Đại địa ầm ầm run rẩy, thanh âm nổ vang không ngừng vang lên. Đám người Bảo Châu Địa Tạng đã chạy tới một địa phương rất xa, thân ảnh đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía địa phương thanh âm nổ vang kia truyền tới.
Sâu bên trong phiến mãng nguyên này, từng đám từng đám mây đen ầm ầm bốc lên, mơ hồ hình thành nên từng cây nấm khói bụi khổng lồ.
- Là địa phương vừa rồi chúng ta mới rời đi!
Phong Phi Dương nhìn thấy đám mây đen hình dạng những cây nấm kia, trên mặt lộ ra thần sắc trầm tư, quét nhìn mấy người Bảo Châu Địa Tạng một cái, sau đó thân ảnh lóe lên, chạy vội trở lại địa phương vừa rồi.
Đám người Bảo Châu Địa Tạng tự nhiên cũng lao theo trở lại. Các nàng vốn chỉ muốn dẫn dụ Phong Phi Dương rơi đi, để cho Ninh Tiểu Xuyên thuận tiện thi triển kế hoạch của hắn. Lúc này kế hoạch đã thành công, các nàng đương nhiên không cần tiếp tục ngụy trang nữa.
Đám người nhanh chóng chạy ngược trở lại, về tới địa phương vừa mới rời đi, tất cả mọi người lập tức hít mạnh một hơi lãnh khí.
Nơi này vốn là một phiến mãng nguyên, bốn phía mọc đầy những gốc cự mộc rậm rạp, cũng chỉ ở giữa những gốc cự mộc mới có một chút đất trống. Nhưng hiện tại, đám cự mộc này vậy mà toàn bộ đều nằm la liệt trên mặt đất, đứt đoạn thành hai khúc, trên thân cây toàn một mảnh đen xạm, bốc khói nghi ngút. Mặt đất vốn dĩ bằng phẳng, hiện tại cũng xuất hiện từng cái từng cái hố lớn thật sâu. Từng luồng từng luồng khói đen vẫn còn đang từ trong đám hố sâu này không ngừng bốc lên.
Ngoài ra, thi thể của đám người Hồ Liên đang la la liệt liệt nằm rải rác khắp bốn phía đám hố sâu này. Mười mấy gã cao thủ Thế gia Tiên Linh toàn bộ đều bỏ mạng tại nơi này.
Nhìn thấy một màn trước mắt, trên mặt Phong Phi Dương lộ ra nụ cười khổ, nói:
- Lần này sự tình thật sự nháo lớn rồi! Gã Ninh Tiểu Xuyên này cũng quá ngoan độc a! Thậm chí ngay cả đám người Hồ Liên cũng bị giết chết toàn bộ!
Cộng thêm đám đệ tử Thế gia Tiên Linh trước đây Ninh Tiểu Xuyên đã giết kia, tới lúc này số lượng đệ tử Thế gia Tiên Linh đã chết trong tay Ninh Tiểu Xuyên đã vượt qua một trăm người. Hơn nữa hơn một trăm gã đệ tử này đều là đệ tử dòng chính của các Đại Thế gia Tiên Linh, cũng không phải là đám đệ tử gần đây mới gia nhập. Dưới tình huống này, tin tức Ninh Tiểu Xuyên giết chết nhiều đệ tử Thế gia Tiên Linh như vậy, nhất định sẽ dẫn phát một trận đại chấn động trong đám Đại Thế gia Tiên Linh trên Tiên Kiều. Trong các Đại Thế gia Tiên Linh đã rất lâu rồi chưa từng xuất hiện thương vong to lớn như vậy.
Lúc này bốn người Tử Hàn Yên cũng bất chấp để ý tới những cái này. Bước đi vài bước sang một bên, Cơ Hàn Tinh đột nhiên vươn tay ra, đột nhiên chụp một cái về phía một gốc cự mộc bên cạnh.
Phốc!
Còn chưa đụng vào gốc cự mộc này, bàn tay của Cơ Hàn Tinh đã bị vật đó ngăn cản lại. Cơ Hàn Tinh dùng sức chụp mạnh một cái, trong tay nhất thời có thêm một chiếc áo choàng. Bên dưới chiếc áo choàng kia, Nhạc Minh Tùng vẻ mặt đưa đám đang ngồi chồm hổm trên mặt đất.
Ngẩng đầu quét nhìn đám người xung quanh một vòng, Nhạc Minh Tùng chợt ho khan một tiếng, nói:
- Thật ra, ta chỉ là ở đây xem náo nhiệt mà thôi! Chuyện tình phát sinh ở nơi này không có chút quan hệ gì với ta cả!
- Không có chút quan hệ gì mới là gặp quỷ!
Phong Phi Dương nhìn chằm chằm Nhạc Minh Tùng, dự định xuất thủ bắt lấy đối phương trước rồi hãy nói. Lúc này Ninh Tiểu Xuyên không nhìn thấy tung tích đâu nữa, cứ việc bắt lấy Nhạc Minh Tùng để thay thế. Nhưng không đợi Phong Phi Dương xuất thủ, Lận Nguyệt Cơ lại đột nhiên đứng ra, nói:
- Nhạc Minh Tùng, sao ngươi lại ở chỗ này?
Nhạc Minh Tùng nhìn về phía Lận Nguyệt Cơ, ánh mắt giống như nhìn thấy một vị cứu tinh vậy, kinh hỉ nói:
- Hóa ra là Thánh Nữ tỷ tỷ a! Dọa cho ta suýt nữa đứng tim a!
Phảng phất như thật sự bị dọa cho chấn kinh quá độ vậy, Nhạc Minh Tùng vỗ vỗ ngực mấy cái, sau đó mới tiếp tục nói:
- Về phần vì sao ta lại ở chỗ này, nói ra toàn bộ đều là nước mắt a! Ta và Ninh Tiểu Xuyên vốn dĩ đồng thời đi tới nơi này, không ngờ vừa rồi nhìn thấy một mỹ nữ, hắn liền thấy mỹ nữ liền mờ mắt, muốn giết ta diệt khẩu, ta là thật không dễ dàng mới từ hắn dưới kiếm chạy trối chết a, bất quá bốn phía những huynh đệ này vận khí liền không tốt cho lắm, toàn bộ đều gặp phải độc thủ của Ninh Tiểu Xuyên, quả thật quá độc ác, vừa rồi ta cũng nghĩ xuất thủ cứu những huynh đệ này, chỉ hận thực lực ta không đủ, cho nên hữu tâm vô lực a!
Sắc mặt Nhạc Minh Tùng bi phẫn, thoạt nhìn giống như thật sự đang vô cùng đau đớn vậy. Ngay cả ánh mắt Phong Phi Dương nhìn về phía hắn cũng thay đổi, trong lòng nhịn không được có chút hồ nghi, lẽ nào gã nam tử trước mắt này thật sự đã bị Ninh Tiểu Xuyên bức bách đến nước này?
Nhưng Lận Nguyệt Cơ căn bản không thèm để ý tới lời kêu gào của Nhạc Minh Tùng. Nàng quen biết Nhạc Minh Tùng cũng không phải chỉ mới một hai ngày, tự nhiên biết rõ bản tính của hắn, cho nên lúc này nàng chỉ khẽ lắc đầu, trong miệng lạnh lùng nói:
- Nói như vậy, ngươi chính là vị bằng hưu vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên đã nói kia?
- Không! Ta và Ninh Tiểu Xuyên chính là thù sâu như biển, làm sao có thể là bằng hữu được? Các ngươi khẳng định là đã hiểu lầm rồi a!
Nhạc Minh Tùng quả đoán khoát tay nói. Ninh Tiểu Xuyên giết nhiều cao thủ của Thế gia Tiên Linh như vậy, chính là thủy hỏa bất dung với những Thế gia Tiên Linh này, cho nên lúc này ngoài miệng Nhạc Minh Tùng hiển nhiên là phân rõ quan hệ với Ninh Tiểu Xuyên trước rồi hãy nói. Về phần quan hệ chân chính của hai người cụ thể là thế nào, như vậy cũng chỉ có bản thân Nhạc Minh Tùng mới rõ ràng.
Lúc này Tử Hàn Yên đã không nhịn được, trực tiếp phóng tới bên cạnh Nhạc Minh Tùng, thấp giọng nói:
- Trước đây Tiểu Xuyên có nói với chúng ta, hắn để cho ngươi chuyển cáo cho chúng ta một câu nói. Câu nói này rốt cuộc là cái gì? Ngươi mau nói nhanh một chút a!
- Thật ra ta vốn cũng không muốn giúp tên ác tặc Ninh Tiểu Xuyên này chuyển tin tức. Chỉ là về sau bị hắn bức bách quá đáng, không thể không làm như vậy a!
Sâu bên trong phiến mãng nguyên này, từng đám từng đám mây đen ầm ầm bốc lên, mơ hồ hình thành nên từng cây nấm khói bụi khổng lồ.
- Là địa phương vừa rồi chúng ta mới rời đi!
Phong Phi Dương nhìn thấy đám mây đen hình dạng những cây nấm kia, trên mặt lộ ra thần sắc trầm tư, quét nhìn mấy người Bảo Châu Địa Tạng một cái, sau đó thân ảnh lóe lên, chạy vội trở lại địa phương vừa rồi.
Đám người Bảo Châu Địa Tạng tự nhiên cũng lao theo trở lại. Các nàng vốn chỉ muốn dẫn dụ Phong Phi Dương rơi đi, để cho Ninh Tiểu Xuyên thuận tiện thi triển kế hoạch của hắn. Lúc này kế hoạch đã thành công, các nàng đương nhiên không cần tiếp tục ngụy trang nữa.
Đám người nhanh chóng chạy ngược trở lại, về tới địa phương vừa mới rời đi, tất cả mọi người lập tức hít mạnh một hơi lãnh khí.
Nơi này vốn là một phiến mãng nguyên, bốn phía mọc đầy những gốc cự mộc rậm rạp, cũng chỉ ở giữa những gốc cự mộc mới có một chút đất trống. Nhưng hiện tại, đám cự mộc này vậy mà toàn bộ đều nằm la liệt trên mặt đất, đứt đoạn thành hai khúc, trên thân cây toàn một mảnh đen xạm, bốc khói nghi ngút. Mặt đất vốn dĩ bằng phẳng, hiện tại cũng xuất hiện từng cái từng cái hố lớn thật sâu. Từng luồng từng luồng khói đen vẫn còn đang từ trong đám hố sâu này không ngừng bốc lên.
Ngoài ra, thi thể của đám người Hồ Liên đang la la liệt liệt nằm rải rác khắp bốn phía đám hố sâu này. Mười mấy gã cao thủ Thế gia Tiên Linh toàn bộ đều bỏ mạng tại nơi này.
Nhìn thấy một màn trước mắt, trên mặt Phong Phi Dương lộ ra nụ cười khổ, nói:
- Lần này sự tình thật sự nháo lớn rồi! Gã Ninh Tiểu Xuyên này cũng quá ngoan độc a! Thậm chí ngay cả đám người Hồ Liên cũng bị giết chết toàn bộ!
Cộng thêm đám đệ tử Thế gia Tiên Linh trước đây Ninh Tiểu Xuyên đã giết kia, tới lúc này số lượng đệ tử Thế gia Tiên Linh đã chết trong tay Ninh Tiểu Xuyên đã vượt qua một trăm người. Hơn nữa hơn một trăm gã đệ tử này đều là đệ tử dòng chính của các Đại Thế gia Tiên Linh, cũng không phải là đám đệ tử gần đây mới gia nhập. Dưới tình huống này, tin tức Ninh Tiểu Xuyên giết chết nhiều đệ tử Thế gia Tiên Linh như vậy, nhất định sẽ dẫn phát một trận đại chấn động trong đám Đại Thế gia Tiên Linh trên Tiên Kiều. Trong các Đại Thế gia Tiên Linh đã rất lâu rồi chưa từng xuất hiện thương vong to lớn như vậy.
Lúc này bốn người Tử Hàn Yên cũng bất chấp để ý tới những cái này. Bước đi vài bước sang một bên, Cơ Hàn Tinh đột nhiên vươn tay ra, đột nhiên chụp một cái về phía một gốc cự mộc bên cạnh.
Phốc!
Còn chưa đụng vào gốc cự mộc này, bàn tay của Cơ Hàn Tinh đã bị vật đó ngăn cản lại. Cơ Hàn Tinh dùng sức chụp mạnh một cái, trong tay nhất thời có thêm một chiếc áo choàng. Bên dưới chiếc áo choàng kia, Nhạc Minh Tùng vẻ mặt đưa đám đang ngồi chồm hổm trên mặt đất.
Ngẩng đầu quét nhìn đám người xung quanh một vòng, Nhạc Minh Tùng chợt ho khan một tiếng, nói:
- Thật ra, ta chỉ là ở đây xem náo nhiệt mà thôi! Chuyện tình phát sinh ở nơi này không có chút quan hệ gì với ta cả!
- Không có chút quan hệ gì mới là gặp quỷ!
Phong Phi Dương nhìn chằm chằm Nhạc Minh Tùng, dự định xuất thủ bắt lấy đối phương trước rồi hãy nói. Lúc này Ninh Tiểu Xuyên không nhìn thấy tung tích đâu nữa, cứ việc bắt lấy Nhạc Minh Tùng để thay thế. Nhưng không đợi Phong Phi Dương xuất thủ, Lận Nguyệt Cơ lại đột nhiên đứng ra, nói:
- Nhạc Minh Tùng, sao ngươi lại ở chỗ này?
Nhạc Minh Tùng nhìn về phía Lận Nguyệt Cơ, ánh mắt giống như nhìn thấy một vị cứu tinh vậy, kinh hỉ nói:
- Hóa ra là Thánh Nữ tỷ tỷ a! Dọa cho ta suýt nữa đứng tim a!
Phảng phất như thật sự bị dọa cho chấn kinh quá độ vậy, Nhạc Minh Tùng vỗ vỗ ngực mấy cái, sau đó mới tiếp tục nói:
- Về phần vì sao ta lại ở chỗ này, nói ra toàn bộ đều là nước mắt a! Ta và Ninh Tiểu Xuyên vốn dĩ đồng thời đi tới nơi này, không ngờ vừa rồi nhìn thấy một mỹ nữ, hắn liền thấy mỹ nữ liền mờ mắt, muốn giết ta diệt khẩu, ta là thật không dễ dàng mới từ hắn dưới kiếm chạy trối chết a, bất quá bốn phía những huynh đệ này vận khí liền không tốt cho lắm, toàn bộ đều gặp phải độc thủ của Ninh Tiểu Xuyên, quả thật quá độc ác, vừa rồi ta cũng nghĩ xuất thủ cứu những huynh đệ này, chỉ hận thực lực ta không đủ, cho nên hữu tâm vô lực a!
Sắc mặt Nhạc Minh Tùng bi phẫn, thoạt nhìn giống như thật sự đang vô cùng đau đớn vậy. Ngay cả ánh mắt Phong Phi Dương nhìn về phía hắn cũng thay đổi, trong lòng nhịn không được có chút hồ nghi, lẽ nào gã nam tử trước mắt này thật sự đã bị Ninh Tiểu Xuyên bức bách đến nước này?
Nhưng Lận Nguyệt Cơ căn bản không thèm để ý tới lời kêu gào của Nhạc Minh Tùng. Nàng quen biết Nhạc Minh Tùng cũng không phải chỉ mới một hai ngày, tự nhiên biết rõ bản tính của hắn, cho nên lúc này nàng chỉ khẽ lắc đầu, trong miệng lạnh lùng nói:
- Nói như vậy, ngươi chính là vị bằng hưu vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên đã nói kia?
- Không! Ta và Ninh Tiểu Xuyên chính là thù sâu như biển, làm sao có thể là bằng hữu được? Các ngươi khẳng định là đã hiểu lầm rồi a!
Nhạc Minh Tùng quả đoán khoát tay nói. Ninh Tiểu Xuyên giết nhiều cao thủ của Thế gia Tiên Linh như vậy, chính là thủy hỏa bất dung với những Thế gia Tiên Linh này, cho nên lúc này ngoài miệng Nhạc Minh Tùng hiển nhiên là phân rõ quan hệ với Ninh Tiểu Xuyên trước rồi hãy nói. Về phần quan hệ chân chính của hai người cụ thể là thế nào, như vậy cũng chỉ có bản thân Nhạc Minh Tùng mới rõ ràng.
Lúc này Tử Hàn Yên đã không nhịn được, trực tiếp phóng tới bên cạnh Nhạc Minh Tùng, thấp giọng nói:
- Trước đây Tiểu Xuyên có nói với chúng ta, hắn để cho ngươi chuyển cáo cho chúng ta một câu nói. Câu nói này rốt cuộc là cái gì? Ngươi mau nói nhanh một chút a!
- Thật ra ta vốn cũng không muốn giúp tên ác tặc Ninh Tiểu Xuyên này chuyển tin tức. Chỉ là về sau bị hắn bức bách quá đáng, không thể không làm như vậy a!
/1434
|