Ầm!
Cái đuôi của Thạch thú Long Tượng tựa như một sợi roi khổng lồ, mang theo tiếng rít mãnh liệt, quất lên trên Dưỡng tâm Chân đỉnh.
Dưỡng tâm Chân đỉnh bị đánh bay ra ngoài, ở trên hư không liên tục chuyển động.
Đám Thạch thú trong đỉnh không ngừng tru lên, muốn từ bên trong bay ra.
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên biến thành một đạo thất thải thần quang, bay đến bên dưới thân thể Thạch thú Long Tượng, ôm lấy bắp đùi Long Tượng, nâng thân thể cao lớn của Long Tượng lên, trực tiếp ném vào trong Dưỡng tâm Chân đỉnh.
Phải biết rằng đầu Thạch thú Long Tượng kia thế nhưng cao tới hơn bốn mươi thước, nặng đến trên trăm vạn cân, lại bị Ninh Tiểu Xuyên dùng thân thể huyết nhục ôm lấy, đây quả thật là chân chính khí thế lực bạt sơn hà a!
Nhiếp Lan Chi vừa mừng vừa sợ, la lớn:
- Tiểu Hầu gia đã trở về!
Ninh Tiểu Xuyên cũng thu Song Đầu Thạch Thú vào Dưỡng tâm Chân đỉnh, đặt chung một chỗ cùng hơn mười đầu Thạch thú kia, tiến hành một lần đại dung luyện.
Dưỡng tâm Chân đỉnh bị Âm Dương Minh Hỏa đốt đến đỏ bừng, hỏa diễm bao vây thân đỉnh, phát ra quang mang sáng ngời, tựa như một cái Thần lô khổng lồ huyền phù trên hư không.
Dưỡng tâm Chân đỉnh vẫn như cũ chấn động kịch liệt, hơn mười đầu Thạch thú bên trong đang va chạm điên cuồng, bộc phát ra thanh âm điếc tai nhức óc.
- Tiểu Hầu gia, sau khi Tiểu Song bị luyện hóa, có trở nên cường đại hơn không?
Ánh mắt Nhiếp Lan Chi sáng sủa, lông mi nhấp nháy, nhìn chằm chằm Dưỡng tâm Chân đỉnh huyền phù trên hư không, trong lòng vậy mà cũng rất kích động, giống như sau khi Song Đầu Thạch Thú trở nên cường đại, nàng cũng sẽ thập phần vui vẻ.
- Đúng vậy!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu.
Thạch thú tại nơi này quả thật chính là vô cùng vô tận, Ninh Tiểu Xuyên dự định sau khi luyện hóa xong Thông linh Kỳ dược, liền chú trọng bồi dưỡng Song Đầu Thạch Thú. Nếu như có thể để cho nó tấn cấp thành một đầu Huyền thú Thất phẩm, vậy thì đồng nghĩa với có thêm một trợ lực cấp bậc Võ Tôn!
Hao tốn thời gian trọn ba ngày, hơn mười đầu Thạch thú bên trong Dưỡng tâm Chân đỉnh mới toàn bộ đều dung luyện vào Song Đầu Thạch Thú.
Song Đầu Thạch Thú từ bên trong đỉnh lô bay ra, thân thể đạt tới chiều cao bốn mươi tám thước, lực lượng gia tăng không chỉ gấp đôi.
- Hô!
Cái đầu bên phải của nó phun ra một ngụm hỏa diễm xích hồng sắc, nhất thời khiến cho mặt đất phương viên vài trăm thước đều bốc cháy lên, đem tảng đá đốt thành nham tương.
Căn cứ theo Ninh Tiểu Xuyên suy tính, Song Đầu Thạch Thú ít nhất phải lớn đến chiều cao sáu chục thước, mới có thể có chiến lực cấp bậc Huyền thú Thất phẩm.
Ninh Tiểu Xuyên thận trọng lấy ra Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo, một mảnh quang mang bạch sắc nhất thời bạo bắn ra, đâm vào mắt người đều không mở ra được.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng đánh ra tám khối Huyền thạch Hạ phẩm, định lại trên hư không, hình thành nên một vòng kết giới, đem phiến không gian nhỏ này cố định lại, phòng ngừa Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo đào tẩu.
Gốc Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo này đã sinh trưởng một ngàn hai trăm năm, chính là Thông linh Kỳ dược hàng thật giá thật, đã có linh tính thuộc về chính mình, có thể bay trên trời chui xuống đất, thường nhân căn bản không có khả năng nhìn thấy.
Ngoài mặt Nguyên Mệnh Châu chảy ra từng tia từng tia dược khí, ngưng tụ thành một thân ảnh thiếu nữ hư huyễn.
Đây là Dược tinh của Thông linh Huyền dược, ngưng tụ linh khí thiên địa, tinh hoa nhật nguyệt, có thể nói là linh hồn của Thông linh Kỳ dược.
Truyền thuyết, một ít Thông linh Kỳ dược sinh trưởng mấy ngàn năm còn có thể mở miệng nói chuyện, có thể tu luyện thành hình người. Thọ mệnh bọn chúng thật dài, viễn siêu nhân loại, có thể sống mấy ngàn năm, thậm chí mấy vạn năm.
Dược khí Thông linh Kỳ dược quả thật linh tính không gì sánh được, tựa hồ chỉ ngửi một ngụm, huyền khí trong cơ thể liền nhanh chóng tăng trưởng, kinh mạch xương cốt trong cơ thể phát ra thanh âm lách cách, giống như là đang được rèn luyện vậy.
Ninh Tiểu Xuyên hái xuống khỏa Nguyên Mệnh Châu lớn chừng nắm tay kia, bỏ vào trong Dưỡng tâm Chân đỉnh, lợi dụng Âm Dương Minh Hỏa luyện hóa.
Luyện hóa Thông linh Kỳ dược là quá trình vô cùng lâu dài, tốn hao thời gian gấp chục lần luyện chế các đan dược khác.
Ninh Tiểu Xuyên một bên luyện chế đan dược, một bên nghiên cứu Kỳ Môn Độn Giáp.
Thiên Đế Thần Cung khẳng định là ở trên thế giới này, thế nhưng lại không người nào có thể tìm ra nó. Ninh Tiểu Xuyên suy đoán, có lẽ nó được giấu bên trong Trận pháp kỳ diệu nào đó, chỉ khi nào nghiên cứu thấu triệt Kỳ Môn Độn Giáp, mới có thể tìm được nó.
- Cửu Cung Thuật, tức bốn hai vai trên, tám sáu chân dưới, trái ba phải bảy, chín trên một dưới, năm tại trung tâm…
Ninh Tiểu Xuyên tại trên Kỳ Môn Độn Giáp tìm được một thiên Cửu Cung Thuật, đối với loại thuật pháp này cảm thấy rất hứng thú. Tri thức đề cập qua bên trong rộng lớn vô biên, đồng thời vận dụng cũng huyền diệu vô cùng.
Bên trong Cửu Cung bao quát rất nhiều thiên môn thuật pháp: Cửu Cung Chiêm, Cửu Cung Toán, Cửu Cung Thần Hỏa, Cửu Cung Bát Phong, Cửu Cung Thái Nhất, Thái Nhất Tế Đàn vân vân… Lại đề cập đến Chiêm, Thuật, Tính, Y, Vĩ… tạo thành đủ các phương diện ứng dụng, có thể nói là bác đại tinh thâm, tuyệt không thể tả.
Nếu như có thể học được loại kỳ thuật này, có thể dùng lực lượng Cửu Cung để phát ra công kích, giống như Cửu Cung Thần Hỏa cùng Cửu Cung Bát Phong, đều là diệu thuật quỷ thần khó lường.
Hơn nữa, tại thời điểm luyện đan, thêm vào dược lý huyền diệu của Cửu Cung, có thể khiến cho phẩm cấp đan dược trở nên càng cao hơn, dược tính sản sinh biến hóa mới, đản sinh ra kỳ đan độc nhất vô nhị.
Đương nhiên, Cửu Cung Thuật cũng đề cập qua lĩnh vực Bói toán cùng Thiên cơ toán, có thể biết trước quá khứ và tương lai, tính ra họa phúc cùng cát hung của một người.
Đó cũng không phải đơn giản như Toán Mệnh tiên sinh bình thường vậy. Nếu như có thể tu luyện Cửu Cung Chiêm tới cực hạn, quả thật có thể nói là Đại Trí giả biết quá khứ năm trăm năm, biết tương lai năm trăm năm, có thể nhìn thấu bản chất vận mệnh, phá giải bí mật thiên địa, so với Vận Đấu Càn Khôn của Đạo môn càng thêm lợi hại.
Đương nhiên, Ninh Tiểu Xuyên sớm đã nhất tâm thấm nhuần trên Y đạo, tự nhiên sẽ không phân tâm lại đi tu luyện Cửu Cung Chiêm.
Bất luận là Y đạo, hay là Bói toán, đều là đại đạo bác đại tinh thâm. Có thể đem một loại đại đạo trong đó nghiên cứu đến mức tận cùng, cũng đã đủ hưởng thụ suốt đời. Nếu như ham nhiều, cái gì đều muốn học, trái lại rất có khả năng chẳng làm nên trò trống gì.
- Nhiếp Lan Chi, ngươi qua đây!
Ninh Tiểu Xuyên hướng về phía Nhiếp Lan Chi vẫy vẫy tay, ý bảo nàng tới.
Nhiếp Lan Chi nấp phía sau một khối cự thạch, nhìn lén Ninh Tiểu Xuyên luyện đan, cho rằng đã bị Ninh Tiểu Xuyên phát hiện, trong lòng thấp thỏm lo âu, rụt rụt rè rè đi tới, nói:
- Tiểu… Tiểu Hầu gia, ta… không phải cố ý… Ta chỉ muốn nhìn…
- Ngươi tới đây!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Nhiếp Lan Chi rất khẩn trương. Nhìn lén Dưỡng Tâm Sư Cao cấp luyện đan thế nhưng chính là tối kỵ, sẽ bị móc đi cặp mắt. Trong lòng nàng vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn đi tới.
- Ngồi xuống!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Vóc người Nhiếp Lan Chi rất tinh tế, mái tóc dài đen nhánh nhu thuận buông xuống đến bên hông. Trong lòng nàng rất thấp thỏm, chậm rãi ngồi xuống.
Bàn tay Ninh Tiểu Xuyên hướng về phía trán nàng vươn ra, nhất thời dọa cho nàng sợ đến mức lui nhanh về phía sau, hai bàn tay nhỏ bé mềm mại trắng noãn cũng chập lại, liên tục vái lạy về phía Ninh Tiểu Xuyên, ngữ khí tội nghiệp nói:
- Không nên! Không nên! Tiểu Hầu gia, ngươi đừng móc mắt ta, lần sau ta không dám nhìn trộm nữa!
Bộ dáng của nàng tựa như một tiểu cô nương đáng thương, bên trong cặp mắt tràn ngập nước mắt lênh láng, hiển nhiên là bị dọa không nhẹ.
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Ngươi ngồi trước đã!
- Không móc mắt ta sao?
Nhiếp Lan Chi vẫn rất lo lắng, khẩn trương hỏi.
- Không móc!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Lúc này nàng mới thở dài một hơi, mím môi một cái, ngồi xuống đối diện Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên đặt tay lên trên trán nàng. Một luồng huyền khí từ trong cơ thể lan tràn ra, ngưng tụ thành hình thái long hổ, tiến vào thân thể nàng.
Toàn thân nàng đều toát ra quang hoa bạch sắc, mỗi một tấc da thịt cũng giống như thủy tinh bạch ngọc, quang hoạt ngọc trạch, trong suốt trong sáng, giống như là do băng tuyết tạo hình mà thành.
Một lát sau, Ninh Tiểu Xuyên thu bàn tay về, nhìn chằm chằm cặp mắt to tròn của nàng, nói:
- Võ đạo Tâm cung của ngươi có thiếu sót, không thích hợp trở thành Dưỡng Tâm Sư, cho dù miễn cưỡng đi theo con đường này, cả đời cũng không có khả năng đạt tới cấp bậc Dưỡng Tâm Sư Trung cấp!
- A! Tiểu Hầu gia, ngươi cũng phát hiện Võ đạo Tâm cung của ta có thiếu sót sao? Cổ Trưởng lão cũng từng nói như vậy, nói thiên tư của ta vốn dĩ không thấp hơn tỷ tỷ, chỉ là Võ đạo Tâm cung có thiếu sót! Nếu như tu luyện võ đạo, cho dù cả đời cũng không thể bước vào Địa Tôn Cảnh, cho nên ta mới bắt đầu nghiên cứu dưỡng tâm luyện dược, muốn bù đắp Tâm cung thiếu sót!
Nhiếp Lan Chi cúi đầu, nhãn thần có chút buồn bã, ngón tay không ngừng kéo kéo góc áo.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Tâm cung của ngươi thiếu khuyết một bộ phận quan trọng nhất, cho dù ngưng tụ ra Dưỡng Tâm Đỉnh, cũng chỉ có thể trở thành Dưỡng Tâm Sư Sơ cấp!
- Thiếu sót bộ phận quan trọng nhất?
Nhiếp Lan Chi hỏi lại.
Ninh Tiểu Xuyên thận trọng gật đầu, nói:
- Tâm nhãn! Võ đạo Tâm cung của các Võ giả khác đều có Tâm nhãn, thế nhưng Võ đạo Tâm cung của ngươi lại không có! Tâm nhãn chính là căn bản của Võ đạo Tâm cung, có thể vận chuyển huyền khí, dưỡng tạo huyền tinh, ngưng tụ võ hồn. Tâm nhãn là mệnh căn tiên thiên! Một khi thiếu khuyết Tâm nhãn, Võ đạo Tâm cung cũng không tính là Tâm cung hoàn chỉnh! Ta cũng không có biện pháp giúp ngươi trị liệu. Bất quá ta có thể truyền cho ngươi một loại tuyệt học khác, hẳn là thích hợp với loại người thiếu khuyết Tâm nhãn như ngươi. Nếu như ngươi có thể tu luyện ra một chút hỏa hầu, đã đủ để bình khởi bình tọa cùng Võ Tôn!
Nhãn tình Nhiếp Lan Tâm sáng lên, hỏi:
- Là tuyệt học gì?
- Cửu Cung Chiêm cùng Cửu Cung Toán!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Kỳ thật lúc trước, thời điểm khi Ninh Tiểu Xuyên chữa thương cho nàng, đã phát hiện ra Tâm cung của nàng có thiếu sót, cho nên mới quyết định đem môn Kỳ Môn Độn Giáp huyền ảo khó lường này truyền cho nàng.
Đối với người thiếu khuyết Tâm nhãn, trái lại có thể đản sinh ra một loại trí tuệ đặc thù, nói không chừng nàng có thiên phú đặc thù trên lĩnh vực Bói toán cùng Thiên cơ mệnh số.
Nếu như nàng có thể lĩnh ngộ một phần vạn đạo lý trong đó, liền đủ để suy tính ra họa phúc cát hung, hoàn toàn có thể bình khởi bình tọa cùng Võ Tôn. Nếu như có thể lĩnh ngộ một phần ngàn, nói không chừng liền có thể trở thành một vị Đại Tiên tri, Đại Trí giả, đây cũng là một loại thành tựu tương đối bất phàm.
Nhiếp Lan Chi lộ ra bộ dạng vô cùng hứng thú, hỏi:
- Cửu Cung Chiêm cùng Cửu Cung Toán? Là cái gì?
Ninh Tiểu Xuyên nhặt lên một khối đá mỏng dẹp, một bên vẽ lên trên mặt đất, một bên giảng giải, nói:
- Cửu Cung lại đại biểu trong Kỳ Môn Độn Giáp! Mặt đất, là căn cơ của Kỳ Môn Độn Giáp, đại biểu cho bất động! Kỳ Môn Độn Giáp chia làm Tứ bàn: Thiên, Địa, Nhân, Thần! Trong Tứ bàn chỉ có Địa bàn là không động, chính là ngọn núi…
Nhiếp Lan Chi mặc dù có lúc điêu ngoa tùy hứng, có lúc lại nhát gan sợ phiền phức, tuy rằng thiếu khuyết Tâm nhãn, thế nhưng cũng rất thông tuệ. Đối với người thường mà nói, Cửu Cung Chiêm phức tạp khó hiểu vô cùng, vậy mà nàng rất nhanh đã hiểu được, khả năng lĩnh ngộ rất mạnh.
Trải qua nửa ngày giảng giải, Nhiếp Lan Chi đã cơ bản hiểu được một chút về Cửu Cung Chiêm cùng Cửu Cung Toán.
Nàng khẽ cúi đầu ngẫm nghĩ chốc lát, sau đó mới ngước mắt nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, cặp mắt long lanh trong suốt, hai hàng lông mi cong vút khẽ chớp chớp, ngập ngừng hỏi:
- Tiểu Hầu gia, ngài có cho rằng, hai người chúng ta rất có duyên không?
Cái đuôi của Thạch thú Long Tượng tựa như một sợi roi khổng lồ, mang theo tiếng rít mãnh liệt, quất lên trên Dưỡng tâm Chân đỉnh.
Dưỡng tâm Chân đỉnh bị đánh bay ra ngoài, ở trên hư không liên tục chuyển động.
Đám Thạch thú trong đỉnh không ngừng tru lên, muốn từ bên trong bay ra.
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên biến thành một đạo thất thải thần quang, bay đến bên dưới thân thể Thạch thú Long Tượng, ôm lấy bắp đùi Long Tượng, nâng thân thể cao lớn của Long Tượng lên, trực tiếp ném vào trong Dưỡng tâm Chân đỉnh.
Phải biết rằng đầu Thạch thú Long Tượng kia thế nhưng cao tới hơn bốn mươi thước, nặng đến trên trăm vạn cân, lại bị Ninh Tiểu Xuyên dùng thân thể huyết nhục ôm lấy, đây quả thật là chân chính khí thế lực bạt sơn hà a!
Nhiếp Lan Chi vừa mừng vừa sợ, la lớn:
- Tiểu Hầu gia đã trở về!
Ninh Tiểu Xuyên cũng thu Song Đầu Thạch Thú vào Dưỡng tâm Chân đỉnh, đặt chung một chỗ cùng hơn mười đầu Thạch thú kia, tiến hành một lần đại dung luyện.
Dưỡng tâm Chân đỉnh bị Âm Dương Minh Hỏa đốt đến đỏ bừng, hỏa diễm bao vây thân đỉnh, phát ra quang mang sáng ngời, tựa như một cái Thần lô khổng lồ huyền phù trên hư không.
Dưỡng tâm Chân đỉnh vẫn như cũ chấn động kịch liệt, hơn mười đầu Thạch thú bên trong đang va chạm điên cuồng, bộc phát ra thanh âm điếc tai nhức óc.
- Tiểu Hầu gia, sau khi Tiểu Song bị luyện hóa, có trở nên cường đại hơn không?
Ánh mắt Nhiếp Lan Chi sáng sủa, lông mi nhấp nháy, nhìn chằm chằm Dưỡng tâm Chân đỉnh huyền phù trên hư không, trong lòng vậy mà cũng rất kích động, giống như sau khi Song Đầu Thạch Thú trở nên cường đại, nàng cũng sẽ thập phần vui vẻ.
- Đúng vậy!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu.
Thạch thú tại nơi này quả thật chính là vô cùng vô tận, Ninh Tiểu Xuyên dự định sau khi luyện hóa xong Thông linh Kỳ dược, liền chú trọng bồi dưỡng Song Đầu Thạch Thú. Nếu như có thể để cho nó tấn cấp thành một đầu Huyền thú Thất phẩm, vậy thì đồng nghĩa với có thêm một trợ lực cấp bậc Võ Tôn!
Hao tốn thời gian trọn ba ngày, hơn mười đầu Thạch thú bên trong Dưỡng tâm Chân đỉnh mới toàn bộ đều dung luyện vào Song Đầu Thạch Thú.
Song Đầu Thạch Thú từ bên trong đỉnh lô bay ra, thân thể đạt tới chiều cao bốn mươi tám thước, lực lượng gia tăng không chỉ gấp đôi.
- Hô!
Cái đầu bên phải của nó phun ra một ngụm hỏa diễm xích hồng sắc, nhất thời khiến cho mặt đất phương viên vài trăm thước đều bốc cháy lên, đem tảng đá đốt thành nham tương.
Căn cứ theo Ninh Tiểu Xuyên suy tính, Song Đầu Thạch Thú ít nhất phải lớn đến chiều cao sáu chục thước, mới có thể có chiến lực cấp bậc Huyền thú Thất phẩm.
Ninh Tiểu Xuyên thận trọng lấy ra Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo, một mảnh quang mang bạch sắc nhất thời bạo bắn ra, đâm vào mắt người đều không mở ra được.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng đánh ra tám khối Huyền thạch Hạ phẩm, định lại trên hư không, hình thành nên một vòng kết giới, đem phiến không gian nhỏ này cố định lại, phòng ngừa Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo đào tẩu.
Gốc Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo này đã sinh trưởng một ngàn hai trăm năm, chính là Thông linh Kỳ dược hàng thật giá thật, đã có linh tính thuộc về chính mình, có thể bay trên trời chui xuống đất, thường nhân căn bản không có khả năng nhìn thấy.
Ngoài mặt Nguyên Mệnh Châu chảy ra từng tia từng tia dược khí, ngưng tụ thành một thân ảnh thiếu nữ hư huyễn.
Đây là Dược tinh của Thông linh Huyền dược, ngưng tụ linh khí thiên địa, tinh hoa nhật nguyệt, có thể nói là linh hồn của Thông linh Kỳ dược.
Truyền thuyết, một ít Thông linh Kỳ dược sinh trưởng mấy ngàn năm còn có thể mở miệng nói chuyện, có thể tu luyện thành hình người. Thọ mệnh bọn chúng thật dài, viễn siêu nhân loại, có thể sống mấy ngàn năm, thậm chí mấy vạn năm.
Dược khí Thông linh Kỳ dược quả thật linh tính không gì sánh được, tựa hồ chỉ ngửi một ngụm, huyền khí trong cơ thể liền nhanh chóng tăng trưởng, kinh mạch xương cốt trong cơ thể phát ra thanh âm lách cách, giống như là đang được rèn luyện vậy.
Ninh Tiểu Xuyên hái xuống khỏa Nguyên Mệnh Châu lớn chừng nắm tay kia, bỏ vào trong Dưỡng tâm Chân đỉnh, lợi dụng Âm Dương Minh Hỏa luyện hóa.
Luyện hóa Thông linh Kỳ dược là quá trình vô cùng lâu dài, tốn hao thời gian gấp chục lần luyện chế các đan dược khác.
Ninh Tiểu Xuyên một bên luyện chế đan dược, một bên nghiên cứu Kỳ Môn Độn Giáp.
Thiên Đế Thần Cung khẳng định là ở trên thế giới này, thế nhưng lại không người nào có thể tìm ra nó. Ninh Tiểu Xuyên suy đoán, có lẽ nó được giấu bên trong Trận pháp kỳ diệu nào đó, chỉ khi nào nghiên cứu thấu triệt Kỳ Môn Độn Giáp, mới có thể tìm được nó.
- Cửu Cung Thuật, tức bốn hai vai trên, tám sáu chân dưới, trái ba phải bảy, chín trên một dưới, năm tại trung tâm…
Ninh Tiểu Xuyên tại trên Kỳ Môn Độn Giáp tìm được một thiên Cửu Cung Thuật, đối với loại thuật pháp này cảm thấy rất hứng thú. Tri thức đề cập qua bên trong rộng lớn vô biên, đồng thời vận dụng cũng huyền diệu vô cùng.
Bên trong Cửu Cung bao quát rất nhiều thiên môn thuật pháp: Cửu Cung Chiêm, Cửu Cung Toán, Cửu Cung Thần Hỏa, Cửu Cung Bát Phong, Cửu Cung Thái Nhất, Thái Nhất Tế Đàn vân vân… Lại đề cập đến Chiêm, Thuật, Tính, Y, Vĩ… tạo thành đủ các phương diện ứng dụng, có thể nói là bác đại tinh thâm, tuyệt không thể tả.
Nếu như có thể học được loại kỳ thuật này, có thể dùng lực lượng Cửu Cung để phát ra công kích, giống như Cửu Cung Thần Hỏa cùng Cửu Cung Bát Phong, đều là diệu thuật quỷ thần khó lường.
Hơn nữa, tại thời điểm luyện đan, thêm vào dược lý huyền diệu của Cửu Cung, có thể khiến cho phẩm cấp đan dược trở nên càng cao hơn, dược tính sản sinh biến hóa mới, đản sinh ra kỳ đan độc nhất vô nhị.
Đương nhiên, Cửu Cung Thuật cũng đề cập qua lĩnh vực Bói toán cùng Thiên cơ toán, có thể biết trước quá khứ và tương lai, tính ra họa phúc cùng cát hung của một người.
Đó cũng không phải đơn giản như Toán Mệnh tiên sinh bình thường vậy. Nếu như có thể tu luyện Cửu Cung Chiêm tới cực hạn, quả thật có thể nói là Đại Trí giả biết quá khứ năm trăm năm, biết tương lai năm trăm năm, có thể nhìn thấu bản chất vận mệnh, phá giải bí mật thiên địa, so với Vận Đấu Càn Khôn của Đạo môn càng thêm lợi hại.
Đương nhiên, Ninh Tiểu Xuyên sớm đã nhất tâm thấm nhuần trên Y đạo, tự nhiên sẽ không phân tâm lại đi tu luyện Cửu Cung Chiêm.
Bất luận là Y đạo, hay là Bói toán, đều là đại đạo bác đại tinh thâm. Có thể đem một loại đại đạo trong đó nghiên cứu đến mức tận cùng, cũng đã đủ hưởng thụ suốt đời. Nếu như ham nhiều, cái gì đều muốn học, trái lại rất có khả năng chẳng làm nên trò trống gì.
- Nhiếp Lan Chi, ngươi qua đây!
Ninh Tiểu Xuyên hướng về phía Nhiếp Lan Chi vẫy vẫy tay, ý bảo nàng tới.
Nhiếp Lan Chi nấp phía sau một khối cự thạch, nhìn lén Ninh Tiểu Xuyên luyện đan, cho rằng đã bị Ninh Tiểu Xuyên phát hiện, trong lòng thấp thỏm lo âu, rụt rụt rè rè đi tới, nói:
- Tiểu… Tiểu Hầu gia, ta… không phải cố ý… Ta chỉ muốn nhìn…
- Ngươi tới đây!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Nhiếp Lan Chi rất khẩn trương. Nhìn lén Dưỡng Tâm Sư Cao cấp luyện đan thế nhưng chính là tối kỵ, sẽ bị móc đi cặp mắt. Trong lòng nàng vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn đi tới.
- Ngồi xuống!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Vóc người Nhiếp Lan Chi rất tinh tế, mái tóc dài đen nhánh nhu thuận buông xuống đến bên hông. Trong lòng nàng rất thấp thỏm, chậm rãi ngồi xuống.
Bàn tay Ninh Tiểu Xuyên hướng về phía trán nàng vươn ra, nhất thời dọa cho nàng sợ đến mức lui nhanh về phía sau, hai bàn tay nhỏ bé mềm mại trắng noãn cũng chập lại, liên tục vái lạy về phía Ninh Tiểu Xuyên, ngữ khí tội nghiệp nói:
- Không nên! Không nên! Tiểu Hầu gia, ngươi đừng móc mắt ta, lần sau ta không dám nhìn trộm nữa!
Bộ dáng của nàng tựa như một tiểu cô nương đáng thương, bên trong cặp mắt tràn ngập nước mắt lênh láng, hiển nhiên là bị dọa không nhẹ.
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Ngươi ngồi trước đã!
- Không móc mắt ta sao?
Nhiếp Lan Chi vẫn rất lo lắng, khẩn trương hỏi.
- Không móc!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Lúc này nàng mới thở dài một hơi, mím môi một cái, ngồi xuống đối diện Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên đặt tay lên trên trán nàng. Một luồng huyền khí từ trong cơ thể lan tràn ra, ngưng tụ thành hình thái long hổ, tiến vào thân thể nàng.
Toàn thân nàng đều toát ra quang hoa bạch sắc, mỗi một tấc da thịt cũng giống như thủy tinh bạch ngọc, quang hoạt ngọc trạch, trong suốt trong sáng, giống như là do băng tuyết tạo hình mà thành.
Một lát sau, Ninh Tiểu Xuyên thu bàn tay về, nhìn chằm chằm cặp mắt to tròn của nàng, nói:
- Võ đạo Tâm cung của ngươi có thiếu sót, không thích hợp trở thành Dưỡng Tâm Sư, cho dù miễn cưỡng đi theo con đường này, cả đời cũng không có khả năng đạt tới cấp bậc Dưỡng Tâm Sư Trung cấp!
- A! Tiểu Hầu gia, ngươi cũng phát hiện Võ đạo Tâm cung của ta có thiếu sót sao? Cổ Trưởng lão cũng từng nói như vậy, nói thiên tư của ta vốn dĩ không thấp hơn tỷ tỷ, chỉ là Võ đạo Tâm cung có thiếu sót! Nếu như tu luyện võ đạo, cho dù cả đời cũng không thể bước vào Địa Tôn Cảnh, cho nên ta mới bắt đầu nghiên cứu dưỡng tâm luyện dược, muốn bù đắp Tâm cung thiếu sót!
Nhiếp Lan Chi cúi đầu, nhãn thần có chút buồn bã, ngón tay không ngừng kéo kéo góc áo.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Tâm cung của ngươi thiếu khuyết một bộ phận quan trọng nhất, cho dù ngưng tụ ra Dưỡng Tâm Đỉnh, cũng chỉ có thể trở thành Dưỡng Tâm Sư Sơ cấp!
- Thiếu sót bộ phận quan trọng nhất?
Nhiếp Lan Chi hỏi lại.
Ninh Tiểu Xuyên thận trọng gật đầu, nói:
- Tâm nhãn! Võ đạo Tâm cung của các Võ giả khác đều có Tâm nhãn, thế nhưng Võ đạo Tâm cung của ngươi lại không có! Tâm nhãn chính là căn bản của Võ đạo Tâm cung, có thể vận chuyển huyền khí, dưỡng tạo huyền tinh, ngưng tụ võ hồn. Tâm nhãn là mệnh căn tiên thiên! Một khi thiếu khuyết Tâm nhãn, Võ đạo Tâm cung cũng không tính là Tâm cung hoàn chỉnh! Ta cũng không có biện pháp giúp ngươi trị liệu. Bất quá ta có thể truyền cho ngươi một loại tuyệt học khác, hẳn là thích hợp với loại người thiếu khuyết Tâm nhãn như ngươi. Nếu như ngươi có thể tu luyện ra một chút hỏa hầu, đã đủ để bình khởi bình tọa cùng Võ Tôn!
Nhãn tình Nhiếp Lan Tâm sáng lên, hỏi:
- Là tuyệt học gì?
- Cửu Cung Chiêm cùng Cửu Cung Toán!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Kỳ thật lúc trước, thời điểm khi Ninh Tiểu Xuyên chữa thương cho nàng, đã phát hiện ra Tâm cung của nàng có thiếu sót, cho nên mới quyết định đem môn Kỳ Môn Độn Giáp huyền ảo khó lường này truyền cho nàng.
Đối với người thiếu khuyết Tâm nhãn, trái lại có thể đản sinh ra một loại trí tuệ đặc thù, nói không chừng nàng có thiên phú đặc thù trên lĩnh vực Bói toán cùng Thiên cơ mệnh số.
Nếu như nàng có thể lĩnh ngộ một phần vạn đạo lý trong đó, liền đủ để suy tính ra họa phúc cát hung, hoàn toàn có thể bình khởi bình tọa cùng Võ Tôn. Nếu như có thể lĩnh ngộ một phần ngàn, nói không chừng liền có thể trở thành một vị Đại Tiên tri, Đại Trí giả, đây cũng là một loại thành tựu tương đối bất phàm.
Nhiếp Lan Chi lộ ra bộ dạng vô cùng hứng thú, hỏi:
- Cửu Cung Chiêm cùng Cửu Cung Toán? Là cái gì?
Ninh Tiểu Xuyên nhặt lên một khối đá mỏng dẹp, một bên vẽ lên trên mặt đất, một bên giảng giải, nói:
- Cửu Cung lại đại biểu trong Kỳ Môn Độn Giáp! Mặt đất, là căn cơ của Kỳ Môn Độn Giáp, đại biểu cho bất động! Kỳ Môn Độn Giáp chia làm Tứ bàn: Thiên, Địa, Nhân, Thần! Trong Tứ bàn chỉ có Địa bàn là không động, chính là ngọn núi…
Nhiếp Lan Chi mặc dù có lúc điêu ngoa tùy hứng, có lúc lại nhát gan sợ phiền phức, tuy rằng thiếu khuyết Tâm nhãn, thế nhưng cũng rất thông tuệ. Đối với người thường mà nói, Cửu Cung Chiêm phức tạp khó hiểu vô cùng, vậy mà nàng rất nhanh đã hiểu được, khả năng lĩnh ngộ rất mạnh.
Trải qua nửa ngày giảng giải, Nhiếp Lan Chi đã cơ bản hiểu được một chút về Cửu Cung Chiêm cùng Cửu Cung Toán.
Nàng khẽ cúi đầu ngẫm nghĩ chốc lát, sau đó mới ngước mắt nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, cặp mắt long lanh trong suốt, hai hàng lông mi cong vút khẽ chớp chớp, ngập ngừng hỏi:
- Tiểu Hầu gia, ngài có cho rằng, hai người chúng ta rất có duyên không?
/1434
|