Khóe mắt Ninh Tiểu Xuyên hơi liếc nhìn về phía sau, quả nhiên lại trông thấy nữ quỷ giống hệt Vạn Âm Tiên Hậu.
Nàng đứng sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, áo trắng bay bồng bềnh, mái tóc dài đổ xuống như thác nước, toàn thân trắng bệch, tản mát ra lân quang màu trắng, chậm rãi đi về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Tiếng bước chân nàng di chuyển, giống như tiếng gió.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không vội vàng ra tay, ngược lại muốn xem nàng rốt cuộc muốn làm gì?
Nữ quỷ kia đi tới sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, lại duỗi đôi tay trắng bệch ra, không ngờ lại ôm chầm lấy Ninh Tiểu Xuyên, dán mặt lên lưng hắn.
Một luồng khí tức lạnh buốt từ trên lưng truyền đến, khiến cho da đầu người ta run lên.
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên cứng đờ, ngay cả thở mạnh cũng không dám, nói:
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Nàng ta đang làm gì?
Thiên Đế Nhận cũng kinh ngạc đến ngây người, ậm ừ nói:
- Có lẽ… có lẽ nàng ta xem ngươi trở thành người yêu của mình lúc còn sống rồi.
Thiên Đế Nhận vừa dứt lời, trên người nữ quỷ lập tức sinh ra sát khí lạnh lẽo như băng, năm cái móng vuốt sắc bén đâm xuống trái tim của Ninh Tiểu Xuyên, giống như muốn móc tim của hắn ra vậy.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn đề phòng nàng, cho nên khoảnh khắc khí tức của nàng phát sinh biến hóa, hắn liền lập tức huy động Ma kiếm, đâm về phía sau lưng.
Vụt...
Huyết quang lóe lên.
Thân thể của nàng lại một lần nữa tan thành mây khói.
- Ngươi lại giết ta, lại giết ta lần nữa…
Nữ quỷ ngưng tụ thành thân thể, mái tóc dài rủ xuống, xinh đẹp đến bức người, trong mắt lộ ra thần sắc thất vọng, thống khổ, ai oán, đặc biệt thương tâm.
Trong miệng nàng không ngừng lặp lại câu nói đó:
- Ngươi lại giết ta, lại giết ta…
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm vào nữ quỷ đang từng bước đi tới, cau mày nói:
- Có biện pháp nào diệt trừ nàng ta không?
Bên người có một nữ quỷ u ám đi theo, quả thật khiến cho cuộc sống của người ta không thể trôi qua bình yên nổi.
Chẳng lẽ đây chính là oán linh quấn thân trong truyền thuyết.
Trước kia, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không tin trên đời này có quỷ.
Bây giờ hắn đã tin rồi.
- Trừ phi tìm được Nhiếp Lan Tâm, bằng không thì không có bất kỳ cách nào thoát khỏi nàng. Ngươi nên biết rằng, lúc nàng ta còn sống, ít nhất cũng là tuyệt thế cường giả đã bước vào Chí Tôn cảnh. Tàn hồn của một vị cường giả Chí Tôn cảnh, không phải là cảnh giới của ngươi bây giờ có thể diệt trừ.
Thiên Đế Nhận lại nói:
- Mà nơi này rốt cuộc là nơi nào?
Phong Thần động phủ.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Phong Thần động phủ?
Thiên Đế Nhận kinh hãi hét lên, lập tức nói:
- Thiên Đế đã từng nhặt được Huyền Thú Giám và cốt châu ở nơi này, Ninh Tiểu Xuyên, nếu ngươi đã tới đây, nói không chừng còn có thể tìm thấy phương pháp tu luyện Thiên Địa kinh a, có lẽ không cần phải tới Thiên Đế Sơn để tìm kiếm nữa rồi.
- Ta cũng nghĩ vậy.
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi thủy tinh băng quan vào trong túi Càn Khôn, sau đó nhìn thoáng qua nữ quỷ xinh đẹp đứng cách đó không xa, thấy nàng không nhào tới thì mới thở phào một hơi.
Nếu sớm biết sẽ bị nữ quỷ quấn thân thì hắn cũng đã không đụng vào cái quan tài này rồi.
Ninh Tiểu Xuyên đi sâu vào trong Phong Thần động phủ, đi tìm Thiên Địa kinh, thế nhưng, nữ quỷ kia vẫn theo sát sau lưng hắn, dùng đôi mắt u oán nhìn hắn.
Lúc hắn dừng bước thì nữ quỷ cũng dừng bước. Lúc hắn đi tiếp thì nữ quỷ cũng đi tiếp.
- Rốt cuộc ngươi muốn gì? Đừng có đi theo ta nữa được không?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm nữ quỷ, trầm giọng nói.
Nữ quỷ không nói gì, lại nhìn hắn càng u oán hơn.
Ánh mắt của nàng vô cùng u ám, nếu là người nhát gan, e rằng đã bị ánh mắt của nàng dọa cho kêu cha gọi mẹ rồi.
- Nếu như nàng ta đã không chủ động công kích thì cũng không cần để ý tới nàng nữa. Chúng ta nhanh tiến sâu vào động phủ, nói không chừng còn có thể tìm được vài kiện Chí Tôn Khí. Ai dà, nếu như có thể thôn phệ được vài kiện Chí Tôn Khí, nói không chừng ta còn có thể siêu việt cả Thiên Đế Chung.
Thiên Đế Nhận nói.
Ninh Tiểu Xuyên đi theo luồng lực lượng kêu gọi kia, tiến về phía trước, luồng lực lượng kêu gọi càng lúc càng mạnh.
Không biết đi được bao lâu, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng tìm được ngọn nguồn của luồng lực lượng kêu gọi này, không ngờ lại là một cái tượng đất màu vàng ở trên vách tường.
Tượng đất này chỉ cao 2 mét, tạo hình giống như một lão đạo tiên phong đạo cốt, mặc đạo bào bát quái, tay cầm phất trần, đầu đội đạo quan, tựa như một bức tượng Thần Linh trong Đạo quán.
Thứ hấp dãn Ninh Tiểu Xuyên nhất, chính là cái ấn ký nhàn nhạt tại mi tâm của lão đạo, hình thái hết sức quen thuộc, không ngờ lại chính là Thiên Tôn Ấn.
Mặc dù chỉ là một cái tượng đất, thế nhưng lại khiến người khác có cảm giác thần thánh không gì sánh được, tựa như đứng trước mặt Thần Linh, khiến người ta không nhịn được mà muốn lễ bái.
Sau khi nữ quỷ nhìn thấy bức tượng trên thạch bích, cũng kinh hãi vô cùng, không ngừng thối lui về phía sau, đến tận khi thối lui xa hơn mười trượng mới dừng lại.
- Trên tượng đất có khắc rất nhiều văn tự, chẳng lẽ là Thiên Địa kinh?
Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng vuốt ve tượng đất, cẩn thận phân biệt văn tự trên bề mặt tượng đất.
Những văn tự này đều rất tản mát vỡ nát, căn bản không nối liền nhau, không giống một quyển võ kinh chút nào.
Thế nhưng, những văn tự này lại hấp dẫn tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên, khiến hắn căn bản không thể dời mắt đi được.
- Nhất định là có huyền cơ trong đó.
Nếu như tượng đất này đã kêu gọi hắn đến đây, vậy thì nhất định có nguyên nhân gì đó, trong lòng không có khả năng vô duyên vô cơ lại xuất hiện luồng lực lượng kêu gọi đó.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tìm hiểu văn tự trên tượng đất.
Ninh Tiểu Xuyên phóng xuất toàn bộ tâm thần, nhìn chằm chằm vào văn tự trên tượng đất, thật lâu sau, những văn tự này đột nhiên biến hóa, tựa như những con bướm phát sáng, từ trên thân tượng đất bay ra, lơ lửng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Tổng cộng có 3 vạn 7865 văn tự, sắp xếp lộn xộn, tạo thành một hải dương văn tự.
Muốn suy diễn những văn tự này, tổ hợp thành một quyển võ kinh thì có hơn ức vạn cách sắp xếp. Nhưng chỉ có một phương thức sắp xếp chính xác mà thôi. Muốn tìm được phương pháp sắp xếp chính xác thì phải dựa vào ngộ tính của bản thân mà lĩnh ngộ.
Đột nhiên, những văn tự này chợt lóe lên hào quang, biến thành từng khối ngôi sao cực lớn. Toàn bộ ngôi sao tập trung cùng một chỗ, sau đó chuyển động theo một quy luật thần bí nào đó, tạo thành một mảnh vũ trụ mênh mông.
Tất cả mọi thứ xung quanh đều biết mất, Ninh Tiểu Xuyên giống như đứng trong một mảnh tinh không lạ lẫm xa xăm, nhìn thấy một lão đạo tiên phong đạo cốt từ trong tinh không đi tới, thoạt nhìn rất chậm chạp, những mỗi bước đi đều có thể vượt qua khoảng cách một ngôi sao.
Không lâu sau, hắn đã dừng lại trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Ngươi đã đến rồi ư?
Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc nghi hoặc, thế nhưng vẫn bình tĩnh vô cùng, nói:
- Ngươi đang nói ta?
Lão đạo khẽ gật đầu, cười nói:
- Ta đợi ngươi đã lâu rồi.
- Đợi ta làm gì? Ngươi là ai?
Ninh Tiểu Xuyên liên tục hỏi.
Lão đạo chỉ mỉm cười, nói:
- Ta dẫn ngươi đi xem tạo hóa.
- Tạo hóa gì? Tại sao phải dẫn ta đi xem tạo hóa?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Lão đạo tựa như không nghe thấy lời nói của Ninh Tiểu Xuyên, chỉ tự nói một mình:
- Hủy thiên diệt địa là tạo hóa, khai thiên tích địa cũng là tạo hóa. Hủy thiên diệt địa sẽ tự có người dẫn ngươi đi xem, cho nên lão đạo sẽ dẫn ngươi đi xem khai thiên tích địa.
- Khai thiên tích địa?
Ninh Tiểu Xuyên còn chưa kịp phản ứng thì ống tay áo của lão đạo đã nhẹ nhàng vung lên, tinh không mênh mông chấn động mãnh liệt, tất cả ngôi sao đều nổ tung, hóa thành từng đám bụi mù, toàn bộ không gian biến thành một mảnh hỗn độn.
Đã không còn trời, cũng không còn đất.
Chỉ có một mảnh hỗn độn.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trong mảnh hỗn độn, nhìn thế giới trước mắt, chỉ cảm thấy bên trong mông lung, xuất hiện tràng cảnh sấm sét vang dội, thiểm điện khổng lồ trải dài hàng vạn dặm, xẹt ngang qua không trung mấy ngàn vạn dặm, tạo thành cảnh tượng rung động nhân tâm vô cùng.
Lại có Thiên Hỏa từ trong không gian sản sinh ra, hóa thành một đóa hỏa liên cực lớn, xoay tròn trong hỗn độn, cuối cùng từ từ tản đi.
- Hỗn Độn sơ khai, thiên địa phân nhị khí (*). Thanh giả bay lên, hóa thành thanh minh, trọc giả trầm xuống, kết thành đại địa…
(*) hai luồng khí một thanh một trọc (dương và âm)
Một thanh âm mênh mông vang lên bên tai Ninh Tiểu Xuyên, tựa như lão đạo đang đọc diễn cảm, hoặc có thể nói rằng, thanh âm này vốn dĩ đã tồn tại trong thiên địa.
Thế giới Hỗn Độn trước mắt phát sinh biến hóa, hai luồng khí lưu bất đồng bắt đầu chia tách, có khí thì nổi lên, có khí thì chìm xuống.
Rất nhiều năm sau, một mảnh đại địa nguyên thủy, xuất hiện ngay trước mắt Ninh Tiểu Xuyên.
Mảnh đại địa nguyên thủy này không biết bao la đến mức nào, quả thực không thể dùng mắt thường để đánh giá khoảng cách.
Dựa theo giảng giải của lão đạo, mảnh đại địa nguyên thủy này được gọi là “Sơ thủy vũ trụ thế giới”.
Trên mảnh “Sơ thủy vũ trụ thế giới” mênh mông này, sấm sét vẫn vang dội, thiên hỏa rơi xuống đại địa, nham thạch nóng chảy phun trào.
Lại trôi qua không biết bao nhiêu năm tháng.
Trên mặt đất bắt đầu sinh ra sinh linh Hỗn Độn, có Hỗn Côn (*) thân thể khổng lồ, có Thánh Linh trong tay cầm cự phủ, cũng có Thần mộc nối liền thiên địa…
(*) Cá Côn (một loài cá lớn trong truyền thuyết cổ xưa)
Cho đến một ngày, thiên địa đột nhiên chấn động, toàn bộ Sơ thủy vũ trụ thế giới đều bị nghiền nát, từng khối đất lớn vỡ ra bên ngoài, trong đó, những khối lớn thì có tổng cộng 3 vạn 7865 khối, còn những khối nhỏ thì nhiều đến vô kể.
Quả thực giống như một bức tranh đại địa bị nghiền nát.
Ngay cả những hạt tro bụi cũng biến thành từng khối tinh cầu có đường kính mấy vạn dặm, bay vào trong vũ trụ vô biên.
Tràng cảnh này chấn động nhân tâm không gì sánh được, quả thực giống như có ức vạn ngôi sao đánh thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên, tạo thành một loại áp lực vô cùng khủng bố. Không chỉ có ức vạn ngôi sao, mà còn có rất nhiều mảnh đại địa còn lớn gấp vô số lần ngôi sao, tự tạo thành một đại thế giới mênh mông, cũng trùng kích về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ầm...
Đột nhiên, trong đầu Ninh Tiểu Xuyên vang lên một tiếng nổ lớn, toàn thân chấn động mạnh.
- Ninh Tiểu Xuyên…
Có người đang gọi tên hắn.
Suy nghĩ của Ninh Tiểu Xuyên từ trong vũ trụ mênh mông, bị cưỡng ép lôi kéo trở về thân thể.
Lúc hắn mở to mắt thì mới phát hiện mình đang ngồi xếp bằng trong cổ động, an vị dưới chân bức tượng đất.
- Làm sao có thể? Vừa rồi ta đã nhìn thấy cảnh tượng khai thiên tích địa ư?
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn bất động, cảm giác trong đầu xuất hiện rất nhiều tin tức, có rất nhiều pháp tắc Võ Đạo trước kia không rõ đều đang tràn vào trong thân thể hắn.
Hắn cần thời gian để tiêu hóa những thứ vừa mới lĩnh ngộ.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi còn ngây ra đó làm gì? Còn không mau trốn?
Thanh Tước Vương đứng cách Ninh Tiểu Xuyên không xa, trên vai, lưng, bắp đùi đều là vết thương, máu chảy đầm đìa, một cước đá lên lưng Ninh Tiểu Xuyên, khiến Ninh Tiểu Xuyên đang ngộ Đạo bị giật mình tỉnh lại.
Ầm ầm ầm...
Hai tay của nàng cầm Chí Tôn Khí, toàn bộ nguyên khí trong cơ thể đều thúc giục ra, không ngừng công kích vào sâu bên trong động phủ, ngăn trở đoàn sương mù màu đen.
Lúc này, đoàn sương mù màu đen này có khí tức còn cường đại hơn Thiên Quỷ Hồn Sát gấp mười lần, không ngừng đánh cho Thanh Tước Vương thổ huyết, thiếu chút nữa ngất đi.
Càng tiến sâu vào Phong Thần động phủ thì lại càng có thứ không tầm thường xuất hiện, nếu không phải bị Thanh Tước Vương ngăn trở thì Ninh Tiểu Xuyên nhất định đã chết ngay cả hài cốt cũng không còn rồi.
Lúc trước, Ninh Tiểu Xuyên vẫn một mực ngộ Đạo, cho nên căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra.
Ninh Tiểu Xuyên không biết rằng, hắn đã ngồi suốt chín ngày, khi Thanh Tước Vương tới đây, thấy hắn đang ngộ Đạo, mới không quấy rầy hắn.
Chín ngày trước, Thanh Tước Vương đã tiến sâu vào trong Phong Thần động phủ, cũng không biết nàng rốt cuộc đã phát hiện được thứ gì, không ngờ lại dẫn theo nhiều hung vật cổ quái như vậy chạy ra, đánh cho nàng trọng thương, bộ áo xanh trên người cũng bị nhuộm đỏ thành huyết bào.
Nàng đứng sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, áo trắng bay bồng bềnh, mái tóc dài đổ xuống như thác nước, toàn thân trắng bệch, tản mát ra lân quang màu trắng, chậm rãi đi về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Tiếng bước chân nàng di chuyển, giống như tiếng gió.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không vội vàng ra tay, ngược lại muốn xem nàng rốt cuộc muốn làm gì?
Nữ quỷ kia đi tới sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, lại duỗi đôi tay trắng bệch ra, không ngờ lại ôm chầm lấy Ninh Tiểu Xuyên, dán mặt lên lưng hắn.
Một luồng khí tức lạnh buốt từ trên lưng truyền đến, khiến cho da đầu người ta run lên.
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên cứng đờ, ngay cả thở mạnh cũng không dám, nói:
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Nàng ta đang làm gì?
Thiên Đế Nhận cũng kinh ngạc đến ngây người, ậm ừ nói:
- Có lẽ… có lẽ nàng ta xem ngươi trở thành người yêu của mình lúc còn sống rồi.
Thiên Đế Nhận vừa dứt lời, trên người nữ quỷ lập tức sinh ra sát khí lạnh lẽo như băng, năm cái móng vuốt sắc bén đâm xuống trái tim của Ninh Tiểu Xuyên, giống như muốn móc tim của hắn ra vậy.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn đề phòng nàng, cho nên khoảnh khắc khí tức của nàng phát sinh biến hóa, hắn liền lập tức huy động Ma kiếm, đâm về phía sau lưng.
Vụt...
Huyết quang lóe lên.
Thân thể của nàng lại một lần nữa tan thành mây khói.
- Ngươi lại giết ta, lại giết ta lần nữa…
Nữ quỷ ngưng tụ thành thân thể, mái tóc dài rủ xuống, xinh đẹp đến bức người, trong mắt lộ ra thần sắc thất vọng, thống khổ, ai oán, đặc biệt thương tâm.
Trong miệng nàng không ngừng lặp lại câu nói đó:
- Ngươi lại giết ta, lại giết ta…
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm vào nữ quỷ đang từng bước đi tới, cau mày nói:
- Có biện pháp nào diệt trừ nàng ta không?
Bên người có một nữ quỷ u ám đi theo, quả thật khiến cho cuộc sống của người ta không thể trôi qua bình yên nổi.
Chẳng lẽ đây chính là oán linh quấn thân trong truyền thuyết.
Trước kia, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không tin trên đời này có quỷ.
Bây giờ hắn đã tin rồi.
- Trừ phi tìm được Nhiếp Lan Tâm, bằng không thì không có bất kỳ cách nào thoát khỏi nàng. Ngươi nên biết rằng, lúc nàng ta còn sống, ít nhất cũng là tuyệt thế cường giả đã bước vào Chí Tôn cảnh. Tàn hồn của một vị cường giả Chí Tôn cảnh, không phải là cảnh giới của ngươi bây giờ có thể diệt trừ.
Thiên Đế Nhận lại nói:
- Mà nơi này rốt cuộc là nơi nào?
Phong Thần động phủ.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Phong Thần động phủ?
Thiên Đế Nhận kinh hãi hét lên, lập tức nói:
- Thiên Đế đã từng nhặt được Huyền Thú Giám và cốt châu ở nơi này, Ninh Tiểu Xuyên, nếu ngươi đã tới đây, nói không chừng còn có thể tìm thấy phương pháp tu luyện Thiên Địa kinh a, có lẽ không cần phải tới Thiên Đế Sơn để tìm kiếm nữa rồi.
- Ta cũng nghĩ vậy.
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi thủy tinh băng quan vào trong túi Càn Khôn, sau đó nhìn thoáng qua nữ quỷ xinh đẹp đứng cách đó không xa, thấy nàng không nhào tới thì mới thở phào một hơi.
Nếu sớm biết sẽ bị nữ quỷ quấn thân thì hắn cũng đã không đụng vào cái quan tài này rồi.
Ninh Tiểu Xuyên đi sâu vào trong Phong Thần động phủ, đi tìm Thiên Địa kinh, thế nhưng, nữ quỷ kia vẫn theo sát sau lưng hắn, dùng đôi mắt u oán nhìn hắn.
Lúc hắn dừng bước thì nữ quỷ cũng dừng bước. Lúc hắn đi tiếp thì nữ quỷ cũng đi tiếp.
- Rốt cuộc ngươi muốn gì? Đừng có đi theo ta nữa được không?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm nữ quỷ, trầm giọng nói.
Nữ quỷ không nói gì, lại nhìn hắn càng u oán hơn.
Ánh mắt của nàng vô cùng u ám, nếu là người nhát gan, e rằng đã bị ánh mắt của nàng dọa cho kêu cha gọi mẹ rồi.
- Nếu như nàng ta đã không chủ động công kích thì cũng không cần để ý tới nàng nữa. Chúng ta nhanh tiến sâu vào động phủ, nói không chừng còn có thể tìm được vài kiện Chí Tôn Khí. Ai dà, nếu như có thể thôn phệ được vài kiện Chí Tôn Khí, nói không chừng ta còn có thể siêu việt cả Thiên Đế Chung.
Thiên Đế Nhận nói.
Ninh Tiểu Xuyên đi theo luồng lực lượng kêu gọi kia, tiến về phía trước, luồng lực lượng kêu gọi càng lúc càng mạnh.
Không biết đi được bao lâu, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng tìm được ngọn nguồn của luồng lực lượng kêu gọi này, không ngờ lại là một cái tượng đất màu vàng ở trên vách tường.
Tượng đất này chỉ cao 2 mét, tạo hình giống như một lão đạo tiên phong đạo cốt, mặc đạo bào bát quái, tay cầm phất trần, đầu đội đạo quan, tựa như một bức tượng Thần Linh trong Đạo quán.
Thứ hấp dãn Ninh Tiểu Xuyên nhất, chính là cái ấn ký nhàn nhạt tại mi tâm của lão đạo, hình thái hết sức quen thuộc, không ngờ lại chính là Thiên Tôn Ấn.
Mặc dù chỉ là một cái tượng đất, thế nhưng lại khiến người khác có cảm giác thần thánh không gì sánh được, tựa như đứng trước mặt Thần Linh, khiến người ta không nhịn được mà muốn lễ bái.
Sau khi nữ quỷ nhìn thấy bức tượng trên thạch bích, cũng kinh hãi vô cùng, không ngừng thối lui về phía sau, đến tận khi thối lui xa hơn mười trượng mới dừng lại.
- Trên tượng đất có khắc rất nhiều văn tự, chẳng lẽ là Thiên Địa kinh?
Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng vuốt ve tượng đất, cẩn thận phân biệt văn tự trên bề mặt tượng đất.
Những văn tự này đều rất tản mát vỡ nát, căn bản không nối liền nhau, không giống một quyển võ kinh chút nào.
Thế nhưng, những văn tự này lại hấp dẫn tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên, khiến hắn căn bản không thể dời mắt đi được.
- Nhất định là có huyền cơ trong đó.
Nếu như tượng đất này đã kêu gọi hắn đến đây, vậy thì nhất định có nguyên nhân gì đó, trong lòng không có khả năng vô duyên vô cơ lại xuất hiện luồng lực lượng kêu gọi đó.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tìm hiểu văn tự trên tượng đất.
Ninh Tiểu Xuyên phóng xuất toàn bộ tâm thần, nhìn chằm chằm vào văn tự trên tượng đất, thật lâu sau, những văn tự này đột nhiên biến hóa, tựa như những con bướm phát sáng, từ trên thân tượng đất bay ra, lơ lửng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Tổng cộng có 3 vạn 7865 văn tự, sắp xếp lộn xộn, tạo thành một hải dương văn tự.
Muốn suy diễn những văn tự này, tổ hợp thành một quyển võ kinh thì có hơn ức vạn cách sắp xếp. Nhưng chỉ có một phương thức sắp xếp chính xác mà thôi. Muốn tìm được phương pháp sắp xếp chính xác thì phải dựa vào ngộ tính của bản thân mà lĩnh ngộ.
Đột nhiên, những văn tự này chợt lóe lên hào quang, biến thành từng khối ngôi sao cực lớn. Toàn bộ ngôi sao tập trung cùng một chỗ, sau đó chuyển động theo một quy luật thần bí nào đó, tạo thành một mảnh vũ trụ mênh mông.
Tất cả mọi thứ xung quanh đều biết mất, Ninh Tiểu Xuyên giống như đứng trong một mảnh tinh không lạ lẫm xa xăm, nhìn thấy một lão đạo tiên phong đạo cốt từ trong tinh không đi tới, thoạt nhìn rất chậm chạp, những mỗi bước đi đều có thể vượt qua khoảng cách một ngôi sao.
Không lâu sau, hắn đã dừng lại trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Ngươi đã đến rồi ư?
Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc nghi hoặc, thế nhưng vẫn bình tĩnh vô cùng, nói:
- Ngươi đang nói ta?
Lão đạo khẽ gật đầu, cười nói:
- Ta đợi ngươi đã lâu rồi.
- Đợi ta làm gì? Ngươi là ai?
Ninh Tiểu Xuyên liên tục hỏi.
Lão đạo chỉ mỉm cười, nói:
- Ta dẫn ngươi đi xem tạo hóa.
- Tạo hóa gì? Tại sao phải dẫn ta đi xem tạo hóa?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Lão đạo tựa như không nghe thấy lời nói của Ninh Tiểu Xuyên, chỉ tự nói một mình:
- Hủy thiên diệt địa là tạo hóa, khai thiên tích địa cũng là tạo hóa. Hủy thiên diệt địa sẽ tự có người dẫn ngươi đi xem, cho nên lão đạo sẽ dẫn ngươi đi xem khai thiên tích địa.
- Khai thiên tích địa?
Ninh Tiểu Xuyên còn chưa kịp phản ứng thì ống tay áo của lão đạo đã nhẹ nhàng vung lên, tinh không mênh mông chấn động mãnh liệt, tất cả ngôi sao đều nổ tung, hóa thành từng đám bụi mù, toàn bộ không gian biến thành một mảnh hỗn độn.
Đã không còn trời, cũng không còn đất.
Chỉ có một mảnh hỗn độn.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trong mảnh hỗn độn, nhìn thế giới trước mắt, chỉ cảm thấy bên trong mông lung, xuất hiện tràng cảnh sấm sét vang dội, thiểm điện khổng lồ trải dài hàng vạn dặm, xẹt ngang qua không trung mấy ngàn vạn dặm, tạo thành cảnh tượng rung động nhân tâm vô cùng.
Lại có Thiên Hỏa từ trong không gian sản sinh ra, hóa thành một đóa hỏa liên cực lớn, xoay tròn trong hỗn độn, cuối cùng từ từ tản đi.
- Hỗn Độn sơ khai, thiên địa phân nhị khí (*). Thanh giả bay lên, hóa thành thanh minh, trọc giả trầm xuống, kết thành đại địa…
(*) hai luồng khí một thanh một trọc (dương và âm)
Một thanh âm mênh mông vang lên bên tai Ninh Tiểu Xuyên, tựa như lão đạo đang đọc diễn cảm, hoặc có thể nói rằng, thanh âm này vốn dĩ đã tồn tại trong thiên địa.
Thế giới Hỗn Độn trước mắt phát sinh biến hóa, hai luồng khí lưu bất đồng bắt đầu chia tách, có khí thì nổi lên, có khí thì chìm xuống.
Rất nhiều năm sau, một mảnh đại địa nguyên thủy, xuất hiện ngay trước mắt Ninh Tiểu Xuyên.
Mảnh đại địa nguyên thủy này không biết bao la đến mức nào, quả thực không thể dùng mắt thường để đánh giá khoảng cách.
Dựa theo giảng giải của lão đạo, mảnh đại địa nguyên thủy này được gọi là “Sơ thủy vũ trụ thế giới”.
Trên mảnh “Sơ thủy vũ trụ thế giới” mênh mông này, sấm sét vẫn vang dội, thiên hỏa rơi xuống đại địa, nham thạch nóng chảy phun trào.
Lại trôi qua không biết bao nhiêu năm tháng.
Trên mặt đất bắt đầu sinh ra sinh linh Hỗn Độn, có Hỗn Côn (*) thân thể khổng lồ, có Thánh Linh trong tay cầm cự phủ, cũng có Thần mộc nối liền thiên địa…
(*) Cá Côn (một loài cá lớn trong truyền thuyết cổ xưa)
Cho đến một ngày, thiên địa đột nhiên chấn động, toàn bộ Sơ thủy vũ trụ thế giới đều bị nghiền nát, từng khối đất lớn vỡ ra bên ngoài, trong đó, những khối lớn thì có tổng cộng 3 vạn 7865 khối, còn những khối nhỏ thì nhiều đến vô kể.
Quả thực giống như một bức tranh đại địa bị nghiền nát.
Ngay cả những hạt tro bụi cũng biến thành từng khối tinh cầu có đường kính mấy vạn dặm, bay vào trong vũ trụ vô biên.
Tràng cảnh này chấn động nhân tâm không gì sánh được, quả thực giống như có ức vạn ngôi sao đánh thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên, tạo thành một loại áp lực vô cùng khủng bố. Không chỉ có ức vạn ngôi sao, mà còn có rất nhiều mảnh đại địa còn lớn gấp vô số lần ngôi sao, tự tạo thành một đại thế giới mênh mông, cũng trùng kích về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ầm...
Đột nhiên, trong đầu Ninh Tiểu Xuyên vang lên một tiếng nổ lớn, toàn thân chấn động mạnh.
- Ninh Tiểu Xuyên…
Có người đang gọi tên hắn.
Suy nghĩ của Ninh Tiểu Xuyên từ trong vũ trụ mênh mông, bị cưỡng ép lôi kéo trở về thân thể.
Lúc hắn mở to mắt thì mới phát hiện mình đang ngồi xếp bằng trong cổ động, an vị dưới chân bức tượng đất.
- Làm sao có thể? Vừa rồi ta đã nhìn thấy cảnh tượng khai thiên tích địa ư?
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn bất động, cảm giác trong đầu xuất hiện rất nhiều tin tức, có rất nhiều pháp tắc Võ Đạo trước kia không rõ đều đang tràn vào trong thân thể hắn.
Hắn cần thời gian để tiêu hóa những thứ vừa mới lĩnh ngộ.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi còn ngây ra đó làm gì? Còn không mau trốn?
Thanh Tước Vương đứng cách Ninh Tiểu Xuyên không xa, trên vai, lưng, bắp đùi đều là vết thương, máu chảy đầm đìa, một cước đá lên lưng Ninh Tiểu Xuyên, khiến Ninh Tiểu Xuyên đang ngộ Đạo bị giật mình tỉnh lại.
Ầm ầm ầm...
Hai tay của nàng cầm Chí Tôn Khí, toàn bộ nguyên khí trong cơ thể đều thúc giục ra, không ngừng công kích vào sâu bên trong động phủ, ngăn trở đoàn sương mù màu đen.
Lúc này, đoàn sương mù màu đen này có khí tức còn cường đại hơn Thiên Quỷ Hồn Sát gấp mười lần, không ngừng đánh cho Thanh Tước Vương thổ huyết, thiếu chút nữa ngất đi.
Càng tiến sâu vào Phong Thần động phủ thì lại càng có thứ không tầm thường xuất hiện, nếu không phải bị Thanh Tước Vương ngăn trở thì Ninh Tiểu Xuyên nhất định đã chết ngay cả hài cốt cũng không còn rồi.
Lúc trước, Ninh Tiểu Xuyên vẫn một mực ngộ Đạo, cho nên căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra.
Ninh Tiểu Xuyên không biết rằng, hắn đã ngồi suốt chín ngày, khi Thanh Tước Vương tới đây, thấy hắn đang ngộ Đạo, mới không quấy rầy hắn.
Chín ngày trước, Thanh Tước Vương đã tiến sâu vào trong Phong Thần động phủ, cũng không biết nàng rốt cuộc đã phát hiện được thứ gì, không ngờ lại dẫn theo nhiều hung vật cổ quái như vậy chạy ra, đánh cho nàng trọng thương, bộ áo xanh trên người cũng bị nhuộm đỏ thành huyết bào.
/1434
|