí tức của Ninh Tiểu Xuyên, Hoa Thiên Cẩm mở mắt, trên mặt là vẻ kinh ngạc.
Ninh Tiểu Xuyên đáp xuống trước mặt Hoa Thiên Cẩm.
- Cuối cùng ngươi vẫn tới. Thực Tâm Tán quả nhiên không có tác dụng gì tới ngươi.
Hoa Thiên Cẩm nhìn Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt đầy sự không cam tâm.
Hắn đã là cao thủ Hạ Vị Thần, thực lực bản thân cũng cường hãn, ngay cả Trung Vị Thần thông thường có lẽ cũng không phải đối thủ của hắn.
Nhưng giờ trong tay một Thứ Thần như Ninh Tiểu Xuyên hắn lại không cam tâm.
Ninh Tiểu Xuyên không nói gì, chỉ nhìn Hoa Thiên Cẩm chăm chăm đánh giá thương thế của hắn.
Với kẻ thực lực cường hãn mà lại giảo hoạt như Hoa Thiên Cẩm, Ninh Tiểu Xuyên buộc phải cẩn trọng.
- Ngươi không cần phải thận trọng như vậy. Nếu giờ ngươi muốn giết ta, ta cũng không có khả năng phản kháng. Ta chỉ tò mò rốt cuộc ngươi đã dùng thứ độc dược gì. Ta cũng có nghiên cứu về độc dược nhưng chưa từng thấy thứ nào lợi hại như vậy.
Ninh Tiểu Xuyên gật gù:
- Ngươi chưa thấy cũng không có gì lạ. Vì đó là máu của ta.
- Máu của ngươi? Không thể nào! Cả đời này ta đã hút máu của mấy vạn người cũng chưa từng thấy loại máu nào độc tới vậy. Nếu máu ngươi thật sự lợi hại như thế, sao ngươi sống được tới bây giờ?
Hoa Thiên Cẩm căn bản không tin máu Ninh Tiểu Xuyên lại là thứ độc dược như vậy. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng không định bắt hắn phải tin.
Đánh giá Hoa Thiên Cẩm một lượt, tuy không xác định được thương thế của hắn thế nào nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng muốn thử một lần xem có thể hàng phục hắn được không.
Cơ hội ngay trước mắt, hắn không muốn bỏ lỡ.
Ninh Tiểu Xuyên lướt tới sau lưng Hoa Thiên Cẩm tóm lấy gáy hắn.
Hoa Thiên Cẩm không có phản ứng gì, mặc cho Ninh Tiểu Xuyên tóm đầu hắn.
- Đơn giản vậy sao?
Ninh Tiểu Xuyên có chút mơ hồ, nhưng Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực vẫn nhanh chóng chui vào cơ thể Hoa Thiên Cẩm.
Chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên khống chế được tâm thần Hoa Thiên Cẩm là hắn sẽ trở thành nô lệ tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên.
Vào khoảnh khắc Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực chui vào cơ thể, Hoa Thiên Cẩm lộ thần sắc quỷ dị, đột nhiên kêu lên:
- Thiếu gia cứu mạng!
Trên người Hoa Thiên Cẩm đột nhiên bạo phát một luồng sức mạnh không thuộc về hắn.
/1434
|