Dị không gian còn chưa hình thành Hư thế giới, nó tồn tại trong một vết nứt của thế giới thực sự.
Nàng bay trước vào trong dị không gian.
Ninh Tiểu Xuyên cũng bay vào trong dị không gian, hạ xuống trên một tảng đá lơ lửng dài hơn mười mét, nhìn về phía nữ tử mặc áo đen phía xa, nói:
- Cần dùng Huyền Khí cửu phẩm không?
- Không cần! Lực sát thương của Long Văn Kim Châm quá mạnh mẽ, không phải là Huyền Khí cửu phẩm bình thường có thể so sánh, nếu như một châm đã giết chết ngươi thì cũng không thú vị a.
Nữ tử áo đen cười nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ngươi tự tin như vậy sao?
- Thật không dám giấu diếm, Long Văn Kim Châm này đã bị ta luyện thành Cụ Tượng Thần Thông, dung hợp với ngón tay của ta, uy lực còn đáng sợ hơn Tiên Thiên Huyền Khí cửu phẩm. Trừ phi là đối mặt với Thiên Nhân, bằng không thì cũng không cần sử dụng đến Long Văn Kim Châm làm gì.
Nữ tử áo đen nói.
Dưới tình huống bình thường, chỉ có Thiên Nhân mới có thể dung nhập được Huyền Khí vào Thần Thông, luyện nhập vào thân thể, tu luyện thành Cụ Tượng Thần Thông.
Ninh Tiểu Xuyên không ngờ, ngoại trừ mình ra, nữ tử áo đen cũng có được thể chất nghịch thiên như vậy, còn chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh mà đã tu luyện ra Cụ Tượng Thần Thông rồi.
Nếu như nàng ta thật sự đã dùng Long Văn Kim Châm luyện thành Cụ Tượng Thần Thông, vậy thì một khi xuất thủ đánh lén, có lẽ ngay cả Thiên Nhân cũng sẽ mất mạng.
Nữ tử áo đen tất nhiên biết rõ Ninh Tiểu Xuyên cũng tu luyện ra Cụ Tượng Thần Thông, bằng không thì cũng không xem Ninh Tiểu Xuyên là đối thủ của mình rồi.
- Được! Ai sử dụng Huyền Khí cửu phẩm trước thì xem như thua.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Nữ tử áo đen duỗi một ngón tay ra, điểm về phía hư không một chỉ, một tầng bạch quang ngưng tụ ra, tạo thành một tòa trận pháp cực lớn, đánh thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Trận pháp chuyển động, quả thực giống như một cái cối xay, có thể nghiền nát mọi sinh linh thành thịt vụn.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không sử dụng bất kỳ Thần Thông nào, đột nhiên tiến thẳng về phía trước, sử dụng lực lượng thân thể, một quyền đánh nát trận pháp, sau đó công kích về phía nữ tử áo đen.
- Không hổ là võ tu, thân thể thật cường đại, e rằng có thể so sánh với một số Thiên Nhân rồi.
Nữ tử áo đen cũng không hề bối rối chút nào, áo đen trên người mở ra, hóa thành hai cánh, nhanh chóng bay đi.
Nàng là tu sĩ Đạo môn, Đạo pháp cường đại, thân thể không mạnh, tất nhiên sẽ không dám để Ninh Tiểu Xuyên tiếp cận rồi.
- Tưởng ta không đuổi kịp ngươi sao?
Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển huyết dịch trong cơ thể, khiến cho tốc độ máu chảy đạt tới cực điểm, một luồng lực lượng Chí Tôn từ trong cơ thể sinh ra, tốc độ đột nhiên tăng lên gấp ba.
Năm ngón tay hóa thành trảo hình, mỗi một ngón tay đều lưu chuyển điện quang, đuổi sát nữ tử áo đen.
Nữ tử áo đen khẽ ồ một tiếng, thân thể xoay tròn trong hư không, giống như một đầu long xà màu đen đang quay cuồng, không ngờ có thể tránh thoát được điện trảo của Ninh Tiểu Xuyên.
Xoạt... Xoạt...
Một trảo này của Ninh Tiểu Xuyên vốn dĩ định bắt lấy cánh tay của nữ tử áo đen, thế nhưng chỉ có thể xé rách được một ống tay áo của nàng mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên nắm ống tay áo còn mang theo mùi hương nhàn nhàn trong tay, nhìn về phía nữ tử áo đen, chỉ thấy bên trong nữ tử áo đen vẫn còn mặc một bộ đạo bào hoa lệ khác.
Mặc dù đệ tử ngoại môn của Thiên Đế Sơn đều mang đạo bào kiểu dáng giống nhau, thế nhưng chất liệu thì lại có sự khác biệt.
Đạo bào trên người nữ tử áo đen trân quý không gì sánh được, mỗi một sợi tơ đều trị giá hơn ngàn Huyền thạch, lực phòng ngự của đạo bào tất nhiên cũng rất đáng sợ, vì vậy, một trảo vừa rồi của Ninh Tiểu Xuyên chỉ có thể xé rách được ống tay áo của trường bào màu đen bên ngoài, không có thực sự đả thương được nàng.
Có thể mặc một bộ đạo bào quý giá như thế, có thể thấy được thân phận của nàng ta tuyệt đối không đơn giản, sau lưng nhất định có tài phú vượt qua tưởng tượng của thường nhân.
- Nàng là người của Vương Tôn Phủ?
Ninh Tiểu Xuyên trước tiên làm ra phán đoán như vậy, cũng chỉ có con cháu thế gia như Vương Tôn Phủ mới có nhiều Huyền thạch để tiêu xài như thế.
Nàng ta hẳn là đồng bọn của Lục Nhân, Kim Vũ Hồn, chính là nàng ta đã ra lệnh cho Phương Kiệt tới giết mình.
Sau khi suy đoán ra thân phận của nữ tử áo đen, Ninh Tiểu Xuyên liền nghĩ thông suốt mọi chuyện.
Trong khoảnh khắc nháy mắt vừa rồi, nữ tử áo đen đã lướt ra xa Ninh Tiểu Xuyên chừng vài chục trượng, liên tiếp đánh ra chín cái trận bàn thanh đồng từ trong cơ thể, lơ lửng tại chín phương hướng, hóa thành chín cái đại trận phòng ngự, bảo hộ bản thân trong trận pháp.
Nàng cũng bị tốc độ bạo phát của Ninh Tiểu Xuyên vừa rồi làm cho kinh ngạc đến giật thót, cho nên, khi đối mặt với Ninh Tiểu Xuyên lần nữa, nàng liền đề cao tinh thần, trước tiên phải phòng ngự bản thân thật chặt chẽ.
Bày trận trong chiến đấu rất hao phí thời gian.
Cho nên tu sĩ Đạo môn đều khắc đường vân trận pháp thành trận bàn, lúc cần dùng thì trực tiếp ném ra trận bàn, liền có thể hóa thành trận pháp.
Ngoại trừ bản thân tự khắc trận bàn ra, cũng có thể mua trận bàn ở bên ngoài.
Chẳng qua, giá cả của trận bàn cũng đắt đến bất thường, trừ phi là hậu nhân của địa tộc, bằng không thì tuyệt đối không thể mua sắm nổi.
Nữ tử áo đen bố trí ra chín cái trận bàn thanh đồng, uy lực cực lớn, là do tu sĩ Đạo môn Thiên Nhân cảnh khắc ra, giá trị liên thành.
Giá trị của mỗi cái trận pháp đều vượt qua ngàn vạn Huyền thạch.
Chín cái trận bàn, giá trị chừng một ức Huyền thạch.
Đây chính là thứ chỉ có con cháu thế gia mới mua nổi, với tài phú Huyền thạch của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, cho dù mua một cái trận bàn cũng sẽ cảm thấy đau lòng.
Chín cái trận bàn phòng ngự thủ hộ nữ tử áo đen, cho dù là Thiên Nhân cũng không thể công phá được phòng ngự của nàng trong thời gian ngắn.
Có thể nói, lúc này nàng đã đứng ở thế bất bại.
Chín cái đại trận phòng ngự bao trùm lấy thân thể nàng, có trận pháp do hỏa thạch ngưng tụ mà thành, mang theo lực công kích nhất định. Có trận pháp sau khi mở ra, liền xuất hiện hơn ngàn đạo hư ảnh chiến kiếm. Có trận pháp là do từng tòa núi cao mấy chục mét ngưng tụ mà thành, lực phòng ngự có thể sánh ngang tường đồng vách sắt.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, nói:
- Không hổ là hậu nhân kiệt xuất của cổ tộc, quả nhiên giàu có nứt vách, ngay cả trận bàn giá trên trời cũng mua được chín cái. Phòng ngự như ngươi cũng gọi là chiến đấu công bằng sao?
- Ha ha, tiền cũng là một loại thực lực của bản thân. Ta vẫn còn vài cái trận bàn công kích được Thiên Nhân khắc, nhưng cũng không định đem những trận bàn này ra sử dụng, như vậy đã là rất công bằng với ngươi rồi.
Nữ tử áo đen nói.
- Ngươi đã đứng ở thế bất bại, cho dù đánh tiếp thì cũng không thể tạo thành bất kỳ uy hiếp nào đối với ngươi. Dưới tình huống không có uy hiếp thì căn bản không cảm nhận được nguy cơ tử vong, cũng không có khả năng kích phát tiềm lực của bản thân để lĩnh ngộ cảnh giới Thiên Nhân.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Nói cũng có vài phần đạo lý.
Nữ tử áo đen khẽ gật đầu.
Sở dĩ vừa rồi nàng ném ra chín cái trận bàn phòng ngự, chính là vì bị Ninh Tiểu Xuyên dọa cho kinh sợ, theo bản năng mà hành động, làm ra phản ứng an toàn nhất.
Từ nhỏ đến lớn, nàng vẫn luôn là thiên tài đỉnh cấp trong tộc, trong đám cùng thế hệ, rất ít người có thể so sánh với nàng, cho nên đến tận bây giờ cũng chưa từng gặp qua nguy cơ sinh tử chính thức.
Gặp phải địch nhân có tu vi cường đại hơn nàng, thì sẽ có trưởng bối trong tộc loại trừ đối phương.
Gặp phải địch nhân cùng cảnh giới, nàng chỉ cần một chiêu là có thể trấn sát.
Vừa rồi, Ninh Tiểu Xuyên thiếu chút nữa đã bắt được nàng, tình huống cực kỳ nguy hiểm, tất nhiên cũng dọa cho nàng rối loạn trận cước.
Thế nhưng, nàng rất nhanh đã tỉnh táo lại, liền đem tám cái trận bàn phòng ngự thu hồi, chỉ để lại một cái trận bàn để phòng ngự bản thân.
- Bây giờ có thể đánh tiếp được chứ?
Nữ tử áo đen nói.
Ninh Tiểu Xuyên mỉm cười, đáp:
- Đương nhiên là có thể.
- Chờ một chút!
Nữ tử áo đen đột nhiên lên tiếng.
- Ngươi lại muốn gì nữa?
Ninh Tiểu Xuyên khó hiểu hỏi.
Nữ tử áo đen nói:
- Mặc dù ta đã thu hồi tám cái trận bàn phòng ngự, thế nhưng ta vẫn muốn nói cho ngươi biết. Bất luận là trận bàn hay Huyền Khí, đều là một phần thực lực của tu sĩ. Nếu như dưới tình huống đánh nhau sinh tử, ta sẽ sử dụng hết toàn bộ trận bàn phòng ngự và trận bàn công kích, nếu vậy thì ngươi căn bản không thể thương tổn đến ta được, còn ta thì lại có thể dễ dàng trấn sát ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, nói:
- Ngươi thật sự cho rằng như vậy ư? Ngươi có thủ đoạn của ngươi, ta cũng có thủ đoạn của ta, nếu hai người chúng ta sử dụng toàn bộ thủ đoạn, nói không chừng xác suất ngươi chết còn lớn hơn ta một chút.
- Ngoại trừ Cụ Tượng Thần Thông và Huyền Khí cửu phẩm, chẳng lẽ ngươi còn thủ đoạn khác chưa sử dụng ra?
Nữ tử áo đen cũng trở nên cảnh giác.
- Nếu ngươi có bản lĩnh, tất nhiên có thể bức ta thi triển thủ đoạn thôi.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Trong mắt nữ tử áo đen chợt lóe một tia tinh quang, không nói thêm lời nào, liền vận chuyển nguyên khí cuồn cuộn trong người, ngưng tụ thành một cái “Linh Cảnh Pháp Tướng”.
Pháp Tướng này bày ra một cái thế giới hư ảo: Một tòa Tiên sơn lơ lửng trên bầu trời, một cái thác nước từ trên cửu thiên đổ xuống, từng đoạn cự long phi hành xung quanh Tiên sơn, phô bày một thế giới mênh mông giống như Thánh Thổ tiên cảnh.
Đây chính là Pháp Tướng mà nàng tu luyện ra.
Linh Cảnh Pháp Tướng là một loại Pháp Tướng đỉnh cấp, so với “Tà Kiếm Pháp Tướng” mà Phương Kiệt tu luyện ra, còn cường đại hơn rất nhiều lần.
Pháp Tướng vừa xuất, toàn bộ dị không gian đã bị nàng khống chế.
Cánh tay của nàng vung lên, trong dị không gian liền xuất hiện một dải kiếm khí, kéo dài mấy trăm mét, cuốn thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên còn chưa tu luyện ra Pháp Tướng, nhưng hắn cũng có thủ đoạn của mình, hai tay đột nhiên vươn ra trong hư không, một đoàn ma vân lập tức xuất hiện, tràn ngập khắp thiên địa, cứ như vậy mà bài trừ đi một mảnh không gian trong Linh Cảnh Pháp Tướng của nữ tử áo đen.
Một tấm bia đá màu đen từ trong ma vân hiển lộ.
Bên trên tấm bia đá này khắc đầy ma văn, có xích sắt thô to quấn quanh, phát ra khí tức hủy diệt khiến người khác phải run rẩy sợ hãi.
Thần Thông thứ mười, Diệt Thế Thần Bia.
Trong cơ thể của Ninh Tiểu Xuyên bay ra 16 đạo Diệt Thế chi khí, hóa thành 16 dòng sông màu đen, phi hành xung quanh Diệt Thế Thần Bia, đánh tới “Linh Cảnh Pháp Tướng”.
Nếu như “Linh Cảnh Pháp Tướng” thật sự là một thế giới tiên cảnh, vậy thì lúc này, thế giới tiên cảnh đã bị ma vân xâm lấn đại quy mô, quả thực giống như một Ma Vương dẫn theo ngàn vạn ma đầu tiến đánh tiên cảnh vậy.
Ninh Tiểu Xuyên còn chưa tu luyện ra Pháp Tướng, thế nhưng, bằng vào Thần Thông “Diệt Thế Thần Bia”, không ngờ vẫn có thể áp chế được Pháp Tướng mà nữ tử áo đen thi triển ra.
- Đây là Pháp Tướng gì?
Nữ tử áo đen cũng không biết Ninh Tiểu Xuyên vừa thi triển Thần Thông, còn cho rằng đây chính là Pháp Tướng của Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu chỉ là Thần Thông, tại sao lại đáng sợ như thế? Bia đá này giống như muốn hủy thiên diệt địa, nghiền nát tất cả sinh linh trên thế gian.
Nữ tử áo đen cuối cùng cũng tin Ninh Tiểu Xuyên có che giấu thủ đoạn đặc thù, chỉ riêng cái “Ma Bia Pháp Tướng” này, cũng đã có lực lượng chấn vỡ trận bàn do tu sĩ Thiên Nhân cảnh khắc rồi.
“Linh Cảnh Pháp Tướng” mà nàng thi triển ra, bị đè ép cho không ngừng vỡ tan, tòa đại trận Thiên Nhân khắc đang thủ hộ nàng cũng không ngừng bị nghiền vụn, bên trên trận bàn xuất hiện một đạo vết rạn.
Ma vân từ trong thần bia bay ra thật quá kinh khủng, giống như không có bất kỳ người nào hay vật gì có thể ngăn cản được nó vậy.
Nàng bay trước vào trong dị không gian.
Ninh Tiểu Xuyên cũng bay vào trong dị không gian, hạ xuống trên một tảng đá lơ lửng dài hơn mười mét, nhìn về phía nữ tử mặc áo đen phía xa, nói:
- Cần dùng Huyền Khí cửu phẩm không?
- Không cần! Lực sát thương của Long Văn Kim Châm quá mạnh mẽ, không phải là Huyền Khí cửu phẩm bình thường có thể so sánh, nếu như một châm đã giết chết ngươi thì cũng không thú vị a.
Nữ tử áo đen cười nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ngươi tự tin như vậy sao?
- Thật không dám giấu diếm, Long Văn Kim Châm này đã bị ta luyện thành Cụ Tượng Thần Thông, dung hợp với ngón tay của ta, uy lực còn đáng sợ hơn Tiên Thiên Huyền Khí cửu phẩm. Trừ phi là đối mặt với Thiên Nhân, bằng không thì cũng không cần sử dụng đến Long Văn Kim Châm làm gì.
Nữ tử áo đen nói.
Dưới tình huống bình thường, chỉ có Thiên Nhân mới có thể dung nhập được Huyền Khí vào Thần Thông, luyện nhập vào thân thể, tu luyện thành Cụ Tượng Thần Thông.
Ninh Tiểu Xuyên không ngờ, ngoại trừ mình ra, nữ tử áo đen cũng có được thể chất nghịch thiên như vậy, còn chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh mà đã tu luyện ra Cụ Tượng Thần Thông rồi.
Nếu như nàng ta thật sự đã dùng Long Văn Kim Châm luyện thành Cụ Tượng Thần Thông, vậy thì một khi xuất thủ đánh lén, có lẽ ngay cả Thiên Nhân cũng sẽ mất mạng.
Nữ tử áo đen tất nhiên biết rõ Ninh Tiểu Xuyên cũng tu luyện ra Cụ Tượng Thần Thông, bằng không thì cũng không xem Ninh Tiểu Xuyên là đối thủ của mình rồi.
- Được! Ai sử dụng Huyền Khí cửu phẩm trước thì xem như thua.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Nữ tử áo đen duỗi một ngón tay ra, điểm về phía hư không một chỉ, một tầng bạch quang ngưng tụ ra, tạo thành một tòa trận pháp cực lớn, đánh thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Trận pháp chuyển động, quả thực giống như một cái cối xay, có thể nghiền nát mọi sinh linh thành thịt vụn.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không sử dụng bất kỳ Thần Thông nào, đột nhiên tiến thẳng về phía trước, sử dụng lực lượng thân thể, một quyền đánh nát trận pháp, sau đó công kích về phía nữ tử áo đen.
- Không hổ là võ tu, thân thể thật cường đại, e rằng có thể so sánh với một số Thiên Nhân rồi.
Nữ tử áo đen cũng không hề bối rối chút nào, áo đen trên người mở ra, hóa thành hai cánh, nhanh chóng bay đi.
Nàng là tu sĩ Đạo môn, Đạo pháp cường đại, thân thể không mạnh, tất nhiên sẽ không dám để Ninh Tiểu Xuyên tiếp cận rồi.
- Tưởng ta không đuổi kịp ngươi sao?
Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển huyết dịch trong cơ thể, khiến cho tốc độ máu chảy đạt tới cực điểm, một luồng lực lượng Chí Tôn từ trong cơ thể sinh ra, tốc độ đột nhiên tăng lên gấp ba.
Năm ngón tay hóa thành trảo hình, mỗi một ngón tay đều lưu chuyển điện quang, đuổi sát nữ tử áo đen.
Nữ tử áo đen khẽ ồ một tiếng, thân thể xoay tròn trong hư không, giống như một đầu long xà màu đen đang quay cuồng, không ngờ có thể tránh thoát được điện trảo của Ninh Tiểu Xuyên.
Xoạt... Xoạt...
Một trảo này của Ninh Tiểu Xuyên vốn dĩ định bắt lấy cánh tay của nữ tử áo đen, thế nhưng chỉ có thể xé rách được một ống tay áo của nàng mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên nắm ống tay áo còn mang theo mùi hương nhàn nhàn trong tay, nhìn về phía nữ tử áo đen, chỉ thấy bên trong nữ tử áo đen vẫn còn mặc một bộ đạo bào hoa lệ khác.
Mặc dù đệ tử ngoại môn của Thiên Đế Sơn đều mang đạo bào kiểu dáng giống nhau, thế nhưng chất liệu thì lại có sự khác biệt.
Đạo bào trên người nữ tử áo đen trân quý không gì sánh được, mỗi một sợi tơ đều trị giá hơn ngàn Huyền thạch, lực phòng ngự của đạo bào tất nhiên cũng rất đáng sợ, vì vậy, một trảo vừa rồi của Ninh Tiểu Xuyên chỉ có thể xé rách được ống tay áo của trường bào màu đen bên ngoài, không có thực sự đả thương được nàng.
Có thể mặc một bộ đạo bào quý giá như thế, có thể thấy được thân phận của nàng ta tuyệt đối không đơn giản, sau lưng nhất định có tài phú vượt qua tưởng tượng của thường nhân.
- Nàng là người của Vương Tôn Phủ?
Ninh Tiểu Xuyên trước tiên làm ra phán đoán như vậy, cũng chỉ có con cháu thế gia như Vương Tôn Phủ mới có nhiều Huyền thạch để tiêu xài như thế.
Nàng ta hẳn là đồng bọn của Lục Nhân, Kim Vũ Hồn, chính là nàng ta đã ra lệnh cho Phương Kiệt tới giết mình.
Sau khi suy đoán ra thân phận của nữ tử áo đen, Ninh Tiểu Xuyên liền nghĩ thông suốt mọi chuyện.
Trong khoảnh khắc nháy mắt vừa rồi, nữ tử áo đen đã lướt ra xa Ninh Tiểu Xuyên chừng vài chục trượng, liên tiếp đánh ra chín cái trận bàn thanh đồng từ trong cơ thể, lơ lửng tại chín phương hướng, hóa thành chín cái đại trận phòng ngự, bảo hộ bản thân trong trận pháp.
Nàng cũng bị tốc độ bạo phát của Ninh Tiểu Xuyên vừa rồi làm cho kinh ngạc đến giật thót, cho nên, khi đối mặt với Ninh Tiểu Xuyên lần nữa, nàng liền đề cao tinh thần, trước tiên phải phòng ngự bản thân thật chặt chẽ.
Bày trận trong chiến đấu rất hao phí thời gian.
Cho nên tu sĩ Đạo môn đều khắc đường vân trận pháp thành trận bàn, lúc cần dùng thì trực tiếp ném ra trận bàn, liền có thể hóa thành trận pháp.
Ngoại trừ bản thân tự khắc trận bàn ra, cũng có thể mua trận bàn ở bên ngoài.
Chẳng qua, giá cả của trận bàn cũng đắt đến bất thường, trừ phi là hậu nhân của địa tộc, bằng không thì tuyệt đối không thể mua sắm nổi.
Nữ tử áo đen bố trí ra chín cái trận bàn thanh đồng, uy lực cực lớn, là do tu sĩ Đạo môn Thiên Nhân cảnh khắc ra, giá trị liên thành.
Giá trị của mỗi cái trận pháp đều vượt qua ngàn vạn Huyền thạch.
Chín cái trận bàn, giá trị chừng một ức Huyền thạch.
Đây chính là thứ chỉ có con cháu thế gia mới mua nổi, với tài phú Huyền thạch của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, cho dù mua một cái trận bàn cũng sẽ cảm thấy đau lòng.
Chín cái trận bàn phòng ngự thủ hộ nữ tử áo đen, cho dù là Thiên Nhân cũng không thể công phá được phòng ngự của nàng trong thời gian ngắn.
Có thể nói, lúc này nàng đã đứng ở thế bất bại.
Chín cái đại trận phòng ngự bao trùm lấy thân thể nàng, có trận pháp do hỏa thạch ngưng tụ mà thành, mang theo lực công kích nhất định. Có trận pháp sau khi mở ra, liền xuất hiện hơn ngàn đạo hư ảnh chiến kiếm. Có trận pháp là do từng tòa núi cao mấy chục mét ngưng tụ mà thành, lực phòng ngự có thể sánh ngang tường đồng vách sắt.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, nói:
- Không hổ là hậu nhân kiệt xuất của cổ tộc, quả nhiên giàu có nứt vách, ngay cả trận bàn giá trên trời cũng mua được chín cái. Phòng ngự như ngươi cũng gọi là chiến đấu công bằng sao?
- Ha ha, tiền cũng là một loại thực lực của bản thân. Ta vẫn còn vài cái trận bàn công kích được Thiên Nhân khắc, nhưng cũng không định đem những trận bàn này ra sử dụng, như vậy đã là rất công bằng với ngươi rồi.
Nữ tử áo đen nói.
- Ngươi đã đứng ở thế bất bại, cho dù đánh tiếp thì cũng không thể tạo thành bất kỳ uy hiếp nào đối với ngươi. Dưới tình huống không có uy hiếp thì căn bản không cảm nhận được nguy cơ tử vong, cũng không có khả năng kích phát tiềm lực của bản thân để lĩnh ngộ cảnh giới Thiên Nhân.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Nói cũng có vài phần đạo lý.
Nữ tử áo đen khẽ gật đầu.
Sở dĩ vừa rồi nàng ném ra chín cái trận bàn phòng ngự, chính là vì bị Ninh Tiểu Xuyên dọa cho kinh sợ, theo bản năng mà hành động, làm ra phản ứng an toàn nhất.
Từ nhỏ đến lớn, nàng vẫn luôn là thiên tài đỉnh cấp trong tộc, trong đám cùng thế hệ, rất ít người có thể so sánh với nàng, cho nên đến tận bây giờ cũng chưa từng gặp qua nguy cơ sinh tử chính thức.
Gặp phải địch nhân có tu vi cường đại hơn nàng, thì sẽ có trưởng bối trong tộc loại trừ đối phương.
Gặp phải địch nhân cùng cảnh giới, nàng chỉ cần một chiêu là có thể trấn sát.
Vừa rồi, Ninh Tiểu Xuyên thiếu chút nữa đã bắt được nàng, tình huống cực kỳ nguy hiểm, tất nhiên cũng dọa cho nàng rối loạn trận cước.
Thế nhưng, nàng rất nhanh đã tỉnh táo lại, liền đem tám cái trận bàn phòng ngự thu hồi, chỉ để lại một cái trận bàn để phòng ngự bản thân.
- Bây giờ có thể đánh tiếp được chứ?
Nữ tử áo đen nói.
Ninh Tiểu Xuyên mỉm cười, đáp:
- Đương nhiên là có thể.
- Chờ một chút!
Nữ tử áo đen đột nhiên lên tiếng.
- Ngươi lại muốn gì nữa?
Ninh Tiểu Xuyên khó hiểu hỏi.
Nữ tử áo đen nói:
- Mặc dù ta đã thu hồi tám cái trận bàn phòng ngự, thế nhưng ta vẫn muốn nói cho ngươi biết. Bất luận là trận bàn hay Huyền Khí, đều là một phần thực lực của tu sĩ. Nếu như dưới tình huống đánh nhau sinh tử, ta sẽ sử dụng hết toàn bộ trận bàn phòng ngự và trận bàn công kích, nếu vậy thì ngươi căn bản không thể thương tổn đến ta được, còn ta thì lại có thể dễ dàng trấn sát ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, nói:
- Ngươi thật sự cho rằng như vậy ư? Ngươi có thủ đoạn của ngươi, ta cũng có thủ đoạn của ta, nếu hai người chúng ta sử dụng toàn bộ thủ đoạn, nói không chừng xác suất ngươi chết còn lớn hơn ta một chút.
- Ngoại trừ Cụ Tượng Thần Thông và Huyền Khí cửu phẩm, chẳng lẽ ngươi còn thủ đoạn khác chưa sử dụng ra?
Nữ tử áo đen cũng trở nên cảnh giác.
- Nếu ngươi có bản lĩnh, tất nhiên có thể bức ta thi triển thủ đoạn thôi.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Trong mắt nữ tử áo đen chợt lóe một tia tinh quang, không nói thêm lời nào, liền vận chuyển nguyên khí cuồn cuộn trong người, ngưng tụ thành một cái “Linh Cảnh Pháp Tướng”.
Pháp Tướng này bày ra một cái thế giới hư ảo: Một tòa Tiên sơn lơ lửng trên bầu trời, một cái thác nước từ trên cửu thiên đổ xuống, từng đoạn cự long phi hành xung quanh Tiên sơn, phô bày một thế giới mênh mông giống như Thánh Thổ tiên cảnh.
Đây chính là Pháp Tướng mà nàng tu luyện ra.
Linh Cảnh Pháp Tướng là một loại Pháp Tướng đỉnh cấp, so với “Tà Kiếm Pháp Tướng” mà Phương Kiệt tu luyện ra, còn cường đại hơn rất nhiều lần.
Pháp Tướng vừa xuất, toàn bộ dị không gian đã bị nàng khống chế.
Cánh tay của nàng vung lên, trong dị không gian liền xuất hiện một dải kiếm khí, kéo dài mấy trăm mét, cuốn thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên còn chưa tu luyện ra Pháp Tướng, nhưng hắn cũng có thủ đoạn của mình, hai tay đột nhiên vươn ra trong hư không, một đoàn ma vân lập tức xuất hiện, tràn ngập khắp thiên địa, cứ như vậy mà bài trừ đi một mảnh không gian trong Linh Cảnh Pháp Tướng của nữ tử áo đen.
Một tấm bia đá màu đen từ trong ma vân hiển lộ.
Bên trên tấm bia đá này khắc đầy ma văn, có xích sắt thô to quấn quanh, phát ra khí tức hủy diệt khiến người khác phải run rẩy sợ hãi.
Thần Thông thứ mười, Diệt Thế Thần Bia.
Trong cơ thể của Ninh Tiểu Xuyên bay ra 16 đạo Diệt Thế chi khí, hóa thành 16 dòng sông màu đen, phi hành xung quanh Diệt Thế Thần Bia, đánh tới “Linh Cảnh Pháp Tướng”.
Nếu như “Linh Cảnh Pháp Tướng” thật sự là một thế giới tiên cảnh, vậy thì lúc này, thế giới tiên cảnh đã bị ma vân xâm lấn đại quy mô, quả thực giống như một Ma Vương dẫn theo ngàn vạn ma đầu tiến đánh tiên cảnh vậy.
Ninh Tiểu Xuyên còn chưa tu luyện ra Pháp Tướng, thế nhưng, bằng vào Thần Thông “Diệt Thế Thần Bia”, không ngờ vẫn có thể áp chế được Pháp Tướng mà nữ tử áo đen thi triển ra.
- Đây là Pháp Tướng gì?
Nữ tử áo đen cũng không biết Ninh Tiểu Xuyên vừa thi triển Thần Thông, còn cho rằng đây chính là Pháp Tướng của Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu chỉ là Thần Thông, tại sao lại đáng sợ như thế? Bia đá này giống như muốn hủy thiên diệt địa, nghiền nát tất cả sinh linh trên thế gian.
Nữ tử áo đen cuối cùng cũng tin Ninh Tiểu Xuyên có che giấu thủ đoạn đặc thù, chỉ riêng cái “Ma Bia Pháp Tướng” này, cũng đã có lực lượng chấn vỡ trận bàn do tu sĩ Thiên Nhân cảnh khắc rồi.
“Linh Cảnh Pháp Tướng” mà nàng thi triển ra, bị đè ép cho không ngừng vỡ tan, tòa đại trận Thiên Nhân khắc đang thủ hộ nàng cũng không ngừng bị nghiền vụn, bên trên trận bàn xuất hiện một đạo vết rạn.
Ma vân từ trong thần bia bay ra thật quá kinh khủng, giống như không có bất kỳ người nào hay vật gì có thể ngăn cản được nó vậy.
/1434
|